Chương 30: Treo đánh hoàng phong quái
Thái Sầu
05/07/2018
- Xin hỏi ký chủ muốn kiểu kính chắn gió nào?
Hệ thống hỏi.
- Mắt kính có thể ngăn cản bão cát màu vàng của Hoàng Phong Quái.
Đường Tăng nói.
- Mời ký chủ lựa chọn “Hoàng Phong Nhãn Kính-, kính mắt này là loại được thiết kế đặc biệt dành cho Hoàng Phong Quái, có thể ngăn cản tổn thương do bão cát đó gây ra.
- Bao nhiêu điểm kinh nghiệm?
- 20 điểm kinh nghiệm.
- Được rồi, ta đổi năm cái.
Đường Tăng nói.
- Đinh, thành công đổi năm “Hoàng Phong Nhãn Kính-.
Âm thanh của hệ thống vang lên.
Một khắc sau, trong tay Đường Tăng đã có thêm năm cái “kính mát!
Không sai, cái gọi là “Hoàng Phong Nhãn Kính” này, chính là có bộ dạng của kính mát, khuôn mắt to, chỉ là tròng kính thiên về màu vàng, hơn nữa hình như còn có một cỗ năng lượng kỳ lạ bám vào đó.
- Đinh, hiện tại thông báo nhiệm vụ chủ tuyến: Vượt qua Hoàng Phong Lĩnh, thưởng 500 điểm kinh nghiệm.
Bỗng nhiên âm thanh thông báo nhiệm vụ xuất hiện.
Đường Tăng chấn động tinh thần:
- Vì sao điểm kinh nghiệm lần này lại nhiều hơn lần trước?
- Độ khó khác nhau, mức thưởng cũng khác nhau.
Hệ thống đáp.
- Ý ngươi nói là, mức độ nguy hiểm của Hoàng Phong Lĩnh so với tất cả những chuyện đã gặp trước đó thì nguy hiểm hơn rất nhiều?
- Đúng vậy.
Hệ thống khẳng định nói.
Đường Tăng lập tức cảnh giác.
Chỉ là hắn lại thay đổi suy nghĩ một chút, mọi chuyện gặp phải từ đầu tới giờ, hình như hoàn toàn không được tính là nguy hiểm.
Ví dụ như mãnh hổ rừng rậm, con hổ đó cũng chỉ lớn hơn một chút, không được coi là yêu quái.
Ví dụ như Hắc Hùng Tinh ở núi Hắc Phong, thật ra thì Hắc Hùng Tinh cũng không có ý định ăn thịt Đường Tăng, mặc dù Hắc Hùng Tinh coi như lợi hại, nhưng đều là do Đường Tăng chủ động tới tìm phiền toái.
Lúc sau là thu Trư Bát Giới, mặc dù Trư Bát Giới là yêu quái, nhưng bản tính thật ra không xấu, dù sao kiếp trước cũng là thần tiên, xấu hơn nữa cũng chả xấu được đến đâu.
Cho nên, tất cả mọi chuyện cũng không được coi là nguy hiểm.
Mấy thứ đó nếu so sánh một cách tương đối, hẳn là chỉ bằng một phần năm của nguy hiểm lần này. Mà thực lực của bản thân Đường Tăng hiện giờ so với thời điểm gặp mãnh hổ trong rừng rậm thì không chỉ cao hơn mười lần!
Cho nên, tổng kết lại, thật ra cũng không được coi là quá nguy hiểm.
Nếu muốn nói là nguy hiểm, có lẽ là chỉ Cao Thúy Lan và bé con Tằng Tiểu Muội này. Đây là hai phái nữ người phàm, không có một chút lực phản kháng.
- Có yêu khí!
Bỗng nhiên Tôn Ngộ Không hét lớn một tiếng:
- Bảo vệ sư phụ!
- Yêu khí? Nơi nào có yêu khí?
Trư Bát Giới vội vàng vung tay, một cái đinh ba ngân quang tỏa sáng xuất hiện trong tay, uy thế cường đại lan tỏa.
Lúc này Đường Tăng mới chú ý tới, áp lực mà Trư Bát Giới mang lại cho hắn cũng không nhỏ, vội vàng đeo Thiên Đạo Nhãn Kính lên, nhìn về phía Trư Bát Giới.
- Cấp 43? Còn cao hơn Tiểu Bạch Long ba cấp á!
Đường Tăng có chút kinh ngạc.
Nhưng mà suy nghĩ cẩn thận một chút, kiếp trước của Trư Bát Giới là Thiên Bồng Nguyên Soái, quản lý thiên hà, không có thực lực cường đại làm sao có thể lên làm Nguyên soái cho Thiên Đình chứ?
Bỗng nhiên Đường Tăng đột như nghĩ tới chuyện gì, hỏi trong lòng:
- Hệ thống, Thiên Đạo Nhãn Kính có thể ngăn cản bão cát không?
- Đương nhiên là có thể, Thiên Đạo Nhãn Kính là thứ cao cấp hơn Hoàng Phong Nhãn Kính rất rất nhiều lần, chút bão cát nho nhỏ này sao lại không ngăn được?
Hệ thống đáp.
- Vậy thì tốt.
Đường Tăng vốn không tính tới Long Quy, nhưng khi nghĩ tới Cao Thúy Lan và Tằng Tiểu Muội đều ở trên lưng Long Quy, thì Long Quy cũng không thể có chuyện.
- Ngộ Không, Bát Giới đeo cái kính mắt này lên, không có lệnh của vi sư, không cho phép lấy xuống.
Đường Tăng ném hai cái Hoàng Phong Nhãn Kính về phía Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới.
Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới tiếp lấy mắt kính, Tôn Ngộ Không có chút khó hiểu, còn Trư Bát Giới thì thật thông minh, nhìn kỹ cách Đường Tăng đeo Thiên Đạo Nhãn Kính lập tức biết cách đeo.
- A, trên này lại có pháp lực cấm chế?
Trư Bát Giới kinh ngạc nói.
Tôn Ngộ Không cũng bắt chước đeo Hoàng Phong Nhãn Kính lên, mặc dù có chút không quen, nhưng vẫn không lấy xuống, dù sao cũng không ảnh hưởng gì.
- Thúy Lan, Tiểu Muội, hai nàng cũng đeo lên. Nhớ, ngàn vạn lần không thể lấy xuống.
Đường Tăng đưa cho Cao Thúy Lan và Tằng Tiểu Muội mỗi người một cái kính.
Sau đó, hắn nhảy xuống khỏi Long Quy, cẩm ra cái Hoàng Phong Nhãn Kính cuối cùng, rót pháp lực vào trong, Hoàng Phong Nhãn Kính lập tức theo tâm ý trở nên to hơn, rồi tự mình đeo lên cho Long Quy.
Đoàn người tiếp tục đi tới trước, chỉ là bầu không khí hơi có chút khẩn trương.
Đường Tăng đeo Thiên Đạo Nhãn Kính, bảo vệ Cao Thúy Lan và Tằng Tiểu Muội, đồng thời nhìn khắp nơi, hy vọng có thể phát hiện ra nơi yêu quái ẩn núp trước tiên.
- Ha ha ha...
Ngay tại lúc này, một tiếng cười lớn truyền tới, sau đó ở phía trước cách đó mấy trăm thước xuất hiện một trận bão cát màu vàng.
Chỉ thấy một gã đàn ông mặc hoàng bào xuất hiện từ hư không, nơi đó bão cát cuồn cuộn, sương mù dày đặc bao phủ.
- Yêu quái! Bảo vệ sư phụ!
Tôn Ngộ Không hét lớn.
Két két!
Đường Tăng đã sớm chuẩn bị xong trực tiếp đánh một chưởng qua, thi triển Chưởng Tâm Lôi.
Két...
Gã đàn ông hoàng bào mới xuất hiện đột nhiên bị lôi điện bổ trúng.
- A...
Một tiếng hét thảm, gã đàn ông hoàng bảo vội vàng hóa thành gió biến mất, chỉ thấy bão cát cuồn cuộn.
- Đáng ghét...
Âm thanh tức giận truyền ra từ trong gió vàng.
- Ngộ Không, Bát Giới, cát vàng kia chính là yêu quái, cẩn thận gió của nó, nó có thể tạo ra bão cát màu vàng.
Đường Tăng lớn tiếng nói, đồng thời giơ tay lên lần nữa, một cái Bạo Liệt Hỏa Cầu màu đỏ ném ra ngoài.
Vèo...
Tốc độ của Bạo Liệt Hỏa Cầu cực nhanh, trong nháy mắt đã bay vào trong bão cát.
Ầm...
Lại thêm một tiếng vang thật lớn, bão cát kia bị nổ càng thêm cuồn cuộn, nhưng chỉ một khắc sau, những cơn bão cát màu vàng kia lại chìm xuống mặt đất, biến mất không thấy.
- Yêu quái, chạy đi đâu!
Tôn Ngộ Không một bước bay lên, Kim Cô Bổng trong tay nhanh chóng biến lớn biến dài, sau đó hung hăng nện một gậy xuống.
Đùng đùng...
Núi non trùng điệp phía trước bị đập lõm, đá bay tung tóe, một dãy sơn lĩnh cứ vậy sụp đổ.
Đây là lối đánh mà Đường Tăng đã dạy Tôn Ngộ Không lúc ở núi Hắc Phong, khi hắn không tìm được Hắc Hùng Tinh, vậy thì cứ trực tiếp hủy đi núi Hắc Phong là được.
- Tôn Hầu Tử, hiếp người thái quá!
Xa xa truyền tới âm thanh tức giận, sau đó bão cát màu vàng lại xuất hiện lần nữa, bóng dáng của Hoàng Phong Quái cũng xuất hiện chung với sương mù dày đặc màu vàng.
- Chết đi.
Hoàng Phong Quái cầm ra một thanh Tam Xoa Kích bay về phía Tôn Ngộ Không, đại chiến cùng hắn ở trên trời.
Keng keng... Ầm...
Trên bầu trời xảy ra đại chiến khí lãng cuồn cuộn, sóng trùng kích lan ra.
Bỗng nhiên Tôn Ngộ Không dùng một gậy đánh Hoàng Phong Quái từ trên trời rơi xuống.
Đùng!
Hoàng Phong Quái đột nhiên hóa thành cát vàng biến mất, sau một khắc lại xuất hiện ở một hướng khác, chợt bay về phía Đường Tăng, trong mắt lộ vẻ tham lam:
- Đây chính là Đường Tăng? Nghe nói ăn thịt Đường Tăng có thể trường sinh bất lão...
- Lão mẹ ngươi!
Đường Tăng mắng to, một cái Chưởng Tâm Lôi lập tức đánh tới.
Bành!
Nhưng mà Hoàng Phong Quái lại có thể dùng một chưởng đánh tan Chưởng Tâm Lôi.
Trước đó bị đánh trúng, là do Hoàng Phong Quái hoàn toàn không ngờ rằng Đường Tăng có pháp thuật, càng không nghĩ tới Đường Tăng lại đột nhiên xuất thủ. Quá mức đột ngột, hơn nữa tốc độ của Chưởng Tâm Lôi thực sự rất nhanh, cho nên mới ăn thiệt.
Nhưng bây giờ, Đường Tăng cũng chỉ mới thoát phàm mà thôi, trước mặt loại đại yêu như Hoàng Phong Quái, thật không đáng nhắc tới.
Lúc này Đường Tăng mới chú ý tới, thực lực của Hoàng Phong Quái lại là cấp 43, ngang với Trư Bát Giới.
- Yêu quái, không cho phép tổn thương sư phụ ta!
Trư Bát Giới hét lớn, bay về phía Hoàng Phong Quái, một cái đinh ba đập tới.
Hoàng Phong Quái cười nhạt, đánh nhau với Trư Bát Giới, trong lúc nhất thời khó phân thắng bại.
- Yêu quái, xem chiêu!
Bỗng nhiên Tôn Ngộ Không từ trên trời hạ xuống, một gậy đánh Hoàng Phong Quái nằm bẹp xuống đất.
Bùm!
Hoàng Phong Quái lại biến thành cát vàng biến mất.
Hệ thống hỏi.
- Mắt kính có thể ngăn cản bão cát màu vàng của Hoàng Phong Quái.
Đường Tăng nói.
- Mời ký chủ lựa chọn “Hoàng Phong Nhãn Kính-, kính mắt này là loại được thiết kế đặc biệt dành cho Hoàng Phong Quái, có thể ngăn cản tổn thương do bão cát đó gây ra.
- Bao nhiêu điểm kinh nghiệm?
- 20 điểm kinh nghiệm.
- Được rồi, ta đổi năm cái.
Đường Tăng nói.
- Đinh, thành công đổi năm “Hoàng Phong Nhãn Kính-.
Âm thanh của hệ thống vang lên.
Một khắc sau, trong tay Đường Tăng đã có thêm năm cái “kính mát!
Không sai, cái gọi là “Hoàng Phong Nhãn Kính” này, chính là có bộ dạng của kính mát, khuôn mắt to, chỉ là tròng kính thiên về màu vàng, hơn nữa hình như còn có một cỗ năng lượng kỳ lạ bám vào đó.
- Đinh, hiện tại thông báo nhiệm vụ chủ tuyến: Vượt qua Hoàng Phong Lĩnh, thưởng 500 điểm kinh nghiệm.
Bỗng nhiên âm thanh thông báo nhiệm vụ xuất hiện.
Đường Tăng chấn động tinh thần:
- Vì sao điểm kinh nghiệm lần này lại nhiều hơn lần trước?
- Độ khó khác nhau, mức thưởng cũng khác nhau.
Hệ thống đáp.
- Ý ngươi nói là, mức độ nguy hiểm của Hoàng Phong Lĩnh so với tất cả những chuyện đã gặp trước đó thì nguy hiểm hơn rất nhiều?
- Đúng vậy.
Hệ thống khẳng định nói.
Đường Tăng lập tức cảnh giác.
Chỉ là hắn lại thay đổi suy nghĩ một chút, mọi chuyện gặp phải từ đầu tới giờ, hình như hoàn toàn không được tính là nguy hiểm.
Ví dụ như mãnh hổ rừng rậm, con hổ đó cũng chỉ lớn hơn một chút, không được coi là yêu quái.
Ví dụ như Hắc Hùng Tinh ở núi Hắc Phong, thật ra thì Hắc Hùng Tinh cũng không có ý định ăn thịt Đường Tăng, mặc dù Hắc Hùng Tinh coi như lợi hại, nhưng đều là do Đường Tăng chủ động tới tìm phiền toái.
Lúc sau là thu Trư Bát Giới, mặc dù Trư Bát Giới là yêu quái, nhưng bản tính thật ra không xấu, dù sao kiếp trước cũng là thần tiên, xấu hơn nữa cũng chả xấu được đến đâu.
Cho nên, tất cả mọi chuyện cũng không được coi là nguy hiểm.
Mấy thứ đó nếu so sánh một cách tương đối, hẳn là chỉ bằng một phần năm của nguy hiểm lần này. Mà thực lực của bản thân Đường Tăng hiện giờ so với thời điểm gặp mãnh hổ trong rừng rậm thì không chỉ cao hơn mười lần!
Cho nên, tổng kết lại, thật ra cũng không được coi là quá nguy hiểm.
Nếu muốn nói là nguy hiểm, có lẽ là chỉ Cao Thúy Lan và bé con Tằng Tiểu Muội này. Đây là hai phái nữ người phàm, không có một chút lực phản kháng.
- Có yêu khí!
Bỗng nhiên Tôn Ngộ Không hét lớn một tiếng:
- Bảo vệ sư phụ!
- Yêu khí? Nơi nào có yêu khí?
Trư Bát Giới vội vàng vung tay, một cái đinh ba ngân quang tỏa sáng xuất hiện trong tay, uy thế cường đại lan tỏa.
Lúc này Đường Tăng mới chú ý tới, áp lực mà Trư Bát Giới mang lại cho hắn cũng không nhỏ, vội vàng đeo Thiên Đạo Nhãn Kính lên, nhìn về phía Trư Bát Giới.
- Cấp 43? Còn cao hơn Tiểu Bạch Long ba cấp á!
Đường Tăng có chút kinh ngạc.
Nhưng mà suy nghĩ cẩn thận một chút, kiếp trước của Trư Bát Giới là Thiên Bồng Nguyên Soái, quản lý thiên hà, không có thực lực cường đại làm sao có thể lên làm Nguyên soái cho Thiên Đình chứ?
Bỗng nhiên Đường Tăng đột như nghĩ tới chuyện gì, hỏi trong lòng:
- Hệ thống, Thiên Đạo Nhãn Kính có thể ngăn cản bão cát không?
- Đương nhiên là có thể, Thiên Đạo Nhãn Kính là thứ cao cấp hơn Hoàng Phong Nhãn Kính rất rất nhiều lần, chút bão cát nho nhỏ này sao lại không ngăn được?
Hệ thống đáp.
- Vậy thì tốt.
Đường Tăng vốn không tính tới Long Quy, nhưng khi nghĩ tới Cao Thúy Lan và Tằng Tiểu Muội đều ở trên lưng Long Quy, thì Long Quy cũng không thể có chuyện.
- Ngộ Không, Bát Giới đeo cái kính mắt này lên, không có lệnh của vi sư, không cho phép lấy xuống.
Đường Tăng ném hai cái Hoàng Phong Nhãn Kính về phía Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới.
Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới tiếp lấy mắt kính, Tôn Ngộ Không có chút khó hiểu, còn Trư Bát Giới thì thật thông minh, nhìn kỹ cách Đường Tăng đeo Thiên Đạo Nhãn Kính lập tức biết cách đeo.
- A, trên này lại có pháp lực cấm chế?
Trư Bát Giới kinh ngạc nói.
Tôn Ngộ Không cũng bắt chước đeo Hoàng Phong Nhãn Kính lên, mặc dù có chút không quen, nhưng vẫn không lấy xuống, dù sao cũng không ảnh hưởng gì.
- Thúy Lan, Tiểu Muội, hai nàng cũng đeo lên. Nhớ, ngàn vạn lần không thể lấy xuống.
Đường Tăng đưa cho Cao Thúy Lan và Tằng Tiểu Muội mỗi người một cái kính.
Sau đó, hắn nhảy xuống khỏi Long Quy, cẩm ra cái Hoàng Phong Nhãn Kính cuối cùng, rót pháp lực vào trong, Hoàng Phong Nhãn Kính lập tức theo tâm ý trở nên to hơn, rồi tự mình đeo lên cho Long Quy.
Đoàn người tiếp tục đi tới trước, chỉ là bầu không khí hơi có chút khẩn trương.
Đường Tăng đeo Thiên Đạo Nhãn Kính, bảo vệ Cao Thúy Lan và Tằng Tiểu Muội, đồng thời nhìn khắp nơi, hy vọng có thể phát hiện ra nơi yêu quái ẩn núp trước tiên.
- Ha ha ha...
Ngay tại lúc này, một tiếng cười lớn truyền tới, sau đó ở phía trước cách đó mấy trăm thước xuất hiện một trận bão cát màu vàng.
Chỉ thấy một gã đàn ông mặc hoàng bào xuất hiện từ hư không, nơi đó bão cát cuồn cuộn, sương mù dày đặc bao phủ.
- Yêu quái! Bảo vệ sư phụ!
Tôn Ngộ Không hét lớn.
Két két!
Đường Tăng đã sớm chuẩn bị xong trực tiếp đánh một chưởng qua, thi triển Chưởng Tâm Lôi.
Két...
Gã đàn ông hoàng bào mới xuất hiện đột nhiên bị lôi điện bổ trúng.
- A...
Một tiếng hét thảm, gã đàn ông hoàng bảo vội vàng hóa thành gió biến mất, chỉ thấy bão cát cuồn cuộn.
- Đáng ghét...
Âm thanh tức giận truyền ra từ trong gió vàng.
- Ngộ Không, Bát Giới, cát vàng kia chính là yêu quái, cẩn thận gió của nó, nó có thể tạo ra bão cát màu vàng.
Đường Tăng lớn tiếng nói, đồng thời giơ tay lên lần nữa, một cái Bạo Liệt Hỏa Cầu màu đỏ ném ra ngoài.
Vèo...
Tốc độ của Bạo Liệt Hỏa Cầu cực nhanh, trong nháy mắt đã bay vào trong bão cát.
Ầm...
Lại thêm một tiếng vang thật lớn, bão cát kia bị nổ càng thêm cuồn cuộn, nhưng chỉ một khắc sau, những cơn bão cát màu vàng kia lại chìm xuống mặt đất, biến mất không thấy.
- Yêu quái, chạy đi đâu!
Tôn Ngộ Không một bước bay lên, Kim Cô Bổng trong tay nhanh chóng biến lớn biến dài, sau đó hung hăng nện một gậy xuống.
Đùng đùng...
Núi non trùng điệp phía trước bị đập lõm, đá bay tung tóe, một dãy sơn lĩnh cứ vậy sụp đổ.
Đây là lối đánh mà Đường Tăng đã dạy Tôn Ngộ Không lúc ở núi Hắc Phong, khi hắn không tìm được Hắc Hùng Tinh, vậy thì cứ trực tiếp hủy đi núi Hắc Phong là được.
- Tôn Hầu Tử, hiếp người thái quá!
Xa xa truyền tới âm thanh tức giận, sau đó bão cát màu vàng lại xuất hiện lần nữa, bóng dáng của Hoàng Phong Quái cũng xuất hiện chung với sương mù dày đặc màu vàng.
- Chết đi.
Hoàng Phong Quái cầm ra một thanh Tam Xoa Kích bay về phía Tôn Ngộ Không, đại chiến cùng hắn ở trên trời.
Keng keng... Ầm...
Trên bầu trời xảy ra đại chiến khí lãng cuồn cuộn, sóng trùng kích lan ra.
Bỗng nhiên Tôn Ngộ Không dùng một gậy đánh Hoàng Phong Quái từ trên trời rơi xuống.
Đùng!
Hoàng Phong Quái đột nhiên hóa thành cát vàng biến mất, sau một khắc lại xuất hiện ở một hướng khác, chợt bay về phía Đường Tăng, trong mắt lộ vẻ tham lam:
- Đây chính là Đường Tăng? Nghe nói ăn thịt Đường Tăng có thể trường sinh bất lão...
- Lão mẹ ngươi!
Đường Tăng mắng to, một cái Chưởng Tâm Lôi lập tức đánh tới.
Bành!
Nhưng mà Hoàng Phong Quái lại có thể dùng một chưởng đánh tan Chưởng Tâm Lôi.
Trước đó bị đánh trúng, là do Hoàng Phong Quái hoàn toàn không ngờ rằng Đường Tăng có pháp thuật, càng không nghĩ tới Đường Tăng lại đột nhiên xuất thủ. Quá mức đột ngột, hơn nữa tốc độ của Chưởng Tâm Lôi thực sự rất nhanh, cho nên mới ăn thiệt.
Nhưng bây giờ, Đường Tăng cũng chỉ mới thoát phàm mà thôi, trước mặt loại đại yêu như Hoàng Phong Quái, thật không đáng nhắc tới.
Lúc này Đường Tăng mới chú ý tới, thực lực của Hoàng Phong Quái lại là cấp 43, ngang với Trư Bát Giới.
- Yêu quái, không cho phép tổn thương sư phụ ta!
Trư Bát Giới hét lớn, bay về phía Hoàng Phong Quái, một cái đinh ba đập tới.
Hoàng Phong Quái cười nhạt, đánh nhau với Trư Bát Giới, trong lúc nhất thời khó phân thắng bại.
- Yêu quái, xem chiêu!
Bỗng nhiên Tôn Ngộ Không từ trên trời hạ xuống, một gậy đánh Hoàng Phong Quái nằm bẹp xuống đất.
Bùm!
Hoàng Phong Quái lại biến thành cát vàng biến mất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.