Dương Thần

Chương 21: Mua cung luyện lực

Mộng Nhập Thần Cơ

30/03/2013



“ Thì ra là thế, nếu như thoát xác dạo chơi, thần hồn bị tổn thương, người luyện võ không giống như thế, có y dược, thầy thuốc có thể chữa trị được, thần hồn là một nhóm vô hình vô chất, một khi bị thương tổn, rất khó khỏi hẳn được, chẳng những không thể tu luyện, mà còn có thể bị tàn tật cả đời.

Sau khi thương thế của thần hồn tốt hơn, Hồng Dịch biết được rất nhiều cấm kị, nhớ lại ngày đó khi sửa sang lại bộ sách trong sơn cốc, đã đọc rất nhiều điển tịch tu đạo, khi nhớ lại, đối với thuật tu luyện thần hồn linh ngộ càng thêm sâu sắc.

Đại đa số những điển tịch được nói trong kinh sách, thì tu luyện thần hồn thuật là một ý niệm rất nhiều, nhưng toàn bộ đều là rèn luyện thần hồn thuật, cũng không có nói tới sau khi thần hồn bị thương, làm thế nào mới có thể khôi phục và điều dưỡng.

Nguyên nhân chính vì cái này mà người tu luyện cần phải cận thận từng ly từng tí một không dám tuỳ tiện thoát xác mà dạo chơi.

“ Không dám xuống nước làm quen với thuỷ tính thì sao có thể luyện ra một thân bản lĩnh dạo chơi dưới nước? Nếu ở trên bờ mà nghiền ngẫm thuỷ tính, vĩnh viễn kém với tự mình xuống nước mà nếm thử. May mắn là, Di Đà kinh còn có công hiệu. Di Đà phật pháp quả nhiên là trấn áp được tà ma, là phương pháp vô thượng để khôi phục thần hồn tổn thương, có phương pháp này, ta chỉ cần phải tiểu tâm nhất điểm( * Để ý tới một vấn đề duy nhất ), không để hồn phi phách tán, vô luận là tổn thương như thế nào, đều có thể khôi phục được, có thể yên tâm mà can đảm thoát xác rèn luyện thần hồn.”

Tìm tòi thông qua cửa này, Hồng Dịch lại vừa hiểu được một chút yếu điểm để tu luyện khớp xương.

Đêm khuya yên tĩnh.

Hồng Dịch lại vừa thoát xác, nhẹ nhàng đung đưa bay tới đông viện “ Vân Đình Trai.”

Quả nhiên Hồng Tuyết Kiều đang khổ luyện tại đây như trước kia, quyền đến cước đi.

Này!

“ Hổ ma thân yêu! Hổ mà ba sơn! Hổ ma hạ sơn! Hổ ma vận tích! Hổ ma cuồng khiếu! Hổ ma bính đầu! Hổ ma tê dương! Hổ ma khiêu giản!

(*Đây là một đoạn khẩu quyết, dịch ra thì chẳng có ý nghĩ gì cả, nhưng mình cũng tạm dịch để mọi người hiểu rõ hơn: Hổ ma vươn mình! Hổ ma cào núi! Hổ ma xuống núi! Hổ Ma sinh sống! Hổ Ma gào thét điên cuồng! Hổ ma đối đầu! Hổ ma giết dê! Hổ ma nhảy múa. - một ngày của con hổ :110:.).

Hồng Tuyết Kiều chân đạp bộ pháp, trong lúc thi triển quyền cước, răng cắn chặt, bụng vận khí, quát ra liên tiếp tám cái tên, làm tăng lên uy thế của quyền pháp.

Hổ Ma luyện cốt quyền tổng cộng có tám thức. Mỗi thức đều có mấy chục loại biến hoá.

Chỉ thấy nàng tinh thần phấn chấn, mỗi quyền đánh ra là lúc xương cốt toàn thân ở trong tựa hồ như đang run rẩy, trảo giáp đều xuất hiện, va chạm vào nhau trong lúc đó, Hồng Dịch ở bên cạnh nhìn đều cảm giác được các cốt xương của nàng giống như là một thanh đao bình thường được đá mài rũa, dần dần sinh ra mũi nhọn vậy.

Dựa theo độ mẫn cảm thì du hồn Hồng Dịch đã cảm nhận được quyền cước của Hồng Tuyết Kiều mỗi một lần xuất hiện đều gia tăng vào đó một loại lực xuyên phá sắc bén.

Luyện cốt như cương! Quyền lấy lực xuyên phá làm chủ, là cảnh giới khác biệt đặc thù từ võ sĩ đến võ sư.

Cơ bắp cùng da thịt đã luyện tới hoả hầu của võ sĩ, có khả năng kháng trụ lại đả kích của quyền đấu, nhưng lại không thể kháng cự được quyền đấu của võ sư đã luyện cốt như cương.



Lúc này, Hồng Tuyết Kiều đã từ từ từng bước một hướng tới cảnh giới võ sư.

Ánh mắt của Hồng Dịch lúc du hồn cũng có thể cảm giác được, trong cơ thể của Hồng Tuyết Kiều huyết khí ngày càng cường đại. Có khi lại gần hơn, du hồn bị huyết khí xuyên thấu vào rất là khó chịu.

Bất quá Hồng Dịch lại nghĩ tới môn công pháp chữa trị thần hồn, nên cũng không quá sợ.

Hồng Dịch quan sát liền mấy buổi tối, vừa định tiến lên nhìn kĩ lại kinh thư.

Bởi vì Hồng Tuyết Kiều đôi khi phải dừng lại nghiềm ngẫm ý tứ trong kinh thư, thời gian đọc cũng tương đối dài, nhưng thật ra lại làm cho Hồng Dịch dễ dàng thấy được toàn bộ nội dung trên quyển sách.

Hồng Tuyết Kiều ngoại trừ luyện tập “ Hổ Ma quyền.” Hồng Dịch còn phát hiện ra nàng còn luyện một loại quyền pháp khác là “ Tiểu Thiên Cương cầm nã thủ.”.

Chiêu quyền pháp này, không phải là rèn luyện cơ bắp cùng da thịt, cũng không phải luyện xương cốt, hoàn toàn là dùng để giết địch, lúc sử dụng có thể toàn phá thân thể của địch nhân. Tổng cộng có mười hai thức.

Hồng Dịch yên lặng ghi tạc trong lòng.

Lúc bên cạnh Hồng Tuyết Kiều, Du Hồn Hồng Dịch cũng học, không phải du hồn luyện võ mà là thuận tiện ghi nhớ mà thôi.

Có quyền phổ đối chiếu với điệu bộ của Hồng Tuyết Kiều, thêm vào nữa Hồng Dịch còn có “ Ngưu Ma đại lực quyền” làm trụ cột, đối với Hổ Ma luyện cốt, quyền thế của quyền, trong lòng lĩnh ngộ không ngờ lại tinh thâm hơn so với Hồng Tuyết Kiều.

Có lúc Hồng Tuyết Kiều luyện công xuất hiện vài vị trí sai khác so với trong quyền phổ, không ngờ Hồng Dịch cũng có thể nhìn ra được.

---------------------------------------------------------------------------------------------------

Hồng! Hồng! Hồng!

Cửa sổ đóng chặt, cửa phòng cũng khoá kín, căn phòng trở lên u ám và tối om, phía sau giường của Hồng Dịch có một khoảng trống chừng bốn năm thước vuông, chính là khu vực luyện công của hắn.

Nơi này mặc dù tương đối nhỏ hẹp, nhưng đối với Hồng Dịch mà nói, như vậy là đủ rồi. Chỗ nhỏ, bốn phía bị phong bế, ngược lại có một loại thần khí không phát tán ra được, cảm giác như đang bao phủ quanh nơi này.

Một khối cơ nhục lớn trên người hoạt động, Hồng Dịch cảm giác được thân thể mình đang từ từ trở lên cường tráng mà có lực.

Cố định hít thở, hai tay nhấn một cái vào bụng, song quyền của Hồng Dịch đều xuất hiện, thắt lưng duỗi thẳng, cổ dựng đứng (* Thế đứng tấn ), một chiêu “ Ngưu Ma đỉnh giác” đánh ra, khí tuỳ theo quyền mà ra, phát ra thanh âm tựa như ngưu hống.

Song quyền này xuất ra, vừa lúc đánh vào một tấm ván gỗ dày tầm hai ngón tay, răng rắc một tiếng, tấm ván gỗ bị đánh thành hai đoạn.

Đây là một tấm ván gỗ có chút cứng rắn, hắn mới tìm tới để thử lực.

“ Rốt cuộc ta không phải là một tay trói gà không chặt nữa!”



Hồng Dịch sau khi song quyền đoạn tấm ván gỗ ra làm hai, nhìn lại hai tay mình, mắt nhắm lại, lòng tràn đầy hoan hỉ.

Dùng ý niệm trong đầu cảm giác tứ chi của mình, eo bụng, lồng ngực, sau lưng, hai mông, tuỳ ý khoa chân múa tay vài cái, luyện nhục quyền thuật trong Ngưu Ma Đại Lực Quyền, phát hiện ra mỗi động tác của mình tựa hồ đều có thể đem toàn bộ lực lượng của cơ nhục liên tiếp phát ra.

Một quyền đánh ra, có khả năng nối liền lực lượng của cơ nhục toàn thân.

“ Luyện thêm một thời gian nữa, cơ nhục toàn thân sẽ đủ rắn chắc. Bất quá thần hồn lớn mạnh hơn, ý niệm khống chế thân thể linh hoạt hơn rất nhiều.”

Hồng Dịch cảm thụ được biến hoá của mình, cảm giác được tu luyện thần hồn, cũng có lợi ích đối với phương diện võ công.

“ Khó trách muốn song tu tính mệnh, thân thể là thuyền, hồn là người trên thuyền, thân thuyền chắc chắn, người liền an toàn. Giống như, người ổn định, cũng có thể không chế tốt cái thuyền, hai cái này hỗ trợ tốt lẫn nhau.”

Ô ô ô, ô ô ô.

Lò sưởi dưới chân giường là một chiếc bếp lò nhỏ, bên trên truyền tới tiếng kêu, theo sau là hương rượu thơm toả ra bốn phía.

“ Tô Hợp Hương Tửu này nấu tốt lắm. Mặc dù so ra công hiệu còn kém hơn một trong Quỳnh Tương tửu của Tử Nhạc nọ, bất quá dùng để điều trị thân thể, cũng rất không tồi rồi.”

Hồng Dịch lấy ra một chiếc chén nhỏ, rót rượu vừa nấu vào trong một cái bát, uống vài ngụm, sau đó cẩn thận đứng lên, cởi quần áo, lau qua toàn thân.

Loại rượu này tên gọi là Tô Hợp Hương Tửu, là do Bạch Tử Nhạc trước khi đi nói cho Hồng Dịch phương pháp đun nấu, có thể cường thân kiện thể ( * ý nói làm thân thể trở lên tráng kiện, khoẻ mạnh) , điều trị nội tạng, đúng là dược vật tốt nhất chuẩn bị cho luyện võ.

Mặc dù Tô Hợp Hương Tửu này còn kém xa so với Quỳnh Tương, nhưng Quỳnh Tương sản xuất cực kì khó khăn, là hơn xa so với cách đun nấu đơn giản của Tô Hợp Hương Tửu. Chỉ cao lương tửu bình thường, hơn nữa chỉ mấy giờ đun nấu dược liệu là hoàn thành.

Bạch Tử Nhạc được xưng là Tửu Thần, nghệ thuật dùng rượu để điều dưỡng thân thể tất nhiên rất sâu đậm.

Lau xong thân thể, cảm giác toàn thân ấm áp thoải mái. Hồng Dịch mặc quần áo, cầm theo túi tiền, đi ra khỏi phòng, hướng tới cửa hàng “ Quán Sắt Hào” trên đường cái phía đông của Ngọc kinh thành.

“ Quán Sắt Hào” là cửa hàng chế tạo cung tên lớn nhất của Ngọc Kinh Thành.

Pháp luật về binh khí của Đại Kiền vương triều cấm dùng nỏ nhưng không cấm dùng cung, cung thật ra có thể mua được.

Kì thật lấy thân phận tú tài của Hồng Dịch mà nói, còn có thể đi du lịch cả nước.

Hồng Dịch mua cung, đúng là muốn thử lực, bởi vì bên trong quân đội có cuộc thi võ đường, vòng thứ nhất chính là xạ nghệ. Cung mã xạ nghệ là võ nghệ căn bản.

“ Nếu như ta có thể kéo tới 60 cân cung sợ tơ tằm, có thể liên tiếp bắn tên ra, như vậy đã tới trình độ của võ sinh, nếu như không được, còn có thể để luyện tập thêm. Mua một cái cung nhẹ trở về, để luyện lực cũng khá tốt, đến mức 80 cân, 120 cân, 120 cân là cung gân bò, tạm thời còn chưa nghĩ tới nó.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Dương Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook