Chương 230: Na Tra Là Con Riêng Của Thái Thượng Lão Quân? (2)
Thái Sầu
22/11/2018
Trư Bát Giới ra tay lần nữa, nhưng Na Tra lấy Hỗn Thiên Lăng ra, Hỗn Thiên Lăng nhanh chóng co dãn kéo dài, quấn Trư Bát Giới thành bánh chưng rồi bắn về phía Đường Tăng.
- Đường Tam Tạng, xem chiêu!
Na Tra hét lớn, Hỏa Anh Thương từ nơi xa phóng tới, thương ảnh như muốn đâm thủng không gian.
Đường Tăng thuấn di né tránh lần nữa.
Na Tra liên tục công kích mấy lần đều bị Đường Tăng tránh thoát, lập tức giận dữ:
- Né tránh sao gọi là bản lĩnh chứ, có ngon thì đại chiến ba trăm hiệp với bản thái tử đi!
- Bần tăng không luận bàn với con nít!
Đường Tăng đáp.
- Ngươi nói gì?
Na Tra nổi nóng, hắn ghét nhất người khác nói hắn là con nít ranh.
Bỗng nhiên Na Tra há miệng phun ra một ngọn lửa, chỉ trong nháy mắt ngọn lửa dân cao mấy ngàn thước.
Đường Tăng cảm giác được sức nóng kinh khủng, vội vàng thuấn di thoát ra khỏi mười ngàn thước, rồi mới kinh nghi bất định quay đầu nhìn lại.
“Là Tam Vị Chân Hỏa sao? Đúng rồi, Na Tra trời sinh đã có Tam Vị Chân Hỏa.”
Ánh mắt Đường Tăng sáng lên, lấy nhãn lực Danh Sư bốn sao của hắn, chỉ liếc mắt đã nhìn ra, Tam Vị Chân Hỏa này là đồng nguyên với Tam Vị Chân Hỏa của Thái Thượng Lão Quân.
“Đồng nguyên?” Đường Tăng có chút sửng sốt, đột nhiên cười lạnh nói:
- Na Tra, ngươi có biết vì sao ngươi có Tam Vị Chân Hỏa không? Bởi vì ngươi là con riêng của Thái Thượng Lão Quân!
Na Tra đang muốn ra tay lần nữa thì nghe thấy lời nói của Đường Tăng, lập tức giận dữ:
- Nói bậy nói bạ!
Tam Thánh Mẫu
Dương Thiền ở dưới mặt đất cũng bị lời nói của Đường Tăng làm cho sửng sốt, theo bản năng nghiêm túc lắng nghe.
Trư Bát Giới cũng kinh ngạc không thôi, trước đây không lâu sư phụ còn giúp Hầu ca tìm được thân thế, bây giờ là đang giúp Tam Thái Tử gỡ bỏ ẩn số về thân thế của mình sao?
- Người xuất gia không nói dối. Năm đó trước cuộc chiến Phong Thần, Ân Thập Nương từng bị Thái Thượng Lão Quân bắt đi, trong thời gian đó xảy ra chuyện gì bần tăng không biết, nhưng sau khi Ân Thập Nương được cứu ra thì mang thai ngươi.
Đường Tăng nghiêm trang nói.
- Ngươi nói bậy nói bạ, không cho phép làm nhục mẹ ta!
Na Tra giận dữ, Phong Hỏa Luân điên cuồng xoay tròn tăng tốc, giết về phía Đường Tăng.
Đường Tăng nhanh chóng thuấn di, một bước đã thành huyễn ảnh, nhanh chóng né tránh công kích của Na Tra, tiếp tục nói:
- Ngươi đừng không tin, đây là sự thật, nếu không ngươi nghĩ xem vì sao bản thân lại có Tam Vị Chân Hỏa?
- Ta vốn là đồng tử Linh Châu Tử của Nữ Oa nương nương, Tam Vị Chân Hỏa là Nữ Oa nương nương ban cho ta.
Na Tra tức giận tranh cãi.
- Ngươi thức tỉnh toàn bộ trí nhớ của Linh Châu Tử sao? Nữ Oa nương nương đích thân nói cho ngươi biết, Tam Vị Chân Hỏa là nàng ban cho ngươi sao?
- Nếu ta thức tỉnh toàn bộ trí nhớ của Linh Châu Tử, thì một tát của ta đã có thể đập chết ngươi!
- Chính là thế, theo bần tăng biết, Tam Vị Chân Hỏa chính là món đồ độc nhất do Thái Thượng Lão Quân tự mình nghĩ ra, Nữ Oa nương nương lấy đâu ra mà đưa cho ngươi? Cái Tam Vị Chân Hỏa của ngươi rõ ràng là một loại thiên phú huyết mạch truyền thừa.
Đường Tăng nói.
- Không thể nào!
- Ngươi không tin thì trở về tìm Ân Thập Nương, năm đó nàng có phải từng bị Thái Thượng Lão Quân bắt đi hay không? Đương nhiên ngươi cũng không cần hỏi lúc đó có xảy ra chuyện gì hay không.
- Im miệng!!!
- Còn nếu không tin nữa, thì ngươi đi hỏi ngay Thác Tháp Thiên Vương
Lý Tịnh, ngươi thật sự là con ông ta sao? Nếu là thật, vì sao năm đó ông ta lại nhẫn tâm với ngươi như vậy? Cũng là vì ngươi không phải con ông ta, cho nên ông ta mới hận ngươi như vậy. Sau này ông ta tiếp nhận ngươi, không phải vì ngươi là con ông ta, mà bởi vì ngươi “Lóc xương trả cha lóc thịt trả mẹ”, cách làm đó khiến cho ông ta cảm thấy khiếp sợ, cảm thấy ngươi đáng thương, nên mới nhận ngươi. Nếu không ông ta nhất định sẽ ném cái thứ dã chủng như ngươi vào trong hố phân!
- Đường Tam Tạng, ngươi im miệng cho ta!
Na Tra tức giận mắng, ánh mắt đỏ lên, điên cuồng đuổi giết Đường Tăng.
- Năm đó cũng là vì ngươi không phải con ruột của Lý Tịnh, hơn nữa Ân Thập Nương đội cho ông ta cái nón xanh to tướng, cho nên Lý Tịnh mới nóng giận đuổi Ân Thập Nương đi, cưới phòng nhì. Ngươi hẳn phải biết nhị nương kia của ngươi là yêu quái chứ? Cũng chính là Tỳ Bà Tinh đó.
Tốc độ nói chuyện của Đường Tăng rất nhanh, tiếp tục nói.
- Im miệng cho ta, im miệng cho ta!!!
Lửa giận của Na Tra bốc cao ba trượng, giận muốn điên lên.
- Năm đó Ân Thập Nương mang thai ba năm, thật ra Lý Tịnh vẫn luôn biết đó không phải là con của ông ta, cho nên ông ta mới thường xuyên nói với Ân Thập Nương nghi ngờ đó là quái thai. Nếu không, là một người cha, ai lại nói con trai mình như vậy?
- Khốn khiếp, Đường Tam Tạng, ta phải giết ngươi!
Ánh mắt Na Tra đỏ lên, đã sắp mất đi lý trí.
- Đường Tam Tạng, xem chiêu!
Na Tra hét lớn, Hỏa Anh Thương từ nơi xa phóng tới, thương ảnh như muốn đâm thủng không gian.
Đường Tăng thuấn di né tránh lần nữa.
Na Tra liên tục công kích mấy lần đều bị Đường Tăng tránh thoát, lập tức giận dữ:
- Né tránh sao gọi là bản lĩnh chứ, có ngon thì đại chiến ba trăm hiệp với bản thái tử đi!
- Bần tăng không luận bàn với con nít!
Đường Tăng đáp.
- Ngươi nói gì?
Na Tra nổi nóng, hắn ghét nhất người khác nói hắn là con nít ranh.
Bỗng nhiên Na Tra há miệng phun ra một ngọn lửa, chỉ trong nháy mắt ngọn lửa dân cao mấy ngàn thước.
Đường Tăng cảm giác được sức nóng kinh khủng, vội vàng thuấn di thoát ra khỏi mười ngàn thước, rồi mới kinh nghi bất định quay đầu nhìn lại.
“Là Tam Vị Chân Hỏa sao? Đúng rồi, Na Tra trời sinh đã có Tam Vị Chân Hỏa.”
Ánh mắt Đường Tăng sáng lên, lấy nhãn lực Danh Sư bốn sao của hắn, chỉ liếc mắt đã nhìn ra, Tam Vị Chân Hỏa này là đồng nguyên với Tam Vị Chân Hỏa của Thái Thượng Lão Quân.
“Đồng nguyên?” Đường Tăng có chút sửng sốt, đột nhiên cười lạnh nói:
- Na Tra, ngươi có biết vì sao ngươi có Tam Vị Chân Hỏa không? Bởi vì ngươi là con riêng của Thái Thượng Lão Quân!
Na Tra đang muốn ra tay lần nữa thì nghe thấy lời nói của Đường Tăng, lập tức giận dữ:
- Nói bậy nói bạ!
Tam Thánh Mẫu
Dương Thiền ở dưới mặt đất cũng bị lời nói của Đường Tăng làm cho sửng sốt, theo bản năng nghiêm túc lắng nghe.
Trư Bát Giới cũng kinh ngạc không thôi, trước đây không lâu sư phụ còn giúp Hầu ca tìm được thân thế, bây giờ là đang giúp Tam Thái Tử gỡ bỏ ẩn số về thân thế của mình sao?
- Người xuất gia không nói dối. Năm đó trước cuộc chiến Phong Thần, Ân Thập Nương từng bị Thái Thượng Lão Quân bắt đi, trong thời gian đó xảy ra chuyện gì bần tăng không biết, nhưng sau khi Ân Thập Nương được cứu ra thì mang thai ngươi.
Đường Tăng nghiêm trang nói.
- Ngươi nói bậy nói bạ, không cho phép làm nhục mẹ ta!
Na Tra giận dữ, Phong Hỏa Luân điên cuồng xoay tròn tăng tốc, giết về phía Đường Tăng.
Đường Tăng nhanh chóng thuấn di, một bước đã thành huyễn ảnh, nhanh chóng né tránh công kích của Na Tra, tiếp tục nói:
- Ngươi đừng không tin, đây là sự thật, nếu không ngươi nghĩ xem vì sao bản thân lại có Tam Vị Chân Hỏa?
- Ta vốn là đồng tử Linh Châu Tử của Nữ Oa nương nương, Tam Vị Chân Hỏa là Nữ Oa nương nương ban cho ta.
Na Tra tức giận tranh cãi.
- Ngươi thức tỉnh toàn bộ trí nhớ của Linh Châu Tử sao? Nữ Oa nương nương đích thân nói cho ngươi biết, Tam Vị Chân Hỏa là nàng ban cho ngươi sao?
- Nếu ta thức tỉnh toàn bộ trí nhớ của Linh Châu Tử, thì một tát của ta đã có thể đập chết ngươi!
- Chính là thế, theo bần tăng biết, Tam Vị Chân Hỏa chính là món đồ độc nhất do Thái Thượng Lão Quân tự mình nghĩ ra, Nữ Oa nương nương lấy đâu ra mà đưa cho ngươi? Cái Tam Vị Chân Hỏa của ngươi rõ ràng là một loại thiên phú huyết mạch truyền thừa.
Đường Tăng nói.
- Không thể nào!
- Ngươi không tin thì trở về tìm Ân Thập Nương, năm đó nàng có phải từng bị Thái Thượng Lão Quân bắt đi hay không? Đương nhiên ngươi cũng không cần hỏi lúc đó có xảy ra chuyện gì hay không.
- Im miệng!!!
- Còn nếu không tin nữa, thì ngươi đi hỏi ngay Thác Tháp Thiên Vương
Lý Tịnh, ngươi thật sự là con ông ta sao? Nếu là thật, vì sao năm đó ông ta lại nhẫn tâm với ngươi như vậy? Cũng là vì ngươi không phải con ông ta, cho nên ông ta mới hận ngươi như vậy. Sau này ông ta tiếp nhận ngươi, không phải vì ngươi là con ông ta, mà bởi vì ngươi “Lóc xương trả cha lóc thịt trả mẹ”, cách làm đó khiến cho ông ta cảm thấy khiếp sợ, cảm thấy ngươi đáng thương, nên mới nhận ngươi. Nếu không ông ta nhất định sẽ ném cái thứ dã chủng như ngươi vào trong hố phân!
- Đường Tam Tạng, ngươi im miệng cho ta!
Na Tra tức giận mắng, ánh mắt đỏ lên, điên cuồng đuổi giết Đường Tăng.
- Năm đó cũng là vì ngươi không phải con ruột của Lý Tịnh, hơn nữa Ân Thập Nương đội cho ông ta cái nón xanh to tướng, cho nên Lý Tịnh mới nóng giận đuổi Ân Thập Nương đi, cưới phòng nhì. Ngươi hẳn phải biết nhị nương kia của ngươi là yêu quái chứ? Cũng chính là Tỳ Bà Tinh đó.
Tốc độ nói chuyện của Đường Tăng rất nhanh, tiếp tục nói.
- Im miệng cho ta, im miệng cho ta!!!
Lửa giận của Na Tra bốc cao ba trượng, giận muốn điên lên.
- Năm đó Ân Thập Nương mang thai ba năm, thật ra Lý Tịnh vẫn luôn biết đó không phải là con của ông ta, cho nên ông ta mới thường xuyên nói với Ân Thập Nương nghi ngờ đó là quái thai. Nếu không, là một người cha, ai lại nói con trai mình như vậy?
- Khốn khiếp, Đường Tam Tạng, ta phải giết ngươi!
Ánh mắt Na Tra đỏ lên, đã sắp mất đi lý trí.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.