Chương 1720: Thủ hộ giả Phỉ Nhĩ Tư(2)
Ám Ma Sư
04/10/2014
- Lôi Nặc, huynh thế nào rồi…
Ba người Vưu Lợi Á vội vàng lao tới bên cạnh Lôi Nặc, nhìn máu tươi phun trào trên miệng hắn, thần sắc tràn đầy lo lắng.
- Đối phương là trung vị linh thần!
Sắc mặt Lôi Nặc vô cùng khó coi, thực lực của hắn có thể so đấu với hạ vị linh thần đỉnh phong, nhưng ở trên tay đối phương lại không có lực đánh trả, hiển nhiên đối phương là một gã trung vị linh thần.
- Trung vị linh thần, vậy phải làm sao bây giờ?
Trong lòng ba người Lạc Khố Ân cũng vô cùng lo lắng, lúc nãy trong cuộc chiến đấu, bởi Vưu Lợi Á là song hệ thủy hỏa linh sư, còn có thể giao phong với một gã linh thần của đối phương ngang tay, mà A Cơ Mễ Đức cùng Lạc Khố Ân chỉ mới tấn cấp hạ vị linh thần chưa lâu, chỉ có thể miễn cưỡng ứng phó cùng ngăn cản, hiện tại đối phương còn có một gã trung vị linh thần, thật sự làm hi vọng thắng lợi của bọn họ giảm thấp tới mức cực hạn.
- Vưu Lợi Á, nhanh, mọi người mau nhanh chạy vào Vân Vụ chiểu trạch!
Thanh âm Lôi Nặc vang vọng trong đầu ba người Vưu Lợi Á.
Trong lòng Vưu Lợi Á chợt run lên.
- Đối phương quá cường đại.
Lôi Nặc lo lắng nói:
- Bọn hắn có trung vị linh thần, chúng ta căn bản không phải là đối thủ, còn tiếp tục chiến đấu nhất định sẽ chết, chỉ có đi tìm thủ hộ giả thần điện đại nhân mới còn một đường sinh cơ.
- Đáng tiếc thủ hộ giả đại nhân không thể rời khỏi Vân Vụ chiểu trạch, nếu là thánh cấp cường giả bình thường hắn chỉ cần ở trong Vân Vụ chiểu trạch là có thể ra tay đánh chết, hiện tại đối phương mạnh như vậy chỉ sợ phải đến bên cạnh đại nhân chúng ta mới có hi vọng sống sót!
- Lôi Nặc…
Trong lòng ba người Vưu Lợi Á đều do dự.
- Hôm nay…
Nhưng đúng ngay lúc này bốn người Cáp Cát Đặc đã nhanh như thiểm điện bao quanh bốn người Lôi Nặc, đầu lĩnh Cáp Cát Đặc lạnh lẽo nhìn họ:
- Các ngươi một người cũng không trốn thoát, chuẩn bị chết dưới tay Cáp Cát Đặc ta đi!
Âm thanh lạnh băng vang vọng phía chân trời, vô số đạo hắc sắc quang mang bay lên không đem bốn người Lôi Nặc vây quanh.
- Ông ông…
Thanh âm kinh hãi vang vọng, Cáp Cát Đặc toàn lực ra tay, vố số hắc sắc quang mang như sóng to gió lớn cuồn cuộn tràn tới.
- Hưu…
- Xuy…
- Oanh…
Cùng lúc đó ba hạ vị linh thần khác cũng phóng tới bốn người Lôi Nặc, vũ khí trong tay vung lên, thần mang lóng lánh hóa thành vô số thần lực công kích phóng tới bốn người.
- Chết đi!
Tiếng cười lạnh dữ tợn quanh quẩn trên bầu trời.
Thần lực vô tận bao phủ hết thảy, trong lòng bốn người Lôi Nặc đều cảm thấy tuyệt vọng.
- Trốn!
Gương mặt Lôi Nặc dữ tợn, trong miệng quát lên chói tai, vô tận kim mang từ trên thân thể hắn tách ra, ý đồ liều mạng tìm kiếm cơ hội chạy trốn cho ba người Vưu Lợi Á, nhất định phải trong khoảnh khắc lao ra khỏi khu vực chiến đấu này mới có hi vọng giữ được tính mạng.
Nhưng bốn người Cáp Cát Đặc làm sao cho bốn người Lôi Nặc cơ hội này, thần lực công kích cường đại phong tỏa mỗi tấc hư không, làm bốn người nửa bước khó đi.
- Làm sao bây giờ?
Ngay khi trong lòng bốn người Lôi Nặc hoàn toàn tuyệt vọng…
- Đám tể tử Thiên Thần Giới, còn dám đi vào Tư Đặc Ân đại lục hoành hành, muốn chết!
Một thanh âm tràn đầy giận dữ vang vọng khắp thiên địa.
- Oanh!
Trong thanh âm một đạo uy áp khủng bố lập tức hàng lâm, bao phủ khắp khu vực chiến đấu.
Một đạo kim sắc quang ảnh từ trong Vân Vụ chiểu trạch bắn về phía khu vực chiến trường, bốn đạo kim quang từ trên thân ảnh kia bắn ra oanh về hướng bốn người Cáp Cát Đặc.
- Người nào?
Bốn đạo kim quang không lớn nhưng trong lòng Cáp Cát Đặc đột nhiên dâng lên một cỗ cảm giác nguy cơ, ngay lập tức bỏ qua việc hạ thủ đối với bốn người Lôi Nặc, hắc sắc trường câu trực tiếp chém ngược về hướng kim quang.
- Phanh!
Bốn thanh âm oanh minh trầm đục vang lên, trong ánh mắt giật mình của bốn người Lôi Nặc, bốn người Cáp Cát Đặc đều bị đánh văng ra ngoài, thanh âm tiếng kêu thảm thiết cùng máu tươi phun đầy thiên không.
Ba gã hạ vị linh thần căn bản không hề có chút sức phản kháng, trực tiếp bị kim quang xuyên thấu qua thân thể, thần thể thoáng chốc liền tán loạn, chỉ có Cáp Cát Đặc bay ngược ra hơn trăm thước, sắc mặt tái nhợt, trên người lưu vết máu, trong ánh mắt tràn đầy kinh hãi.
- Hô…
Một kim sắc thân ảnh trực tiếp xuất hiện trước mặt Lôi Nặc.
- Thủ hộ giả Phỉ Nhĩ Tư đại nhân?
Nhìn thấy thân ảnh này, vẻ mặt Lôi Nặc thoáng chốc biến thành ngây ngẩn.
Đạo thân ảnh này mặc kim sắc trường bào, mái tóc dài vàng rực, thậm chí cả lông mày cùng đồng tử cũng là kim sắc, toàn thân tản ra khí tức sắc bén, đôi mắt phảng phất như thanh chiến đao vô hình rơi lên trên người Cáp Cát Đặc.
Kim sắc thân ảnh chính là Kim Thông Điện thủ hộ giả Phỉ Nhĩ Tư trong Vân Vụ chiểu trạch.
- Phỉ Nhĩ Tư đại nhân!
Nhìn thấy Phỉ Nhĩ Tư, trên mặt Lôi Nặc mang theo vẻ vui mừng vội vàng bay tới bên cạnh, mà ba người Vưu Lợi Á cũng dựa sát tới, trong đôi mắt mang theo vẻ may mắn cùng mừng rỡ vì sống sót sau tai nạn.
- Phỉ Nhĩ Tư đại nhân, cẩn thận, đầu lĩnh kia tên là Cáp Cát Đặc, là một gã trung vị linh thần, thực lực rất cường đại!
Lôi Nặc đứng một bên lên tiếng nhắc nhở, Phỉ Nhĩ Tư cường đại làm nội tâm Lôi Nặc tràn đầy kích động, một kích đánh chết ba gã hạ vị linh thần đã đủ làm nội tâm Lôi Nặc kinh hãi, nhưng thực lực của Cáp Cát Đặc vẫn làm cho hắn muốn lên tiếng nhắc nhở.
Tuy giờ phút này Lôi Nặc không rõ vì sao Phỉ Nhĩ Tư chưa từng rời khỏi Vân Vụ chiểu trạch nhưng hiện tại có thể xuất hiện tại đây, nhưng bây giờ cũng không phải lúc hỏi thăm việc này.
- Trung vị linh thần?
Khóe môi Phỉ Nhĩ Tư hiện lên tia cười lạnh, biểu hiện tràn đầy khinh thường.
Mà ở bên kia Cáp Cát Đặc sắc mặt tái nhợt, trong mắt kinh hãi nhìn tới kim sắc thân ảnh phía trước.
- Một kích vừa rồi là thượng vị thần lực…nhưng mà…Tư Đặc Ân đại lục làm sao xuất hiện được thượng vị linh thần, không có khả năng…
Cáp Cát Đặc không dám tin tưởng vào ánh mắt của mình.
Căn cứ theo tình báo mà hắn lấy được, Tư Đặc Ân đại lục từ vài vạn năm trước sau khi bị Hắc Ám Thần Vương bệ hạ đánh bại, căn bản không còn nhân vật cường đại tồn tại, nhưng hiện tại Phỉ Nhĩ Tư xuất hiện làm trong lòng Cáp Cát Đặc không cách nào tin tưởng.
- Thượng vị linh thần?
Bốn người Lôi Nặc đồng thời giật mình nhìn Phỉ Nhĩ Tư.
- Hưu…
Nhưng đúng lúc này toàn thân Cáp Cát Đặc đột nhiên hóa thành thổ hoàng sắc lưu quang hướng xa xa bay vút đi, hắn thừa dịp bốn người Lôi Nặc đang giật mình trực tiếp bỏ chạy.
Giữa thượng vị linh thần cùng trung vị linh thần tuy chỉ hơn kém một cấp bậc, nhưng thực lực hoàn toàn khác biệt, căn bản không cách nào so sánh, cũng giống như Lôi Nặc, có được truyền thừa từ một trong năm đại thần tướng dưới trướng Đông Cực Thần Vương là Nạp Địch Mỗ, còn có được thần khí Kim Thông kiếm, mà Cáp Cát Đặc là một trung vị linh thần bình thường, Lôi Nặc cũng không cách nào đối kháng với hắn.
Kém một cấp đại biểu cho cách biệt một trời.
Ba người Vưu Lợi Á vội vàng lao tới bên cạnh Lôi Nặc, nhìn máu tươi phun trào trên miệng hắn, thần sắc tràn đầy lo lắng.
- Đối phương là trung vị linh thần!
Sắc mặt Lôi Nặc vô cùng khó coi, thực lực của hắn có thể so đấu với hạ vị linh thần đỉnh phong, nhưng ở trên tay đối phương lại không có lực đánh trả, hiển nhiên đối phương là một gã trung vị linh thần.
- Trung vị linh thần, vậy phải làm sao bây giờ?
Trong lòng ba người Lạc Khố Ân cũng vô cùng lo lắng, lúc nãy trong cuộc chiến đấu, bởi Vưu Lợi Á là song hệ thủy hỏa linh sư, còn có thể giao phong với một gã linh thần của đối phương ngang tay, mà A Cơ Mễ Đức cùng Lạc Khố Ân chỉ mới tấn cấp hạ vị linh thần chưa lâu, chỉ có thể miễn cưỡng ứng phó cùng ngăn cản, hiện tại đối phương còn có một gã trung vị linh thần, thật sự làm hi vọng thắng lợi của bọn họ giảm thấp tới mức cực hạn.
- Vưu Lợi Á, nhanh, mọi người mau nhanh chạy vào Vân Vụ chiểu trạch!
Thanh âm Lôi Nặc vang vọng trong đầu ba người Vưu Lợi Á.
Trong lòng Vưu Lợi Á chợt run lên.
- Đối phương quá cường đại.
Lôi Nặc lo lắng nói:
- Bọn hắn có trung vị linh thần, chúng ta căn bản không phải là đối thủ, còn tiếp tục chiến đấu nhất định sẽ chết, chỉ có đi tìm thủ hộ giả thần điện đại nhân mới còn một đường sinh cơ.
- Đáng tiếc thủ hộ giả đại nhân không thể rời khỏi Vân Vụ chiểu trạch, nếu là thánh cấp cường giả bình thường hắn chỉ cần ở trong Vân Vụ chiểu trạch là có thể ra tay đánh chết, hiện tại đối phương mạnh như vậy chỉ sợ phải đến bên cạnh đại nhân chúng ta mới có hi vọng sống sót!
- Lôi Nặc…
Trong lòng ba người Vưu Lợi Á đều do dự.
- Hôm nay…
Nhưng đúng ngay lúc này bốn người Cáp Cát Đặc đã nhanh như thiểm điện bao quanh bốn người Lôi Nặc, đầu lĩnh Cáp Cát Đặc lạnh lẽo nhìn họ:
- Các ngươi một người cũng không trốn thoát, chuẩn bị chết dưới tay Cáp Cát Đặc ta đi!
Âm thanh lạnh băng vang vọng phía chân trời, vô số đạo hắc sắc quang mang bay lên không đem bốn người Lôi Nặc vây quanh.
- Ông ông…
Thanh âm kinh hãi vang vọng, Cáp Cát Đặc toàn lực ra tay, vố số hắc sắc quang mang như sóng to gió lớn cuồn cuộn tràn tới.
- Hưu…
- Xuy…
- Oanh…
Cùng lúc đó ba hạ vị linh thần khác cũng phóng tới bốn người Lôi Nặc, vũ khí trong tay vung lên, thần mang lóng lánh hóa thành vô số thần lực công kích phóng tới bốn người.
- Chết đi!
Tiếng cười lạnh dữ tợn quanh quẩn trên bầu trời.
Thần lực vô tận bao phủ hết thảy, trong lòng bốn người Lôi Nặc đều cảm thấy tuyệt vọng.
- Trốn!
Gương mặt Lôi Nặc dữ tợn, trong miệng quát lên chói tai, vô tận kim mang từ trên thân thể hắn tách ra, ý đồ liều mạng tìm kiếm cơ hội chạy trốn cho ba người Vưu Lợi Á, nhất định phải trong khoảnh khắc lao ra khỏi khu vực chiến đấu này mới có hi vọng giữ được tính mạng.
Nhưng bốn người Cáp Cát Đặc làm sao cho bốn người Lôi Nặc cơ hội này, thần lực công kích cường đại phong tỏa mỗi tấc hư không, làm bốn người nửa bước khó đi.
- Làm sao bây giờ?
Ngay khi trong lòng bốn người Lôi Nặc hoàn toàn tuyệt vọng…
- Đám tể tử Thiên Thần Giới, còn dám đi vào Tư Đặc Ân đại lục hoành hành, muốn chết!
Một thanh âm tràn đầy giận dữ vang vọng khắp thiên địa.
- Oanh!
Trong thanh âm một đạo uy áp khủng bố lập tức hàng lâm, bao phủ khắp khu vực chiến đấu.
Một đạo kim sắc quang ảnh từ trong Vân Vụ chiểu trạch bắn về phía khu vực chiến trường, bốn đạo kim quang từ trên thân ảnh kia bắn ra oanh về hướng bốn người Cáp Cát Đặc.
- Người nào?
Bốn đạo kim quang không lớn nhưng trong lòng Cáp Cát Đặc đột nhiên dâng lên một cỗ cảm giác nguy cơ, ngay lập tức bỏ qua việc hạ thủ đối với bốn người Lôi Nặc, hắc sắc trường câu trực tiếp chém ngược về hướng kim quang.
- Phanh!
Bốn thanh âm oanh minh trầm đục vang lên, trong ánh mắt giật mình của bốn người Lôi Nặc, bốn người Cáp Cát Đặc đều bị đánh văng ra ngoài, thanh âm tiếng kêu thảm thiết cùng máu tươi phun đầy thiên không.
Ba gã hạ vị linh thần căn bản không hề có chút sức phản kháng, trực tiếp bị kim quang xuyên thấu qua thân thể, thần thể thoáng chốc liền tán loạn, chỉ có Cáp Cát Đặc bay ngược ra hơn trăm thước, sắc mặt tái nhợt, trên người lưu vết máu, trong ánh mắt tràn đầy kinh hãi.
- Hô…
Một kim sắc thân ảnh trực tiếp xuất hiện trước mặt Lôi Nặc.
- Thủ hộ giả Phỉ Nhĩ Tư đại nhân?
Nhìn thấy thân ảnh này, vẻ mặt Lôi Nặc thoáng chốc biến thành ngây ngẩn.
Đạo thân ảnh này mặc kim sắc trường bào, mái tóc dài vàng rực, thậm chí cả lông mày cùng đồng tử cũng là kim sắc, toàn thân tản ra khí tức sắc bén, đôi mắt phảng phất như thanh chiến đao vô hình rơi lên trên người Cáp Cát Đặc.
Kim sắc thân ảnh chính là Kim Thông Điện thủ hộ giả Phỉ Nhĩ Tư trong Vân Vụ chiểu trạch.
- Phỉ Nhĩ Tư đại nhân!
Nhìn thấy Phỉ Nhĩ Tư, trên mặt Lôi Nặc mang theo vẻ vui mừng vội vàng bay tới bên cạnh, mà ba người Vưu Lợi Á cũng dựa sát tới, trong đôi mắt mang theo vẻ may mắn cùng mừng rỡ vì sống sót sau tai nạn.
- Phỉ Nhĩ Tư đại nhân, cẩn thận, đầu lĩnh kia tên là Cáp Cát Đặc, là một gã trung vị linh thần, thực lực rất cường đại!
Lôi Nặc đứng một bên lên tiếng nhắc nhở, Phỉ Nhĩ Tư cường đại làm nội tâm Lôi Nặc tràn đầy kích động, một kích đánh chết ba gã hạ vị linh thần đã đủ làm nội tâm Lôi Nặc kinh hãi, nhưng thực lực của Cáp Cát Đặc vẫn làm cho hắn muốn lên tiếng nhắc nhở.
Tuy giờ phút này Lôi Nặc không rõ vì sao Phỉ Nhĩ Tư chưa từng rời khỏi Vân Vụ chiểu trạch nhưng hiện tại có thể xuất hiện tại đây, nhưng bây giờ cũng không phải lúc hỏi thăm việc này.
- Trung vị linh thần?
Khóe môi Phỉ Nhĩ Tư hiện lên tia cười lạnh, biểu hiện tràn đầy khinh thường.
Mà ở bên kia Cáp Cát Đặc sắc mặt tái nhợt, trong mắt kinh hãi nhìn tới kim sắc thân ảnh phía trước.
- Một kích vừa rồi là thượng vị thần lực…nhưng mà…Tư Đặc Ân đại lục làm sao xuất hiện được thượng vị linh thần, không có khả năng…
Cáp Cát Đặc không dám tin tưởng vào ánh mắt của mình.
Căn cứ theo tình báo mà hắn lấy được, Tư Đặc Ân đại lục từ vài vạn năm trước sau khi bị Hắc Ám Thần Vương bệ hạ đánh bại, căn bản không còn nhân vật cường đại tồn tại, nhưng hiện tại Phỉ Nhĩ Tư xuất hiện làm trong lòng Cáp Cát Đặc không cách nào tin tưởng.
- Thượng vị linh thần?
Bốn người Lôi Nặc đồng thời giật mình nhìn Phỉ Nhĩ Tư.
- Hưu…
Nhưng đúng lúc này toàn thân Cáp Cát Đặc đột nhiên hóa thành thổ hoàng sắc lưu quang hướng xa xa bay vút đi, hắn thừa dịp bốn người Lôi Nặc đang giật mình trực tiếp bỏ chạy.
Giữa thượng vị linh thần cùng trung vị linh thần tuy chỉ hơn kém một cấp bậc, nhưng thực lực hoàn toàn khác biệt, căn bản không cách nào so sánh, cũng giống như Lôi Nặc, có được truyền thừa từ một trong năm đại thần tướng dưới trướng Đông Cực Thần Vương là Nạp Địch Mỗ, còn có được thần khí Kim Thông kiếm, mà Cáp Cát Đặc là một trung vị linh thần bình thường, Lôi Nặc cũng không cách nào đối kháng với hắn.
Kém một cấp đại biểu cho cách biệt một trời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.