Dưới Giường Không Thân (Cao H)

Chương 43: Chu Canh Minh Thấy Diệp Khúc Đào Đeo Cà Vạt Cho Cảnh Duy

A Phì A

07/09/2023

Đồ anh ấy thường mặc là âu phục, phía trên là sơ mi màu xanh trắng mặc thay phiên nhau, phía dưới là quần tây giày da, nhưng không thắt cà vạt.

Cà vạt thì thường vào những trường hợp rất quan trọng mới phải thắt.

Cuộc họp hôm nay khá quan trọng, cho nên anh ấy phải thắt cà vạt.

Nhưng anh ấy không biết cách thắt, trước giờ vẫn luôn là trợ lý thắt cho anh ấy, anh ấy tự thắt, thật sự trông rất kỳ quặc.

Lúc phải xuất phát, anh ấy rời khỏi phòng làm việc, hỏi Diệp Khúc Đào: “Trợ lý Diệp, cô biết thắt cà vạt không?”

Diệp Khúc Đào đứng dậy: “A, tôi biết, sao vậy?”

Lúc Chu Canh Minh phải đi dự đại hội phải mặc vest, cô vẫn luôn giúp anh thắt cà vạt, mới đầu cô không biết, nhưng sau này học được rồi, cô luôn lấy anh ra thử nghiệm, bây giờ tay nghề đã thành thạo.

Cảnh Duy đưa cà vạt cho cô: “Thắt cà vạt cho tôi được không? Bình thường tôi mặc vest đều không đeo cà vạt, vừa rồi tôi thử thắt, cảm thấy thắt hơi kỳ lạ, cô giúp tôi thắt đi, làm phiền rồi.”

“Được.” Diệp Khúc Đào đi qua đó, cầm lấy cà vạt anh ấy đưa rồi thắt cho anh ấy.

Chu Canh Minh vừa hay có tài liệu cần đưa cho Lục Cấn, đúng lúc này gọi một tiếng từ trong phòng làm việc: “Lục Cấn.”

Anh ngẩng đầu, lập tức nhìn thấy cửa phòng làm việc của Cảnh Duy cách đó không xa.

Diệp Khúc Đào đang nhón chân thắt cà vạt cho anh ấy, thắt rất nghiêm túc, sau khi làm cho anh ấy xong, còn sửa lại âu phục của anh ấy.

Cảnh Duy cười rồi hỏi cô: “Đẹp không?”

Diệp Khúc Đào giơ ngón cái với anh ấy: “Đẹp. Rất đẹp trai, rất có sức sống.”

Cảnh Duy nghe lời này xong, nhìn mình trong cửa sổ.

Không chắc lắm, nhìn trái phải một cái, cuối cùng chắc chắn đúng là đẹp, lúc này mới gọi cô đi: “Đi thôi.”

Diệp Khúc Đào cầm túi, lập tức đi theo anh ấy, còn cầm theo túi công văn.

Chu Canh Minh sững sờ đứng yên tại chỗ, lúc Lục Cấn nghe thấy anh gọi mình thì đi ra.

Không ngờ mấy phút trôi qua, anh vẫn đứng ngẩn ra tại chỗ, hơn nữa tài liệu đã nói là đưa cho anh ta, lại không chịu buông ra.

Lúc Cấn nhắc nhở anh: “Phó giám đốc sở Chu, thả tay ra, không phải anh muốn đưa tài liệu cho tôi sao? Anh không buông tay thì sao tôi lấy tài liệu được, có chuyện gì sao?”

Chu Canh Minh nghe thấy lời nói của anh ta, lúc này mới phản ứng lại, đưa tài liệu trong tay cho anh ta, nhưng người lại hơi lơ đãng.

Anh bị hình ảnh vừa rồi đập vào mắt, đột nhiên không biết muốn để anh ta cầm lấy tài liệu này làm gì.

Sau khi bình tĩnh lại thì đưa tài liệu lại cho anh ta, bảo giao tới tòa thị chính.

Lục Cấn nói được rồi lập tức cầm đi, Chu Canh Minh quay về ngồi trong phòng làm việc, lúc ngồi xuống anh vẫn luôn ở trong trạng thái như bị mất hồn, trong đầu toàn là dáng vẻ Diệp Khúc Đào thắt cà vạt cho Cảnh Duy.

Anh hơi mất bình tĩnh, trán giật giật, cảm thấy tức đến mức sắp bùng nổ.

Đúng lúc này, Lục Cấn gõ cửa: “Phó giám đốc sở Chu.”



Chu Canh Minh: “Vào đi.”

Lục Cấn lúng túng đưa tài liệu cho anh: “Cái đó, phó giám đốc sở Chu, anh đưa nhầm tài liệu cho tôi rồi, tài liệu này bị nhầm.”

Chu Canh Minh nghe thấy lời này thì cầm lấy nhìn, đúng là nhầm rồi.

Anh lập tức tìm tài liệu trên bàn, tìm được tài liệu chính xác rồi đưa cho anh ta: “Cầm đi đi.”

Chu Canh Minh rất nghiêm túc với công việc, trước giờ chưa từng phạm phải sai lầm nhỏ nhặt này.

Một người cẩn thận tỉ mỉ như anh lại phạm phải sai lầm nhỏ này, đúng thật là không nên, trước giờ chưa từng có chuyện cũng có thể lấy sai tài liệu.

Tại sao anh như hồn vía trên mây, nhìn trạng thái của anh cũng không đúng, quầng thâm mắt này, khuôn mặt tiều tụy này, không biết còn tưởng là mấy ngày chưa được ngủ, thức đêm tăng ca.

Lục Cấn nghĩ, buổi sáng vừa tới đã nghe được chuyện bát quái, nói là anh và trợ lý Diệp chia tay rồi, có phải là vì nguyên nhân chia tay đó, cho nên mới mất hồn mất vía như vậy chứ, không ngờ một người nghiêm túc như phó giám đốc sở Chu lại vấp phải chuyện chia tay.

Lục Cấn không nhịn được bát quái, hỏi anh: “Phó giám đốc sở Chu...Nghe nói anh đã chia tay với trợ lý Diệp rồi.”

Chu Canh Minh nghe vậy thì ngẩng đầu lên nhìn anh ta, ánh mắt mang theo sát khí.

Rất rõ ràng là đã nói đến chuyện không nên nói.

Anh đã không muốn nghe đến chuyện này, mà anh ta còn hỏi.

Lục Cấn thấy ánh mắt tràn đầy sát khí này thì sợ phát khiếp, lập tức giải thích: “Xin lỗi phó giám đốc sở Chu, tôi chỉ tò mò, lắm chuyện...Tình cảm của hai người không phải đang tốt sao? Đột nhiên lại chia tay, thì có chút...Kinh ngạc.”

Chu Canh Minh xoa trán: “Cô ấy nói là tính cách hai người không hợp. Lục Cấn, cậu cảm thấy tính cách của tôi rất kém sao?”

Lục Cấn lắc đầu, lắc như trống bỏi: “Không phải, rất tốt, tích cách của phó giám đốc sở Chu rất tốt, chỉ là, con người hơi nghiêm túc.”

Chu Canh Minh: “Vậy cậu cảm thấy, tính cách của bí thư Cảnh rất tốt sao. Tôi thấy tính cách của anh ta rất tốt, những người trong đơn vị hay những người làm ăn ở ngoài đó, có phải đều rất thích anh ta?”

Lục Cấn thành thật gật đầu: “Cái đó thì cũng có, những người phụ nữ bên ngoài đều rất thích bí thư Cảnh, bí thư Cảnh chính là sát thủ tán gái.”

Chu Canh Minh: “...”

Lục Cấn nói xong, cảm thấy áp suất trên người Chu Canh Minh càng thấp hơn, nghe xong lời này thì lập tức im miệng, nhanh chóng đi ra ngoài.

Không phải chứ, nguyên nhân chia tay, lại là, trợ lý Diệp, chuyển dời tình cảm sang bí thư Cảnh sao?

Cảm thấy tính cách của bí thư Cảnh tốt hơn?

...

Chu Canh Minh đã trong phòng làm việc nửa tiếng, nhưng không hề làm việc, từ lúc nãy tới bây giờ đầu óc anh cứ rối bời, không có chút tâm trạng nào nên vẫn ngồi ngẩn người trên ghế.

Khi anh tỉnh táo lại, chuẩn bị làm việc, muốn uống nước, nhưng bình giữ nhiệt đã trống không, anh đành phải ra ngoài rót nước.

Lúc ra ngoài rót nước, anh liếc nhìn vị trí của Diệp Khúc Đào, bọn họ vẫn chưa quay lại.



Nhưng hôm nay ra ngoài đi họp, nên chắc phải tới chiều mới quay về được.

Anh đến phòng trà rót nước, trong đó có người đang nói chuyện phiếm.

Anh vừa tới thì nghe được, chủ đề của cuộc nói chuyện là Diệp Khúc Đào và anh.

“Phó giám đốc sở Chu và Diệp Khúc Đào chia tay rồi, đúng là không ngờ mà.”

“Đúng đấy, không phải là trợ lý Diệp thay lòng đổi dạ đấy chứ, thấy dạo này gần gũi với bí thư Cảnh lắm, nếu là bí thư Cảnh, thì cũng hợp tình hợp lý, dù sao thì phó giám đốc sở Chu trông cũng nghiêm túc quá, hai người họ hẹn hò cũng không giống người yêu, đoán chừng lâu ngày rồi nên hơi áp lực, nếu bạn trai của tôi lúc nào cũng như vậy, thì tôi cũng không chịu nổi.”

“Đúng thế, nhìn hai bọn họ như không có tình cảm ấy, trước đó không phải đã bảo là sớm muộn gì cũng sẽ chia tay đấy sao?”

“Chuẩn, bí thư Cảnh rất tốt, tính cách dịu dàng, còn biết dỗ người khác nữa.”

Hai người nói chuyện say mê, hoàn toàn không nhận ra người đang đi tới từ sau lưng.

Chu Canh Minh ho khan một tiếng, nhắc nhở bọn họ.

Nhìn thấy anh, hai người nói chuyện giật mình, lập tức tránh sang một bên.

Chu Canh Minh đi tới lấy nước, trong lúc đợi, nghĩ tới lời nói của bọn họ, thì có chút thất thần, khi đầy nước rồi, anh vẫn chưa phát hiện, tràn ra ngoài, vẫn là người bên cạnh nhìn thấy, lập tức gọi anh: “Phó giám đốc sở Chu, nước của anh tràn ra ngoài rồi.”

Lúc này Chu Canh Minh mới nhìn thấy, lập tức tắt nước nóng, lấy khăn giấy lau sạch.

Vặn nắp bình giữ nhiệt xong.

Anh nói một câu cảm ơn rồi rời đi.

Hai người bên cạnh thấy vậy đều kinh ngạc.

Thấy anh lơ đãng như vậy, đều không thể tin được đó là phó giám đốc sở Chu.

Đây cũng...Cũng dọa người quá đi mất.

Trước giờ chưa từng thấy anh ở trong trạng thái này bao giờ, chẳng lẽ, sau khi chia tay với trợ lý Diệp, đã bị đả kích rồi.

Trước đó chưa từng thấy phó giám đốc sở Chu có thay đổi gì, bây giờ nhìn thấy, đúng là thay đổi rất rõ ràng.

Trở nên mất hồn mất vía, như biến thành một con người khác vậy.

Người đàn ông bị tổn thương.

Vừa rồi còn có đồng nghiệp nhân lúc Diệp Khúc Đào rời khỏi, còn bàn tán xôn xao là rốt cuộc chuyện Chu Canh Minh và Diệp Khúc Đào chia tay là do ai đề nghị trước.

Mọi người đều cảm thấy, là do Chu Canh Minh đề nghị, dù sao thì, trợ lý Diệp khó khăn lắm mới được hẹn hò với người mình thích sao có thể chia tay được, trước đó không phải còn nói là muốn kết hôn sao?

Tuy bí thư Cảnh rất tốt, nhưng, nhưng vẫn kém hơn phó giám đốc sở Chu một chút, ai cũng biết chọn người nào là tốt nhất.

Nhưng xét từ tình trạng bây giờ, người không ổn là phó giám đốc sở Chu, chứ không phải là Diệp Khúc Đào.

Rất có thể, chân tướng sự việc chính là phó giám đốc sở Chu bị trợ lý Diệp ruồng bỏ, chuyển sang yêu bí thư Cảnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Dưới Giường Không Thân (Cao H)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook