Dương Thần

Chương 393: Các hữu ám kỳ!

Mộng Nhập Thần Cơ

30/03/2013

Thành công rồi!

Nhìn thấy ánh sáng bóng tối kết hợp, vào thời điểm sắp sửa phát nổ liền bị một khối thần niệm tám kiếp ổn định, dừng lại trước mi tâm ba tấc, sau đó đồng thời cùng tiêu tán, rồi từ trong hư vô đản sinh ra một đại kết giới tựa ánh sáng tựa bóng tối. Nhìn thấy vậy, Hồng Dịch trong lòng liền biết rằng đã đại công cáo thành.

Mang linh hồn của bản thân chia làm hai nửa, một nửa quan tưởng khởi nguyên của bóng tối, Huyền Thiên đạo tôn, còn nửa khác quan tưởng cội nguồn của ánh sáng, Đại Nhật Như Lai.

Đây có thể nói là một tình huống nguy hiểm không gì sánh được, một khi phát nổ thì nguy hiểm đến cùng cực, thế nhưng Hồng Dịch có khối thần niệm tám kiếp dùng như một viên ngọc định thần, từ đó mà luyện thành một môn đại thần thông chưa từng có từ trước đến giờ.

- Quang Ám Mạn Đồ La Thai Tàng Đại Kết Giới.

Nhìn đại kết giới sinh ra từ trong hư vô lơ lửng trước mi tâm của mình, Hồng Dịch cảm ngộ một cách chăm chú.

Viên đại kết giới này giống hệt như một pháp đàn, vừa giống hoa sen lại không không phải hoa sen, vừa giống mạn đà la hoa lại không phải mạn đà la hoa. Những tia sáng vô cùng tận cùng với những đường chỉ đen nhánh đan xen vào nhau, hình thành một đường cong quỹ tích giống như quỹ tích chuyển động của những vì sao trên bầu trời. Bên trong kết giới lấp lóe những điểm sáng rực rỡ, phảng phất giống như một vũ trụ thu nhỏ.

Vũ trụ thu nhỏ này, bên trong với những quỹ tích của các vì tinh tú, ở điểm cao nhất pháp đàn hình thành từ sự kết hợp của ánh sáng và bóng tối này là một viên bảo châu, trấn giữ đỉnh pháp trận, là thần của chúng thần, chẳng khác nào quân vương của một nước, trấn giữ giang sơn xã tắc ổn định.

Đây chính là viên thần niệm tám kiếp, dùng để trấn áp quang ám đại kết giới.

Hồng Dịch cảm giác rằng bản thân chỉ cần khẽ động thần niệm một chút, đại kết giới này lập tức phát sinh ra một cỗ uy lực cực lớn, hoàn toàn vượt qua uy lực của Quang Minh kết giới hay Hắc Ám kết giới.

Hai loại thần niệm sắp xếp theo một quy tắc thần bí liền sinh ra một loại lực lượng huyền ảo chưa từng có từ trước đến giờ.

Tuy nhiên Hồng Dịch cũng cảm nhận được hai loại thần niệm này cực kỳ bất ổn định, bất cứ thời điểm nào cũng có thể phát nổ, nếu ở trung tâm không có một viên thần niệm tám kiếp điều hòa, trấn áp thì bản thân đã bị nổ tung, thần hình câu diệt mà chết đến mấy lần rồi.

- Ta hiện giờ mới vượt qua bốn lần lôi kiếp, sự va chạm giữa ánh sáng và bóng tối cực kỳ lợi hại, cần phải có thần niệm tám kiếp mới có thể điều hòa được, nếu như ta tiếp tục vượt qua một lần lôi kiếp nữa, đạt tới cảnh giới năm lần lôi kiếp thì đại kết giới quang ám này càng kiên cường, càng lợi hại hơn, đến khi đó chẳng phải cần phải có thần niệm chín lần lôi kiếp, thậm chí là thần niệm của dương thần mới có thể trấn áp điều hòa hay sao?

Hồng Dịch âm thầm phỏng đoán.

- Tiểu Mục, ngưng thần tĩnh khí, giữ chặt thần niệm! Huynh giúp muội khu trừ mầm mống tai họa trong linh hồn!

Quang Ám Mạn Đồ La Đại Kết Giới ngưng tụ lại thành hình thể trước mi tâm xong, Hồng Dịch liền khẽ quát lên một tiếng. Tiểu Mục đang ngồi khoanh chân ở phía đối diện liễn khẽ động thân thể, toàn bộ tinh thần thu liễm, trên mặt phát ra một loại ánh sáng thánh khiết.

- Quang Ám Lưỡng Trọng, Âm Dương Bài Liệt, Nhập!

(Hai tầng ánh sáng và bóng tối, âm dương sắp đặt, nhập)

Hiện giờ tuy rằng chưa gặp nguy hiểm gì, bởi lẽ chỉ có huyết nhục của võ thánh mới có thể chuyển hóa thành thần niệm, đây là do huyết nhục của võ thánh vô cùng tinh thuần.

Hồng Dịch sau khi từ miệng của Cát Tường Thiên biết được tin tức này xong, đương nhiên sẽ không cho phép loại việc này phát sinh.

- Chẳng lẽ một thứ kết giới nho nhỏ ngươi có thể chống cự lại hai tầng đại kết giới của ta sao?

Đại kết giới của Hồng Dịch thoáng chốc tiến nhập vào trong linh hồn của Tiểu Mục, ngay lập tức bên trong một điểm ánh sáng đen tựa hồ nhận ra điều gì, liền hơi khẽ động.

Thế nhưng Hồng Dịch làm sao có thể cho nó thóat được, bằng vào thế đánh sét đánh không kịp bưng tai, lập tức khóa nó lại, gần như không tổn hao chút công sức nào. Sau khi bao lấy toàn bộ liền phát ra một loạt âm thanh rắc rắc, phong ấn vào bên trong.

Tiếp đó hắn mang theo điểm ánh sáng đen đó ra khỏi linh hồn của Tiểu Mục.

- Sao rồi! Tiểu Mục? Có cảm thấy gì không?

Hồng Dịch sau khi rời khỏi linh hồn của Tiểu Mục liền thấy thân thể của Tiểu Mục khẽ động, sau đó hai mắt mở ra đầy vẻ mơ hồ, giống hệt như vừa mất đi ký ức, vì thế không khỏi gấp gáp hỏi.

- Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì sao?

- Theo lý mà nói, điểm ánh sáng đen bên trong phong ấn chính là linh hồn thần niệm của Vũ Văn thái sư, còn linh hồn của Tiểu Mục là tự bản thân sản sinh ra, hai thứ đó hoàn toàn tách biệt. Ta lấy ra rồi, linh hồn của Tiểu Mục hẳn phải trở nên thư thái hơn mới phải, sao lại mờ mịt như thế này.

Hồng Dịch lưu chuyển ý niệm trong đầu.

- Dịch ca ca, muội không sao cả đâu. Chẳng qua là vừa rồi cảm giác thấy trong lòng giống như vừa trút được một tảng đá lớn, cả người thoải mái đến mức gần như mê man luôn. Thực sự là rất dễ chịu, rất thoải mái.



Tiểu Mục im lặng một hồi, sau đó từ trên ghế nhảy bật dậy, đứng trên mặt đất, hai bàn tay mở ra, hít sâu vài cái.

Một loại khí tức hòan toàn mới mẻ tựa như niết bàn trọng sinh từ trong linh hồn, linh nhục của Tiểu Mục phóng xuất ra bên ngoài, tựa như chồi non trên thân cây héo úa lại một lần nữa sinh trưởng lên.

- Dịch ca ca, muội cảm thấy sắp sửa đột phá được bình chướng sinh tử rồi.

Tiểu Mục sảng khóai hít thở, từ trong ngữ khí của nàng, bất cứ ai cũng cảm thụ được một sinh mệnh hoàn mỹ, linh hoạt đầy sức sống.

- Tư chất của muội vốn đã là thiên tài, theo huynh lâu như vậy cũng tu luyện được rất nhiều loại võ đạo thượng thừa, lại từng phục dụng qua máu Tà Thần, thần niệm của Hồng Lăng lão tổ, lẽ ra từ sớm đã đạt tới cảnh giới cực cao mới phải. Tất cả đều bởi vì Hắc Ám Mạn Đồ La Đại Kết Giới kia phá hoại. Trước đây huynh thực lực chưa đủ, rất sợ khi phá hủy kết giới đó sẽ ảnh hưởng đến linh hồn của muội, hiện giờ thực lực đã đủ, liền mang kết giới đó lôi ra ngoài. Hiện giờ huynh còn muốn nhìn xem bên trong cái kết giới kia có thứ gì trong đó.

Hồng Dịch nhìn bộ dáng đầy sức sống của Tiểu Mục, nhịp hô hấp nhẹ nhàng, mang theo một loại cảm giác giống như vừa được gột rửa, tựa như một viên ngọc sáng không một chút tỳ vết, trong lòng cũng không khỏi cảm thấy vui mừng.

Sau đó ánh mắt của bọn họ liền tập trung về phía điểm sáng đen bên trong Quang Ám Đại Kết Giới.

Điểm sáng đen đó sau khi bị phong ấn lại trông có vẻ không chịu nằm yên, kịch liệt cựa quậy, phát ra từng cỗ pháp lực mạnh mẽ tựa như bão tố trên biển.

Ông ông ông.

Quang Ám Đại Kết Giới rung lên dữ dội, điểm ánh sáng đen nằm bên trong bắn phá ra những tia sáng đen vô cùng vô tận. Những tia sáng đen này mơ hồ hình thành một con thiên xà khổng lồ cực kỳ uy nghiêm. Con thiên xà này cũng không tỏ ra dữ tợn, chỉ có đôi mặt tựa như dòng ngân hà biến ảo, nhìn xuyên thấu qua đại kết giới, nhìn thẳng về phía Hồng Dịch.

Trên khuôn mặt của Thiên Xà hiển lộ ra một loại thần tình phức tạp, ai oán buồn bã, cực kỳ giống với thần thái của Tinh Mâu ngày ấy khi Hồng Dịch dùng thần kiếm đâm vào đầu ngón tay khi nàng thi triển Ám Hoàng Nhất Chỉ.

- Hừ?

Hồng Dịch khẽ cười nhạt, vung một ngón tay ra, thổi một hơi.

Phù.

Viên thần niệm tám kiếp ở trên đỉnh đại kết giới liền khẽ xoay tròn rồi đột nhiên bay vút lên không trung.

Đại kết giới mất đi thần niệm trấn áp, Huyền Thiên đạo tôn, Đại Nhật Như Lai ở bên trong lập tức đâm sầm vào nhau, nhất thời toàn bộ kết giới lấy trung tâm làm điểm nút, co rút lại một cách điên cuồng, đến tận khi mắt thường không nhìn thấy nữa, thậm chí ngay cả thần niệm cũng không cảm giác được, thu nhỏ đến mức gần như không còn tồn tại.

Trong lúc thu nhỏ, Thiên Xà do luồng khí đen biến thành bên trong đại kết giới cũng bị thu nhỏ theo đại kết giới, vẻ mặt ai oán thoáng chốc trở nên ngưng trọng, phát ra một loạt những âm thanh ngâm xướng nhỏ bé như tiếng sáo trúc, dường như đang ngâm xướng một loại ngôn ngữ từ thời cổ xưa.

Thế nhưng cho dù ngâm xướng thế nào đi chăng nữa cũng vô tác dụng. Sự sụp đổ do ánh sáng và bóng tối kết hợp, thu nhỏ lại, quả thực không một ai có thể ngăn cản được.

- U Du phạm thiên chú!

Hồng Dịch vừa nghe thấy lập tức biết được đây là một loại tuyệt học của Thiên Xà vương Tinh Mâu, hoàn toàn không phải là của Huyền Thiên Quán mà là đạo thuật của Thiên Xà vương trước khi gả cho Huyền Thiên quán chủ.

Trước khi Thiên Xà vương Tinh Mâu lấy Huyền Thiên quán chủ cũng đã là một tuyệt đại cao thủ khoáng thế. Một thân đạo thuật thần bí khó lường, không một ai biết đạo thuật này xuất xứ từ đâu.

Tuy nhiên hiện giờ bất kể loại đạo thuật nào, dưới đại kết giới do ánh sáng và bóng tối tạo thành đều phí công vô ích.

Đại kết giới sau khi thu nhỏ đến mức không còn thấy bóng dáng tăm hơn, xen vào kẽ hở giữa sự tồn tại và hư vô, trong nháy mắt tiếng ngâm xướng của Thiên Xà cũng biến mất, sau đó bụp một tiếng, toàn bộ đại kết giới từ điểm nhỏ vô cùng tận kia lần thứ hai xuất hiện.

Đại kết giới sau khi thu nhỏ lại thành một điểm liền bành trướng một cách dữ dội, phun xuất ra một ngôi sao rực rỡ vô cùng.

Quang Ám Đại Kết Giới thu nhỏ lại, bành trướng ra, cũng giống như sự hủy diệt và trọng sinh của đại thiên thế giới, thoáng chốc nghiền nát vụn đạo thuật bên trong Hắc Ám Đại Kết Giới, nghiền nát ký ức thần niệm trong đó. Hồng Dịch chính là đang chờ thời khắc này, sau khi bị hủy diệt, từ bên trong tuôn ra đủ chín mươi chín khối thần niệm lớn nhỏ khác nhau, liên tục chấn động, mỗi khối thần niệm đều giống như một quả lôi cầu, bất cứ lúc nào cũng có thể phát nổ.

Đây chính là chín mươi chín khối thần niệm tinh thuần, không phải là ba kiếp, cũng không phải là bốn kiếp, mà là thần niệm năm kiếp!

Hơn nữa chín mươi chín khối thần niệm năm kiếp này so với thần niệm năm kiếp của Huyền Thiên quán chủ dường như còn cường đại hơn nhiều! Giống như chỉ thiếu một chút nữa thôi là đạt đến cảnh giới sáu lần lôi kiếp!

Hồng Dịch thậm chí còn cảm giác được, chín mươi chín khối thần niệm niệm này, chỉ cần thoáng dùng chút lực lượng, bất cứ lúc nào cũng có thể trực tiếp xé rách không gian, tiến thành xuyên phá hư không giống như Càn Khôn Bố Đại!

Thần niệm xuyên phá hư không, đó chính là năng lực của sáu lần lôi kiếp mới có. Hồng Dịch từng chứng kiến khả năng này, đó chính là Đại Chu thái tổ, vị chí tôn cường giả luôn ngôi trên tòa A Tị Vương Tọa kia.

Tuy rằng là thần niệm năm kiếp thế nhưng bản thân giống như mang lực lượng của sáu lần lôi kiếp. Điều này cũng giống hệt như Hồng Dịch, đều là một dạng quái thai, là một loại thiên tài gặp được kỳ ngộ.



Đây chính là linh hồn thần niệm của Vũ Văn thái sư, quốc sư Vân Mộng quốc, đầy đủ chín mươi chín khối thần niệm phong ấn trong cơ thể của Hồng Dịch.

Vốn dĩ những khối thần niệm này đều có ký ức, thế nhưng hiện giờ bị đại kết giới của Hồng Dịch thoáng chốc xóa đi toàn bộ! Biến thành những thần niệm năm kiếp tinh thuần.

- Trong linh hồn của muội hóa ra là ẩn tàng những thứ này sao?

Tiểu Mục nhìn đại kết giới của Hồng Dịch sau khi phát nổ, tuôn ra chín mươi chín khối lôi cầu thần niệm lóng lánh, liên tục phát ra những tiếng ầm ầm, không khỏi dựng hết cả tóc gáy.

- Dịch ca ca, những thứ này đều có lực lượng của năm lần lôi kiếp đấy! Muội thấy thần niệm của huynh cũng không cường đại như vậy!

- Đúng vậy, đây là thần niệm của cao thủ năm lần lôi kiếp đỉnh cấp, thậm chí có thể là sáu lần lôi kiếp! Vũ Văn thái sư đúng là rất cường đại, thảo nào năm đó ngay cả Hồng Huyền Cơ, Dương Bàn cũng bị hắn truy sát đến gà bay chó sủa, thiếu chút nữa mất mạng.

Hồng Dịch cảm thán một câu, đôi mắt chớp động.

- Lại đây Tiểu Mục. Những thần niệm này đều là thần niệm của Vũ Văn thái sư lưu lại trong linh hồn của muội, sắp sửa thôn phệ muội. Hiện giờ chúng đã bị ta luyện hóa rồi, coi như muội dùng oán báo oán, trực tiếp thôn phệ lại, giúp cho linh hồn lực của muội tăng lên rất nhiều!

Hồng Dịch búng ra một ngón tay, từ trong đó tuôn ra một khối thần niệm, sau đó hướng về phía mi tâm của Tiểu Mục mà mãnh liệt lao đến.

Ầm.

Một tiếng ầm vang lên, một khối thần niệm năm kiếp đỉnh cấp cường ngạnh đánh thẳng vào trong linh hồn của Tiểu Mục.

Nhất thời linh hồn của Tiểu Mục liền xuất ra bên ngoài, linh hồn vốn nửa trong suốt liền trở nên càng lúc càng rõ ràng, càng lúc càng trong suốt, sau đó cỗ linh hồn này không ngờ lại bắn ra những tia hào quang sáng chói!

Cùng lúc đó, linh hồn của Tiểu Mục phát ra những tiếng rên rỉ đau đớn tựa như bị căng nứt ra.

Hồng Dịch biết đây là hậu quả do lực lượng quá cường đại của khối thần niệm năm kiếp kia, linh hồn của Tiểu Mục căn bản không chịu đựng nổi. Lực lượng của mỗi một khối thần niệm này từ thời điểm Hắc Ám Đại Kết Giới phát nổ có thể ước đoán ra được. Nếu thôn phệ một lúc chín mươi chín khối thần niệm như vậy cũng không biết Tiểu Mục sẽ biến thành bộ dạng gì nữa.

Sau khi đầy đủ ba mươi sáu khối thần niệm năm kiếp tiến nhập vào trong linh hồn của Tiểu Mục, cứ mười hai khối tập trung thành một cụm, hình thành một loại kết cấu hình tam giác, đến lúc này Hồng Dịch cuối cùng mới thi triển phá lực, mang linh hồn của Tiểu Mục củng cỗ vững chắc lại, khi kết thúc mới để cho linh hồn Tiểu Mục trở về khiếu, nhập vào trong thân thể.

- Tiểu Mục, đạo thuật hiện giờ của muộn e rằng có thể sánh ngang với cao thủ một lần lôi kiếp rồi đấy! Cho dù là thánh giả Đồ Nguyên, thánh giả Đạo Phu kết hợp lại tấn công linh hồn của muội cũng chưa chắc có thể làm gì được muội. Chẳng qua nếu xét về kinh nghiệm đạo thuật thực chiến thì muội còn rất rất xa mới đuổi kịp bọn chúng.

Tiếp đó Hồng Dịch cho sáu mươi bốn khối thần niệm còn lại vào trong thần niệm của mình, tiến vào trong mi tâm, giam giữ lại.

Hiện giờ đạo thuật của hắn đã đạt tới cảnh giới nhất niệm sinh nhất thế giới, thu thập một vài thứ lẻ tẻ cũng không cần phải cho vào Càn Khôn Bố Đại.

- Sáu mươi bốn khối thần niệm này cũng không nên lãng phí sử dụng, sau này tất sẽ có chỗ hữu dụng.

Hồng Dịch sau khi cất lại, trong lòng liền suy nghĩ.

Tiếp đó hắn triệu tập mọi người, bắt đầu khởi hành đến Sa Châu.

Ngay cùng thời điểm khi Hồng Dịch tiêu diệt tai họa ngấm ngầm trong cơ thể Tiểu Mục, thì trong một cơn mưa phùn giữa sa mạc, tại một địa phương không biết tên, khắp nơi là cầu nhỏ nước chảy róc rách, núi non uốn lượn, trông giống hệt như một góc thành thị phương nam được dọn đến giữa sa mạc nơi Tây Vực.

Trên một chiếc cầu đá nho nhỏ, một đạo nhân mặc y phục trắng tóat, tướng mạo còn khá trẻ thế nhưng trong đôi mắt lại loáng thoáng hiện lên nét tang thương bể dâu.

Đạo nhân này đang quan tưởng một pho tượng trông giống hệt như đạo tôn, đầu đội đạo quan, chân đứng trên mây điện, cả người được quân quanh trong sấm sét lôi điện, nhìn kỹ không ngờ lại giống hệt như Thần Tiêu Đạo Tôn của Thần Tiêu đạo.

Đạo nhân này đang quan tưởng Thần Tiêu Đạo Tôn, rất rõ ràng là đang trong lúc tu luyện.

Cùng lúc đó, bảy khối thần niệm tựa tròn tựa vuông tuôn ra, quấn quanh lấy Thần Tiêu Đạo Tôn do hắn quan tưởng, sau đó khẽ xoay tròn.

Bảy khối thần niệm cực lớn này chính là bảy khối thần niệm bảy kiếp của Mộng Thần Cơ mà Hồng Dịch từng gặp phải ở Thích Khách Đường.

- Hàn Tiêu Tử, ngươi thân là tông chủ Thần Tiêu Đạo, năm đó ngươi độ lôi kiếp, thần hình tan thành tro bụi, chỉ còn một viên chủ thần niệm tàn lụi, vào một khắc trước khi tiêu tán, nhờ ta linh cơ khẽ động, từ vạn dặm xa xôi bay vút đến nơi ngươi độ lôi kiếp, cứu ngươi xuống, dùng thời gian một trăm năm ngưng luyện pháp lực, khôi phục lại thần thông cho ngươi. Hiện giờ là lúc ngươi làm cho ta một việc.

Từ bảy viên thần niệm trên đỉnh đầu của đạo nhân này liền phát ra một chuỗi thanh âm tựa như thiên đạo.

Thanh âm này chính là giọng nói của Thái Thượng đạo giáo chủ, Mộng Thần Cơ!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Dương Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook