Dương Thần

Chương 255: Bảy đại pháp thân

Mộng Nhập Thần Cơ

30/03/2013



Thực lực của Hồng Dịch và đại kim chu cũng không phải chân chính vượt qua lôi kiếp, chẳng qua chỉ là hút được thần hồn của cường giả lôi kiếp mà thôi.

Tuy nhiên bất luận kẻ nào cũng khó mà suy đoán ra được cảnh giới như vậy, bởi lẽ bất cứ ai cũng khó tưởng tượng rằng lại có người mang một cao thủ lôi kiếp sống sờ sờ ra đấy mà luyện hóa.

Phải biết rằng lôi kiếp cao thủ là nhân vật thông thiên triệt địa, thần hồn cứng rắn, tung hoành thiên địa, tiêu dao muôn đời, về cơ bản đã trở thành một tồn tại gần như "vô địch", để ứng phó được đã rất khó khăn rồi, huống chi còn đánh bại đối phương?

Sau khi đánh bại còn không nói làm gì, lại muốn phong ấn đối phương lại, dùng thần thông để luyện hóa!

Luyện hóa một lôi kiếp cao thủ, cho dù là cường giả mới chỉ vượt qua một lần lôi kiếp, quả thực cũng là một việc không thể nào!

Chính vì thế khi nghe được Hồng Dịch nói rằng bản thân và đại kim chu là lôi kiếp cao thủ, hơn nữa trong lúc thi triển thần niệm còn mang theo một tia thuần dương lực, hư không ảo ảnh vô cùng chân thật, lão bà "Vô Sinh lão mẫu" này cũng cảm thấy khiếp sợ đến cực độ, đồng thời không hề nghi ngờ Hồng Dịch nói dối.

Lời có thể là giả thế nhưng thần hồn lực hoàn toàn không phải là tiểu xảo!

Mụ ta tuyệt đối không bao giờ tưởng tượng được rằng, Hồng Dịch sở dĩ có thể trở thành cao thủ "bán lôi kiếp" là do luyện hóa thần hồn của thánh giả Đồ Nguyên, nhân lúc nguyên khí của thánh giá Đồ Nguyên bị thương tổn nặng nề, dùng Hám Thiên cung, Vô Cực tiễn mà đánh lén, đồng thời còn sử dụng cả pháp khí của thượng cổ thánh hoàng là Tiên Đô Ngọc Hoàng mới có thể thành công đánh bại rồi phong ấn lại.

Khi luyện hóa thánh giả Đồ Nguyên, lại còn phá hủy được kiện pháp bảo "Vạn Quỷ Lệnh Kỳ"!

Một loạt những cơ duyên xảo hợp, một loạt các pháp bảo như vậy, điều này khiến cho không một ai có thể ngờ nổi, chứ đừng nói gì đến Vô Sinh lão mẫu.

Tuy nhiên bây giờ Hồng Dịch nói bản thân là lôi kiếp cao thủ cũng không xê xích gì nhiều. Bằng vào thủ đoạn thần thông của hắn, cho dù gặp phải cường giả một lần lôi kiếp cũng hoàn toàn đấu ngang ngửa một trận, thậm chí còn có thể đánh bại được đối phương cũng không biết chừng.

Còn về phần đại kim chu thì còn kém xa rất nhiều. Tuy nhiên điều này cũng không ảnh hưởng gì đến việc dùng nàng ta để dọa người, làm dao động tâm thần của Vô Sinh lão mẫu!

- Sao có thể như vậy được! Sao có thể như vậy được! Một Ngô Uyên tỉnh nho nhỏ như vậy lại xuất hiện hai đại cao thủ lôi kiếp! Quỷ tiên vượt qua lôi kiếp, kể cả là lục đại thánh địa trong thiên hạ cũng không có đến vài người! Trong thiên hạ bát đại yêu tiên cũng chỉ có ba đại yêu vương mới vượt qua lôi kiếp thôi mà!

Bảy vòng ánh sáng ở phía sau gáy của Vô Sinh lão mẫu rung lên kịch liệt, từng luồng uy áp vô hình khổng lồ phát tán ra bốn phía. Hai con mắt của mụ ta lóe lên quang mang hung ác dữ tợn, nhìn chòng chọc vào Hồng Dịch và đại kim chu, trong miệng lẩm bẩm nói, thân hình khẽ động, dường như muốn phóng thẳng ra ngoài!

Đấu pháp với hai cao thủ lôi kiếp, ngay cả khi mụ ta thần thông quảng đại, lực lượng vô cùng thì trong lòng cũng cực kỳ kiêng kỵ.

Lúc này mụ ta đã hạ quyết định thật nhanh. Tẩu vi thượng sách!

Nếu như chỉ có một lôi kiếp cao thủ, mụ ta còn có thể đấu một trận. Còn hai lôi kiếp cao thủ thì không thể đỡ được, phải gọi trở thủ mới có thể đấu pháp được.

- Hừ, có đến hai lôi kiếp cao thủ! Là người môn phái nào đây, hay là tông chủ của một đạo môn nào đó, thậm chí rất có thể là thái thượng trưởng lão! Bọn họ đã đặc biệt ở đây chờ ta! Không bằng đem bọn chúng dẫn vào tuyệt địa! Vây hãm vào trong Đấu Mỗ Nguyên Linh đại trận, giam trong cánh cửa hư không, bao vây hoàn toàn! Sau đó truyền tin cho thái tử gia, tập hợp toàn bộ lực lượng, luyện hóa bọn chúng! Một khi luyện thành pháp bảo thì trong thiên hạ này sẽ có rất ít người là đối thủ của ta!

Trong nháy mắt khi phi thân lên, một ý niệm ác độc chợt lóe lên trong tâm của mụ ta.

- Hừ! Có thể nói rằng thiên đường có lối mà ngươi không đi, địa ngục không có cửa lại đâm đầu vào. Đến giờ này còn muốn chạy sao? Muộn rồi!

Hồng Dịch đã sớm nhìn thấu ý đồ của Vô Sinh lão mẫu, bất thình lình quát lên một tiếng, thần hồn niệm phóng ra, chân ngôn niệm động, bầu trời đêm chấn động.

- Đại Uy Thiên Long, chư phật mật tàng, long tượng bàn nhược, đại lực kình thiên! Ba mễ ba mễ hống!

Vù!

Giữa bầu trời đêm, một pho tượng Đại Uy Thiên Long Bồ Tát khổng lồ hiện ra. Ngay lập tức một cánh tay to bằng cây cột nhà vung lên, một quyền theo một quỹ đạo vô cùng huyền ảo xuất ra mang theo cỗ lực lượng rất lạ thường cùng với sự áp đảo cường liệt của dương cương khí, oanh kích dữ dội về phía thân thể của Vô Sinh lão mẫu.



Một quyền nào phóng ra mang theo một vòng lốc xoáy mãnh liệt, ánh sáng từ một vài ngôi sao trên bầu trời đêm lóe lên không ngừng, trông chẳng khác những "đốm lửa nhỏ" bị cơn lốc khổng lồ Đại Uy Thiên Long dập tắt.

Một quyền trong lúc xuất ra khiến cho tinh tú lay chuyển, tinh quang chập chờn như muốn dập tắt!

Thứ áp lực này cường đại đến mức nào đây!

Lực lượng này mạnh mẽ đến mức nào đây!

Toàn bộ hư không cũng dường như bị một quyền này đánh cho nứt ra! Biến thành cảnh tượng hỗn độn sơ khai thời viễn cổ!

Đại Uy Thiên Long Bồ tát vốn là tượng trưng cho sức mạnh. Hiện giờ Hồng Dịch hóa thân thành bồ tát là dưới tình huống pháp lực tiến bộ vượt bậc, cuối cùng đã thể hiện được hàm nghĩa chân chính của hai chữ "lực lượng".

Ông!

Vô Sinh lão mẫu kinh hãi thất sắc. Bởi lẽ mụ ta vừa bay lên trời cao, trong lúc đang muốn phóng đi, thì đột nhiên, trên đỉnh đầu xuất hiện một pho tượng bồ tát vàng rực lóng lánh, mang theo một quyền cực kỳ mạnh mẽ nện xuống. Dưới sức mạnh một quyền này của bồ tát, ngay cả tinh tú cũng bị lụi tàn, không khí bốn phía xung quanh bị dồn ép mãnh liệt, phát nổ dữ dội, những luồng khí lưu bị kéo giãn ra, tạo thành một cơn lốc xoáy khổng lồ. Cùng lúc đó, một cỗ thần niệm "lực lượng" cường đại đến mức không thể kháng cự được từ bốn phương tám hương dồn nén về đây.

Vào lúc này, toàn bộ thiên địa không có bất cứ màu sắc nào khác, chỉ còn lại sự cuồng bạo, chỉ còn lại thuần túy lực lượng!

- Thật là hung dữ mạnh mẽ! Đấu Mỗ Nguyên Linh, Long Yên Hộ Thân, Xích Đế Chi Thần, hộ vệ thân ta!

Trong lúc nguy cấp, bà lão "Vô Sinh lão mẫu" cuối cùng đã từ bỏ ý định bỏ trốn, trấn định thân thể, toàn lực nghênh chiến.

Thân thể của mụ ta vừa hạ xuống, thì vòng ánh sáng màu đỏ tươi ở ngoài cùng đột nhiên phình to lên một cách kịch liệt, nhanh chóng hướng ra phía ngoài rồi căng phồng lên, trông giống như một quả bóng hơi, sau đó ầm ầm nổ mạnh, đẩy mạnh luồng khí lưu gió lốc mà phóng ra ngoài.

Trong thoáng chốc, vòng ánh sáng màu đỏ tươi này hóa thành một pho tượng mang theo khí tức giống như chân thần hóa thân của thượng cổ thánh hoàng được vạn người kính ngưỡng. Pho tượng này toàn thân mặc y phục tơ lụa màu đỏ, đầu đội mũ đỏ thẫm, hông mang rất nhiều sợi tơ lụa màu đỏ. Pho tượng này vừa hiện ra liền mãnh liệt lao xuống, đồng thời cũng xuất ra một quyền, hướng thẳng về phía quyền đầu đang lao tới của Đại Uy Thiên Long Bồ Tát.

Nắm đấm của đại chư thần và hóa thân của bồ tát va chạm. Không khí bị khuấy động tạo thành một cơn lốc khổng lồ, một lần nữa điên cuồng quét ngang qua một nửa diện tích của Ngô Uyên tỉnh, vô số nóc nhà bị cuốn tung bay lên bầu trời, ở phía xa xa có một vài dải tường đất, khi cuồng phong thổi tới liền ầm ầm sụp xuống! Từng mảng đất lớn từ những bức tường này cũng bị cuốn thẳng lên bầu trời, sau đó nặng nề rơi xuống, nện lên nền đất, khiến cho chó sủa inh ỏi khắp nơi.

Rầm!

Đại Uy Thiên Long Bồ Tát tiêu tán, thần Xích Đế cũng tiêu tán. Nhưng điểm khác biệt chính là Đại Uy Thiên Long Bồ Tát sau khi tiêu tán liền biến thành một pho tượng ánh sáng khác. Đó chính là Bảo Nguyệt Quang Vương Thân trong suốt như lưu ly, trong khi đó thần Xích Đế vẫn chỉ là một luồng khí đỏ tươi mà thôi, sau khi tiêu tán liền tụ lại thành vòng ánh sáng phía sau gáy của Vô Sinh lão mẫu.

Tuy nhiên vòng ánh sáng này mờ đi không ít, dường như đợt va chạm vừa rồi khiến cho nó tiêu hao không ít lực lượng, khiến cho người ta cảm thấy loại tiêu hao này không khác lắm so với con người bị hao tổn thể lực.

- Bảo Nguyệt Quang Vương, Đại Nhật Như Lai, Hỏa Diễm Phật Đà, Quang Minh Liệt Kinh, Sát Tà Tru Ma! Vô Lượng Quang, Vô Lượng Thọ!

Mới vừa rồi Hồng Dịch sử dụng thần hồn lực, biến hóa thành Đại Uy Thiên Long Bồ Tát, cùng liều mạng giao đấu với Vô Sinh lão mẫu một cái, không ngờ lại ngang tay, không làm gì được đối phương, từ đó cuối cùng hắn cũng biết được rằng, cảnh giới đạo thuật của đối phương mặc dù không cao, thế nhưng "hóa thân" mà mụ ta luyện thành lại rất cường đại, mỗi một vòng ánh sáng quả thực có thực lực ngang với một quỷ tiên!

Tuy nhiên Hồng Dịch cũng không chần chừ chút nào, ngay khi Đại Uy Thiên Long Bồ Tát vừa nổ tan, Hồng Dịch lập tức biến hóa, vận khởi Bảo Nguyệt Quang Vương Thân, hóa thành hỏa diễm phật đà, hướng về phía thân thể của Vô Sinh lão mẫu mà ngồi xuống. Lửa rào rào cháy mạnh, biển lửa vàng rực, trong nháy mắt bao phủ xung quanh đối phương.

Hồng Dịch không ra tay thì thôi, một khi ra tay thì tuyệt đối không nể nang mặt mũi bất cứ ai.

Lần này nhất định phải bắt sống Vô Sinh lão mẫu, thẩm vấn ra bí mật của thái tử, sau đó đem toàn bộ nhân chứng, vật chứng đưa tới phủ đệ của Ngọc thân vương. Nắm giữ tất cả tội chứng trong tay, rồi thượng cáo lên triều đình, phơi bày mọi chuyện, khi đó thái tử lập tức coi như xong!

Phải biết rằng, thái tử thân là quân vương tương lai của quốc gia, vậy mà lại cấu kết với tà giáo. Đây quả thực là vụ bê bối rất lớn. Cho dù hoàng đế có lòng bảo vệ thì sợ rằng quần thần, sĩ đại phu cả triều đình cũng sẽ không đáp ứng.

Trong triều đình, lực lượng của sĩ đại phu là cường đại nhất, có lực ảnh hưởng nhất. Sĩ đại phu căm ghét nhất chính là tà giáo, thậm chí đối với đạo sĩ, hòa thượng cũng thống hận vô cùng. Một khi loại chuyện này của thái tử lộ ra ngoài, có thể nói là bị cô lập hoàn toàn, tương lai cũng không còn hy vọng lên ngôi nữa. Hoàng đế cũng chỉ có thể theo dòng chảy mà phế bỏ thái tử, lập thái tử mới.



Chính vì như vậy, Hồng Dịch cũng nghĩ rằng, thái tử sau khi tu luyện thành thần thông, nhất định sẽ tự thân tiêu diệt tà giáo, từ đó mà chiếm được sự ủng hộ của sĩ đại phu trong triều đình, về sau địa vị càng thêm vững chắc.

Bồi dưỡng giặc cướp để nuôi bản thân, sau khi nuôi cho béo thì tiêu diệt để chiếm được lòng người. Loại thủ đoạn này, trong sử sách cũng có rất nhiều minh chứng.

Hồng Dịch là người hiểu biết như vậy, tất nhiên sẽ hiểu được ý nghĩ trong lòng của thái tử.

- Đáng tiếc, bảy đại thần hồn của ta còn chưa luyện đến mức Bất Hủ Nguyên Thần! Bằng không thì sao có thể bị một quyền của hắn mà đánh tan được, về sau, muốn sử dụng thì lại phải ngưng tụ một lần nữa! Quả nhiên là lôi kiếp cao thủ, nếu như là quỷ tiên thì sao có thể một quyền mà đánh tan thần Xích Đế của ta được!

- Hải! Huyền Minh Thủy Ý, Hắc Đế Chi Thần, Dĩ Thủy Diệt Hỏa!

Vòng ánh sáng màu đỏ của Vô Sinh lão mẫu vừa bị đánh tan, Hồng Dịch liền thi triển Đại Nhật Chân Hỏa mang theo khí thế phô thiên cái địa lao tới thiêu đốt, khiến cho mụ ta chống đỡ vô cùng khó khăn. Trong lúc chật vật hít thở, mụ ta mãnh liệt vận khởi thần thông, mang vòng ánh sáng ở tầng thứ hai phóng ra ngoài. Vòng ánh sáng này liền hóa thành một pho tượng đế vương, toàn thân mặc hắc bào, trong lúc giở tay nhấc chân, khói đen cuồn cuộn tuôn ra, trong chẳng khác nào những dải sóng nước mãnh liệt đang lao đến ngăn hỏa diễm phật đà lại!

Vòng ánh sáng màu đỏ tươi ở tầng thứ nhất của mụ ta chính là một pho tượng ngoại thân, thế nhưng còn chưa luyện đến mức trở thành Bất Hủ Nguyên Thần, cho nên sau khi va chạm với quyền đầu của Hồng Dịch liền hoàn toàn bị đánh tan, khó có thể phát huy uy lực, phải trở về ngưng luyện lại một lần nữa thì mới có thể khôi phục lại như lúc ban đầu.

Đó cũng là do thần hồn lực của Hồng Dịch quá mức cường đại.

Nếu như là quỷ tiên thông thường, muốn đỡ được một vòng ánh sáng của mụ ta cũng đã rất khó khăn rồi, chứ đừng nói đến việc đánh tan.

Vô Sinh đạo được thành lập nhiều năm, phát triển lớn mạnh trong dân gian, mà hiện nay ngay cả rất nhiều đạo môn chính phái cũng không thể làm gì đươc. Thực lực mạnh mẽ của "Vô Sinh lão mẫu" tất nhiên sẽ có được ảnh hưởng rất trọng yếu.

- Thì ra là như vậy! Thì ra là như vậy! Vị Lai Vô Sinh kinh tập trung thần niệm tín ngưỡng của vô số tín đồ, ngưng tụ thành thân ngoại chi thân, thì ra chuyện là như vậy! Thượng cổ thánh hoàng vốn nhận được sự kính ngưỡng của thiên hạ bách tính, trong khi đó pháp thân của Vị Lai Vô Sinh kinh lại dựa theo loại đạo lý này mà tu luyện, quả thật đúng là đại nghịch bất đạo. Khó trách trong Đại Thiện tự có rất ít hòa thượng tu luyện thứ kinh văn này!

Hồng Dịch thi triển ra hỏa diễm phật đà cùng giao đấu với thần Hắc Đế của Vô Sinh lão mẫu vài trận, trong thoáng chốc hắn đã biết được rốt cuộc thân ngoại chi thân trong Vị Lai Vô Sinh kinh được hình thành như thế nào.

Bảy vòng ánh sáng phía sau gáy của Vô Sinh lão mẫu theo thứ tự là xích (đỏ thẫm), hắc (đen), lục (xanh lá), hoàng (vàng), thanh (xanh thẫm), lam (xanh da trời), tử (tím).

Mỗi một tầng ánh sáng đều là một pho tượng thần linh được lực lượng khổng lồ từ hương hỏa tín ngưỡng ngưng tụ thành. Mà mỗi một pho tượng thần linh này đều có thể hóa thành chân thân mang theo khí tức đế vương giống hệt như các vị thánh hoàng thời thượng cổ.

Vòng ánh sáng màu đỏ hóa thành Xích đế, vòng ánh sáng màu đen hóa thành Hắc đế.

Thân ngoại chi thân chính là tượng của đế vương. Điều này quả thực là đại nghịch bất đạo, đó cũng là nguyên nhân khiến cho triều đình quyết tâm tiêu diệt hai đạo tà giáo này. Khó trách các hòa thượng của Đại Thiện tự cũng không muốn tu luyện môn đạo thuật này.

Tuy nhiên môn đạo thuật này quả thật khá thần kỳ, không hổ danh là thứ đạo thuật kỳ lạ mới mẻ trong thiên hạ.

Mỗi một pho tượng thần linh cũng tương đương với một quỷ tiên! Bảy vòng ánh sáng chính là bảy quỷ tiên!

Tuy nhiên lực lượng của những thứ thần linh này không thể dung nhập vào bổn mạng thần hồn của bản thân! Như vậy, cho dù luyện thành thần thông của môn đạo thuật này, khi tuổi thọ của con người chấm dứt, thì những thứ thần linh được tu luyện thành cũng tiêu tán. Những thứ này chỉ tăng cường lực lượng, còn đối với việc tu luyện trường sinh bất tử của bản thân thì không có nửa điểm hữu ích, thậm chí so ra còn kém cả việc tu luyện võ công.

Tu luyện võ công, đạt tới cảnh giới tiên thiên thì có thể sống lâu thêm năm năm, mười năm. Trong khi đó tu luyện môn đạo thuật này lại không hề tăng thêm tuổi thọ chút nào.

- Nếu như đã nắm được gốc rễ đạo thuật của ngươi rồi, vậy thì ngươi lưu lại đây cho ta!

Hồng Dịch hạ quyết tâm, một kích liền bắt sống Vô Sinh lão mẫu, tránh đêm dài lắm mộng! Bởi lẽ hắn cảm giác rằng, ở phía xa xa, dường như loáng thoáng có thứ gì đó đang phóng nhanh tới đây.

Trong nháy mắt, hỏa diễm phật đà kim thân của Hồng Dịch phát nổ, biến thành vô số kinh văn, hung hãn vây xung quanh thân thể của Hắc đế.

Xì xì xì!

Chẳng khác nào nước bị đun sôi, pho tượng thần Hắc Đế này đột nhiên tiêu tán, biến thành vòng ánh sáng màu đen, bay về phía sau gáy của Vô Sinh lão mẫu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Dương Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook