Chương 431: Kim Đâu sơn Độc Giác Đại vương
Thái Sầu
01/12/2018
Nhóm: TTTV
Nguồn:
-----------------
- Tinh lực của hắn dùng không hết, cứ để hắn giày vò đi, lão Trư ta thì không có nhiều tinh lực như vậy.
Trư Bát Giới uể oải tìm địa phương nằm xuống:
- Có thời gian như vậy, còn không bằng đi ngủ.
- Nhị sư huynh, các ngươi có phát hiện không, giống như Đại sư huynh thay đổi rất nhiều.
Sa Tăng nói.
- Hắn có thể đổi như thế nào chứ?
Trư Bát Giới bĩu môi, nhắm hai mắt lại, rất nhanh liền ngáy lên.
Ngưu Ma Vương khoanh tay tựa ở trên tảng đá, đang kỳ quái sư phụ đi đâu, bất quá hắn không có lo lắng an nguy của sư phụ, có loại thần thông thuấn di xuất quỷ nhập thần kia, đoán chừng không ai có thể vây khốn được.
- Ai?
Bỗng nhiên Ngưu Ma Vương quay đầu hét lớn một tiếng, tiếng gầm quét sạch bốn phương.
- Oanh...
Một tảng đá bỗng nhiên nổ tung, mảnh vụn bắn bay.
- Gì vậy...
Trư Bát Giới mới vừa ngủ bị bừng tỉnh, vội vàng ngồi dậy, lật tay lấy ra Cửu Xỉ Đinh Ba.
- Yêu quái!
Sa Tăng vội vàng đứng lên.
Tiểu Bạch Long cũng kinh hãi.
Chỉ thấy đằng sau cự thạch, một tiểu yêu độc giác thất kinh, sau đó nhanh chóng bỏ chạy.
- Chạy đi đâu?
Ngưu Ma Vương lao ra, xách bả vai tiểu yêu kia, hung hăng quẳng nó xuống đất, lực lượng của Ngưu Ma Vương lớn biết bao, kém chút ném nó tan xác.
Đám người Trư Bát Giới nhanh chóng lách mình chạy đến, vây tiểu yêu kia lại.
- Nguyên lai là một con tiểu yêu, còn tưởng rằng có chuyện gì.
Trư Bát Giới thất vọng nói, ngáp một cái, đi tới bên cạnh ngã đầu liền ngủ.
Ngưu Ma Vương thấy thế cũng bó tay rồi, con lợn này phải tham ngủ ra sao mới được như vậy a, không biết loại tiểu yêu này bình thường là quần cư sao?
Bất quá Ngưu Ma Vương không có để ý đến Trư Bát Giới, dù sao cũng nhàn rỗi không chuyện gì, hắn trừng tiểu yêu kia quát:
- Ngươi là tiểu yêu ở đâu, vì sao lén lén lút lút?
- Tha mạng, tha mạng, tiểu nhân chỉ là đi ngang qua, chỉ là đi ngang qua, không có ác ý.
Tiểu yêu độc giác kia sợ hãi nói.
- Nói bậy, ngươi rõ ràng đang nhìn lén chúng ta.
Ngưu Ma Vương quát:
- Còn không nói thật, muốn chết phải không?
- Ngưu Ma Vương đại nhân thứ tội, nó thật không có ác ý.
Bỗng nhiên nơi xa có một thân ảnh nhanh chóng chạy đến, cũng là một tiểu yêu độc giác, còn không thể phi hành, chỉ có thể chạy bộ.
Trư Bát Giới lại tỉnh, nghi hoặc nhìn con tiểu yêu độc giác thứ hai.
Sa Tăng cùng Tiểu Bạch Long cũng cảnh giác lên.
- Ngươi biết bản vương?
Ngưu Ma Vương sững sờ.
- Bình Thiên Đại Thánh Ngưu Ma Vương đại nhân, ai không biết?
Tiểu yêu độc giác thứ hai cung kính nói.
- Ha ha, tính ngươi có ánh mắt.
Ngưu Ma Vương nghe vậy mặt mày hớn hở, hài lòng nói:
- Nói đi, các ngươi đến nơi này làm gì?
- Là như vậy, Đại vương của chúng ta mời Ngưu Ma Vương đại nhân qua trò chuyện.
Tiểu yêu độc giác nói.
- Đại vương của các ngươilà ai?
Ngưu Ma Vương nghi hoặc.
- Kim Đâu sơn Độc Giác Đại vương.
Tiểu yêu độc giác nói:
- Đại vương của chúng ta đã dọn xong thịt rượu, chỉ chờ Ngưu Ma Vương đại nhân tới.
Ánh mắt của Ngưu Ma Vương sáng lên, chậc chậc lưỡi, nghĩ đến trước đó ở Thiên Đình ăn thịt rồng.
- Ngũ sư đệ, cẩn thận có trá.
Sa Tăng nhắc nhở.
Mặc dù Ngưu Ma Vương khó chịu Sa Tăng cũng dám gọi mình là Ngũ sư đệ, nhưng hắn biết Sa Tăng hảo tâm, nên không thèm để ý nói:
- Chẳng lẽ lão Ngưu ta còn sẽ quan tâm một yêu quái?
- Đúng đúng đúng, Ngưu Ma Vương đại nhân thần thông quảng đại, pháp lực vô biên, hơn nữa Đại vương của chúng ta tuyệt đối không có ác ý.
Tiểu yêu độc giác kia nói:
- Đại vương của chúng ta là Thanh Thiên Tê Ngưu Vương, cùng Ngưu Ma Vương đại nhân là đồng tộc, xem như thân thích.
- Ồ?
Ngưu Ma Vương kinh ngạc:
- Ha ha, tốt, vậy bản vương liền đi xem thân thích này một chút. Dẫn đường!
- Ngưu Ma Vương đại nhân, mời.
Tiểu yêu độc giác đỡ tiểu yêu bị đánh ngã dậy, nhanh chóng mang theo Ngưu Ma Vương rời đi.
Sa Tăng cùng Tiểu Bạch Long hai mặt nhìn nhau.
Nguồn:
-----------------
- Tinh lực của hắn dùng không hết, cứ để hắn giày vò đi, lão Trư ta thì không có nhiều tinh lực như vậy.
Trư Bát Giới uể oải tìm địa phương nằm xuống:
- Có thời gian như vậy, còn không bằng đi ngủ.
- Nhị sư huynh, các ngươi có phát hiện không, giống như Đại sư huynh thay đổi rất nhiều.
Sa Tăng nói.
- Hắn có thể đổi như thế nào chứ?
Trư Bát Giới bĩu môi, nhắm hai mắt lại, rất nhanh liền ngáy lên.
Ngưu Ma Vương khoanh tay tựa ở trên tảng đá, đang kỳ quái sư phụ đi đâu, bất quá hắn không có lo lắng an nguy của sư phụ, có loại thần thông thuấn di xuất quỷ nhập thần kia, đoán chừng không ai có thể vây khốn được.
- Ai?
Bỗng nhiên Ngưu Ma Vương quay đầu hét lớn một tiếng, tiếng gầm quét sạch bốn phương.
- Oanh...
Một tảng đá bỗng nhiên nổ tung, mảnh vụn bắn bay.
- Gì vậy...
Trư Bát Giới mới vừa ngủ bị bừng tỉnh, vội vàng ngồi dậy, lật tay lấy ra Cửu Xỉ Đinh Ba.
- Yêu quái!
Sa Tăng vội vàng đứng lên.
Tiểu Bạch Long cũng kinh hãi.
Chỉ thấy đằng sau cự thạch, một tiểu yêu độc giác thất kinh, sau đó nhanh chóng bỏ chạy.
- Chạy đi đâu?
Ngưu Ma Vương lao ra, xách bả vai tiểu yêu kia, hung hăng quẳng nó xuống đất, lực lượng của Ngưu Ma Vương lớn biết bao, kém chút ném nó tan xác.
Đám người Trư Bát Giới nhanh chóng lách mình chạy đến, vây tiểu yêu kia lại.
- Nguyên lai là một con tiểu yêu, còn tưởng rằng có chuyện gì.
Trư Bát Giới thất vọng nói, ngáp một cái, đi tới bên cạnh ngã đầu liền ngủ.
Ngưu Ma Vương thấy thế cũng bó tay rồi, con lợn này phải tham ngủ ra sao mới được như vậy a, không biết loại tiểu yêu này bình thường là quần cư sao?
Bất quá Ngưu Ma Vương không có để ý đến Trư Bát Giới, dù sao cũng nhàn rỗi không chuyện gì, hắn trừng tiểu yêu kia quát:
- Ngươi là tiểu yêu ở đâu, vì sao lén lén lút lút?
- Tha mạng, tha mạng, tiểu nhân chỉ là đi ngang qua, chỉ là đi ngang qua, không có ác ý.
Tiểu yêu độc giác kia sợ hãi nói.
- Nói bậy, ngươi rõ ràng đang nhìn lén chúng ta.
Ngưu Ma Vương quát:
- Còn không nói thật, muốn chết phải không?
- Ngưu Ma Vương đại nhân thứ tội, nó thật không có ác ý.
Bỗng nhiên nơi xa có một thân ảnh nhanh chóng chạy đến, cũng là một tiểu yêu độc giác, còn không thể phi hành, chỉ có thể chạy bộ.
Trư Bát Giới lại tỉnh, nghi hoặc nhìn con tiểu yêu độc giác thứ hai.
Sa Tăng cùng Tiểu Bạch Long cũng cảnh giác lên.
- Ngươi biết bản vương?
Ngưu Ma Vương sững sờ.
- Bình Thiên Đại Thánh Ngưu Ma Vương đại nhân, ai không biết?
Tiểu yêu độc giác thứ hai cung kính nói.
- Ha ha, tính ngươi có ánh mắt.
Ngưu Ma Vương nghe vậy mặt mày hớn hở, hài lòng nói:
- Nói đi, các ngươi đến nơi này làm gì?
- Là như vậy, Đại vương của chúng ta mời Ngưu Ma Vương đại nhân qua trò chuyện.
Tiểu yêu độc giác nói.
- Đại vương của các ngươilà ai?
Ngưu Ma Vương nghi hoặc.
- Kim Đâu sơn Độc Giác Đại vương.
Tiểu yêu độc giác nói:
- Đại vương của chúng ta đã dọn xong thịt rượu, chỉ chờ Ngưu Ma Vương đại nhân tới.
Ánh mắt của Ngưu Ma Vương sáng lên, chậc chậc lưỡi, nghĩ đến trước đó ở Thiên Đình ăn thịt rồng.
- Ngũ sư đệ, cẩn thận có trá.
Sa Tăng nhắc nhở.
Mặc dù Ngưu Ma Vương khó chịu Sa Tăng cũng dám gọi mình là Ngũ sư đệ, nhưng hắn biết Sa Tăng hảo tâm, nên không thèm để ý nói:
- Chẳng lẽ lão Ngưu ta còn sẽ quan tâm một yêu quái?
- Đúng đúng đúng, Ngưu Ma Vương đại nhân thần thông quảng đại, pháp lực vô biên, hơn nữa Đại vương của chúng ta tuyệt đối không có ác ý.
Tiểu yêu độc giác kia nói:
- Đại vương của chúng ta là Thanh Thiên Tê Ngưu Vương, cùng Ngưu Ma Vương đại nhân là đồng tộc, xem như thân thích.
- Ồ?
Ngưu Ma Vương kinh ngạc:
- Ha ha, tốt, vậy bản vương liền đi xem thân thích này một chút. Dẫn đường!
- Ngưu Ma Vương đại nhân, mời.
Tiểu yêu độc giác đỡ tiểu yêu bị đánh ngã dậy, nhanh chóng mang theo Ngưu Ma Vương rời đi.
Sa Tăng cùng Tiểu Bạch Long hai mặt nhìn nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.