Chương 1863: Thương Khung đại lục(2)
Ám Ma Sư
08/11/2014
- Ở nơi này tuy thật buồn tẻ, nhưng không có bất kỳ nguy hiểm nào,
trọng yếu hơn chính là linh lực khí tức nơi này còn cao gấp bên ngoài
mười lần, còn ẩn chứa lôi điện ý chí, thật muốn công khai tuyển chọn, vì muốn được ở lại đây tu luyện một vạn năm, chỉ sợ sẽ có vô số cường giả
tranh giành phá đầu.
- Ngươi nhìn xem đội trưởng đi, từ một ngàn năm trước đã đột phá tới Nhật Diệu thiên thần sơ kỳ, bây giờ còn đang khắc khổ tu luyện, một khi vạn năm tuần tra vừa đến, quay về trong phủ, Nhật Diệu thiên thần cường giả, vậy thì không chỉ làm đội trưởng tuần tra đơn giản như vậy nữa rồi.
- Đã biết, đã biết, ta cũng chỉ là nhàm chán cảm khái một chút mà thôi nha…
Phủ binh kia cười nói, nhưng đột nhiên…
- Ông!
Truyền tống trận mà bọn họ thủ độ đột nhiên phát sáng lên, tản mát ra đạo đạo hào quang sáng ngời.
- Có người đến!
Một đội phủ binh lập tức bừng tỉnh, nguyên một đám người thanh tỉnh trong lúc tu luyện, sau đó đứng lên cung kính nhìn qua truyền tống trận trước mặt.
Trong Đông Hoa phủ cũng có truyền tống trận, bình thường giữa các đại phủ chủ mỗi khi có việc nói chuyện với nhau đều thông qua truyền tống trận trong phủ, sẽ rất ít đến nơi đây, truyền tống trận tại đây là bí mật, có thể dùng truyền tống trận này thân phận tuyệt đối không đến phiên họ mạo phạm.
Hào quang trong trận tán đi, một thanh niên tóc dài màu đen xuất hiện.
- Đại nhân!
Đội phủ binh đồng thanh cung kính hành lễ nói.
- Nơi này là…?
Kiệt Sâm nhìn quanh bốn phía, nhìn thấy tử sắc lôi điện không ngừng oanh xuống mặt biển bên ngoài đảo nhỏ, ngẩng đầu, trên bầu trời có từng đạo tử sắc kiếp vân không ngừng xoay tròn, không khỏi kinh ngạc nói.
Đầu lĩnh phủ binh cung kính đáp:
- Đại nhân, nơi này là Đông Hoa phủ Lôi Đình Hải, Tử Điện bí cảnh.
- Tử Điện bí cảnh?
Kiệt Sâm khẽ giật mình, nhìn tử sắc lôi đình bên ngoài đảo nhỏ liên tục phủ xuống, khóe môi không khỏi lộ ra nụ cười.
- Có chút ý tứ.
Phiêu bạt trên Lôi Đình Hải mấy chục năm thời gian, đối với đại danh đỉnh đỉnh Tử Điện bí cảnh hắn cũng từng được nghe qua.
- Hô…
Sau một khắc, Kiệt Sâm phóng lên trời bay ra khỏi đảo nhỏ, muốn trực tiếp nhảy vào bên trong Tử Điện bí cảnh.
- Đại nhân…
Nhìn thấy một màn này, đầu lĩnh phủ binh hoảng sợ choáng váng, vội vàng hô to lên:
- Đại nhân, mau dừng lại, dừng lại!
Thân hình Kiệt Sâm dừng phắt lại, quay đầu hỏi:
- Như thế nào? Còn có chuyện gì sao?
- Đại nhân, xin chờ một chút, Tử Điện bí cảnh quá mức nguy hiểm, hãy để cho chúng ta mở một lối đi cho ngài…
Đầu lĩnh phủ binh thở phào nhẹ nhõm nói.
Tử Điện bí cảnh tuy thật nguy hiểm nhưng có thể khống chế, mà mấu chốt khống chế nằm ngay trên người đội ngũ phủ binh tại đây, nếu không một ít cường giả mới truyền tống qua đi tới Tử Điện bí cảnh lập tức bị vẫn lạc thì làm sao bây giờ.
- Ah? Còn có thể khống chế?
Kiệt Sâm khẽ giật mình, chợt đạm nhiên nói:
- Không cần!
Sau một khắc thân hình Kiệt Sâm không có bất kỳ dừng lại, trực tiếp nhảy vào trong tử sắc lôi điện đầy trời, chỉ vẻn vẹn một lần hô hấp thân ảnh đã biến mất trước mặt đội phủ binh.
Đội phủ binh nhìn thấy một màn này, hoàn toàn trợn tròn mắt.
- Đội…đội trưởng…đây là…
Phủ binh mở miệng kinh hãi kêu lên.
Bọn họ trông giữ truyền tống trận trong Tử Điện bí cảnh, tự nhiên hiểu được uy lực của Tử Điện bí cảnh vô cùng rõ ràng, đã từng có hai gã Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong cường giả ý đồ từ bên ngoài tiến vào bí cảnh, nhưng chưa được một giây đã bị trực tiếp oanh thành bột mịn. Hơn nữa bọn họ cũng từng nhìn thấy qua một gã Nhật Diệu thiên thần vô địch cường giả, cũng ý đồ xông vào Tử Điện bí cảnh, kết quả mới phi hành được hơn trăm thước toàn thân đã trọng thương, chật vật quay về, trên người bị cháy đen như than, nếu không thối lui sớm chỉ sợ đi sâu thêm năm mươi thước thì vị cường giả kia cũng đã không còn sống đi ra ngoài.
Thế nhưng mà vị đại nhân vừa rồi…
Đội phủ binh nhìn nhau trừng mắt, mỗi người đều cảm thấy thật mờ mịt, bọn họ đều cũng biết cho dù là Đông Hoa phủ phủ chủ, Thần Vương sứ giả đại nhân cũng không dám xông vào Tử Điện bí cảnh.
- Hô…
Bên trong Tử Điện bí cảnh, Kiệt Sâm chậm rãi đi về phía trước, từng đạo tử sắc lôi điện không ngừng đánh lên trên người hắn, trên người hắn liên tục hiện lên những dòng điện quang, nhưng không cách nào đem hắn kích thương.
- Tử Điện bí cảnh này quả nhiên là không tầm thường!
Cảm thụ được thân thể có chút chết lặng, Kiệt Sâm không nhịn được cảm khái, với thực lực siêu việt Nhật Diệu thiên thần vô địch của hắn, cũng cảm thất chết lặng lẫn đau đớn, Nhật Diệu thiên thần vô địch cường giả bình thường căn bản không thể chịu đựng trong nơi này dù chỉ chốc lát.
Phạm vi bán kính của Tử Điện bí cảnh chừng mười dặm, qua giây lát Kiệt Sâm đã đi ra khỏi bí cảnh, đi tới bên ngoài.
- Vị tiểu huynh đệ này, nên tránh xa Tử Điện bí cảnh một chút, coi chừng bị cuốn vào bên trong sẽ lập tức tử vong!
Một lão giả tầm bảo bên ngoài Tử Điện bí cảnh nhìn thấy Kiệt Sâm đứng cách bí cảnh gần như vậy, không khỏi nhắc nhở.
- Đa tạ!
Kiệt Sâm mỉm cười, cũng không nhiều lời, hướng phương đông Thương Khung đại lục bay vút đi.
Tử Điện bí cảnh cách Thương Khung đại lục rất gần, Kiệt Sâm toàn lực phi hành một ngày đường ven biển Thương Khung đại lục đã xuất hiện ngay trước mặt Kiệt Sâm.
- Rốt cục đã đến Thương Khung đại lục rồi!
Bước chân lên Thương Khung đại lục, Kiệt Sâm không nhịn được vui vẻ nói.
Cũng không đi tới thành trì gần nhất, Kiệt Sâm trực tiếp hạ xuống trên một mảnh hoang nguyên.
- Ông!
Trên mi tâm hắn lóe lên một đạo lam sắc quang mang, năm người Xích Ký cùng ba gã Thánh Tộc nhân ở trong Chiến Thần Tháp lập tức xuất hiện ngay trước mặt Kiệt Sâm.
- Đại nhân!
Năm người Xích Ký cung kính hành lễ, trong đôi mắt mang theo vẻ kích động.
Tuy lúc trước bọn họ ẩn núp bên trong Chiến Thần Tháp, nhưng toàn bộ quá trình cuộc chiến giữa Kiệt Sâm cùng Lôi Vẫn Thần Vương đều có thể chứng kiến, ngay thời điểm hai người chiến đấu đã làm năm người Xích Ký hoảng sợ ngây người, trong lòng đều treo cao tận cuống họng, dù sao Kiệt Sâm vẫn lạc thì bọn họ cũng phải chết theo, khi đó trong lòng họ đều hoàn toàn tuyệt vọng, thật không ngờ phong hồi lộ chuyển, vẫn còn sống sót.
- Ngươi là hậu duệ của Tư Đặc Ân tiền bối?
Ba gã Thánh Tộc nhân run run rẩy rẩy đi tới trước mặt Kiệt Sâm, cung kính hành lễ nói, Kiệt Sâm cứu ba người bọn họ từ trong tay Lôi Vẫn Thần Vương, trong lòng ba người đều tràn đầy cảm kích.
- Ba vị không cần phải khách khí.
Kiệt Sâm vội vàng đem ba người nâng dậy, cảm nhận được sinh cơ yếu ớt trong thân thể ba người, chân mày Kiệt Sâm không khỏi nhíu lại.
Bởi vì Lôi Vẫn Thần Vương quanh năm hấp thu tinh khí sinh mệnh trong thân thể ba người, hiện tại thân thể ba Thánh Tộc nhân đã vô cùng suy yếu, Kiệt Sâm có thể cảm nhận được lão giả đầu lĩnh trước kia cũng là Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong, mà hai người khác là Nhật Diệu thiên thần sơ kỳ, nhưng hiện tại chỉ một Nguyệt Huy thiên thần đều có thể đánh chết bọn họ.
- Ngươi nhìn xem đội trưởng đi, từ một ngàn năm trước đã đột phá tới Nhật Diệu thiên thần sơ kỳ, bây giờ còn đang khắc khổ tu luyện, một khi vạn năm tuần tra vừa đến, quay về trong phủ, Nhật Diệu thiên thần cường giả, vậy thì không chỉ làm đội trưởng tuần tra đơn giản như vậy nữa rồi.
- Đã biết, đã biết, ta cũng chỉ là nhàm chán cảm khái một chút mà thôi nha…
Phủ binh kia cười nói, nhưng đột nhiên…
- Ông!
Truyền tống trận mà bọn họ thủ độ đột nhiên phát sáng lên, tản mát ra đạo đạo hào quang sáng ngời.
- Có người đến!
Một đội phủ binh lập tức bừng tỉnh, nguyên một đám người thanh tỉnh trong lúc tu luyện, sau đó đứng lên cung kính nhìn qua truyền tống trận trước mặt.
Trong Đông Hoa phủ cũng có truyền tống trận, bình thường giữa các đại phủ chủ mỗi khi có việc nói chuyện với nhau đều thông qua truyền tống trận trong phủ, sẽ rất ít đến nơi đây, truyền tống trận tại đây là bí mật, có thể dùng truyền tống trận này thân phận tuyệt đối không đến phiên họ mạo phạm.
Hào quang trong trận tán đi, một thanh niên tóc dài màu đen xuất hiện.
- Đại nhân!
Đội phủ binh đồng thanh cung kính hành lễ nói.
- Nơi này là…?
Kiệt Sâm nhìn quanh bốn phía, nhìn thấy tử sắc lôi điện không ngừng oanh xuống mặt biển bên ngoài đảo nhỏ, ngẩng đầu, trên bầu trời có từng đạo tử sắc kiếp vân không ngừng xoay tròn, không khỏi kinh ngạc nói.
Đầu lĩnh phủ binh cung kính đáp:
- Đại nhân, nơi này là Đông Hoa phủ Lôi Đình Hải, Tử Điện bí cảnh.
- Tử Điện bí cảnh?
Kiệt Sâm khẽ giật mình, nhìn tử sắc lôi đình bên ngoài đảo nhỏ liên tục phủ xuống, khóe môi không khỏi lộ ra nụ cười.
- Có chút ý tứ.
Phiêu bạt trên Lôi Đình Hải mấy chục năm thời gian, đối với đại danh đỉnh đỉnh Tử Điện bí cảnh hắn cũng từng được nghe qua.
- Hô…
Sau một khắc, Kiệt Sâm phóng lên trời bay ra khỏi đảo nhỏ, muốn trực tiếp nhảy vào bên trong Tử Điện bí cảnh.
- Đại nhân…
Nhìn thấy một màn này, đầu lĩnh phủ binh hoảng sợ choáng váng, vội vàng hô to lên:
- Đại nhân, mau dừng lại, dừng lại!
Thân hình Kiệt Sâm dừng phắt lại, quay đầu hỏi:
- Như thế nào? Còn có chuyện gì sao?
- Đại nhân, xin chờ một chút, Tử Điện bí cảnh quá mức nguy hiểm, hãy để cho chúng ta mở một lối đi cho ngài…
Đầu lĩnh phủ binh thở phào nhẹ nhõm nói.
Tử Điện bí cảnh tuy thật nguy hiểm nhưng có thể khống chế, mà mấu chốt khống chế nằm ngay trên người đội ngũ phủ binh tại đây, nếu không một ít cường giả mới truyền tống qua đi tới Tử Điện bí cảnh lập tức bị vẫn lạc thì làm sao bây giờ.
- Ah? Còn có thể khống chế?
Kiệt Sâm khẽ giật mình, chợt đạm nhiên nói:
- Không cần!
Sau một khắc thân hình Kiệt Sâm không có bất kỳ dừng lại, trực tiếp nhảy vào trong tử sắc lôi điện đầy trời, chỉ vẻn vẹn một lần hô hấp thân ảnh đã biến mất trước mặt đội phủ binh.
Đội phủ binh nhìn thấy một màn này, hoàn toàn trợn tròn mắt.
- Đội…đội trưởng…đây là…
Phủ binh mở miệng kinh hãi kêu lên.
Bọn họ trông giữ truyền tống trận trong Tử Điện bí cảnh, tự nhiên hiểu được uy lực của Tử Điện bí cảnh vô cùng rõ ràng, đã từng có hai gã Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong cường giả ý đồ từ bên ngoài tiến vào bí cảnh, nhưng chưa được một giây đã bị trực tiếp oanh thành bột mịn. Hơn nữa bọn họ cũng từng nhìn thấy qua một gã Nhật Diệu thiên thần vô địch cường giả, cũng ý đồ xông vào Tử Điện bí cảnh, kết quả mới phi hành được hơn trăm thước toàn thân đã trọng thương, chật vật quay về, trên người bị cháy đen như than, nếu không thối lui sớm chỉ sợ đi sâu thêm năm mươi thước thì vị cường giả kia cũng đã không còn sống đi ra ngoài.
Thế nhưng mà vị đại nhân vừa rồi…
Đội phủ binh nhìn nhau trừng mắt, mỗi người đều cảm thấy thật mờ mịt, bọn họ đều cũng biết cho dù là Đông Hoa phủ phủ chủ, Thần Vương sứ giả đại nhân cũng không dám xông vào Tử Điện bí cảnh.
- Hô…
Bên trong Tử Điện bí cảnh, Kiệt Sâm chậm rãi đi về phía trước, từng đạo tử sắc lôi điện không ngừng đánh lên trên người hắn, trên người hắn liên tục hiện lên những dòng điện quang, nhưng không cách nào đem hắn kích thương.
- Tử Điện bí cảnh này quả nhiên là không tầm thường!
Cảm thụ được thân thể có chút chết lặng, Kiệt Sâm không nhịn được cảm khái, với thực lực siêu việt Nhật Diệu thiên thần vô địch của hắn, cũng cảm thất chết lặng lẫn đau đớn, Nhật Diệu thiên thần vô địch cường giả bình thường căn bản không thể chịu đựng trong nơi này dù chỉ chốc lát.
Phạm vi bán kính của Tử Điện bí cảnh chừng mười dặm, qua giây lát Kiệt Sâm đã đi ra khỏi bí cảnh, đi tới bên ngoài.
- Vị tiểu huynh đệ này, nên tránh xa Tử Điện bí cảnh một chút, coi chừng bị cuốn vào bên trong sẽ lập tức tử vong!
Một lão giả tầm bảo bên ngoài Tử Điện bí cảnh nhìn thấy Kiệt Sâm đứng cách bí cảnh gần như vậy, không khỏi nhắc nhở.
- Đa tạ!
Kiệt Sâm mỉm cười, cũng không nhiều lời, hướng phương đông Thương Khung đại lục bay vút đi.
Tử Điện bí cảnh cách Thương Khung đại lục rất gần, Kiệt Sâm toàn lực phi hành một ngày đường ven biển Thương Khung đại lục đã xuất hiện ngay trước mặt Kiệt Sâm.
- Rốt cục đã đến Thương Khung đại lục rồi!
Bước chân lên Thương Khung đại lục, Kiệt Sâm không nhịn được vui vẻ nói.
Cũng không đi tới thành trì gần nhất, Kiệt Sâm trực tiếp hạ xuống trên một mảnh hoang nguyên.
- Ông!
Trên mi tâm hắn lóe lên một đạo lam sắc quang mang, năm người Xích Ký cùng ba gã Thánh Tộc nhân ở trong Chiến Thần Tháp lập tức xuất hiện ngay trước mặt Kiệt Sâm.
- Đại nhân!
Năm người Xích Ký cung kính hành lễ, trong đôi mắt mang theo vẻ kích động.
Tuy lúc trước bọn họ ẩn núp bên trong Chiến Thần Tháp, nhưng toàn bộ quá trình cuộc chiến giữa Kiệt Sâm cùng Lôi Vẫn Thần Vương đều có thể chứng kiến, ngay thời điểm hai người chiến đấu đã làm năm người Xích Ký hoảng sợ ngây người, trong lòng đều treo cao tận cuống họng, dù sao Kiệt Sâm vẫn lạc thì bọn họ cũng phải chết theo, khi đó trong lòng họ đều hoàn toàn tuyệt vọng, thật không ngờ phong hồi lộ chuyển, vẫn còn sống sót.
- Ngươi là hậu duệ của Tư Đặc Ân tiền bối?
Ba gã Thánh Tộc nhân run run rẩy rẩy đi tới trước mặt Kiệt Sâm, cung kính hành lễ nói, Kiệt Sâm cứu ba người bọn họ từ trong tay Lôi Vẫn Thần Vương, trong lòng ba người đều tràn đầy cảm kích.
- Ba vị không cần phải khách khí.
Kiệt Sâm vội vàng đem ba người nâng dậy, cảm nhận được sinh cơ yếu ớt trong thân thể ba người, chân mày Kiệt Sâm không khỏi nhíu lại.
Bởi vì Lôi Vẫn Thần Vương quanh năm hấp thu tinh khí sinh mệnh trong thân thể ba người, hiện tại thân thể ba Thánh Tộc nhân đã vô cùng suy yếu, Kiệt Sâm có thể cảm nhận được lão giả đầu lĩnh trước kia cũng là Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong, mà hai người khác là Nhật Diệu thiên thần sơ kỳ, nhưng hiện tại chỉ một Nguyệt Huy thiên thần đều có thể đánh chết bọn họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.