Chương 660: Định Giới châu
Thái Sầu
03/12/2018
Nhóm: TTTV
Nguồn:
-----------------
- A, ai tập kích bất ngờ bản tọa vậy?
Phía dưới Ngũ Chỉ Sơn, bóng người mặc áo bào đen nổi giận, phát ra khí tức kinh người, hai tay giơ lên, không ngờ ngăn cản Ngũ Chỉ Sơn trấn áp xuống.
Đường Tăng một lần nữa bay lên trời, sau đó nặng nề rơi về phía trên Ngũ Chỉ Sơn, giẫm lên trên đỉnh núi, lập tức có một áp lực không có cách nào tưởng tượng được lại xuất hiện.
Ngay lập tức, bóng người mặc áo bào đen nôn ra máu, Ngũ Chỉ Sơn cực lớn hung hăng trấn áp xuống, ép hắn ở phía dưới.
- Đáng giận, các ngươi là những kẻ đáng khinh!
Bóng người mặc áo bào đen giận dữ gầm thét lên, tự cho nổ một món bảo vật, trực tiếp đập vỡ Ngũ Chỉ Sơn của Như Lai Phật Tổ.
Sau khi được tự do, người này chợt công kích về phía Đường Tăng:
- Quê mùa, để mạng lại...
Đường Tăng đột nhiên thuấn di đến trước mặt hắn, một quyền đánh vào trên mặt hắn, khiến hắn lại bị đánh bay ra ngoài.
- Vù!
Như Lai Phật Tổ chợt lách người xuất hiện ở bên kia, một tát đánh qua.
Bang một tiếng đánh cho người áo bào đen lại bay trở về.
Đường Tăng lại một quyền đánh lại, Như Lai Phật Tổ lại một tát đánh trở về.
- A a a, đồ nhà quê đáng khinh, bản tọa muốn lấy mạng của các ngươi!
Người áo bào đen giận dữ gầm thét lên, khí thế khủng khiếp bạo phát.
Đường Tăng vội vàng lấy ra uy năng của ý chí công kích ý chí của hắn, hắn chỉ cảm thấy trong đầu nổ ầm một tiếng, trong nháy mắt ánh mắt dại ra.
Nhân cơ hội này, Đường Tăng đạp một cước ở trên ngực hắn, đá hắn bay ra ngoài.
Như Lai Phật Tổ lại một cái tát xoay tròn, khiến mặt hắn cũng bị đánh sưng lên, bay ngược về phía Đường Tăng.
Thân thể Đường Tăng xoay tròn, một đòn Hậu Toàn Thích đá trúng bụng của hắn, đá hắn trở lại. Như Lai Phật Tổ sớm đã ở bên đó chờ đợi, lại một cái tát tát cho hắn bay trở về.
- A a a...
Người áo bào đen muốn phát điên rồi, vì cái gì hai tên khốn kiếp này nhất định phải đánh vào mặt chứ.
- Hòa thượng thối, tam bát thối, bản tọa muốn giết các ngươi!!!
Người áo bào đen giận dữ gầm thét lên, toàn thân phát sáng, liều lĩnh xông về phía Đường Tăng.
Kết quả Đường Tăng đánh ra một chưởng, thi triển thần kỹ đánh nổ trứng, lập tức bịch một tiếng, hai chân của người áo bào đen bạo phát ra sương máu, sau đó lại bị Đường Tăng đạp một cước bay ra ngoài.
Như Lai Phật Tổ cũng đổi thành chiêu thức Như Lai Thần Chưởng, đánh cho người áo bào đen từ trên trời rơi xuống.
- Ầm...
Người áo bào đen hung hăng đập vào trên mặt đất của thành trì, ở đây bị lực trường đặc biệt gia cố, lực lớn như vậy đập xuống cũng chỉ xuất hiện rất nhiều vết nứt, vẫn chưa sụp đổ.
Đường Tăng từ trên cao hạ xuống, một chân giẫm lên về phía đầu của người áo bào đen, người áo bào đen vội vàng lăn một vòng sang bên cạnh, may mắn thoát khỏi hiểm nguy.
- Hòa thượng thối, bản tọa...
- Ầm...
Người áo bào đen còn chưa nói hết, đã bị Như Lai Phật Tổ từ trên cao hạ xuống đánh cho nằm trên mặt đất.
- Tam bát thối...
Người áo bào đen kêu lên thảm thiết.
Đường Tăng thuấn di qua hung hăng đạp một cái lên đầu của người áo bào đen, mắng to:
- Ngươi dám gọi bần tăng là hòa thượng thối?
Như Lai Phật Tổ cũng một cước hạ xuống, cả giận nói:
- Ngươi dám gọi bản tọa là tam bát thối?
- A!
Đường Tăng lại đạp xuống một cái.
- Khốn kiếp!
Như Lai Phật Tổ lại thêm một cước.
- Hòa thượng thối là thứ ngươi có thể gọi sao?
Đường Tăng lại giẫm lên một cước.
- Tam bát thối là từ ngươi có thể gọi sao?
Như Lai Phật Tổ lại bổ sung.
- Bần tăng giết chết một hòa thượng thối nhà ngươi!
- Bản tọa giết chết một tam bát thối nhà ngươi!
Hai người mỗi người một cước luân phiên điên cuồng giẫm lên người áo bào đen, rất có cảm giác tiết tấu, giẫm cho đầu của hắn cũng phải lún vào dưới mặt đất cứng rắn.
Cuối cùng, người áo bào đen trực tiếp bị giẫm đến ngất đi, cũng có thể là bị tức đến ngất đi.
Lúc này, Đường Tăng và Như Lai Phật Tổ mới dừng lại, liếc mắt nhìn nhau, đồng thời hừ lạnh một tiếng.
...
Một giờ sau, Đường Tăng và Như Lai Phật Tổ giống như gió thu cuốn hết lá vàng vậy, giết sạch tất cả yêu quái bên trong tòa thành này, thả ra rất nhiều người phàm.
Sau đó bọn họ cũng tìm được thứ gọi là chí bảo kia, không ngờ đó là một hạt châu màu vàng sậm, đặt ở trong trận pháp đặc biệt, có thể lấy ra lực trường vô cùng cường đại.
Ở dưới loại lực trường này, cho dù là thánh nhân cũng sẽ chịu ảnh hưởng, chỉ có người khống chế trận pháp mới không bị ảnh hưởng, có thể nói là một loại đại sát khí.
Theo như lời của Như Lai Phật Tổ nói, đây là một loại Định Giới châu, tuyệt thế để phối hợp với trận pháp, thậm chí đủ để cố định một thế giới, khiến cho thế giới kia hoàn toàn bất động, không gian hoàn toàn dừng lại.
Đây tuyệt đối là một đại sát khí.
Không cần phải nói, món bảo vật này tất nhiên đã bị Đường Tăng đoạt lại, tuy rằng Như Lai Phật Tổ cũng đỏ mắt, nhưng nhìn thấy được hai tay của Đường Tăng hợp lại thành chữ thập, nàng lập tức ngoan ngoãn giao ra.
- Từ trước đến nay, bần tăng lấy đức thu phục người.
Cuối cùng, Đường Tăng còn cảm khái một câu, khiến cho Như Lai Phật Tổ muốn cho hắn mấy cái tát.
Chỗ trung tâm của thành trì, người áo bào đen bị trói thành bánh chưng ném xuống đất, lúc này hắn đã tỉnh lại, ánh mắt hung ác trợn trừng nhìn Như Lai Phật Tổ và Đường Tăng.
Không ngờ người áo bào đen này cũng là tu vi nửa bước Thánh Cảnh. Lần này, Đường Tăng và Như Lai Phật Tổ có thể khống chế hắn, hoàn toàn là may mắn.
Bởi vì trước đó, người áo bào đen bế quan tu luyện, đã giao Định Giới châu cho Đa Mục đại vương nắm giữ.
Đa Mục đại vương mới là tu vi Tiên Đế, cho dù nắm giữ Định Giới châu, cũng vẫn bị Đường Tăng và Như Lai Phật Tổ nghiền ép, căn bản không sức đánh trả, cuối cùng bị Như Lai Phật Tổ một tát đập chết.
Trước đó, nếu như áo bào đen nắm giữ Định Giới châu, uy lực khẳng định sẽ lớn hơn nữa, Đường Tăng và Như Lai Phật Tổ sợ rằng sẽ gặp phải nguy hiểm, ở dưới tình huống như vậy áo bào đen không bị ảnh hưởng, tuy rằng vị trí không gian vẫn vững chắc, lại có thể phát huy bình thường, không bị trấn áp.
- Người này là ai? Trước đó hắn gọi chúng ta là đồ quê mùa, chẳng lẽ là từ trong hỗn độn tới?
Đường Tăng hiếu kỳ nói.
- Không, trên người hắn có loại khí tức kỳ lạ, bản tọa chưa từng thấy qua, không giống như là từ trong hỗn độn tới.
Như Lai Phật Tổ hủy bỏ suy đoán của Đường Tăng.
Trên thực tế Đường Tăng cũng cảm ứng được, trên thân của người áo bào đen có một loại khí tức kỳ quái, cẩn thận cảm ứng lại có cảm giác giống như một mảnh trời mênh mông.
- Không phải là trong hỗn độn? Không thể nào, lẽ nào Tam giới ngoại trừ hỗn độn ra, còn có nơi khác nữa sao?
Đường Tăng kinh ngạc.
- Hừ hừ, đồ nhà quê vô tri, các ngươi sao có thể biết được sự vĩ đại của bản tọa!
Áo bào đen cười lạnh nói:
- Bản tọa khuyên các ngươi lập tức thả ta ra, để tránh tự rước lấy họa.
- Ầm!
- Ầm!
Đường Tăng và Như Lai Phật Tổ đồng thời đạp hắn một cước, đặc biệt ăn ý.
- Đáng giận, các ngươi sẽ phải trả giá thật lớn cho hành vi của các ngươi!
Người áo bào đen giận dữ hét lên.
- Bớt nói nhảm thôi, nói đi, ngươi từ đâu tới?
Đường Tăng hỏi.
- Bản tọa nói ra lai lịch sẽ hù chết các ngươi!
Người áo bào đen dữ tợn nói.
- Trời ạ!
Đường Tăng lại một cước hạ xuống, giẫm cho mặt của người áo bào đen biến hình:
- Còn dám thích thể hiện!
- A di đà phật, trên trời có đức hiếu sinh, Hắc thí chủ, nói ra lai lịch của ngươi để tránh nhận nỗi khổ da thịt.
Như Lai Phật Tổ nói.
- Bản tọa sẽ không nói, bởi vì trước khi bản tọa hạ xuống đã bị hạ cấm chế, không có cách nào tiết lộ ra bí mật của lai lịch, các ngươi bỏ ý niệm này đi.
Người áo bào đen cười lạnh nói.
- Nói cách khác, ngươi đã mất đi giá trị lợi dụng?
Ánh mắt của Đường Tăng nhất thời sáng lên, không những không có thất vọng, trái lại lộ ra vẻ hưng phấn.
Người này chính là nửa bước Thánh Cảnh đấy, nếu như giết chết hắn, mình nhất định có thể thu được điểm kinh nghiệm khủng khiếp, đến lúc đó có thể đổi được một ít đại sát khí.
Loại vật giống như Định Giới châu này, chắc hẳn bên trong hệ thống cũng sẽ có, trước đây nếu như có thể có loại bảo vật này, nói không chừng đã giết chết Như Lai Phật Tổ.
- Phụt...
Bỗng nhiên Như Lai Phật Tổ không biết lấy từ nơi nào ra một thanh đao, một đao chém đầu người áo bào đen thành hai khúc, lực lượng khủng khiếp trực tiếp nghiền nát linh hồn của áo bào đen, giết chết hắn.
- Á, ngươi làm gì vậy?
Tóc của Đường Tăng cũng dựng lên, căm tức nhìn Như Lai Phật Tổ.
Nguồn:
-----------------
- A, ai tập kích bất ngờ bản tọa vậy?
Phía dưới Ngũ Chỉ Sơn, bóng người mặc áo bào đen nổi giận, phát ra khí tức kinh người, hai tay giơ lên, không ngờ ngăn cản Ngũ Chỉ Sơn trấn áp xuống.
Đường Tăng một lần nữa bay lên trời, sau đó nặng nề rơi về phía trên Ngũ Chỉ Sơn, giẫm lên trên đỉnh núi, lập tức có một áp lực không có cách nào tưởng tượng được lại xuất hiện.
Ngay lập tức, bóng người mặc áo bào đen nôn ra máu, Ngũ Chỉ Sơn cực lớn hung hăng trấn áp xuống, ép hắn ở phía dưới.
- Đáng giận, các ngươi là những kẻ đáng khinh!
Bóng người mặc áo bào đen giận dữ gầm thét lên, tự cho nổ một món bảo vật, trực tiếp đập vỡ Ngũ Chỉ Sơn của Như Lai Phật Tổ.
Sau khi được tự do, người này chợt công kích về phía Đường Tăng:
- Quê mùa, để mạng lại...
Đường Tăng đột nhiên thuấn di đến trước mặt hắn, một quyền đánh vào trên mặt hắn, khiến hắn lại bị đánh bay ra ngoài.
- Vù!
Như Lai Phật Tổ chợt lách người xuất hiện ở bên kia, một tát đánh qua.
Bang một tiếng đánh cho người áo bào đen lại bay trở về.
Đường Tăng lại một quyền đánh lại, Như Lai Phật Tổ lại một tát đánh trở về.
- A a a, đồ nhà quê đáng khinh, bản tọa muốn lấy mạng của các ngươi!
Người áo bào đen giận dữ gầm thét lên, khí thế khủng khiếp bạo phát.
Đường Tăng vội vàng lấy ra uy năng của ý chí công kích ý chí của hắn, hắn chỉ cảm thấy trong đầu nổ ầm một tiếng, trong nháy mắt ánh mắt dại ra.
Nhân cơ hội này, Đường Tăng đạp một cước ở trên ngực hắn, đá hắn bay ra ngoài.
Như Lai Phật Tổ lại một cái tát xoay tròn, khiến mặt hắn cũng bị đánh sưng lên, bay ngược về phía Đường Tăng.
Thân thể Đường Tăng xoay tròn, một đòn Hậu Toàn Thích đá trúng bụng của hắn, đá hắn trở lại. Như Lai Phật Tổ sớm đã ở bên đó chờ đợi, lại một cái tát tát cho hắn bay trở về.
- A a a...
Người áo bào đen muốn phát điên rồi, vì cái gì hai tên khốn kiếp này nhất định phải đánh vào mặt chứ.
- Hòa thượng thối, tam bát thối, bản tọa muốn giết các ngươi!!!
Người áo bào đen giận dữ gầm thét lên, toàn thân phát sáng, liều lĩnh xông về phía Đường Tăng.
Kết quả Đường Tăng đánh ra một chưởng, thi triển thần kỹ đánh nổ trứng, lập tức bịch một tiếng, hai chân của người áo bào đen bạo phát ra sương máu, sau đó lại bị Đường Tăng đạp một cước bay ra ngoài.
Như Lai Phật Tổ cũng đổi thành chiêu thức Như Lai Thần Chưởng, đánh cho người áo bào đen từ trên trời rơi xuống.
- Ầm...
Người áo bào đen hung hăng đập vào trên mặt đất của thành trì, ở đây bị lực trường đặc biệt gia cố, lực lớn như vậy đập xuống cũng chỉ xuất hiện rất nhiều vết nứt, vẫn chưa sụp đổ.
Đường Tăng từ trên cao hạ xuống, một chân giẫm lên về phía đầu của người áo bào đen, người áo bào đen vội vàng lăn một vòng sang bên cạnh, may mắn thoát khỏi hiểm nguy.
- Hòa thượng thối, bản tọa...
- Ầm...
Người áo bào đen còn chưa nói hết, đã bị Như Lai Phật Tổ từ trên cao hạ xuống đánh cho nằm trên mặt đất.
- Tam bát thối...
Người áo bào đen kêu lên thảm thiết.
Đường Tăng thuấn di qua hung hăng đạp một cái lên đầu của người áo bào đen, mắng to:
- Ngươi dám gọi bần tăng là hòa thượng thối?
Như Lai Phật Tổ cũng một cước hạ xuống, cả giận nói:
- Ngươi dám gọi bản tọa là tam bát thối?
- A!
Đường Tăng lại đạp xuống một cái.
- Khốn kiếp!
Như Lai Phật Tổ lại thêm một cước.
- Hòa thượng thối là thứ ngươi có thể gọi sao?
Đường Tăng lại giẫm lên một cước.
- Tam bát thối là từ ngươi có thể gọi sao?
Như Lai Phật Tổ lại bổ sung.
- Bần tăng giết chết một hòa thượng thối nhà ngươi!
- Bản tọa giết chết một tam bát thối nhà ngươi!
Hai người mỗi người một cước luân phiên điên cuồng giẫm lên người áo bào đen, rất có cảm giác tiết tấu, giẫm cho đầu của hắn cũng phải lún vào dưới mặt đất cứng rắn.
Cuối cùng, người áo bào đen trực tiếp bị giẫm đến ngất đi, cũng có thể là bị tức đến ngất đi.
Lúc này, Đường Tăng và Như Lai Phật Tổ mới dừng lại, liếc mắt nhìn nhau, đồng thời hừ lạnh một tiếng.
...
Một giờ sau, Đường Tăng và Như Lai Phật Tổ giống như gió thu cuốn hết lá vàng vậy, giết sạch tất cả yêu quái bên trong tòa thành này, thả ra rất nhiều người phàm.
Sau đó bọn họ cũng tìm được thứ gọi là chí bảo kia, không ngờ đó là một hạt châu màu vàng sậm, đặt ở trong trận pháp đặc biệt, có thể lấy ra lực trường vô cùng cường đại.
Ở dưới loại lực trường này, cho dù là thánh nhân cũng sẽ chịu ảnh hưởng, chỉ có người khống chế trận pháp mới không bị ảnh hưởng, có thể nói là một loại đại sát khí.
Theo như lời của Như Lai Phật Tổ nói, đây là một loại Định Giới châu, tuyệt thế để phối hợp với trận pháp, thậm chí đủ để cố định một thế giới, khiến cho thế giới kia hoàn toàn bất động, không gian hoàn toàn dừng lại.
Đây tuyệt đối là một đại sát khí.
Không cần phải nói, món bảo vật này tất nhiên đã bị Đường Tăng đoạt lại, tuy rằng Như Lai Phật Tổ cũng đỏ mắt, nhưng nhìn thấy được hai tay của Đường Tăng hợp lại thành chữ thập, nàng lập tức ngoan ngoãn giao ra.
- Từ trước đến nay, bần tăng lấy đức thu phục người.
Cuối cùng, Đường Tăng còn cảm khái một câu, khiến cho Như Lai Phật Tổ muốn cho hắn mấy cái tát.
Chỗ trung tâm của thành trì, người áo bào đen bị trói thành bánh chưng ném xuống đất, lúc này hắn đã tỉnh lại, ánh mắt hung ác trợn trừng nhìn Như Lai Phật Tổ và Đường Tăng.
Không ngờ người áo bào đen này cũng là tu vi nửa bước Thánh Cảnh. Lần này, Đường Tăng và Như Lai Phật Tổ có thể khống chế hắn, hoàn toàn là may mắn.
Bởi vì trước đó, người áo bào đen bế quan tu luyện, đã giao Định Giới châu cho Đa Mục đại vương nắm giữ.
Đa Mục đại vương mới là tu vi Tiên Đế, cho dù nắm giữ Định Giới châu, cũng vẫn bị Đường Tăng và Như Lai Phật Tổ nghiền ép, căn bản không sức đánh trả, cuối cùng bị Như Lai Phật Tổ một tát đập chết.
Trước đó, nếu như áo bào đen nắm giữ Định Giới châu, uy lực khẳng định sẽ lớn hơn nữa, Đường Tăng và Như Lai Phật Tổ sợ rằng sẽ gặp phải nguy hiểm, ở dưới tình huống như vậy áo bào đen không bị ảnh hưởng, tuy rằng vị trí không gian vẫn vững chắc, lại có thể phát huy bình thường, không bị trấn áp.
- Người này là ai? Trước đó hắn gọi chúng ta là đồ quê mùa, chẳng lẽ là từ trong hỗn độn tới?
Đường Tăng hiếu kỳ nói.
- Không, trên người hắn có loại khí tức kỳ lạ, bản tọa chưa từng thấy qua, không giống như là từ trong hỗn độn tới.
Như Lai Phật Tổ hủy bỏ suy đoán của Đường Tăng.
Trên thực tế Đường Tăng cũng cảm ứng được, trên thân của người áo bào đen có một loại khí tức kỳ quái, cẩn thận cảm ứng lại có cảm giác giống như một mảnh trời mênh mông.
- Không phải là trong hỗn độn? Không thể nào, lẽ nào Tam giới ngoại trừ hỗn độn ra, còn có nơi khác nữa sao?
Đường Tăng kinh ngạc.
- Hừ hừ, đồ nhà quê vô tri, các ngươi sao có thể biết được sự vĩ đại của bản tọa!
Áo bào đen cười lạnh nói:
- Bản tọa khuyên các ngươi lập tức thả ta ra, để tránh tự rước lấy họa.
- Ầm!
- Ầm!
Đường Tăng và Như Lai Phật Tổ đồng thời đạp hắn một cước, đặc biệt ăn ý.
- Đáng giận, các ngươi sẽ phải trả giá thật lớn cho hành vi của các ngươi!
Người áo bào đen giận dữ hét lên.
- Bớt nói nhảm thôi, nói đi, ngươi từ đâu tới?
Đường Tăng hỏi.
- Bản tọa nói ra lai lịch sẽ hù chết các ngươi!
Người áo bào đen dữ tợn nói.
- Trời ạ!
Đường Tăng lại một cước hạ xuống, giẫm cho mặt của người áo bào đen biến hình:
- Còn dám thích thể hiện!
- A di đà phật, trên trời có đức hiếu sinh, Hắc thí chủ, nói ra lai lịch của ngươi để tránh nhận nỗi khổ da thịt.
Như Lai Phật Tổ nói.
- Bản tọa sẽ không nói, bởi vì trước khi bản tọa hạ xuống đã bị hạ cấm chế, không có cách nào tiết lộ ra bí mật của lai lịch, các ngươi bỏ ý niệm này đi.
Người áo bào đen cười lạnh nói.
- Nói cách khác, ngươi đã mất đi giá trị lợi dụng?
Ánh mắt của Đường Tăng nhất thời sáng lên, không những không có thất vọng, trái lại lộ ra vẻ hưng phấn.
Người này chính là nửa bước Thánh Cảnh đấy, nếu như giết chết hắn, mình nhất định có thể thu được điểm kinh nghiệm khủng khiếp, đến lúc đó có thể đổi được một ít đại sát khí.
Loại vật giống như Định Giới châu này, chắc hẳn bên trong hệ thống cũng sẽ có, trước đây nếu như có thể có loại bảo vật này, nói không chừng đã giết chết Như Lai Phật Tổ.
- Phụt...
Bỗng nhiên Như Lai Phật Tổ không biết lấy từ nơi nào ra một thanh đao, một đao chém đầu người áo bào đen thành hai khúc, lực lượng khủng khiếp trực tiếp nghiền nát linh hồn của áo bào đen, giết chết hắn.
- Á, ngươi làm gì vậy?
Tóc của Đường Tăng cũng dựng lên, căm tức nhìn Như Lai Phật Tổ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.