Dương Thần

Chương 366: Thần niệm phân tách!

Mộng Nhập Thần Cơ

30/03/2013



Hồng Dịch sau khi xuất phát từ Ngọc kinh, đi qua Vinh Châu, Khánh Châu cùng vài tỉnh khác, đến lúc này đã còn cách chiến trường ở Sa Châu không xa nữa.

Dọc theo mấy vạn dặm trên con đường từ Đại Kiền đến Tây Vực hắn có thể thấy được thần tình vô cùng khẩn trương gấp gáp của những người buôn bán, ngay cả số lượng võ đạo cao thủ của các đại môn phái hay người của các tiêu cục lớn cũng tăng lên rất nhiều, đồng thời những người đi lại trên đường, quần áo dường như cũng phồng hẳn lên, chắc hẳn có dấu binh khí trong đó.

Hoàng triều Đại Kiền tuy rằng cấm dân thường mang đao, thế nhưng hiện giờ Tây Vực là nơi chiến tranh loạn lạc, trời cao hoàng đế ở xa, mệnh lệnh của hoàng đế lúc này thật sự cũng không còn quản được tới tận nơi này nữa rồi.

Dưới tình huống như vậy, chỉ cần không nghênh ngang vác kiếm trên vai thì sĩ binh hay tuần kiểm ti cũng sẽ không điều tra kiếm chuyện.

Đương nhiên cũng có một vài binh sĩ cố ý gây sự, muốn doạ dẫm lừa gạt kiếm chút béo bở, do đó dẫn đến có nhiều trường hợp dùng binh khí đấu đá.

Đường dài trăm vạn dặm, thói đời nóng lạnh, chiến tranh khiến bách tính lo lắng khẩn trương, tất cả đều khiến cho Hồng Dịch cảm thụ vô cùng sâu sắc. So với bầu không khí tĩnh lặng, bình yên nơi Ngọc kinh thành, quả thật nơi đây mang lại cho hắn một cảm nhận mới mẻ.

Tuy nhiên Hồng Dịch hiện giờ là thống lĩnh quân Đại Kiền, trên người có thánh chỉ, mỗi đoạn đường đều có dịch trạm, bên người lại có binh hùng tướng mạnh, vì thế cũng không gặp phải phiền phức gì cả. Hạng nhân vật giang hồ hay cường hào lang thang cũng không dám trêu trọc vào đoàn người của hắn.

Cuối tháng tư, đã gần đến đầu tháng năm, thời tiết ở Xích Châu liên tục oi bức ngột ngạt, khí trời âm u, đất đá bay mù mịt, trên bầu trời tiếng sấm cuồn cuộn vang lên, mắt thấy sắp có mưa to chớp giật sắp đến.

Lúc này Hồng Dịch cùng Thiện Ngân Sa cuối cùng cũng chuẩn bị độ lôi kiếp.

Chỗ mọi người dừng lại là một nơi thâm sâu trong lòng dãy Côn Nga sơn, một toà danh sơn của Xích Châu.

Dãy Côn Nga sơn này dài đến mấy nghìn dặm, trải dài đến tận trung tâm Sa Châu, thông suốt ra biên giới, đâm thẳng vào lãnh thổ của Hoả La quốc. Đây cũng là một dải núi hùng vĩ giống như Thái Thuỷ sơn ở Trung Châu, khắp nơi đều là cây cỏ, những khe rãnh, động huyệt bí ẩn, vô số kỳ trân dị thú, hơn nữa môi trường sống khắc nghiệt, hoàn toàn không có người sinh sống.

Nơi Hồng Dịch dừng lại là một nơi thâm cốc tồn tại từ thời cổ xưa, không một bóng người.

Ở trong thâm cốc này hắn bố trí tấm màn Phân Cách Hai Thế Giới, hơn nữa còn sử dụng năng lực phi phàm của Càn Khôn Bố Đại, kể cả lôi kiếp cao thủ cũng khó tìm ra được chỗ này.

Tĩnh Nhẫn hoà thượng, Tiểu Mục, Xích Truy Dương, Tiểu Thù, Tiểu Tang, Tiểu Phỉ, Mộ Dung Yến, Chu đại tiên sinh...những cao thủ đạo thuật, võ thuật này chia nhau đứng ở các phương vị, nghiêm ngặt quan sát động tính bốn phía xung quanh.

Lần này Hồng Dịch và Thiện Ngân Sa cùng nhau độ lôi kiếp, vì thế phải phòng bị, Hồng Dịch đương nhiên phải bố trí vẹn toàn chu đáo.

Vù vù vù vù!

Cuồng phong thét gào!

Đất trời hôn ám!

Trong cuồng phong còn mang theo vô số cát sỏi màu vàng đất. Có cát sỏi bụi mù, bởi lẽ nơi đây tiếp giáp với Tây Vực.

Bỗng nhiên, trên bầu trời u ám, một tia thiểm điện thật lớn loé lên, tựa như kiếm sắc của thiên thần, chớp loáng xé rách màn trời tối tăm.

Tia thiểm điện cuồng bạo bất thình lình loé lên khiến cho Tiểu Mục, Chu đại tiên sinh, ba nhóc tiểu hồ ly, Đại Kim Chu đều hơi biến sắc, tóc gáy toàn thân dựng đứng cả lên.

Gió to chớp giật, người trong thiên hạ, không ai không sợ hãi.

Nhất là người tu luyện đạo thuật, từ sâu trong ý thức của bọn họ, điều đáng sợ nhất chính là sấm sét. Nỗi sợ này tựa như người mắc chứng sợ độ cao, phải đứng trên toà lầu trăm trượng nhìn xuống vậy.

Thậm chí ngay cả Thiện Ngân Sa, vào lúc này khi nhìn lên bầu trời, chứng kiến tia thiểm điện điên cuồng xé rách mây mù đánh xuống, cũng không khỏi nhíu mày lại. Mặc dù nàng chuẩn bị rất chu toàn, thế nhưng khi thực sự đối mặt với lôi kiếp, trong lòng cũng khó tránh khỏi có chút sợ hãi.

Khi độ lôi kiếp, bất cứ thứ pháp bảo gì cũng vô tác dụng, chỉ được dùng thần niệm của bản thân thôn phệ ý chí thiên địa sinh ra trong sấm sét, từ đó khiến cho thần niệm bản thân càng thêm lớn mạnh. Nếu không phải vì như vậy thì cũng chẳng cần độ lôi kiếp làm gì.

Rẹt rẹt rẹt rẹt!

Những tia điện chớp liên tục loé lên, sấm sét liên tục đánh xuống, trời đất rung chuyển, tựa như trở về thuở khai thiên lập địa, khiến người người kinh tâm động phách, quỷ tiên không dám ra khỏi cửa, mọi loại pháp thuật thần thông đều vô nghĩa.

- Điều gì cần phải tới cũng đã tới rồi, Ngân Sa, đi nào, chúng ta cùng nhau độ lôi kiếp!

Hồng Dịch mỉm cười, khuôn mặt lộ ra vẻ bình tĩnh. Hắn ngồi ngay ngắn trên mặt đất, bốn nghìn tám trăm khối thần niệm trong suốt, từng khối từng khối cuồn cuộn tuôn ra, tản mát uy thế cường đại, dưới cuồng lôi thiểm điện, không chút dao động hay bất cứ hiện tượng rạn nứt nào cả, vô cùng thoải mái, an bình tường hoà.

- Được!

Thiện Ngân Sa trầm mặc một hồi, nhìn thần niệm của Hồng Dịch xuất khiếu tuôn ra bên ngoài, liền cũng ngồi xuống mặc vận thần niệm. Chỉ chốc lát sau, từ trong mi tâm của nàng cũng tuôn ra hai nghìn ba trăm khối thần niệm nửa trong suốt, khí tức tràn ngập sự ấm áp.

Thế nhưng khi những khối thần niệm này vừa xuất ra, dưới bầu trời đầy sấm chớp cũng khẽ rung lên đôi chút.

Trên bầu trời, mỗi một tiếng sấm vang rền, mỗi một tia thiểm điện loé lên đều khiến cho thần niệm của Thiện Ngân Sa đều khẽ run lên đôi chút, không an tường, vững tại như thái sơn, như đại phật của Hồng Dịch.

- Thần Tiêu chí đạo, Thiên Tâm Ngự Lôi!

Từng khối thần niệm của Thiện Ngân Sa đều khẽ vận chuyển lên, thần niệm từng chút từng chút trở nên cứng rắn. Chớp một cái liền bay vút lên bầu trời, quyết không quay trở lại.



Tiểu Mục, Chu đại tiên sinh cùng đám người bên dưới đều mở to mắt ra nhìn, trong lòng dâng trào nhiệt huyết trước sự can đảm của Ngân Sa, thậm chí ngay cả một cô bé nghịch ngợm như Đại Kim Chu, lúc này cũng trở nên yên lặng, không ngọ ngoậy chút nào.

Chờ thần niệm của Thiện Ngân Sa bay vút lên bầu trời một lúc, bốn nghìn tám trăm khối thần niệm của Hồng Dịch cũng bất ngờ bay vút lên không trung, theo sát Thiện Ngân Sa để bảo vệ nàng.

Tiến vào trong tầng mây, khắp nơi là cuồng lôi thiểm điện, Hồng Dịch cảm nhận lại khí tức hùng hồn điên cuồng mà quen thuộc đang hừng hực ập tới.

Tuy nhiên lúc này đạo thuật của Hồng Dịch đã tăng tiến rất nhiều, lại trải qua sự gột rửa của bách thánh, thêm nữa còn vạch ra chí nguyện vĩ đại cho bản thân, gột rửa tín niệm.

Hiện giờ mỗi một khối thần niệm của hắn đều cực kỳ cường đại, rất dễ dàng xuyên qua tầng mây sét thứ nhất, tiến vào sâu hơn.

Lúc này Thiện Ngân Sa cũng tiến vào trong sấm sét, mỗi một khối thần niệm cũng đã bắt đầu khởi chiến với ý chí của thiên địa.

Hồng Dịch nhìn thấy hơn hai nghìn khối thần niệm của Thiện Ngân Sa kiên định dị thường, vì thế cũng yên lòng, sau đó nhanh chóng chuyển thân, hướng vào vùng trung tâm của mây sét bay đi.

Ầm ầm!

Hồng Dịch thoáng chốc tiến nhập vào bên trong tầng mây sét thứ hai. Ngay lập tức hắn cảm nhận được cả đất trời như có chút biến đổi, giống như vừa tiến vào một thế giới mới.

Mỗi một đạo sấm sét, mỗi một tia thiểm điện đều có thể dừng lại giữa không trung, trong một khoảnh khắc ngắn ngủi mở ra một tiểu thiên thế giới. Thậm chí còn có khả năng xé rách hư không, khiến cho thần niệm bị hút vào những thế giới vô danh khác.

Nhất là ở vùng trung tâm sâu nhất của sấm sét lại càng thâm sâu khó dò, không biết ở nơi đó rốt cục có những thứ gì.

- Sấm sét có chín tầng, đây là tầng lôi kiếp thứ hai sao?

Sau khi tiến vào tầng lôi kiếp thứ hai, trong cơn sấm chớp điên cuồng, hàng loạt tiếng ầm ầm rung chuyển đất trời vang lên không ngớt, hắn nhìn thấy có rất nhiều điểm ánh sáng lung linh trong suốt xuất hiện giữa không trung. Những điểm sáng lung linh này giống hệt như thần niệm của Hồng Dịch, đều bắn ra những tia hào quang nhọn hoắt, tựa như cương châm, mơ hồ lộ ra khuôn mặt vô cùng dữ tợn, khí tức của chúng điên cuồng, cuồn cuộn tựa như thiên quân vạn mã, vùn vụt hướng về Hồng Dịch mà đánh tới!

- Giết!

Những điểm sáng lung linh mới xuất hiện này dường như có chút ý thức của bản thân!

Không, là một thứ ý thức cường đại đến dị thường! Hồng Dịch lúc này lập tức như rơi vào địa ngục, rơi vào sự cắn xé điên cuồng của những con ác quỷ cường đại này.

Vạn ma thôn phệ!

- Vô Lượng Quang! Tất cả nhập vào trong thân thể ta!

Đối mặt với những cỗ thần niệm cường đại, những điểm ánh sáng lung linh đang ùn ùn kéo đến kia, trong thần niệm của Hồng Dịch khe khẽ mỉm cười, lập tức bốn nghìn tám trăm khối thần niệm bất ngờ biến thành bốn nghìn tám trăm pho tượng đại phật.

Những đại phật này vừa xuất hiện liền vung tay chộp ra, trong thoáng chốc nghiền nát những điểm sáng lung linh kia trong lòng bàn tay.

Ầm!

Một điểm ánh sáng bị bóp nát vụn, phát ra kêu gào thê lương thảm thiết, sau đó bị hút vào trong khối thần niệm của Hồng Dịch.

Trong nháy mắt, bốn nghìn tám trăm khối thần niệm của Hồng Dịch lập tức huỷ diệt toàn bộ ý niệm của đất trời do tầng lôi kiếp thứ hai sinh ra! Hoàn toàn thôn phệ vào trong linh hồn!

Thế nhưng một điểm ánh sáng bị bóp nổ, lập tức có vô số điểm ánh sáng khác vây tới.

Những điểm ánh sáng này không ngờ lại hoá thành những đại phật nho nhỏ, giống hệt như đại phật do bốn nghìn tám trăm khối thần niệm của Hồng Dịch biến thành. Những đại phật do ý niệm của sấm sét biến thành này, trên tay cầm những thanh đao kiếm trong suốt, thi triển một loại đao thuật huyền ảo kỳ bí, mang theo quyền ý khí thế hùng hồn cuồn cuộn.

- Trí Tuệ Ấn! Như Lai Thần Chưởng!

Bốn nghìn tám trăm hoá thân đại phật của Hồng Dịch cùng lúc đó cũng chấn động, mãnh liệt tung ra một kích!

Rầm rầm!

Một loạt những âm thanh điên cuồng vang lên, toàn bộ ý niệm của thiên địa liền bị đánh nổ tung, biến thành những luồng sóng ánh sáng lưu chuyển, sau đó nhanh chóng bị đại phật thôn phệ.

Bỗng nhiên Hồng Dịch sinh ra một thứ cảm giác lạ lùng, cảm giác này giống như con voi uống no nước rồi thì phải.

Đây là hắn đã thôn phệ ý niệm của đất trời đã đến mức no căng bụng rồi.

Thế nhưng ý niệm của đất trời do sấm sét bạo tạc mà sinh ra lại vô cùng vô tận, không ngừng lao tới. Hơn nữa mỗi lúc càng trở nên cường đại hơn, mãnh liệt hơn. Tuy rằng bị Hồng Dịch vung tay một cái là nổ tung, thế nhưng chúng vẫn ùn ùn sinh sôi, ùn ùn tiến vào thần niệm của Hồng Dịch, khiến cho linh hồn của hắn như muốn căng phồng mà nổ tung ra.

- A!

Cuối cùng, sau một loạt đòn công kích lên những khối thần niệm ánh sáng kia, hết đánh nổ rồi lại thôn phệ, cứ liên tục như vậy, bốn ngàn tám trăm khối thần niệm của Hồng Dịch dưới hình dạng của bốn ngàn tám trăm đại phật rốt cục không chịu đựng nổi nữa, căng phồng đến cực hạn.

Bồng!

Một khối thần niệm do thôn phệ quá nhiều ý niệm đất trời liền nổ bụp một cái, phát ra một âm thanh rạn nứt, sau đó không ngờ lại phân tách hai khối thần niệm.



Hai khối thần niệm vừa phân tách ra tỏ vẻ cực kỳ yếu đuối.

Ngay lập tức, những khối thần niệm ánh sáng kia tựa như ruồi nhặng ngửi thấy mùi máu, điên cuồng kéo tới! Mắt có thể thấy hai khối thần niệm mới phân tách kia trong nháy mắt sẽ bị nghiền nát, cắn nuốt.

- Cút ngay!

Hồng Dịch gầm lên một tiếng. Hai khối thần niệm mới phân tách kia lập tức loé sáng lên, vận khởi Quá Khứ Kinh, khôi phục lại thực lực, một lần nữa lại đứng dậy, chiến đấu chống lại những khối thần niệm ánh sáng kia.

Trong chốc lát một loạt những âm thanh rầm rầm, rầm rầm rầm rầm rầm rầm, liên tục vang lên!

Bốn nghìn tám trăm khối thần niệm của Hồng Dịch, hơn phân nửa đã phân tách làm hai phần, biến thành hơn sáu nghìn, gần đạt đến con số bảy nghìn khối thần niệm!

Thế nhưng những khối thần niệm này suy yếu vô cùng!

Đây là khâu tối quan trọng trong khi độ lôi kiếp, phân tách thần niệm!

Trong nháy mắt khi thần niệm phân tách, linh hồn giống hệt như người phụ nữ mới sinh hài tử, suy yếu đến cùng cực, đến chín phần mười các cao thủ độ lôi kiếp đều bị tan biến thành tro bụi tại cửa khẩu này.

Rất nhiều trưởng lão các đời của Đại Thiện Tự cũng không cầm cự được tại khoảnh khắc này mà bị sấm sét đánh tan thành tro bụi.

Lúc này, việc tu luyện Quá Khứ Kinh đã phát huy tác dụng!

Bốn nghìn tám trăm khối thần niệm sau khi phân tách xong, liền biến thành vừa tròn bảy nghìn hai trăm khối!

Hồng Dịch lần thứ hai xung phong liều chết xông vào bên trong đám mây sét! Lúc này hắn đã hấp thủ đủ ý chí của thiên địa, cũng không biết trải qua bao lâu, có lẽ mất một canh giờ, hoặc có lẽ cũng chỉ trong nháy mắt.

Bảy nghìn hai trăm khối thần niệm của Hồng Dịch sau khi hấp thụ đủ lực lượng của sấm sét xong, mỗi một khối đều trở nên cường đại, giãn nở ra, to bằng một nắm đấm tay.

Ngay trong khoảnh khắc đó, Hồng Dịch có một loại cảm giác rằng, điều này giống hệt như người tu luyện võ đạo, khi thân thể vừa mới tiến vào cảnh giới tiên thiên liền cảm thấy bản thân trở nên cường đại một cách dị thường!

Mỗi một khối thần niệm đều lớn như một quả trứng ngỗng, cũng có hình tứ diện, vuông vuông vức vức, hào quang chói loà, lấp lánh tựa như dạ minh châu!

Những khối thần niệm ánh sáng của thiên địa đang lũ lượt kéo tới kia dường như cũng nhận ra thứ gì đó, không dám tiến lên thêm nữa!

- Ha ha ha ha, ha ha ha ha! Cuối cùng cũng vượt qua tầng lôi kiếp thứ hai! Ta còn dư rất nhiều lực lượng! Vậy thì ta liền liên tiếp vượt qua tầng lôi kiếp thứ ba xem sao! Ta từng đọc qua ghi chép của Đại Thiện Tự, trong đó có nói rằng, năm đó Mộng Thần Cơ bằng vào tu vi quỷ tiên, liên tiếp vượt qua bốn lần lôi kiếp! Hơn nữa, cũng có cả những vị trung cổ chư tử, trí tuệ vô cùng, đọc sách suốt sáu mươi năm, bỗng nhiên có một ngày vận thần xuất khiếu, bay vào trong sấm sét, liên tục độ sáu, bảy lần trọng lôi kiếp! Ta đương nhiên không thể thua kém các ngươi được!

Trong truyền thuyết có kể lại rằng, trung cổ chư tử, không tu thuật, chỉ thuần khiết thu đạo, lúc bình thường cũng không xuất khiếu, chỉ đọc sách, dưỡng thần, minh tâm, lặng lẽ sống đến bảy tám mươi tuổi, một trăm tuổi. Rồi bỗng nhiên có một ngày, thần hồn xuất khiếu, bay vào trong sấm sét, liên tục độ qua sáu, bảy lần lôi kiếp. Đây là một điển hình của việc tích mỏng thành dầy.

Tuy nhiên trung cổ chư tử đều là những nhân vật lợi hại vô cùng, lợi hại đến mức không thể lợi hại hơn được nữa, biến thái đến một cách kinh khủng, không có từ ngữ nào có thể hình dung được. Thậm chí ngay cả xưng hiệu của thượng cổ thánh hoàng cũng bị trung cổ chư tử tước bỏ mất bốn đạo. Nói chung bọn họ là những nhân vật không thể dùng lý lẽ thường tình mà suy xét được.

Hiện giờ Hồng Dịch trong thoáng chốc đã vượt qua hai lần lôi kiếp, thần hồn tiếp tục lớn mạnh, bốn nghìn tám trăm khối thần niệm phân tách thành bảy nghìn hai trăm khối, hơn nữa, chu vi của mỗi khối thần niệm đều lớn hơn trước một vòng, lực lượng linh hồn tăng lên rất nhiều. Vì thế hắn liền nghĩ đến việc độ tiếp tầng lôi kiếp thứ ba.

Va chạm dữ dội!

Cả ngươi hắn lập tức xông vào trong tầng lôi kiếp thứ ba, nhằm thẳng vào vùng trung tâm của đám mây vân mà tiến sâu thêm một tầng nữa!

Ầm ầm!

Hồng Dịch lần này vừa xông vào tầng lôi kiếp thứ ba, tiến gần hơn với vùng trung tâm thì đột nhiên tình huống phát sinh đột biến!

Ngay phía trước mỗi một khối thần niệm của hắn đều xuất hiện một khối tinh thể ánh sáng lung linh. Những tinh thể ánh sáng này có kích cỡ ngang với thần niệm của hắn, ngay sau khi vừa xuất hiện liền đột nhiên biến thành hình dáng một người.

Người này đầu đội tử kim quan, thân mặc cẩm y hoa phục, khuôn mặt không râu, trông giống như một vị đại học vấn gia. Bàn tay của người này rộng lớn một cách dị thường, sáng bóng một cách ma quỷ, bàn tay này tựa như đang nắm giữ một thứ lực lượng đáng sợ nhất trên thế giới này.

Người này, chính là Hồng Huyền Cơ!

Trước mặt bảy nghìn hai trăm khối thần niệm của Hồng Dịch đều xuất hiện một Hồng Huyền Cơ.

- Đây là Hồng Huyền Cơ trong suy nghĩ cảm nhận của ta sao? Ý niệm của thiên địa không ngờ lại dựa vào tâm ý của ta, biến hoá thành Hồng Huyền Cơ. Tầng lôi kiếp này đúng là quá kinh khủng. Mới chỉ là tầng lôi kiếp thứ ba mà đã kinh khủng đến vậy rồi sao?

Mỗi một khối thần niệm của Hồng Dịch đều đưa mắt nhìn Hồng Huyền Cơ phía trước. Hắn biết rằng đây là do lực lượng sấm sét đã cảm ứng được điều gì đó trong tâm ý của bản thân mà biến thành một thứ tồn tại cường đại để chiến thắng mình!

Không cần hỏi, trong suy nghĩ của Hồng Dịch, Hồng Huyền Cơ chính là thứ tồn tại cường đại không gì sánh bằng!

- Không tệ. Hồng Dịch, ngươi hiện đang độ lôi kiếp sao? Ngươi nếu muốn chết, ta sẽ thanh toàn cho ngươi vậy? Chẳng lẽ ngươi cho rằng có thể thoát khỏi lòng bàn tay của ta hay sao? Lôi kiếp tưởng dễ độ như vậy sao?

Mỗi một Hồng Huyền Cơ ở trước mặt do ý niệm của sấm sét hoá thành, đều phát ra loại âm thanh giống hệt nhau, chẳng khác nào Hồng Huyền Cơ thực sự xuất hiện trong tầng lôi kiếp vậy.

- Bớt nói nhảm đi! Chiến đi! Để cho ta chiến thắng trận chiến cuối cùng trong đạo tâm, phá bỏ gian tặc trong tâm ý! Phá bỏ được gian tặc trong tâm ý, tiếp đến sẽ phá bỏ gian tặc thực sự!

Bảy nghìn hai trăm khối thần niệm liền mãnh liệt vận chuyển, kết thành Trí Tuệ Ấn, xuất ra một chiêu Như Lai Thần Chưởng, hướng thẳng về phía Hồng Huyền Cơ trước mặt mà bổ xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Dương Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook