Chương 469: Trận đồ, trận đồ!
Mộng Nhập Thần Cơ
30/03/2013
Có người xâm nhập vào đại trận này sao? Cũng chẳng có gì ghê gớm lắm! Ta ở trong Diêm Phù Đại Trận này đã bảy tám canh giờ, đã hơi lần mò được quy luật vận chuyển của đại trận này, lúc này cô nương xuất ra thần thông kim tuyệt la bàn này càng giúp cho ta có được bản vẽ chính xác. Ta đã dần dần nắm được một cách rõ ràng quy luật vận chuyển của đại trận này rồi!
Hồng Dịch đưa mắt nhìn màn ánh sáng mờ ảo phía bên trên kim tuyệt la bàn cũng hình ảnh thu nhỏ của toàn bộ địa trận, bên trong có bóng ảnh của chín điểm ánh sáng mắt trận. Có thể nói hiện giờ hắn đã nắm bắt được một chút huyền ảo của cả tòa đại trận này.
Diêm Phù Đại Trận tuy rằng là tuyệt sát đại trận của bộ tộc Thiên Long cổ đại, được cấu thành từ sự chuyển động của chín đại thần khí, nhưng dù sao hiện giờ cũng không có ai điều khiển thế nên cũng không phát huy được uy lực lớn nhất.
Huống chi Hồng Dịch còn có kiếm khí của Bàn Hoàng Kiếm hộ thân, đại trận cho dù lợi hại đến thế nào đi chăng nữa cũng không thể làm thương tổn được hắn.
Tiến vào đại trận được bảy tám canh giờ, Hồng Dịch tuy rằng bay tới bay lui như một con ruồi nhặng ngốc nghếch, thế nhưng thật ra cũng không phải là phí công vô ích, trong suốt thời gian ở trong đại trận, mỗi một thần niệm của hắn đều lặng lẽ tính toán, cảm ứng quy luật chuyển động của toàn bộ đại trận.
Dần dần, Diêm Phù Đại Trận, một thế giới vũ trụ hồng hoang vô cùng vô tận đã hình thành một mô hình thu nhỏ trong đầu Hồng Dịch.
Thật ra nếu như không có ai làm phiền, chỉ cần sau một vài ngày, cho dù long nữ không thiêu đốt thần niệm để mô phỏng ảo ảnh đại trận thì Hồng Dịch cũng có thể phác họa lại một cách triệt để toàn bộ mô hình của tòa đại trận này, từ đó nhất cử phá trận thành công.
Đương nhiên, cũng chỉ có người tu luyện qua Quá Khứ Kinh như hắn, thần hồn lực bền bỉ, bằng không nếu như là bậc kiêu hùng cự phách thông thường, chỉ sợ mới nghiền ngẫm chừng vài canh giờ đã kiệt sức rồi.
- Thế giới di động, trôi nổi trong trí óc! Hãy để cho ta xem chín đại thần khí mắt trận của ngươi, để xem xem rốt cuộc đó là những thứ gì, xem xem là ai xâm nhập vào ngươi!
Hồng Dịch vận chuyển thần niệm bản thân, phối hợp với đồ hình đại trận do kim tuyệt la bàn mô phỏng lại.
Đồ hình cửu cung này có thể nói là cực kỳ lớn, trong cung có cung, cung cung tương liên, giống hệt như một mê cung không lồ, gấp khúc, không gian xếp tầng, đảo lộn thời gian, khắp nơi tràn ngập mây đen nồng đậm.
Trong mỗi chủ cung của chín cung này dường như đều có một kiện pháp khí mờ mờ ảo ảo, phóng xuất ra từng luồng dao động pháp lực cường đại, phối hợp tương hỗ với đồ hình cửu cung.
Hồng Dịch lúc này đang đứng ở trong một chủ cung, kiện pháp bảo của cung này là một cây gỗ cực kỳ cao lớn, toàn thân có màu xanh ngọc óng ánh.
Các kiện pháp khí trong những đại chủ cung còn lại lần lượt là một cây lệnh kỳ, một chiếc đỉnh thanh đồng có đủ ba chân, một chiếc thanh đồng kính vuông vức bốn cạnh, một chiếc lư hương sắt hình cầu, một vỏ sò bạch ngọc có kích cỡ bằng một cái bánh xe, một cây giáo màu vàng kim lóng lánh, một quả trứng lớn có màu sắc hỗn độn, một cái hồ lô màu vàng quýt, có chiều cao bằng một người trưởng thành.
Cây gỗ, lệnh kỳ, đỉnh ba chân, thanh đồng kính, lư hương sắt, vỏ sò bạch ngọc, giáo vàng kim, trứng hỗn độn, hồ lô!
Chín kiện pháp bảo cấu tạo thành quy tắc chuyển động của toàn bộ Diêm Phù Đại Trận.
Cùng lúc đó, trong óc Hồng Dịch thậm chí loáng thoáng nhìn ra được, cửu cung đồ hình của Diêm Phù Đại Trận này có trận đồ mơ hồ giống như một tấm mai rùa!
Bản thân hắn cùng mọi người khi tiến vào trong Diêm Phù Đại Trận đã bị hút vào trên cửu cung đồ hình được khắc trên tấm mai rùa này, lạc vào trong mê cung, chịu hành hạ vô cùng vô tận.
- Thời thượng cổ có một loại thần thú tên là đà long, chân to như cột chống trời, lưng rộng như đảo lớn, trôi giạt trên biển rộng.
Hồng Dịch cuối cùng cũng biết được trận đồ của Diêm Phù Đại Trận này là thứ gì rồi.
Đây là một đại trận được khắc trên mai của thượng cổ thần thú Đà Long.
Truyền thuyết kể lại rằng, thượng cổ Đà Long là một con rùa cực kỳ khổng lồ, trôi giạt trên biển, quanh năm bất động, mọi người còn tưởng rằng lưng của nó là một tòa hải đảo thật lớn, thậm chí còn sinh sống sinh trưởng trên đó.
Con thượng cổ Đà Long này, tấm mai trên lưng chính là một cửu cung đại trận trời sinh, có pháp lực cường đại không thể tưởng tượng nổi. Thánh nhân có được mai của loại thượng cổ thần thú này chính là điềm lành, có thể lĩnh ngộ ra đạo lý chí cao.
Nghe truyền rằng, thiên hạ vào tiết thanh minh, đế vương xuất thế, con đà long này sẽ nổi lên trên mặt nước, trên tấm mai sẽ hiện ra cửu cung đồ hình.
- Được lắm, không ngờ lại là đại trận khắc trên lưng đà long! Khó trách đại trận này có đựơc pháp lực cường đại đến như vậy. Cửu cung trận đồ trên tấm mai này, sau khi ta lấy được, luyện hóa dung nhập vào trong Chúng Thánh Điện thì có thể sử dụng được lực lượng của Cửu Cung cho Chúng Thánh Điện, gấp khúc không gian, khi đó Chúng Thánh Điện sẽ mở ra được vô số không gian khác nhau.
Trong khoảnh khắc Hồng Dịch đã thấy rõ được toàn bộ quy luật vận chuyển cũng như quỹ tích chuyển động của đại trận.
Đồng thời thần niệm của hắn cũng cảm nhận được bốn luồng pháp lực cường đại đang tiến về phía mình. Nhóm người kia sau khi xâm nhập vào trong pháp trận liền tách ra làm một vài hóa thân khác, chia nhau khống chế chín đại pháp bảo thần kỳ trong chín đại chủ cung.
- Mọi người hãy tự thi triển ra pháp bảo thủ hộ thân thể đi! Ta phải toàn lực thôi động uy lực của Bàn Hoàng Kiếm!
Nói xong, Hồng Dịch hét lên một tiếng. Kiếm quang của Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm lập tức thu nhỏ lại, ngưng luyện về một chỗ, sau đó một lần nữa ngưng kết thành một thanh thánh đạo kiếm mang theo một thứ khí tức uy nghiêm vô thượng.
Thiện Ngân Sa, Cát Tường Thiên, Vân Hương Hương, Long Nữ, Tạ Văn Uyên nhanh chóng liên thủ lại, phóng xuất ra pháp bảo bản thân, tạo thành một tấm màn pháp lực, chặn lại mây đen, âm lôi bốn phía xung quanh.
Vừa rồi Hồng Dịch mang Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm mở ra, dùng kiếm quang để bảo vệ mọi người, hiện giờ một lần nữa ngưng tụ lại thần kiếm, lực lượng của kiêm lập tức co cụm lại cùng một chỗ, bộc phát ra quang huy cực lớn.
- Kiếm linh hợp nhất! Hồn là linh! Kiếm là phách! Hồn phách hề hề, Thiên Địa Phong Lôi! Thiên Hành Kiện, Địa Thế Khôn, Phong Tùy Tốn, Lôi Tôn Chấn! Trảm sát! Xé nát không gian!
Từng cỗ từng cỗ khí tức uy nghiêm từ trên người Hồng Dịch phát ra, Bàn Hoàng Kiếm đột nhiên rung lên, lập tức biến thành chín thanh thần kiếm, mãnh liệt bay vút ra bên ngoài, thoáng chốc phá nát mây đen dày đặc, bẻ cong không gian, phân biệt chia làm chín hướng khác nhau bay đi, nhẳm thẳng về phía chín đại thần khí mắt trận mà tập kích.
Lần này Hồng Dịch đã thi triển ra toàn bộ uy lực của Bàn Hoàng Kiếm, chia kiếm khí làm chín luồng, mỗi một đạo kiếm khí còn dung hợp thêm cả thần niệm của bản thân, kiếm khí vừa lao đi liền phá nát toàn bộ mây đen nồng đậm bên trong Diêm Phủ Đại Trận, từng luồng âm lôi bị xé rách thành vô vàn điểm sáng tán loạn khắp không trung.
Trong nháy mắt khi Hồng Dịch xuất kiếm, tất cả mọi người đều nhận thấy bản thân giống như đang bị vây trong một mê cung khổng lồ, không gian xung quanh hoàn toàn bị gấp khúc, không gian nứt gẫy đứt tầng giống hệt như giấy xếp, trên không có trời, dưới không có đất, một điểm phía trước mắt trông tưởng như gần trong gang tấc mà lại xa tận chân trời, xa đến hơn mười vạn dặm.
Đây chính là Cửu Cung Thế Giới của Diêm Phù Đại Trận.
Kiếm thế của Thiên Địa Phong Lôi do Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm phát động, uy lực lên đến cực điểm, đạt tới một đỉnh cao mà từ trước đến giờ chưa từng có, tuy rằng uy lực không bằng đích thân Bàn hoàng sử dụng thanh thánh kiếm này, thế nhưng chí ít cũng đạt tới năm sáu phần.
Lúc trước khi chưa thăm dò được một cách triệt để đại trận này, Hồng Dịch cũng không dám tùy tiện phát ra toàn bộ uy lực của Bàn Hoàng Kiếm, chỉ dùng kiếm khí để bảo hộ bản thân. Thế nhưng hiện giờ đã nắm rõ được toàn bộ đại trận, hơn nữa dưới tình huống nguy cấp trước mắt, có người xâm nhập vào đại trận, hắn cũng chỉ còn cách ngưng tụ toàn bộ lực lượng bản thân, trảm sát không gian mà phá đại trận.
Đây là lần thứ hai Hồng Dịch dùng Bàn Hoàng Kiếm thi triển Thiên Địa Phong Lôi bốn kiếm, phát huy ra toàn bộ uy lực của thần kiếm.
Lần đầu tiên là lúc ở phế tích Đại Thiện Tự, khi dùng để hàng phục Như Lai Cà Sa!
Hiện giờ cũng là lần thứ hai, ở trong Diêm Phù Đại Trận giữa hư không loạn lưu, dùng để phá vỡ không gian gấp khúc của Cửu Cung Thế Giới!
……………
- Ha ha ha ha. Cuối cùng cũng tìm được cây Giáp Ất Thanh Long Mộc này. Xem ra bản thảo ghi lại quy tắc Diêm Phù Đại Trận của bốn đại thế gia chúng ta quả thật rất chính xác! Không uổng phí công sức chúng ta bỏ ra.
Ở trong màn mây đen dày đặc vô cùng vô tận, ở sâu trong tầng tầng lớp lớp không gian gấp khúc, trên một tòa đảo nhỏ, nơi hoàn toàn không có bất cứ mây đen, âm lôi nào, giống hệt như vùng trung tâm của bão xoáy, vô cùng bình lặng yên ả.
Trên hòn đảo nhỏ này mọc lên một cây gỗ xanh không lá, toàn thân chỉ có một cành cây phân nhánh, hình dạng vừa giống như sừng hươu lại vừa giống như linh chi.
Một vòng ánh sáng hình quả trứng đột nhiên phá tan mây đen, hạ xuống hòn đảo nhỏ này. Người vừa hạ xuống chính là Phạm gia chủ, gia chủ của thế gia nghìn năm Phạm gia, bản thân mang theo vô thượng bí điển Lục Đạo Phạm Thư, hậu duệ của trung cổ thánh nhân "Phạm tử".
Vừa hạ xuống hòn đảo nhỏ, Phạm gia gia chủ nhìn thấy cây gỗ xanh kia liền cất giọng cười ha ha, tựa hồ trong tay vừa nắm giữ được vô thượng quyền thế.
Hắn không chút do dự, lập tức đưa tay chộp về phía cây gỗ xanh. Màn ánh sáng hình vỏ trứng quanh người liền hóa thành sáu luồng ánh sáng, sau đó bện vào nhau, kết thành một sợi dây ánh sáng, trực tiếp phóng về phía cây gỗ xanh.
- Lục Đạo Phạm Thiên Đại Cầm Nã!
Đại Cầm Nã Thủ thoáng chốc đã chộp lên cây gỗ xanh, thần niệm của Phạm gia chủ mãnh liệt bay vút lên, lao thẳng về phía trước, tiến nhập vào trong cây gỗ xanh, tựa hồ muốn luyện hóa cây gỗ xanh này, biến nó thành pháp bảo của bản thân.
- Luyện hóa được Giáp Ất Thanh Long Mộc này xong, ta có thể nắm giữ được một phương của Diêm Phù Đại Trận. Một hóa thân khác của ta cũng đồng dạng nắm giữ năm phương hướng khác của đại trận, khi đó một mình ta có thể nắm giữa sáu kiện thần khí, từ đó hoàn toàn khống chế được cả tòa Diêm Phù Đại Trận này!
Phạm gia gia chủ trong lúc luyện hóa Giáp Ất Thanh Long Mộc, chòm râu dài bay phất phơ, khí phách cuồn cuộn, tựa như một bậc đại nho đại hiền tản bộ trên bờ sông, chậm rãi ngâm nga, tiêu sái vô cùng.
Phốc!
Bỗng nhiên, một luồng kiếm quang màu vàng kim đầy tôn quý bất thình linh phá không bay đến, chém thẳng về phía Phạm gia gia chủ.
- Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm! Hỏng rồi! Phạm Thiên Luân!
Tình huống bất ngờ phát sinh, Phạm gia gia chủ liền cảm thấy không ổn, lập tức vung mạnh tay ra. Ngay tức thì một kiện pháp khí hình bánh xe sáu màu liền phóng ra, bay lượn xung quanh, phát ra những âm thanh đinh đinh đang đang khiến cho kẻ khác quên đi toàn bộ ký ức, tựa như âm thanh của bánh xe luân hồi chuyển thế.
Chiếc bảo luân sáu màu này lập tức đối địch lại với kiếm quang của Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm. Hai pháp khí quấn vào nhau, va chạm liên tục, không bên nào chịu thua kém.
Tuy nhiên sau khi va chạm hơn một nghìn lân, pháp bảo sáu màu hình bánh xe kia đột nhiên gầm lên một tiếng.
- Giáp Ất Thanh Long Mộc!
Phạm gia gia chủ sắc mặt khẽ động, mãnh liệt vận chuyển thần niệm. Lập tức từ trên cây Thanh Long Mộc kia đột nhiên bộc phát ra từng cỗ từng cỗ thanh khí, ngưng tụ thành một cây gỗ lớn, nhằm thẳng về phía kiếm khí của Hồng Dịch mà đánh tới.
- Pháp bảo lợi hại! Có thể chống trụ lại kiếm khí của Bàn Hoàng Kiếm! Khó trách ngay cả Hồng Huyền Cơ cũng than thở rằng Chư Thiên Sinh Tử Luân của hắn sở dĩ còn chưa tu luyện đạt tới cảnh giới đại viên mãn tối cao là bởi vì không được nhìn qua Phạm Thiên Luân trong Lục Đạo Phạm Thư.
Chư Thiên Sinh Tử Luân của Hồng Huyền Cơ tuy rằng đại thành, thế nhưng còn chưa hoàn toàn đạt tới cảnh giới đại viên mãn, chính là vì bản thân hắn chưa được nhìn qua Phạm Thiên Luân trong Lục Đạo Phạm Thư. Điều này Hồng Dịch biết được thông qua Triệu Phi Nhi.
Nếu như Hồng Huyền Cơ thực sự luyện Chư Thiên Sinh Tử Luân đến đại viên mãn thì cảnh giới võ đạo của hắn cũng không thua kém gì cảnh giới tạo vật chủ trong giới tu đạo, có thể sánh ngang với chiến thần Thương.
Trong lúc kiếm quang va chạm, Hồng Dịch chém mạnh một kiếm, chặt gãy thanh gỗ xanh kia, sau đó thu lại kiếm quang trở về.
Ở trong hòn đảo nhỏ này liền hiện ra thân ảnh của Hồng Dịch. Bên canh hắn là hóa thân của một thanh bảo kiếm. Lúc này ảnh kiếm đang hơi rung lên, hóa thân bảo kiếm này chính là một trong chín luồng kiếm khí của Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm.
Mặc dù là một phần chín lực lượng của Bàn Hoàng Kiếm, thế nhưng uy lực cũng vô cùng vô tận, trong lúc va chạm vừa rồi đã suýt chút nữa phá vỡ pháp bảo trong tay Phạm gia gia chủ.
Tuy nhiên Phạm gia gia chủ lại kịp thời thôi động Thanh Long Mộc, phát ra một cây gỗ có uy lực vô biên, hiển nhiên là hắn đã khống chế được mắt trận này rồi!
- Ngươi là Hồng Dịch? Nghe đồn rằng Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm nằm trong tay Vô Địch Hầu Dương An, vì sao hiện giờ lại nằm trong tay ngươi? Hơn nữa ngươi lại có thể phá vỡ được phong tỏa của Diêm Phù Đại Trận này, tìm ra được mắt trận sao? Phạm Vân Đào ta đúng là cực kỳ kinh ngạc đấy.
Phạm gia gia chủ nhìn Hồng Dịch, ánh mắt khẽ động, sau đó biểu hiện ra một thần tình trấn định vô cùng.
- Hồng Dịch, chúng ta tưởng rằng đã đánh giá ngươi quá cao khi biết được ngươi muốn đến nơi này. Thế nhưng đến tận lúc này bản thân ta mới thấy được trước kia vẫn quá coi thường ngươi! Vốn dĩ bằng vào căn cơ thực lực của ngươi không đáng để chúng ta coi trọng chứ đứng nói đến việc bốn đại gia chủ phải đích thân ra tay! Tuy nhiên hiện giờ ta đã nắm giữ được Giáp Ất Thanh Long Mộc, cho dù ngươi có được Bàn Hoàng Kiếm trong tay cũng không làm gì được ta.
- Phạm gia gia chủ, Phạm Vân Đào.
Hồng Dịch nhìn Phạm gia gia chủ, Phạm Vân Đào, lông mày nhíu lại.
- Các ngươi lại có thể đoán trước được ta sẽ tiến vào Diêm Phù Đại Trận sao? Việc này cũng đúng là khá kinh ngạc đấy!
- Không có gì khó đoán cả! Ngươi gây ra động tĩnh quá lớn, hơn nữa lại quá mức phô trương! Một áng văn chương khiến bách thánh tề minh cũng không tính là gì, thế nhưng kỳ lân đi theo ngươi, đó mới chính là việc khiến thiên hạ kinh động! Khắp thiên hạ này, những kẻ bày mưu tính kế với ngươi nhiều vô cùng. Ý định của ngươi khi ngươi trợ giúp Thiên Long đạo chủ độ lôi kiếp chúng ta cũng biết được, tự nhiên chúng ta tuyệt đối không thể để ngươi thực hiện được. Bằng không mỗi một ngày trôi qua, thực lực của ngươi lại hùng hậu thêm một phần. Thiên hạ đại thế cũng bởi vì ngươi mà thay đổi, đây là điều chúng ta không hề muốn.
Phạm gia gia chủ Phạm Vân Đào nói.
- Nghe đồn rằng, Phạm gia có Lục Đạo Phạm Thiên thần thông, có thể ngưng luyện sáu hóa thân, mỗi một hóa thân đều có lực lượng cường đại không gì sánh được. Phạm gia lại có một tiểu thiên thế giới của riêng mình gọi là Phạm giới. Trung cổ chư tử, Phạm tử là một vị thánh hiền thần bí nhất, gia tộc truyền thừa xuống cũng có thế lực khổng lồ, ngày hôm nay gặp mặt quả nhiên là danh bất hư truyền.
Hồng Dịch gật đầu, trên mặt hiện ra vẻ tươi cười.
- Tuy nhiên, Phạm gia gia chủ, các ngươi đã tuyên bố là bày mưu tính kế với ta, đưa ta vào chỗ chết, vậy thì ta sẽ không khách khí nữa nhé!
Nói xong, ở trong tám mắt trận khác, trước mắt các hóa thân của Ngô gia gia chủ, Vương gia gia chủ, Tôn gia gia chủ, đều xuất hiện phân thân của Hồng Dịch và Bàn Hoàng Kiếm!
Hồng Dịch đưa mắt nhìn màn ánh sáng mờ ảo phía bên trên kim tuyệt la bàn cũng hình ảnh thu nhỏ của toàn bộ địa trận, bên trong có bóng ảnh của chín điểm ánh sáng mắt trận. Có thể nói hiện giờ hắn đã nắm bắt được một chút huyền ảo của cả tòa đại trận này.
Diêm Phù Đại Trận tuy rằng là tuyệt sát đại trận của bộ tộc Thiên Long cổ đại, được cấu thành từ sự chuyển động của chín đại thần khí, nhưng dù sao hiện giờ cũng không có ai điều khiển thế nên cũng không phát huy được uy lực lớn nhất.
Huống chi Hồng Dịch còn có kiếm khí của Bàn Hoàng Kiếm hộ thân, đại trận cho dù lợi hại đến thế nào đi chăng nữa cũng không thể làm thương tổn được hắn.
Tiến vào đại trận được bảy tám canh giờ, Hồng Dịch tuy rằng bay tới bay lui như một con ruồi nhặng ngốc nghếch, thế nhưng thật ra cũng không phải là phí công vô ích, trong suốt thời gian ở trong đại trận, mỗi một thần niệm của hắn đều lặng lẽ tính toán, cảm ứng quy luật chuyển động của toàn bộ đại trận.
Dần dần, Diêm Phù Đại Trận, một thế giới vũ trụ hồng hoang vô cùng vô tận đã hình thành một mô hình thu nhỏ trong đầu Hồng Dịch.
Thật ra nếu như không có ai làm phiền, chỉ cần sau một vài ngày, cho dù long nữ không thiêu đốt thần niệm để mô phỏng ảo ảnh đại trận thì Hồng Dịch cũng có thể phác họa lại một cách triệt để toàn bộ mô hình của tòa đại trận này, từ đó nhất cử phá trận thành công.
Đương nhiên, cũng chỉ có người tu luyện qua Quá Khứ Kinh như hắn, thần hồn lực bền bỉ, bằng không nếu như là bậc kiêu hùng cự phách thông thường, chỉ sợ mới nghiền ngẫm chừng vài canh giờ đã kiệt sức rồi.
- Thế giới di động, trôi nổi trong trí óc! Hãy để cho ta xem chín đại thần khí mắt trận của ngươi, để xem xem rốt cuộc đó là những thứ gì, xem xem là ai xâm nhập vào ngươi!
Hồng Dịch vận chuyển thần niệm bản thân, phối hợp với đồ hình đại trận do kim tuyệt la bàn mô phỏng lại.
Đồ hình cửu cung này có thể nói là cực kỳ lớn, trong cung có cung, cung cung tương liên, giống hệt như một mê cung không lồ, gấp khúc, không gian xếp tầng, đảo lộn thời gian, khắp nơi tràn ngập mây đen nồng đậm.
Trong mỗi chủ cung của chín cung này dường như đều có một kiện pháp khí mờ mờ ảo ảo, phóng xuất ra từng luồng dao động pháp lực cường đại, phối hợp tương hỗ với đồ hình cửu cung.
Hồng Dịch lúc này đang đứng ở trong một chủ cung, kiện pháp bảo của cung này là một cây gỗ cực kỳ cao lớn, toàn thân có màu xanh ngọc óng ánh.
Các kiện pháp khí trong những đại chủ cung còn lại lần lượt là một cây lệnh kỳ, một chiếc đỉnh thanh đồng có đủ ba chân, một chiếc thanh đồng kính vuông vức bốn cạnh, một chiếc lư hương sắt hình cầu, một vỏ sò bạch ngọc có kích cỡ bằng một cái bánh xe, một cây giáo màu vàng kim lóng lánh, một quả trứng lớn có màu sắc hỗn độn, một cái hồ lô màu vàng quýt, có chiều cao bằng một người trưởng thành.
Cây gỗ, lệnh kỳ, đỉnh ba chân, thanh đồng kính, lư hương sắt, vỏ sò bạch ngọc, giáo vàng kim, trứng hỗn độn, hồ lô!
Chín kiện pháp bảo cấu tạo thành quy tắc chuyển động của toàn bộ Diêm Phù Đại Trận.
Cùng lúc đó, trong óc Hồng Dịch thậm chí loáng thoáng nhìn ra được, cửu cung đồ hình của Diêm Phù Đại Trận này có trận đồ mơ hồ giống như một tấm mai rùa!
Bản thân hắn cùng mọi người khi tiến vào trong Diêm Phù Đại Trận đã bị hút vào trên cửu cung đồ hình được khắc trên tấm mai rùa này, lạc vào trong mê cung, chịu hành hạ vô cùng vô tận.
- Thời thượng cổ có một loại thần thú tên là đà long, chân to như cột chống trời, lưng rộng như đảo lớn, trôi giạt trên biển rộng.
Hồng Dịch cuối cùng cũng biết được trận đồ của Diêm Phù Đại Trận này là thứ gì rồi.
Đây là một đại trận được khắc trên mai của thượng cổ thần thú Đà Long.
Truyền thuyết kể lại rằng, thượng cổ Đà Long là một con rùa cực kỳ khổng lồ, trôi giạt trên biển, quanh năm bất động, mọi người còn tưởng rằng lưng của nó là một tòa hải đảo thật lớn, thậm chí còn sinh sống sinh trưởng trên đó.
Con thượng cổ Đà Long này, tấm mai trên lưng chính là một cửu cung đại trận trời sinh, có pháp lực cường đại không thể tưởng tượng nổi. Thánh nhân có được mai của loại thượng cổ thần thú này chính là điềm lành, có thể lĩnh ngộ ra đạo lý chí cao.
Nghe truyền rằng, thiên hạ vào tiết thanh minh, đế vương xuất thế, con đà long này sẽ nổi lên trên mặt nước, trên tấm mai sẽ hiện ra cửu cung đồ hình.
- Được lắm, không ngờ lại là đại trận khắc trên lưng đà long! Khó trách đại trận này có đựơc pháp lực cường đại đến như vậy. Cửu cung trận đồ trên tấm mai này, sau khi ta lấy được, luyện hóa dung nhập vào trong Chúng Thánh Điện thì có thể sử dụng được lực lượng của Cửu Cung cho Chúng Thánh Điện, gấp khúc không gian, khi đó Chúng Thánh Điện sẽ mở ra được vô số không gian khác nhau.
Trong khoảnh khắc Hồng Dịch đã thấy rõ được toàn bộ quy luật vận chuyển cũng như quỹ tích chuyển động của đại trận.
Đồng thời thần niệm của hắn cũng cảm nhận được bốn luồng pháp lực cường đại đang tiến về phía mình. Nhóm người kia sau khi xâm nhập vào trong pháp trận liền tách ra làm một vài hóa thân khác, chia nhau khống chế chín đại pháp bảo thần kỳ trong chín đại chủ cung.
- Mọi người hãy tự thi triển ra pháp bảo thủ hộ thân thể đi! Ta phải toàn lực thôi động uy lực của Bàn Hoàng Kiếm!
Nói xong, Hồng Dịch hét lên một tiếng. Kiếm quang của Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm lập tức thu nhỏ lại, ngưng luyện về một chỗ, sau đó một lần nữa ngưng kết thành một thanh thánh đạo kiếm mang theo một thứ khí tức uy nghiêm vô thượng.
Thiện Ngân Sa, Cát Tường Thiên, Vân Hương Hương, Long Nữ, Tạ Văn Uyên nhanh chóng liên thủ lại, phóng xuất ra pháp bảo bản thân, tạo thành một tấm màn pháp lực, chặn lại mây đen, âm lôi bốn phía xung quanh.
Vừa rồi Hồng Dịch mang Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm mở ra, dùng kiếm quang để bảo vệ mọi người, hiện giờ một lần nữa ngưng tụ lại thần kiếm, lực lượng của kiêm lập tức co cụm lại cùng một chỗ, bộc phát ra quang huy cực lớn.
- Kiếm linh hợp nhất! Hồn là linh! Kiếm là phách! Hồn phách hề hề, Thiên Địa Phong Lôi! Thiên Hành Kiện, Địa Thế Khôn, Phong Tùy Tốn, Lôi Tôn Chấn! Trảm sát! Xé nát không gian!
Từng cỗ từng cỗ khí tức uy nghiêm từ trên người Hồng Dịch phát ra, Bàn Hoàng Kiếm đột nhiên rung lên, lập tức biến thành chín thanh thần kiếm, mãnh liệt bay vút ra bên ngoài, thoáng chốc phá nát mây đen dày đặc, bẻ cong không gian, phân biệt chia làm chín hướng khác nhau bay đi, nhẳm thẳng về phía chín đại thần khí mắt trận mà tập kích.
Lần này Hồng Dịch đã thi triển ra toàn bộ uy lực của Bàn Hoàng Kiếm, chia kiếm khí làm chín luồng, mỗi một đạo kiếm khí còn dung hợp thêm cả thần niệm của bản thân, kiếm khí vừa lao đi liền phá nát toàn bộ mây đen nồng đậm bên trong Diêm Phủ Đại Trận, từng luồng âm lôi bị xé rách thành vô vàn điểm sáng tán loạn khắp không trung.
Trong nháy mắt khi Hồng Dịch xuất kiếm, tất cả mọi người đều nhận thấy bản thân giống như đang bị vây trong một mê cung khổng lồ, không gian xung quanh hoàn toàn bị gấp khúc, không gian nứt gẫy đứt tầng giống hệt như giấy xếp, trên không có trời, dưới không có đất, một điểm phía trước mắt trông tưởng như gần trong gang tấc mà lại xa tận chân trời, xa đến hơn mười vạn dặm.
Đây chính là Cửu Cung Thế Giới của Diêm Phù Đại Trận.
Kiếm thế của Thiên Địa Phong Lôi do Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm phát động, uy lực lên đến cực điểm, đạt tới một đỉnh cao mà từ trước đến giờ chưa từng có, tuy rằng uy lực không bằng đích thân Bàn hoàng sử dụng thanh thánh kiếm này, thế nhưng chí ít cũng đạt tới năm sáu phần.
Lúc trước khi chưa thăm dò được một cách triệt để đại trận này, Hồng Dịch cũng không dám tùy tiện phát ra toàn bộ uy lực của Bàn Hoàng Kiếm, chỉ dùng kiếm khí để bảo hộ bản thân. Thế nhưng hiện giờ đã nắm rõ được toàn bộ đại trận, hơn nữa dưới tình huống nguy cấp trước mắt, có người xâm nhập vào đại trận, hắn cũng chỉ còn cách ngưng tụ toàn bộ lực lượng bản thân, trảm sát không gian mà phá đại trận.
Đây là lần thứ hai Hồng Dịch dùng Bàn Hoàng Kiếm thi triển Thiên Địa Phong Lôi bốn kiếm, phát huy ra toàn bộ uy lực của thần kiếm.
Lần đầu tiên là lúc ở phế tích Đại Thiện Tự, khi dùng để hàng phục Như Lai Cà Sa!
Hiện giờ cũng là lần thứ hai, ở trong Diêm Phù Đại Trận giữa hư không loạn lưu, dùng để phá vỡ không gian gấp khúc của Cửu Cung Thế Giới!
……………
- Ha ha ha ha. Cuối cùng cũng tìm được cây Giáp Ất Thanh Long Mộc này. Xem ra bản thảo ghi lại quy tắc Diêm Phù Đại Trận của bốn đại thế gia chúng ta quả thật rất chính xác! Không uổng phí công sức chúng ta bỏ ra.
Ở trong màn mây đen dày đặc vô cùng vô tận, ở sâu trong tầng tầng lớp lớp không gian gấp khúc, trên một tòa đảo nhỏ, nơi hoàn toàn không có bất cứ mây đen, âm lôi nào, giống hệt như vùng trung tâm của bão xoáy, vô cùng bình lặng yên ả.
Trên hòn đảo nhỏ này mọc lên một cây gỗ xanh không lá, toàn thân chỉ có một cành cây phân nhánh, hình dạng vừa giống như sừng hươu lại vừa giống như linh chi.
Một vòng ánh sáng hình quả trứng đột nhiên phá tan mây đen, hạ xuống hòn đảo nhỏ này. Người vừa hạ xuống chính là Phạm gia chủ, gia chủ của thế gia nghìn năm Phạm gia, bản thân mang theo vô thượng bí điển Lục Đạo Phạm Thư, hậu duệ của trung cổ thánh nhân "Phạm tử".
Vừa hạ xuống hòn đảo nhỏ, Phạm gia gia chủ nhìn thấy cây gỗ xanh kia liền cất giọng cười ha ha, tựa hồ trong tay vừa nắm giữ được vô thượng quyền thế.
Hắn không chút do dự, lập tức đưa tay chộp về phía cây gỗ xanh. Màn ánh sáng hình vỏ trứng quanh người liền hóa thành sáu luồng ánh sáng, sau đó bện vào nhau, kết thành một sợi dây ánh sáng, trực tiếp phóng về phía cây gỗ xanh.
- Lục Đạo Phạm Thiên Đại Cầm Nã!
Đại Cầm Nã Thủ thoáng chốc đã chộp lên cây gỗ xanh, thần niệm của Phạm gia chủ mãnh liệt bay vút lên, lao thẳng về phía trước, tiến nhập vào trong cây gỗ xanh, tựa hồ muốn luyện hóa cây gỗ xanh này, biến nó thành pháp bảo của bản thân.
- Luyện hóa được Giáp Ất Thanh Long Mộc này xong, ta có thể nắm giữ được một phương của Diêm Phù Đại Trận. Một hóa thân khác của ta cũng đồng dạng nắm giữ năm phương hướng khác của đại trận, khi đó một mình ta có thể nắm giữa sáu kiện thần khí, từ đó hoàn toàn khống chế được cả tòa Diêm Phù Đại Trận này!
Phạm gia gia chủ trong lúc luyện hóa Giáp Ất Thanh Long Mộc, chòm râu dài bay phất phơ, khí phách cuồn cuộn, tựa như một bậc đại nho đại hiền tản bộ trên bờ sông, chậm rãi ngâm nga, tiêu sái vô cùng.
Phốc!
Bỗng nhiên, một luồng kiếm quang màu vàng kim đầy tôn quý bất thình linh phá không bay đến, chém thẳng về phía Phạm gia gia chủ.
- Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm! Hỏng rồi! Phạm Thiên Luân!
Tình huống bất ngờ phát sinh, Phạm gia gia chủ liền cảm thấy không ổn, lập tức vung mạnh tay ra. Ngay tức thì một kiện pháp khí hình bánh xe sáu màu liền phóng ra, bay lượn xung quanh, phát ra những âm thanh đinh đinh đang đang khiến cho kẻ khác quên đi toàn bộ ký ức, tựa như âm thanh của bánh xe luân hồi chuyển thế.
Chiếc bảo luân sáu màu này lập tức đối địch lại với kiếm quang của Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm. Hai pháp khí quấn vào nhau, va chạm liên tục, không bên nào chịu thua kém.
Tuy nhiên sau khi va chạm hơn một nghìn lân, pháp bảo sáu màu hình bánh xe kia đột nhiên gầm lên một tiếng.
- Giáp Ất Thanh Long Mộc!
Phạm gia gia chủ sắc mặt khẽ động, mãnh liệt vận chuyển thần niệm. Lập tức từ trên cây Thanh Long Mộc kia đột nhiên bộc phát ra từng cỗ từng cỗ thanh khí, ngưng tụ thành một cây gỗ lớn, nhằm thẳng về phía kiếm khí của Hồng Dịch mà đánh tới.
- Pháp bảo lợi hại! Có thể chống trụ lại kiếm khí của Bàn Hoàng Kiếm! Khó trách ngay cả Hồng Huyền Cơ cũng than thở rằng Chư Thiên Sinh Tử Luân của hắn sở dĩ còn chưa tu luyện đạt tới cảnh giới đại viên mãn tối cao là bởi vì không được nhìn qua Phạm Thiên Luân trong Lục Đạo Phạm Thư.
Chư Thiên Sinh Tử Luân của Hồng Huyền Cơ tuy rằng đại thành, thế nhưng còn chưa hoàn toàn đạt tới cảnh giới đại viên mãn, chính là vì bản thân hắn chưa được nhìn qua Phạm Thiên Luân trong Lục Đạo Phạm Thư. Điều này Hồng Dịch biết được thông qua Triệu Phi Nhi.
Nếu như Hồng Huyền Cơ thực sự luyện Chư Thiên Sinh Tử Luân đến đại viên mãn thì cảnh giới võ đạo của hắn cũng không thua kém gì cảnh giới tạo vật chủ trong giới tu đạo, có thể sánh ngang với chiến thần Thương.
Trong lúc kiếm quang va chạm, Hồng Dịch chém mạnh một kiếm, chặt gãy thanh gỗ xanh kia, sau đó thu lại kiếm quang trở về.
Ở trong hòn đảo nhỏ này liền hiện ra thân ảnh của Hồng Dịch. Bên canh hắn là hóa thân của một thanh bảo kiếm. Lúc này ảnh kiếm đang hơi rung lên, hóa thân bảo kiếm này chính là một trong chín luồng kiếm khí của Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm.
Mặc dù là một phần chín lực lượng của Bàn Hoàng Kiếm, thế nhưng uy lực cũng vô cùng vô tận, trong lúc va chạm vừa rồi đã suýt chút nữa phá vỡ pháp bảo trong tay Phạm gia gia chủ.
Tuy nhiên Phạm gia gia chủ lại kịp thời thôi động Thanh Long Mộc, phát ra một cây gỗ có uy lực vô biên, hiển nhiên là hắn đã khống chế được mắt trận này rồi!
- Ngươi là Hồng Dịch? Nghe đồn rằng Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm nằm trong tay Vô Địch Hầu Dương An, vì sao hiện giờ lại nằm trong tay ngươi? Hơn nữa ngươi lại có thể phá vỡ được phong tỏa của Diêm Phù Đại Trận này, tìm ra được mắt trận sao? Phạm Vân Đào ta đúng là cực kỳ kinh ngạc đấy.
Phạm gia gia chủ nhìn Hồng Dịch, ánh mắt khẽ động, sau đó biểu hiện ra một thần tình trấn định vô cùng.
- Hồng Dịch, chúng ta tưởng rằng đã đánh giá ngươi quá cao khi biết được ngươi muốn đến nơi này. Thế nhưng đến tận lúc này bản thân ta mới thấy được trước kia vẫn quá coi thường ngươi! Vốn dĩ bằng vào căn cơ thực lực của ngươi không đáng để chúng ta coi trọng chứ đứng nói đến việc bốn đại gia chủ phải đích thân ra tay! Tuy nhiên hiện giờ ta đã nắm giữ được Giáp Ất Thanh Long Mộc, cho dù ngươi có được Bàn Hoàng Kiếm trong tay cũng không làm gì được ta.
- Phạm gia gia chủ, Phạm Vân Đào.
Hồng Dịch nhìn Phạm gia gia chủ, Phạm Vân Đào, lông mày nhíu lại.
- Các ngươi lại có thể đoán trước được ta sẽ tiến vào Diêm Phù Đại Trận sao? Việc này cũng đúng là khá kinh ngạc đấy!
- Không có gì khó đoán cả! Ngươi gây ra động tĩnh quá lớn, hơn nữa lại quá mức phô trương! Một áng văn chương khiến bách thánh tề minh cũng không tính là gì, thế nhưng kỳ lân đi theo ngươi, đó mới chính là việc khiến thiên hạ kinh động! Khắp thiên hạ này, những kẻ bày mưu tính kế với ngươi nhiều vô cùng. Ý định của ngươi khi ngươi trợ giúp Thiên Long đạo chủ độ lôi kiếp chúng ta cũng biết được, tự nhiên chúng ta tuyệt đối không thể để ngươi thực hiện được. Bằng không mỗi một ngày trôi qua, thực lực của ngươi lại hùng hậu thêm một phần. Thiên hạ đại thế cũng bởi vì ngươi mà thay đổi, đây là điều chúng ta không hề muốn.
Phạm gia gia chủ Phạm Vân Đào nói.
- Nghe đồn rằng, Phạm gia có Lục Đạo Phạm Thiên thần thông, có thể ngưng luyện sáu hóa thân, mỗi một hóa thân đều có lực lượng cường đại không gì sánh được. Phạm gia lại có một tiểu thiên thế giới của riêng mình gọi là Phạm giới. Trung cổ chư tử, Phạm tử là một vị thánh hiền thần bí nhất, gia tộc truyền thừa xuống cũng có thế lực khổng lồ, ngày hôm nay gặp mặt quả nhiên là danh bất hư truyền.
Hồng Dịch gật đầu, trên mặt hiện ra vẻ tươi cười.
- Tuy nhiên, Phạm gia gia chủ, các ngươi đã tuyên bố là bày mưu tính kế với ta, đưa ta vào chỗ chết, vậy thì ta sẽ không khách khí nữa nhé!
Nói xong, ở trong tám mắt trận khác, trước mắt các hóa thân của Ngô gia gia chủ, Vương gia gia chủ, Tôn gia gia chủ, đều xuất hiện phân thân của Hồng Dịch và Bàn Hoàng Kiếm!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.