Dương Thần

Chương 368: Chu tam thái tử!

Mộng Nhập Thần Cơ

30/03/2013



Hồng Dịch cuối cùng cũng hiểu ra bên trong vùng trung tâm của tầng lôi kiếp thứ tư là thứ gì rồi.

Đám lôi khí ý niệm này cũng không cường đại giống như tầng lôi kiếp thứ ba, không điên cuồng chém giết ngươi, thôn phệ ngươi. Mà chúng hình thành một tiểu thiên thế giới, sau đó đem ngươi nhốt vào trong đó, cuối cùng tự tan biến, mang linh hồn của ngươi nghiền nát thành bột phấn.

Lực lượng sinh diệt của một tiểu thiên thế giới cường đại đến thế nào đây?

Lớn tới mức con người không cách nào tưởng tượng nổi!

Khi nửa bản Hiện Thế Như Lai Kinh rơi vào trong tay của Hồng Dịch cũng là từ trong một tiểu thiên thế giới. Tuy rằng đó chỉ là một tiểu thiên thế giới có kích cỡ bằng một quyển sách, thế nhưng khi thế giới sụp đổ, lực lượng sinh ra có thể hủy diệt bất cứ thứ thần binh lợi khí nào nằm trong đó.

Nếu như một tiểu thiên thế giới cỡ như Càn Khôn Bố Đại sụp đổ thì lực lượng hủy diệt lớn tới mức không thể nào tưởng tượng nổi.

Kể cả là cao thủ cấp bậc như Mộng Thần Cơ, lúc ở trong Càn Khôn Bố Đại, nếu như Càn Khôn Bố Đại bất thình lình sụp đổ thì cũng không tránh khỏi kết cục bị tan biến thành tro bụi.

Đương nhiên, hiện giờ Càn Khôn Bố Đại đang ở thời kì "tráng niên" (trung niên, khoảng ba bốn mươi tuổi của con người), cho dù muốn hủy diệt cũng là việc có một nghìn năm sau.

Còn về phần Cương Đấu Thế Giới của Chân Cương môn, đó là một tiểu thiên thế giới cỡ lớn, thọ mệnh đã đến "lão niên" (trên sáu bảy mươi tuổi). Chính vì thế mới cần chín đại thái thượng trưởng lão chấn trụ ở trong đó, ngày đêm tu luyện, dùng thần niệm gia cố.

Tiểu thiên thế giới cũng có thọ mệnh của chính mình.

Đạo thuật càng cao, tiểu thiên thế giới được sáng tạo ra càng quảng đại thần thông, càng vững chắc, thọ mệnh càng dài, thế nhưng khi sụp đổ thì uy lực lại càng lớn.

Hơn nữa Hồng Dịch còn biết, không riêng gì là tiểu thiên thế giới, thậm chí là đại thiên thế giới cũng có thọ mệnh của chính mình. Tuy nhiên không biết là vài triệu năm, thậm chí là trăm triệu năm, một tỉ năm, vài tỉ năm, tỉ tỉ năm cũng không biết chừng, con người không cách nào tính toán nổi.

Kể cả là cao thủ dương thần, sợ rằng thọ mệnh cũng không đến mười vạn năm, thậm chí là một vạn năm thọ mệnh cũng không nổi. Về cơ bản cùng với tuổi thọ vài tỉ năm của đại thiên thế giới hòan tòan không thể mang ra so sánh được.

Hồng Dịch chợt hiểu ra, siêu thóat bến bờ bên kia, đến miền cực lạc chính là tuổi thọ của con người vượt qua tuổi thọ của đại thiên thế giới.

Tuổi thọ của đại thiên thế giới đi đến tận cùng, tuổi thọ con người vẫn chưa hết.

Đây là sự siêu thóat chân chính!

Cũng chính là miền cực lạc!

Đây là loại cảnh giới nào đây?

Vừa rồi, khi các tiểu thiên thế giới trong lôi kiếp sụp đổ, tuy rằng bao vây tòan bộ một vạn hai nghìn tám trăm khối thần niệm của Hồng Dịch rồi nghiền nát thành bột phấn. Thế nhưng cuối cùng thần niệm của Hồng Dịch lại kiên cường một cách dị thường, đạo thuật tinh thâm, dựa vào sự lĩnh ngộ đối với Quá Khứ Kinh mà dần dần khôi phục lại sau đó.

Hơn nữa mỗi một khối thần niệm đều hấp thụ được nguyên khí của tiểu thiên thế giới sau khi bị nghiền nát. Mỗi một khối thần niệm lúc này, khi lóe lên tinh mang, bên trong dường như có năng lực tự mở ra một tiểu thiên thế giới của riêng mình.

Đây chính là sự huyền bí thực sự của tầng lôi kiếp thứ bốn.

Thế nhưng ngay sau khi Hồng Dịch khôi phục lại, lĩnh hội được sự huyền bí của tiểu thiên thế giới, vừa lúc chuẩn bị lui ra bên ngòai thì chợt phát hiện ra, mỗi một khối thần niệm sấm sét lại sinh ra một tiểu thiên thế giới nữa, tiếp tục bao vây bản thân vào trong đó.

Không ngờ lại không thối lui. Tầng lôi kiếp thứ tư không ngờ lại hung mãnh đến vậy.

Trong thiên hạ, người có thể vượt qua tầng lôi kiếp này cực kỳ ít, thậm chí ngay cả nhân vật đứng đầu trong thiên hạ bát đại yêu tiên, Khổng Tước vương cũng chỉ dừng lại ở cửa khẩu của tầng lôi kiếp thứ ba, mãi đến giờ chưa vượt qua tầng thứ tư, sự hung hiểm trong đó từ đấy có thể liên tưởng ra được.

Rắc rắc rắc rắc.

Những âm thanh rạn nứt liên tiếp truyền tới.

Một vạn hai nghìn tám trăm khối thần niệm của Hồng Dịch một lần nữa bị tiểu thiên thế giới bao lấy, tiếp tục bị nghiền nát một lần nữa.

Lần nghiền nát này diễn ra khiến cho Hồng Dịch lập tức cảm thấy lâm vào tình trạng kiệt sức.

Đúng vậy, là tình trạng kiệt sức.



Liên tiếp vượt qua ba tầng lôi kiếp, cuối cùng Hồng Dịch cũng tiêu hao tòan bộ lực lượng thần niệm của bản thân, hắn bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, bắt đầu giống như đèn cạn dầu.

Lúc này ngay cả vận chuyển Quá Khứ Kinh, tồn tưởng Quá Khứ Đại Phật hắn cũng cảm thấy khó khăn một cách dị thường.

Thậm chí mỗi một khối thần niệm của Hồng Dịch đều cảm thấy buồn ngủ, chỉ muốn nằm lăn ra mà ngủ, không muốn suy nghĩ bất cứ điều gì nữa, không muốn làm bất cứ điều gì nữa, chỉ muốn buông xuông tất cả mà ngủ một giấc thật say.

- Nguy hiểm thật!

Hồng Dịch biết, nếu một khi thần niệm của người tu đạo bắt đầu sinh ra dấu hiệu mê man buồn ngủ thì đó chính là lúc thực sự gặp nguy hiểm, tử vong đang ở trước mặt, là triệu chứng báo trước mọi ý thức sắp biến mát.

Ở trong vùng trung tâm của lôi kiếp, mất đi ý niệm đối kháng chống cự, đó là khi linh hồn sắp tan thành tro bụi.

- Ta đã phát chí nguyện vĩ đại với thiên đạo, phải sáng tác một bộ vạn cổ kinh vương, để cho người trong thiên hạ đọc được. Người người đều quân tử, người người đều như rồng. Tại sao lại bị tiêu diệt trong lôi kiếp như thế này.

- Không! Lấy thế giới chống lại thế giới. Niệm niệm hóa sinh. Diễn biến hư không. Thông suốt đại thiên. Chiếu rọi hồng mông. Lập tức tuân lệnh!

Trong nháy mắt, tòan bộ thần niệm của Hồng Dịch bị hủy diệt liên tiếp năm lần, rồi lại trọng sinh đủ năm lần. Cho đến khi sắp đạt đến giới hạn của sự hủy diệt hòan toàn, dưới sự thúc dục không ngừng, cuối cùng hắn đã lĩnh ngộ ra năng lực nhất niệm sinh thế giới.

Rầm!

Mỗi một khối thần niệm của Hồng Dịch đều nổ bụp bụp tựa như hoa đèn, nổ một cách dữ dội, biến thành từng khối từng khối hình cầu có kích cỡ bằng một người trưởng thành, giống hệt như một vầng mặt trời thu nhỏ. Bên trong những khối cầu này thấp thoáng hình thành một không gian cực lớn, không ngờ lại có thể chứa được một người.

Đây là tiểu thiên thế giới!

Hồng Dịch hiện giờ đã chế tạo ra một tiểu thiên thế giới, tuy rằng không lớn, thế nhưng cũng có thể chứa được một người trong đó.

Tuy nhiên thọ mệnh của tiểu thiên thế giới này cũng cực kỳ ngắn ngủi.

Đám tiểu thiên thế giới này vừa sinh ra liền lập tức bao phủ ngược lại tiểu thiên thế giới do sấm sét sinh ra, nhẹ nhàng niết một cái. Tiểu thiên thế giới do khí tức lôi đình ngưng tụ liền vỡ vụn bên trong thần niệm của Hồng Dịch, không tạo ra nguy hại gì lớn cho lắm. Ngược lại còn trở thành bổ dược cực tốt cho Hồng Dịch.

- Chớp lấy cơ hội này thôi!

Nắm lấy cơ hội này, trong nháy mắt, một vạn hai nghìn tám trăm khối thần niệm của Hồng Dịch bất ngờ đồng loạt gầm lên một tiếng, mãnh liệt lùi lại phía sau, rồi bằng vào tốc độ của một ngôi sao băng, từ trong tầng lôi kiếp thứ tư lùi ra bên ngoài.

Vừa lùi ra ngòai, tòan thân hắn lập tức cảm thấy nhẹ nhõm dễ thở.

- Tầng lôi kiếp thứ năm không biết là thứ gì nhỉ? Còn vùng trung tâm của bạo lôi, tầng lôi kiếp thứ sáu, thứ bảy, thứ tám, thậm chí là thứ chín có cảnh tượng gì trong đó nhỉ? Tuy nhiên lần này ta hòan tòan không còn hy vọng vượt qua tầng lôi kiếp thứ năm. Có thể vượt qua bốn lần đã là cực hạn rồi, hơn nữa may mà ta từng tế tự thiên địa, phát đại chí nguyện, gột rửa linh hồn mới có thể sinh ra một loại tín niệm cường đại như vậy.

Hồng Dịch vừa lùi ra ngoài liền khẽ quay, định cảm nhận một chút sự vi diệu tại vùng trung tâm của tầng lôi kiếp thứ năm. Thế nhưng hắn không cách nào cảm ứng được. Ở nơi đó có một sự huyền bí nào đó, vô cùng hấp dẫn, khiến cho hắn sinh ra một sự tò mò đến cùng cực, rất muốn vào trong đó xem thử.

Tầng lôi kiếp thứ tư đã huyền ảo như vậy rồi, khó lường như vậy rồi, liên quan đến cả đại thiên thế giới và tiểu thiên thế giới, liên quan đến sự huyền bí giữa không gian và thời gian. Chỉ riêng điều này thôi cũng đủ khiến cho Hồng Dịch phải nghiền ngẫm rất lâu mới có thể thông suốt được. Nếu đã như vậy thì tầng lôi kiếp thứ năm còn huyền bí, kỳ ảo đến mức nào đây?

- Thảo nào đạo thuật nói rằng, siêu thoát sinh tử, tu thành quỷ tiên chỉ là bước đầu tiên, đằng sau còn rất nhiều điều huyền bí. Không biết Mộng Thần Cơ sau khi độ qua tám lần lôi kiếp thì đạt đến cảnh giới này đây? Tu luyện càng cao thâm, mới nhận thấy hiểu biết bản thân càng nông cạn.

Trong lòng Hồng Dịch cũng sinh ra chút kính nể với bậc cường giả. Tuy nhiên tâm lý kính sợ, kính nể đó cũng chỉ là phần nào, mặt khác chính là bất cứ thời khắc nào cũng phải nhắc nhở bản thân, không vì tu vi của mình mà tự đại, cũng không nên tự ti nhu nhược.

Trên con đường tu luyện sinh tử, từng bước, từng bước tiến về phía trước, vững chãi mà tiến lên, đây cũng là phẩm đức của người quân tử.

Loại phẩm đức này, Vô Địch hầu không hề có.

- Sắp tới phải tu dưỡng nhiều ngày thì lực lượng của ta mới có thể khôi phục lại được. Hiện giờ quá mức suy yếu rồi. Đúng rồi, không biết Ngân Sa thế nào nhỉ.

Hồng Dịch sau khi thối lui, liền cảm thấy mỗi một tia thần niệm đều mệt mỏi và suy yếu vô cùng. Từ trong bạo lôi đi ra, thần niệm cũng có chút run rẩy. Thế nhưng vừa nhớ tới Thiện Ngân Sa liền vội vàng cảm ứng xung quanh.

Ở trong một đám mây sấm sét đen nghịt khác, hắn cuối cùng cũng tìm ra được khí tức của Thiện Ngân Sa. Đã có khí tức, vậy thì ổn rồi. Chứng tỏ rằng nàng binh an vượt qua lôi kiếp. Thế nhưng theo lý mà nói, lần đầu độ lôi kiếp cũng không chật vật như vậy mới đúng. Chẳng lẽ Ngân Sa cũng giống như ta, cũng muốn liên tiếp vượt qua hai lần lôi kiếp, niệm sinh điện mang? Điều này có chút vất vả đây.

Hồng Dịch sau khi cảm nhận được khí tức của Thiện Ngân Sa, trong lòng cũng thả lỏng đôi chút, bay về phía nàng.

Hắn thậm chí còn thấy được một vài khối thần niệm của Ngân Sa đang lờ mờ ẩn ẩn hiện hiện trong đám mây đen. Đó là dấu hiệu sau khi độ qua tầng lôi kiếp thứ nhất, đang bay tiếp vào bên trong độ tầng lôi kiếp thứ hai.

Trong lúc đó, bỗng nhiên!



Tình huống phát sinh biến cố!

Một cỗ thần niệm dao động cường đại như ẩn như hiện trong đám mây đen không xa, như chìm trong mưa to gió lớn.

- Kia là cái gì? Chẳng lẽ cũng có người độ lôi kiếp. Không ổn! Tặc tử!

Hồng Dịch cực kỳ mẫn cảm. Trong nháy mắt liền nhìn thấy mấy nghìn khối thần niệm đang lóe lên ở cách đó cực xa. Mỗi một khối thần niệm đều tròn trịa trong suốt, không chỉ sinh ra những tia điện mang chớp lóe, mà ở trung tâm của mỗi khối thần niệm lại có những tia lửa điện cong cong, phát ra những âm thanh xẹt xẹt, xẹt xẹt, xẹt xẹt cực kỳ mạnh mẽ.

Đây chính là dấu hiệu khi vượt qua tầng lôi kiếp thứ ba, thần niệm trở nên cực kỳ cường đại, ở trung tâm mỗi khối thần niệm đều sinh ra lửa điện.

Thiên hạ bát đại yêu tiên, duy chỉ Khổng Tước vương mới có dấu hiệu như thế này.

Đương nhiên Khổng Tước vương còn có một phân thân khác, chính là Hạo Thiên Nguyên Châu, cũng tương đương với cao thủ ba lần lôi kiếp. Nói cách khác, bên cạnh Khổng Tước vương còn có thêm một cao thủ ba lần lôi kiếp nữa, đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn xếp trên Thiên Xà vương.

Thế nhưng bất kể là nhìn từ góc độ nào đi chăng nữa, đây cũng là dạng nhân vật cường giả, đồng thời cũng là một cường giả mới vượt qua ba lần lôi kiếp.

Cường giả này từ tầng lôi kiếp thứ hai tiến vào tầng lôi kiếp thứ ba. Sau khi vượt qua, thần niệm cũng cực kỳ suy yếu. Vì thế khi thấy Thiện Ngân Sa độ lôi kiếp, hắn muốn nhanh chóng bay đến, nhân lúc Thiện Ngân Sa suy yếu đến cực độ, nhất cử thôn phệ thần niệm của Ngân Sa, làm cho thần niệm bản thân lớn mạnh hơn.

Đây là cơ hội tốt nhất của hắn. Ngân Sa bị lôi kiếp làm cho thần trí trở nên thoáng chốc mù mờ. Hắn liền chớp lấy cơ hội thôn phệ. Trong nháy mắt có thể khôi phục lại lực lượng, tránh khỏi thời kỳ suy yếu sau khi độ lôi kiếp.

Cỗ thần niệm tràn ngập tia lửa điện, phát ra những âm thanh xẹt xẹt liên hồi đang mãnh liệt bay đến. Thiện Ngân Sa dường như cũng cảm giác được nguy hiểm đến gần, đột nhiên liền dừng lại, không tiếp tục tiến vào tầng lôi kiếp thứ hai nữa. Hơn ba nghìn khối thần niệm đồng loạt ngưng tụ lại cùng một chỗ, biến thành hình dạng một thiếu nữ tòan thân mặc sa y trắng. Thần hồn vừa ngưng tụ, lập tức tung ra một chiêu Lôi Động Cửu Thiên, nhằm thẳng về phía cỗ thần niệm đang lao tới mà công kích.

- Tam thái tử muốn thôn phệ ngươi. Ngươi còn dám phản kháng sao?

Bỗng nhiên trong lúc bay đến, từ trong cỗ thần niệm kia phát ra một giọng nói uy nghiêm bá đạo. Sau đó hơn tám, chín nghìn khối thần niệm nhanh chóng ngưng tụ lại, biến thành hình dáng một thanh niên. Thanh niên này mặc y phục mày vàng, đầu đội mũ ngọc, thân thể dong dỏng cao, trong lúc giơ tay nhấc chân đều tóat ra một cỗ khí phách vô biên.

Dám giao đấu trong lôi kiếp. Loại to gan lớn mật chứng tỏ một điều rất đơn giản, đó chính là vô địch.

- Hoàng Cực Phách Thế!

Kẻ vừa tự xưng là tam thái tử, thần niệm vừa ngưng tụ lại thành hình, liền mãnh liệt bay về phía Ngân Sa. Sau đó đứng trong mây sét mà gầm lên, mang theo uy nghiêm của bậc hoàng giả, tung ra một quyền dữ dội. Bỗng chốc trong không khí liền ngưng tụ thành từng dòng từng dòng lốc xóay, giống hệt như bá chủ trên trời cao giáng hạ xuống nhân gian.

- Hoàng Cực Phách Thế quyền? Võ học của hoàng thất Đại Chu? Tam thái tử? Người này chẳng lẽ tam thái tử tiền triều Đại Chu, sáu mươi năm về trước sau khi hoàng thất Đại Chu bị diệt vong, chạy trốn vào trong dân gian, cho đến tận bây giờ còn không tìm thấy sao? Không ngờ dám ở trong lôi kiếp thôn phệ Ngân Sa, bất chấp thần hồn suy yếu. Đúng là muốn tìm cái chết!

Hồng Dịch cũng không ngờ rằng trong lúc độ lôi kiếp lại gặp phải dạng cao thủ hung hãn, bá đạo như thế này.

Hắn gần như không kịp suy nghĩ bất cứ điều gì, thần niệm lập tức ngưng luyện, mãnh liệt xông về phía trước, cả người lao lên trước mặt Thiện Ngân Sa, một tay Trí Tuệ Ấn, một tay Như Lai Thần Chưởng, tòan lực công kích.

- Như Lai Pháp Ấn!

Vị tam thái tử kia đúng là không ngờ rằng bất ngờ đụng độ phải Hồng Dịch như vậy. Nhìn thấy một pho tượng phật hũng vĩ hiên ngang, mang theo uy nghiêm của phật đạo bá chủ hàng lâm xuống nhân gian cuồn cuộn ập tới. Trong cỗ quyền ấn này dường như bao hàm cả đất trời, vừa xuất ra lập tức khiến cho phong vân ảm đảm. Thấy thế sắc mặt của hắn lập tức biến đổi mãnh liệt.

Ầm ầm!

Hai quyền va chạm vào nhau.

Hai cỗ thần hồn va chạm trực diện. Thân thể của vị tam thái tử thần bí kia chợt lóe lên, liền biến thành bảy, tám nghìn khối thần niệm. Lúc này thần niệm của hắn lại trở nên suy yếu, giống như bị trọng thương, tiếp đó cố gom tòan bộ lực lượng tàn dư, nhanh chóng bỏ chạy.

- Chạy đi đâu!

Hồng Dịch tức giận quát lên một tiếng. Hắn đang muốn đuổi theo tên tam đục nước béo cò kia mà tru diệt. Thế nhưng ngay sau đó, đột nhiên trên bầu trời, sấm sét vốn đã dữ dội lúc này càng trở nên điên cuồng hơn bao giờ hết. Sau đó một tấm lưới được kết bằng những tia lửa điện bỗng buông xuống.

Đúng là khí tức của sấm sét trên trời cao đang ngưng tụ lại.

Cùng lúc đó Hồng Dịch cũng cảm thấy bản thân vô cùng suy yếu, nếu cứ tiếp tục truy đuổi như vậy, lỡ ra đối phương có kẻ nào tiếp ứng thì bản thân sẽ gặp phải nguy hiểm. Chính vì thế hắn liền dừng lại.

- Thảo nào Huyền Thiên quán chủ nói rằng Đại Chu di cô đã xuất thế, không ngờ lại là một cường giả cấp bậc truyền thuyết như thế này. Hoàng thất Đại Kiền vẫn canh cánh trong lòng về việc không tìm được vị Chu tam thái tử này. Hơn nữa còn Đại Chu thái tổ nữa? Một tam thái tử đã đạt đến tu vi ngang với Hồng Lăng lão tổ rồi, hơn nữa còn vượt qua ba lần lôi kiếp. Tuy nhiên Đại Chu hiện giờ đã hòan tòan diệt vong, nếu ngươi không động đến ta, ta chưa chắc đã tìm đến ngươi. Hiện giờ không ngờ ngươi lại dám đắc tội với ta, nhất định sau này ta phải bắt bằng được ngươi.

Đại Kiền thái tổ sau khi tiêu diệt Đại Chu xong vẫn không bắt được Chu tam thái tử. Trong dân gian cho đến tận bây giờ vẫn lưu truyền rằng vị thái tử này vẫn còn sống, thế nhưng không một ai tìm ra tung tích của hắn. Thật không ngờ hắn hiện giờ lại ngang nhiên xuất hiện trước mặt Hồng Dịch.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Dương Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook