Chương 222: Đoạt phủ, đoạt kiếm!
Mộng Nhập Thần Cơ
30/03/2013
Trên lưỡi của chiếc cự phủ công kích vào lốc xoáy linh hồn của Hồng Dịch, máu tươi đầm đìa, mang theo một cỗ khí dương cương nồng nặc đến gay mũi. Loại khí dương cương nồng nặc đến gay mũi này có thể hun sống con người, thậm chí là ở khoảng cách ngàn bước ở bên ngoài, bất cứ loại thần hồn nào cũng đều cảm thấy chao đảo, run lên cầm cập.
Không cần nói cũng biết được đây chính là máu của võ thánh, là thứ khí huyết võ đạo có thể đánh trọng thương quỷ tiên, diệt sát thần hồn, là khắc tinh của âm hồn.
Chiếc cự phủ hai lưỡi này không phải là pháp khí do thần hồn khu sử, mà là do một cỗ lực lượng khổng lồ phá không ném tới.
Người ném còn đang đứng ở bên ngoài, cách nơi này hai ba trăm bước.
Cầm một chiếc cự phủ nặng mấy trăm cân, ném vượt qua khoảng cách ước chừng hai ba trăm bước, loại sức mạnh này quả thực không cách nào hình dung được, giống như mang sức mạnh của một con voi khổng lồ nhập vào thân thể của con người để thi triển ra một loại uy lực cường đại như vậy.
Người ném phủ là một nam tử thân mặc một chiếc đấu bồng đen nhánh, vóc người cường tráng, không nhìn rõ diện mục lắm.
Trang phục như vậy, chỉ có một người, đó chính là một trong thiên hạ bát đại yêu tiên, Hắc Lang vương, hiện giờ là nguyên soái kỵ binh Thiết Phù Đồ của Vân Mông quốc, Tất Thấp Hoa.
Còn chiếc cự phủ ném ra chính là Mạt Nhật thần phủ của hắn.
Ngoại trừ chiếc cự phủ đang mãnh liệt lao tới còn có năm đạo kiếm sát cùng lúc đó bay đến oanh kích linh hồn qua toàn của Hồng Dịch. Không cần phải nói cũng biết, đây chính là vô hình kiếm hoàn cương sát do đích thân Khổng Tước vương luyện chế.
Khổng Tước vương Hạnh Hiên lấy pháp lực tuyệt cao của quỷ tiên độ qua ba lần lôi kiếp, bằng vào thủ đoạn thông thiên triệt địa, để luyện thành kiếm hoàn sát khí, thực sự có thể khiến cho một người mới tu luyện sơ qua đạo thuật có thể dùng để giết chết một quỷ tiên đã vượt qua lôi kiếp.
Huống chi, nữ nhi của hắn là Hạnh vũ Tiên lại có lực lượng thần hồn ngang với quỷ tiên, đạt tới cảnh giới phụ thể đại thành, có thể phân thần hóa niệm, chỉ thiếu chút xíu nữa là có thể đột phá bình chướng sinh tử.
Đạo thuật của Hạnh Vũ Tiên so với tông chủ Khí Hồn môn Đoạn đại tiên sinh Đoạn Thiên Nhai hay so với Chu đại tiên sinh thì tinh thuần hơn nhiều lắm.
Thực ra, cho dù Hạnh Vũ Tiên có được Ngũ Hành Kiếm Sát thế nhưng lực chiến đấu vẫn không vượt qua được lôi kiếp quỷ tiên.
Không giống như Nạp Lan Hài, Nạp Lan Yên La, bọn họ có được Hoàng Tuyền Pháp Trượng, Vô Thường kiếm, uy lực rất lớn. Thế nhưng bọn họ còn chưa vượt qua lôi kiếp, căn bản khống chế không tốt, không phát huy được uy lực chân chính của hai kiện pháp bảo này.
Trong lúc Hắc Lang vương Tất Thấp Hoa ném Mạt Nhật thần phủ đến, Hạnh Vũ Tiên ở bên cạnh đồng thời xuất ra Ngũ Hành Kiếm Sát. Một tầng vỏ trứng màu vàng nhạt bao phủ lấy thân thể của nàng ta, khiến cho nàng ta vạn tà bất xâm, trăm pháp không thể phá được.
Chớ xem thường tầng đất màu vàng nhàn nhạt này. Đây chính là địa sát trong Ngũ Hành Kiếm Sát, kể cả là có sức mạnh của võ thánh cũng khó có thể một kích mà phá vỡ lớp vỏ bọc này chứ đừng nói chi đến đạo thuật của quỷ tiên.
Mạt Nhật đại phủ mang theo khí huyết của võ thánh cùng với Ngũ Hành Kiếm Sát đồng thời oanh kích vào lốc xoáy linh hồn khổng lồ của Hồng Dịch khiến cho vòng lốc xoáy này khẽ rung lên một cái.
Sự chấn động này khiến cho hai đại đường chủ Nạp Lan Hài, Nạp Lan Yên La hoãn được một nhịp thở.
Vừa thở được một hơi, hai đại đường chủ liền lập tức mở miệng huýt lên một tiếng, vội vàng trấn áp thần hồn xuống, đồng thời thi triển ra đạo thuật.
Nạp Lan Hài cầm trong tay Hoàng Tuyền pháp trượng, rồi mãnh liệt vũng lên, ném vào trong không trung.
Viên cầu thủy tinh ở đỉnh pháp trượng liền lập tức phóng ra một loạt những tia sáng vàng rực, tiếp đó những tia sáng màu vàng rực rỡ này hợp thành một vòng tròn ánh sáng giống như một chiếc bánh bột ngô, rồi kịch liệt xoáy tròn, cắt phá lốc xoáy linh hồn.
- Hoàng Tuyền Kim Luân!
Môn đạo thuật này cũng là một thứ đạo thuật có lực công kích rất mạnh, phân cách thần hồn. Thần hồn bị tách rời ra sẽ không thể hội tụ lại một chỗ. Cho dù miễn cưỡng trở về thân thể cũng sẽ khiến đầu óc đau đớn như muốn vỡ ra, trong đầu thống khổ chẳng khác nào búa bổ.
Nói một cách đơn giản, thần hồn nếu như bị Hoàng Tuyền Kim Luân này cắt đứt ra, chẳng những sẽ khiến cho lực lượng giảm đi mà còn gặp phải nguy hiểm do tinh thần bị phân liệt.
Ngay cả cao thủ quỷ tiên cũng không phải là ngoại lệ.
Đây là một môn đạo thuật cực kỳ lợi hại.
Trong khi đó, Nạp Lan Yên La thu hai tay về, thần hồn âm phong ngưng tụ trở lại. Một làn sương mù màu đen dày đặc được ngưng tụ lại thành một khối cầu nhỏ. Phía trên khối cầu này dường như có những tia sấm sét đen nhánh lóe lên, không ngờ thứ đạo thuật này lại giống như Thần Tiêu Đạo Lôi Pháp của Thiện Ngân Sa, cũng là thứ đạo thuật mô phỏng lôi đình.
Đây chính là lôi pháp Phá Hư Thần Lôi của Huyền Thiên quán Phá Hư đường, không phải là hỏa dược giống như ngoại đan lôi, mà chính là tâm lôi, pháp lôi.
Vô Thường kiếm của Nạp Lan Yên La cùng Đại Phá Hư thần cũng bị hút vào trong lốc xoáy linh hồn. Bây giờ nàng ta cũng chỉ có thể vận dụng được đạo thuật của bản thân để phản kích Hồng Dịch.
Hoàng Tuyền Kim Luân, Phá Hư Thần Lôi, hai thứ đạo thuật này công kích mãnh liệt vào lốc xoáy linh hồn của Hồng Dịch. Nhất thời, lốc xoáy linh hồn lại rung lên một lần nữa, khiến cho thần hồn của hai người Nạp Lan Hài và Nạp Lan Yên La cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.
Vừa rồi bọn họ bị linh hồn qua toàn chấn nhiếp, thần niệm ào ào cuốn vào bên trong, không cách nào thi triển ra được bất cứ thứ đạo thuật gì. Bây giờ mới có cơ hội thở ra một hơi.
Sau khi có được thời gian trì hoãn, đạo thuật của hai đại đường chủ này lập tức xuất ra liên miên bất tận.
Từng đạo Hoàng Tuyền Kim Luân, Phá Hư Thần Lôi mãnh liệt công kích, chẳng khác nào làn mưa xối xả quất vào vòng lốc xoáy linh hồn của Hồng Dịch.
Vừa rồi nếu không phải hai đại cao thủ Hắc Lang vương Tất Thấp Hoa, Hạnh Vũ Tiên tới cứu viện, thì hai vị quỷ tiên tu vi cao thâm này đã thua bởi tên Kim Chu pháp vương do Hồng Dịch đóng giả này rồi.
Tuy nhiên, nếu như chuyện hôm nay truyền ra ngoài, e rằng không có một ai dám tin tưởng.
Hồng Dịch, một kẻ vô danh tiểu tốt, lại suýt nữa giết chết hai đại cao thủ đại đường chủ tiếng tăm lẫy lừng của Huyền Thiên quán.
Kể cả là Kim Chu pháp vương đích thân tập kích, nếu nói là một kích mà giết chết hai vị đại đường chủ này thì cũng chẳng có ai tin là sự thật rồi.
Tuy nhiên thực lực hiện giờ của Hồng Dịch còn vượt trên cả Kim Chu pháp vương.
- Hai vị đường chủ không sao chứ?
Sau khi xuất ra Ngũ Hành Kiếm Sát, Hạnh Vũ Tiên bay về phía trước, thân pháp cực nhanh, vũ kỹ thậm chí không kém chút nào so với Triệu Phi Dung, tuyệt đối đã bước vào cảnh giới đại tông sư một cách vững vàng. Vị nữ nhi này của Khổng Tước vương, đạo vũ song tu, nhất định cũng đã đạt tới cảnh giới tuyệt đỉnh, chỉ còn thiếu một bước nhỏ nữa là đột phá đến cảnh giới quỷ tiên, võ thánh.
Tuy nhiên thành tựu như vậy cũng không có gì là ngạc nhiên lắm, ai bảo vị thiên chi kiêu nữ này lại có một người cha tuyệt đỉnh như vậy?
Nhìn thấy Nạp Lan Hài, Nạp Lan Yên La từ trên không trung chậm rãi hạ xuống, cũng không bị ngã chết, còn không ngừng phát ra các loại pháp thuật, cuối cùng Hạnh Vũ Tiên mới có thể yên tâm.
Phải biết rằng hai người này vốn là đang lơ lửng trên không trung, đều phải dựa vào thần hồn lực của đối phương mới đứng vững được, một khi thần hồn tán ra, hai ngươi lập tức ngã từ không trung xuống, cho dù không chết thì cũng gãy tay gãy chân.
Quỷ tiên cho dù lợi hại hơn đi chăng nữa thì cũng có thể bị ngã chết.
- Tại sao lại đến thêm hai cao thủ nữa nhỉ? Cho dù ta có ba đầu sáu tay cũng không thể ứng phó được với bốn đại cao thủ liên hợp công kích.
Rầm rầm rầm!
Ngũ Hành Kiêm Sát, Mạt Nhật thần phủ, Hoàng Tuyền Kim Luân, Phá Hư Thần Lôi liên tục công kích vào linh hồn qua toàn.
Lực lượng của bốn đại cao thủ, cộng thêm máu tươi của võ thánh và đủ loại bảo vật khiến cho Hồng Dịch rốt cuộc không thể kiên trì thêm được nữa, linh hồn qua toàn cũng không thể xoay tròn được nữa, liền lập tức tản ra, vô số âm phong, thần niệm nổ tan, bắn ra tứ phía.
Linh hồn qua toàn sau khi biến mất, trên không trung trở nên trống không, trên mặt đất chỉ còn chiếc hố sâu hoắm cùng đám nhà cửa, tường thành đổ nát do phá hư ngọc phù vừa nãy phát nổ.
Chuôi Mạt Nhật thần phủ của Hắc Lang vương phóng ra ban nãy, cùng với Vô Thường kiếm lại biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi, không biết thất lạc nơi nào.
- Hắn chết chưa?
Linh hồn qua toàn vừa tản ra, sau khi cỗ âm phong thần niệm phát nổ, Nạp Lan Hài vội vàng hỏi.
- Ta XXX, hắn quả thực là con gián đánh mãi không chết! Chúng ta liên thủ như vậy mà cũng không giết chết được hắn! Hắn vẫn còn cuỗm Vô Thường kiếm của ta và Mạt Nhật thần phủ của Tất huynh bỏ trốn rồi!
Nạp Lan Yên La bỗng nhiên nhảy lên, ngón tay mãnh liệt bắt pháp quyết, thúc dục thần niệm của bản thân, dường như là muốn thu hồi Vô Thường thần kiếm, thế nhưng lại không có nửa điểm động tĩnh.
Nàng ta tức giận đến cực điểm, thậm chí không hề để ý chút nào đến thân phận quỷ tiên, dùng tiếng Vân Mông quốc chửi ra một câu thô tục!
Làm cho nàng ta tức giận đến mức này, có thể tưởng tượng ra Hồng Dịch thực sự đã chọc giận nàng ta quá mức, thậm chí còn khiến đạo tâm của nàng ta dao động.
- Hắn cuỗm Mạt Nhật thần phủ của ta chạy trốn, trên đó nhiễm máu tươi của ta, dường như cũng không làm thương tổn đến hắn thì phải!
Tất Thấp Hoa thân mặc đấu bồng bỗng nhiên quát lớn lên một tiếng.
- Huyết khí dương cương của huynh thì có tác dụng gì. Vừa rồi ta mới dùng phá hư thần phù mà cũng không tạc chết hắn được đây này! XXXXXXX.
Nạp Lan Yên La lại chửi thêm hai câu Vân Mông thô tục. Cho dù không để ý đến thân phận quỷ tiên của mình, thì nàng ta cũng đường đường là Thần Nguyệt công chúa của Vân Mông quốc, mà lại mắng chửi không chút thể diện gì thế này, truyền ra e rằng thiên hạ chẳng ai dám tin là thật.
- Cái gì?
Trên khuôn mặt giống như tiên tử của Hạnh Vũ Tiên cũng lộ ra vẻ khiếp sợ.
Nhìn chiếc hố khổng lồ, đống nhà cửa, tường thành đổ nát bên dưới, nàng ta thốt lên một tiếng.
- Phá Hư ngọc phù cũng không nổ chết được hắn sao? Hắn vẫn có thể hung mãnh như vậy sao? Đến lúc cuối bốn người chúng ta liên thủ giáp công, hắn mới bỏ chạy. Trước khi rời đi còn muốn cướp đoạt bảo vật của chúng ta sao? Tại sao tên Kim Chu pháp vương này lại trở nên lợi hại đến như vậy?
Hạnh Vũ Tiên nói.
- Ta xem con nhện chết tiệt này không còn là nhện nữa rồi, mà là một con gián đánh mãi không chết.
Nạp Lan Yên La lại chửi lên một câu, sau đó sắc mặt cũng dần trấn định lại, dường như đã phát tiết tất cả oán khí phẫn nộ trong lòng, bây giờ đã khôi phục lại được đạo tâm, lời nói cũng trở nên ngưng trọng:
- Thế nhưng con nhện này mơ mộng hão huyền muốn cướp đi Vô Thường kiếm của ta, đó là sự sai lầm cực lớn. Bản tính của hắn vốn tham lam, từ trước đến giờ vẫn không thay đổi. Trên thân của Vô Thường kiếm có ba mươi ba đạo phá diệt thần chú, lại được gia trì thần lực chân chính của Đại Phá Hư thần. Nếu như hắn vọng động vào thần chú, chạm vào chỗ trọng yếu thì phân thân của Đại Phá Hư thần sẽ lập tức phủ xuống bên trong thân kiếm, từ đó mà thao túng thần kiếm tru diệt hắn. Hơn nữa, bất cứ lúc nào hắn cũng phải dùng đạo thuật để trấn áp thần kiếm, đề phòng thần niệm của ta huy động thu hồi lại.
- Không sai, trên Mạt Nhật đại phủ của ta cũng gia trì bảy mươi hai đạo thần niệm, trải qua sự rèn luyện máu huyết của ta nhiều năm, đã sơm liên thông với thân tâm của ta. Cho dù hắn cuỗm được thì cũng vô dụng. Bây giờ chắc hẳn hắn đang vận dụng thần hồn để mãnh liệt trấn áp. Hừ, con nhện này, đầu óc chắc hẳn có vấn đề, dám cướp pháp khí của chúng ta, hắn không biết rằng việc này sẽ tự khai báo vị trí của hắn cho chúng ta biết sao? Từ nay về sau, nhất cử nhất động của hắn đều nằm trong sự cảm ứng của chúng ta. Hắn đến nơi nào, chúng ta chỉ cần dựa vào sự cảm ứng với pháp khí là lập tức có thể tìm ra được.
Hắc Lang vương Tất Thấp Hoa nói.
- Hắn ra khỏi thành rồi!
Nạp Lan Yên La vừa hơi chút cảm ứng, liền nói ngay.
- Chúng ta ra thành truy sát hắn đi!
- Không cần thiết. Binh khí của chúng ta hắn không sử dụng được, còn phải lãng phí thần hồn trấn áp, đây có thể nói là một hành động ngu xuẩn. Hiện giờ Vô Địch hầu cùng Tinh Nhẫn hòa thượng đang giao thủ, từ trung tâm của cuộc chiến giữa hai đại võ thánh này, trong chu vi ba trăm bước xung quanh, tinh khí ngút trời. Thần hồn của ta mặc dù có thể tiến đến gần được thế nhưng cũng phi thường khó khăn, bất cứ thứ đạo thuật gì cũng khó mà thi triển ra được. Thần hồn tiến đến gần chỉ sợ rằng bọn họ xuất ra một quyền vô cùng đơn giản cũng đánh cho nát bấy.
Hắc Lang vương Tất Thấp Hoa nói.
Cùng lúc đó ánh mắt của bốn người nhìn về phía trung tâm của Thiên Vu thành cách đó bảy tám dặm. Ở nơi đó có hai đạo tinh khí vô hình, giống như lang yên xuyên thủng bầu trời, bọn họ cũng hiểu thứ đó kinh khủng đến mức nào.
Mấy đại cao thủ đạo thuật này tất nhiên cũng dùng đạo thuật để quan sát khí tượng, đây vốn là thứ mà mắt thường không thể nhìn thấy được.
Tinh khí huyết khí của võ thánh, mắt thường không nhìn thấy được. Người bình thường cũng chỉ có thể cảm giác được huyết khí dương cương hừng hực mà thôi, thế nhưng cao thủ đạo thuật lại có thể "nhìn" được khí tượng khổng lồ cùng khí thế quyền ý của võ đạo.
Tất Thấp Hoa mặc dù cũng là võ thánh, thế nhưng hắn lại là loại quỷ tiên võ thánh, so với võ thánh linh nhục hợp nhất thì hoàn toàn khác biệt.
Loại khác biệt này giống như Oa Ngưu (ốc sên) và Tê Ngưu (tê giác), đều có một từ là Ngưu, thế nhưng lại là hai loại khác biệt.
Vừa rồi, nếu như ở trên Mạt Nhật thần phủ thấm máu tươi của võ thánh linh nhục hợp nhất, ẩn chứa võ đạo quyền ý trong đó, thì thực sự có thể khiến cho Hồng Dịch bị trọng thương.
- Càn Khôn Bố Đại nằm trong tay Tinh Nhẫn hòa thượng thật sao? Thế còn tông chủ của Vu Quỷ đạo Vũ Ô Đồng và ba tên đại trưởng lão thì sao?
Bỗng nhiên Nạp Lan Yên La hỏi.
- Tông chủ của Vu Quỷ đạo Vũ Ô Đồng trúng phải Ly Hỏa sát kiếm hoàn của ta, ta cùng Tất đại nguyên soái đang muốn tru diệt hắn thì liền nghe thấy một tiếng nổ mạnh, cùng lúc đó cảm ứng được hai người các ngươi đang gặp nguy hiểm, vì vậy lập tức bay đến đây. Còn Vũ Ô Đồng dựa vào Vạn Quỷ Linh Kỳ cùng sự bảo vệ của Thi Hoàng đã tụ tập lại với ba tên đại trưởng lão rồi. Hiện giờ, tất cả nhân mã của Vu Quỷ đạo đã bị giết chết, chỉ còn tên tông chủ cùng ba đại trưởng lão mà thôi, còn có cả một tên khó dây vào là Tinh Nhẫn hòa thượng.
Hạnh Vũ Tiên nói.
- Những kẻ này, hiện giờ đang ở trung tâm của Vạn Quỷ Triều Tông đại trận, cùng Vô Địch Hầu giao đấu.
- Không ngờ rằng Tinh Nhẫn hòa thượng năm đó chỉ là một trong một trăm lẻ tám bồ tát của Đại Thiện tự, khi ấy mới chỉ là một cao thủ võ đạo đại tông sư. Ai dè hôm nay, trải qua hai mươi năm nếm mật nằm gai ở Mãng Hoang khổ luyện, lại có thể trở thành võ thánh. Không biết hắn ta so với Tứ đại thiên vương hai mươi năm trước thì thế nào đây.
Nạp Lan Yên La nói:
- Chúng ta ở đây chờ cho bọn chúng đánh nhau cho tới khi ngươi chết ta sống, rồi vào chiếm tiện nghi, hay là trực tiếp xông vào? Nên biết rằng tên tiểu tử Vô Địch hầu kia thâm sâu khôn lường, nếu như hắn đoạt được Càn Khôn Bố Đại rồi dựa vào Tạo Hóa Hồ Lô tùy tiện bỏ đi thì chúng ta cũng không đuổi kịp được hắn đâu.
- Không phải lo về chuyện này. Cho dù bọn chúng đoạt được Càn Khôn Bố Đại thì các cao thủ của Hỏa La quốc, Nguyên Đột quốc đều chờ sẵn ở bên ngoài.
..........
Thiện Ngân Sa ngồi dưới mặt đất, ánh mắt nhìn về luồng tinh khí ngút trời ở phía xa xa trong Thiên Vu thành cùng với một làn khói đen đang bao phủ bên ngoài.
Đột nhiên ánh mắt của nàng chớp động, liền nhìn thấy một luồng âm phong bao phủ một thanh kiếm, một chiếc rìu bay tới. Tiếp đó luồng âm phong hạ xuống thân thể của Hồng Dịch. Thân thể của Hồng Dịch khẽ cử động rồi mở mắt.
- Mạt Nhật phủ! Vô Thường kiếm!
Thiện Ngân Sa nhìn một rìu một kiếm rơi xuống, cả kinh thốt lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.