Dưỡng Chồn Thành Hậu Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu
Chương 16: Ắt phải ăn thịt !
Túy Mộng Khinh Cuồng
20/04/2015
Cũng không biết bản thân đã ăn bao nhiêu quả nho, Đồng Nhạc Nhạc cảm giác thấy ăn cũng no rồi.
Con ngươi đen nhánh kia lại đảo qua các loại món ăn tinh xảo ở trên bàn .
Mặc dù, nho này ngọt ngào quá ngon, chỉ có điều là Đồng Nhạc Nhạc nàng dù nói như thế nào thì đều đã từng là người a!
Hơn nữa, vẫn còn là một kẻ siêu cấp háu ăn . Cho dù là cái gì thì đều thích ăn!
Giờ phút này, ở trên bàn trước mắt bày đầy những món trước kia chính mình muốn ăn. Đều là những món ngon lành mà không mấy khi được ăn, thử hỏi Đồng Nhạc Nhạc làm thế nào mà chịu bỏ qua cơ hội ngàn năm có một này! ?
Kết quả là, vào lúc Huyền Lăng Thương đưa đến một quả nho đã bóc vỏ xong, Đồng Nhạc Nhạc liền có hơi lắc lắc cái đầu nhỏ .
Lập tức, nàng gian nan vươn cánh tay ngắn ngủi bé tí đang bị băng bó chặt chỉ về hướng các loại thức ăn trước mặt !
Nhìn thấy con chồn nhỏ này ở trước mặt hành động như thế, cung nữ hầu hạ bốn phía đều ngây ngẩn cả người.
Dù sao, nam nhân trước mắt bọn họ chính là vị đế vương cao cao tại thượng của Linh Nhạc Quốc a!
Cho tới bây giờ, đều chỉ có hắn hạ lệnh cho người khác làm việc, lấy đâu ra có người dám chỉ huy hắn! ?
Hừm, tuy nói, kẻ trước mắt này không phải là người. . .
Mới vừa rồi, khi nhìn thấy vị đế vương tuấn tú trước mắt này, lại có thể rõ ràng tự hạ thấp địa vị như thế , tự mình bóc vỏ nho cho con tiểu điêu này ăn, mọi người đã kinh ngạc đến rớt cằm .
Giờ phút này, lại chứng kiến con chồn nhỏ này có được hành động như thế, khiến cho trong lòng mọi người chấn động rất nhiều, lại vội vàng cảm thấy khó có thể tin nổi đối với con chồn nhỏ này!
Bởi vì, con chồn nhỏ này cũng quá có linh tính mà ! ?
Hơn nữa, lá gan cũng quá lớn!
Một con thú nho nhỏ, lại dám chỉ huy vị đế vương cao cao tại thượng của bọn họ làm việc! ?
Trong lòng mọi người cực kì chấn động, cũng không tránh khỏi cảm thấy lo lắng cho con vật nhỏ này!
Bởi vì, vị đế vương này của bọn họ , đâu phải là hạng người dễ chọc!
Nếu như một người không cẩn thận đắc tội hắn , đâu phải chỉ là chuyện đầu rơi máu chảy đơn giản như vậy. . .
Trong lúc tất cả mọi người ở đây kinh hãi , thì Đồng Nhạc Nhạc cũng không biết, chính mình ở trong mắt mọi người rốt cuộc đã làm chuyện kinh thế hãi tục cỡ nào!
Giờ phút này, nàng đã ăn nho đủ rồi, giờ thì muốn nếm thử các món ăn đẹp đẽ tinh xảo ngon lành khác !
Kết quả là, Đồng Nhạc Nhạc liền ngước một đôi con ngươi đen nhánh long lanh, cực kì thương cảm như vậy mà quay sang nhìn nam nhân tuấn tú ngồi ở bên cạnh .
" Soái ca! Ta muốn ăn cái...kia! Cái...kia, còn có cái...kia! ! !"
Đồng Nhạc Nhạc vừa mở miệng nói, chỉ có điều là, những lời nói ra nghe vào trong tai người khác, đương nhiên là những âm thanh 'Chi chi chi'.
Tuy nhiên, những tiếng 'Chi chi chi'của Đồng Nhạc Nhạc , lại phối hợp với hành động của nàng, không khó làm cho người ta nhìn ra mong muốn của nàng!
Hơn nữa, ngồi ở bên cạnh nàng, vẫn là Huyền Lăng Thương khôn khéo tinh ý mà!
Chỉ có điều là, dẫu thấy hành động của Đồng Nhạc Nhạc , nhưng Huyền Lăng Thương không có lập tức làm như Đồng Nhạc Nhạc mong muốn, là gắp thức ăn cho nó .
Bởi vì, Huyền Lăng Thương nhớ lại, trước kia đã xem bộ sách về Phượng Hoàng chồn. Ở trong sách có nói Phượng Hoàng chồn chính là loài ăn chay, chứ không phải động vật ăn thịt!
Nhưng mà hiện tại, tại sao con Phượng Hoàng Điêu này lại muốn ăn thức ăn bày ở trên bàn vậy! ?
Chẳng lẽ là, người viết sách lại quên tả điểm này, có lẽ ! ?
Trong lúc Huyền Lăng Thương nghĩ ngợi, Đồng Nhạc Nhạc nằm ở giỏ trúc cũng không thể động đậy chút nào. Nàng thấy Huyền Lăng Thương không làm như nàng mong muốn, là gắp thức ăn cho nàng ăn.
Còn tưởng rằng Huyền Lăng Thương không biết ý muốn của mình . Vì vậy, nàng liền giãy dụa định đứng lên từ trong cái giỏ trúc, tính toán chính mình ra tay ăn cho đã thèm !
Làm một kẻ siêu cấp ăn nhiều , không ai có thể ngăn cản được mong muốn ăn thịt của nàng! ! !
Liền vào lúc Đồng Nhạc Nhạc giãy dụa đứng dậy, ý đồ ắt phải ăn thịt !
Cũng không dự đoán, chính nàng đã đánh giá cao mình quá mức !
Nàng vừa mới đứng lên từ cái giỏ trúc, thì chân mềm nhũn, cả người liền mất đi thăng bằng, nghiêng về phía trước . . .
Cái giỏ trúc này không lớn không nhỏ, chỉ đủ để dung nạp thân hình nho nhỏ của nàng.
Chỉ là, phía dưới cái giỏ trúc, chính là cái ghế cách mặt đất không thấp . . .
Con ngươi đen nhánh kia lại đảo qua các loại món ăn tinh xảo ở trên bàn .
Mặc dù, nho này ngọt ngào quá ngon, chỉ có điều là Đồng Nhạc Nhạc nàng dù nói như thế nào thì đều đã từng là người a!
Hơn nữa, vẫn còn là một kẻ siêu cấp háu ăn . Cho dù là cái gì thì đều thích ăn!
Giờ phút này, ở trên bàn trước mắt bày đầy những món trước kia chính mình muốn ăn. Đều là những món ngon lành mà không mấy khi được ăn, thử hỏi Đồng Nhạc Nhạc làm thế nào mà chịu bỏ qua cơ hội ngàn năm có một này! ?
Kết quả là, vào lúc Huyền Lăng Thương đưa đến một quả nho đã bóc vỏ xong, Đồng Nhạc Nhạc liền có hơi lắc lắc cái đầu nhỏ .
Lập tức, nàng gian nan vươn cánh tay ngắn ngủi bé tí đang bị băng bó chặt chỉ về hướng các loại thức ăn trước mặt !
Nhìn thấy con chồn nhỏ này ở trước mặt hành động như thế, cung nữ hầu hạ bốn phía đều ngây ngẩn cả người.
Dù sao, nam nhân trước mắt bọn họ chính là vị đế vương cao cao tại thượng của Linh Nhạc Quốc a!
Cho tới bây giờ, đều chỉ có hắn hạ lệnh cho người khác làm việc, lấy đâu ra có người dám chỉ huy hắn! ?
Hừm, tuy nói, kẻ trước mắt này không phải là người. . .
Mới vừa rồi, khi nhìn thấy vị đế vương tuấn tú trước mắt này, lại có thể rõ ràng tự hạ thấp địa vị như thế , tự mình bóc vỏ nho cho con tiểu điêu này ăn, mọi người đã kinh ngạc đến rớt cằm .
Giờ phút này, lại chứng kiến con chồn nhỏ này có được hành động như thế, khiến cho trong lòng mọi người chấn động rất nhiều, lại vội vàng cảm thấy khó có thể tin nổi đối với con chồn nhỏ này!
Bởi vì, con chồn nhỏ này cũng quá có linh tính mà ! ?
Hơn nữa, lá gan cũng quá lớn!
Một con thú nho nhỏ, lại dám chỉ huy vị đế vương cao cao tại thượng của bọn họ làm việc! ?
Trong lòng mọi người cực kì chấn động, cũng không tránh khỏi cảm thấy lo lắng cho con vật nhỏ này!
Bởi vì, vị đế vương này của bọn họ , đâu phải là hạng người dễ chọc!
Nếu như một người không cẩn thận đắc tội hắn , đâu phải chỉ là chuyện đầu rơi máu chảy đơn giản như vậy. . .
Trong lúc tất cả mọi người ở đây kinh hãi , thì Đồng Nhạc Nhạc cũng không biết, chính mình ở trong mắt mọi người rốt cuộc đã làm chuyện kinh thế hãi tục cỡ nào!
Giờ phút này, nàng đã ăn nho đủ rồi, giờ thì muốn nếm thử các món ăn đẹp đẽ tinh xảo ngon lành khác !
Kết quả là, Đồng Nhạc Nhạc liền ngước một đôi con ngươi đen nhánh long lanh, cực kì thương cảm như vậy mà quay sang nhìn nam nhân tuấn tú ngồi ở bên cạnh .
" Soái ca! Ta muốn ăn cái...kia! Cái...kia, còn có cái...kia! ! !"
Đồng Nhạc Nhạc vừa mở miệng nói, chỉ có điều là, những lời nói ra nghe vào trong tai người khác, đương nhiên là những âm thanh 'Chi chi chi'.
Tuy nhiên, những tiếng 'Chi chi chi'của Đồng Nhạc Nhạc , lại phối hợp với hành động của nàng, không khó làm cho người ta nhìn ra mong muốn của nàng!
Hơn nữa, ngồi ở bên cạnh nàng, vẫn là Huyền Lăng Thương khôn khéo tinh ý mà!
Chỉ có điều là, dẫu thấy hành động của Đồng Nhạc Nhạc , nhưng Huyền Lăng Thương không có lập tức làm như Đồng Nhạc Nhạc mong muốn, là gắp thức ăn cho nó .
Bởi vì, Huyền Lăng Thương nhớ lại, trước kia đã xem bộ sách về Phượng Hoàng chồn. Ở trong sách có nói Phượng Hoàng chồn chính là loài ăn chay, chứ không phải động vật ăn thịt!
Nhưng mà hiện tại, tại sao con Phượng Hoàng Điêu này lại muốn ăn thức ăn bày ở trên bàn vậy! ?
Chẳng lẽ là, người viết sách lại quên tả điểm này, có lẽ ! ?
Trong lúc Huyền Lăng Thương nghĩ ngợi, Đồng Nhạc Nhạc nằm ở giỏ trúc cũng không thể động đậy chút nào. Nàng thấy Huyền Lăng Thương không làm như nàng mong muốn, là gắp thức ăn cho nàng ăn.
Còn tưởng rằng Huyền Lăng Thương không biết ý muốn của mình . Vì vậy, nàng liền giãy dụa định đứng lên từ trong cái giỏ trúc, tính toán chính mình ra tay ăn cho đã thèm !
Làm một kẻ siêu cấp ăn nhiều , không ai có thể ngăn cản được mong muốn ăn thịt của nàng! ! !
Liền vào lúc Đồng Nhạc Nhạc giãy dụa đứng dậy, ý đồ ắt phải ăn thịt !
Cũng không dự đoán, chính nàng đã đánh giá cao mình quá mức !
Nàng vừa mới đứng lên từ cái giỏ trúc, thì chân mềm nhũn, cả người liền mất đi thăng bằng, nghiêng về phía trước . . .
Cái giỏ trúc này không lớn không nhỏ, chỉ đủ để dung nạp thân hình nho nhỏ của nàng.
Chỉ là, phía dưới cái giỏ trúc, chính là cái ghế cách mặt đất không thấp . . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.