Dưới Gầm Giường Có Tên Biến Thái
Chương 11: Vắt Cổ Chày Ra Nước
Cật Nhục Bất Cật Nhục Hoàn
19/05/2024
Trải qua một lúc để giải thích, Cố Tầm mới thấy Yến Thanh Hà hơi lạnh nhạt, nhưng sau đó anh ta lại đưa ra lời khuyên:
"Sau này hãy cẩn thận hơn. Chìa khóa loại này rất quan trọng, nếu rơi vào tay một người không tốt, an toàn của cô có thể sẽ bị đe dọa."
Tự nhiên, Yến Thanh Hà không tự nhận ra rằng chính mình cũng là một trong những người không đáng tin cậy. Vì dù sao anh và Cố Tầm đều sẽ cưới nhau và có con thì anh giữ chìa khóa hết sức bình thường đi
Cố Tầm không nhận ra suy nghĩ bậy bạ trong tâm trí của Yến Thanh Hà, chỉ thấy anh ta thấy nghiêm túc và cô rất cảm kích hành động ấy. Cô cảm thấy mình may mắn khi có một sếp tốt như vậy.
Quả thật, không phải mọi lời đồn đại về sếp không nhân từ đều đúng. Yến Thanh Hà thực sự là một người quan tâm đến nhân viên dưới quyền!
Lúc này, Cố Tầm cũng không để ý đến ánh mắt mờ ám của đồng nghiệp xung quanh.
Tổng giám đốc hiếm khi xuất hiện ở nơi này, nhưng anh ta lại đến chỉ để đưa chìa khóa! Liệu có lẽ...
"Nếu đã có chìa khóa, tôi sẽ đi trước." Yến Thanh Hà nhìn Cố Tầm và chuẩn bị rời đi. Nhưng trước khi quay lại, anh ta nhìn một vòng quét mạnh mẽ trong văn phòng.
Những người đồng nghiệp vốn đang bàn bạc vội vã đều cúi đầu khi anh ta đi qua, tạo ra một không khí đặc biệt trong phòng.
"Hy vọng không có hiểu lầm nào xảy ra sau này, và tôi cũng không ngần ngại đuổi việc những người gây rối." Yến Thanh Hà nhấn nhá nhẹ vào bàn làm việc và nhìn thẳng vào Na Na trong vài giây.
Mặc dù Yến Thanh Hà nói nhỏ, nhưng điều đó khiến Na Na cảm thấy lạnh lùng. Cô biết đó là cảnh báo từ sếp.
Trong văn phòng, mọi người đều im lặng như tờ giấy. Yến Thanh Hà, sau khi đã nói chuyện với Cố Tầm, bỗng trở nên ôn hòa hơn và cười tươi trước khi rời đi. Khi bước chân của Yến Thanh Hà không còn nghe thấy nữa, không khí trong văn phòng lúc này mới trở nên thoải mái hơn, và một số người không thể kiềm chế được sự tò mò và muốn biết thêm về những gì đã xảy ra với Cố Tầm. Na Na là người đầu tiên nhanh chóng đến gần Cố Tầm.
"Ê, Cố Tầm, mau mau, hãy đi ăn cơm với chị đi." Na Na không thể giấu được sự phấn khích và kéo Cố Tầm ra khỏi văn phòng, để lại bầu không khí hỗn loạn ở những người khác.
Na Na đưa Cố Tầm đến một nhà hàng phong cách Tây, mạnh mẽ đặt thực đơn xuống trước mặt Cố Tầm. "Chọn gì cũng được, chị sẽ trả tiền."
"Cha vắt cổ chày ra nước cũng có ngày khao em luôn." Cố Tầm nhìn qua Na Na với một nụ cười nhẹ, sau đó lấy thực đơn và đặt một số món. "Một phần bò bít tết, một phần tôm, và..."
"Một chén nước nữa chắc đủ, phải không?" Cố Tầm chỉ mới nói một nửa thì bị Na Na gián tiếp ngăn cản, ánh mắt của cô hướng về Cố Tầm. "Em gọi nhiều như vậy chắc ăn hết không?."
"Em..." Cố Tầm không kịp nói xong thì lại bị Na Na cắt lời:
"Nhân viên, một phần tôm cầu và một phần bò bít tết nữa, tạm thời sẽ đủ như vậy."
Cố Tầm:....
"Sau này hãy cẩn thận hơn. Chìa khóa loại này rất quan trọng, nếu rơi vào tay một người không tốt, an toàn của cô có thể sẽ bị đe dọa."
Tự nhiên, Yến Thanh Hà không tự nhận ra rằng chính mình cũng là một trong những người không đáng tin cậy. Vì dù sao anh và Cố Tầm đều sẽ cưới nhau và có con thì anh giữ chìa khóa hết sức bình thường đi
Cố Tầm không nhận ra suy nghĩ bậy bạ trong tâm trí của Yến Thanh Hà, chỉ thấy anh ta thấy nghiêm túc và cô rất cảm kích hành động ấy. Cô cảm thấy mình may mắn khi có một sếp tốt như vậy.
Quả thật, không phải mọi lời đồn đại về sếp không nhân từ đều đúng. Yến Thanh Hà thực sự là một người quan tâm đến nhân viên dưới quyền!
Lúc này, Cố Tầm cũng không để ý đến ánh mắt mờ ám của đồng nghiệp xung quanh.
Tổng giám đốc hiếm khi xuất hiện ở nơi này, nhưng anh ta lại đến chỉ để đưa chìa khóa! Liệu có lẽ...
"Nếu đã có chìa khóa, tôi sẽ đi trước." Yến Thanh Hà nhìn Cố Tầm và chuẩn bị rời đi. Nhưng trước khi quay lại, anh ta nhìn một vòng quét mạnh mẽ trong văn phòng.
Những người đồng nghiệp vốn đang bàn bạc vội vã đều cúi đầu khi anh ta đi qua, tạo ra một không khí đặc biệt trong phòng.
"Hy vọng không có hiểu lầm nào xảy ra sau này, và tôi cũng không ngần ngại đuổi việc những người gây rối." Yến Thanh Hà nhấn nhá nhẹ vào bàn làm việc và nhìn thẳng vào Na Na trong vài giây.
Mặc dù Yến Thanh Hà nói nhỏ, nhưng điều đó khiến Na Na cảm thấy lạnh lùng. Cô biết đó là cảnh báo từ sếp.
Trong văn phòng, mọi người đều im lặng như tờ giấy. Yến Thanh Hà, sau khi đã nói chuyện với Cố Tầm, bỗng trở nên ôn hòa hơn và cười tươi trước khi rời đi. Khi bước chân của Yến Thanh Hà không còn nghe thấy nữa, không khí trong văn phòng lúc này mới trở nên thoải mái hơn, và một số người không thể kiềm chế được sự tò mò và muốn biết thêm về những gì đã xảy ra với Cố Tầm. Na Na là người đầu tiên nhanh chóng đến gần Cố Tầm.
"Ê, Cố Tầm, mau mau, hãy đi ăn cơm với chị đi." Na Na không thể giấu được sự phấn khích và kéo Cố Tầm ra khỏi văn phòng, để lại bầu không khí hỗn loạn ở những người khác.
Na Na đưa Cố Tầm đến một nhà hàng phong cách Tây, mạnh mẽ đặt thực đơn xuống trước mặt Cố Tầm. "Chọn gì cũng được, chị sẽ trả tiền."
"Cha vắt cổ chày ra nước cũng có ngày khao em luôn." Cố Tầm nhìn qua Na Na với một nụ cười nhẹ, sau đó lấy thực đơn và đặt một số món. "Một phần bò bít tết, một phần tôm, và..."
"Một chén nước nữa chắc đủ, phải không?" Cố Tầm chỉ mới nói một nửa thì bị Na Na gián tiếp ngăn cản, ánh mắt của cô hướng về Cố Tầm. "Em gọi nhiều như vậy chắc ăn hết không?."
"Em..." Cố Tầm không kịp nói xong thì lại bị Na Na cắt lời:
"Nhân viên, một phần tôm cầu và một phần bò bít tết nữa, tạm thời sẽ đủ như vậy."
Cố Tầm:....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.