Chương 204: Vạn kiếm tông
KhoaiVn9x
11/12/2018
A - Long một tay xách đống đầu người, một tay cầm kiếm, mặt lạnh như
tiền,gặp bất cứ ai hắn cũng liền chém giết, chỉ cần có một tia tu vi đấu khí liền đều là vong hồn dưới một kiếm của hắn vậy, đống đầu người trên tay hắn,mà mặt hắn khong đổi sắc cứ như vật hắn đang cầm không phải cái gì là đầu người, cứ như hắn đang xách một mớ đồ thừa đem đi vứt vậy!
- Vụ Nguyệt Kiếm trên tay nay đã nhuộm đầy một màu máu tươi hồng, lưỡi kiếm hình bán nguyệt, ở hình dạng bình thường nó y như một lưỡi liềm cắt lúa sắc bén ở bên trong vậy, khi nó trở thành hình dạng bình thường nó liền sắc bén hai mặt,kết hợp với ánh trăng, bóng kiếm liền sáng lên như nó vốn dĩ là một phần của ánh trăng vậy,chứ không phải một thanh phàm kiếm bình thường, nó cứ như muốn tranh cường với độ sắc bén của Phệ Hồn Đao vậy, không có cái gì mà nó không thể cắt đứt, cứ mỗi một sinh mệnh bị nó lấy đi lưỡi kiếm liền kêu lên “ ong ong ” như vui reo lên khúc hoan ca của sự sung sướng vậy!
- Sau khi A - Long cùng thuộc hạ tự tay tàn sát toàn bộ người của Quỷ U Cốc, không cần hắn ra lệnh Ám Vệ của hắn hắn liền khoáng sạch tất cả những thứ quý giá và cần thiết vào không gian giới chỉ hắn chế tạo và phân phát cho thuộc hạ, hắn chẳng tự xưng mình là kẻ gì tốt bụng, nhưng hắn chỉ muốn một đời nữ nhân bên cạnh hắn sống bình bình đạm đạm yên ổn sống qua ngày, nhưng mà có nhiều kẻ nhằm vào hắn mà kiếm chuyện, muốn giết hắn thì thôi đi, lại còn muốn cả nữ nhân của hắn, hắn liền giết tới tận nơi, bất cứ kẻ nào muốn nhúng chàm liền phải chết, hắn là kẻ có ơn tất báo có nợ nhất trả, hắn chẳng bao giờ đưa má cho kẻ đánh mình, chẳng bao giờ thấy người khi dễ hắn liền im, đó không còn là hắn nữa rồi, chỉ cần có thể bảo vệ nữ nhân và gia đình của hắn, hắn liền có thể giết toàn bộ thiên hạ hắn cũng không hề hối tiếc!
- Hắn lẳng lặng đi ra ngoài, trên người tràn ngập máu của người Quỷ U Cốc, chúng nữ Lam Linh và tam nữ hầu của Phong Thải Vận thấy A - Long các nàng có thể ngửi thấy mùi máu tươi tanh nồng trên người hắn, các nàng không tự chủ được mà khẽ lùi về sau vài bước, nhưng trái với sự tránh né của tứ nữ thì Phong Thải Vận không hề né tránh hắn, nàng tiến lên lấy ra một chiếc khăn mềm mại, trên đó tràn ngập mùi hương của cơ thể nàng, nàng ôn nhu dịu dàng như một người vợ hiền, kéo chiếc mũ trùm đầu của hắn ra, để lộ ra một khuôn mặt vô cùng tái nhợt, và non nớt, khuôn mặt vô cùng quật cường, chỉ còn một bên mắt, ánh mắt vô cùng cô đơn và buồn bã!
- Nàng dịu dàng lau đi vết máu trên khuôn mặt hắn, nàng ánh mắt vô cùng chua xót nàng biết hắn là loại người nào, hắn vô cùng chán ghét việc giết chóc, hắn cũng rất giống nàng chỉ muốn an bình sống qua ngày mà thôi, nhưng mà nhiều người lại không muốn hắn có được cuộc sống như thế. nàng ôn nhu lau đi vết máu trên khuôn mặt hắn, tứ nữ phía sau lưng Phong Thải Vận cũng vô cùng bất ngờ, không phải vì hành động của Phong Thải Vận giúp hắn lau vết máu trên mặt, mà là các nàng không thể nào tin được, người tên là Hắc Ma người mà các nàng tỉnh kế hòng bắt sống hắn lại có khuôn mặt nhỏ tuổi và non nớt tới như vậy, các nàng không giám nhìn vào ánh mắt hắn bởi vì ánh mắt của A - Long bây giờ chứa ngập tang thương và mất mát, thứ mà không nên có ở trên người một thiếu niên trẻ tuổi như vây!
- Phong Thải Vận chua xót, vừa lau mặt cho hắn vừa nói!
“ Hắc Ma, ngươi cần gì phải cố gắng như vậy,nếu không muốn giết bọn chúng thì thả bọn chúng đi, nếu ngươi không muốn ra tay thì để ta làm cũng được mà, cần gi phải gượng ép mình làm việc mà ngươi không muốn như vậy kia chứ ”
A - Long cố gắng nở ra một nụ cười vô cùng cay đắng và chua chát sử dụng tinh thần lực nói với Phong Thải Vận mà rằng!
“ Ta chỉ muốn biết tự tay chém đầu cừu gia là như thế nào,ta cứ nghĩ là sẽ vui vẻ lắm chứ, nhưng khi ta làm được rồi, thì ta chẳng thể nào vui vẻ được như những gì ta đã nghĩ, ta không thế nào thoát ra khỏi ám ảnh trong lòng của ta,có một thứ mà ta muốn tìm... ”
- Nói tới đây A - Long liền dừng lại, Phong Thải Vận dịu dàng hỏi!
“ Thứ ngươi muốn tìm, ngươi tìm được chưa”
- Hắn không trả lời chỉ lắc đầu miêu tả ý trong hành động của hắn!
- Nghe thấy thế Phong Thải Vận ngập tràn chua xót. Nàng cũng biết A - Long có quá khứ vô cùng đau đớn, theo nàng biết về tính cách của A - Long thì một khi hắn điên cuồng như thế thì chỉ có người nào trêu chọc tới nghịch lân của hắn, và Quỷ U lúc nãy nói vài câu nói gì đó làm hắn nhớ tới một vài thứ kỷ niệm không hề tốt trước đây của hắn, hắn mới nổi điên lên đồ toàn tộc của Quỷ U Cốc,nàng không tự chủ được hai tay choàng qua cổ hắn ôm hắn vào lòng, hòng muốn để sự ôn nhu của nữ nhân an ủi hắn vài phần nỗi đau trong lòng hắn!
- Sau một hồi A - Long được Phong Thải Vận ôm ấp, hắn cũng dùng hai tay ôm lấy chiếc eo thon mềm mại như rắn nước của nàng, hắn cảm thấy mệt mỏi vô cùng mệt mỏi rồi, chém giết máu tanh làm hắn mệt mỏi hắn bây giờ chỉ muốn về nhà tắm rửa, và ngủ một giấc mà thôi, nếu là nữ nhân thì một khi mệt mỏi thì có thể giải toả tâm sự với bạn bè của mình,còn hắn là nam nhân hắn chẳng thể nói gì cả, chỉ chôn sâu sự mệt mỏi vào nơi sâu nhất trong lòng mà thôi!
A - Long kiếp trước một đời chém giết tay nhuộm qua không ít máu tanh của ngươi, địch nhân có, ngươi vô tội cũng có, ngay cả đồng đội hắn cũng xuống tay không ít lần, bởi vì đó là lệnh, mệnh lệnh kêu hắn giết ai hắn liền giết người đó, hắn qua kiếp này hắn chỉ muốn một cuộc sống bình an bên cạnh Long Nhu, như cuộc sống trước đây của hai người,cứ như vây ngày ngày an ổn sống qua ngày, nhưng mà vì cuộc đời một lần nữa không cho hắn được toại nguyện, tay hắn lại nhuộm máu người, cứ mỗi một đao hắn tước đi một sinh mệnh, lòng hắn lại như dao cắt ngàn lần, kẻ bị hắn giết là chết đi không còn thở nữa, còn kẻ giết người là hắn thì linh hồn hắn đang bị cắn xé từ từ, từ từng chút từng chút một!
- Tới khi nào hắn đánh mất đi bản tâm, khống còn thấy ghê tởm việc máu tanh như vậy nữa, mà trở thành một kẻ chỉ biết giết chóc,tối ngày chỉ biết say máu trong những cuộc chém giết mà thôi,hắn từng nhớ lấy một câu!
“ Kẻ giết người, tay đã nhuốm máu dù ngươi có rửa như thế nào cũng không bao giờ có thể rửa sạch được đâu ”
- Nghĩ tới đây hắn thở dài, ánh mắt hắn vô cùng ôn hoà,hít một hơi thật sâu mùi hương làm hắn cảm thấy vô cùng an tâm trên người Phong Thải Vận ôn tồn nói với nàng!
“ Vận Nhi, cùng ta đi tới một nơi, xong việc chúng ta sẽ cùng về nhà,một chút thôi, dù sao ta cũng mệt rồi ”
“ Ưm..! ”
- Phong Thải Vận nghe thấy thế chỉ khẽ Ưm một tiếng, nàng và hắn như có một sợi dây vô hình liên kết lại với nhau, nàng không muốn từ chối hắn bất kỳ điều gì cả nàng cứ có cảm giác nàng và hắn đã quen biết từ rất lâu rất lâu rồi, nàng cảm thấy nàng và hắn đều thiếu nợ nhau rất nhiều thứ nhưng không hề biết,hai người thiếu nợ nhau là thứ gì cả!
- Hai người cùng sánh vai bước đi, sau khi A - Long ném chuỗi đầu lâu đó cho Long Thiên đang im lặng một mức ở bên cạnh, và ra lệnh cho hắn trong vòng một đêm, muốn hắn đem chuỗi đầu lâu này tới tất cả thế lực phụ thuộc của Quỷ U Cốc,Lưu Vân Tông và Âm Khôi Tông, trong vòng 1 tuần phải thu phục và có được sự trung thành của bọn chúng, nếu ai không phục liền giết đi!
- Đi được vài bước, bỗng tự nhiên trên trời bay đến vô số Ưng Hạc, trên lưng mỗi con ưng Hạc là 2 tới ba người, nam có nữ có, họ mặc trên người nhưng bộ quần áo Võ Giả sang trọng,bên hông đeo bối kiếm, vô cùng hoa lệ,trên mặt từng người đều toát ra sự cao ngạo, không đặt người trong thế gian này vào mắt, dẫn đầu đám người này là một năm tử mặt trắng cưỡi một đầu ưng Hạc màu trắng vô cùng anh tuấn, phía sau hắn là hai Võ Giả hộ pháp đứng sau bảo vệ hắn, nhu thế là đủ biết sự quan trọng của người này rồi!
“ Giám tiêu diệt và động tới Quỷ U Cốc thế lực phụ thuộc của Vạn Kiếm Tông ta, người bên dưới là ai mau xưng danh,bản công tử Đề La ta không giết kẻ vô danh ”
- Thanh niên túa mỹ đó vẻ mặt vô cùng cao ngạo và hống hách,nhìn A - Long một cái hắn cũng chẳng thèm nhìn, ánh mắt hắn vô cùng khinh miệt nhìn A - Long, ánh mắt hắn sáng lên khi nhìn thấy chúng nữ,đặc biệt là lướt qua lướt lại những đường cong trên người Phong Thải Vận, điều này khiến nàng cảm thấy vô cùng chán ghét, trong mắt Đề La hắn không khỏi toát ra vài tia dâm tà trong mắt, hắn liếm liếm môi lòng thầm nghĩ!
“ Không ngờ ở đây lại có nhiều mỹ nữ tới như vây, nhưng nữ nhân này không tệ, ”
- Hai tên thuộc hạ dường như hiểu được ý nghĩ trong đầu của Thiếu Gia nhà mình một tên xum xoe nịnh hót nói!
“ Khởi bẩm thiếu chủ, 5 nữ nhân ở dưới kia vô cùng xinh đẹp, hay là để thuộc hạ xuống bắt về cho người hưởng dụng không ạ ”
“ Ý Kiến không tồi, vậy các ngươi hãy bắt bọn chúng lại cho ta,còn tên nam nhân thì giết đi cùng được tên đó ta không hứng, tí nữa bắt được mấy ả này, ta xài xong, ta liền cho các ngươi mượn dùng mấy ả xài vài hôm”
- Đề La đang đêm trong lúc mây mưa cùng đệ nhất mỹ nữ trong tông đang lúc cao hứng, thì lại nhận được thuộc hạ trình báo Quỷ U Cốc có độ̀ng tĩnh lớn, nên cha hắn phái hắn tới đây hỗ trợ Quỷ U Cốc, vì cha hắn nghĩ là Quỷ U Cốc bị sơn tặc dòm ngó,trong lòng hắn đang buồn bực vì phải đến đây dù sao cũng cùng sư tỷ mây mưa chưa tận hứng, nên khi thấy những nữ nhân xinh đẹp bên cạnh A - Long, ánh mắt hắn không khỏi mấy tia sát cơ và đố kỵ, hắn thầm nghĩ!
« Hôm nay bổn thiếu chủ đã mất công tới đây rồi, dù họ có là ai đi chăng nữa thì với thực lực hai hộ pháp đang đứng bên người hắn là Võ Linh cấp,có ai là không phải là Lão tổ đứng trụ một phương đâu, hôm nay nhất định phải bắt vài ả về làm ấm dường, bù cho sự cụt hứng lúc nãy mới được phải hảo hảo chơi đùa với mấy ả này mới được, nữ nhân trong tông môn hắn ăn nhiều quá đã phát ngán lắm rồi »
- Nghĩ tới đây, trong mắt Đề La không khỏi toát ra từng tia tham lam, Phong Thải Vận cố gắng nén xuống cục tức này, nhìn qua A - Long ngầm hỏi ý kiến hắn nên làm như thế nào, chỉ cần hắn gật đầu thì nàng sẽ lao lên xé xác đám người này không còn một manh giáp,bởi vì nàng vô cùng chán ghét con người!
- Thấy thế A - Long liền lắc đầu ra hiệu cho nàng rằng, nàng không phải ra tay, A - Long giơ một tay lên, bắt đầu ngưng tụ không khí đè nén lại, Uỳnh một tiếng, một chiêu Đại Phong Kình ngay lập tức nghiền nát vô số Ưng Hạc cao cao tại thượng bay ở trên trời, vô số kẻ không đề phòng mà bị khí lực lẫn Phong Nhận vô tình tạo ra khi A - Long sử dụng chiêu này mà bị chém nát, và biến thành thịt vụn!
- Đề La may mắn thoát ra được một chiêu này của A - Long, cũng nhờ hai tên hộ pháp bao bọc nên Đề La mới thoát được một chiêu này của A - Long. Nhìn tràng cảnh này, lúc này là 20 con Ưng Hạc ma thú phi hành cấp 3,bây giờ chỉ còn lại một mình hắn và hai tên hộ pháp còn sống sót, hắn vô cùng hoảng sợ và oán độc nhìn xuống chỗ A - Long và chúng nữ đang đứng!
- Nhưng khi nhìn lại, người đã biến đi đâu mất, hắn vô cùng căm tức, hắn đường đường là Đề La thiếu chủ của Vạn Kiêm Tông, mà hôm nay chưa nói chưa rằng đã bị người đánh cho một đòn hạ mã uy nhu thế, nếu chuyện này mà đồn ra ngoài, thì thiếu chủ bình thường cao cao tại thượng như hắn còn gì là mặt mũi ra đường nữa,hắn thầm nhớ như in trong đầu hình ảnh của A - Long và chúng nữ, mối nhục nay hắn mà không báo hắn không còn là Đề La nữa!
A - Long không hề biết rằng mình đã kết xuống tử thù với Đề La rồi, Đề La vốn là công tử sống trong nhung lụa từ bé,sau khi A - Long ra một chiêu đồ sát gần như toàn bộ đám thuộc hạ của Đề La, hắn không những không sợ mà còn cho rằng A - Long sử dụng thủ đoạn liên hợp lực lượng của nhiều người, may mắn mà thôi, còn dù có biết thì hắn cũng chẳng để Đề La vào mắt bởi vì nếu hắn thực sự muốn ra tay thì chỉ thả ra vài con khôi lỗi thì 100 cái Đề La cũng chạy không thoát nổi cái chết rồi, nhưng Đề La lại không biết A - Long đã hạ thủ lưu tình rồi!
- Thành Chủ Phủ!
- Vương Lâm ngồi trên áng thư,cầm trên tay một mảnh da thú ghi lại báo cáo hôm nay về cuộc chiến của A - Long. Lão đọc xong liền xoa trán thở dài nói!
“ Hắc Ma tên tiểu tử này thật là làm ta bất ngờ mà, không ngờ hắn lại có lực đánh bại cả Võ Hoàng Cấp mà không hề rơi xuống hạ phong, lại còn đốt luôn Quỷ U Cốc lẫn Âm Khôi Tông a”
- Vương Lâm chán nản, thở dài hỏi Lý Hiên quân sư của lão!
“ Lý Hiên, âm mưu của ta và ngươi coi như đi tong rồi đó, bây giờ chúng ta chính thức đắc tội với tên điên này rồi a ”
- Lý Hiên cười khổ không thôi!
« Lão chủ yếu là muốn lợi dụng chuyện ngày hôm nay, để mài mòn bớt đi nhuệ khí của A - Long, sau đó để thuộc hạ cứu A - Long sau đó thành chủ phủ sẽ đứng ra mặt để dàn xếp bán cho A - Long một cái nhân tình, sau đó thuận lý thành chương lấy phương thuốc từ tay hắn mà không những có được thuốc lại có được một nhân tài phục vụ dưới trướng,nào ngờ lại bị A - Long đập nát kia chứ ai mà nghĩ hắn 500 tên thuộc hạ lại làm thịt, toàn bộ đám người tiến tới kia chứ »
- Lý Hiên cười khổ nói!
“ Bẩm đại nhân, theo thuộc hạ nghĩ thì ta không nên tính kế tên này nữa, mà hãy chính thức nói chuyện với tên này một lần xem sao ”
- Vương Lâm như kiến bò trên chảo nóng nói!
“ Không, không được, nhỡ thằng nhóc này nhân chuyện này mà đánh chủ ý với con gái yêu của ta thì sao, không được, nhất quyết không được ”
- Lý Hiên khó xử nói!
“ Đại nhân a, theo thuộc hạ quan sát một thời gian, thuộc hạ thấy thì Tiểu Thư cũng có tình cảm với tên Hắc Ma này, nếu đại nhân cố tình chia cắt, thuộc hạ thấy như thế không ổn đâu a ”
- Vương Lâm tuy miệng nói vậy thôi, nhưng lão biết rõ con gái mình cần cái gì nhất, không ai hiểu con gái bằng cha cả, lão làm sao không thấy được gần đây con gái lão đã thay đổi không còn nóng nảy và lạnh lùng như trước nữa, đã trở nên thục nữ ôn nhu dịu dàng hơn, lại bắt đầu học nữ công gia chánh, học nấu ăn thêu thùa kia cơ chứ, chưa tính dạo gần đây thực lực của con gái lão lại mạnh lên trông thấy kia chứ, nếu kêu lão vì phương thuốc mà dâng con gái cho một tên không có lai lịch như A - Long mà đổi lấy phương thuốc thì lão không cam tâm hắn nói!
“ Lý Hiên, ngươi nói xem,khi ta gặp tên Hắc Ma đó ta có nên giết hắn hay không ”
- Lý Hiên thấy Vương Lâm nói những lời này ghiến răng nghiến lợi hắn cười vô cùng giảo hoạt mà rằng!
“ Thành chủ ngươi mà giết hắn, thì tiểu thư sẽ giết người trước đó, ngài nên suy nghĩ lại a, thuộc hạ có y này ắt là sẽ bắt tên Hắc Ma này phải nghe theo”
- Vương Lâm hứng thú, nhưng ánh mắt vô cùng đề phòng nói!
“ Ngươi mà kêu ta hy sinh con gái yêu của ta đi thì ngươi không cần phải nói đâu ta không đồng ý a, ngươi nên nói những điều nên nói a ”
- Lý Hiên xoá mồ hôi trên trán bắt đầu trình bày mưu kế của mình đối với A - Long!
“ Có thể đại nhân đã quên mất một người ”
“ Là Ai”
“ Nhạc phụ của người, Lý Du Nhiên ”
“ Không phải ngươi tính để nhạc phụ ta ra tay đó chứ, không được, tuyệt đối không được, ông ta mà nóng lên thì ngay cả ta ông ta cũng giám đánh, huống gì một cái hoàng mao tiểu tử như Hắc Ma kia chứ,vớ vẩn lại bị lão nóng lên một chưởng chụp chết tên này thì thuốc lẫn cách luyện binh của hắn đều theo hắn xuống mồ thì xong luôn, còn bắt thuộc hạ của hắn quy phục thì quên đi, ta đã từng ra lệnh bắt sống vài tên rồi bọn chúng thà chết cũng không khai ra bất cứ thứ gì cả ”
- Lý Hiên cười trừ nói!
“ Theo thuộc hạ nghĩ, chưa chắc Lý Tướng lại nóng tính lên đánh chết Hắc Ma đâu a ”
“ Ý Ngươi là sao”
“ Theo thuộc hạ thấy, tính cách của Hắc Ma và Lý Tướng khá là giống nhau, nếu chúng ta không để lý tướng ra tay thì sớm hay muộn triều đình cũng hạ sát lệnh với Hắc Ma,hắn chuyện cũng tương tự như vậy cách đây vài năm, ngài có nhớ chứ ”
“ Ý Ngươi là cái vụ Thiên Cơ Pháo sao”
- Nói tới đây mắt Vương Lâm vô cùng ảm đạm nhớ lại!
- Cách đây vài năm, có một kẻ tên là Thiên Cơ, chế tạo ra một loại pháo với sức công kích vô cùng mạnh mẽ, triều đình nhận được tin này, không những không chiêu mộ người này, còn ra tử sát lệnh hòng cướp đoạt cách chế tạo, Thiên Cơ Pháo của ngươi này, kết quả chỉ cướp được vài khẩu Thiên Cơ Pháo, nhưng lại để Thiên Cơ chạy thoát mất, đầu quân cho Thần Phong Đế Quốc mất,từ đó thần phong và Hắc Kim kết xuống tử thù bởi vì một lời hứa với Thiên Cơ rằng sẽ báo thù diệt tộc của Hắc Kim đối với hắn, điều đó cũng làm điều hối tiếc nhất của Vương Lâm, hồi đó hắn đã khuyên ngăn nhiều nhưng không thành, nên mới để ra cớ sự này, Vương Lâm ánh mắt tràn ngập tang thương và hối tiếc nói với Lý Hiên!
“ Lý Hiên ”
“ Có thuộc hạ ”
“ Theo ngươi thấy, thì Hắc Ma có là một Thiên Cơ thứ hai không ”
“ Ý người là sao a”
- Lý Hiên hiểu rất rõ ý Vương Lâm nói, nhưng mà hắn cũng giả bộ không hiểu hỏi lại, Vương Lâm cũng hiểu, Lý Hiên không giám trả lời vì có nguyên nhân bởi vì chuyện về Thiên Cơ là điều cấm kỵ trong triều đình rồi, lão hỏi lại!
“ Theo ngươi tỷ lệ toàn quân tiêu diệt Hắc Ma thì tỷ lệ thành công là bao nhiêu ”
- Lý Hiên im lặng tính toán một hồi lâu, rồi chỉ đưa ra ba ngón tay, Vương Lâm thay thế cười khổ không thôi!
“ 3 thành à, theo ta thấy thì 1 thành cũng không có, hắn có hai tên Võ Hoàng hộ vệ bên cạnh,muốn giết được hắn còn khó hơn lên trời, phải biết để giết được một Võ Hoàng Cấp thì phải tốn không ít công phu liều mạng, giết được một tên thì cái giá phải trả cũng không ít, mà giết không được lại kết xuống tử thù với Hắc Ma, chưa tính Hắc Ma đã cứu tánh mạng của Dĩnh nhi lại còn là kẻ có thù tất báo lại không có lai lịch rõ ràng,lại âm mưu quỷ kế đầy mình,Hắc Kim có kẻ này là địch tuyệt đối sẽ là Đại địch ”
- Vương Lâm cúi người xuống viết thư, sau đó đưa cho Lý Hiên ánh mắt khó xử nói!
“ Lý Hiên, ngươi hãy nhanh chóng tức tốc đưa phong thư này cho Nhạc Phụ của ta ở, Xích U thành, Hắc Ma muốn sống, thì chỉ có nhạc phụ ta ra tay liền mới cứu được hắn”
“ Vâng thưa đại nhân, đại nhân còn căn dặn, muốn nhắn gì với Lý đại nhân nữa không a, ”
“ Ngươi hãy nói với Nhạc Phụ của ta, rằng đọc được phong thư, mau chóng đến đây, ta không muốn phải làm kẻ địch của một Thiên Cơ thứ hai đâu ”
“ Vâng thuộc hạ rõ rồi, thuộc hạ xin phép cáo lui”
- Nhìn bóng lưng Lý Hiên rời đi, Vương Lâm thở dài không ngớt, nghĩ trong lòng rằng!
« Bệ Hạ a bệ hạ, lần trước người đã quyết định sai lầm một lần rồi, xém nữa đem Hắc Kim hủy diệt hoàn toàn, mong lần này người quyết định đúng đắn hơn, đừng lại để một nhân tài thông minh và tài năng hơn Thiên Cơ như Hắc Ma làm địch với chúng ta, Hắc Ma có bao nhiêu đáng sợ Vương Lâm lão hiểu hơn ai hết »
- Thiên Cơ vốn là một người tài năng,từ trẻ đã chế tạo ra được nhiều thứ, rồi tới một ngày hắn chế ra được Thiên Cơ Pháo, liền dâng lên triều đình, nhưng Triều Đình làm việc quá tuyệt tình, sau khi đã có được Thiên Cơ Pháo, lại muốn chiếm đoạt luôn cách chế tạo, lấy người nhà của Thiên Cơ ra mà uy hiếp lại nghe gian thần xu nịnh tự làm theo ý mình, kết quả cá chết lưới rách kết xuống tử thù với Thiên Cơ, từ đó tất cả mọi nước đối địch với Hắc Kim đều có được Thiên Cơ Pháo để tàn sát người Hắc Kim, sau vụ việc đó tên nịnh thần hãm hại cả nhà Thiên Cơ bị xử tử, còn Vương Lâm hắn vốn là tể tướng liền chán nản triều đình xin ra ngoài biên ải này trấn giữ một phương, bởi vì có mặt hắn ở đây Thần Phong không giám không cấp cho Tể tướng hắn mấy phần mặt mũi mà đem quân qua đây tiêu diệt Hoả Viêm Thành của lão!
- Nghĩ tới đây lòng Vương Lâm chua xót!Còn tại một nơi khác trong phủ thành chủ, một nữ nhân che mặt cầm trên tay hay bức thư bằng da thú từ hai người hầu của nàng, nếu A - Long ở đây thì có thể nhận ra hai nữ hầu này, chính là người luôn đi theo bảo vệ sự an toàn của Cá Vàng là Vương Nhu. Và Vương Nhi,nhưng nữ nhân che mặt đó lại không phải cá vàng mà là cô cô của nàng Vương Loan, nàng đọc xong ánh mắt không kiềm được sự tức giận, mắt Phượng nén giận, nàng tức giận đập bàn mắng!
“ Một lũ phế vật, một tên Hắc Ma nhỏ nhoi mà cũng không bắt được, lại bị hắn phục kích giết ngược, thật là một lũ ăn hại toi cơm mà, uổng công ta lên biết bao nhiêu chuẩn bị nay vì một lũ phế vật mà hủy bỏ ”
- Nghe thấy Vương Loan tức giận như thế, hai nữ Vương Nhu và Vương Nhi khiếp sợ quỳ xuống không giám nhìn vào mặt của Vương Loan nữa, các nàng biết Vương Loan vô cùng tức giận, sau một hồi phát tiết lửa giận Vương Loan thoáng bình tĩnh lại hỏi!
“ Vương Nhu,Vương Nhi hai ngươi đã điều tra lai lịch thực sự của tên Hắc Ma này chưa ”
- Hai nữ nhìn nhau sau đó cắn môi nói!
“ Bẩm chủ nhân, chúng nô tỳ không biết a ”
“ Bôp.Bốp..!!! ”
- Vương Loan ánh mắt tràn ngập sát cơ, tát hai nữ mỗi người một cái, Vương Loan lạnh lùng nói, không hề che giấu sát ý trong lời nói!
“Các ngươi thật là một lũ phế vật, ta để các ngươi ở bên cạnh Thư Dĩnh làm cái gì, ngay cả một thằng nhóc mà các ngươi cũng không thể nào tìm ra lai lịch của hắn thì ta còn cần các ngươi nữa làm cái gì ”
- Nghe thấy Vương Loan nói vậy, trong mắt hiện tràn ngập sát cơ, hai nữ hoảng sợ nói!
“ Xin chủ nhân cho thuộc hạ cơ hội, lần này thuộc hạ nhất định sẽ làm được,không những tìm ra lai lịch của Hắc Ma à còn kiếm luôn phương thuốc của hắn nữa, mong chủ nhân tha cho thuộc hạ, để thuộc hạ có cơ hội làm lại ”
- Vương Loan sắc mặt dịu xuống lạnh lùng nói!
“1 Tháng, nếu các ngươi không làm được những lời các ngươi nói, thì nên tự biết hậu quả, ta không muốn tốn thời gian nhiều đâu ”
- Hai nữ run run quỳ xuống nói!
“ Vâng thưa chủ nhân, đa tạ chủ nhân đã lưu tình thuộc hạ nhất định sẽ làm được ”
“ Mong cho là như vậy”
- Nói xong Vương Loan liền rời đi, chỉ để lại hai nữ sợ hãi không giám ngẩng mặt lên, một lúc lâu sau khi chắc chắn Vương Loan đã rời đi, cô em gái Vương Nhi hỏi chị mình rằng!
“ Nhu Tỷ, bây giờ chúng ta phải làm sao bây giờ,1 tháng làm sao chúng ta có được phương thuốc từ tay Hắc Ma bây giờ, nếu không lấy được thì nhất định Vương Loan sẽ kích hoạt ấn ký trong đầu chúng ta đó, muội rất sơ,muội không muốn chết đâu ”
- Vương Nhu thở dài, ánh mắt đầy quyết tuyệt và kiên định nói!
“ Ta nghĩ mọi chuyện chưa tới nỗi tệ vậy đâu ”
“ Ý Tỷ là sao ”
“ Theo ta thấy Hắc Ma là kẻ trọng tình trọng nghĩa, nếu chúng ta có thể lấy được lòng của tên này thì nếu cầu xin phương thuốc của hắn, hắn chưa chắc không thể đồng ý đâu ”
- Vương Nhi cay đắng rằng!
“ Hắn sẽ để ý tới hai nữ nhân xấu xí như chúng ta sao, không phải tỷ không biết Hắn và Tiểu Thư có tình cảm với nhau, hắn sẽ để ý tới hai nữ hầu chúng ta sao, huống hồ gì tuổi của hắn còn rất nhỏ chưa chắc đã quan tâm chuyện này ”
- Vương Nhu đỡ em gái mình đứng dậy nói!
“ Phải thử một lần mới có thể biết được kia chứ, ta tin ánh mắt ta không nhìn lầm người đâu, hắn không phải là cái loại thấy chết mà không cứu, nếu hắn là cái loại kia thì hôm đó hắn đã không sử dụng phương pháp đó để cứu Tiểu Thư rồi, chúng ta thử tới cầu xin hắn, may ra hắn sẽ nể mặt tiểu thư mà cứu chúng ta một lần ”
- Vụ Nguyệt Kiếm trên tay nay đã nhuộm đầy một màu máu tươi hồng, lưỡi kiếm hình bán nguyệt, ở hình dạng bình thường nó y như một lưỡi liềm cắt lúa sắc bén ở bên trong vậy, khi nó trở thành hình dạng bình thường nó liền sắc bén hai mặt,kết hợp với ánh trăng, bóng kiếm liền sáng lên như nó vốn dĩ là một phần của ánh trăng vậy,chứ không phải một thanh phàm kiếm bình thường, nó cứ như muốn tranh cường với độ sắc bén của Phệ Hồn Đao vậy, không có cái gì mà nó không thể cắt đứt, cứ mỗi một sinh mệnh bị nó lấy đi lưỡi kiếm liền kêu lên “ ong ong ” như vui reo lên khúc hoan ca của sự sung sướng vậy!
- Sau khi A - Long cùng thuộc hạ tự tay tàn sát toàn bộ người của Quỷ U Cốc, không cần hắn ra lệnh Ám Vệ của hắn hắn liền khoáng sạch tất cả những thứ quý giá và cần thiết vào không gian giới chỉ hắn chế tạo và phân phát cho thuộc hạ, hắn chẳng tự xưng mình là kẻ gì tốt bụng, nhưng hắn chỉ muốn một đời nữ nhân bên cạnh hắn sống bình bình đạm đạm yên ổn sống qua ngày, nhưng mà có nhiều kẻ nhằm vào hắn mà kiếm chuyện, muốn giết hắn thì thôi đi, lại còn muốn cả nữ nhân của hắn, hắn liền giết tới tận nơi, bất cứ kẻ nào muốn nhúng chàm liền phải chết, hắn là kẻ có ơn tất báo có nợ nhất trả, hắn chẳng bao giờ đưa má cho kẻ đánh mình, chẳng bao giờ thấy người khi dễ hắn liền im, đó không còn là hắn nữa rồi, chỉ cần có thể bảo vệ nữ nhân và gia đình của hắn, hắn liền có thể giết toàn bộ thiên hạ hắn cũng không hề hối tiếc!
- Hắn lẳng lặng đi ra ngoài, trên người tràn ngập máu của người Quỷ U Cốc, chúng nữ Lam Linh và tam nữ hầu của Phong Thải Vận thấy A - Long các nàng có thể ngửi thấy mùi máu tươi tanh nồng trên người hắn, các nàng không tự chủ được mà khẽ lùi về sau vài bước, nhưng trái với sự tránh né của tứ nữ thì Phong Thải Vận không hề né tránh hắn, nàng tiến lên lấy ra một chiếc khăn mềm mại, trên đó tràn ngập mùi hương của cơ thể nàng, nàng ôn nhu dịu dàng như một người vợ hiền, kéo chiếc mũ trùm đầu của hắn ra, để lộ ra một khuôn mặt vô cùng tái nhợt, và non nớt, khuôn mặt vô cùng quật cường, chỉ còn một bên mắt, ánh mắt vô cùng cô đơn và buồn bã!
- Nàng dịu dàng lau đi vết máu trên khuôn mặt hắn, nàng ánh mắt vô cùng chua xót nàng biết hắn là loại người nào, hắn vô cùng chán ghét việc giết chóc, hắn cũng rất giống nàng chỉ muốn an bình sống qua ngày mà thôi, nhưng mà nhiều người lại không muốn hắn có được cuộc sống như thế. nàng ôn nhu lau đi vết máu trên khuôn mặt hắn, tứ nữ phía sau lưng Phong Thải Vận cũng vô cùng bất ngờ, không phải vì hành động của Phong Thải Vận giúp hắn lau vết máu trên mặt, mà là các nàng không thể nào tin được, người tên là Hắc Ma người mà các nàng tỉnh kế hòng bắt sống hắn lại có khuôn mặt nhỏ tuổi và non nớt tới như vậy, các nàng không giám nhìn vào ánh mắt hắn bởi vì ánh mắt của A - Long bây giờ chứa ngập tang thương và mất mát, thứ mà không nên có ở trên người một thiếu niên trẻ tuổi như vây!
- Phong Thải Vận chua xót, vừa lau mặt cho hắn vừa nói!
“ Hắc Ma, ngươi cần gì phải cố gắng như vậy,nếu không muốn giết bọn chúng thì thả bọn chúng đi, nếu ngươi không muốn ra tay thì để ta làm cũng được mà, cần gi phải gượng ép mình làm việc mà ngươi không muốn như vậy kia chứ ”
A - Long cố gắng nở ra một nụ cười vô cùng cay đắng và chua chát sử dụng tinh thần lực nói với Phong Thải Vận mà rằng!
“ Ta chỉ muốn biết tự tay chém đầu cừu gia là như thế nào,ta cứ nghĩ là sẽ vui vẻ lắm chứ, nhưng khi ta làm được rồi, thì ta chẳng thể nào vui vẻ được như những gì ta đã nghĩ, ta không thế nào thoát ra khỏi ám ảnh trong lòng của ta,có một thứ mà ta muốn tìm... ”
- Nói tới đây A - Long liền dừng lại, Phong Thải Vận dịu dàng hỏi!
“ Thứ ngươi muốn tìm, ngươi tìm được chưa”
- Hắn không trả lời chỉ lắc đầu miêu tả ý trong hành động của hắn!
- Nghe thấy thế Phong Thải Vận ngập tràn chua xót. Nàng cũng biết A - Long có quá khứ vô cùng đau đớn, theo nàng biết về tính cách của A - Long thì một khi hắn điên cuồng như thế thì chỉ có người nào trêu chọc tới nghịch lân của hắn, và Quỷ U lúc nãy nói vài câu nói gì đó làm hắn nhớ tới một vài thứ kỷ niệm không hề tốt trước đây của hắn, hắn mới nổi điên lên đồ toàn tộc của Quỷ U Cốc,nàng không tự chủ được hai tay choàng qua cổ hắn ôm hắn vào lòng, hòng muốn để sự ôn nhu của nữ nhân an ủi hắn vài phần nỗi đau trong lòng hắn!
- Sau một hồi A - Long được Phong Thải Vận ôm ấp, hắn cũng dùng hai tay ôm lấy chiếc eo thon mềm mại như rắn nước của nàng, hắn cảm thấy mệt mỏi vô cùng mệt mỏi rồi, chém giết máu tanh làm hắn mệt mỏi hắn bây giờ chỉ muốn về nhà tắm rửa, và ngủ một giấc mà thôi, nếu là nữ nhân thì một khi mệt mỏi thì có thể giải toả tâm sự với bạn bè của mình,còn hắn là nam nhân hắn chẳng thể nói gì cả, chỉ chôn sâu sự mệt mỏi vào nơi sâu nhất trong lòng mà thôi!
A - Long kiếp trước một đời chém giết tay nhuộm qua không ít máu tanh của ngươi, địch nhân có, ngươi vô tội cũng có, ngay cả đồng đội hắn cũng xuống tay không ít lần, bởi vì đó là lệnh, mệnh lệnh kêu hắn giết ai hắn liền giết người đó, hắn qua kiếp này hắn chỉ muốn một cuộc sống bình an bên cạnh Long Nhu, như cuộc sống trước đây của hai người,cứ như vây ngày ngày an ổn sống qua ngày, nhưng mà vì cuộc đời một lần nữa không cho hắn được toại nguyện, tay hắn lại nhuộm máu người, cứ mỗi một đao hắn tước đi một sinh mệnh, lòng hắn lại như dao cắt ngàn lần, kẻ bị hắn giết là chết đi không còn thở nữa, còn kẻ giết người là hắn thì linh hồn hắn đang bị cắn xé từ từ, từ từng chút từng chút một!
- Tới khi nào hắn đánh mất đi bản tâm, khống còn thấy ghê tởm việc máu tanh như vậy nữa, mà trở thành một kẻ chỉ biết giết chóc,tối ngày chỉ biết say máu trong những cuộc chém giết mà thôi,hắn từng nhớ lấy một câu!
“ Kẻ giết người, tay đã nhuốm máu dù ngươi có rửa như thế nào cũng không bao giờ có thể rửa sạch được đâu ”
- Nghĩ tới đây hắn thở dài, ánh mắt hắn vô cùng ôn hoà,hít một hơi thật sâu mùi hương làm hắn cảm thấy vô cùng an tâm trên người Phong Thải Vận ôn tồn nói với nàng!
“ Vận Nhi, cùng ta đi tới một nơi, xong việc chúng ta sẽ cùng về nhà,một chút thôi, dù sao ta cũng mệt rồi ”
“ Ưm..! ”
- Phong Thải Vận nghe thấy thế chỉ khẽ Ưm một tiếng, nàng và hắn như có một sợi dây vô hình liên kết lại với nhau, nàng không muốn từ chối hắn bất kỳ điều gì cả nàng cứ có cảm giác nàng và hắn đã quen biết từ rất lâu rất lâu rồi, nàng cảm thấy nàng và hắn đều thiếu nợ nhau rất nhiều thứ nhưng không hề biết,hai người thiếu nợ nhau là thứ gì cả!
- Hai người cùng sánh vai bước đi, sau khi A - Long ném chuỗi đầu lâu đó cho Long Thiên đang im lặng một mức ở bên cạnh, và ra lệnh cho hắn trong vòng một đêm, muốn hắn đem chuỗi đầu lâu này tới tất cả thế lực phụ thuộc của Quỷ U Cốc,Lưu Vân Tông và Âm Khôi Tông, trong vòng 1 tuần phải thu phục và có được sự trung thành của bọn chúng, nếu ai không phục liền giết đi!
- Đi được vài bước, bỗng tự nhiên trên trời bay đến vô số Ưng Hạc, trên lưng mỗi con ưng Hạc là 2 tới ba người, nam có nữ có, họ mặc trên người nhưng bộ quần áo Võ Giả sang trọng,bên hông đeo bối kiếm, vô cùng hoa lệ,trên mặt từng người đều toát ra sự cao ngạo, không đặt người trong thế gian này vào mắt, dẫn đầu đám người này là một năm tử mặt trắng cưỡi một đầu ưng Hạc màu trắng vô cùng anh tuấn, phía sau hắn là hai Võ Giả hộ pháp đứng sau bảo vệ hắn, nhu thế là đủ biết sự quan trọng của người này rồi!
“ Giám tiêu diệt và động tới Quỷ U Cốc thế lực phụ thuộc của Vạn Kiếm Tông ta, người bên dưới là ai mau xưng danh,bản công tử Đề La ta không giết kẻ vô danh ”
- Thanh niên túa mỹ đó vẻ mặt vô cùng cao ngạo và hống hách,nhìn A - Long một cái hắn cũng chẳng thèm nhìn, ánh mắt hắn vô cùng khinh miệt nhìn A - Long, ánh mắt hắn sáng lên khi nhìn thấy chúng nữ,đặc biệt là lướt qua lướt lại những đường cong trên người Phong Thải Vận, điều này khiến nàng cảm thấy vô cùng chán ghét, trong mắt Đề La hắn không khỏi toát ra vài tia dâm tà trong mắt, hắn liếm liếm môi lòng thầm nghĩ!
“ Không ngờ ở đây lại có nhiều mỹ nữ tới như vây, nhưng nữ nhân này không tệ, ”
- Hai tên thuộc hạ dường như hiểu được ý nghĩ trong đầu của Thiếu Gia nhà mình một tên xum xoe nịnh hót nói!
“ Khởi bẩm thiếu chủ, 5 nữ nhân ở dưới kia vô cùng xinh đẹp, hay là để thuộc hạ xuống bắt về cho người hưởng dụng không ạ ”
“ Ý Kiến không tồi, vậy các ngươi hãy bắt bọn chúng lại cho ta,còn tên nam nhân thì giết đi cùng được tên đó ta không hứng, tí nữa bắt được mấy ả này, ta xài xong, ta liền cho các ngươi mượn dùng mấy ả xài vài hôm”
- Đề La đang đêm trong lúc mây mưa cùng đệ nhất mỹ nữ trong tông đang lúc cao hứng, thì lại nhận được thuộc hạ trình báo Quỷ U Cốc có độ̀ng tĩnh lớn, nên cha hắn phái hắn tới đây hỗ trợ Quỷ U Cốc, vì cha hắn nghĩ là Quỷ U Cốc bị sơn tặc dòm ngó,trong lòng hắn đang buồn bực vì phải đến đây dù sao cũng cùng sư tỷ mây mưa chưa tận hứng, nên khi thấy những nữ nhân xinh đẹp bên cạnh A - Long, ánh mắt hắn không khỏi mấy tia sát cơ và đố kỵ, hắn thầm nghĩ!
« Hôm nay bổn thiếu chủ đã mất công tới đây rồi, dù họ có là ai đi chăng nữa thì với thực lực hai hộ pháp đang đứng bên người hắn là Võ Linh cấp,có ai là không phải là Lão tổ đứng trụ một phương đâu, hôm nay nhất định phải bắt vài ả về làm ấm dường, bù cho sự cụt hứng lúc nãy mới được phải hảo hảo chơi đùa với mấy ả này mới được, nữ nhân trong tông môn hắn ăn nhiều quá đã phát ngán lắm rồi »
- Nghĩ tới đây, trong mắt Đề La không khỏi toát ra từng tia tham lam, Phong Thải Vận cố gắng nén xuống cục tức này, nhìn qua A - Long ngầm hỏi ý kiến hắn nên làm như thế nào, chỉ cần hắn gật đầu thì nàng sẽ lao lên xé xác đám người này không còn một manh giáp,bởi vì nàng vô cùng chán ghét con người!
- Thấy thế A - Long liền lắc đầu ra hiệu cho nàng rằng, nàng không phải ra tay, A - Long giơ một tay lên, bắt đầu ngưng tụ không khí đè nén lại, Uỳnh một tiếng, một chiêu Đại Phong Kình ngay lập tức nghiền nát vô số Ưng Hạc cao cao tại thượng bay ở trên trời, vô số kẻ không đề phòng mà bị khí lực lẫn Phong Nhận vô tình tạo ra khi A - Long sử dụng chiêu này mà bị chém nát, và biến thành thịt vụn!
- Đề La may mắn thoát ra được một chiêu này của A - Long, cũng nhờ hai tên hộ pháp bao bọc nên Đề La mới thoát được một chiêu này của A - Long. Nhìn tràng cảnh này, lúc này là 20 con Ưng Hạc ma thú phi hành cấp 3,bây giờ chỉ còn lại một mình hắn và hai tên hộ pháp còn sống sót, hắn vô cùng hoảng sợ và oán độc nhìn xuống chỗ A - Long và chúng nữ đang đứng!
- Nhưng khi nhìn lại, người đã biến đi đâu mất, hắn vô cùng căm tức, hắn đường đường là Đề La thiếu chủ của Vạn Kiêm Tông, mà hôm nay chưa nói chưa rằng đã bị người đánh cho một đòn hạ mã uy nhu thế, nếu chuyện này mà đồn ra ngoài, thì thiếu chủ bình thường cao cao tại thượng như hắn còn gì là mặt mũi ra đường nữa,hắn thầm nhớ như in trong đầu hình ảnh của A - Long và chúng nữ, mối nhục nay hắn mà không báo hắn không còn là Đề La nữa!
A - Long không hề biết rằng mình đã kết xuống tử thù với Đề La rồi, Đề La vốn là công tử sống trong nhung lụa từ bé,sau khi A - Long ra một chiêu đồ sát gần như toàn bộ đám thuộc hạ của Đề La, hắn không những không sợ mà còn cho rằng A - Long sử dụng thủ đoạn liên hợp lực lượng của nhiều người, may mắn mà thôi, còn dù có biết thì hắn cũng chẳng để Đề La vào mắt bởi vì nếu hắn thực sự muốn ra tay thì chỉ thả ra vài con khôi lỗi thì 100 cái Đề La cũng chạy không thoát nổi cái chết rồi, nhưng Đề La lại không biết A - Long đã hạ thủ lưu tình rồi!
- Thành Chủ Phủ!
- Vương Lâm ngồi trên áng thư,cầm trên tay một mảnh da thú ghi lại báo cáo hôm nay về cuộc chiến của A - Long. Lão đọc xong liền xoa trán thở dài nói!
“ Hắc Ma tên tiểu tử này thật là làm ta bất ngờ mà, không ngờ hắn lại có lực đánh bại cả Võ Hoàng Cấp mà không hề rơi xuống hạ phong, lại còn đốt luôn Quỷ U Cốc lẫn Âm Khôi Tông a”
- Vương Lâm chán nản, thở dài hỏi Lý Hiên quân sư của lão!
“ Lý Hiên, âm mưu của ta và ngươi coi như đi tong rồi đó, bây giờ chúng ta chính thức đắc tội với tên điên này rồi a ”
- Lý Hiên cười khổ không thôi!
« Lão chủ yếu là muốn lợi dụng chuyện ngày hôm nay, để mài mòn bớt đi nhuệ khí của A - Long, sau đó để thuộc hạ cứu A - Long sau đó thành chủ phủ sẽ đứng ra mặt để dàn xếp bán cho A - Long một cái nhân tình, sau đó thuận lý thành chương lấy phương thuốc từ tay hắn mà không những có được thuốc lại có được một nhân tài phục vụ dưới trướng,nào ngờ lại bị A - Long đập nát kia chứ ai mà nghĩ hắn 500 tên thuộc hạ lại làm thịt, toàn bộ đám người tiến tới kia chứ »
- Lý Hiên cười khổ nói!
“ Bẩm đại nhân, theo thuộc hạ nghĩ thì ta không nên tính kế tên này nữa, mà hãy chính thức nói chuyện với tên này một lần xem sao ”
- Vương Lâm như kiến bò trên chảo nóng nói!
“ Không, không được, nhỡ thằng nhóc này nhân chuyện này mà đánh chủ ý với con gái yêu của ta thì sao, không được, nhất quyết không được ”
- Lý Hiên khó xử nói!
“ Đại nhân a, theo thuộc hạ quan sát một thời gian, thuộc hạ thấy thì Tiểu Thư cũng có tình cảm với tên Hắc Ma này, nếu đại nhân cố tình chia cắt, thuộc hạ thấy như thế không ổn đâu a ”
- Vương Lâm tuy miệng nói vậy thôi, nhưng lão biết rõ con gái mình cần cái gì nhất, không ai hiểu con gái bằng cha cả, lão làm sao không thấy được gần đây con gái lão đã thay đổi không còn nóng nảy và lạnh lùng như trước nữa, đã trở nên thục nữ ôn nhu dịu dàng hơn, lại bắt đầu học nữ công gia chánh, học nấu ăn thêu thùa kia cơ chứ, chưa tính dạo gần đây thực lực của con gái lão lại mạnh lên trông thấy kia chứ, nếu kêu lão vì phương thuốc mà dâng con gái cho một tên không có lai lịch như A - Long mà đổi lấy phương thuốc thì lão không cam tâm hắn nói!
“ Lý Hiên, ngươi nói xem,khi ta gặp tên Hắc Ma đó ta có nên giết hắn hay không ”
- Lý Hiên thấy Vương Lâm nói những lời này ghiến răng nghiến lợi hắn cười vô cùng giảo hoạt mà rằng!
“ Thành chủ ngươi mà giết hắn, thì tiểu thư sẽ giết người trước đó, ngài nên suy nghĩ lại a, thuộc hạ có y này ắt là sẽ bắt tên Hắc Ma này phải nghe theo”
- Vương Lâm hứng thú, nhưng ánh mắt vô cùng đề phòng nói!
“ Ngươi mà kêu ta hy sinh con gái yêu của ta đi thì ngươi không cần phải nói đâu ta không đồng ý a, ngươi nên nói những điều nên nói a ”
- Lý Hiên xoá mồ hôi trên trán bắt đầu trình bày mưu kế của mình đối với A - Long!
“ Có thể đại nhân đã quên mất một người ”
“ Là Ai”
“ Nhạc phụ của người, Lý Du Nhiên ”
“ Không phải ngươi tính để nhạc phụ ta ra tay đó chứ, không được, tuyệt đối không được, ông ta mà nóng lên thì ngay cả ta ông ta cũng giám đánh, huống gì một cái hoàng mao tiểu tử như Hắc Ma kia chứ,vớ vẩn lại bị lão nóng lên một chưởng chụp chết tên này thì thuốc lẫn cách luyện binh của hắn đều theo hắn xuống mồ thì xong luôn, còn bắt thuộc hạ của hắn quy phục thì quên đi, ta đã từng ra lệnh bắt sống vài tên rồi bọn chúng thà chết cũng không khai ra bất cứ thứ gì cả ”
- Lý Hiên cười trừ nói!
“ Theo thuộc hạ nghĩ, chưa chắc Lý Tướng lại nóng tính lên đánh chết Hắc Ma đâu a ”
“ Ý Ngươi là sao”
“ Theo thuộc hạ thấy, tính cách của Hắc Ma và Lý Tướng khá là giống nhau, nếu chúng ta không để lý tướng ra tay thì sớm hay muộn triều đình cũng hạ sát lệnh với Hắc Ma,hắn chuyện cũng tương tự như vậy cách đây vài năm, ngài có nhớ chứ ”
“ Ý Ngươi là cái vụ Thiên Cơ Pháo sao”
- Nói tới đây mắt Vương Lâm vô cùng ảm đạm nhớ lại!
- Cách đây vài năm, có một kẻ tên là Thiên Cơ, chế tạo ra một loại pháo với sức công kích vô cùng mạnh mẽ, triều đình nhận được tin này, không những không chiêu mộ người này, còn ra tử sát lệnh hòng cướp đoạt cách chế tạo, Thiên Cơ Pháo của ngươi này, kết quả chỉ cướp được vài khẩu Thiên Cơ Pháo, nhưng lại để Thiên Cơ chạy thoát mất, đầu quân cho Thần Phong Đế Quốc mất,từ đó thần phong và Hắc Kim kết xuống tử thù bởi vì một lời hứa với Thiên Cơ rằng sẽ báo thù diệt tộc của Hắc Kim đối với hắn, điều đó cũng làm điều hối tiếc nhất của Vương Lâm, hồi đó hắn đã khuyên ngăn nhiều nhưng không thành, nên mới để ra cớ sự này, Vương Lâm ánh mắt tràn ngập tang thương và hối tiếc nói với Lý Hiên!
“ Lý Hiên ”
“ Có thuộc hạ ”
“ Theo ngươi thấy, thì Hắc Ma có là một Thiên Cơ thứ hai không ”
“ Ý người là sao a”
- Lý Hiên hiểu rất rõ ý Vương Lâm nói, nhưng mà hắn cũng giả bộ không hiểu hỏi lại, Vương Lâm cũng hiểu, Lý Hiên không giám trả lời vì có nguyên nhân bởi vì chuyện về Thiên Cơ là điều cấm kỵ trong triều đình rồi, lão hỏi lại!
“ Theo ngươi tỷ lệ toàn quân tiêu diệt Hắc Ma thì tỷ lệ thành công là bao nhiêu ”
- Lý Hiên im lặng tính toán một hồi lâu, rồi chỉ đưa ra ba ngón tay, Vương Lâm thay thế cười khổ không thôi!
“ 3 thành à, theo ta thấy thì 1 thành cũng không có, hắn có hai tên Võ Hoàng hộ vệ bên cạnh,muốn giết được hắn còn khó hơn lên trời, phải biết để giết được một Võ Hoàng Cấp thì phải tốn không ít công phu liều mạng, giết được một tên thì cái giá phải trả cũng không ít, mà giết không được lại kết xuống tử thù với Hắc Ma, chưa tính Hắc Ma đã cứu tánh mạng của Dĩnh nhi lại còn là kẻ có thù tất báo lại không có lai lịch rõ ràng,lại âm mưu quỷ kế đầy mình,Hắc Kim có kẻ này là địch tuyệt đối sẽ là Đại địch ”
- Vương Lâm cúi người xuống viết thư, sau đó đưa cho Lý Hiên ánh mắt khó xử nói!
“ Lý Hiên, ngươi hãy nhanh chóng tức tốc đưa phong thư này cho Nhạc Phụ của ta ở, Xích U thành, Hắc Ma muốn sống, thì chỉ có nhạc phụ ta ra tay liền mới cứu được hắn”
“ Vâng thưa đại nhân, đại nhân còn căn dặn, muốn nhắn gì với Lý đại nhân nữa không a, ”
“ Ngươi hãy nói với Nhạc Phụ của ta, rằng đọc được phong thư, mau chóng đến đây, ta không muốn phải làm kẻ địch của một Thiên Cơ thứ hai đâu ”
“ Vâng thuộc hạ rõ rồi, thuộc hạ xin phép cáo lui”
- Nhìn bóng lưng Lý Hiên rời đi, Vương Lâm thở dài không ngớt, nghĩ trong lòng rằng!
« Bệ Hạ a bệ hạ, lần trước người đã quyết định sai lầm một lần rồi, xém nữa đem Hắc Kim hủy diệt hoàn toàn, mong lần này người quyết định đúng đắn hơn, đừng lại để một nhân tài thông minh và tài năng hơn Thiên Cơ như Hắc Ma làm địch với chúng ta, Hắc Ma có bao nhiêu đáng sợ Vương Lâm lão hiểu hơn ai hết »
- Thiên Cơ vốn là một người tài năng,từ trẻ đã chế tạo ra được nhiều thứ, rồi tới một ngày hắn chế ra được Thiên Cơ Pháo, liền dâng lên triều đình, nhưng Triều Đình làm việc quá tuyệt tình, sau khi đã có được Thiên Cơ Pháo, lại muốn chiếm đoạt luôn cách chế tạo, lấy người nhà của Thiên Cơ ra mà uy hiếp lại nghe gian thần xu nịnh tự làm theo ý mình, kết quả cá chết lưới rách kết xuống tử thù với Thiên Cơ, từ đó tất cả mọi nước đối địch với Hắc Kim đều có được Thiên Cơ Pháo để tàn sát người Hắc Kim, sau vụ việc đó tên nịnh thần hãm hại cả nhà Thiên Cơ bị xử tử, còn Vương Lâm hắn vốn là tể tướng liền chán nản triều đình xin ra ngoài biên ải này trấn giữ một phương, bởi vì có mặt hắn ở đây Thần Phong không giám không cấp cho Tể tướng hắn mấy phần mặt mũi mà đem quân qua đây tiêu diệt Hoả Viêm Thành của lão!
- Nghĩ tới đây lòng Vương Lâm chua xót!Còn tại một nơi khác trong phủ thành chủ, một nữ nhân che mặt cầm trên tay hay bức thư bằng da thú từ hai người hầu của nàng, nếu A - Long ở đây thì có thể nhận ra hai nữ hầu này, chính là người luôn đi theo bảo vệ sự an toàn của Cá Vàng là Vương Nhu. Và Vương Nhi,nhưng nữ nhân che mặt đó lại không phải cá vàng mà là cô cô của nàng Vương Loan, nàng đọc xong ánh mắt không kiềm được sự tức giận, mắt Phượng nén giận, nàng tức giận đập bàn mắng!
“ Một lũ phế vật, một tên Hắc Ma nhỏ nhoi mà cũng không bắt được, lại bị hắn phục kích giết ngược, thật là một lũ ăn hại toi cơm mà, uổng công ta lên biết bao nhiêu chuẩn bị nay vì một lũ phế vật mà hủy bỏ ”
- Nghe thấy Vương Loan tức giận như thế, hai nữ Vương Nhu và Vương Nhi khiếp sợ quỳ xuống không giám nhìn vào mặt của Vương Loan nữa, các nàng biết Vương Loan vô cùng tức giận, sau một hồi phát tiết lửa giận Vương Loan thoáng bình tĩnh lại hỏi!
“ Vương Nhu,Vương Nhi hai ngươi đã điều tra lai lịch thực sự của tên Hắc Ma này chưa ”
- Hai nữ nhìn nhau sau đó cắn môi nói!
“ Bẩm chủ nhân, chúng nô tỳ không biết a ”
“ Bôp.Bốp..!!! ”
- Vương Loan ánh mắt tràn ngập sát cơ, tát hai nữ mỗi người một cái, Vương Loan lạnh lùng nói, không hề che giấu sát ý trong lời nói!
“Các ngươi thật là một lũ phế vật, ta để các ngươi ở bên cạnh Thư Dĩnh làm cái gì, ngay cả một thằng nhóc mà các ngươi cũng không thể nào tìm ra lai lịch của hắn thì ta còn cần các ngươi nữa làm cái gì ”
- Nghe thấy Vương Loan nói vậy, trong mắt hiện tràn ngập sát cơ, hai nữ hoảng sợ nói!
“ Xin chủ nhân cho thuộc hạ cơ hội, lần này thuộc hạ nhất định sẽ làm được,không những tìm ra lai lịch của Hắc Ma à còn kiếm luôn phương thuốc của hắn nữa, mong chủ nhân tha cho thuộc hạ, để thuộc hạ có cơ hội làm lại ”
- Vương Loan sắc mặt dịu xuống lạnh lùng nói!
“1 Tháng, nếu các ngươi không làm được những lời các ngươi nói, thì nên tự biết hậu quả, ta không muốn tốn thời gian nhiều đâu ”
- Hai nữ run run quỳ xuống nói!
“ Vâng thưa chủ nhân, đa tạ chủ nhân đã lưu tình thuộc hạ nhất định sẽ làm được ”
“ Mong cho là như vậy”
- Nói xong Vương Loan liền rời đi, chỉ để lại hai nữ sợ hãi không giám ngẩng mặt lên, một lúc lâu sau khi chắc chắn Vương Loan đã rời đi, cô em gái Vương Nhi hỏi chị mình rằng!
“ Nhu Tỷ, bây giờ chúng ta phải làm sao bây giờ,1 tháng làm sao chúng ta có được phương thuốc từ tay Hắc Ma bây giờ, nếu không lấy được thì nhất định Vương Loan sẽ kích hoạt ấn ký trong đầu chúng ta đó, muội rất sơ,muội không muốn chết đâu ”
- Vương Nhu thở dài, ánh mắt đầy quyết tuyệt và kiên định nói!
“ Ta nghĩ mọi chuyện chưa tới nỗi tệ vậy đâu ”
“ Ý Tỷ là sao ”
“ Theo ta thấy Hắc Ma là kẻ trọng tình trọng nghĩa, nếu chúng ta có thể lấy được lòng của tên này thì nếu cầu xin phương thuốc của hắn, hắn chưa chắc không thể đồng ý đâu ”
- Vương Nhi cay đắng rằng!
“ Hắn sẽ để ý tới hai nữ nhân xấu xí như chúng ta sao, không phải tỷ không biết Hắn và Tiểu Thư có tình cảm với nhau, hắn sẽ để ý tới hai nữ hầu chúng ta sao, huống hồ gì tuổi của hắn còn rất nhỏ chưa chắc đã quan tâm chuyện này ”
- Vương Nhu đỡ em gái mình đứng dậy nói!
“ Phải thử một lần mới có thể biết được kia chứ, ta tin ánh mắt ta không nhìn lầm người đâu, hắn không phải là cái loại thấy chết mà không cứu, nếu hắn là cái loại kia thì hôm đó hắn đã không sử dụng phương pháp đó để cứu Tiểu Thư rồi, chúng ta thử tới cầu xin hắn, may ra hắn sẽ nể mặt tiểu thư mà cứu chúng ta một lần ”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.