Chương 318: Thu chắc rồi
Quái Lão Ca
09/02/2019
Hàng loạt tiếng bước chân rón ra rón rén khẽ truyền tới bên tai, liền lôi kéo Cao Cường hiện đang ngồi xếp bằng trên giường ra khỏi trạng thái nhập định.
Thề luôn, mấy cô nàng đúng thật là dở hơi dở hồn.
Việc quái gì phải lén lút như kiểu vụng trộm ngoại tình thế này?
Cứ hiên ngang tiến đến thì mới không bị người khác hiểu lầm linh tinh chứ nhỉ?
Mà không riêng gì nhóm Marine Lufina theo ước hẹn mò tới phòng hắn thôi đâu, còn có thêm sự hiện diện của bộ đôi bách hợp Marie và Linda nữa đấy.
Nói chung dưới sự dẫn dắt của Marine Lufina, sáu cô nàng này lập team train quái khắp bản đồ. Ăn chơi nhảy múa luôn nhớ đến nhau, vô cùng thân thiết.
Lúc ăn tối thấy kể Rose Lina Veronica Linda có cùng cảnh ngộ đều bị bỏ rơi từ thủa mới lọt lòng.
Năm đó Marine Lufina vừa lên 18 tuổi, thường xuyên tới cô nhi viện làm từ thiện. Biết tin liền vòi vĩnh David Lufina hỗ trợ tài chính nuôi dưỡng các nàng.
David Lufina thấy quá phiền phức liền hốt luôn về lâu đài Lufina nuôi cho nhanh.
Từ đó đến nay đã qua hơn hai mươi năm, muốn không thân thiết cũng khó lòng làm được.
Thế cho nên Marie với Linda không phải là hai đóa hoa bách hợp như hắn đã lầm tưởng đâu nhé.
Về phần Veronica mang trong mình huyết mạch Goldoger, cội nguồn ở mãi tận Hoa Mỹ xa xôi. Thành ra nàng chẳng có nửa xu liên quan gì tới giới quý tộc.
Xét một cách toàn diện, nói Marine Lufina là mẹ các nàng cũng chẳng sai. Cơ mà không khéo là nuôi thành gái ế cả đám đấy a, thấy nghi ngờ lắm luôn.
Tại giữa phòng nhanh chóng bố trí xuống Tỏa Hồn Trận, xong xuôi Cao Cường liền đi ra mở cửa, để rồi đập vào mắt là tràng cảnh muốn phun ra máu mũi.
Nàng nào cũng mặc váy ngủ mỏng dính ngắn cũn, hơn nữa còn là kiểu dáng ôm sát cơ thể, triệt để tôn lên những đường cong mỹ miều nhìn là nghẹt thở.
Quá đáng ở chỗ các nàng bên trên thả rông.
Đỉnh nhọn đâm chọc muốn mù mắt hắn luôn rồi đây.
Sống thoáng đến mấy cũng chẳng ai ăn mặc tùy tiện thế này đâu.
Có điều Cao Cường đã lường trước tình huống đám yêu nhền nhện này chạy tới đây giăng tơ loạn xạ. Cho nên đừng hòng thấy được hắn bị thất thố nhé.
Thản nhiên như trước mặt chẳng có gì, Cao Cường lạnh nhạt nói:
“Nhớ khóa chốt cửa”
Dứt lời hắn liền lạnh lùng quay gót, lưu lại các nàng đứng đó với vẻ mặt ngập tràn thất vọng. Nhưng mà hắn chỉ khệnh khạng được trong vài nốt nhạc thôi.
“Khịt.. Khịt..” – Veronica mũi liên tục phập phồng, đắc ý cười nói:
“Ai đó đang không ngừng tiết ra pheromone, hẳn là trong người nóng lắm rồi đây”
Nghe đồn đây là tên gọi mùi hương tiết ra khi ham muốn abc, chẳng biết Veronica ngửi thấy thật hay giả, vấn đề là hắn đúng bị các nàng thiêu đốt khét um.
Cơ mà việc quái gì phải xấu hổ?
Họa mi gáy trước gái đẹp là điều quá đỗi bình thường.
Tiết pheromone khi thấy đực rựa mới là chuyện đáng sợ đúng không?
Nhanh chóng bình ổn trở lại, Cao Cường liếc mắt lạnh nhạt nói:
“Ta không dư thừa thời gian để chơi đùa vớ vẩn với các ngươi. Giờ nghiêm chỉnh gặp mặt nữ đầu bếp kia lần cuối, hay để ta tống cổ cả đám ra khỏi phòng?”
Cao Cường phi thường tin tưởng những lời này sẽ dọa cho các nàng sợ xanh mặt.
Đáng tiếc chỉ thấy các nàng hiếu kỳ ùa vào nhìn xem Tỏa Hồn Trận. Thậm chí Marine Lufina còn đẩy hắn sang một bên vì cái tội đứng chắn đường nàng ta.
Có năm khối ngọc khắc họa linh văn chằng chịt thôi, đâu hay ho gì mà xem chứ?
Trong lòng ngán ngẩm, Cao Cường đi tới đưa cho Marine Lufina lọ dược thủy và nói:
“Các ngươi cần phải tra thuốc này vào mắt thì mới nhìn thấy nàng được rõ ràng”
Marine Lufina liền kêu gọi mọi người mau chóng tập trung lại. Toàn là mỹ nhân bốc lửa có khác, đến tra thuốc nhỏ mắt cũng phải nóng bỏng hơn người a.
Đợi các nàng làm xong, Cao Cường ra hiệu để bọn họ lùi ra xa, rồi mới tiếp tục nói:
“Thông thường hóa quỷ sẽ dần dần quên mất ký ức khi còn sống. Các ngươi dù có đau lòng đến mấy cũng không được phép mở miệng nhắc lại quá khứ. Kẻo đến lúc nàng bướng bỉnh không chịu rời khỏi, vậy thì đừng oán trách ta đây lạnh lùng tàn nhẫn”
“Được rồi, mau thả nàng ra đi” – Marine Lufina hết kiên nhẫn liền phất tay thúc dục.
Ok fine, thấy nàng xong đừng có hét ầm lên là được. Cao Cường ngay tức thì ném ra chuôi dao, tiện thể bắn một tia chân nguyên kích hoạt Tỏa Hồn Trận.
Mắt đã tra nước thuốc, các nàng đương nhiên nhìn thấy được lồng giam cấm chế xuất hiện giữa phòng, nguyên đám liền không ngừng trầm trồ thán phục.
Ngay sau đó liền có bóng mờ chậm rãi chui ra khỏi chuôi dao.
Với mái tóc dài vàng chóe, với bộ y phục trắng muốt kèm tạp dề, rõ ràng chính là nàng đầu bếp. Thế nhưng khuôn mặt nàng hiện giờ đã quá khác biệt.
Không còn làn da trắng bóc láng mịn như xưa, thay vào đó là chằng chịt những tia máu đen kịt.
Không còn đôi mắt sáng ngời rạng rỡ nữa, giờ đây là cặp mắt đỏ ngầu mờ mịt.
Sau cùng là hai chiếc răng nanh nhọn hoắt nhìn ớn cả người.
Nhưng khiến nhóm Marine Lufina đau lòng hơn cả là nàng không hề nhìn tới bọn họ. Chẳng mấy chốc liền thấy những giọt nước mắt lăn dài trên gò má.
Liếc mắt nhìn thoáng qua nữ quỷ đứng lặng thinh trong Tỏa Hồn Trận, Cao Cường biết tỏng nàng hiện đang giả bộ không nhớ nhóm Marine Lufina là ai.
Nàng đã muốn dứt tình, hắn liền giúp một tay đi vậy.
Dù sao nghe khóc lóc não hết cả lòng mề.
Nghĩ đến đây, Cao Cường quay sang nói nhỏ với nhóm Marine Lufina:
“Mọi người rời khỏi đi thôi, cứ khóc lóc thế này sẽ ảnh hưởng không tốt đến nàng”
Hoàn toàn tin tưởng vào hắn, Marine Lufina nắm lấy tay hắn và nỉ non:
“Nàng trước kia gặp phải nhiều sóng gió, xin hãy giúp nàng ra đi được thanh thản”
“Yên tâm” – Cao Cường ngắn gọn đáp lại, rồi mau chóng lùa các nàng ra khỏi phòng. Dây dưa thêm nữa là nữ quỷ lộ tẩy đấy, việc này rất không nên đâu.
Tống cổ hết rắc rối ra ngoài, hắn liền khóa chặt cửa, kèm với dựng lên bức tường linh khí cách âm.
Xong xuôi Cao Cường mới quay lại trước mặt nữ quỷ, cười hỏi:
“Ngươi cư xử rất không tệ, có gì muốn nói với bản quan sao?”
“Đại nhân” – Nữ quỷ lập tức quỳ rạp xuống, run lẩy bẩy khẽ nói:
“Ta sợ nếu rời đi sẽ không còn cơ hội theo đuổi cũng như hoàn thành mộng tưởng. Đại nhân, ta biết không được đòi hỏi, nhưng van xin ngài giúp ta”
“Nhìn vào mắt ta đây” – Cao Cường nghe xong liền lớn tiếng quát.
Nữ quỷ run rẩy càng thêm kịch liệt, chậm rãi ngước lên nhìn hắn.
“Ngươi lưu lại thì có ích gì?” – Cao Cường tức giận trừng mắt quát: “Không thể vào bếp nấu nướng, không thể cảm nhận hương vị, ngươi dựa vào đâu để tiếp tục mộng tưởng? Giờ ngoan ngoãn rời khỏi, hay để bản quan một chưởng đập chết ngươi?”
Nữ quỷ run rẩy càng thêm dữ dội, thật lâu không nói được ra lời.
Cao Cường chợt cảm thấy có gì đó sai sai ở đây, liền nhíu mày hỏi:
“Ngươi cứ trơ mắt ếch nhìn bản quan là sao?”
“Đại nhân” – Nữ quỷ ngay tức thì chỉ vào mắt mình, mếu máo trả lời: “Ta muốn khóc nhưng không được, ngài không thấy rằng ta đang rất đau khổ ư?”
Linh hồn thể như ngươi thì lấy đâu ra tuyến lệ để mà khóc lóc? Cao Cường gân xanh nổi đầy trên trán, nói chung nữ quỷ chẳng theo kịch bản gì cả.
Thực ra việc này không thể trách mắng nữ quỷ, căn bản chính hắn cũng quên mất nàng chưa đủ Level, thước phim hắn tưởng tượng liền hỏng luôn.
Nói thật là Cao Cường dự định nuôi dưỡng một đầu quỷ bộc hung ác hiếu chiến, như vậy mới có trợ thủ đắc lực trong những trường hợp đụng độ với cường địch. Chứ nữ quỷ này thiên hướng thích nấu nướng, thu nuôi nàng cùng lắm chỉ được ăn đồ ngon.
Vấn đề là từ tình huống giả bộ không nhận ra nhóm Marine Lufina, có thể thấy nữ quỷ lý trí cực mạnh.
Mà nàng còn khá là thông minh lanh lợi, không kiểu ngu ngu như quỷ hồn thông thường.
Giờ giúp hay là không giúp đây?
“Đại nhân” – Nữ quỷ chợt cúi gằm mặt xuống, nhỏ giọng lí nhí: “Khi còn là con người, ta dung nhan xinh đẹp không thua kém Marine bọn họ đâu nhé”
“Hắc hắc” – Cao Cường hai mắt híp lại, lạnh giọng cười hỏi: “Ngươi vậy mà nhìn ra ý định của ta? Không mau giải thích rõ ràng thì đừng trách”
“Đại nhân” – Nữ quỷ vội ngước lên nhìn hắn, nhíu mày dò hỏi: “Ngài khinh thường quỷ phương tây à? Ta biết ngài muốn thu quỷ bộc lạ lắm sao?”
“Ách…” – Cao Cường giật mình ngồi xổm xuống, hai mắt tròn xoe nhìn chằm chằm nữ quỷ.
Nếu không phải do kẻ khác tiết lộ cho nàng biết Phán Quan có thể nuôi dưỡng quỷ bộc.
Vậy chứng tỏ khi nàng hóa quỷ liền thu được truyền thừa quỷ đạo chính thống.
Truyền thừa cao thấp không quan trọng, nữ quỷ này hắn thu chắc rồi.
Đoán biết hắn đã nhìn ra, nữ quỷ lần nữa cúi gằm mặt, lí nhí nói ra:
“Đại nhân, ta nhận được Quỷ Trù Đạo, không giỏi chiến đấu”
Tu hành làm gì có khái niệm gọi là không giỏi chiến đấu? Đám đầu bếp là chuyên gia dùng dao đấy a. Quan trọng là áp dụng như thế nào mà thôi.
Có điều Cao Cường không nói ra những lời này, để nàng tự mình tìm hiểu đi.
Đã quyết định thu nhận nàng, hắn liền gõ gõ Linh Thú Hộ Oản.
Bạch tuộc khí linh chui ra liếc thấy nữ quỷ, nửa lời cũng không thèm nói, cứ thế phun Hắc Tháp cho hắn xong là chui luôn trở vào tiếp tục công việc.
Làm như không hề thấy mất mặt, Cao Cường phất tay triệt tiêu Tỏa Hồn Trận rồi nói:
“Hiện giờ ta họa khế ước, sẽ hơi đau một chút đấy”
Nữ quỷ biết mình phải làm gì, lập tức tiến lại ngồi trước mặt hắn, nhắm mắt chờ đợi.
Cao Cường hài lòng bức ra một giọt máu trên đầu ngón tay chỏ, rồi họa vẽ khế ước lên giữa trán nữ quỷ, động tác dứt khoát chỉ giây lát liền đã xong.
Khế ước vừa hoàn thành là ngay tức thì dung nhập vào đầu nữ quỷ.
Chỉ trong nháy mắt nữ quỷ linh hồn thể biến thành màu đỏ tươi.
Cơ mà không có tốn thời gian như hắn tưởng tượng.
Đúng một hơi thở nữ quỷ đã bình thường trở lại.
Cao Cường: “…”
Nữ Quỷ: “…”
Bốn mắt nhìn nhau một hồi, Cao Cường hiểu ra liền vỗ trán nói:
“Cái này chắc bởi ngươi chưa gây nhiều tội nghiệt, không có gì để khế ước bài trừ nên mới vậy”
Nữ quỷ hoàn hoàn không ngó ngàng gì tới những lời hắn vừa nói. Bởi nàng mới phát hiện hai bàn tay của chính mình giờ đây vậy mà trắng mịn nõn nà.
Ài, nữ nhân dù có biến thành quỷ thì vẫn là nữ nhân.
Cao Cường buồn bực nói:
“Yên tâm đi, ngươi hiện giờ phi thường xinh đẹp”
Nữ quỷ cười híp mắt nói:
“Chủ nhân, ngài mau mau đặt tên cho ta đi chứ”
Cao Cường lắc đầu nói:
“Liền dùng luôn tên của ngươi khi còn sống đi”
“Vậy cũng tốt” – Nữ quỷ cười càng tươi hơn: “Ta là Mirranda Augus”
Thánh họ, nghe xong tên nàng Cao Cường liền hối hận muốn chết. Đáng lý ra hắn nên đặt cho nàng cái tên mới để đỡ bị lạc quẻ với tu hành giới chứ nhỉ?
Thề luôn, mấy cô nàng đúng thật là dở hơi dở hồn.
Việc quái gì phải lén lút như kiểu vụng trộm ngoại tình thế này?
Cứ hiên ngang tiến đến thì mới không bị người khác hiểu lầm linh tinh chứ nhỉ?
Mà không riêng gì nhóm Marine Lufina theo ước hẹn mò tới phòng hắn thôi đâu, còn có thêm sự hiện diện của bộ đôi bách hợp Marie và Linda nữa đấy.
Nói chung dưới sự dẫn dắt của Marine Lufina, sáu cô nàng này lập team train quái khắp bản đồ. Ăn chơi nhảy múa luôn nhớ đến nhau, vô cùng thân thiết.
Lúc ăn tối thấy kể Rose Lina Veronica Linda có cùng cảnh ngộ đều bị bỏ rơi từ thủa mới lọt lòng.
Năm đó Marine Lufina vừa lên 18 tuổi, thường xuyên tới cô nhi viện làm từ thiện. Biết tin liền vòi vĩnh David Lufina hỗ trợ tài chính nuôi dưỡng các nàng.
David Lufina thấy quá phiền phức liền hốt luôn về lâu đài Lufina nuôi cho nhanh.
Từ đó đến nay đã qua hơn hai mươi năm, muốn không thân thiết cũng khó lòng làm được.
Thế cho nên Marie với Linda không phải là hai đóa hoa bách hợp như hắn đã lầm tưởng đâu nhé.
Về phần Veronica mang trong mình huyết mạch Goldoger, cội nguồn ở mãi tận Hoa Mỹ xa xôi. Thành ra nàng chẳng có nửa xu liên quan gì tới giới quý tộc.
Xét một cách toàn diện, nói Marine Lufina là mẹ các nàng cũng chẳng sai. Cơ mà không khéo là nuôi thành gái ế cả đám đấy a, thấy nghi ngờ lắm luôn.
Tại giữa phòng nhanh chóng bố trí xuống Tỏa Hồn Trận, xong xuôi Cao Cường liền đi ra mở cửa, để rồi đập vào mắt là tràng cảnh muốn phun ra máu mũi.
Nàng nào cũng mặc váy ngủ mỏng dính ngắn cũn, hơn nữa còn là kiểu dáng ôm sát cơ thể, triệt để tôn lên những đường cong mỹ miều nhìn là nghẹt thở.
Quá đáng ở chỗ các nàng bên trên thả rông.
Đỉnh nhọn đâm chọc muốn mù mắt hắn luôn rồi đây.
Sống thoáng đến mấy cũng chẳng ai ăn mặc tùy tiện thế này đâu.
Có điều Cao Cường đã lường trước tình huống đám yêu nhền nhện này chạy tới đây giăng tơ loạn xạ. Cho nên đừng hòng thấy được hắn bị thất thố nhé.
Thản nhiên như trước mặt chẳng có gì, Cao Cường lạnh nhạt nói:
“Nhớ khóa chốt cửa”
Dứt lời hắn liền lạnh lùng quay gót, lưu lại các nàng đứng đó với vẻ mặt ngập tràn thất vọng. Nhưng mà hắn chỉ khệnh khạng được trong vài nốt nhạc thôi.
“Khịt.. Khịt..” – Veronica mũi liên tục phập phồng, đắc ý cười nói:
“Ai đó đang không ngừng tiết ra pheromone, hẳn là trong người nóng lắm rồi đây”
Nghe đồn đây là tên gọi mùi hương tiết ra khi ham muốn abc, chẳng biết Veronica ngửi thấy thật hay giả, vấn đề là hắn đúng bị các nàng thiêu đốt khét um.
Cơ mà việc quái gì phải xấu hổ?
Họa mi gáy trước gái đẹp là điều quá đỗi bình thường.
Tiết pheromone khi thấy đực rựa mới là chuyện đáng sợ đúng không?
Nhanh chóng bình ổn trở lại, Cao Cường liếc mắt lạnh nhạt nói:
“Ta không dư thừa thời gian để chơi đùa vớ vẩn với các ngươi. Giờ nghiêm chỉnh gặp mặt nữ đầu bếp kia lần cuối, hay để ta tống cổ cả đám ra khỏi phòng?”
Cao Cường phi thường tin tưởng những lời này sẽ dọa cho các nàng sợ xanh mặt.
Đáng tiếc chỉ thấy các nàng hiếu kỳ ùa vào nhìn xem Tỏa Hồn Trận. Thậm chí Marine Lufina còn đẩy hắn sang một bên vì cái tội đứng chắn đường nàng ta.
Có năm khối ngọc khắc họa linh văn chằng chịt thôi, đâu hay ho gì mà xem chứ?
Trong lòng ngán ngẩm, Cao Cường đi tới đưa cho Marine Lufina lọ dược thủy và nói:
“Các ngươi cần phải tra thuốc này vào mắt thì mới nhìn thấy nàng được rõ ràng”
Marine Lufina liền kêu gọi mọi người mau chóng tập trung lại. Toàn là mỹ nhân bốc lửa có khác, đến tra thuốc nhỏ mắt cũng phải nóng bỏng hơn người a.
Đợi các nàng làm xong, Cao Cường ra hiệu để bọn họ lùi ra xa, rồi mới tiếp tục nói:
“Thông thường hóa quỷ sẽ dần dần quên mất ký ức khi còn sống. Các ngươi dù có đau lòng đến mấy cũng không được phép mở miệng nhắc lại quá khứ. Kẻo đến lúc nàng bướng bỉnh không chịu rời khỏi, vậy thì đừng oán trách ta đây lạnh lùng tàn nhẫn”
“Được rồi, mau thả nàng ra đi” – Marine Lufina hết kiên nhẫn liền phất tay thúc dục.
Ok fine, thấy nàng xong đừng có hét ầm lên là được. Cao Cường ngay tức thì ném ra chuôi dao, tiện thể bắn một tia chân nguyên kích hoạt Tỏa Hồn Trận.
Mắt đã tra nước thuốc, các nàng đương nhiên nhìn thấy được lồng giam cấm chế xuất hiện giữa phòng, nguyên đám liền không ngừng trầm trồ thán phục.
Ngay sau đó liền có bóng mờ chậm rãi chui ra khỏi chuôi dao.
Với mái tóc dài vàng chóe, với bộ y phục trắng muốt kèm tạp dề, rõ ràng chính là nàng đầu bếp. Thế nhưng khuôn mặt nàng hiện giờ đã quá khác biệt.
Không còn làn da trắng bóc láng mịn như xưa, thay vào đó là chằng chịt những tia máu đen kịt.
Không còn đôi mắt sáng ngời rạng rỡ nữa, giờ đây là cặp mắt đỏ ngầu mờ mịt.
Sau cùng là hai chiếc răng nanh nhọn hoắt nhìn ớn cả người.
Nhưng khiến nhóm Marine Lufina đau lòng hơn cả là nàng không hề nhìn tới bọn họ. Chẳng mấy chốc liền thấy những giọt nước mắt lăn dài trên gò má.
Liếc mắt nhìn thoáng qua nữ quỷ đứng lặng thinh trong Tỏa Hồn Trận, Cao Cường biết tỏng nàng hiện đang giả bộ không nhớ nhóm Marine Lufina là ai.
Nàng đã muốn dứt tình, hắn liền giúp một tay đi vậy.
Dù sao nghe khóc lóc não hết cả lòng mề.
Nghĩ đến đây, Cao Cường quay sang nói nhỏ với nhóm Marine Lufina:
“Mọi người rời khỏi đi thôi, cứ khóc lóc thế này sẽ ảnh hưởng không tốt đến nàng”
Hoàn toàn tin tưởng vào hắn, Marine Lufina nắm lấy tay hắn và nỉ non:
“Nàng trước kia gặp phải nhiều sóng gió, xin hãy giúp nàng ra đi được thanh thản”
“Yên tâm” – Cao Cường ngắn gọn đáp lại, rồi mau chóng lùa các nàng ra khỏi phòng. Dây dưa thêm nữa là nữ quỷ lộ tẩy đấy, việc này rất không nên đâu.
Tống cổ hết rắc rối ra ngoài, hắn liền khóa chặt cửa, kèm với dựng lên bức tường linh khí cách âm.
Xong xuôi Cao Cường mới quay lại trước mặt nữ quỷ, cười hỏi:
“Ngươi cư xử rất không tệ, có gì muốn nói với bản quan sao?”
“Đại nhân” – Nữ quỷ lập tức quỳ rạp xuống, run lẩy bẩy khẽ nói:
“Ta sợ nếu rời đi sẽ không còn cơ hội theo đuổi cũng như hoàn thành mộng tưởng. Đại nhân, ta biết không được đòi hỏi, nhưng van xin ngài giúp ta”
“Nhìn vào mắt ta đây” – Cao Cường nghe xong liền lớn tiếng quát.
Nữ quỷ run rẩy càng thêm kịch liệt, chậm rãi ngước lên nhìn hắn.
“Ngươi lưu lại thì có ích gì?” – Cao Cường tức giận trừng mắt quát: “Không thể vào bếp nấu nướng, không thể cảm nhận hương vị, ngươi dựa vào đâu để tiếp tục mộng tưởng? Giờ ngoan ngoãn rời khỏi, hay để bản quan một chưởng đập chết ngươi?”
Nữ quỷ run rẩy càng thêm dữ dội, thật lâu không nói được ra lời.
Cao Cường chợt cảm thấy có gì đó sai sai ở đây, liền nhíu mày hỏi:
“Ngươi cứ trơ mắt ếch nhìn bản quan là sao?”
“Đại nhân” – Nữ quỷ ngay tức thì chỉ vào mắt mình, mếu máo trả lời: “Ta muốn khóc nhưng không được, ngài không thấy rằng ta đang rất đau khổ ư?”
Linh hồn thể như ngươi thì lấy đâu ra tuyến lệ để mà khóc lóc? Cao Cường gân xanh nổi đầy trên trán, nói chung nữ quỷ chẳng theo kịch bản gì cả.
Thực ra việc này không thể trách mắng nữ quỷ, căn bản chính hắn cũng quên mất nàng chưa đủ Level, thước phim hắn tưởng tượng liền hỏng luôn.
Nói thật là Cao Cường dự định nuôi dưỡng một đầu quỷ bộc hung ác hiếu chiến, như vậy mới có trợ thủ đắc lực trong những trường hợp đụng độ với cường địch. Chứ nữ quỷ này thiên hướng thích nấu nướng, thu nuôi nàng cùng lắm chỉ được ăn đồ ngon.
Vấn đề là từ tình huống giả bộ không nhận ra nhóm Marine Lufina, có thể thấy nữ quỷ lý trí cực mạnh.
Mà nàng còn khá là thông minh lanh lợi, không kiểu ngu ngu như quỷ hồn thông thường.
Giờ giúp hay là không giúp đây?
“Đại nhân” – Nữ quỷ chợt cúi gằm mặt xuống, nhỏ giọng lí nhí: “Khi còn là con người, ta dung nhan xinh đẹp không thua kém Marine bọn họ đâu nhé”
“Hắc hắc” – Cao Cường hai mắt híp lại, lạnh giọng cười hỏi: “Ngươi vậy mà nhìn ra ý định của ta? Không mau giải thích rõ ràng thì đừng trách”
“Đại nhân” – Nữ quỷ vội ngước lên nhìn hắn, nhíu mày dò hỏi: “Ngài khinh thường quỷ phương tây à? Ta biết ngài muốn thu quỷ bộc lạ lắm sao?”
“Ách…” – Cao Cường giật mình ngồi xổm xuống, hai mắt tròn xoe nhìn chằm chằm nữ quỷ.
Nếu không phải do kẻ khác tiết lộ cho nàng biết Phán Quan có thể nuôi dưỡng quỷ bộc.
Vậy chứng tỏ khi nàng hóa quỷ liền thu được truyền thừa quỷ đạo chính thống.
Truyền thừa cao thấp không quan trọng, nữ quỷ này hắn thu chắc rồi.
Đoán biết hắn đã nhìn ra, nữ quỷ lần nữa cúi gằm mặt, lí nhí nói ra:
“Đại nhân, ta nhận được Quỷ Trù Đạo, không giỏi chiến đấu”
Tu hành làm gì có khái niệm gọi là không giỏi chiến đấu? Đám đầu bếp là chuyên gia dùng dao đấy a. Quan trọng là áp dụng như thế nào mà thôi.
Có điều Cao Cường không nói ra những lời này, để nàng tự mình tìm hiểu đi.
Đã quyết định thu nhận nàng, hắn liền gõ gõ Linh Thú Hộ Oản.
Bạch tuộc khí linh chui ra liếc thấy nữ quỷ, nửa lời cũng không thèm nói, cứ thế phun Hắc Tháp cho hắn xong là chui luôn trở vào tiếp tục công việc.
Làm như không hề thấy mất mặt, Cao Cường phất tay triệt tiêu Tỏa Hồn Trận rồi nói:
“Hiện giờ ta họa khế ước, sẽ hơi đau một chút đấy”
Nữ quỷ biết mình phải làm gì, lập tức tiến lại ngồi trước mặt hắn, nhắm mắt chờ đợi.
Cao Cường hài lòng bức ra một giọt máu trên đầu ngón tay chỏ, rồi họa vẽ khế ước lên giữa trán nữ quỷ, động tác dứt khoát chỉ giây lát liền đã xong.
Khế ước vừa hoàn thành là ngay tức thì dung nhập vào đầu nữ quỷ.
Chỉ trong nháy mắt nữ quỷ linh hồn thể biến thành màu đỏ tươi.
Cơ mà không có tốn thời gian như hắn tưởng tượng.
Đúng một hơi thở nữ quỷ đã bình thường trở lại.
Cao Cường: “…”
Nữ Quỷ: “…”
Bốn mắt nhìn nhau một hồi, Cao Cường hiểu ra liền vỗ trán nói:
“Cái này chắc bởi ngươi chưa gây nhiều tội nghiệt, không có gì để khế ước bài trừ nên mới vậy”
Nữ quỷ hoàn hoàn không ngó ngàng gì tới những lời hắn vừa nói. Bởi nàng mới phát hiện hai bàn tay của chính mình giờ đây vậy mà trắng mịn nõn nà.
Ài, nữ nhân dù có biến thành quỷ thì vẫn là nữ nhân.
Cao Cường buồn bực nói:
“Yên tâm đi, ngươi hiện giờ phi thường xinh đẹp”
Nữ quỷ cười híp mắt nói:
“Chủ nhân, ngài mau mau đặt tên cho ta đi chứ”
Cao Cường lắc đầu nói:
“Liền dùng luôn tên của ngươi khi còn sống đi”
“Vậy cũng tốt” – Nữ quỷ cười càng tươi hơn: “Ta là Mirranda Augus”
Thánh họ, nghe xong tên nàng Cao Cường liền hối hận muốn chết. Đáng lý ra hắn nên đặt cho nàng cái tên mới để đỡ bị lạc quẻ với tu hành giới chứ nhỉ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.