Chương 241: Báo Mộng Cho Tôn Ngộ Không (1)
Thái Sầu
22/11/2018
Đường Tăng bây giờ cảm thấy, hắn chỉ cần một trượng, là có thể đập chết một cường giả Huyền Tiên.
Chiến lực của hắn đã bắt đầu vượt qua tu vi của bản thân, có được khả năng chiến đấu vượt cấp.
- Sư phụ, người...
Trư Bát Giới giật mình nhìn Đường Tăng.
- Sư phụ lại đột phá?
Sa Tăng đã chết lặng đối với chuyện thế này, hắn nhớ lại thời điểm lần đầu nhìn thấy Đường Tăng, người này còn rất nhỏ yếu.
Nhưng bây giờ đã có thể khiến cho hắn cảm thấy kinh hồn bạt vía rồi.
Tôn Ngộ Không cũng nháy nháy mắt mấy cái, lại không nói lời nói. Từ sau khi ở Thiên Đình trở về, hắn trở nên rất ít nói chuyện.
- Không sao, tiếp tục lên đường đi.
Đường Tăng nói, ngồi yên lần nữa, hơn nữa thu liễm thế.
Tiểu Bạch Long lúc này mới tiếp tục bước tới trước, nhưng lại vẫn có chút run sợ, bởi vì thực lực Đường Tăng đột nhiên tăng lớn, không cách nào thu liễm toàn bộ khí thế.
Mặc dù tu vi của Tiểu Bạch Long hơn xa Đường Tăng, nhưng thế của Đường Tăng sẽ sinh ra ảnh hưởng cực lớn đối với hắn. Đó là bởi vì ý chí của Đường Tăng quá mạnh mẽ, đã có thể ảnh hưởng tới bên ngoài.
“Ý chí này thật là kỳ diệu, ta có một cảm giác, một khi giá trị thuộc tính của ý chí đạt tới hai mươi điểm, thì sẽ xảy ra một lần lột xác nữa.” Đường Tăng nghĩ trong lòng.
Bỗng nhiên, hắn nhìn về phía Tôn Ngộ Không:
- Ngộ Không, con có thấy Tử Lan không?
Tôn Ngộ Không sửng sốt một chút, sau đó gật đầu nói:
- Tử Lan bị Vương Mẫu giam lỏng rồi.
Đường Tăng nhướn mày một cái, ngay sau đó cười nói:
- Không cần lo lắng cho Tử Lan, nàng không có chuyện gì đâu. Vương Mẫu hẳn là không muốn Tử Lan gặp mặt con.
- Dạ, Tử Vi tiên tử cũng nói như vậy.
Tôn Ngộ Không rất buồn rầu, vốn muốn chia sẻ cùng Tử Lan tin tức mình có cha mẹ, nhưng lại không gặp được Tử Lan.
- Sau này sẽ có cơ hội.
Đường Tăng nói:
- Đến lúc đó Vương Mẫu còn ngăn cản nữa, sư phụ mang con đánh vào, cướp Tử Lan ra.
Ánh mắt Tôn Ngộ Không lập tức sáng lên:
- Cảm ơn sư phụ!
Đường Tăng khẽ mỉm cười.
- Sư phụ, con muốn gặp Hằng Nga tiên tử, sư phụ có thể mang theo con đánh vào hay không?
Trư Bát Giới ở bên cạnh hỏi.
- Đi ra chỗ khác, chuyện của con không giống, Ngộ Không người ta và Tử Lan là lưỡng tình tương duyệt.
Đường Tăng nói.
Trư Bát Giới lập tức ỉu xìu, hắn cũng muốn là lưỡng tình tương duyệt với Hằng Nga tiên tử, nhưng hiển nhiên không thể nào. Kiếp trước hắn là Thiên Bồng Nguyên Soái đẹp trai uy vũ mà Hằng Nga còn coi thường hắn, huống chi hiện giờ hắn đã là heo?
Không kìm được, trong đầu Trư Bát Giới hiện ra một khuôn mặt mỹ lệ mà vui vẻ, đó là một cô gái xinh đẹp điềm tĩnh.
Tâm tình của Trư Bát Giới có chút trầm xuống, theo bản năng nhìn về phía Đông, nơi đó là Đông Hải. Năm đó thời điểm hắn vừa mới đầu thai thành heo, gặp được Long nữ đó.
...
Ba ngày sau, thầy trò Đường Tăng rốt cuộc tiến vào trong phạm vi nước Ô Kê.
- Sư phụ, phía trước có cái miếu công quan, nghe nói quốc vương bệ hạ của quốc gia này cho người lập nên, tiếp đón khách quý từ bên ngoài tới, đồng thời khi rảnh rỗi quốc vương bệ hạ cũng sẽ tới cái miếu này.
Sa Tăng chạy trở lại nói với Đường Tăng:
- Người nọ nhìn qua quan thiếp của chúng ta thì bảo chúng ta đến đó ở một đêm.
Quan thiếp chính là Đường Hoàng giao cho Đường Tăng, chủ yếu là vì khi đi qua những quốc gia khác, có thể thông quan, sẽ không bị đối đãi như gian tế...
- Vậy thì qua nơi đó nghỉ một đêm đi.
Đường Tăng gật đầu, đối với chuyện nghỉ ngơi ở đâu, hắn không có vấn đề gì.
Vì không dọa tới người thường, Đường Tăng cho Trư Bát Giới một tấm vải che mặt lại.
Dù vậy, rất nhiều người thường khi thấy Long Quy to lớn cũng bị dọa sợ không nhẹ, cuối cùng Đường Tăng dứt khoát bảo Tiểu Bạch Long biến thành hình người.
Dưới sự hướng dẫn của một văn thần nước Ô Kê, đám người Đường Tăng đi tới miếu công quan.
Miếu công quan này được xây cất coi như sang trọng, thật giống sơn trang nghỉ dưỡng, khó trách quốc vương dám dùng để tiếp đãi khách quý từ bên ngoài tới.
- Nơi này có một ít kinh thư bệ hạ thu thập được, các vị trưởng lão nếu thích có thể lật xem, nhưng không thể mang đi.
Văn thần trông coi miếu công quan của nước Ô Kê nói xong thì rời đi, hiển nhiên cũng không quá coi trọng đám người Đường Tăng.
Văn thần kia vừa rời đi, Đường Tăng lập tức nói:
- Ngộ Không, các con nghỉ ngơi sớm một chút, thầy đi ra ngoài một lát.
Chiến lực của hắn đã bắt đầu vượt qua tu vi của bản thân, có được khả năng chiến đấu vượt cấp.
- Sư phụ, người...
Trư Bát Giới giật mình nhìn Đường Tăng.
- Sư phụ lại đột phá?
Sa Tăng đã chết lặng đối với chuyện thế này, hắn nhớ lại thời điểm lần đầu nhìn thấy Đường Tăng, người này còn rất nhỏ yếu.
Nhưng bây giờ đã có thể khiến cho hắn cảm thấy kinh hồn bạt vía rồi.
Tôn Ngộ Không cũng nháy nháy mắt mấy cái, lại không nói lời nói. Từ sau khi ở Thiên Đình trở về, hắn trở nên rất ít nói chuyện.
- Không sao, tiếp tục lên đường đi.
Đường Tăng nói, ngồi yên lần nữa, hơn nữa thu liễm thế.
Tiểu Bạch Long lúc này mới tiếp tục bước tới trước, nhưng lại vẫn có chút run sợ, bởi vì thực lực Đường Tăng đột nhiên tăng lớn, không cách nào thu liễm toàn bộ khí thế.
Mặc dù tu vi của Tiểu Bạch Long hơn xa Đường Tăng, nhưng thế của Đường Tăng sẽ sinh ra ảnh hưởng cực lớn đối với hắn. Đó là bởi vì ý chí của Đường Tăng quá mạnh mẽ, đã có thể ảnh hưởng tới bên ngoài.
“Ý chí này thật là kỳ diệu, ta có một cảm giác, một khi giá trị thuộc tính của ý chí đạt tới hai mươi điểm, thì sẽ xảy ra một lần lột xác nữa.” Đường Tăng nghĩ trong lòng.
Bỗng nhiên, hắn nhìn về phía Tôn Ngộ Không:
- Ngộ Không, con có thấy Tử Lan không?
Tôn Ngộ Không sửng sốt một chút, sau đó gật đầu nói:
- Tử Lan bị Vương Mẫu giam lỏng rồi.
Đường Tăng nhướn mày một cái, ngay sau đó cười nói:
- Không cần lo lắng cho Tử Lan, nàng không có chuyện gì đâu. Vương Mẫu hẳn là không muốn Tử Lan gặp mặt con.
- Dạ, Tử Vi tiên tử cũng nói như vậy.
Tôn Ngộ Không rất buồn rầu, vốn muốn chia sẻ cùng Tử Lan tin tức mình có cha mẹ, nhưng lại không gặp được Tử Lan.
- Sau này sẽ có cơ hội.
Đường Tăng nói:
- Đến lúc đó Vương Mẫu còn ngăn cản nữa, sư phụ mang con đánh vào, cướp Tử Lan ra.
Ánh mắt Tôn Ngộ Không lập tức sáng lên:
- Cảm ơn sư phụ!
Đường Tăng khẽ mỉm cười.
- Sư phụ, con muốn gặp Hằng Nga tiên tử, sư phụ có thể mang theo con đánh vào hay không?
Trư Bát Giới ở bên cạnh hỏi.
- Đi ra chỗ khác, chuyện của con không giống, Ngộ Không người ta và Tử Lan là lưỡng tình tương duyệt.
Đường Tăng nói.
Trư Bát Giới lập tức ỉu xìu, hắn cũng muốn là lưỡng tình tương duyệt với Hằng Nga tiên tử, nhưng hiển nhiên không thể nào. Kiếp trước hắn là Thiên Bồng Nguyên Soái đẹp trai uy vũ mà Hằng Nga còn coi thường hắn, huống chi hiện giờ hắn đã là heo?
Không kìm được, trong đầu Trư Bát Giới hiện ra một khuôn mặt mỹ lệ mà vui vẻ, đó là một cô gái xinh đẹp điềm tĩnh.
Tâm tình của Trư Bát Giới có chút trầm xuống, theo bản năng nhìn về phía Đông, nơi đó là Đông Hải. Năm đó thời điểm hắn vừa mới đầu thai thành heo, gặp được Long nữ đó.
...
Ba ngày sau, thầy trò Đường Tăng rốt cuộc tiến vào trong phạm vi nước Ô Kê.
- Sư phụ, phía trước có cái miếu công quan, nghe nói quốc vương bệ hạ của quốc gia này cho người lập nên, tiếp đón khách quý từ bên ngoài tới, đồng thời khi rảnh rỗi quốc vương bệ hạ cũng sẽ tới cái miếu này.
Sa Tăng chạy trở lại nói với Đường Tăng:
- Người nọ nhìn qua quan thiếp của chúng ta thì bảo chúng ta đến đó ở một đêm.
Quan thiếp chính là Đường Hoàng giao cho Đường Tăng, chủ yếu là vì khi đi qua những quốc gia khác, có thể thông quan, sẽ không bị đối đãi như gian tế...
- Vậy thì qua nơi đó nghỉ một đêm đi.
Đường Tăng gật đầu, đối với chuyện nghỉ ngơi ở đâu, hắn không có vấn đề gì.
Vì không dọa tới người thường, Đường Tăng cho Trư Bát Giới một tấm vải che mặt lại.
Dù vậy, rất nhiều người thường khi thấy Long Quy to lớn cũng bị dọa sợ không nhẹ, cuối cùng Đường Tăng dứt khoát bảo Tiểu Bạch Long biến thành hình người.
Dưới sự hướng dẫn của một văn thần nước Ô Kê, đám người Đường Tăng đi tới miếu công quan.
Miếu công quan này được xây cất coi như sang trọng, thật giống sơn trang nghỉ dưỡng, khó trách quốc vương dám dùng để tiếp đãi khách quý từ bên ngoài tới.
- Nơi này có một ít kinh thư bệ hạ thu thập được, các vị trưởng lão nếu thích có thể lật xem, nhưng không thể mang đi.
Văn thần trông coi miếu công quan của nước Ô Kê nói xong thì rời đi, hiển nhiên cũng không quá coi trọng đám người Đường Tăng.
Văn thần kia vừa rời đi, Đường Tăng lập tức nói:
- Ngộ Không, các con nghỉ ngơi sớm một chút, thầy đi ra ngoài một lát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.