Dương Thần

Chương 429: Tung tích của La Sinh môn

Mộng Nhập Thần Cơ

30/03/2013



Ngày đó khi Hồng Dịch thi triển Như Lai Pháp Ấn, bằng một chiêu Đại Thiên Ấn đã có thể đánh văng Hồng Huyền Cơ thân mặc Hoàng Thiên Thủy Long Khải bay lộn nhào về phía sau. Tuy rằng khi đó cái giá phải trả khiến cho toàn bộ thần niệm bản thân vỡ nát, thế nhưng uy lực cũng vô cùng lớn, quả thật không gì có thể sánh bằng, đủ để xưng bá hiện tại.

Cho đến tận hôm nay, Hồng Dịch cuối cùng đã thực sự ngưng luyện thành Như Lai Pháp Thân, đồng thời cũng học xong mười đại pháp ấn, uy lực càng tăng lớn. Một chiêu Ma Ha Ấn sau khi thi triển ra, cho dù chỉ dùng một thành lực lượng cũng đủ khiến cho cao thủ một lần lôi kiếp tan thành tro bụi.

Ngay từ đâu không ngờ tới Ma Ha Ấn có uy lực lớn như vậy, nhưng sau đó suy nghĩ cẩn thận lại, nhớ tới trận chiến với Hồng Huyền Cơ tại Mãng Hoang ngày đó, Hồng Dịch không khỏi có chút thư thái, lúc này đối với uy lực của Như Lai Pháp Ấn hắn càng lúc càng hiểu thấu đáo.

Từ đó Hồng Dịch từng bước từng bước nắm giữ sức mạnh một cách tinh xảo, chắc chắn hắn.

- Thì ra là Vi Vi tiểu thư, tại hạ thất lễ rồi. Vừa rồi xuất thủ có hơi nặng tay, không biết tiểu thư có sao không?

Hồng Dịch vừa nói, cánh tay liền vung lên. Leng keng leng keng, một loạt thanh âm trong trẻo tựa như chuông bạc kêu trong mưa xuân vang lên, tiếp đó một vòng sáng màu trắng bạc xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.

Vòng ánh sáng này được hất đi, nhất thời bao phủ lấy Tôn Vi Vi cùng vị Minh lão kia. Trong thoáng chốc vết máu ở khóe miệng hai người đều biến mất, cả người cảm thấy giống như có một cỗ sinh cơ cường đại bao phủ, tinh thần sáng láng, tất cả về thương trên cơ thể đều biến mất.

- Tinh Nguyên Thần Miếu, Thần Liệu Thuật!

Tôn Vi Vi khiếp sợ nói.

- Tại hạ giết chết thánh giả Đồ Nguyên, thánh giả Đạo Phu, từ trên người bọn chúng lấy được một ít điển tịch của Tinh Nguyên Thần Miếu, môn Thần Liệu Thuật này cũng là một trong số đó!

Hồng Dịch đi tới hai ba bước, giống như đang đi tản bộ, đồng thời đưa mắt đánh giá qua sự bố trí của gian phòng này.

- Thần Liệu Thuật không tính là gì, thế nhưng vừa rồi Hồng Dịch công tử thi triển ra đạo thuật pháp ấn, uy lực cường đại quả thực có thể hủy thiên diệt địa. Ngay cả ta thi triển ra Huyền Minh Pháp Thủy cũng không làm gì được công tử.

Đôi mắt của Tôn Vi Vi nhìn chằm chằm vào Hồng Dịch, tựa hồ đang nhớ lại một quyền đầy uy lực vừa rồi của Hồng Dịch. Cho dù là tiếp qua rồi, khi nghĩ lại một quyền vừa rồi nàng cũng cảm thấy rùng mình, kinh khủng phát ra từ sâu trong nội tâm.

Minh lão đứng ở bên cạnh Tôn Vi Vi sắc mặt cũng trở nên cực kỳ khó coi.

- Đây là Như Lai Thần Chưởng pháp ấn mà tại hạ tu luyện thành. Huyền Minh đạo thuật của tiểu thư còn chưa luyện đến đại thành, đương nhiên không thể đỡ được rồi. Tuy nhiên tu vi của tiểu thư cũng không tệ lắm, mặc dù chưa vượt qua lôi kiếp thế nhưng đã tu luyện thành quỷ tiên, hơn nữa trong thần hồn còn có một cỗ khí thuần dương cực kỳ cường đại. Hơn nữa còn đã mang Huyền Minh Pháp Thủy cùng thần niệm bản thân dung hợp làm một thể, thần niệm linh hồn đã cường đại đến mức không hề thua kém cường giả cấp bậc truyền thuyết! Đúng là thiên tài chiếm được kỳ ngộ!

Hồng Dịch trong lúc nói đưa mắt quan sát Tôn Vi Vi một hồi, nhanh chóng đánh giá qua tu vi của đối phương.

Vị cô nương Tôn Vi Vi này tuy rằng còn chưa vượt qua lôi kiếp, thế nhưng đã tu luyện thành quỷ tiên. Nhất là thần niệm linh hồn lại kết hợp với Huyền Minh Pháp Thủy làm một thể, dày đặc không thể phân tách, vì thế thần niệm bản thân cực kỳ cường đại, khó có thể nghiền nát.

Lực lượng này cũng tương đương với lực lượng của thần niệm Hồng Dịch sau khi hấp thụ năng lực không gian của Càn Khôn Bố Đại vậy.

- Huyền Minh Pháp Thủy chính là chân thủy tinh linh trong trời đất, thấm vào linh hồn, gột rửa thân thể, dùng để luyện chế vô thượng đan dược đều có những công dụng thần kỳ, mỗi một giọt chân thủy đều trọng yếu tựa như giang sơn, ngăn địch phòng thân, có công hiệu vô thượng. Tiếc là khó có thể gặp được, chỉ có đạo nhân của thái cổ Huyền Minh đạo tìm được vài giọt, từ đó mà thành lập đạo phái, xưng hùng một phương.

Đây là một ít miêu tả về công dụng của Huyền Minh Pháp Thủy được ghi lại trong Thái Cổ Đạo Thuật Thính Văn Lục (bản ghi chép về đạo thuật cổ đại) của Đại Thiện Tự.

Tôn Vi Vi mang Huyền Minh Pháp Thủy này cùng thần niệm bản thân dung hợp lại, sức chiến đấu khi phát huy ra có thể ngang ngửa với cao thủ tầm cơ như Hồng Lăng lão tổ, thậm chí còn vượt qua một bậc, coi như cũng tương đương với nhân vật trong truyền thuyết.

So với những thiếu niên thiên tài như Đường Hải Long với Tinh Thần Biến cùng hơn mười vạn thần niệm, hay Phương Viên với Vô Cực Thiên Âm, Mạt Pháp Âm Lôi, Tâm Căn Đạo Quả thì hoàn toàn vượt trôi hơn hẳn.

- Như Lai Pháp Ấn! Nghe đồn rằng, công tử tu luyện thần thông Quá Khứ Di Đà Kinh của Đại Thiện Tự, thần hồn bất diệt. Thật không ngờ ngay cả lực lượng xưng bá hiện tại trong Hiện Thế Như Lai Kinh công tử cũng học được. Khó trách lại cường đại như vậy! Hơn nữa vừa rồi linh hồn của công tử xé rách hư không mà đến đây, nói như vậy Chân Thủy Kết Giới mà ta thi triển không cách nào cảm nhận được. Linh hồn có khả năng xé rách hư không, đây là sức mạnh của cao thủ sáu lần lôi kiếp mới có được...Trời ạ...công tử đã vượt qua sáu lần lôi kiếp...

Ngay khi Hồng Dịch quan sát Tôn Vi Vi, Tôn Vi Vi cùng lúc cũng nhìn lại Hồng Dịch, tự suy ngẫm điều gì đó, bỗng nhiên khiếp sợ nhảy dựng lên.

Cao thủ sáu lần lôi kiếp, điều này có ý nghĩa gì? Gần như là hội tụ của các cách gọi như Thượng Cổ, Sử Thi, Vô Biên, Cự Tí....

Đừng nhìn thấy Hồng Dịch cùng những cao thủ như Đại Chu thái tổ, Vũ Văn Mục, Hồng Huyền Cơ, Dương Bàn giao chiến nhiều lần mà cho rằng cao thủ sáu lần lôi kiếp là tầm thường. Mỗi một nhân vật như vậy, trong dòng lịch sử đều là những cường giả tuyệt đỉnh, phong quang vạn trượng, là vì sao sáng rực rỡ nhất của thời đại đó.

Khi dòng lịch sử tiếp tục xuôi chảy, quá khứ trở thành cát bụi, những nhân vật này cũng sẽ trở thành Thượng Cổ, Sử Thi.

Trên thực tế, Đại Chu thái tổ đã trở thành một vết tích của lịch sử. Chính là vì như thế mà ở trong lòng rất nhiều người, cao thủ sáu lần lôi kiếp gần như đã trở thành "bất tử bất diệt", "thần thông quảng đại", "pháp lực vô biên", tiếp cận với tồn tại "tạo hóa", chỉ có thể ngưỡng vọng (kính mến ngưỡng vọng có ý trông chờ) từ những vết tích mờ nhạt trong quá khứ.

- Tại hạ cũng chưa thực sự vượt qua sáu lần lôi kiếp. Chẳng qua là thần hồn dung hợp được một vài thứ nên có năng lực xé rách hư không. Cái đó cũng giống như Vi Vi tiểu thư dung hợp Huyền Minh Pháp Thủy vậy.

Hồng Dịch nói.

- Tuy nhiên cao thủ sáu lần lôi kiếp cũng không làm gì được tại hạ, chuyện này là sự thật. Đúng rồi, Vi Vi tiểu thư có thể cho tại hạ biết, tiểu thư cùng Trấn Nam công chúa Lạc Vân có quan hệ gì hay không?



- Quan hệ gì sao? Đương nhiên là bạn thân nơi khuê phòng? Hơn nữa còn là bạn bè hợp tác. Lạc Vân cũng thường nhắc đến công tử, hiện giờ nàng đã học thành tài, trải qua một vài khảo hạch của hoàng thất Thần Phong quốc, thể hiện ra rất có tiền năng học tập đạo thuật, hiện giờ sợ rằng đang bế quan tu đạo trong cấm địa bí mật của Đào Thần đạo.

Tôn Vi Vi nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Hồng Dịch nói.

- À? Lạc Vân lại về nước tu đạo sao? Thảo nào ngày đó ta trở về kinh thành không nhìn thấy nàng.

Hồng Dịch thở dài một tiếng. Tại thời điểm bản thân gặp khó khăn nhất thì được Lạc Vân công chúa ra tay giúp đỡ, có thể nói là ân trọng như núi.

Đối với việc Lạc Vân quay về nước tu đạo, Hồng Dịch cũng không cảm thấy quá ngạc nhiên. Vị công chúa này đối với đạo thuật vẫn luôn rất hứng thú, khi mới gặp nhau, nàng luôn vẫn luôn miệng hỏi hắn về thuật phi kiếm.

Lạc Vân tới Đại Kiền học tập, cũng là tích lũy dần dần, chỉ tu đạo không tu thuật, linh hồn còn chưa thể xuất khiếu. Tinh thần bên trong chỉ khi đạt tới một cảnh giới cực cao mới có thể xuất khiếu.

Đây chính là con đường tu luyện của thượng cổ chư tử.

Trên thực tế Hồng Dịch cũng đang đi trên con đường như vậy.

Lúc đó Hồng Dịch chỉ biết rằng tu dưỡng của Lạc Vân có chút thâm hậu, nếu như nàng chuyển sang tu luyện đạo thuật thì tất sẽ tiến bộ thần tốc.

- Đào Thần đạo kể từ sau khi Lạc Thiên Nguyệt chết, bảy bảo vật bị người khác cướp đi, thánh địa cũng suy yếu. Thế nhưng dù sao nền tảng còn đó, chỉ cần bên trong xuất hiện một nhân vật thiên tài thì một lần nữa sẽ vùng lên, quay lại sự quang vinh của một thánh địa, thậm chí khi đó Thần Phong quốc có thể thoát ly khỏi sự kìm cặp của Đại Kiền, trở thành một quốc gia độc lập, không phải nhìn vào sắc mặt của Đại Kiền mà hành động. Sống phụ thuộc, tư vị đó đúng là không dễ chịu chút nào.

Tôn Vi Vi tiếp tục nói.

- Chính vì thế rất nhiều trưởng lão của Đào Thần đạo, thậm chí là có cả những trí sĩ trong nước đã sớm lập ra một kế hoạch bí mật, tìm kiếm những nhân tài mà bồi dưỡng, nhằm chấn hưng Đào Thần đạo. Lạc Vân chính là một trong những thiên tài được lựa chọn. Tuy nhiên ngòai nàng ra còn có rất nhiều thiên tài khác, thế nhưng hoàng thất Đại Kiền cũng biết được kế hoạch này, chỉ sợ sẽ có những hành động gây bất lợi. Hơn nữa trong kế hoạch bồi dưỡng thiên tài này, sự cạnh tranh lẫn nhau cũng dữ dội vô cùng.

- Tiểu thư có vẻ nắm được không ít bí mật nhỉ?

Hồng Dịch nhíu nhíu mày nói. Kế hoạch này của Đào Thần đạo, nói về tình về lý, bất cứ phương diện nào cũng khó có thể phản bác, dù sao không một quốc gia nào muốn mãi mãi phải sống trong sự lệ thuộc.

Một đất nước rộng lớn như Thần Phong quốc, trí sĩ, nhân tài cũng không phải là ít ỏi.

Liên thủ chấn hưng quốc gia, bồi dưỡng nhân tài, cải cách thiên hạ, đây cũng chỉ là chuyện hết sức bình thường, thế nhưng chuyện này nhất định sẽ dẫn đến một hồi gió tanh mưa máu, Lạc Vân lẫn ở trong đó, không biết là lành hay dữ đây?

Việc này so với Bạch Tử Nhạc tranh đoạt chưởng môn Chân Cương môn thì còn nguy hiểm hơn nhiều.

- Chuyện này là đương nhiên rồi, Tôn gia chúng ta cũng tham gia vào kế hoạch này của Đào Thần đạo.

- Hình như Vi Vi tiểu thư không phải là tộc chủ của Tôn gia thì phải?

Ánh mắt của Hồng Dịch chợt lóe lên.

- Ta không phải là chi trưởng trong gia tộc, chỉ là chi thứ mà thôi. Thế nhưng ta tu luyện đạo thuật thành công, nắm giữ một ít thần thông, mấy năm gần đây có được không ít quyền lợi.

Trên khuôn mặt của Tôn Vi Vi hiện ra nét cười nhạt.

- Xem ra Vi Vi tiểu thư cũng là người có dã tâm, Tôn gia ở Húc Châu, tộc hệ khổng lồ, nghe đồn rằng trong tay năm giữ hơn trên nghìn vạn mẫu ruộng đất, trang viên nghìn tòa, nô bộc tá điện hơn mười vạn. Hàng năm lại còn cho thêm một lượng lớn nô lệ khai khẩn đất đai trang viên ở hải ngoại. Trong những đầu mối giao dịch với Thần Phong quốc thì Húc Châu Tôn gia là lớn nhất. Tại hạ từng đọc qua một quyển bút ký, trong đó ghi lại rằng phòng ốc của Húc Châu Tôn gia, ngay cả nhà vệ sinh cũng phải xức đến trên trăm loại nước hoa. Quả thực so với hoàng cung còn xa xỉ hơn rất nhiều đấy. Nắm giữ được Tôn gia, quả thực chẳng khác nào là hoàng đế.

Hồng Dịch vừa nói, trên khuôn mặt khe khẽ cười có chút xem thường.

Húc Châu Tôn gia, xa xỉ tới mức mỗi ngày đều có một lượng lớn nô tỳ, từ khi trời còn mờ sáng đã thu thập hơn trăm loại hoa cỏ, nhổ lấy cánh hoa vò nát, luyện chế thành trăm loại nước hoa, dùng để xức vào nhà vệ sinh, bồn câu.

Vốn nước hoa trăm mùi là một dầu thơm cực kỳ trân quý, chỉ dùng để tắm rửa hoặc có thể dùng để tẩm vào trong gạo trắng, nấu thành một loại thức ăn tinh xảo cực điểm.

Thế nhưng Húc Châu Tôn gia lại dùng để cọ rửa nhà vệ sinh, bồn cầu.

Câu "Vương tôn công tử" chính là dùng để chỉ Vương gia, Tôn gia.

Đây là hạng xa xỉ đến mức nào đây? Ngay cả hoàng cung cũng không xa xỉ đến nhu vậy. Chưa nói đến hoàng cung, cho dù là cung khuyết trên trời cao hay là thiên cung trong thần thoại truyền thuyết, e rằng cũng không được như vậy.

Từ điểm này có thể nhìn ra được, những thế gia nghìn năm chân chính này của Đại Kiền, quả thực có đế uẩn còn thâm hậu hơn thánh địa rất rất nhiều. Đồng thời cũng thấy được hoàng triều Đại Kiền cố kỵ những thế gia này đến mức nào.

- Ai mà chẳng có dã tâm? Dã tâm cũng có thể nói là một loại truy cầu. Người tu đạo truy cầu trường sinh vĩnh hằng, đây có thể nói là loại dã tâm lớn nhất.

Tôn Vi Vi cười.



- Quả đúng là như vậy.

Hồng Dịch nói.

- Nếu như Vi Vi tiểu thư là bạn thân khuê phòng của Lạc Vân, hôm nay tại hạ quả thật đã đắc tội, chút lễ vật nho nhỏ này coi như là để bồi thường sự thất lễ vừa rồi.

Nói xong, ngón tay Hồng Dịch khẽ vung lên, một khối thần niệm to bằng đầu người, bên trong lóe lên những tia điện chớp, liền bay ra.

Đây chính là một trong chín mươi chín viên thần niệm năm lần lôi kiếp của Vũ Văn Mục thái sư phong ấn trong linh hồn của Tiểu Mục. Hiện giờ trong tay Hồng Dịch còn có sáu mươi ba viên.

Chấn động dữ dội, viên thần niệm này thoáng chốc tiến vào trong mi tâm của Tôn Vi Vi, cường ngạnh hóa thành một luồng sức mạnh đi thẳng vào linh hồn.

Nhất thời trong linh hồn của Tôn Vi Vi xảy ra biến hóa, lực lượng tăng vọt, toàn thân tản ra một cỗ dao động pháp lực cực kỳ cường đại. Loáng thoáng, Hồng Dịch thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng sóng cuồn cuồn dâng trào từ sâu trogng linh hồn của đối phương truyền ra, mang theo một cảm giác trầm trọng, ngưng luyện, thâm hậu.

- Thần niệm năm lần lôi kiếp!

Sau khi áp chế được viên thần niệm này xong, Tôn Vi Vi đã nhận ra được sự cường đại của viên thần niệm này, liền dùng linh hồn cảm thụ một cách tinh tế, sau đó lần thứ hai kêu lên một tiếng kinh ngạc tột độ.

- Đây là thần niệm năm lần lôi kiếp mà tại hạ đoạt được của Vũ Văn Mục, thái sư Vân Mông quốc.

Hồng Dịch khe khẽ nói.

- Sắc trời hiện giờ cũng đã muộn, tiểu thư nên an giấc thôi, tại hạ không nên ở lại lâu, xin cáo từ.

- Khoan đã!

Tôn Vi Vi thấy Hồng Dịch sắp sửa rời đi, vội vàng nói.

- Trời trong cảnh đẹp như vậy, trạng nguyên công hà tất phải vội vã rời đi như vậy?

Trạng nguyên công bản lĩnh thần thông như vậy, Vi Vi thật sự vô cùng bội phục, rất muốn cùng trạng nguyên công nói qua một chuyện?

- Chuyện gì? Vi Vi tiểu thư đừng cho rằng bằng vào lực lượng của tại hạ là có thể thám thính doanh trại địch đấy nhé?

Hồng Dịch dừng chân lại nói.

- Trạng nguyên công lại có thể đóan ra tâm tư của Vi Vi sao?

Trên khuôn mặt Tôn Vi Vi hiện ra một tia bội phục.

- Ta cũng đã có ý nghĩ này ngày từ đầu, thế nhưng thực lực còn chưa đủ, liều lĩnh xông vào sào huyệt quân địch sợ rằng sẽ lọt vào bất trắc. Có trạng nguyên công bảo vệ, như vậy chẳng khác nào cá dưới nước. Trạng nguyên công chắc hẳn cũng biết, chiến tranh quan trong nhất là đường tiếp tế, mà đối phương lại có một kiện thần khí thần bí khó lường, La Sinh môn. Mà vừa vặn ta lại biết được kiện thần khí này nằm ở nơi nào, do kẻ nào nắm giữ. Nếu như trạng nguyên công có thể phối hợp với ta, nhất định sẽ đoạt được kiện thần khí đó.

- Tiểu thư sao có thể biết được tung tích của Viễn Cổ La Sinh môn? Thần Uy vương đã sử dụng đến cả bậc cường giả của Thứ Đạo Minh còn chưa tìm ra được vị trí chính xác, thậm chí còn tổn thất không ít nhân thủ. Chẳng lẽ tiểu thư lại biết sao?

Hồng Dịch sửng sốt.

- Mỗi người đều có một ít bí mật riêng mình.

Tôn Vi Vi nói.

- Nói tóm lại, ta biết được nơi hạ lạc của kiện thần khí này, không biết trạng nguyên công có đồng ý hợp tác với ta hay không?

- Tất nhiên rồi! Chỉ cần tiểu thư biết được kiện thần khí này nằm ở đây, tại hạ mười phần đều cam tâm tình nguyện.

Hồng Dịch ngẩng cao đầu nói.

- Vậy thì tốt, việc này không thể chậm trễ, chúng ta lập tức khởi hành thôi!

Tôn Vi Vi nói.

- Chuyện này rất đơn giản!

Hồng Dịch vung tay lên, một luồng ánh sáng rực rỡ, vô thanh vô tức bao phủ lấy Tôn Vi Vi, hình thể lặng lẽ biến mất vô ảnh vô tung!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Dương Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook