Đương Sinh Mệnh Trọng Tân Khai Thủy

Chương 68: Tranh đoạt thủ tịch Nhà

Đằng La Luyến Nguyệt

02/12/2021

—o0o—

Khi Harry tới trường thì sắc trời đã dần tối, bầu trời đã bắt đầu rang những áng mây hồng của hoàng hôn, làm cho nhóm Draco vốn đã khôi phục lại nhiệt độ cơ thể ấm áp bình thường lại không tự giác bắt đầu run rẩy. May mắn lúc này thì thần chú giữ ấm lại có hiệu quả, ngay trên xe lửa bọn họ đã ếm cho mình thần chú phòng nước và giữ ấm cho đến khi vào lễ đường Hogwarts.

“Harry, con không sao chứ?” Vừa vào cửa chú Sirius đã tiến lên đón, xem ra chú đã biết về chuyện Giám ngục kiểm tra đoàn tàu Hogwarts rồi.

“Con không sao,” Harry lắc đầu, “Chúng ta nhanh vào đi thôi, đừng bỏ lỡ Lễ phân loại chú à.”

“Chỉ sợ trước đó trò Potter phải theo ta đi một chuyến rồi.” Chú Sirius chưa kịp nói gì thì giọng nói trầm thấp của Snape đã vang lên, “Xét thấy chương trình mà trò ấy đã đăng ký gặp phải một ít rắc rối, có lẽ Kẻ Được Chọn sẽ nguyện ý lãng phí thời gian quý báu của mình để theo giáo sư độc dược của cậu ta rời đi một lát.”

“Snive….” Chỉ cần Snape vừa xuất hiện thì chú Sirius khẳng định sẽ đổi sắc mặt.

“Chú Sirius!” Harry nhanh chóng kéo chú lại, “Đừng như vậy.”

“Hừ.” Snape hừ lạnh một tiếng, không liếc chú Sirius lấy một cái, anh vung áo chùng đi về một phía khác, rõ ràng bắt Harry phải đi theo mình.

Harry lắc đầu với chú Sirius, rồi đi theo Snape rời khỏi.

“Trò Granger, trò cũng cần phải đi theo cô một lát, cô có chút việc muốn thảo luận cùng trò, yên tâm, sẽ không mất bao lâu thời gian đâu.” Giáo sư McGonagall đi sau cũng gọi Hermione, để mấy người Ron ở lại nhìn nhau, nửa ngày sau mới vào lễ đường.

“Giáo sư Snape, có chuyện gì ạ?” Snape mang theo Harry đến một phòng học trống rồi bắt đầu ếm đủ loại thần chú phòng ngự, Harry nhìn anh dường như đã xong, liền mở miệng hỏi.

“Ừm, được rồi, ta cho rằng em hẳn là biết lý do ta tìm em chứ.” Snape nhìn Harry, vẫn duy trì giọng nói lạnh nhạt.

“Là do tôi lựa chọn chương trình học.” Harry thản nhiên nói.

“Ta nghĩ, trong khi kiếp trước đã trải qua cái lớp Tiên tri tồi tệ của Sibyll thì Kẻ Được Chọn hẳn là hiểu được phần lớn thời gian Sibyll chỉ có thể được coi là một kẻ điên gây rắc rối mà thôi. Chẳng lẽ Kẻ Được Chọn lại thích được tiên đoán rằng mình sẽ chết để có thể đạt được cái nguyện vọng được người khác chú ý sao?”

“Giáo sư, thầy đã biết sao lại hỏi tôi nữa chứ.” Harry cười nói, “Đúng vậy tôi muốn có được cái Xoay Thời Gian.” Để có được cái Xoay Thời Gian thì nhẫn nại một chút với giáo sư lớp Tiên tri thì chẳng hề gì.

“Em lại muốn làm gì!” Snape hung tợn nhìn cậu.

“Học kỳ này tôi muốn giúp Tom tạo một cơ thể mới.” Harry thành nhật công nhận, “Có cái Xoay Thời Gian thì sẽ tiện hơn.”

Nghe được cái tên ‘Tom’ mà Harry nói ra, Snape sửng sốt hai giây mới phản ứng lại. Harry nói không phải mảnh linh hồn Tom bên trong vương miện mà là Chúa tể Hắc ám. Anh trầm mặc một lúc rồi hỏi, “Em chắc chắn muốn làm thế? Cần phải biết hắn là Chúa tể Hắc ám.”

“Tôi có thể cam đoan, Tom sẽ trở thành một người hoàn toàn mới. Giáo sư Dumbledore đã từng nói, tình yêu có thể thay đổi cả một con người.” Mà Harry biết rất rõ, sau khi nhớ lại tình yêu của mình, Tom không còn khả năng trở thành Chúa tể Hắc ám, cho dù mấy tháng sau khi bọn họ tìm được Regulus Arcturus chỉ là một cái xác đi chăng nữa.

“Tình yêu?” Từ ngữ này sao lại có thể xuất hiện trên người của Chúa tể Hắc ám chứ?

“Đúng vậy, có lẽ đợi Tom khôi phục rồi thầy có thể đi hỏi anh ta một chút đó.” Harry đề nghị.

Snape trừng Harry một cái, anh thật sự không thể ngờ Chúa tể Hắc ám lại có thể yêu một người, thật sự không thể tưởng tượng được, “Đừng để ta phát hiện em dùng Xoay Thời Gian để làm những chuyện khác.” Cuối cùng không muốn tiếp tục thảo luận vấn đề này nữa, Snape ném cho Harry cái Xoay Thời Gian mà trước đó cụ Dumbledore đưa cho mình.

“Cám ơn thầy,” Harry đeo cái Xoay Thời Gian lên cổ, “Vậy giáo sư, tôi đi trước, Lễ Phân loại chắc đã kết thúc rồi.” Haizz mặc dù ở trên xe cậu đã ăn một ít đò nhưng dù sao đó cũng là chuyện của ban trưa rồi, hiện tại cậu cảm thấy mình đã đói bụng.

“Đợi đã.” Snape gọi lại cậu.



“Ừm?” Dừng chân lại, Harry khó hiểu nhìn Snape.

“Giám ngục…”

“Giám ngục đến để kiểm tra đoàn tàu. Nhóm Draco có khả năng bị ảnh hưởng ít nhiều, trước đó tôi đã cho bọn họ ăn một ít socola và để họ ngủ một lúc rồi nên thầy không cần lo lắng.” Nghĩ Snape đang lo lắng cho con đỡ đầu của mình, Harry cười trả lời.

Snape hơi hơi hạ mi mắt rồi gật gật đầu, “Em về trước đi.”

Lúc Harry trở lại lễ đường thì Lễ Phân loại đã kết thúc, hơn nữa dường như hiệu trưởng đã thông báo những điều cần chú ý cho mọi người rồi. Harry nhận ra bầu không khí trong lễ đường không hề náo nhiệt như bình thường, mọi người vừa ăn vừa khẽ nói nhỏ, dường như đang thảo luận cái gì đó. Hiển nhiên Fudge phái ra một số lượng lớn Giám ngục đã gây ra sự khó chịu cho mọi người, bởi vì cho dù khi truy nã chú Sirius thì Fudge cũng không phái ra nhiều Giám ngục như vậy, hơn nữa vào thời điểm đó Giám ngục cũng không lên đoàn tàu kiểm tra. Lúc này đây mọi người đều cảm thấy Fudge đang sốt ruột muốn tóm được Bellatrix, nóng lòng muốn chứng tỏ năng lực của mình.

“Chủ nhiệm tìm cậu chuyện gì vậy?” Harry vừa ngồi xuống, Blaise đã nhỏ giọng hỏi.

“Có liên quan đến chuyện mình đăng ký chương trình học đó mà, cũng tiện hỏi về Draco.” Harry gắp đồ ăn vào trong đĩa, vừa trả lời Blaise, “Hiệu trưởng đã nói gì thế?”

“Chủ yếu là chuyện Giám ngục thôi. Hiệu trưởng nói đây là quyết định của Bộ trưởng cho dù là cụ cũng không thể xen vào. Hơn nữa Giám ngục sẽ định kỳ vào trường học kiểm tra.” Blaise cau mày nói.

Tay Harry đang xiên beefsteak dừng lại một chút, sau đó tiếp tục.

“Thảo nào lúc mình vào lại nhận ra không khí trong lễ đường không được tốt.” Giám ngục sẽ định kỳ tiến vào trường học, Fudge, mệt ông nghĩ ra cái chuyện này, haizzz cái ‘cảm xúc sung sướng’ của nhóm phù thủy nhỏ là thức ăn ngon lành nhất cho đám Giám ngục vốn không được cung cấp ‘đồ ăn’ ở Azkaban. Nếu một ngày nào đó đang trong lúc kiểm tra thì Giám ngục gây rắc rối với học sinh thì lúc đó ông xong đời rồi.

“Giám ngục định kỳ vào trường học kiểm tra, làm cho mình có một ảo giác chúng ta đang ở trong Azkaban vậy đó.” Pansy than thở.

“Bộ trưởng của chúng ta quả thật là nhanh nhẹn.” Lúc này Harry đã lấy xong beefsteak, không quan tâm nữa chăm chú dùng cơm.

Sau khi ăn xong, nhóm rắn nhỏ trở lại phòng sinh hoạt chung, Snape theo thường lệ phát biểu với nhóm học sinh mới rồi rời đi, sau đó thủ tịch năm bảy Dirkus tuyên bố tranh đoạt thủ tịch đã bắt đầu.

Ban đầu là tranh đoạt thủ tịch Nhà, thủ tịch Nhà cần thực lực tuyệt đối cho nên phải chọn ngay từ đầu, khi mỗi một con rắn nhỏ đều chưa hề tiêu hao pháp lực tiến hành, thủ tịch Nhà cũng trở thành thủ tịch năm hiện tại.

Ngay từ đầu, Harry đã đứng lên nói, “Tôi muốn khiêu chiến thủ tịch Nhà.” Đây là phân phó của Salazar, anh yêu cầu cậu phải trở thành thủ tịch Nhà, che chở nhóm học sinh SLytherin trong cuộc sống về sau.

Không chỉ bắt Harry bảo vệ nhóm Slytherin tránh cho người từ Gryffindor đối xử không công bằng cũng là muốn tái cấu trúc tổ chức của Nhà đã tan đàn xẻ nghé từ trước.

Harry nhớ rõ khi Salazar ở ngoài biết được đánh giá với Slytherin cũng như tình huống nội tại bên trong thì cực kỳ tức giận, cho dù là ở ngoài bức ảnh Harry cũng bị áp lực bởi pháp lực trong bức ảnh phát ra, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

“Trường học là nơi dạy dỗ thành người chứ không phải là nơi bồi dưỡng dự bị cho Tử thần Thực tử cũng như Hội Phượng Hoàng.” Cuối cùng, Salazar lạnh lùng nói.

“Harry, nhóc cũng biết chúng tôi không chỉ là bức ảnh.” Thật vất vả mới làm dịu lại cảm xúc của Salazar, Godric nói với Harry, “Nếu chúng tôi nguyện ý thì chúng tôi vẫn có thể đuổi được hiệu trưởng.”

Đúng vậy, bọn họ không phải là một bức ảnh bình thường, bọn họ vì Hogwarts mà phong ấn linh hồn của mình ở trong bức ảnh. Thật ra bọn họ còn chưa chết, cho dù rốt cuộc bọn họ không thể ra khỏi bức ảnh đi nữa nhưng bọn họ vẫn có thể điều động được hệ thống bên trong Hogwarts. Harry biết rất rõ điều này.

“Tôi biết mình nên làm gì.” Harry cam đoan nói với bốn người.

Harry từng là hiệu trưởng có thể làm được, hiện tại là học sinh Harry cũng có thể làm được.

Hơn nữa, Harry thật sự không muốn cụ Dumbledore bị bốn người sáng lập đuổi ra khỏi trường, cho dù hiện nay trải qua rất nhiều chuyện, hiểu được rất nhiều điều, cậu cũng không phải rất đồng ý cách làm của cụ Dumbledore nhưng không thể phủ nhận, Harry rất cảm kích cụ. Cụ Dumbledore đã từng là phù thủy hiền lành nhất trong lòng cậu, Harry chân thành cảm kích cụ.



Harry cảm thấy điều mình mình có thể làm là cố gắng cách hiệu trưởng xa một chút, không để cụ tham gia vào. Tuy Harry biết điều này rất khó nhưng dù sao cậu cũng phải thử một lần. Hay cậu có thể dùng biện pháp đem chuyện của Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất làm ra, vậy giáo sư Dumbledore sẽ mệt mỏi chăng?

Năm thứ ba đã muốn thiêu chiến thủ tịch Nhà năm bảy, hành động lớn mật của Harry không thể không làm nhóm rắn nhỏ khiếp sợ. Nếu Harry thua thì tiêu hao lượng pháp lực lớn như vậy sẽ khó có thể bảo đảm được vị trí thủ tịch năm ba của mình, bọn họ cũng không quên thằng nhóc gia tộc Lewis kia vẫn còn đang ho he cái ghế mà Kẻ Được Chọn đang ngồi đâu.

Harry đương nhiên biết nếu cậu thất bại thì chắc chắn Kurt sẽ nhân cơ hội leo lên nhưng Harry sẽ không làm chuyện mà mình không chắc chắn. Đùa chứ, nếu cậu không đối phó được đám nhóc học sinh này thì cậu có thể chôn mình luôn, tránh cho Snape mỗi lần thấy cậu lại cười nhạo cậu – Snape biết rõ cậu, một người hơn hai trăm tuổi còn không đánh thắng được một đứa nhóc, đây là một chuyện cực kỳ mất mặt.

“Tôi nhận khiêu chiến.” Thủ tịch Nhà Zakas sau một hồi ngac nhiên rồi mở miệng đáp ứng lời khiêu chiến của Harry.

Lập tức mọi người đều lui lại cho hai người bọn họ có không gian lớn hơn.

“Avis!” Vừa lên, Zakas đã phát động tấn công.

Sử dụng thần chú năm thứ năm cộng thêm pháp lực khổng lồ làm hiệu quả rất rõ ràng, chỉ thấy một đàn chim tự nhiên xuất hiện chung quanh Zakas, dừng lại chốc lát rồi lập tức bay về phía Harry, tựa như một thanh kiếm sắc bén thẳng tắp phóng tới chỗ Harry.

“Protego!” Harry ngay cả đũa phép cũng không giơ, thét lên.

Đàn chim bay được nửa quãng đường dường như đụng vào một tấm chắn không nhìn được, sau khi phát ra một tiếng nổ rồi không đi tiếp được nữa, nhưng vì pháp lực vẫn còn cung ứng duy trì nên chúng cũng không biến mất.

Pháp thuật không đũa phép!

Nhóm Slytherin mở to hai mắt nhìn, phải biết năm thứ sáu học thần chú không tiếng động thôi cũng không có được bao nhiêu người có thể sử dụng được pháp thuật không đũa phép. Bởi vì có một số người khi không có đũa phép thì pháp lực trong cơ thể không thể tập trung được nhiều không đủ để bọn họ xuất được thần chú. Mà hiện tại Harry mới gần năm ba cũng đã có thể sử dụng pháp thuật không đũa phép, lại còn là Protego cao cấp, làm sao không khiến mọi người kinh ngạc cho được.

“Flagrate!” Đây là pháp thuật mà năm thứ bảy mới có thể học được, cậu xác định nó cũng gần tới pháp thuật Hắc ám vì ngọn lửa này thiêu đốt rất nhanh, cho dù chỉ cần dính vào vật thể thì chỉ trong một giây đã lan tràn toàn bộ vật thể. Nhưng vì lửa này có biện pháp dập tắt hơn nữa không chết người ngay lập tức mà vết thương tạo ra cũng có thể chữa trị bằng độc dược nên không bị liệt vào pháp thuật Hắc ám.

Sakaz hiện tại mới lên năm bảy, thần chú này là do anh chuẩn bị bài sách giáo khoa ở nhà trước nên mới biết, hơn nữa thực lực hiện tại của anh cũng không có thể hoàn thiện được lửa này, cho nên mới thả lỏng sử dụng, dù sao tuy rằng là cạnh tranh nhưng cũng không cần phải đưa đối phương vào chỗ chết.

“Frezz!” Lúc này Harry rút đũa phép của mình ra, tia sáng băng lạnh màu xanh thẳng tắp chống lại tia đỏ phát ra từ đỉnh đũa phép của Zakas, nháy mắt đóng băng lại ngọn lửa chưa kịp tới chỗ Harry.

“Aguamenti.” Harry chỉ chỉ dưới chân mình, nháy mắt dưới chân cậu biến thành một cái rạch nhỏ, nước bên trong lập tức dâng lên nhào qua chỗ Zakas.

“Protego! Protego!” Zakas vừa ếm thần chú vừa né khỏi nơi mình vừa đứng, một dòng nước rất cao, khoảng một thước thẳng tắp nện xuống, khi không đập được vào bất cứ vật thể nào thì biến mất.

Nhìn hai người tung thần chú liên tục, Blaise đẩy đẩy Draco bên cạnh, hơi dại ra hỏi, “Draco, cậu xác định Harry học cùng một năm với mình chứ?” Vì sao cậu ta lại không biết những thần chú này trong chương trình học vậy? Một cái cũng không có luôn.

“Mình cũng không biết.” Draco cũng dại ra trả lời, “Mình vừa mới nghĩ là, có phải khi đến trường chúng ta thật ra không chăm chú nghe giảng bài mới thấy thần chú Harry dùng đều là những thần chú mà chúng ta chưa từng biết tới hay không.”

Thật sự đả kích người khác mà!

Bọn họ nhận ra Harry không chỉ sử dụng thần chú nhuần nhuyễn mà động tác của cậu ấy còn nhanh nhẹn hơn cả Zakas, rất nhiều thần chú cao cấp mà Zakas phóng ra đều không đánh tới được trên người Harry mà tình huống này cũng làm cho Zakas tiêu hao một lượng lớn pháp lực trong khi Harry chỉ tiêu hao thể lực mà thôi.

Cuối cùng vô ý Zakas bị một thần chú hóa đá của Harry đánh trúng hai tay, đũa phép của anh rơi xuống đất.

Nhóm Slytherin trầm mặc nhìn quá trình cực kỳ phấn khích này, cho dù bọn họ không tin nhưng sự thật là thế, Nhà Slytherin thay đổi thủ tịch mà thủ tịch mới còn mới ở năm ba.

– Hết chương 67 –

Tác giả có lời muốn nói: Liên quan đến việc khiêu chiến thủ tịch, Nguyệt Nguyệt thấy ở trong rất nhiều truyện đồng nhân đều nói là tranh thủ tịch các năm trước rồi mới khiêu chiến thủ tịch Nhà. Nguyệt Nguyệt vốn nghĩ thuận theo dòng chảy nhưng bất đắc dĩ nhận ra năm nhất Nguyệt Nguyệt đã viết ‘Tranh đoạt năm nhất được sắp xếp ở cuối cùng, xong trận đấu là có thể nghỉ ngơi’, vì sao không để chuyện này thành bug luôn đi nhỉ, nên rõ ràng đặt ra khiêu chiến thủ tịch Nhà sẽ đặt ở đầu tiên. Còn liên quan đến thần chú mà mọi người chưa thấy qua kia thì vì Tiểu Har không học năm thứ bảy mà, nha, hơn nữa thần chú viết trong năm sáu cũng không nhiều, cho nên Nguyệt Nguyệt tự mình viết ra vài cái.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đương Sinh Mệnh Trọng Tân Khai Thủy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook