Chương 628: Trở về, Nhân Gian giới hỗn loạn
Thái Sầu
03/12/2018
Nhóm: TTTV
Nguồn:
-----------------
Dương Thiền âm thầm đỏ mặt không thôi, trước đó tại sao mình lại kích động như vậy, quá mắc cỡ.
Hai người chậm rãi bình tĩnh trở lại, ngồi ở trên một tảng đá lớn bên bờ biển, nhìn ra biển rộng phía xa.
Phía xa, sóng biển vang lên, thỉnh thoảng xuất hiện cơn lốc, sóng biển cuồn cuộn nổi lên rất cao, gần như tạo thành sóng thần, trùng kích vào vách núi bên bờ, phát ra những tiếng nổ ầm ầm ầm.
- A, ta đột nhiên nhớ tới một việc.
Đột nhiên Tử Vi tiên tử kêu lên, đứng lên muốn rời đi.
- Chuyện gì à?
Dương Thiền hỏi.
- Chuyện quan trọng như vậy, đương nhiên phải nói cho Nhị Lang Hiển Thánh chân quân biết.
Tử Vi tiên tử nói xong, sau đó xoay người chạy.
- A, không được...
Dương Thiền biến sắc, vội vàng đuổi theo.
Nếu để cho nhị ca biết mình không ngờ thích một hòa thượng, ca ca không biết sẽ làm ra chuyện gì.
Hai nàng lại cứ như vậy truy đuổi đùa giỡn ở trên bờ biển, thiên binh thiên tướng từ phía xa trấn thủ đang tập trung nhìn tới nơi đây.
Dương Thiền và Tử Vi tiên tử đều tiên nữ nổi danh của Thiên Đình, diện mạo tất nhiên là không cần nhiều lời, tuy rằng kém hơn diện mạo của Hằng Nga vẻ đẹp nổi trội trong Tam giới, càng không có loại khí chất cao quý như Tây Vương Mẫu này, nhưng hai nàng cũng có đặc điểm của mình.
Đó chính là thanh thuần, đáng yêu.
Trong lúc nhất thời trên bờ cát vàng có tiếng cười như chuông bạc không ngừng vang lên, hòa cùng với tiếng sóng biển đánh ra bãi cát, hình như trời cũng trở nên xanh hơn.
Chẳng biết lúc nào, bầu trời hình như tối sầm lại, che đi mặt trời nhô lên cao, cũng không có mây đen nhưng vẫn khiến cho người ta có cảm giác bầu trời hình như tối đi.
- Ta thế nào lại có cảm giác áp lực?
Một thiên binh nhỏ giọng thầm thì nói.
- Ta cũng có loại cảm giác này.
Một thiên binh khác cũng gật đầu.
Cách đó không xa, mắt của một thiên tướng đột nhiên chợt nghiêm lại, nhìn về phía sâu bên trong Khổ Hải:
- Đề phòng, có tình huống!
Cùng lúc đó, Dương Thiền và Tử Vi tiên tử đang trêu đùa ầm ĩ cũng có phát giác, cả hai đều ngừng lại.
- Đây là... thế nào?
Dương Thiền kinh ngạc không hiểu, tuy rằng không nhìn thấy được cái gì, nhưng chung quy nàng có cảm giác không thích hợp, hình như đặc biệt áp lực.
- Nàng xem...
Bỗng nhiên Tử Vi tiên tử chỉ vào sâu bên trong Khổ Hải, kinh ngạc kêu lên.
Dương Thiền tập trung nhìn vào, chỉ thấy trên mặt biển cách đó mấy trăm dặm đột nhiên hiện lên một bóng người.
Lúc này thân thể Dương Thiền run lên, chỉ có điều nàng còn chưa kịp nói, bóng dáng kia lại chớp hiện, đã tới gần khoảng cách trăm dặm.
- Hắn đã trở về...
Mắt của Dương Thiền lập tức đỏ, lo âu trong lòng hoàn toàn được thả lỏng.
- Đường Tam Tàng? Hắn đã trở về sao?
Tử Vi tiên tử cũng kịp phản ứng.
Mà lúc này, bóng người của Đường Tăng vẫn chưa dừng lại, từng bước một Huyễn Diệt, trong nháy mắt chính là vài lần thuấn di, trực tiếp chạy về phía bờ biển.
Chỉ có điều trong thời gian ngắn, Đường Tăng cũng đã đi tới trên bờ biển.
Dương Thiền và Tử Vi tiên tử đều kích động không thôi, Tử Vi tiên tử tuy rằng ngoài miệng không thừa nhận, nhưng trong lòng cũng có chút lo lắng, hiện tại thấy Đường Tăng bình an trở về, lo lắng trong lòng nàng mới hạ xuống.
Chỉ có điều, khi hai nàng chuẩn bị đi qua, đột nhiên Đường Tăng nhìn về phía các nàng khẽ gật đầu, sau đó đột nhiên biến mất.
- Chờ một chút...
Tử Vi tiên tử lớn tiếng kêu lên.
Dương Thiền cũng sốt ruột, muốn đuổi theo, nhưng tiên thức của nàng bao trùm phạm vi mấy trăm dặm cũng không tìm được Đường Tăng.
Trên thực tế, Đường Tăng bởi vì ở trong Khổ Hải bị lực lượng Khổ Hải khống chế, một lần chỉ có thể thuấn di trăm dặm, rời khỏi Khổ Hải, không có loại lực lượng quỷ dị này áp chế, hắn một lần thuấn di đã có thể vượt ra ngoài ngàn vạn dặm.
Trong nháy mắt chính là xa vô tận, tốc độ bay của hắn đã vượt xa Đạo tổ đỉnh phong.
Theo Đường Tăng rời đi, loại cảm giác bị đè nén này cũng biến mất theo.
Dương Thiền và Tử Vi tiên tử liếc mắt nhìn nhau, cả hai đều cảm giác được trạng thái của Đường Tăng có chút không đúng.
- Mau đuổi theo!
Hai nàng không hẹn mà cùng bay lên không trung, đuổi theo về phía đông, trên người các nàng chớp hiện tiên quang, lướt qua trời cao, lóe lên đã biến mất.
Tốc độ của các nàng mỗi giây cũng là mấy trăm dặm.
Nhưng bay hồi lâu, bọn họ cũng không nhìn thấy được bóng dáng của Đường Tăng.
Dương Thiền không khỏi sốt ruột:
- Hắn muốn đi tới nơi nào?
- Chúng ta không đuổi kịp, tốc độ của tiểu tử kia quá nhanh, hơn nữa biết thuấn di, cũng không biết hắn đi hướng nào.
Tử Vi tiên tử cũng sốt ruột, chính là không có biện pháp nào.
- Đúng rồi...
Bỗng nhiên Tử Vi tiên tử nói:
- Đi tìm Ngộ Không.
Tôn Ngộ Không ở trong lòng Tử Vi tiên tử cũng là thần tiên cường đại tới cực độ, nói không chừng có thể tìm được Đường Tăng.
Dương Thiền cũng kịp phản ứng:
- Ta đi tìm ta ca.
Hai nàng vội vàng bay lên trên bầu trời, hóa thành lưu quang biến mất ở trong tầng mây.
...
Trong một trấn nhỏ, vô số người phàm đang hoảng hốt lo sợ chạy nhanh khắp nơi, thần sắc sợ hãi.
- Chạy mau đi, yêu quái tới rồi...
- Hài tử, bên này...
Rất nhiều người kéo theo người trong nhà, phía sau tiếp phía trước chạy ra khỏi trấn nhỏ, hành lý mang theo thỉnh thoảng cũng rơi xuống đất, nhưng căn bản không có người nào dám dừng lại nhặt lên.
- Vù...
Bên trong trấn nhỏ, một đoàn sương mù màu đen cuồn cuộn tràn ra, nó đi qua nơi nào, tất cả mọi người biến mất, bị bắt đi.
- Khà khà, hiện tại bản thân Thiên Đình ốc còn không mang nổi mình ốc, chính là cơ hội để cho ta đại triển thần uy...
- Thức ăn ngon lành đều tiến vào trong bát đi!
Trong sương mù màu đen có tiếng nói truyền ra, giống như tấm ván gỗ đang ma sát.
Sương mù màu đen tiếp tục truy sát những người phàm trốn chạy, không kiêng nể gì cả, trực tiếp ở trên đường cái bắt người đi.
- Thức ăn thơm ngon, đừng chạy.
- Ha ha ha ha...
Trong sương mù màu đen có tiếng cười to không chút kiêng kỵ truyền ra, khiến cho vô số người phàm kinh hoàng, hai chân run rẩy, hoảng hốt không chọn đường.
Sương mù màu đen giống như đang chơi trò mèo vờn chuột vậy, hắn cũng không vội vàng bắt tất cả người phàm, không đuổi theo những người đi đầu, mà bắt người chạy chậm hơn trước
- Sét đánh...
Đột nhiên có tia chớp xuất hiện, khiến cho thiên địa u ám cũng sáng lên.
Vô số người phàm theo bản năng quay đầu lại, đúng lúc nhìn thấy được tia chớp nối liền thiên địa, vọt vào trong sương mù màu đen.
- A!!
Trong sương mù màu đen truyền ra tiếng kêu thảm thiết, chỉ có điều tiếng kêu thảm thiết mới vang lên, cũng đã biến mất.
Theo đó, sương mù tối tăm cũng biến mất theo, trực tiếp tiêu tan thành mây khói.
Vô số người phàm kinh ngạc đến ngây người.
- Đó là cái gì?
- Chẳng lẽ là thiên thần?
- Là thiên thần hạ phàm tới cứu chúng ta...
Trên trấn nhỏ, người phàm kịp phản ứng, lúc này mỗi một người đều mừng như điên, trực tiếp quỳ lạy trên mặt đất, dập đầu về phía tia chớp xuất hiện.
Cùng lúc đó, ở trong một tòa thành thị cách nơi đây không xa, cũng diễn ra một cảnh tượng yêu quái không kiêng nể gì cả, bắt người cướp của phàm nhân.
Những yêu quái đầu chó thân người với số lượng rất nhiều, ở trên đường cái nhảy loạn, gặp người lại nhào tới cắn xé, hoặc là trực tiếp đánh ngất xỉu kéo đi.
Trong lúc bất chợt, không khí đầy áp lực, trong nháy mắt vô số yêu quái cảm giác không thích hợp.
- Sét đánh...
- Ầm ầm...
- Ầm ầm ầm...
Từng tia chớp đột nhiên xuất hiện, bao phủ cả tòa thành thị, mỗi tia chớp đánh xuống phía dưới, đều đánh trúng một yêu quái đang làm loạn.
Tia chớp nổ vang, rơi vào trên đường phố, đá loạn bay tán loạn.
Tiếng kêu thảm thiết nối thành một mảnh, những yêu quái yếu lập tức bị trực tiếp bổ tan thành mây khói, cho dù là yêu quái cường đại một chút cũng trực tiếp bị đánh thành than.
- Không...
Ở phương hướng Phủ thành chủ đột nhiên truyền ra tiếng kêu thảm thiết đinh tai nhức óc, bởi vì nơi đó có một lôi điện lớn hơn nữa hạ xuống, bao phủ lấy đám yêu quái bên trong.
Tia chớp chiếu sáng trong thiên địa, trực tiếp đánh cho yêu quái bên trong phủ thành chủ thành than.
Đột nhiên xuất hiện vô số tia chớp, không có dấu hiệu nào báo trước, chỉ giết yêu quái, hoàn toàn không tổn thương tới người phàm.
Không ai phát hiện ra, khi tia chớp hạ xuống, đồng thời trên bầu trời có một bóng người vừa lóe lên đã biến mất.
Bóng dáng ấy chính là Đường Tăng, hắn đi ngang qua nơi đây, phát hiện yêu quái làm loạn, trong lúc động tâm niệm lại chế tạo ra vô số tia chớp giết chết những yêu quái này.
Đồng thời, nếu như trong phạm vi hắn có thể cảm ứng được xuất hiện yêu quái làm loạn, hắn cũng không chút lưu tình, uy năng ý chí khống chế lực lượng thiên địa, chế tạo ra sấm sét, ngũ lôi đánh xuống.
Không có một yêu quái nào có thể chống đỡ được sấm sét công kích, mỗi một yêu quái đều sẽ tan thành mây khói.
Nguồn:
-----------------
Dương Thiền âm thầm đỏ mặt không thôi, trước đó tại sao mình lại kích động như vậy, quá mắc cỡ.
Hai người chậm rãi bình tĩnh trở lại, ngồi ở trên một tảng đá lớn bên bờ biển, nhìn ra biển rộng phía xa.
Phía xa, sóng biển vang lên, thỉnh thoảng xuất hiện cơn lốc, sóng biển cuồn cuộn nổi lên rất cao, gần như tạo thành sóng thần, trùng kích vào vách núi bên bờ, phát ra những tiếng nổ ầm ầm ầm.
- A, ta đột nhiên nhớ tới một việc.
Đột nhiên Tử Vi tiên tử kêu lên, đứng lên muốn rời đi.
- Chuyện gì à?
Dương Thiền hỏi.
- Chuyện quan trọng như vậy, đương nhiên phải nói cho Nhị Lang Hiển Thánh chân quân biết.
Tử Vi tiên tử nói xong, sau đó xoay người chạy.
- A, không được...
Dương Thiền biến sắc, vội vàng đuổi theo.
Nếu để cho nhị ca biết mình không ngờ thích một hòa thượng, ca ca không biết sẽ làm ra chuyện gì.
Hai nàng lại cứ như vậy truy đuổi đùa giỡn ở trên bờ biển, thiên binh thiên tướng từ phía xa trấn thủ đang tập trung nhìn tới nơi đây.
Dương Thiền và Tử Vi tiên tử đều tiên nữ nổi danh của Thiên Đình, diện mạo tất nhiên là không cần nhiều lời, tuy rằng kém hơn diện mạo của Hằng Nga vẻ đẹp nổi trội trong Tam giới, càng không có loại khí chất cao quý như Tây Vương Mẫu này, nhưng hai nàng cũng có đặc điểm của mình.
Đó chính là thanh thuần, đáng yêu.
Trong lúc nhất thời trên bờ cát vàng có tiếng cười như chuông bạc không ngừng vang lên, hòa cùng với tiếng sóng biển đánh ra bãi cát, hình như trời cũng trở nên xanh hơn.
Chẳng biết lúc nào, bầu trời hình như tối sầm lại, che đi mặt trời nhô lên cao, cũng không có mây đen nhưng vẫn khiến cho người ta có cảm giác bầu trời hình như tối đi.
- Ta thế nào lại có cảm giác áp lực?
Một thiên binh nhỏ giọng thầm thì nói.
- Ta cũng có loại cảm giác này.
Một thiên binh khác cũng gật đầu.
Cách đó không xa, mắt của một thiên tướng đột nhiên chợt nghiêm lại, nhìn về phía sâu bên trong Khổ Hải:
- Đề phòng, có tình huống!
Cùng lúc đó, Dương Thiền và Tử Vi tiên tử đang trêu đùa ầm ĩ cũng có phát giác, cả hai đều ngừng lại.
- Đây là... thế nào?
Dương Thiền kinh ngạc không hiểu, tuy rằng không nhìn thấy được cái gì, nhưng chung quy nàng có cảm giác không thích hợp, hình như đặc biệt áp lực.
- Nàng xem...
Bỗng nhiên Tử Vi tiên tử chỉ vào sâu bên trong Khổ Hải, kinh ngạc kêu lên.
Dương Thiền tập trung nhìn vào, chỉ thấy trên mặt biển cách đó mấy trăm dặm đột nhiên hiện lên một bóng người.
Lúc này thân thể Dương Thiền run lên, chỉ có điều nàng còn chưa kịp nói, bóng dáng kia lại chớp hiện, đã tới gần khoảng cách trăm dặm.
- Hắn đã trở về...
Mắt của Dương Thiền lập tức đỏ, lo âu trong lòng hoàn toàn được thả lỏng.
- Đường Tam Tàng? Hắn đã trở về sao?
Tử Vi tiên tử cũng kịp phản ứng.
Mà lúc này, bóng người của Đường Tăng vẫn chưa dừng lại, từng bước một Huyễn Diệt, trong nháy mắt chính là vài lần thuấn di, trực tiếp chạy về phía bờ biển.
Chỉ có điều trong thời gian ngắn, Đường Tăng cũng đã đi tới trên bờ biển.
Dương Thiền và Tử Vi tiên tử đều kích động không thôi, Tử Vi tiên tử tuy rằng ngoài miệng không thừa nhận, nhưng trong lòng cũng có chút lo lắng, hiện tại thấy Đường Tăng bình an trở về, lo lắng trong lòng nàng mới hạ xuống.
Chỉ có điều, khi hai nàng chuẩn bị đi qua, đột nhiên Đường Tăng nhìn về phía các nàng khẽ gật đầu, sau đó đột nhiên biến mất.
- Chờ một chút...
Tử Vi tiên tử lớn tiếng kêu lên.
Dương Thiền cũng sốt ruột, muốn đuổi theo, nhưng tiên thức của nàng bao trùm phạm vi mấy trăm dặm cũng không tìm được Đường Tăng.
Trên thực tế, Đường Tăng bởi vì ở trong Khổ Hải bị lực lượng Khổ Hải khống chế, một lần chỉ có thể thuấn di trăm dặm, rời khỏi Khổ Hải, không có loại lực lượng quỷ dị này áp chế, hắn một lần thuấn di đã có thể vượt ra ngoài ngàn vạn dặm.
Trong nháy mắt chính là xa vô tận, tốc độ bay của hắn đã vượt xa Đạo tổ đỉnh phong.
Theo Đường Tăng rời đi, loại cảm giác bị đè nén này cũng biến mất theo.
Dương Thiền và Tử Vi tiên tử liếc mắt nhìn nhau, cả hai đều cảm giác được trạng thái của Đường Tăng có chút không đúng.
- Mau đuổi theo!
Hai nàng không hẹn mà cùng bay lên không trung, đuổi theo về phía đông, trên người các nàng chớp hiện tiên quang, lướt qua trời cao, lóe lên đã biến mất.
Tốc độ của các nàng mỗi giây cũng là mấy trăm dặm.
Nhưng bay hồi lâu, bọn họ cũng không nhìn thấy được bóng dáng của Đường Tăng.
Dương Thiền không khỏi sốt ruột:
- Hắn muốn đi tới nơi nào?
- Chúng ta không đuổi kịp, tốc độ của tiểu tử kia quá nhanh, hơn nữa biết thuấn di, cũng không biết hắn đi hướng nào.
Tử Vi tiên tử cũng sốt ruột, chính là không có biện pháp nào.
- Đúng rồi...
Bỗng nhiên Tử Vi tiên tử nói:
- Đi tìm Ngộ Không.
Tôn Ngộ Không ở trong lòng Tử Vi tiên tử cũng là thần tiên cường đại tới cực độ, nói không chừng có thể tìm được Đường Tăng.
Dương Thiền cũng kịp phản ứng:
- Ta đi tìm ta ca.
Hai nàng vội vàng bay lên trên bầu trời, hóa thành lưu quang biến mất ở trong tầng mây.
...
Trong một trấn nhỏ, vô số người phàm đang hoảng hốt lo sợ chạy nhanh khắp nơi, thần sắc sợ hãi.
- Chạy mau đi, yêu quái tới rồi...
- Hài tử, bên này...
Rất nhiều người kéo theo người trong nhà, phía sau tiếp phía trước chạy ra khỏi trấn nhỏ, hành lý mang theo thỉnh thoảng cũng rơi xuống đất, nhưng căn bản không có người nào dám dừng lại nhặt lên.
- Vù...
Bên trong trấn nhỏ, một đoàn sương mù màu đen cuồn cuộn tràn ra, nó đi qua nơi nào, tất cả mọi người biến mất, bị bắt đi.
- Khà khà, hiện tại bản thân Thiên Đình ốc còn không mang nổi mình ốc, chính là cơ hội để cho ta đại triển thần uy...
- Thức ăn ngon lành đều tiến vào trong bát đi!
Trong sương mù màu đen có tiếng nói truyền ra, giống như tấm ván gỗ đang ma sát.
Sương mù màu đen tiếp tục truy sát những người phàm trốn chạy, không kiêng nể gì cả, trực tiếp ở trên đường cái bắt người đi.
- Thức ăn thơm ngon, đừng chạy.
- Ha ha ha ha...
Trong sương mù màu đen có tiếng cười to không chút kiêng kỵ truyền ra, khiến cho vô số người phàm kinh hoàng, hai chân run rẩy, hoảng hốt không chọn đường.
Sương mù màu đen giống như đang chơi trò mèo vờn chuột vậy, hắn cũng không vội vàng bắt tất cả người phàm, không đuổi theo những người đi đầu, mà bắt người chạy chậm hơn trước
- Sét đánh...
Đột nhiên có tia chớp xuất hiện, khiến cho thiên địa u ám cũng sáng lên.
Vô số người phàm theo bản năng quay đầu lại, đúng lúc nhìn thấy được tia chớp nối liền thiên địa, vọt vào trong sương mù màu đen.
- A!!
Trong sương mù màu đen truyền ra tiếng kêu thảm thiết, chỉ có điều tiếng kêu thảm thiết mới vang lên, cũng đã biến mất.
Theo đó, sương mù tối tăm cũng biến mất theo, trực tiếp tiêu tan thành mây khói.
Vô số người phàm kinh ngạc đến ngây người.
- Đó là cái gì?
- Chẳng lẽ là thiên thần?
- Là thiên thần hạ phàm tới cứu chúng ta...
Trên trấn nhỏ, người phàm kịp phản ứng, lúc này mỗi một người đều mừng như điên, trực tiếp quỳ lạy trên mặt đất, dập đầu về phía tia chớp xuất hiện.
Cùng lúc đó, ở trong một tòa thành thị cách nơi đây không xa, cũng diễn ra một cảnh tượng yêu quái không kiêng nể gì cả, bắt người cướp của phàm nhân.
Những yêu quái đầu chó thân người với số lượng rất nhiều, ở trên đường cái nhảy loạn, gặp người lại nhào tới cắn xé, hoặc là trực tiếp đánh ngất xỉu kéo đi.
Trong lúc bất chợt, không khí đầy áp lực, trong nháy mắt vô số yêu quái cảm giác không thích hợp.
- Sét đánh...
- Ầm ầm...
- Ầm ầm ầm...
Từng tia chớp đột nhiên xuất hiện, bao phủ cả tòa thành thị, mỗi tia chớp đánh xuống phía dưới, đều đánh trúng một yêu quái đang làm loạn.
Tia chớp nổ vang, rơi vào trên đường phố, đá loạn bay tán loạn.
Tiếng kêu thảm thiết nối thành một mảnh, những yêu quái yếu lập tức bị trực tiếp bổ tan thành mây khói, cho dù là yêu quái cường đại một chút cũng trực tiếp bị đánh thành than.
- Không...
Ở phương hướng Phủ thành chủ đột nhiên truyền ra tiếng kêu thảm thiết đinh tai nhức óc, bởi vì nơi đó có một lôi điện lớn hơn nữa hạ xuống, bao phủ lấy đám yêu quái bên trong.
Tia chớp chiếu sáng trong thiên địa, trực tiếp đánh cho yêu quái bên trong phủ thành chủ thành than.
Đột nhiên xuất hiện vô số tia chớp, không có dấu hiệu nào báo trước, chỉ giết yêu quái, hoàn toàn không tổn thương tới người phàm.
Không ai phát hiện ra, khi tia chớp hạ xuống, đồng thời trên bầu trời có một bóng người vừa lóe lên đã biến mất.
Bóng dáng ấy chính là Đường Tăng, hắn đi ngang qua nơi đây, phát hiện yêu quái làm loạn, trong lúc động tâm niệm lại chế tạo ra vô số tia chớp giết chết những yêu quái này.
Đồng thời, nếu như trong phạm vi hắn có thể cảm ứng được xuất hiện yêu quái làm loạn, hắn cũng không chút lưu tình, uy năng ý chí khống chế lực lượng thiên địa, chế tạo ra sấm sét, ngũ lôi đánh xuống.
Không có một yêu quái nào có thể chống đỡ được sấm sét công kích, mỗi một yêu quái đều sẽ tan thành mây khói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.