Chương 46: Phi Yến - Chương 46: Trình hạo nhiên gặp họa
Phi Yên
14/08/2018
Sáng sớm ngày hôm sau, khi Trình Hạo Nhiên và Hạ Tư Yên còn đang say giấc nồng, thì tiếng đập cửa vang lên..Bên ngoài còn có tiếng mắng chửi ồn ào...
Hạ Tử Yên mắt lem nhem từ trong lòng anh ngẩng đầu lên..
-" Chuyện gì vậy anh?"
-" Anh không biết.Em ngủ đi để anh ra ngoài xem "
Anh hôn lên trán trấn an cô, bước xuống giường khoác sơ chiếc áo ngủ...
Cánh cửa mở ra Thím Hà chưa kịp lên tiếng Trình Hạo nhiên đã nghe tiếng mắng chửi của Trình Tấn dưới lầu...
-" Trình Hạo Nhiên mày có gan làm thì đừng trốn mày xuống đây..Trình Hạo Nhiên..."
Trình Hạo Nhiên sắc mặt âm u..Thím Hà lấp bấp nói..
-" Mới sáng Ông chủ đã xông vào nói muốn gặp cậu.Tôi cảng không được "
Cửa mở nên Hạ Tử Yên lúc này vẫn nghe loáng thoáng ồn ào..Cô khoác nhanh chiếc áo ngủ vào đi ra cửa vẻ mặt lo lắng hỏi anh..
-"Nhiên! Chuyện gì vậy?"
Trình Hạo Nhiên kéo cô vào lòng..
-" Anh cũng không rõ.Em ở đây đi để anh xuống xem sao?"
-" Không..Em đi cùng anh "
Trình Hạo Nhiên biết cô bướng bỉnh..Anh cũng không nói thêm, ôm lấy cô xuống lầu..
Vừa gặp Trình Hạo Nhiên bộ dáng thông dong còn ôm lấy Hạ Tử Yên bước xuống như không có chuyện gì...
Trình Tấn hùng hổ bang đến quát:
-" Mày chịu xuống rồi à.."
Trình Hạo Nhiên không quan tâm kéo tay Hạ Tử Yên đi qua ông ta ngồi xuống sopha..
nhướn mài hỏi..
-" Mới sáng ông đến đây la ó um sùm. Không đúng tác phong của một Tổng Giám Đốc cần có "
-" Mày.Thằng khốn..Mày nghĩ có ba tao chống lưng cho mày, mày muốn làm gì thì làm sao..Tao hỏi mày Tô Uyển ở đâu..Mày đã làm gì bà ấy.."
Trình Tấn quay người bước đến sopha nhưng không ngồi xuống..
Mắt hung ác trừng lấy Trình Hạo Nhiên..
Chân mày Trình Hạo Nhiên cau chặt có chút bất ngờ..Hạ Tử Yên và anh đưa mắt nhìn nhau..
-" Sao.Không trả lời được à..Tao nói với mày dù mày có hận bà ấy thế nào.Đó cũng là vợ của tao mẹ kế của mày..Tại sao..."
-" Đủ rồi..Bà ta mất tích thì liên quan gì đến tôi..Đừng nghĩ ông là ba tôi.Thì tôi không kiện ông..Không có chứng cứ thì đừng ở đây nói hàm hồ.."
Trình Hạo Nhiên cũng khó hiểu Tô Uyển mất tích sao..Bà ta đang dở trò gì đây..?
-" Mày..Bằng chứng, trước khi Tô Uyển mất tích có gọi cho tao.Nhắc đến tên mày..
Chuyện này không phải mày thì là ai làm?"
Trình Hạo Nhiên cười lạnh đứng dậy, Hạ Tử Yên lo lắng nắm lấy tay anh..Anh vỗ nhẹ lên tay cô..Rồi bước đến gần Trình Tấn...
-" Lúc mẹ tôi mất sao không thấy ông có thái độ phát điên như vậy..Ông nghe rõ đây.Tôi không biết Tô Uyển ở đâu.Ông tin hay không thì tùy.Nếu ông ở đây còn cáo buộc vô chứng cứ đừng trách tôi kiện ông vì tội vu khống "
-" Mày.. Trình Hạo Nhiên.Tao định cho mày cơ hội, nhưng do mày ép tao mà thôi.Nếu tao không tìm ra Tô Uyển..Tao sẽ cho mày nếm mùi ngục tù là như thế nào.."
Trình Hạo Nhiên không chút tái mặt còn cười khảy..
-" Tôi sẽ đợi "
Trình Tấn cắn rắng nhìn anh rồi quét qua Hạ Tử Yên tức giận rời đi...
Hạ Tử Yên đứng dậy nắm lấy tay anh..
-" Nhiên..."
Giọng cô dịu dàng nhẹ nhàng xoa dịu cơn giận của anh..Trình Hạo Nhiên quay người ôm lấy cô...
-" Sợ sao?"
-" Không..Em không sợ..Chỉ là Tô Uyển mất tích sao anh?"
Trình Hạo Nhiên đẩy nhẹ cô nhẹ cô ra, anh nhìn cô..
-" Em có nghĩ anh liên quan đến vụ mất tích của bà ta không?"
Hạ Tử Yên không cần suy nghĩ lắc đầu ngay lập tức..
-" Không.Em biết anh không hề liên quan "
Trình Hạo Nhiên nhướn mày..
-" Vì sao?"
Hạ Tử Yên nhíu đôi mày thanh tú nói ra suy nghĩ của mình..
-" Nếu anh muốn ra tay với bà ta, đâu để đến bây giờ.Còn nữa chuyện Tập Đoàn còn nhiều rắc rối.Anh đâu dại mà chuốc lấy thêm phiền phức..."
Trình Hạo Nhiên hôn môi cô..
-" Vợ anh thật thông minh "
Hạ Tử Yên nghe tiếng vợ từ anh hai má ửng đỏ, nở nụ cười ngại ngùng..Lúc hai người đang tình tứ ôm ấp. Điện thoại Trình Hạo Nhiên reo lên...
Hạ Tử Yên đẩy anh ra..
-" Anh nghe điện thoại đi..Em lên rửa mặt rồi chúng ta ăn sáng.."
Cắn nhẹ lên má cô một cái nữa..Trình Hạo Nhiên mới nghe máy..
-" Chuyện gì?"
-" Nhiên.Có chuyện quang trọng liên quan đến bảo bối của cậu đây"
Nghiêm Vũ đem chuyện có người đến bệnh viện muốn điều tra hồ sơ bệnh án của Hạ Tử Yên cho Trình Hạo Nhiên nghe....
Sắc mặt Trình Hạo Nhiên lạnh đi đôi phần, anh im lặng vài giây sau đó mới nói..
-" Cậu nói với Bác Cả nhà cậu đồng ý với bọn họ đi "
-" Hả? Là sao?"
Nghiêm Vũ tưởng mình nghe lầm..
-" Cứ làm theo ý mình..Mình sẽ liên hệ với cậu sao?"
Nghiêm Vũ gãy cằm suy nghĩ một chút như hiểu gì đó, lại nói..
-" Ừ.Mình biết rồi "
Sau khi kết thúc cuộc gọi..Trình Hạo Nhiên dựa lưng vào ghế suy nghĩ..
Tô Uyển bất ngờ mất tích..
Có người muốn điều tra về hồ sơ bệnh án của Hạ Tử Yên..
Chuyện gì đang xảy ra..
Hai chuyện này có liên quan gì nhau không hay chỉ trùng hợp...
Anh gõ gõ ngón tay lên bàn, anh mắt quét qua tia lạnh lẽo...
Hạ Tử Yên mắt lem nhem từ trong lòng anh ngẩng đầu lên..
-" Chuyện gì vậy anh?"
-" Anh không biết.Em ngủ đi để anh ra ngoài xem "
Anh hôn lên trán trấn an cô, bước xuống giường khoác sơ chiếc áo ngủ...
Cánh cửa mở ra Thím Hà chưa kịp lên tiếng Trình Hạo nhiên đã nghe tiếng mắng chửi của Trình Tấn dưới lầu...
-" Trình Hạo Nhiên mày có gan làm thì đừng trốn mày xuống đây..Trình Hạo Nhiên..."
Trình Hạo Nhiên sắc mặt âm u..Thím Hà lấp bấp nói..
-" Mới sáng Ông chủ đã xông vào nói muốn gặp cậu.Tôi cảng không được "
Cửa mở nên Hạ Tử Yên lúc này vẫn nghe loáng thoáng ồn ào..Cô khoác nhanh chiếc áo ngủ vào đi ra cửa vẻ mặt lo lắng hỏi anh..
-"Nhiên! Chuyện gì vậy?"
Trình Hạo Nhiên kéo cô vào lòng..
-" Anh cũng không rõ.Em ở đây đi để anh xuống xem sao?"
-" Không..Em đi cùng anh "
Trình Hạo Nhiên biết cô bướng bỉnh..Anh cũng không nói thêm, ôm lấy cô xuống lầu..
Vừa gặp Trình Hạo Nhiên bộ dáng thông dong còn ôm lấy Hạ Tử Yên bước xuống như không có chuyện gì...
Trình Tấn hùng hổ bang đến quát:
-" Mày chịu xuống rồi à.."
Trình Hạo Nhiên không quan tâm kéo tay Hạ Tử Yên đi qua ông ta ngồi xuống sopha..
nhướn mài hỏi..
-" Mới sáng ông đến đây la ó um sùm. Không đúng tác phong của một Tổng Giám Đốc cần có "
-" Mày.Thằng khốn..Mày nghĩ có ba tao chống lưng cho mày, mày muốn làm gì thì làm sao..Tao hỏi mày Tô Uyển ở đâu..Mày đã làm gì bà ấy.."
Trình Tấn quay người bước đến sopha nhưng không ngồi xuống..
Mắt hung ác trừng lấy Trình Hạo Nhiên..
Chân mày Trình Hạo Nhiên cau chặt có chút bất ngờ..Hạ Tử Yên và anh đưa mắt nhìn nhau..
-" Sao.Không trả lời được à..Tao nói với mày dù mày có hận bà ấy thế nào.Đó cũng là vợ của tao mẹ kế của mày..Tại sao..."
-" Đủ rồi..Bà ta mất tích thì liên quan gì đến tôi..Đừng nghĩ ông là ba tôi.Thì tôi không kiện ông..Không có chứng cứ thì đừng ở đây nói hàm hồ.."
Trình Hạo Nhiên cũng khó hiểu Tô Uyển mất tích sao..Bà ta đang dở trò gì đây..?
-" Mày..Bằng chứng, trước khi Tô Uyển mất tích có gọi cho tao.Nhắc đến tên mày..
Chuyện này không phải mày thì là ai làm?"
Trình Hạo Nhiên cười lạnh đứng dậy, Hạ Tử Yên lo lắng nắm lấy tay anh..Anh vỗ nhẹ lên tay cô..Rồi bước đến gần Trình Tấn...
-" Lúc mẹ tôi mất sao không thấy ông có thái độ phát điên như vậy..Ông nghe rõ đây.Tôi không biết Tô Uyển ở đâu.Ông tin hay không thì tùy.Nếu ông ở đây còn cáo buộc vô chứng cứ đừng trách tôi kiện ông vì tội vu khống "
-" Mày.. Trình Hạo Nhiên.Tao định cho mày cơ hội, nhưng do mày ép tao mà thôi.Nếu tao không tìm ra Tô Uyển..Tao sẽ cho mày nếm mùi ngục tù là như thế nào.."
Trình Hạo Nhiên không chút tái mặt còn cười khảy..
-" Tôi sẽ đợi "
Trình Tấn cắn rắng nhìn anh rồi quét qua Hạ Tử Yên tức giận rời đi...
Hạ Tử Yên đứng dậy nắm lấy tay anh..
-" Nhiên..."
Giọng cô dịu dàng nhẹ nhàng xoa dịu cơn giận của anh..Trình Hạo Nhiên quay người ôm lấy cô...
-" Sợ sao?"
-" Không..Em không sợ..Chỉ là Tô Uyển mất tích sao anh?"
Trình Hạo Nhiên đẩy nhẹ cô nhẹ cô ra, anh nhìn cô..
-" Em có nghĩ anh liên quan đến vụ mất tích của bà ta không?"
Hạ Tử Yên không cần suy nghĩ lắc đầu ngay lập tức..
-" Không.Em biết anh không hề liên quan "
Trình Hạo Nhiên nhướn mày..
-" Vì sao?"
Hạ Tử Yên nhíu đôi mày thanh tú nói ra suy nghĩ của mình..
-" Nếu anh muốn ra tay với bà ta, đâu để đến bây giờ.Còn nữa chuyện Tập Đoàn còn nhiều rắc rối.Anh đâu dại mà chuốc lấy thêm phiền phức..."
Trình Hạo Nhiên hôn môi cô..
-" Vợ anh thật thông minh "
Hạ Tử Yên nghe tiếng vợ từ anh hai má ửng đỏ, nở nụ cười ngại ngùng..Lúc hai người đang tình tứ ôm ấp. Điện thoại Trình Hạo Nhiên reo lên...
Hạ Tử Yên đẩy anh ra..
-" Anh nghe điện thoại đi..Em lên rửa mặt rồi chúng ta ăn sáng.."
Cắn nhẹ lên má cô một cái nữa..Trình Hạo Nhiên mới nghe máy..
-" Chuyện gì?"
-" Nhiên.Có chuyện quang trọng liên quan đến bảo bối của cậu đây"
Nghiêm Vũ đem chuyện có người đến bệnh viện muốn điều tra hồ sơ bệnh án của Hạ Tử Yên cho Trình Hạo Nhiên nghe....
Sắc mặt Trình Hạo Nhiên lạnh đi đôi phần, anh im lặng vài giây sau đó mới nói..
-" Cậu nói với Bác Cả nhà cậu đồng ý với bọn họ đi "
-" Hả? Là sao?"
Nghiêm Vũ tưởng mình nghe lầm..
-" Cứ làm theo ý mình..Mình sẽ liên hệ với cậu sao?"
Nghiêm Vũ gãy cằm suy nghĩ một chút như hiểu gì đó, lại nói..
-" Ừ.Mình biết rồi "
Sau khi kết thúc cuộc gọi..Trình Hạo Nhiên dựa lưng vào ghế suy nghĩ..
Tô Uyển bất ngờ mất tích..
Có người muốn điều tra về hồ sơ bệnh án của Hạ Tử Yên..
Chuyện gì đang xảy ra..
Hai chuyện này có liên quan gì nhau không hay chỉ trùng hợp...
Anh gõ gõ ngón tay lên bàn, anh mắt quét qua tia lạnh lẽo...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.