Duy Ngã Độc Tôn

Chương 643: Ai binh tất thắng?

Tiểu Đao Phong Lợi

01/04/2013

- Ngươi mới không phải người!

Xà Xà đã sớm khôi phục vẻ mặt bình thường, lạnh lùng đi tới bên cạnh Hải Minh, cúi người tìm được trên người lão một khối không khác gì Hắc Thiết Lệnh Bài của Cơ Ngữ Yên. đó là kiện Bảo Khí trên người Hải Minh.

Trong sương phòng khách quý. người Hải gia mặt mũi xanh mét. Mắt thấy Xà Xà lấy được kiện Bảo Khí trên người Hải Minh, tất cả người Hải gia khóe miệng co quắp kịch liệt, mí mắt nhảy loạn.

Hai trận chiến, tổn hại hai người, tồn thất hai kiện Bảo Khí.

Tổn thất này không thể không lớn, vốn người Hải gia còn tràn đầy lòng tin yêu cầu xung phong, chuẩn bị chém giết hết bọn người Tần Lập trên lôi đài, giải quyết xong ân oán.

Còn hiện giờ, xem ra ân oán này chẳng những không mất, ngược lại càng sâu hơn.

Thế nhưng, Hải gia là một gia tộc khổng lồ. đã kỳ văn thư khế ước quy định trên lôi đài thành Thông Thiên: Trên lôi đài quyết sinh tử. dưới lôi đài ân oán toàn tiêu tan.

Làm sao có khả năng dễ dàng thay đổi? Vậy so với việc tự đánh vào mặt mình, có khác gì nhau chứ?

Cho nên, trái đắng này chỉ có thể tự mình nuốt xuống.

Xà Xà tiện tay thu hồi Hắc Thiết Lệnh Bài Bảo Khí, thu hồi lại Trấn Chỉ Bảo Khí, để quan lôi đài mở cấm chế. nhàn nhã trở lại sương phòng khách quy trận doanh Tần Lập.

Nghênh đón Xà Xà, là trận vỗ tay nhiệt liệt của mọi người trong sương phòng.

vẫn là lão vượn Bạch Trung Sơn thường đối đầu Xà Xà lớn tiếng nói:

- Tiểu Tuyết. làm tốt lắm.

Bạch Trung Tuyết bĩu môi:

- Đại ca. huynh đang nói muội sao?

Xà Xà cũng bĩu môi:

- Lão vượn già. bớt giả mù sa mưa lấy lòng ta. Nhớ kỳ, cực phẩm linh thạch, ta chỉ muốn cực phẩm.

Khóe miệng Bạch Trang Sơn co rút. cười hắc hắc nói:

- Mọi người đều là đông môn cần gì phải nghiêm túc như vậy?

- Không nghiêm túc cũng được, trả thanh trường thương kia lại cho ta. vừa lúc cũng là màu đen. ta thích.

Xà Xà nhàn nhạt nói.

Lão vượn Bạch Trang Sơn vò đầu bứt tai, vẻ mặt không bỏ được lấy từ trong nhẫn trữ vật đô ra một đổng lớn cực phẩm linh thạch, vẻ mặt đau lòng hét lên:

- Được rồi được rồi. cái tên tham lam, ngươi thỏa mãn rồi chứ. đây là toàn bộ tài sản của ta đó.

Xà Xà liếc mắt trừng Bạch Trung Sơn:

- Không đủ.

- Được rồi...

Bạch Trung Sơn lại trút ra một đống cực phẩm linh thạch từ trong nhẫn trữ vật, cẩn thận liếc nhìn Xà Xà vẫn thở ơ. Bạch Trung Sơn nghiến răng nghiến lợi đổ ra tiếp một đống, thề thốt hô to:

- Lần này thật sự không còn nữa. Hừ. nếu như ngươi còn không hài lòng, thì thu lại thanh trường thương kia đi. Không có gì hay lắm, không phải một kiện Bảo Khí hay sao.

Xà Xà nhìn lướt qua cực phẩm linh thạch trên mặt đất. trong lòng rõ ràng giá trị những cực phàm linh thạch này kém xa một kiện Bảo Khí. Chàng qua ai bảo bọn họ là đông môn, lại cùng đi theo Tần Lập chứ. Để cho lão vượn già này nhỏ máu. Xà Xà cảm thấy rất khoái trá.

Tay áo đảo qua, thu toàn bộ những cực phẩm linh thạch này lại. lão vượn Bạch Trung Sơn nhìn hãi hùng khiếp vía. bọn người Kim Điêu Bạch Trung Hỏa Bạch Trung Tuyết cùng Tào Hồng nóng mắt không thôi, hết sức hâm mộ Xà Xà. Xuất chiến hai trận, thu hoạch đã kinh người như thế. Nghĩ vậy, mọi người không nhịn được chuyển mắt nhìn lôi đài khổng lồ. trong lòng thâm nghĩ: Mình nhất định phải đi đánh cướp một ít bảo vật trở vê, những người kia... thật là giàu có mà.



Sương phòng khách quy tuy rằng cách âm tốt. nhưng đối với cường giả chân chính mà nói thì muốn biết những động tĩnh bên trong cũng không phải là chuyện khó. Mà đây tạm thời cũng không phải bí mật gì. đoàn người Tần Lập cũng lười dùng kết giới phong bế sương phòng lại. nếu thật muốn giao phó gì. cứ dùng phương thức truyền âm.

Bởi vậy, bên này bọn họ chia của, người ở sương phòng khách quy bên cạnh gần như tất cả đều nghe thấy được, mọi người đều trợn mắt há mồm: Cái này cũng quá đáng đi chứ? Ngay mặt chia của không nói. lẽ nào các ngươi không biết là các ngươi đang đối mặt với chiến đấu sinh tử hay sao?

Nhất là sương phòng khách quy Hải gia. chỉ cách bên Tần Lập không đủ trăm thước. Tất cả người Hải gia đều bị thái độ không kiêng nể của Bạch Trung Sơn cùng Xà Xà chọc giận, đều thinh chiến với gia chủ Hải Thế Hùng.

Dù là Hải Ngự Phong một trong lão tổ Hải gia cũng không nhịn được nói:

- Ta tới đi. Trận chiến tiếp theo, ta muốn xem Tần Lập thấy ta. còn có thể phái người khác hay không.

Một lão nhân một mực nhắm mắt dưỡng thần, lúc này trầm giọng nói:

- Trận chiến tiếp theo, ta tới.

Lão nhân này đầu tóc bạc trắng, tinh thần quắc thước, trên mặt cũng nhìn không ra nhiều nếp nhăn, dáng người không mập không gầy, mặc trường bào màu xanh, hai mắt vừa mở bắn ra hai đạo tinh quang.

Hải Ngự Phong nao nao, nói:

- Thất gia. này... này có được không?

Lão nhân này có bối phận cực cao ở Hải gia. dù ngay cả Hải Ngự Phong cũng phái gọi lão một tiếng Thất gia. Những người Hải gia càng sợ hãi, đều đứng dậy khuyên lão nhân này đừng ra tay.

- Lão tổ tông, ngài không cần phải ra tay vội. để chúng ta đi là được rồi.

- Đúng vậy, người bên cạnh Tần Lập cũng không có khá năng ai cũng là cường giả. chúng ta đã đủ đổi phó bọn họ rồi.

- Lão tổ tông. Nếu như Tần Lập tự mình ra tay. coi như chúng ta kiếm đủ rồi. đến lúc đó ngài xuất trận cũng không trễ mà.

Gia chủ Hải Thế Hùng phất tay. để mọi người ngồi xuống, sau đó nhìn lão nhân áo xanh, cung kính nói:

- Lão tổ tông, thực lực của ngài đối phó bọn họ khăng định không có vấn đề gì. Nhưng mục tiêu của ngài hẳn là Tần Lập mới đúng...

Lão nhân áo xanh khoát tay, nói:

- Nếu như ta không xuất trận, sợ rằng lần này Hải gia ngã gục. không còn có thể quay đầu được. Nếu như lúc này ta vẫn không thể thủ thắng, như vậy chúng ta... chịu thua đi.

- Cái gì? Không thể chịu thua được! Lão tổ tông, chịu thua rồi thì sau này Hải gia chúng ta ở cực Tây sẽ hoàn toàn không thể ngẩng đầu lên được nữa.

- Đúng vậy! Lão tổ tông, dù là ngài... dù là ngài thất bại. chúng ta cũng tuyệt đối không chịu thua. Mười trận, chúng ta nhất định phái đánh đủ chúng ta không tin mười trận này chúng ta đều thua. Hải gia chúng ta đường đường là một trong tam đại thế lực mà.

- Đúng vậy! Lão tổ tông, lần này chúng ta tới đây đều là võ già cảnh giới Lôi Kiếp. Coi như là liêu mạng, thắng bại cũng là ở năm:năm. Chúng ta bất cứ giá nào. tự bạo đồng quy vu tận cùng đối phương, cũng không chấp nhận kết quá nhận thua.

Nhìn mọi người quần tình kích động, lão nhân áo xanh có chút vui mừng, cười cười, lập tức khẽ thở dài:

- Trước đó chúng ta đều quá xem thường Tần Lập. kể cả gia chủ Thế Hùng ngươi, kể cả Ngự Phong từng gặp qua Tần Lập. đều quá xem thường hắn. Các ngươi không cần lo lắng cho ta. bản thân ta cũng đã không còn nhiều thọ nguyên, dù là kéo dài hơi tàn sống mấy chục năm. cũng không cách nào đột phá đến cảnh giới Địa Tiên. Vào lúc này, còn không bằng vì Hải gia dốc hết một phần sức lực.

- Sau này các ngươi đều phải nhớ kỳ, bất kỳ kẻ nào cũng không được xem nhẹ. Mấy năm nay Hải gia quá mức xuôi buồm thuận gió. ta thấy gặp phải chút cản trở cũng là chuyện tốt. Nhất định phải nhớ kỹ, xuống lôi đài ân oán tiêu tan. Nếu như Tần Lập không chết, cũng không phải Hải gia có thể đối kháng được.

Lão nhân áo xanh vừa nói những lời này ra. liền có vài phần cám giác ủy thác. Bên trong

sương phòng khách quy lớn như vậy, mười mấy con cháu Hải gia đều lộ vẻ mặt khuất nhục bi thương.

Hải Ngự Phong trầm giọng thở dài, nói:

- Thất Gia nói cỏ lý, chúng ta vẫn cứ luôn xem thường Tần Lập. Tồn thất Kim TÔN tổn thất Hải Minh trưởng lão. Nếu như đến giờ chúng ta vẫn còn tự cao tự đại như trước, như vậy có hại tất nhiên sẽ là chúng ta. Chiến đấu kế tiếp sẽ ngày càng kịch liệt, mỗi một trận đều là từ chiến, cứ dựa theo trình tự chúng ta ấn định trước đó. Nếu như hiện giờ có ai không muốn tham chiến, lập tức nói cho ta biết, ta sẽ không trách tội các ngươi.

- Lão tổ tông, ngài nói gì vậy? Con cháu Hải gia chúng ta lúc nào sợ hãi?



- Không sai. Lão tổ tông, ngài không nên coi thường, chúng ta căn bản không sợ chết.

- Hừ! Cho dù chết, ta cũng sẽ lựa chọn đồng quy vu tận cùng đối thủ.

Mọi người bên trong sương phòng tâm tình đều bị kích động, nhiệt huyết sôi trào hò hét.

Lão nhân áo xanh tán thưởng nhìn thoáng qua Hải Ngự Phong, chỉ có dùng loại phương pháp này mới có thể xây dựng khí thế ai binh tất thắng. Nếu không, liên tục thua hai trận, đả kích với những người Hải gia thật rất lớn. không nói tới mức không gượng dậy nổi. ít nhất khí thế cũng sẽ yếu hơn đối thủ.

[Ai binh tất thắng: quân đội đau thương vùng lên chiến đấu tất sẽ thắng lợi]

Còn hiện giờ tâm trạng những người này đã bị kích động, mọi người đều nhiệt huyết sôi trào, chết còn không sợ. vậy thì sợ gì nữa?

Lão nhân áo xanh vung tay lên. triệt hồi kết giới sương phòng, lập tức mở cửa. thân thể như không có trọng lượng lướt lên lôi đài rộng lớn.

Người xung quanh đợi nửa ngày, rốt cuộc thấy võ giả Hải gia thứ ba lên trận, liền không nhịn được hưng phấn.

Hai trận chiến đấu vừa rồi. đã thể hiện thực lực mạnh mễ một phương Tần Lập. Một nữ nhân lại liên tục diệt hai cường giả Hải gia. bản thân lại không bị thương gì. còn ai dám xem thường đoàn người Tần Lập?

Dù ngay cả người Lãnh Thu Cung cùng Thánh Hoàng nhất mạch, hiện tại sợ rằng trong lòng cũng cảm thấy may mắn. Nếu như để bọn họ đánh trận đầu. sợ rằng bọn họ cũng không biểu hiện tốt hơn Hải gia bao nhiêu.

Quan lôi đài hét lớn:

- Trận thứ ba. danh túc Hải gia Hải Phong Khinh mời người phía Tần công tử ra trận.

Lão vượn Bạch Trang Sơn lớn tiếng nói:

- Công tử, để cho ta lên.

Tần Lập híp mắt. nhìn lão nhân vẻ mặt bình tĩnh đứng trên lôi đài, nhưng ánh mắt lại nhìn thẳng sương phòng bên mình, trong lòng khẽ động, trầm giọng nói:

- Người kia không đơn giản. Lão Bạch, hãy cân thận.

Xà Xà lấy ra khối Hắc Thiết Lệnh Bài vừa đoạt được từ Hải gia. ném cho Bạch Trang Sơn lạnh như băng nói:

- Cái này cho ngươi mượn, cầm về nguyên vẹn cho ta.

Trong lòng Bạch Trang Sơn ấm áp. ngoài miệng lại tùy ý nói:

- Cảm ơn.

Thân thể lão Bạch hóa thành một đạo quang mang, nháy mắt xuất hiện trên lôi đài. đứng trước mặt lão nhân áo xanh..

- Lão hủ Bạch Trung Sơn, đặc biệt tới giết ngươi.

Bạch Trang Sơn là loại lão gia sống vạn năm, hết sức hiểu biết áp bức khí thế đối thủ.

Lão nhân áo xanh Hải Phong Khinh nhàn nhạt nhìn thoáng qua Bạch Trung Sơn, cười lạnh nói:

- Không cần nghĩ tới chuyện chọc giận ta. ngươi không phải đối thủ cả ta.

Bạch Trung Sơn trợn mắt. cũng phát ra một tiếng hừ lạnh:

- Không sao cả, trên tay ta có hai kiện Bảo Khí của Hải gia các ngươi mà.

Nói rồi, đưa nguyên lực vào trong Hắc Thiết Lệnh Bài. một cỗ khí đen lập tức bọc lấy Bạch Trung Sơn. Dân dân cỗ khí đen này lại hình thành một tàng phòng hộ màu đen.

-o0o-

:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Duy Ngã Độc Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook