Đường Vân, Em Là Của Tôi

Chương 106: Kích thích đến từng chút

CoCo

06/10/2021

Một cảm giác vui sướng lan tỏa trong lòng, loại cảm giác này giống lúc tôi nghĩ mình sắp rơi xuống địa ngục, nhưng ngay tại lúc sắp chết lại thấy mình đứng trên thiên đường. Thực sự vui, thực sự rất vui. Sống mũi cay cay, suýt nữa rơi lệ.

Khưu Thiên Trường thở dài, hôn lên khóe mắt tôi, hôn đi những giọt nước mắt vừa tràn ra, bất lực nói:

“Sao em lại khóc? Chẳng lẽ đối với em anh không đáng tin cậy như vậy sao?”

Cuối cùng tôi hơi ngượng ngùng, Khưu Thiên Trường thực sự đối với tôi rất tốt. Tôi thực sự không thể hiểu nổi, chỉ vì nghe vài người nói huyên thuyên mà làm ẫm ĩ lên với anh ấy. Còn muốn không bao giờ gặp mặt phân ranh giới rõ ràng với anh ấy. Nhưng anh ấy chẳng những không tức giận, lại còn nghĩ cách để an ủi tôi.

“Ai cho anh tiếp xúc gần với người phụ nữ khác như vậy. Anh nghĩ em không ghen chắc?”

Tôi trừng mắt lườm Khưu Thiên Trường.

“Ai, ai cho anh phép anh ly hôn? Thật ra em chỉ muốn anh dũng cảm nắm tay em tuyên bố với người khác rằng đây là người phụ nữ của tôi, đừng hòng đụng vào. Từ thể xác đến trái tim đều chỉ thuộc về mình Khưu Thiên Trường này. Nếu ai muốn khiêu khích trêu đùa cô ấy tôi sẽ không bỏ qua cho đâu.”

Khưu Thiên Trường mím miệng, trẻ con nói:

“Vậy em cắn thì cũng đã cắn rồi, tức giận cũng được xả rồi. Bây giờ người vô tội đáng thương là anh, anh có thể cầu xin em hôn anh một cái không? Không thưởng anh chút nào, anh không đồng ý đâu.” Tôi đỏ mặt, cúi người hôn lên má anh ấy. Anh ấy còn chưa hài lòng, lại chỉ vào mắt và trán:

“Phải hôn đủ!”

Anh ấy rất thích tôi hôn, lần nào cũng phải hôn hết mọi chỗ trên mặt mới được. Tôi biết vừa rồi là mình cố tình gây sự nên ngẩng đầu hôn trán, mặt, chop mũi, còn cả môi nữa.



Môi anh thật sự rất mềm, mặt mày điềm đạm, thả lỏng người ngã xuống giường, lười biếng mà kiêu ngạo, nhìn thực sự rất đẹp trai. Mỗi lần nhìn anh tôi đều bị mê hoặc không lối thoát, lúc hôn lên vành tai anh, tôi giở trò xấu nhẹ nhàng cắn lấy vành tai anh ấy, còn vươn đầu lưỡi liếm tai ngoài của anh ấy.

Cảm nhận được hơi thở của Khưu Thiên Trường trở nên nặng nề hơn, tôi lại cúi người hôn lên yết hầu anh ấy. Đây là vị trí đàn ông thường không để cho phụ nữ chạm vào, vì đây chính là điểm trí mạng, cực kỳ mẫn cảm. Trước kia tôi đã phát hiện, mỗi lần chúng tôi vận động, tôi chỉ cần hôn lên yết hầu anh, anh ấy sẽ vô cùng thích thú.

Khưu Thiên Trường đột nhiên quay người lại đem tôi đè dưới thân, nhướng mày nói:

“Bảo bối à, em đang đùa với lửa đó.”

Tôi nhếch mép cười:

“Không phải anh nói muốn hôn tất cả các bộ phận sao? Chẳng lẽ em còn chưa đủ chân thành?”

Khưu Thiên Trường dùng sức vò đầu bứt tóc, vẻ mặt bất lực khi bị tôi châm lửa, vươn tay kéo cà vạt:

“Tiểu yêu tinh, xem anh thu thập em như thế nào.”

Tôi nhận ra vừa rồi mình đùa hơi quá nên có chút hoảng hốt, còn có cả chút chờ mong. Nam nữ ở cùng nhau, đơn giản chỉ làm chuyện này. Cũng đã lâu Khâu Thiên Trường chưa chạm vào tôi, nên tôi hoài nghi không biết có phải do thời gian trước phóng túng quá độ mà uể oải không.

“Này anh đừng vậy mà, đây là nơi tổ chức tiệc, có nhiều người đi vào đi ra, lỡ bị phát hiện thì sao?”



“Cơ thể của em rõ ràng đang rất mong đợi, em không cần nghĩ một đằng làm một nẻo đâu.”

Khư Thiên Trường đã cởi cúc áo trong, nửa khuôn ngực lộ ra da thịt và đường nét mỹ nhân ngư hấp dẫn, bàn tay không yên phận trên người tôi.

“Nghĩ lại, làm ở phòng khách cũng không tệ, rất kích thích.”

Anh ấy nhướng mày cười tà.

“Nhưng…”

Cơ thể tôi đã bị chìm đắm bởi sự vuốt ve của Khư Thiên Trường nhưng vẫn hơi lo lắng.

“Yên tâm, đây là nhà anh, anh muốn làm gì ai có thể can thiệp? Em chọn cách khơi hỏa thì em nên chịu trách nhiệm.”

Khưu Thiên Trường chen vào giữa hai chân tôi, hôn lên cổ trắng ngần của tôi, một bàn tay dò xét xuống dưới, thấy tôi đang định nói gì đó thì dứt khoát chặn miệng tôi lại.

Tôi hoàn toàn quẳng đi lo lắng, dùng sức hôn đáp trả anh ấy. Khưu Thiên Trường vô cùng gấp gáp, anh ấy vừa bắt đầu vận động, vừa uất ức nói:

“Đã lâu không ăn thịt, nếu anh không ăn, em trai nhỏ sẽ phản đối anh, nhất định lần này anh phải ăn cho đủ.”

Ánh mắt nóng rực lộ ra ánh sáng lóe lên, dường như muốn nhấn chìm tôi. Tôi có chút hối hận vì đã trêu chọc anh ấy, tuy nhiên…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đường Vân, Em Là Của Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook