Chương 548: Tiến vào Hỗn Độn, tao ngộ Thánh Nhân
Thái Sầu
01/12/2018
Nhóm: TTTV
Nguồn:
-----------------
- Sư phụ?
- Sao Hạc Tử Tinh cũng đi rồi?
- Khẳng định là đuổi theo Hoắc Tuấn Đạo Tổ, tên kia thật sự là muốn chết, lại còn dám đưa tới cửa!
Mặc dù đám người Tôn Ngộ Không cảm thấy là lạ, nhưng không có suy nghĩ nhiều, trong lòng bọn họ, thật đúng là không có sự tình sư phụ làm không được.
...
Một đạo quang mang xẹt qua trường không, Hoắc Tuấn Đạo Tổ liều lĩnh chạy trốn, tốc độ nhanh đến cực hạn, lóe lên là trăm vạn dặm.
Lúc này Hoắc Tuấn Đạo Tổ đã tiến vào Thiên giới, không ngừng phi hành, giống như gắn phản lực vào mông.
Mà ở sau Hoắc Tuấn, sắc mặt Đường Tăng lạnh lùng, sát ý sôi trào đuổi theo.
- Thiên Đường có lối ngươi không đi, Địa Ngục không cửa chính ngươi xông tới!
Đường Tăng hừ lạnh, ở trong hư không lần lượt thuấn di lấp lóe, một lần thuấn di là 80 vạn dặm, một giây có thể liên tục thuấn di rất nhiều lần, cho nên hắn cách Hoắc Tuấn Đạo Tổ càng ngày càng gần.
Người Côn Luân tiên môn này chủ động trêu chọc bọn hắn, trước đó còn chưa tính, sau khi Đường Tăng mất dấu Hoắc Tuấn Đạo Tổ, vốn không có ý định để ý tới, dù sao cũng không có thù sâu gì.
Nhưng hiện tại Hoắc Tuấn Đạo Tổ lại đột kích, nếu không phải Hạc Tử Tinh phản ứng nhanh, kịp thời giúp hắn ngăn cản một kích, hắn sợ rằng sẽ trọng thương.
Đừng nhìn bây giờ Đường Tăng có thể truy giết Đạo Tổ, nhưng tu vi chân chính của hắn dù sao chỉ là Tiên Đế cảnh, nếu không có phòng bị, bị một Đạo Tổ đánh lén đắc thủ, cho dù không vẫn lạc cũng sẽ trọng thương.
Lần này nếu buông tha Hoắc Tuấn Đạo Tổ, ai biết lần sau đối phương có tiếp tục đánh lén hay không?
Nếu bỏ mặc không quan tâm, sẽ chỉ cổ vũ địch nhân phách lối, không biết lúc nào địch nhân sẽ đột nhiên giết ra đánh lén.
Loại chuyện này là tuyệt đối không thể phát sinh, cần triệt để ngăn chặn.
Cho nên Đường Tăng hung ác muốn tiêu diệt Hoắc Tuấn Đạo Tổ này, trên trời dưới đất, không ai có thể đánh lén hắn mà sống hoàn hảo!
Trước đó Hoắc Tuấn rất phách lối, nhưng bây giờ lại không nói một câu, chỉ lo chạy trốn, liều lĩnh trốn, lộ ra cực kỳ chật vật.
Tốc độ của Đạo Tổ là cực kỳ nhanh, lóe lên liền vượt qua mấy trăm vạn dặm, cực kỳ khủng bố.
Nhưng tốc độ như vậy, vẫn bị Đường Tăng không ngừng áp sát.
Một cường giả Đạo Tổ, lại bị một Tiên Đế truy sát, đây quả thực là sự tình không thể tưởng tượng nổi, nhưng hiện tại đang phát sinh.
Nếu là trước đó, người khác nói cho Hoắc Tuấn Đạo Tổ, Tiên Đế có thể đuổi giết hắn, hắn tuyệt đối sẽ mắng cho một trận, nhưng hiện tại hắn tin, không thể không tin.
Bởi vì Tiên Đế kia quá kinh khủng, động một chút lại có thể đánh nổ tổ trứng của người, thật biến thái.
Loại nam nhân đau nhức kia, người không có tự mình trải qua là không cách nào lý giải.
- Sưu...
Hoắc Tuấn hóa thành quang mang xuyên qua trường không, tốc độ khủng khiếp thậm chí dẫn phát khí tức thời gian tiêu tán, ngay cả thời gian cũng bị ảnh hưởng, tốc độ quá nhanh.
Mà Đường Tăng ở phía sau theo đuổi không bỏ, mỗi một lần tiêu tan xuất hiện lần nữa, đều là gần trăm vạn dặm, quá mức kinh khủng.
- Nhanh nhanh nhanh, sắp tới, sắp tới rồi...
Hoắc Tuấn cảm ứng được Đường Tăng cách càng ngày càng gần, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, đồng thời trong lòng quyết tâm:
- Đường Tăng đáng chết, lần này bản tọa nhất định phải cho ngươi có đến mà không có về.
Phía trước hoàn toàn mông lung, hắn đã đi tới biên giới Thiên giới, sắp tiến vào Hỗn Độn.
Nhìn khu vực Hỗn Độn càng ngày càng gần, trên mặt Hoắc Tuấn Đạo Tổ xuất hiện vui vẻ như trút được gánh nặng.
Nhưng đúng lúc này, tốc độ của Đường Tăng bỗng nhiên phóng đại, lần nữa thuấn di, đã xuất hiện ở sau lưng Hoắc Tuấn, vỗ ra một chưởng.
- Bành...
Hoắc Tuấn Đạo Tổ sắp bay vào trong Hỗn Độn đột nhiên truyền ra tiếng nổ, chỉ thấy giữa hai chân hắn máu me tung tóe, nổ tung kịch liệt để quần của hắn tan nát.
- Ngao... Mẹ nó... Ngươi… a...
Hoắc Tuấn Đạo Tổ kêu thảm, thanh âm kinh thiên động địa, thật là oán khí trùng thiên, hắn lại bị tạc nổ tổ trứng.
Quá đau, thật không thể nhịn.
Bất quá lần này Hoắc Tuấn Đạo Tổ hiển nhiên có chuẩn bị, cho nên dù đau đến không thể chịu đựng được, nhưng cắn răng kiên trì, liều lĩnh xông vào trong Hỗn Độn, lóe lên liền mất đi bóng dáng.
- Lên trời xuống đất cũng phải diệt ngươi!
Thần sắc của Đường Tăng lạnh lùng, không chút do dự đuổi theo, bất quá sau khi tới gần Hỗn Độn, hắn lại cảm thấy lực cản to lớn.
Thậm chí ở trong Hỗn Độn, tựa hồ ngay cả thần thông thuấn di cũng khó thi triển, cũng may uy năng ý chí của hắn cực kỳ bất phàm, ở dưới ý chí gia trì, vẫn như cũ ngạnh sanh thuấn di ở trong Hỗn Độn, mở ra một con đường.
Trong Hỗn Độn, danh xưng là địa phương cái gì cũng không có, nơi này không có khái niệm không gian cùng thời gian, mặc dù thời gian xác thực xói mòn, nhưng lại cảm giác không thấy, tựa hồ giác quan bị che giấu.
Nhìn thấy trước mắt hư vô mờ mịt, không có không gian, chỉ có thể dựa vào pháp lực mạnh mẽ ngạnh sanh gạt ra một mảnh không gian lâm thời.
Đường Tăng tiến vào nơi này, tốc độ lập tức đại giảm, đồng thời cảm thấy lực lượng đè ép cùng ma diệt kinh khủng, hắn thềm kêu không ổn.
Nơi này không có pháp tắc của Tam giới, nơi này chỉ có quy tắc Thiên Đạo tồn tại, cho nên Đường Tăng khiếp sợ phát hiện, ở nơi này, rất nhiều pháp thuật không thể sử dụng.
Cũng may hắn chủ tu uy năng ý chí, ý chí xác thực thần kỳ, ngay cả ở trong Hỗn Độn vẫn có thể sử dụng.
Đường Tăng lấy ý chí coi như pháp lực, ở nơi này thi triển Như Lai Thần Chưởng, muốn ngạnh sanh mở một con đường.
- Ầm ầm...
Trong tiếng oanh minh, Hỗn Độn bị xé rách, nhưng vẻn vẹn chỉ có một chưởng ấn chừng ngàn mét xuất hiện, đồng thời xuất hiện hai giây liền vỡ vụn.
Một chưởng kinh khủng, vậy mà chỉ xé rách khu vực hơn hai ngàn mét, sau một khắc Hỗn Độn vô tận vọt tới, trong nháy mắt bao trùm khu vực này lần nữa.
- Gian nan như thế?
Đường Tăng rung động.
- Trách không được rất ít nghe nói Tiên Đế có thể tiến vào trong Hỗn Độn, truyền thuyết, Tiên Đế ở trong Hỗn Độn chỉ có thể tự vệ, nửa bước khó đi, Đạo Tổ cảnh mới có thể thông thuận đi đường, mà chỉ có Thánh Nhân, mới có thể thông suốt.
Trong lòng Đường Tăng thầm nói, đồng thời cảm ứng truy tung Hoắc Tuấn Đạo Tổ.
Mặc dù trong Hỗn Độn ngăn cách hết thảy, khí tức của Hoắc Tuấn Đạo Tổ tựa hồ hoàn toàn biến mất, nhưng ý chí của Đường Tăng cực kỳ thần kỳ, khó mà nắm lấy, vẫn như cũ cảm ứng được một tia khí tức yếu ớt, chính là khí tức của Hoắc Tuấn Đạo Tổ.
Đúng lúc này, bỗng nhiên Hỗn Độn phía trước cuồn cuộn, một cỗ khí tức cường đại vô song nhanh chóng tới gần, tràn đầy địch ý.
Trong nháy mắt lông tơ của Đường Tăng dựng đứng, cảm thấy nguy cơ trước đó chưa từng có.
- Móa, Thánh Nhân...
Sắc mặt Đường Tăng đại biến, vung ra thần kỹ nổ trứng, sau đó không chút do dự xoay người bỏ chạy.
Hắn rốt cục bừng tỉnh, Hoắc Tuấn Đạo Tổ dẫn hắn tiến vào Hỗn Độn, khẳng định là để Thánh Nhân mai phục, bởi vì tục truyền Thánh Nhân là không thể tùy tiện tiến vào Tam giới.
Trong mơ hồ phía sau tựa như truyền ra tiếng rên lên, sau đó tiếng rống tức giận truyền đến.
- Chết!
Một bàn tay không biết lớn bao nhiêu quán xuyên Hỗn Độn, bắt tới Đường Tăng, những nơi đại thủ đi qua, Hỗn Độn né tránh, thời không rối loạn.
Đường Tăng chỉ cảm giác mắt tối sầm lại, sau đó toàn thân đau nhức kịch liệt, triệt để lâm vào trong bóng tối, hắn bị bàn tay lớn kia bắt lấy.
- Làm sao có thể... Làm sao có thể...
Đường Tăng kinh hãi, đây chính là lực lượng của Thánh Nhân sao?
Thật không cách nào chống cự, quá cường đại, không cách nào tưởng tượng!
Mặc dù trước kia đã sớm nghe nói Thánh Nhân cường đại cỡ nào cỡ nào, nhưng chỉ có chân chính đối mặt mới biết, Thánh Nhân đến tột cùng cường đại đến trình độ gì.
Nguồn:
-----------------
- Sư phụ?
- Sao Hạc Tử Tinh cũng đi rồi?
- Khẳng định là đuổi theo Hoắc Tuấn Đạo Tổ, tên kia thật sự là muốn chết, lại còn dám đưa tới cửa!
Mặc dù đám người Tôn Ngộ Không cảm thấy là lạ, nhưng không có suy nghĩ nhiều, trong lòng bọn họ, thật đúng là không có sự tình sư phụ làm không được.
...
Một đạo quang mang xẹt qua trường không, Hoắc Tuấn Đạo Tổ liều lĩnh chạy trốn, tốc độ nhanh đến cực hạn, lóe lên là trăm vạn dặm.
Lúc này Hoắc Tuấn Đạo Tổ đã tiến vào Thiên giới, không ngừng phi hành, giống như gắn phản lực vào mông.
Mà ở sau Hoắc Tuấn, sắc mặt Đường Tăng lạnh lùng, sát ý sôi trào đuổi theo.
- Thiên Đường có lối ngươi không đi, Địa Ngục không cửa chính ngươi xông tới!
Đường Tăng hừ lạnh, ở trong hư không lần lượt thuấn di lấp lóe, một lần thuấn di là 80 vạn dặm, một giây có thể liên tục thuấn di rất nhiều lần, cho nên hắn cách Hoắc Tuấn Đạo Tổ càng ngày càng gần.
Người Côn Luân tiên môn này chủ động trêu chọc bọn hắn, trước đó còn chưa tính, sau khi Đường Tăng mất dấu Hoắc Tuấn Đạo Tổ, vốn không có ý định để ý tới, dù sao cũng không có thù sâu gì.
Nhưng hiện tại Hoắc Tuấn Đạo Tổ lại đột kích, nếu không phải Hạc Tử Tinh phản ứng nhanh, kịp thời giúp hắn ngăn cản một kích, hắn sợ rằng sẽ trọng thương.
Đừng nhìn bây giờ Đường Tăng có thể truy giết Đạo Tổ, nhưng tu vi chân chính của hắn dù sao chỉ là Tiên Đế cảnh, nếu không có phòng bị, bị một Đạo Tổ đánh lén đắc thủ, cho dù không vẫn lạc cũng sẽ trọng thương.
Lần này nếu buông tha Hoắc Tuấn Đạo Tổ, ai biết lần sau đối phương có tiếp tục đánh lén hay không?
Nếu bỏ mặc không quan tâm, sẽ chỉ cổ vũ địch nhân phách lối, không biết lúc nào địch nhân sẽ đột nhiên giết ra đánh lén.
Loại chuyện này là tuyệt đối không thể phát sinh, cần triệt để ngăn chặn.
Cho nên Đường Tăng hung ác muốn tiêu diệt Hoắc Tuấn Đạo Tổ này, trên trời dưới đất, không ai có thể đánh lén hắn mà sống hoàn hảo!
Trước đó Hoắc Tuấn rất phách lối, nhưng bây giờ lại không nói một câu, chỉ lo chạy trốn, liều lĩnh trốn, lộ ra cực kỳ chật vật.
Tốc độ của Đạo Tổ là cực kỳ nhanh, lóe lên liền vượt qua mấy trăm vạn dặm, cực kỳ khủng bố.
Nhưng tốc độ như vậy, vẫn bị Đường Tăng không ngừng áp sát.
Một cường giả Đạo Tổ, lại bị một Tiên Đế truy sát, đây quả thực là sự tình không thể tưởng tượng nổi, nhưng hiện tại đang phát sinh.
Nếu là trước đó, người khác nói cho Hoắc Tuấn Đạo Tổ, Tiên Đế có thể đuổi giết hắn, hắn tuyệt đối sẽ mắng cho một trận, nhưng hiện tại hắn tin, không thể không tin.
Bởi vì Tiên Đế kia quá kinh khủng, động một chút lại có thể đánh nổ tổ trứng của người, thật biến thái.
Loại nam nhân đau nhức kia, người không có tự mình trải qua là không cách nào lý giải.
- Sưu...
Hoắc Tuấn hóa thành quang mang xuyên qua trường không, tốc độ khủng khiếp thậm chí dẫn phát khí tức thời gian tiêu tán, ngay cả thời gian cũng bị ảnh hưởng, tốc độ quá nhanh.
Mà Đường Tăng ở phía sau theo đuổi không bỏ, mỗi một lần tiêu tan xuất hiện lần nữa, đều là gần trăm vạn dặm, quá mức kinh khủng.
- Nhanh nhanh nhanh, sắp tới, sắp tới rồi...
Hoắc Tuấn cảm ứng được Đường Tăng cách càng ngày càng gần, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, đồng thời trong lòng quyết tâm:
- Đường Tăng đáng chết, lần này bản tọa nhất định phải cho ngươi có đến mà không có về.
Phía trước hoàn toàn mông lung, hắn đã đi tới biên giới Thiên giới, sắp tiến vào Hỗn Độn.
Nhìn khu vực Hỗn Độn càng ngày càng gần, trên mặt Hoắc Tuấn Đạo Tổ xuất hiện vui vẻ như trút được gánh nặng.
Nhưng đúng lúc này, tốc độ của Đường Tăng bỗng nhiên phóng đại, lần nữa thuấn di, đã xuất hiện ở sau lưng Hoắc Tuấn, vỗ ra một chưởng.
- Bành...
Hoắc Tuấn Đạo Tổ sắp bay vào trong Hỗn Độn đột nhiên truyền ra tiếng nổ, chỉ thấy giữa hai chân hắn máu me tung tóe, nổ tung kịch liệt để quần của hắn tan nát.
- Ngao... Mẹ nó... Ngươi… a...
Hoắc Tuấn Đạo Tổ kêu thảm, thanh âm kinh thiên động địa, thật là oán khí trùng thiên, hắn lại bị tạc nổ tổ trứng.
Quá đau, thật không thể nhịn.
Bất quá lần này Hoắc Tuấn Đạo Tổ hiển nhiên có chuẩn bị, cho nên dù đau đến không thể chịu đựng được, nhưng cắn răng kiên trì, liều lĩnh xông vào trong Hỗn Độn, lóe lên liền mất đi bóng dáng.
- Lên trời xuống đất cũng phải diệt ngươi!
Thần sắc của Đường Tăng lạnh lùng, không chút do dự đuổi theo, bất quá sau khi tới gần Hỗn Độn, hắn lại cảm thấy lực cản to lớn.
Thậm chí ở trong Hỗn Độn, tựa hồ ngay cả thần thông thuấn di cũng khó thi triển, cũng may uy năng ý chí của hắn cực kỳ bất phàm, ở dưới ý chí gia trì, vẫn như cũ ngạnh sanh thuấn di ở trong Hỗn Độn, mở ra một con đường.
Trong Hỗn Độn, danh xưng là địa phương cái gì cũng không có, nơi này không có khái niệm không gian cùng thời gian, mặc dù thời gian xác thực xói mòn, nhưng lại cảm giác không thấy, tựa hồ giác quan bị che giấu.
Nhìn thấy trước mắt hư vô mờ mịt, không có không gian, chỉ có thể dựa vào pháp lực mạnh mẽ ngạnh sanh gạt ra một mảnh không gian lâm thời.
Đường Tăng tiến vào nơi này, tốc độ lập tức đại giảm, đồng thời cảm thấy lực lượng đè ép cùng ma diệt kinh khủng, hắn thềm kêu không ổn.
Nơi này không có pháp tắc của Tam giới, nơi này chỉ có quy tắc Thiên Đạo tồn tại, cho nên Đường Tăng khiếp sợ phát hiện, ở nơi này, rất nhiều pháp thuật không thể sử dụng.
Cũng may hắn chủ tu uy năng ý chí, ý chí xác thực thần kỳ, ngay cả ở trong Hỗn Độn vẫn có thể sử dụng.
Đường Tăng lấy ý chí coi như pháp lực, ở nơi này thi triển Như Lai Thần Chưởng, muốn ngạnh sanh mở một con đường.
- Ầm ầm...
Trong tiếng oanh minh, Hỗn Độn bị xé rách, nhưng vẻn vẹn chỉ có một chưởng ấn chừng ngàn mét xuất hiện, đồng thời xuất hiện hai giây liền vỡ vụn.
Một chưởng kinh khủng, vậy mà chỉ xé rách khu vực hơn hai ngàn mét, sau một khắc Hỗn Độn vô tận vọt tới, trong nháy mắt bao trùm khu vực này lần nữa.
- Gian nan như thế?
Đường Tăng rung động.
- Trách không được rất ít nghe nói Tiên Đế có thể tiến vào trong Hỗn Độn, truyền thuyết, Tiên Đế ở trong Hỗn Độn chỉ có thể tự vệ, nửa bước khó đi, Đạo Tổ cảnh mới có thể thông thuận đi đường, mà chỉ có Thánh Nhân, mới có thể thông suốt.
Trong lòng Đường Tăng thầm nói, đồng thời cảm ứng truy tung Hoắc Tuấn Đạo Tổ.
Mặc dù trong Hỗn Độn ngăn cách hết thảy, khí tức của Hoắc Tuấn Đạo Tổ tựa hồ hoàn toàn biến mất, nhưng ý chí của Đường Tăng cực kỳ thần kỳ, khó mà nắm lấy, vẫn như cũ cảm ứng được một tia khí tức yếu ớt, chính là khí tức của Hoắc Tuấn Đạo Tổ.
Đúng lúc này, bỗng nhiên Hỗn Độn phía trước cuồn cuộn, một cỗ khí tức cường đại vô song nhanh chóng tới gần, tràn đầy địch ý.
Trong nháy mắt lông tơ của Đường Tăng dựng đứng, cảm thấy nguy cơ trước đó chưa từng có.
- Móa, Thánh Nhân...
Sắc mặt Đường Tăng đại biến, vung ra thần kỹ nổ trứng, sau đó không chút do dự xoay người bỏ chạy.
Hắn rốt cục bừng tỉnh, Hoắc Tuấn Đạo Tổ dẫn hắn tiến vào Hỗn Độn, khẳng định là để Thánh Nhân mai phục, bởi vì tục truyền Thánh Nhân là không thể tùy tiện tiến vào Tam giới.
Trong mơ hồ phía sau tựa như truyền ra tiếng rên lên, sau đó tiếng rống tức giận truyền đến.
- Chết!
Một bàn tay không biết lớn bao nhiêu quán xuyên Hỗn Độn, bắt tới Đường Tăng, những nơi đại thủ đi qua, Hỗn Độn né tránh, thời không rối loạn.
Đường Tăng chỉ cảm giác mắt tối sầm lại, sau đó toàn thân đau nhức kịch liệt, triệt để lâm vào trong bóng tối, hắn bị bàn tay lớn kia bắt lấy.
- Làm sao có thể... Làm sao có thể...
Đường Tăng kinh hãi, đây chính là lực lượng của Thánh Nhân sao?
Thật không cách nào chống cự, quá cường đại, không cách nào tưởng tượng!
Mặc dù trước kia đã sớm nghe nói Thánh Nhân cường đại cỡ nào cỡ nào, nhưng chỉ có chân chính đối mặt mới biết, Thánh Nhân đến tột cùng cường đại đến trình độ gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.