Chương 5: Phi Yến - Chương 5: Bí mật của quá khứ
Phi Yên
14/08/2018
Vấn đề là Trình Hạo Nhiên phải chịu phối hợp chữa trị với bác sĩ..
Trình Cẩn Long đau đầu day day trán..
-" Chẳng lẽ không còn cách nào "
-" Chủ tịch ngài đừng lo.Dù một phần tâm lí của thiếu gia gặp vấn đề.Nhưng bác sĩ nói, nếu một khi thiếu gia gặp được điều gì đó khơi gợi được hứng thú của cậu ấy.Điều đó sẽ giúp ích cho trí não , tự khôi phục lấy lại cảm xúc của một chính mình."
Tuy điều đó rất khó xảy ra, vì hơn ai hết mấy năm qua Trình Cẩn Long để cho Trình Hạo Nhiên thỏa mái tung hoành...Chẳng điều gì khiến Trình Hạo Nhiên hứng thú..Mà còn khiến anh ngày càng bộc lộ bản tính hung tàn khó kiểm soát..
Trình Cẩn Long dựa lừng vào ghế nhắm mắt mệt mỏi..
Tần Bửu hiểu ý liền nhẹ đóng cửa ra ngoài..
Cháu trai của ông luôn nhìn cuộc đời bằng ánh mắt tiêu cực.Với nó cái gì cũng giả dối và xấu xa.Nó chẳng bao giờ chịu mở lòng nhân từ cho một ai mà phải nói rằng nó không biết chi phối cảm xúc của chính mình.
Nhưng nghĩ lại nó là một đứa trẻ đáng thương hơn đáng giận..
Thật sự là năm nó mười tuổi ông cũng không biết chuyện gì đã xảy ra với cháu trai của mình.
Thời gian đấy ông đi công tác lại nhận được hung tin, khi trở về liền nghe con dâu ông bị tai nạn mà qua đời lúc đó trong bụng còn mang thai đứa bé gái đã tròn sáu tháng..
Khi hỏi ra mới biết lí do con dâu ông đuổi theo Trình Hạo Nhiên nên mới bị xe đâm phải, đấy là lời Trình Tấn kể lại..
Dĩ nhiên Trình Gia chưa bao giờ rơi vào bi kịch như vậy.Từ ngày đó Trình Hạo Nhiên không nói một lời.Nó cứ thế quỳ bên mộ của mẹ và em gái.Một giọt nước mắt cũng không rơi..Qua ba tháng sau nó vẫn trầm mặc như vậy, công việc thì không thể nào bỏ lỡ, ông phải thường xuyên xa nhà đi công tác..Cứ ngỡ thời gian qua đi mọi thứ dần sẽ nguôi ngoai phần nào..Nào ngờ..
Năm Trình Hạo Nhiên lên mười lăm tuổi, một lần ông đi công tác về trong đêm..
Khi đi ngang qua phòng thằng bé, nghe tiếng nó vừa hét vừa khóc thất thanh..Ông vội vã tông cửa chạy vào thằng bé lại không nhận ra ông..Nó cứ ôm đầu la trong hỏang loạn..
Đến lúc ông kéo chăn xuống ôm nó vào lòng thì càng hốt hoảng không nói nên lời..
Cả thân người tay chân của nó, điều là dấu vết lằng dọc bị đánh đập, dấu vết mới chồng chất lên dấu cũ...Ông gọi bác sĩ đến khám, lúc đó bác sĩ nói phải đưa Trình Hạo Nhiên nhập viện ngay lập tức, nó có triệu chứng của người bệnh tâm thần lại còn bị đánh đập dã man..Gây ra tinh thần hoảng loạn và nỗi đau uất ức không nói ra được nên trở thành tâm bệnh...
Qua ngày hôm sau ông liền cho Trình Hạo Nhiên nhập viện điều trị..
Rồi xem lại các băng ghi hình xem những trận đòn roi mà Trình Tấn ra tay với con trai mình..
Khi ông gọi Trình Tấn tới cho hắn xem những đoạn ghi hình trong năm năm qua..
Ông tức giận chỉ muốn bóp chết đứa con thú tính này.Ông biết Trình Tấn luôn nghĩ vì Trình Hạo Nhiên mà vợ con của hắn mới chết đem mọi tội lỗi đổ lên đầu đứa con cháu tội nghiệp của ông. Cứ mỗi lần uống rượu vào nó lại ra tay đánh đập thằng bé..
Lúc đấy ông nói với Trình Tấn.
-" Từ giờ trở đi, mày không còn có quyền làm cha nó nữa vì mày không xứng đáng"
Gần hai năm chữa trị, căn bệnh hoảng loạn của Trình Hạo Nhiên đã hết.Nhưng ông lại không ngờ qua đến năm mười tám tuổi.
Ông một lần nữa lại bất lực trước tâm bệnh mà cháu trai mình mắc phải...
Nó trở nên vô tri vô giác với mọi thứ xung quanh..Mà điều đáng lo nhất là không ngại tự làm đau mình và cả người khác nó không hề có cảm xúc thương tiếc hay xót thương cho ai. Như Tần Bửu vừa nói, nó tự giết chết cảm xúc của chính mình.
Một lần từ trường học gọi điện về báo.Trình Hạo Nhiên dùng dao đâm một bạn học cùng lớp.Khi ông đến nơi, Trình Hạo Nhiên đã bị bảo vệ giữ lấy nhưng thằng bé lại không sợ sệt hay một chút hối lỗi vì chuyện mình đã làm..Vô cảm dửng dưng đến mức đáng sợ.
Vì thế ông liền đưa nó sang Mỹ vừa du học vừa chữa trị bệnh tình, vì ông biết đây là di chứng của bệnh cũ..
Có điều ngoài tâm lý bất ổn,Trình Hạo Nhiên lại rất thông mình..Du học hai năm, nhưng nó luôn đứng top ba sinh viên xuất sắc nhất tại trường Đại Học Harvard đình đám của Mỹ..Điều đấy là niềm an ủi duy nhất của ông..
Cứ ngỡ bệnh tình đã thuyên giảm không ngờ lần này trở về nước lại xảy ra những chuyện thế này..Cà cảnh sát nó còn muốn tông chết rồi ra tay muốn bóp chết Tô Uyển..Thật là làm ông lo lắng không thôi...
Trình Cẩn Long đau đầu day day trán..
-" Chẳng lẽ không còn cách nào "
-" Chủ tịch ngài đừng lo.Dù một phần tâm lí của thiếu gia gặp vấn đề.Nhưng bác sĩ nói, nếu một khi thiếu gia gặp được điều gì đó khơi gợi được hứng thú của cậu ấy.Điều đó sẽ giúp ích cho trí não , tự khôi phục lấy lại cảm xúc của một chính mình."
Tuy điều đó rất khó xảy ra, vì hơn ai hết mấy năm qua Trình Cẩn Long để cho Trình Hạo Nhiên thỏa mái tung hoành...Chẳng điều gì khiến Trình Hạo Nhiên hứng thú..Mà còn khiến anh ngày càng bộc lộ bản tính hung tàn khó kiểm soát..
Trình Cẩn Long dựa lừng vào ghế nhắm mắt mệt mỏi..
Tần Bửu hiểu ý liền nhẹ đóng cửa ra ngoài..
Cháu trai của ông luôn nhìn cuộc đời bằng ánh mắt tiêu cực.Với nó cái gì cũng giả dối và xấu xa.Nó chẳng bao giờ chịu mở lòng nhân từ cho một ai mà phải nói rằng nó không biết chi phối cảm xúc của chính mình.
Nhưng nghĩ lại nó là một đứa trẻ đáng thương hơn đáng giận..
Thật sự là năm nó mười tuổi ông cũng không biết chuyện gì đã xảy ra với cháu trai của mình.
Thời gian đấy ông đi công tác lại nhận được hung tin, khi trở về liền nghe con dâu ông bị tai nạn mà qua đời lúc đó trong bụng còn mang thai đứa bé gái đã tròn sáu tháng..
Khi hỏi ra mới biết lí do con dâu ông đuổi theo Trình Hạo Nhiên nên mới bị xe đâm phải, đấy là lời Trình Tấn kể lại..
Dĩ nhiên Trình Gia chưa bao giờ rơi vào bi kịch như vậy.Từ ngày đó Trình Hạo Nhiên không nói một lời.Nó cứ thế quỳ bên mộ của mẹ và em gái.Một giọt nước mắt cũng không rơi..Qua ba tháng sau nó vẫn trầm mặc như vậy, công việc thì không thể nào bỏ lỡ, ông phải thường xuyên xa nhà đi công tác..Cứ ngỡ thời gian qua đi mọi thứ dần sẽ nguôi ngoai phần nào..Nào ngờ..
Năm Trình Hạo Nhiên lên mười lăm tuổi, một lần ông đi công tác về trong đêm..
Khi đi ngang qua phòng thằng bé, nghe tiếng nó vừa hét vừa khóc thất thanh..Ông vội vã tông cửa chạy vào thằng bé lại không nhận ra ông..Nó cứ ôm đầu la trong hỏang loạn..
Đến lúc ông kéo chăn xuống ôm nó vào lòng thì càng hốt hoảng không nói nên lời..
Cả thân người tay chân của nó, điều là dấu vết lằng dọc bị đánh đập, dấu vết mới chồng chất lên dấu cũ...Ông gọi bác sĩ đến khám, lúc đó bác sĩ nói phải đưa Trình Hạo Nhiên nhập viện ngay lập tức, nó có triệu chứng của người bệnh tâm thần lại còn bị đánh đập dã man..Gây ra tinh thần hoảng loạn và nỗi đau uất ức không nói ra được nên trở thành tâm bệnh...
Qua ngày hôm sau ông liền cho Trình Hạo Nhiên nhập viện điều trị..
Rồi xem lại các băng ghi hình xem những trận đòn roi mà Trình Tấn ra tay với con trai mình..
Khi ông gọi Trình Tấn tới cho hắn xem những đoạn ghi hình trong năm năm qua..
Ông tức giận chỉ muốn bóp chết đứa con thú tính này.Ông biết Trình Tấn luôn nghĩ vì Trình Hạo Nhiên mà vợ con của hắn mới chết đem mọi tội lỗi đổ lên đầu đứa con cháu tội nghiệp của ông. Cứ mỗi lần uống rượu vào nó lại ra tay đánh đập thằng bé..
Lúc đấy ông nói với Trình Tấn.
-" Từ giờ trở đi, mày không còn có quyền làm cha nó nữa vì mày không xứng đáng"
Gần hai năm chữa trị, căn bệnh hoảng loạn của Trình Hạo Nhiên đã hết.Nhưng ông lại không ngờ qua đến năm mười tám tuổi.
Ông một lần nữa lại bất lực trước tâm bệnh mà cháu trai mình mắc phải...
Nó trở nên vô tri vô giác với mọi thứ xung quanh..Mà điều đáng lo nhất là không ngại tự làm đau mình và cả người khác nó không hề có cảm xúc thương tiếc hay xót thương cho ai. Như Tần Bửu vừa nói, nó tự giết chết cảm xúc của chính mình.
Một lần từ trường học gọi điện về báo.Trình Hạo Nhiên dùng dao đâm một bạn học cùng lớp.Khi ông đến nơi, Trình Hạo Nhiên đã bị bảo vệ giữ lấy nhưng thằng bé lại không sợ sệt hay một chút hối lỗi vì chuyện mình đã làm..Vô cảm dửng dưng đến mức đáng sợ.
Vì thế ông liền đưa nó sang Mỹ vừa du học vừa chữa trị bệnh tình, vì ông biết đây là di chứng của bệnh cũ..
Có điều ngoài tâm lý bất ổn,Trình Hạo Nhiên lại rất thông mình..Du học hai năm, nhưng nó luôn đứng top ba sinh viên xuất sắc nhất tại trường Đại Học Harvard đình đám của Mỹ..Điều đấy là niềm an ủi duy nhất của ông..
Cứ ngỡ bệnh tình đã thuyên giảm không ngờ lần này trở về nước lại xảy ra những chuyện thế này..Cà cảnh sát nó còn muốn tông chết rồi ra tay muốn bóp chết Tô Uyển..Thật là làm ông lo lắng không thôi...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.