Chương 127: Chương 127: Chìm trong ký ức 2
KeoChuoi
20/07/2018
Hắn thấy mình bị hơn mười cao thủ truy sát, ba Kết Đan Hậu Kỳ, Một Nguyên Anh Sơ Kỳ, còn lại tất cả đều là Ngưng Nguyên Trung Kỳ, rồi hắn thấy mình bị trọng thương lại phải đau đớn hủy đi Hắc Sắc Đại Hồn Phiên nương theo lực tự bảo của cây cờ này mới có thể bảo toàn tính mạng, rồi hắn lại thấy mình bị khe không gian hút vào, không biết bao nhiêu lâu sau hắn thấy mình ở một nơi vô cùng xa lạ. chính tại nơi đấy hắn đã tìm thấy Luyện Hồn Phân Thân Thuật, và vô số pháp bảo, Dương Thanh cảm nhận rất rõ bản thân đã vui sướng thế nào khi đưa ngọc giản áp lên trán, hắn điên cuồng cười lớn, tiếng cười mang theo sự thù hận vô bờ bến, một khi công pháp này đại thành sẽ là lúc đám người kia phải trả giá cho chuyện ngày hôm nay, hắn tự thề với đạo tâm của mình như vậy,
….
Lại một mảng ký ức vụt qua. Hắn thấy thương thế trong người mình đã gần hồi phục, hắn rời khỏi mảnh đất này bí mật trở về tông phái,
….
Cảnh lại đổi, hắn thấy mình đang quỳ bên sư phụ hắn, ngài đã sắp hết thị nguyên trước lúc tọa hóa ngài truyền hết sở học ngàn năm cho hắn khiến cho cảnh giới của hắn vượt lên đến Ngưng Nguyên Trung Kỳ, lại chỉ định hắn làm tông chủ của Ngũ Hành Tông, hắn đã dập đầu hứa với sư phụ nhất định sẽ đem tông phái phát dương quang đại. Ngũ Hành Tông dưới thời đại của hắn quả thật đã vô cùng lớn mạnh, hắn tu luyện càng thêm điên cuồng chẳng mấy chốc hắn đã đạt đến Ngưng Nguyên Hậu Kỳ, dưới sức mạnh của Ngũ Hành Tông hắn đã tiêu diệt hết kẻ thù năm xưa, nhưng sau khi trả được thù hắn cảm thấy trở nên trống rỗng, mất đi mục tiêu hắn cảm thấy chán nản trên con đường tu đạo, hắn đã bế quan để nghiên cứu Luyện Hồn Phân Thân Thuật, ba trăm năm sau đó, hắn đã hoàn toàn nghiên cứu thấu triệt thuật này, hắn khiếp sợ khi nghĩ đến thần thông này đại thành quả là một công pháp nghịch thiên, sau nhiều năm chuẩn bị hắn bắt đầu luyện hồn, để tạo thành phân thân thứ nhất. Nhưng ngàn vạn lần hắn không ngờ được rằng năm xưa khi sư phụ hắn truyền lại linh khí một đời cho hắn, đã âm thầm giấu một đạo tàn hồn trong cơ thể hắn, để mong có một ngày đoạt xá hắn sống lại. hắn điên cuồng chống trả lại sư phụ hắn, hai nguyên thần trong ý thức hải của hắn bắt đầu triển khai công kích lẫn nhau cuối cùng tuy rằng hắn gian nan chiến thắng, thành công diệt sát đạo tàn hồn thì cũng là lúc hắn Luyện hồn thất bại. phân thân không hề có mối liên hệ gì với chủ hồn của hắn cả. phân thân này lại còn tự xưng Hắc Sát Ma Tôn. Ngũ Hành Chân Nhân thấy tình hình như vậy. lão dùng tu vi cả đời của mình phong ấn nơi này, ý đồ hấp thu phân thần này nhưng thất bại. Chính vì vậy mới xảy ra chuyện mà Dương Thanh đã trải qua. Đến đây thì hắn dừng lại không thi triển sưu hồn nữa, vì những phần ký ức cuối cùng này chính bản thân hắn đã trải qua.
Lần mạo hiểm sưu hồn này, hắn đã thu được lợi ích vô cùng lớn. khoan chưa nói đến Công pháp nghịch thiên Luyện Hồn Phân Thân thuật, chỉ riêng mớ công pháp truyền thừa của Ngũ Hành Tông cũng khiến cho hắn sau một đêm trở thành người giàu có, lại còn cảm ngộ một đời của Ngưng Nguyên Hậu Kỳ, đều là những kinh nghiệm quý giá vô cùng, cho dù có cả núi linh thạch cũng không mua được. coi như lần này hắn mạo hiểm đắc tội hai môn phái lớn cũng không lỗ, hắn đồ rằng nếu cho hắn đủ thời gian, nhất định hắn Kết Đan lúc đó dù có ra ngoài cũng có thể có thêm vài thần thông bảo mệnh. Ngồi lặng hồi lâu, hắn quay sang nói với Tử Nguyệt:
-Ngươi giúp ta cảnh giới nhé, ta muốn bế quan một thời gian/
Tử Nguyệt lười biếng vẩy một lọn tóc mây ra sau rồi lạnh nhạt trả lời:
-Cứ giao cho ta.
Nàng đứng dậy uyển chuyển bước đi ra phía ngoài mật thất, gần đến cửa hắn lại lên tiếng:
-Tử Nguyệt, cảm ơn,
Nàng nghe hắn nói tiếng cảm ơn cũng không tỏ vẻ gì mà đi thẳng ra ngoài, hắn vừa phong bế mật thất lại vừa cười khổ, hặn nợ Tử Nguyệt quá nhiều, không có nàng, hắn chết không biết bao nhiêu lần mà kể. Hắn tự hứa với mình khi tu vi mạnh dần lên nhất định phải trả lại nàng gấp vạn lần.
…..
Xuân qua đông tới, thấm thoắt đã bốn năm trôi qua, bốn năm dù là đối với phàm nhân hay đối với tu sĩ thì cũng chỉ như một cái chớp mắt. Trong Cửu Khúc Âm Ma đại trận, tại nơi Dương Thanh bế quan bất chợt có từng luồng linh khí xoay tròn trên bầu trời rồi bị hút vào trong mật thất, Tử Quang lấp lánh, mây đen vần vũ trên bầu trời, Bọn Mã Đức Hoa từ chỗ nhập định, bị hiện tượng này làm cho tỉnh lại, liền lập tức phi hành đến đó, giương ánh mắt tò mò nhìn vào thiên triệu:
-Các người tò mò cái gì, đó chỉ là điềm triệu Kết Đan mà thôi.
Tử Nguyệt vừa chậm rãi từ trên trời xuống vừa khẽ nói. Vừa nghe vậy vẻ mặt của bọn Mã Đức Hoa đã rớt xuống tận mặt đất. vẻ mặt hiện lên sự kinh ngạc tận cùng. Lúc này cách lúc thiếu gia bế quan mới có bao lâu. Lúc đó chẳng qua thiếu gia mới chỉ là Trúc Cơ Trung Kỳ. vậy mà giờ đây đã trùng kích Hậu Kỳ đại viên mãn chuẩn bị Kết Đan, loại thiên tư yêu nghiệt thế này, mấy ngàn năm qua họ còn chưa nhìn thấy, nhìn vẻ mặt của Mã Đức Hoa, Tử Nguyệt khinh thường lên tiếng:
-Hừ tư chất quá ngu xuẩn. ở thế giới của ta, tuy tiện tìm một tên cũng hơn tên này gấp vạn lận
Đám người kia không dám cãi lại nàng mà chỉ luôn mồm vâng dạ, lúc này trong mật thất Dương Thanh đang cố gắng hấp thu linh khí để kết đan, tại đan điền của hắn, linh khí đang xoay tròn với một tốc độ vô cùng chóng mắt và đang có dấu hiệu ngưng tụ Kim Đan. Tuy nhiên hắn vẫn cảm thấy chưa đủ. So với trúc cơ, kết đan lại càng khó hơn là lên trời. hắn đang cố gắng lĩnh ngộ một chút pháp tắc sơ khai, có Kết Đan được hay không phải xem hắn có thể lĩnh ngộ được hay không
Bất kỳ một ai đã bước lên còn đường tu đạo, đều mông muốn có thể ngưng kết kim đan, đây có thể nói là bước ngoặt đánh dấu cho việc đã bước chân vào đám trung cấp cường giả, Kết Đan Kỳ đồng nghĩa với việc thọ nguyên tăng mạnh, pháp lực thông thần, địa vị càng cao siêu, ở bất kỳ nơi nào trong bốn mảnh đại lục này, Tu sĩ Kết Đan hầu như chỉ dười một người mà trên vạn người, bởi vì tu sĩ Ngưng Nguyên kỳ ít khi tham gia vào chuyện của đám hậu bối, tu sĩ Hóa Anh càng không xuất hiện bao giờ, còn tu sĩ Luyện Thần Kỳ có lẽ chỉ gặp trong truyền thuyết, thời gian ở Cực Âm Môn hắn cũng đã tiếp xúc với một số điển tịch của môn phái, và trong lúc hắn khoắng đi tinh nguyên thạch của tông môn này, hắn cũng tiện tay cầm đi một ngọc giản, trong ngọc giản này ghi chép chính là chuyện của tu tiên giới được các đời môn chủ ghi lại, qua đó hắn đã nhận ra rằng Tiên Giới và Ma Giới kia cũng chẳng có gì là cao siêu cả, chẳng qua đó là hai vùng đất linh khí tốt hơn bị hai tộc này cướp đoạt mà thôi. Chúng tự cho mình mà cao siêu hơn chứ không có gì đắc biệt, hắn cũng biết rằng, mảnh thiên địa này, không phải chỉ có 4 mảnh đại lục mà thực chất có đến mười mảnh, Tiên giới kia chiếm 3 mảnh đó là Tiên Cương Đại Lục, Vận Hà Đại Lục và Bắc Minh Đại Lục, Ma giới cũng có ba mảnh đại lục, là Sâm La, U Minh, và Hắc Phong đại lục, bốn mảnh đại lục còn lại chính là do nhân giới này chiếm được. chỗ mà bấy lâu này hắn đi lại chẳng qua chỉ là rìa của bốn dại lục mà thôi, thực ra nơi hắn ở rộng lớn vô cùng, không có mấy trăm năm toàn lực phi hành không bao giờ đi hết được. Chính là như vậy nên hắn mới có niềm tin sẽ tìm thấy Thanh Hương, nàng nhất định là ở một nơi nào đó trên mười mảnh lục địa này, nhất định hắn sẽ tìm ra nàng dù có phải tốn hàng trăm, hàng ngàn năm đi nữa. đạt được cảnh giới kết đan hắn sẽ là chư hầu một phương, dù hắn gia nhập bất cứ môn phái nào cũng sẽ được chào đón, dùng danh hiệu trưởng lão mà đối đãi, cung phụng, hắn sẽ có rất nhiều thời gian, có thể đi tìm Thanh Hương của hắn,
Mây đen trên bầu trời càng ngày càng vần vũ.
Từng đạo linh khí điên cuồng chạy vào mật thất. Bầu không khí lại càng lúc càng như bị nén chặt lại
Trong mật thất, Tiên thức của hắn đang điên cuồng gia tăng. Âm Dương Sinh Tử Quyết thực sự rất mạnh, sự mẫn cảm đối với linh lực vượt xa bất cứ tu giả nào. Quyết này đang ra sức giúp hắn hấp thu linh khí,
Hắn có thể cảm nhận vô cùng rõ ràng linh lực kinh khủng ẩn chứa trong kinh mạch. Có thể khẳng định rằng trong đám tu tiên giả cùng cấp, không ai có đan điền lớn như hắn, không ai có nhiều nguyên khí như hắn, và cũng không ai có tiên thức lớn mạnh bằng hắn. sau này trong đám đồng cấp có rất ít người có thể uy hiếp được hắn. hắn đã là một tồn tại trong đồng cấp gần như vô địch. Hắn hít sâu một hơi chân khí, điều khiển chúng tụ lại đan điền. bắt đầu ngưng tụ Kim đan.
….
Lại một mảng ký ức vụt qua. Hắn thấy thương thế trong người mình đã gần hồi phục, hắn rời khỏi mảnh đất này bí mật trở về tông phái,
….
Cảnh lại đổi, hắn thấy mình đang quỳ bên sư phụ hắn, ngài đã sắp hết thị nguyên trước lúc tọa hóa ngài truyền hết sở học ngàn năm cho hắn khiến cho cảnh giới của hắn vượt lên đến Ngưng Nguyên Trung Kỳ, lại chỉ định hắn làm tông chủ của Ngũ Hành Tông, hắn đã dập đầu hứa với sư phụ nhất định sẽ đem tông phái phát dương quang đại. Ngũ Hành Tông dưới thời đại của hắn quả thật đã vô cùng lớn mạnh, hắn tu luyện càng thêm điên cuồng chẳng mấy chốc hắn đã đạt đến Ngưng Nguyên Hậu Kỳ, dưới sức mạnh của Ngũ Hành Tông hắn đã tiêu diệt hết kẻ thù năm xưa, nhưng sau khi trả được thù hắn cảm thấy trở nên trống rỗng, mất đi mục tiêu hắn cảm thấy chán nản trên con đường tu đạo, hắn đã bế quan để nghiên cứu Luyện Hồn Phân Thân Thuật, ba trăm năm sau đó, hắn đã hoàn toàn nghiên cứu thấu triệt thuật này, hắn khiếp sợ khi nghĩ đến thần thông này đại thành quả là một công pháp nghịch thiên, sau nhiều năm chuẩn bị hắn bắt đầu luyện hồn, để tạo thành phân thân thứ nhất. Nhưng ngàn vạn lần hắn không ngờ được rằng năm xưa khi sư phụ hắn truyền lại linh khí một đời cho hắn, đã âm thầm giấu một đạo tàn hồn trong cơ thể hắn, để mong có một ngày đoạt xá hắn sống lại. hắn điên cuồng chống trả lại sư phụ hắn, hai nguyên thần trong ý thức hải của hắn bắt đầu triển khai công kích lẫn nhau cuối cùng tuy rằng hắn gian nan chiến thắng, thành công diệt sát đạo tàn hồn thì cũng là lúc hắn Luyện hồn thất bại. phân thân không hề có mối liên hệ gì với chủ hồn của hắn cả. phân thân này lại còn tự xưng Hắc Sát Ma Tôn. Ngũ Hành Chân Nhân thấy tình hình như vậy. lão dùng tu vi cả đời của mình phong ấn nơi này, ý đồ hấp thu phân thần này nhưng thất bại. Chính vì vậy mới xảy ra chuyện mà Dương Thanh đã trải qua. Đến đây thì hắn dừng lại không thi triển sưu hồn nữa, vì những phần ký ức cuối cùng này chính bản thân hắn đã trải qua.
Lần mạo hiểm sưu hồn này, hắn đã thu được lợi ích vô cùng lớn. khoan chưa nói đến Công pháp nghịch thiên Luyện Hồn Phân Thân thuật, chỉ riêng mớ công pháp truyền thừa của Ngũ Hành Tông cũng khiến cho hắn sau một đêm trở thành người giàu có, lại còn cảm ngộ một đời của Ngưng Nguyên Hậu Kỳ, đều là những kinh nghiệm quý giá vô cùng, cho dù có cả núi linh thạch cũng không mua được. coi như lần này hắn mạo hiểm đắc tội hai môn phái lớn cũng không lỗ, hắn đồ rằng nếu cho hắn đủ thời gian, nhất định hắn Kết Đan lúc đó dù có ra ngoài cũng có thể có thêm vài thần thông bảo mệnh. Ngồi lặng hồi lâu, hắn quay sang nói với Tử Nguyệt:
-Ngươi giúp ta cảnh giới nhé, ta muốn bế quan một thời gian/
Tử Nguyệt lười biếng vẩy một lọn tóc mây ra sau rồi lạnh nhạt trả lời:
-Cứ giao cho ta.
Nàng đứng dậy uyển chuyển bước đi ra phía ngoài mật thất, gần đến cửa hắn lại lên tiếng:
-Tử Nguyệt, cảm ơn,
Nàng nghe hắn nói tiếng cảm ơn cũng không tỏ vẻ gì mà đi thẳng ra ngoài, hắn vừa phong bế mật thất lại vừa cười khổ, hặn nợ Tử Nguyệt quá nhiều, không có nàng, hắn chết không biết bao nhiêu lần mà kể. Hắn tự hứa với mình khi tu vi mạnh dần lên nhất định phải trả lại nàng gấp vạn lần.
…..
Xuân qua đông tới, thấm thoắt đã bốn năm trôi qua, bốn năm dù là đối với phàm nhân hay đối với tu sĩ thì cũng chỉ như một cái chớp mắt. Trong Cửu Khúc Âm Ma đại trận, tại nơi Dương Thanh bế quan bất chợt có từng luồng linh khí xoay tròn trên bầu trời rồi bị hút vào trong mật thất, Tử Quang lấp lánh, mây đen vần vũ trên bầu trời, Bọn Mã Đức Hoa từ chỗ nhập định, bị hiện tượng này làm cho tỉnh lại, liền lập tức phi hành đến đó, giương ánh mắt tò mò nhìn vào thiên triệu:
-Các người tò mò cái gì, đó chỉ là điềm triệu Kết Đan mà thôi.
Tử Nguyệt vừa chậm rãi từ trên trời xuống vừa khẽ nói. Vừa nghe vậy vẻ mặt của bọn Mã Đức Hoa đã rớt xuống tận mặt đất. vẻ mặt hiện lên sự kinh ngạc tận cùng. Lúc này cách lúc thiếu gia bế quan mới có bao lâu. Lúc đó chẳng qua thiếu gia mới chỉ là Trúc Cơ Trung Kỳ. vậy mà giờ đây đã trùng kích Hậu Kỳ đại viên mãn chuẩn bị Kết Đan, loại thiên tư yêu nghiệt thế này, mấy ngàn năm qua họ còn chưa nhìn thấy, nhìn vẻ mặt của Mã Đức Hoa, Tử Nguyệt khinh thường lên tiếng:
-Hừ tư chất quá ngu xuẩn. ở thế giới của ta, tuy tiện tìm một tên cũng hơn tên này gấp vạn lận
Đám người kia không dám cãi lại nàng mà chỉ luôn mồm vâng dạ, lúc này trong mật thất Dương Thanh đang cố gắng hấp thu linh khí để kết đan, tại đan điền của hắn, linh khí đang xoay tròn với một tốc độ vô cùng chóng mắt và đang có dấu hiệu ngưng tụ Kim Đan. Tuy nhiên hắn vẫn cảm thấy chưa đủ. So với trúc cơ, kết đan lại càng khó hơn là lên trời. hắn đang cố gắng lĩnh ngộ một chút pháp tắc sơ khai, có Kết Đan được hay không phải xem hắn có thể lĩnh ngộ được hay không
Bất kỳ một ai đã bước lên còn đường tu đạo, đều mông muốn có thể ngưng kết kim đan, đây có thể nói là bước ngoặt đánh dấu cho việc đã bước chân vào đám trung cấp cường giả, Kết Đan Kỳ đồng nghĩa với việc thọ nguyên tăng mạnh, pháp lực thông thần, địa vị càng cao siêu, ở bất kỳ nơi nào trong bốn mảnh đại lục này, Tu sĩ Kết Đan hầu như chỉ dười một người mà trên vạn người, bởi vì tu sĩ Ngưng Nguyên kỳ ít khi tham gia vào chuyện của đám hậu bối, tu sĩ Hóa Anh càng không xuất hiện bao giờ, còn tu sĩ Luyện Thần Kỳ có lẽ chỉ gặp trong truyền thuyết, thời gian ở Cực Âm Môn hắn cũng đã tiếp xúc với một số điển tịch của môn phái, và trong lúc hắn khoắng đi tinh nguyên thạch của tông môn này, hắn cũng tiện tay cầm đi một ngọc giản, trong ngọc giản này ghi chép chính là chuyện của tu tiên giới được các đời môn chủ ghi lại, qua đó hắn đã nhận ra rằng Tiên Giới và Ma Giới kia cũng chẳng có gì là cao siêu cả, chẳng qua đó là hai vùng đất linh khí tốt hơn bị hai tộc này cướp đoạt mà thôi. Chúng tự cho mình mà cao siêu hơn chứ không có gì đắc biệt, hắn cũng biết rằng, mảnh thiên địa này, không phải chỉ có 4 mảnh đại lục mà thực chất có đến mười mảnh, Tiên giới kia chiếm 3 mảnh đó là Tiên Cương Đại Lục, Vận Hà Đại Lục và Bắc Minh Đại Lục, Ma giới cũng có ba mảnh đại lục, là Sâm La, U Minh, và Hắc Phong đại lục, bốn mảnh đại lục còn lại chính là do nhân giới này chiếm được. chỗ mà bấy lâu này hắn đi lại chẳng qua chỉ là rìa của bốn dại lục mà thôi, thực ra nơi hắn ở rộng lớn vô cùng, không có mấy trăm năm toàn lực phi hành không bao giờ đi hết được. Chính là như vậy nên hắn mới có niềm tin sẽ tìm thấy Thanh Hương, nàng nhất định là ở một nơi nào đó trên mười mảnh lục địa này, nhất định hắn sẽ tìm ra nàng dù có phải tốn hàng trăm, hàng ngàn năm đi nữa. đạt được cảnh giới kết đan hắn sẽ là chư hầu một phương, dù hắn gia nhập bất cứ môn phái nào cũng sẽ được chào đón, dùng danh hiệu trưởng lão mà đối đãi, cung phụng, hắn sẽ có rất nhiều thời gian, có thể đi tìm Thanh Hương của hắn,
Mây đen trên bầu trời càng ngày càng vần vũ.
Từng đạo linh khí điên cuồng chạy vào mật thất. Bầu không khí lại càng lúc càng như bị nén chặt lại
Trong mật thất, Tiên thức của hắn đang điên cuồng gia tăng. Âm Dương Sinh Tử Quyết thực sự rất mạnh, sự mẫn cảm đối với linh lực vượt xa bất cứ tu giả nào. Quyết này đang ra sức giúp hắn hấp thu linh khí,
Hắn có thể cảm nhận vô cùng rõ ràng linh lực kinh khủng ẩn chứa trong kinh mạch. Có thể khẳng định rằng trong đám tu tiên giả cùng cấp, không ai có đan điền lớn như hắn, không ai có nhiều nguyên khí như hắn, và cũng không ai có tiên thức lớn mạnh bằng hắn. sau này trong đám đồng cấp có rất ít người có thể uy hiếp được hắn. hắn đã là một tồn tại trong đồng cấp gần như vô địch. Hắn hít sâu một hơi chân khí, điều khiển chúng tụ lại đan điền. bắt đầu ngưng tụ Kim đan.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.