Chương 4
Diễm My
12/12/2019
Sáng hôm sau Tư Bình dậy sớm pha trà cho ông Tư Đời rồi đi qua nhà bà Hai gói bánh tét tiếp, chuẩn bị cho đám giỗ, ở quê hễ có đám là người ta gói bánh tét, bánh ít, có khi đổ bánh bò bánh đúc nữa, vui lắm.
Hai Khỏe bữa nay ở nhà, hông có hái bông súng bán, mà cũng hông có tâm trạng nào đâu mà nhổ, nghĩ tới cái vụ coi thầy mà Khỏe ngơ ngơ à, mong trời nhanh đến chiều để biết kết quả bà hội đồng xem ra làm sao, đến nỗi mà nồi cơm khét đít mới hoảng hồn hoảng vía mà nhắc xuống.
Cả ngày hôm đó Khỏe cứ đi ra đi vào, coi người cậu Hai đã qua chưa. Thằng út An nó thắc mắc:
- - Ủa má, chị Hai làm gì mà sáng giờ con thấy chỉ cứ đi ra vô hoài vậy, hình như chỉ trông ngóng cái chi hả?
Bà Tư Đời nói cho Út An nghe sự việc, thằng nhỏ nhăn mặt, đầu óc của thằng mười ba tuổi coi vậy mà khôn lanh, nó thở một hơi rồi hỏi bà Tư Đời:
- - Hèn chi mà chỉ trông đứng trông ngồi.
Nói rồi nó bỏ vô nhà sau cầm cần câu đi nhấp cá lóc, lòng nó bỗng ngổn ngang khó diễn tả, nó sợ, sợ điều ấy sẽ xảy ra.
Về phần Hai Khỏe đợi đến gần chiều thì hông chịu nổi nữa, tranh thủ nấu cơm thái chuối cho lẹ rồi chạy ù hướng qua nhà cậu nghe ngóng, vừa đến bụi tre già thì thấy cậu Hai cũng đang đi tới, Khỏe gọi lớn:
- - Cậu Hai.. Tui nè..
Cậu Hai nhoẻn miệng cười, Hai Khỏe lo cắm đầu chạy nên hông nhìn thấy nụ cười của cậu.
Hai Khỏe sốt ruột:
- - Sao, sao rồi cậu?
Cậu Hai mặt buồn so:
- - Thầy nói hông được tuổi, biểu cô ưng thằng Ba sẽ hợp hơn.
Khỏe tắt ngấm nụ cười mừng rỡ trên môi,đôi mắt nghi hoặc:
- - Cậu nói thiệt?
- - Ừm..
Hai Khỏe hông tin, một mực kiêu cậu Hai đi coi thầy khác, cậu Hai nói:
- - Thầy đó giỏi có tiếng ở Gò Công nầy, cưới hỏi hay cất nhà đều đoán trúng phốc, coi như..
Cậu vờ lập lửng, Hai Khỏe nóng ruột:
- - Coi như sao cậu, cậu đừng nói cậu cưới cô Thuý Kiều gì đó nghe.
Cậu gật đầu, Hai Khỏe tức nhiên hông chịu, khóc um lên, vừa khóc vừa chửi:
- - Cậu là cái đồ bạc nghĩa, thấy trăng quên đèn, cậu biết tui thương cậu cỡ nào hông, thương từ hồi còn nhỏ xíu, ngày ngày tháng tháng chỉ biết đến cậu, vậy mà giờ cậu nói hông hợp tuổi, thầy nào, thầy nào nói, tui lên tui hỏi ổng sao nói chuyện ác nhơn, làm chia loan rẽ phượng.. Huhu..
Cậu Hai nghe Hai Khỏe hôm nay nói chữ thì bật cười khúc khích, Khỏe tức lắm, hỏi ông thầy đó ở đâu mà cậu cứ cười hoài,hổng chịu nói..
- - Ờ, cậu vui rồi, vui lắm rồi, sắp được cưới vợ giàu vợ giỏi, cậu ráng cười đi, cười cho gió lọt vô bụng cậu cho đau bụng cậu luôn đi. Đồ đáng ghét..
Khỏe quay đầu ra chỗ khác, hông thèm nhìn cậu Hai nữa, nước mắt cũng rơi ra, ướt nhèm khuôn mặt tròn đầy phúc hậu. Vậy mà hồi đó đó, chừng bẩy tám năm trước, lúc Khỏe với cậu Hai giúp một ông cụ, ông ấy nói hai người có tướng phu thê, nhứt định răng long đầu bạc, con cái đầy đàn, vậy đó, vậy mà giờ cậu đi lấy vợ, lấy vợ giàu có, quên hết tuổi thơ cùng nhau khôn lớn, Khỏe ghét, ghét cậu.
- - Tui nói cho cậu biết, cậu lấy cô Thuý Kiều tui sẽ lấy cậu Ba Nhất, ngày ngày tui lảng vảng trước mắt cậu, ngày ngày ôm người đờn ông khác, cho cậu tức chơi.. Hứ…
Khỏe toan bỏ chạy thì bị cậu Hai chụp lại được, cả thân thể Khỏe nằm trong vòng tay cậu, khoảng cách gần lắm, hai khuôn mặt gần như áp vào nhau, chiếc mũi cao của cậu cạ cạ vào mũi Khỏe, mặt cậu đo đỏ, Khỏe nhân cơ hội hôn cậu một cái vào môi, chu cha ơi, môi cậu mềm và êm dữ vậy nè, hu hu,nhưng cánh môi này, vòng tay này sắp là của người khác mất rồi..
- - Cậu Hai, dầu gì tui cũng theo đuổi cậu mười mấy năm nay, cậu hun tui lại một cái được hông, mai mốt cậu đi lấy vợ.. thi thoảng cậu nhớ về tui nghe.. Tui nói vậy thôi chứ tui hông lấy cậu Ba đâu, đợi cậu thành hôn xong tui đi tu, tui..
Khỏe đương nói thì bất ngờ cậu Hai cúi xuống, phủ đôi môi mình lên cánh môi của Khỏe, nhẹ nhàng chiếm trọn, từng chút từng chút một, Khỏe giương mắt thật to, đây là mơ hay thiệt, là thiệt hay mơ, cậu Hai, cậu Hai hun Khỏe thiệt sao? Định thần được, Khỏe nhắm mắt mà đáp trả cuồng nhiệt, mười tám năm trên đời, lần đầu hôn nhau, tim Khỏe đập loạn xạ, hơi thở hông biết vì thiếu không khí hay vì sao, mà khó thở đến lạ.
Cũng như cách cậu bắt đầu, cậu lại nhẹ nhàng dứt ra khỏi môi Khỏe, cậu nói bằng giọng trầm ấm:
- - Chọc cô đó, thầy nói cả đời nầy tui bị một con sư tử bám hơn sam, có tách cũng hông tách được..
- - Cậu nói.. Nói.. Vậy là.. là.. Là cậu với tui cưới phải hôn..?
Cậu Hai cười nhẹ, khẽ gật đầu..Hai Khỏe nhảy lên ôm cổ cậu, miệng tía lia:
- - Tốt rồi, tốt quá rồi..
Cậu âu yếm nhìn Khỏe, cảnh tượng bình yên ấy lọt vào ánh mắt một người, đôi mắt đầy tức tối căm phẫn, bóp nát nhánh lá ven đường "Cười đi, tao sẽ cho mày khóc nhanh thôi".
Về phần cậu Ba Nhất, sau khi nghe bà hội đồng nói tuổi Hai Thống với Khỏe cực kỳ tốt thì nổi máu điên lên, cậu quậy phá, đập nát đồ:
- -Ông thầy đó ở đâu tui lên xử ổng, ăn nói hàm hồ, má nói đi, ổng ở đâu?
Bà hội đồng nhẹ nhàng nói:
- - Con đừng có như vậy, cha con ổng rầy bây giờ.
- - Tui hông sợ, ổng tối ngày toàn binh thằng Thống, ổng có thương tui đâu,cái gì cũng so sánh tui với nó, giờ đến cưới vợ cũng thiên vị nó hơn tui, tại sao, bộ tui hông phải là con ổng hả.
- - Con mới là ăn nói hàm hồ, cha con nghe được hông hây đâu đó, chuyện cưới vợ gã chồng là chuyện hệ trọng, là cả đời người, đâu thể theo cảm xúc nhứt thời được, thầy nói con với Thuý Kiều sau này sẽ vinh hoa phú quý, đường tương lai sự nghiệp của con cũng rạng rỡ, với lại bên họ chỉ có một người con, cái sự sản đó sau nầy sẽ thuộc về con, con nghĩ cho kỹ đi. Má làm gì cũng muốn tốt cho con thôi, anh Hai con thì con biết rồi, nó đang dần thâu tóm mọi việc, đợt rồi thu huê lợi, nó đích thân kiểm tra sổ sách, sợ má qua mặt, nên con cưới được vợ giàu, sau nầy coi như cũng có chỗ dựa, hông sợ nó nữa, nghe má, má tính hết rồi.
- - Tại má lúc nào cũng nhịn nó nên giờ nó mới làm tới như vậy, tui dầu là con dòng sau nhưng cũng là cậu Ba nhà nầy, tui hông để nó lấn lướt nữa đâu, nó mà lớ mớ tui chơi khô máu với nó. Thằng đạo đức giả.
- - Biết là nó như vậy nhưng nó diễn quá giỏi nên cha con rất trọng dụng nó,ổng còn tính nó cưới vợ xong sẽ giao cho vợ chồng nó coi trong ngoài mọi việc, nên con muốn hơn nó trước mắt phải cưới Thuý Kiều, dựa vào bên đó mà đấu với nó, nghe má đi, nhịn một bước tiến hai bước, đợi thời cơ tới, con muốn cưới ai mà hổng được.
Cậu Ba xuôi xuôi, bà hội đồng nói tiếp:
- - cứ làm như vậy đi, con cũng đừng có sanh sự với thằng Hai nữa, cứ ra vẻ bình thường, mọi thứ má đang sắp xếp. Đến khi việc lớn hoàn thành, con muốn gì má cũng chiều.
Cậu Ba biết hông còn cách khác nên bỏ đi uống rượu, cậu buồn quá, cậu chỉ thua cậu Hai một tuổi mà từ nhỏ cậu đã thấy cha với bà nội luôn thiên vị, lúc nào cũng hết lời khen ngợi, tán thưởng cậu Hai, biểu cậu học hỏi theo, cậu hông thèm, cậu cần gì phải học theo cái thằng xảo trá như nó, lúc nào cũng tỏ ra thanh cao, nhưng bụng dạ toan tính hại má cậu hư thai, hại em cậu chết oan chết ức, giờ đến đờn bà của cậu cũng bị nó cướp cậu hận nó, hận suốt đời.
Vì sức khỏe của bà nội ngày một yếu, nên bên nhà hội đồng gấp rút cậy người qua hỏi cưới Khỏe, sau khi hai bên nói chuyện thì quyết định mùng 9 tháng sau ăn hỏi, 29 đám cưới rước dâu luôn. Khỏi phải nói Khỏe vui đến cười suốt, làm gì cũng cười, ai gặp cũng ghẹo Khỏe hết. Nhứt là con Sen, nó trêu Khỏe từ sáng tới chiều, rồi nó nói cho Hai Khỏe biết chuyện vợ chồng, lần đầu sẽ đau dữ lắm, sẽ bị chảy máu, nếu hông có vệt máu đó thì sẽ bị trả về, Khỏe chăm chú nghe, gật gù.
Đến khi bán hết bông súng, Khỏe xách cái thúng về nhà, tự nhiên nhớ cậu Hai nên đi ngược lại hướng nhà cậu, nhìn cậu một chút..
Dọc đường, gặp Út Liễu nó đang đi tới, Hai Khỏe cười tươi hỏi:
- - Út Liễu, đi đâu đó?
- - Em đi công chuyện cho má, chị đi đâu hướng nầy?
- - Chị tính đi kiếm cậu Hai một chút. Cậu Hai có ở nhà hông em?
- - Anh Hai đi lên tỉnh hồi sớm rồi chị chắc chiều mới về, chị kiếm ảnh có việc chi, để về em nói cho.
Hai Khỏe gãi đầu:
- - Đâu có gì, tại chị.. chị nhớ cậu Hai..
Út Liễu bụm miệng cười, rồi hai người đi hướng ngược lại, vừa đi vừa nói chuyện, nhưng toàn nghe giọng Hai Khỏe, Út Liễu nhu mì hơn, nói chuyện nhỏ nhẹ hơn, người cũng cao và gọn gàng hơn Khỏe, nước da lại trắng, mặc chiếc áo bà ba tím thiệt là hợp.
Mấy ngày sau đó, cậu Hai lái xe hơi qua nhà, xin phép ông bà Tư Đời chở Khỏe đi chụp hình ở trên tỉnh, Khỏe ngồi trên xe mà sung sướng thiệt sự, cứ nhìn lén cậu hoài à. Công nhận trên tỉnh cái chi cũng có, cái gì cũng đẹp, người ta bày bán đủ thứ hết, có mấy cô mặc váy, tay cầm túi xách thiệt là sang, Khỏe thích ghê luôn á, nhưng khi nhìn lại mình, bất chợt Khỏe hỏi cậu Hai:
- - Cậu Hai sao trên tỉnh nhiều cô đẹp mà cậu hông lấy, sao cậu chọn tui tui thấy họ xinh quá trời.
Cậu Hai thản nhiên đáp lại:
- - Tại cô xấu khỏi lo mất.
- - Cậu.. Cậu. Ừ.tui xấu vậy đó, vậy cậu cưới tui mần chi, cậu đừng ỷ cậu đẹp chút chút mà chê tui nghe, cha má tui mà giàu, tui hông phải nhổ mạ cấy lúa tui cũng đẹp lắm chứ bộ, cậu nhìn tui nè, vòng nào ra vòng đó, chứ mấy cô đó toàn sài hàng giả, mông xẹp lép, sao mà đẻ chửa gì được, má tui nói đờn bà hông bự mới đẻ nhiều.. Hông tin cậu sờ thử đi..
Cậu Hai mím môi để không bật cười thành tiếng, vành tai cậu hơi đỏ, Khỏe vẫn oang oang:
- - Đờn bà ở đây toàn là tiểu thư ẻo lả, chỉ biết kem phấn ăn diện, làm sao mà biết chuyện ruộng đồng, làm sao phụ cậu quán xuyến nhà cửa, chỉ có tui là hợp với cậu thôi..
- - Vậy à?
- - Chứ sao? Tui cái gì mà tui hông biết..
Khỏe huyên thuyên một lúc nữa thì cậu Hai dừng xe trước một cửa tiệm lớn lắm, đi vào trong cậu chọn cho Khỏe cái áo dài màu hường phấn, cậu bận bộ đồ tây, bà chủ ở đó còn trang điểm cho Khỏe nữa, Khỏe nhìn hông ra mình luôn.
- - Cậu Hai, cậu thấy chưa, tui mà sửa soạn lên cũng đâu có thua ai, chu choa ơi, sao mà tui xinh vậy nè..
Chụp áo dài, rồi chụp với váy nữa, lần đầu mặc quần một ống, nó mát rười rượi hà, mới đầu Khỏe hông quen, thấy nó kỳ kỳ sao á:
- - Cậu Hai ơi hay là đổi bộ khác đi, cái này tui bận hông quen, thấy trống trống, mát mát..
- - Ừm, vậy thay bộ bà ba kia đi, cũng đẹp đó.
Hai người chụp choẹt đến tận trưa, Khỏe mệt bơ phờ, bụng đói meo, cậu đánh xe chở Khỏe đến quán ăn, gọi toàn những món ngon, Khỏe ăn no căng bụng, cậu Hai còn kêu thêm ly nước ngọt uống cho dễ tiêu, cậu chu đáo thiệt đó đa.
Cậu hỏi Khỏe cô mệt hông, muốn đi đâu chơi hong, Khỏe lắc đầu, muốn về nhà, nãy giờ lòng Khỏe cứ khó chịu, nóng ruột, hông biết làm sao.
- thôi về đi cậu, tui thấy bất an, hông biết có chuyện chi hông nữa?
Hai người về đến nhà thì cũng gần xế, cậu Hai cầm ra cái hộp nhỏ đưa cho Khỏe, Khỏe hỏi:
- - Cái chi đây cậu?
- - chút nữa mở thì biết.
Tư Bình trong nhà đi ra, nhẹ nhàng cất giọng hỏi:
- - Chị Hai về rồi hả, Chào cậu Hai..
Cậu Hai:
- - Ừ.. Chú thím có ở nhà hông?
Tư Bình đáp lại:
- - Dạ cha má đi ra ruộng chưa có vô, cậu Hai vô uống miếng nước hẵng về.
Cậu Hai từ chối vì còn chút việc, sau đó đánh xe chạy về nhà. Ông bà hội đồng đương ngồi uống trà ở nhà lớn, cậu Hai cúi chào, bà hội đồng hỏi:
- - Ừ, thằng Hai về rồi đó hả con, thiệt đúng lúc, cha má đang bàn chuyện của con nè. Con ngồi xuống đó đi.
- - Chuyện chi vậy má?
Bà hội đồng nhìn ông, ông mới nói:
- - Là vầy, cha má tính đám cưới bây làm lớn vì mới lần đầu, cộng thêm nhà mình quen biết rộng rãi, nhưng bên đó quá tầm thường, con nhỏ lại hông có gì nổi bật nên quyết định làm gọn một chút, con thấy được hông?
Cậu Hai mấy giây nhìn sang bà hội đồng, cậu đoán chắc là bà ta lại òn ỹ gì với cha mình nên ông mới hông tổ chức hôn sự cho mình rình rang, cậu khẽ nhếch miệng, thưa rằng:
- -cha má tính sau cho vẹn thì tính, phận làm con, con hông có ý kiến.
Ông hội đồng gật gù, hài lòng cậu Hai hết sức, đã học giỏi còn hiểu đạo nghĩa, chưa bao giờ làm ông tức giận, chả bù cậu Ba, đã học tốt còn quậy phá, thiệt là hết nói nổi.
Đến Tối, bà hội đồng đang đứng một mình ở vườn hoa, bỗng cơn gió từ đâu thổi mạnh, bay tứ tung những chiếc lá khô, bà hội đồng thì thầm:
- - đừng hù, tao hông sợ mày đâu, đợi khi tao làm xong việc, tao cho mẹ con mày đoàn tụ, đồ yêu nghiệt, đồ ma quỷ..
Gió như giận dữ, càng lúc càng thổi mạnh, như trận cuồng phong hỷ nộ, bà hội đồng cười:
- - Mày rốt cuộc chỉ là một kẻ thua cuộc, mãi mãi thua tao ha ha..
- - Chưa chắc....
Hai Khỏe bữa nay ở nhà, hông có hái bông súng bán, mà cũng hông có tâm trạng nào đâu mà nhổ, nghĩ tới cái vụ coi thầy mà Khỏe ngơ ngơ à, mong trời nhanh đến chiều để biết kết quả bà hội đồng xem ra làm sao, đến nỗi mà nồi cơm khét đít mới hoảng hồn hoảng vía mà nhắc xuống.
Cả ngày hôm đó Khỏe cứ đi ra đi vào, coi người cậu Hai đã qua chưa. Thằng út An nó thắc mắc:
- - Ủa má, chị Hai làm gì mà sáng giờ con thấy chỉ cứ đi ra vô hoài vậy, hình như chỉ trông ngóng cái chi hả?
Bà Tư Đời nói cho Út An nghe sự việc, thằng nhỏ nhăn mặt, đầu óc của thằng mười ba tuổi coi vậy mà khôn lanh, nó thở một hơi rồi hỏi bà Tư Đời:
- - Hèn chi mà chỉ trông đứng trông ngồi.
Nói rồi nó bỏ vô nhà sau cầm cần câu đi nhấp cá lóc, lòng nó bỗng ngổn ngang khó diễn tả, nó sợ, sợ điều ấy sẽ xảy ra.
Về phần Hai Khỏe đợi đến gần chiều thì hông chịu nổi nữa, tranh thủ nấu cơm thái chuối cho lẹ rồi chạy ù hướng qua nhà cậu nghe ngóng, vừa đến bụi tre già thì thấy cậu Hai cũng đang đi tới, Khỏe gọi lớn:
- - Cậu Hai.. Tui nè..
Cậu Hai nhoẻn miệng cười, Hai Khỏe lo cắm đầu chạy nên hông nhìn thấy nụ cười của cậu.
Hai Khỏe sốt ruột:
- - Sao, sao rồi cậu?
Cậu Hai mặt buồn so:
- - Thầy nói hông được tuổi, biểu cô ưng thằng Ba sẽ hợp hơn.
Khỏe tắt ngấm nụ cười mừng rỡ trên môi,đôi mắt nghi hoặc:
- - Cậu nói thiệt?
- - Ừm..
Hai Khỏe hông tin, một mực kiêu cậu Hai đi coi thầy khác, cậu Hai nói:
- - Thầy đó giỏi có tiếng ở Gò Công nầy, cưới hỏi hay cất nhà đều đoán trúng phốc, coi như..
Cậu vờ lập lửng, Hai Khỏe nóng ruột:
- - Coi như sao cậu, cậu đừng nói cậu cưới cô Thuý Kiều gì đó nghe.
Cậu gật đầu, Hai Khỏe tức nhiên hông chịu, khóc um lên, vừa khóc vừa chửi:
- - Cậu là cái đồ bạc nghĩa, thấy trăng quên đèn, cậu biết tui thương cậu cỡ nào hông, thương từ hồi còn nhỏ xíu, ngày ngày tháng tháng chỉ biết đến cậu, vậy mà giờ cậu nói hông hợp tuổi, thầy nào, thầy nào nói, tui lên tui hỏi ổng sao nói chuyện ác nhơn, làm chia loan rẽ phượng.. Huhu..
Cậu Hai nghe Hai Khỏe hôm nay nói chữ thì bật cười khúc khích, Khỏe tức lắm, hỏi ông thầy đó ở đâu mà cậu cứ cười hoài,hổng chịu nói..
- - Ờ, cậu vui rồi, vui lắm rồi, sắp được cưới vợ giàu vợ giỏi, cậu ráng cười đi, cười cho gió lọt vô bụng cậu cho đau bụng cậu luôn đi. Đồ đáng ghét..
Khỏe quay đầu ra chỗ khác, hông thèm nhìn cậu Hai nữa, nước mắt cũng rơi ra, ướt nhèm khuôn mặt tròn đầy phúc hậu. Vậy mà hồi đó đó, chừng bẩy tám năm trước, lúc Khỏe với cậu Hai giúp một ông cụ, ông ấy nói hai người có tướng phu thê, nhứt định răng long đầu bạc, con cái đầy đàn, vậy đó, vậy mà giờ cậu đi lấy vợ, lấy vợ giàu có, quên hết tuổi thơ cùng nhau khôn lớn, Khỏe ghét, ghét cậu.
- - Tui nói cho cậu biết, cậu lấy cô Thuý Kiều tui sẽ lấy cậu Ba Nhất, ngày ngày tui lảng vảng trước mắt cậu, ngày ngày ôm người đờn ông khác, cho cậu tức chơi.. Hứ…
Khỏe toan bỏ chạy thì bị cậu Hai chụp lại được, cả thân thể Khỏe nằm trong vòng tay cậu, khoảng cách gần lắm, hai khuôn mặt gần như áp vào nhau, chiếc mũi cao của cậu cạ cạ vào mũi Khỏe, mặt cậu đo đỏ, Khỏe nhân cơ hội hôn cậu một cái vào môi, chu cha ơi, môi cậu mềm và êm dữ vậy nè, hu hu,nhưng cánh môi này, vòng tay này sắp là của người khác mất rồi..
- - Cậu Hai, dầu gì tui cũng theo đuổi cậu mười mấy năm nay, cậu hun tui lại một cái được hông, mai mốt cậu đi lấy vợ.. thi thoảng cậu nhớ về tui nghe.. Tui nói vậy thôi chứ tui hông lấy cậu Ba đâu, đợi cậu thành hôn xong tui đi tu, tui..
Khỏe đương nói thì bất ngờ cậu Hai cúi xuống, phủ đôi môi mình lên cánh môi của Khỏe, nhẹ nhàng chiếm trọn, từng chút từng chút một, Khỏe giương mắt thật to, đây là mơ hay thiệt, là thiệt hay mơ, cậu Hai, cậu Hai hun Khỏe thiệt sao? Định thần được, Khỏe nhắm mắt mà đáp trả cuồng nhiệt, mười tám năm trên đời, lần đầu hôn nhau, tim Khỏe đập loạn xạ, hơi thở hông biết vì thiếu không khí hay vì sao, mà khó thở đến lạ.
Cũng như cách cậu bắt đầu, cậu lại nhẹ nhàng dứt ra khỏi môi Khỏe, cậu nói bằng giọng trầm ấm:
- - Chọc cô đó, thầy nói cả đời nầy tui bị một con sư tử bám hơn sam, có tách cũng hông tách được..
- - Cậu nói.. Nói.. Vậy là.. là.. Là cậu với tui cưới phải hôn..?
Cậu Hai cười nhẹ, khẽ gật đầu..Hai Khỏe nhảy lên ôm cổ cậu, miệng tía lia:
- - Tốt rồi, tốt quá rồi..
Cậu âu yếm nhìn Khỏe, cảnh tượng bình yên ấy lọt vào ánh mắt một người, đôi mắt đầy tức tối căm phẫn, bóp nát nhánh lá ven đường "Cười đi, tao sẽ cho mày khóc nhanh thôi".
Về phần cậu Ba Nhất, sau khi nghe bà hội đồng nói tuổi Hai Thống với Khỏe cực kỳ tốt thì nổi máu điên lên, cậu quậy phá, đập nát đồ:
- -Ông thầy đó ở đâu tui lên xử ổng, ăn nói hàm hồ, má nói đi, ổng ở đâu?
Bà hội đồng nhẹ nhàng nói:
- - Con đừng có như vậy, cha con ổng rầy bây giờ.
- - Tui hông sợ, ổng tối ngày toàn binh thằng Thống, ổng có thương tui đâu,cái gì cũng so sánh tui với nó, giờ đến cưới vợ cũng thiên vị nó hơn tui, tại sao, bộ tui hông phải là con ổng hả.
- - Con mới là ăn nói hàm hồ, cha con nghe được hông hây đâu đó, chuyện cưới vợ gã chồng là chuyện hệ trọng, là cả đời người, đâu thể theo cảm xúc nhứt thời được, thầy nói con với Thuý Kiều sau này sẽ vinh hoa phú quý, đường tương lai sự nghiệp của con cũng rạng rỡ, với lại bên họ chỉ có một người con, cái sự sản đó sau nầy sẽ thuộc về con, con nghĩ cho kỹ đi. Má làm gì cũng muốn tốt cho con thôi, anh Hai con thì con biết rồi, nó đang dần thâu tóm mọi việc, đợt rồi thu huê lợi, nó đích thân kiểm tra sổ sách, sợ má qua mặt, nên con cưới được vợ giàu, sau nầy coi như cũng có chỗ dựa, hông sợ nó nữa, nghe má, má tính hết rồi.
- - Tại má lúc nào cũng nhịn nó nên giờ nó mới làm tới như vậy, tui dầu là con dòng sau nhưng cũng là cậu Ba nhà nầy, tui hông để nó lấn lướt nữa đâu, nó mà lớ mớ tui chơi khô máu với nó. Thằng đạo đức giả.
- - Biết là nó như vậy nhưng nó diễn quá giỏi nên cha con rất trọng dụng nó,ổng còn tính nó cưới vợ xong sẽ giao cho vợ chồng nó coi trong ngoài mọi việc, nên con muốn hơn nó trước mắt phải cưới Thuý Kiều, dựa vào bên đó mà đấu với nó, nghe má đi, nhịn một bước tiến hai bước, đợi thời cơ tới, con muốn cưới ai mà hổng được.
Cậu Ba xuôi xuôi, bà hội đồng nói tiếp:
- - cứ làm như vậy đi, con cũng đừng có sanh sự với thằng Hai nữa, cứ ra vẻ bình thường, mọi thứ má đang sắp xếp. Đến khi việc lớn hoàn thành, con muốn gì má cũng chiều.
Cậu Ba biết hông còn cách khác nên bỏ đi uống rượu, cậu buồn quá, cậu chỉ thua cậu Hai một tuổi mà từ nhỏ cậu đã thấy cha với bà nội luôn thiên vị, lúc nào cũng hết lời khen ngợi, tán thưởng cậu Hai, biểu cậu học hỏi theo, cậu hông thèm, cậu cần gì phải học theo cái thằng xảo trá như nó, lúc nào cũng tỏ ra thanh cao, nhưng bụng dạ toan tính hại má cậu hư thai, hại em cậu chết oan chết ức, giờ đến đờn bà của cậu cũng bị nó cướp cậu hận nó, hận suốt đời.
Vì sức khỏe của bà nội ngày một yếu, nên bên nhà hội đồng gấp rút cậy người qua hỏi cưới Khỏe, sau khi hai bên nói chuyện thì quyết định mùng 9 tháng sau ăn hỏi, 29 đám cưới rước dâu luôn. Khỏi phải nói Khỏe vui đến cười suốt, làm gì cũng cười, ai gặp cũng ghẹo Khỏe hết. Nhứt là con Sen, nó trêu Khỏe từ sáng tới chiều, rồi nó nói cho Hai Khỏe biết chuyện vợ chồng, lần đầu sẽ đau dữ lắm, sẽ bị chảy máu, nếu hông có vệt máu đó thì sẽ bị trả về, Khỏe chăm chú nghe, gật gù.
Đến khi bán hết bông súng, Khỏe xách cái thúng về nhà, tự nhiên nhớ cậu Hai nên đi ngược lại hướng nhà cậu, nhìn cậu một chút..
Dọc đường, gặp Út Liễu nó đang đi tới, Hai Khỏe cười tươi hỏi:
- - Út Liễu, đi đâu đó?
- - Em đi công chuyện cho má, chị đi đâu hướng nầy?
- - Chị tính đi kiếm cậu Hai một chút. Cậu Hai có ở nhà hông em?
- - Anh Hai đi lên tỉnh hồi sớm rồi chị chắc chiều mới về, chị kiếm ảnh có việc chi, để về em nói cho.
Hai Khỏe gãi đầu:
- - Đâu có gì, tại chị.. chị nhớ cậu Hai..
Út Liễu bụm miệng cười, rồi hai người đi hướng ngược lại, vừa đi vừa nói chuyện, nhưng toàn nghe giọng Hai Khỏe, Út Liễu nhu mì hơn, nói chuyện nhỏ nhẹ hơn, người cũng cao và gọn gàng hơn Khỏe, nước da lại trắng, mặc chiếc áo bà ba tím thiệt là hợp.
Mấy ngày sau đó, cậu Hai lái xe hơi qua nhà, xin phép ông bà Tư Đời chở Khỏe đi chụp hình ở trên tỉnh, Khỏe ngồi trên xe mà sung sướng thiệt sự, cứ nhìn lén cậu hoài à. Công nhận trên tỉnh cái chi cũng có, cái gì cũng đẹp, người ta bày bán đủ thứ hết, có mấy cô mặc váy, tay cầm túi xách thiệt là sang, Khỏe thích ghê luôn á, nhưng khi nhìn lại mình, bất chợt Khỏe hỏi cậu Hai:
- - Cậu Hai sao trên tỉnh nhiều cô đẹp mà cậu hông lấy, sao cậu chọn tui tui thấy họ xinh quá trời.
Cậu Hai thản nhiên đáp lại:
- - Tại cô xấu khỏi lo mất.
- - Cậu.. Cậu. Ừ.tui xấu vậy đó, vậy cậu cưới tui mần chi, cậu đừng ỷ cậu đẹp chút chút mà chê tui nghe, cha má tui mà giàu, tui hông phải nhổ mạ cấy lúa tui cũng đẹp lắm chứ bộ, cậu nhìn tui nè, vòng nào ra vòng đó, chứ mấy cô đó toàn sài hàng giả, mông xẹp lép, sao mà đẻ chửa gì được, má tui nói đờn bà hông bự mới đẻ nhiều.. Hông tin cậu sờ thử đi..
Cậu Hai mím môi để không bật cười thành tiếng, vành tai cậu hơi đỏ, Khỏe vẫn oang oang:
- - Đờn bà ở đây toàn là tiểu thư ẻo lả, chỉ biết kem phấn ăn diện, làm sao mà biết chuyện ruộng đồng, làm sao phụ cậu quán xuyến nhà cửa, chỉ có tui là hợp với cậu thôi..
- - Vậy à?
- - Chứ sao? Tui cái gì mà tui hông biết..
Khỏe huyên thuyên một lúc nữa thì cậu Hai dừng xe trước một cửa tiệm lớn lắm, đi vào trong cậu chọn cho Khỏe cái áo dài màu hường phấn, cậu bận bộ đồ tây, bà chủ ở đó còn trang điểm cho Khỏe nữa, Khỏe nhìn hông ra mình luôn.
- - Cậu Hai, cậu thấy chưa, tui mà sửa soạn lên cũng đâu có thua ai, chu choa ơi, sao mà tui xinh vậy nè..
Chụp áo dài, rồi chụp với váy nữa, lần đầu mặc quần một ống, nó mát rười rượi hà, mới đầu Khỏe hông quen, thấy nó kỳ kỳ sao á:
- - Cậu Hai ơi hay là đổi bộ khác đi, cái này tui bận hông quen, thấy trống trống, mát mát..
- - Ừm, vậy thay bộ bà ba kia đi, cũng đẹp đó.
Hai người chụp choẹt đến tận trưa, Khỏe mệt bơ phờ, bụng đói meo, cậu đánh xe chở Khỏe đến quán ăn, gọi toàn những món ngon, Khỏe ăn no căng bụng, cậu Hai còn kêu thêm ly nước ngọt uống cho dễ tiêu, cậu chu đáo thiệt đó đa.
Cậu hỏi Khỏe cô mệt hông, muốn đi đâu chơi hong, Khỏe lắc đầu, muốn về nhà, nãy giờ lòng Khỏe cứ khó chịu, nóng ruột, hông biết làm sao.
- thôi về đi cậu, tui thấy bất an, hông biết có chuyện chi hông nữa?
Hai người về đến nhà thì cũng gần xế, cậu Hai cầm ra cái hộp nhỏ đưa cho Khỏe, Khỏe hỏi:
- - Cái chi đây cậu?
- - chút nữa mở thì biết.
Tư Bình trong nhà đi ra, nhẹ nhàng cất giọng hỏi:
- - Chị Hai về rồi hả, Chào cậu Hai..
Cậu Hai:
- - Ừ.. Chú thím có ở nhà hông?
Tư Bình đáp lại:
- - Dạ cha má đi ra ruộng chưa có vô, cậu Hai vô uống miếng nước hẵng về.
Cậu Hai từ chối vì còn chút việc, sau đó đánh xe chạy về nhà. Ông bà hội đồng đương ngồi uống trà ở nhà lớn, cậu Hai cúi chào, bà hội đồng hỏi:
- - Ừ, thằng Hai về rồi đó hả con, thiệt đúng lúc, cha má đang bàn chuyện của con nè. Con ngồi xuống đó đi.
- - Chuyện chi vậy má?
Bà hội đồng nhìn ông, ông mới nói:
- - Là vầy, cha má tính đám cưới bây làm lớn vì mới lần đầu, cộng thêm nhà mình quen biết rộng rãi, nhưng bên đó quá tầm thường, con nhỏ lại hông có gì nổi bật nên quyết định làm gọn một chút, con thấy được hông?
Cậu Hai mấy giây nhìn sang bà hội đồng, cậu đoán chắc là bà ta lại òn ỹ gì với cha mình nên ông mới hông tổ chức hôn sự cho mình rình rang, cậu khẽ nhếch miệng, thưa rằng:
- -cha má tính sau cho vẹn thì tính, phận làm con, con hông có ý kiến.
Ông hội đồng gật gù, hài lòng cậu Hai hết sức, đã học giỏi còn hiểu đạo nghĩa, chưa bao giờ làm ông tức giận, chả bù cậu Ba, đã học tốt còn quậy phá, thiệt là hết nói nổi.
Đến Tối, bà hội đồng đang đứng một mình ở vườn hoa, bỗng cơn gió từ đâu thổi mạnh, bay tứ tung những chiếc lá khô, bà hội đồng thì thầm:
- - đừng hù, tao hông sợ mày đâu, đợi khi tao làm xong việc, tao cho mẹ con mày đoàn tụ, đồ yêu nghiệt, đồ ma quỷ..
Gió như giận dữ, càng lúc càng thổi mạnh, như trận cuồng phong hỷ nộ, bà hội đồng cười:
- - Mày rốt cuộc chỉ là một kẻ thua cuộc, mãi mãi thua tao ha ha..
- - Chưa chắc....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.