Chương 20: Tự sát
Tạm Đao Gia Môn
06/12/2016
_Vậy tại sao ngươi lại không nói ?
_Tại sao ? Tất nhiên là vì hạnh phúc của vợ chồng ta. Huống chi ta cũng không cho là mình đang che giấu cái gì,không ai hỏi tới thì ta phải tự động nói ra sao ? Đặng cảnh quan,ta khuyên ngươi trước khi chưa có chứng cứ cụ thể thì đừng dùng loại phương thức như đang thẩm vấn phạm nhân này tới ép hỏi ta.
Sau đó, sau đó Thẩm Hạ Đông cũng không biết. Hắn chỉ nghe đến câu Trần Lệ và Dương Hoằng là chị em.
Giống như tình thiên phích lịch( sấm sét giữa trời quang),đột nhiên bổ đôi Thẩm Hạ Đông khiến hắn không kịp trở tay,loại chuyện động trời này , thường nhân khó có cơ hội thể nghiệm,vợ cùng tình nhân là chị em,hơn nữa còn giấu diếm lâu như vậy,hắn giống như một thằng ngốc chẳng hay biết gì,Trần Lệ không nói , ngay cả Dương Hoàng lúc còn tại thế cũng chưa từng nhắc tới. Tâm tình Thẩm Hạ Đông lúc này giống như bị hàng ngàn hàng vạn ngón tay cào xé,khủng hoảng không kìm chế được.
_”Ngươi không…không nói với ta…” Thẩm Hạ Đông mấp máy môi, nhìn Trần Lệ uống trà
Thẩm Hạ Đông nói “Ngươi chưa nói với ta.”
_”Ta tại sao lại phải nói cho ngươi biết ?” Trần Lệ ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn hắn, Thẩm Hạ Đông sững sờ,đúng vậy, nàng làm gì phải nói cho mình biết chứ !?
_”Nhưng mà ta lại không biết…ngươi vì cái gì không chịu nói cho ta biết ???” thanh âm Thẩm Hạ Đông nhỏ như muỗi kêu. Trần Lệ hung hăng đập lên bàn trà “Thẩm Hạ Đông! Tất cả mọi người đều có thể nghi ngờ ta, ép hỏi ta,không tin ta,ta cũng không cần. Nhưng ngươi thì không! Ngươi có biết bây giờ ngươi đang làm cái gì hay không ???”
_”Nhưng ngươi không nói cho ta biết! Ngươi không nói cho ta biết! Năm đó, khi ngươi biết sự tồn tại của nàng ngươi cũng không nói gì với ta! Tại sao ngươi lại không nói cho ta biết!” Thẩm Hạ Đông kích động bật dậy, hai tròng mắt vây kín tơ máu.
_”Bởi vì ta không muốn có bất cứ quan hệ nào với con tiện nhận đó!” Trần Lệ quát lớn
Đây là lần đầu tiên Thẩm Hạ Đông dám cãi lại nàng,mà còn là vị một con đàn bà đã chết.
_Nàng không phải tiện nhân!
_”Chính nó! Chính nó cướp đi tất cả của ta! Ngươi có biết không? Thẩm Hạ Đông! Nó cướp mất mọi thứ của ta! Nó chỉ là nữ biểu tử(?)! Chính nó là kẻ hủy hoại hạnh phúc gia đình của gia đình ta!” Trần Lệ điên cuồng hét lên,hai người giống như hai con chó dữ đang đe dọa đối phương,không ai nhường ai.
Thẩm Hạ Đông nở nụ cười, thanh âm từ trong ngực trào ra,trong không khí căng thẳng như thế này,nghe có vẻ phá lệ trào phúng
Thẩm Hạ Đông nhìn Trần Lệ “Ta vẫn luôn nghĩ tính tình của ngươi chỉ là phá hư một chút,dù vậy cũng không sao a,ta có thể chịu được,bởi vì ta cảm thấy ngươi đáng thương. Ngươi giống như một con nhím trên người gắn đầy gai nhọn,nhưng như vậy cũng không là gì a,chúng ta nếu đã là vợ chồng thì ta sẽ đối tốt với ngươi. Mười mấy năm qua ta đều tự nói với mình như vậy…Nhưng mà hiện tại,ta sai lầm rồi. Ngươi là kẻ độc ác…ác đến mức ta không còn gì để nói…”
Thẩm Hạ Đông nói xong, liền cầm áo khoác, ra khỏi cửa.
Trần Lệ cứng miệng, trơ mắt nhìn Thẩm Hạ Đông rời đi,thẳng đến đại môn bị đóng sầm lại,nàng vẫn sững sờ nhìn cửa.
Trương Mục đứng trên cầu thang một hồi, lúc này mới chậm rì rì đi xuống,Trần Lệ chợt nghe thấy tiếng tiếng động mới quay đầu lại “Ngươi nghe lén sao ?”
_”Không có, là nghe một cách quang minh chính đại a.” Trương Mục rót trà uống, sau đó mới giơ giơ ấm trà nhìn Trần Lệ nói “Uống không ?”
_”Biến ra khỏi đây!” Trần Lệ chỉ ra cửa,Trương Mục khó hiểu nhìn nàng , ánh mặt cực kì vô tội, Trần Lệ lặp lại “Biến ra khỏi đây ngay! Bằng không ta sẽ gọi cảnh sát!”
_”A…Ngươi không thể,ta là người do ba ba ngươi mời đến.” Trương Mục bất vi động sở,chớp chớp mắt nhìn Trần Lệ cười “Ngươi không phải là sợ cô nam quả nữ ở chung một nhà sẽ phát sinh một số chuyện làm người ta xấu hổ chứ ? Cái này thì ngươi không cần phải lo lắng, ta đối với nữ nhân không dậy nổi hứng thú.” ( lão Trần có cơ hội rồi a >.
_Tại sao ? Tất nhiên là vì hạnh phúc của vợ chồng ta. Huống chi ta cũng không cho là mình đang che giấu cái gì,không ai hỏi tới thì ta phải tự động nói ra sao ? Đặng cảnh quan,ta khuyên ngươi trước khi chưa có chứng cứ cụ thể thì đừng dùng loại phương thức như đang thẩm vấn phạm nhân này tới ép hỏi ta.
Sau đó, sau đó Thẩm Hạ Đông cũng không biết. Hắn chỉ nghe đến câu Trần Lệ và Dương Hoằng là chị em.
Giống như tình thiên phích lịch( sấm sét giữa trời quang),đột nhiên bổ đôi Thẩm Hạ Đông khiến hắn không kịp trở tay,loại chuyện động trời này , thường nhân khó có cơ hội thể nghiệm,vợ cùng tình nhân là chị em,hơn nữa còn giấu diếm lâu như vậy,hắn giống như một thằng ngốc chẳng hay biết gì,Trần Lệ không nói , ngay cả Dương Hoàng lúc còn tại thế cũng chưa từng nhắc tới. Tâm tình Thẩm Hạ Đông lúc này giống như bị hàng ngàn hàng vạn ngón tay cào xé,khủng hoảng không kìm chế được.
_”Ngươi không…không nói với ta…” Thẩm Hạ Đông mấp máy môi, nhìn Trần Lệ uống trà
Thẩm Hạ Đông nói “Ngươi chưa nói với ta.”
_”Ta tại sao lại phải nói cho ngươi biết ?” Trần Lệ ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn hắn, Thẩm Hạ Đông sững sờ,đúng vậy, nàng làm gì phải nói cho mình biết chứ !?
_”Nhưng mà ta lại không biết…ngươi vì cái gì không chịu nói cho ta biết ???” thanh âm Thẩm Hạ Đông nhỏ như muỗi kêu. Trần Lệ hung hăng đập lên bàn trà “Thẩm Hạ Đông! Tất cả mọi người đều có thể nghi ngờ ta, ép hỏi ta,không tin ta,ta cũng không cần. Nhưng ngươi thì không! Ngươi có biết bây giờ ngươi đang làm cái gì hay không ???”
_”Nhưng ngươi không nói cho ta biết! Ngươi không nói cho ta biết! Năm đó, khi ngươi biết sự tồn tại của nàng ngươi cũng không nói gì với ta! Tại sao ngươi lại không nói cho ta biết!” Thẩm Hạ Đông kích động bật dậy, hai tròng mắt vây kín tơ máu.
_”Bởi vì ta không muốn có bất cứ quan hệ nào với con tiện nhận đó!” Trần Lệ quát lớn
Đây là lần đầu tiên Thẩm Hạ Đông dám cãi lại nàng,mà còn là vị một con đàn bà đã chết.
_Nàng không phải tiện nhân!
_”Chính nó! Chính nó cướp đi tất cả của ta! Ngươi có biết không? Thẩm Hạ Đông! Nó cướp mất mọi thứ của ta! Nó chỉ là nữ biểu tử(?)! Chính nó là kẻ hủy hoại hạnh phúc gia đình của gia đình ta!” Trần Lệ điên cuồng hét lên,hai người giống như hai con chó dữ đang đe dọa đối phương,không ai nhường ai.
Thẩm Hạ Đông nở nụ cười, thanh âm từ trong ngực trào ra,trong không khí căng thẳng như thế này,nghe có vẻ phá lệ trào phúng
Thẩm Hạ Đông nhìn Trần Lệ “Ta vẫn luôn nghĩ tính tình của ngươi chỉ là phá hư một chút,dù vậy cũng không sao a,ta có thể chịu được,bởi vì ta cảm thấy ngươi đáng thương. Ngươi giống như một con nhím trên người gắn đầy gai nhọn,nhưng như vậy cũng không là gì a,chúng ta nếu đã là vợ chồng thì ta sẽ đối tốt với ngươi. Mười mấy năm qua ta đều tự nói với mình như vậy…Nhưng mà hiện tại,ta sai lầm rồi. Ngươi là kẻ độc ác…ác đến mức ta không còn gì để nói…”
Thẩm Hạ Đông nói xong, liền cầm áo khoác, ra khỏi cửa.
Trần Lệ cứng miệng, trơ mắt nhìn Thẩm Hạ Đông rời đi,thẳng đến đại môn bị đóng sầm lại,nàng vẫn sững sờ nhìn cửa.
Trương Mục đứng trên cầu thang một hồi, lúc này mới chậm rì rì đi xuống,Trần Lệ chợt nghe thấy tiếng tiếng động mới quay đầu lại “Ngươi nghe lén sao ?”
_”Không có, là nghe một cách quang minh chính đại a.” Trương Mục rót trà uống, sau đó mới giơ giơ ấm trà nhìn Trần Lệ nói “Uống không ?”
_”Biến ra khỏi đây!” Trần Lệ chỉ ra cửa,Trương Mục khó hiểu nhìn nàng , ánh mặt cực kì vô tội, Trần Lệ lặp lại “Biến ra khỏi đây ngay! Bằng không ta sẽ gọi cảnh sát!”
_”A…Ngươi không thể,ta là người do ba ba ngươi mời đến.” Trương Mục bất vi động sở,chớp chớp mắt nhìn Trần Lệ cười “Ngươi không phải là sợ cô nam quả nữ ở chung một nhà sẽ phát sinh một số chuyện làm người ta xấu hổ chứ ? Cái này thì ngươi không cần phải lo lắng, ta đối với nữ nhân không dậy nổi hứng thú.” ( lão Trần có cơ hội rồi a >.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.