Chương 469: Chủ thành Thông Thiên!
Tiểu Đao Phong Lợi
01/04/2013
- Trời ạ! Đây mới là siêu cấp công pháp lợi hại nhất trên đời này!
Tần Lập lẩm bẩm tự nói, trong đầu bỗng nhiên hiện lên một ý nghĩ kỳ quái: Tiên Thiên Tử Khí Quyết, nguyên bản vẫn có một loại cảm giác không thể hoàn toàn xứng đôi với chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn, mà hiện giờ loại cảm giác này đã hoàn toàn biến mất!
Nếu như hiện tại Tần Lập chỉ có cảnh giới Chí Tôn, như vậy thấy bộ công pháp này, nhất định sẽ cười nhạt. Bởi vì rất nhiều thứ trên bộ công pháp, đều làm người ta cảm thấy hoang đường, căn bản không có khả năng thực hiện.
Còn tới cảnh giới như Tần Lập hiện tại, sẽ không sinh ra ý nghĩ như vậy. Rất nhiều thứ vốn không có khả năng lý giải, đến lúc này tự nhiên có thể giải thích được.
Cho nên, khi Tần Lập nhìn đến bộ công pháp này rồi, có một loại cảm giác như lấy được chí bảo. Vừa lúc hiện tại an toàn, trốn ở nơi này có thể tu luyện bộ công pháp Tử Khí Quyết.
Về phần hỏi vì sao trong tinh thần thức hải của mình lại có một người khổng lồ; vì sao lại có một công pháp ở phía sau lưng người khổng lồ như tồn tại từ xa xưa này; vì sao Tiên Thiên Tử Khí Quyết rõ ràng là lão đạo sĩ giao cho hắn, rồi lại thấy trên này… Tất cả những điều này, Tần Lập đã hoàn toàn không thèm nghĩ nữa.
Tồn tại tức là hợp lý!
Câu danh ngôn ngàn đời này nói không sai chút nào, bất cứ vật gì đều có nguyên nhân xuất hiện. Sức người có hạn, chuyện không giải thích được trên đời này nhiều không đếm hết.
Tựa như bản thân Tần Lập xuyên qua đến Thiên Nguyên Đại Lục này, chính nó đã khó tin nổi rồi.
Nếu tồn tại, đó chính là lễ vật trời cao ban cho mình, làm gì không tu luyện?
Trong thời gian một tháng kế tiếp, ngoại trừ ban ngày đưa củi, thời gian ban đêm Tần Lập hoàn toàn dùng trên tu luyện Tử Khí Quyết. Công pháp này vượt xa Tiên Thiên Tử Khí Quyết hắn tu luyện trước đây, cao cấp hơn vô số lần. Thời gian gần đây, Tần Lập đều tu luyện Nguyệt Linh Khí!
Làm cho Tần Lập cảm thấy hưng phấn, thần kỳ cũng không thể tin nổi, lúc Tần Lập hấp thu Nguyệt Linh Khí đầy một tháng, bên trong đan điền của hắn bỗng nhiên nhiều thêm một mặt trăng nhỏ bằng móng tay!
Tạm thời gọi là mặt trăng đi, bởi vì viên tròn tròn bằng móng tay này hoàn toàn là do Nguyệt Linh Khí tích lũy ngưng kết thành, chậm rãi xoay tròn quanh đan nguyên hóa anh!
Tần Lập có thể cảm giác được rõ ràng thực lực của mình đang lớn mạnh. Phong Linh Khí, Thủy Linh Khí, Lôi Điện Khí, Hỏa Linh Khí… Chỉ cần có cơ hội, Tần Lập đều sẽ hấp thu ít nhiều.
Dần dần, sau ba tháng, chỗ đan điền Tần Lập đã tồn trữ rất nhiều các loại tinh hoa trong thiên địa. Thiên địa tinh hoa pha tạp như vậy, cũng không xuất hiện bất cứ hỗn loạn nào. Giống như ở thế giới bên ngoài, những thiên địa tinh hoa linh khí này ở cùng nhau hài hòa, hơn nữa chậm rãi hình thành một hệ thống giống như một tiểu thế giới, không ngừng vận hành!
Làm Tần Lập vô cùng mừng rỡ, là Tử Khí Quyết này cùng chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn đều kêu gọi lẫn nhau. Giữa hai bên còn muốn dung hợp hơn cả Tiên Thiên Tử Khí Quyết cùng chiến kỹ Duy Ngã Độc Tôn!
Nếu như nói lúc Tần Lập tu luyện Tiên Thiên Tử Khí Quyết cùng chiến kỹ Duy Ngã Độc Tôn trước kia, có thể phát huy ra mười phần uy lực. Như vậy hiện tại, Tần Lập có thể phát huy ra hai mươi phần uy lực!
Dưới cảnh giới tương đồng, uy lực tăng lên gấp đôi!
Đây… đây là khái niệm gì? Nếu như bị người khác biết Tần Lập có lượt kỳ ngộ này, sợ rằng lập tức sẽ bị người ta coi là quái vật. Bởi vì đổi lại là người khác, thì chuyện này căn bản không có khả năng xảy ra!
Nếu như hiện giờ Tần Lập chiến đấu với người khác, như vậy hắn gần như có thể sử dụng bất kỳ một loại nguyên tố nào tiến hành công kích pháp thuật, mà không giống như trước chỉ có thể dựa vào kiếm khí, kiếm ý đối địch.
Pháp thuật ùn ùn, có thể làm cho bất cứ một đối thủ đồng cấp nào tan vỡ, thậm chí ngay cả đại năng cảnh giới Lôi Kiếp, Tần Lập cũng không sợ hắn!
Trong thời gian ba tháng này, bên ngoài tìm kiếm tung tích Tần Lập khắp nơi. Đối với lời đồn Tần Lập là Vương giả tộc tử đồng, lại càng xôn xao!
Bởi vì trong lúc này xảy ra một đại sự kinh thiên động địa.
Mấy lão tổ tử đồng đế vương Lãnh Thu Cung, lại đánh một trận với các lão tổ tử đồng đế vương tán tu, đánh rất hung dữ. Tuy rằng không có gây ra mạng người, nhưng bên Lãnh Thu Cung cũng có bốn người bị thương, sáu lão tổ tử đồng đế vương đối phương cũng bị thương ba người.
Lẽ ra nguyên nhân chiến đấu giữa hai bên không nên bại lộ ra ngoài, lại không biết vì sao, hết lần này tới lần khác lại bị truyền ra. Nói là lão tổ tử đồng bên Lãnh Thu Cung đều thờ phụng Tần Lập làm tân vương giả bộ tộc tử đồng bọn họ, còn các lão tổ tử đồng đế vương tán tu lại không ủng hộ chuyện này, thậm chí muốn tìm ra giết chết Tần Lập.
Cho nên giữa hai bên bộc phát một trận chiến không tránh khỏi, kết quả chiến đấu là không ai có được chỗ tốt gì.
Có người nói quá trình chiến đấu kinh thiên động địa, sau đó có người còn chạy tới hiện trường chiến đấu xem qua. Rất nhiều ngọn núi vốn rất cao, toàn bộ đều bị san bằng. Nơi vốn là bình nguyên, giờ trở thành hố sâu trăm thước. Toàn bộ hiện trường là một mảnh hỗn độn, cảnh tượng như ngày tận thế.
Kỳ thật nguyên bản chuyện này không có liên quan gì tới Tần Lập, nhưng sau khi trải qua nhiều truyền bá, tân vương giả bộ tộc tử đồng gây ra trận chiến giữa hai phe lão tổ tử đồng, lại trở thành Tần Lập
Cái gọi là ba nười thành hồ, lời đồn vĩnh viễn là thứ đáng sợ nhất trên đời này. Nhất là nhiều lúc lời đồn có thể làm người ta không phân rõ chân tướng sự thật, hơn nữa rất nhiều người thúc đẩy, vì vậy lời đồn liền biến thành sự thật!
Thành Thông Thiên, phủ thành chủ.
Thành chủ Lý Long Xuyên cầm một bức họa nhìn vài lần, khẽ bĩu môi, ném bức họa sang một bên, nhìn về phía người bên cạnh cười lạnh nói:
- Xem ra Hải gia thật không an phận mà, loại chiêu số đục nước béo cò này còn lấy ra dùng, cũng không ngại mất mặt!
Bên cạnh đứng một văn sinh trung niên khoảng năm mươi tuổi, để một chòm râu dê, nhàn nhạt cười nói:
- Chẳng qua chiêu số này dùng rất tốt, ít nhất thì người thanh niên gọi Tần Lập này cũng thật không may, đắc tội Hải Kim Tôn. Kết quả hiện tại hết đường chối cãi, ngay cả mặt mũi cũng không dám lộ ra.
- Nói lại thì ta cũng có vài phần hứng thú với Tần Lập này.
Lý Long Xuyên nhìn qua khoảng lục tuần, khuôn mặt gầy gò, nếp nhăn trên mặt không nhiều lắm. Đầu đội kim quan buộc tóc, mặc một bộ mãng bào màu vàng xám, khí độ uy nghiêm, càng giống một đế vương nhân gian. ( mãng bào: áo bào thêu hình rồng bốn móng, dành cho vương tước, của hoàng đế thì hình rồng có năm móng )
- Ồ! Thành chủ cũng biết người này?
Văn sĩ trung niên mỉm cười, rất có hứng thủ hỏi.
- Đương nhiên! Ta cũng có chút hiểu biết về Tần Lập này. Người này sinh ra ở thế tục, bên trong một gia tộc bình thường, địa vị không cao. Sau này tu luyện một loại chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn, loại chiến kỹ này kỳ thật ta cũng xem qua, căn bản không dám thử. Bên phương Đông đại lục có không ít người tu luyện qua, kết quả không ai có thể chịu nổi mấy lần niết bàn, đến cuối cùng đều chết sạch. Chỉ có Tần Lập này, không biết vì sao vận số tốt đến như vậy, tu luyện chiến kỹ này rồi, thực lực đột nhiên tăng mạnh, nhưng người lại không có chuyện gì. Sau đó thực lực đạt đến Thiên cấp, lại đi vào một nơi thần bí gọi là Huyền Đảo, không ngờ tới nơi đó lại là chỗ hắn chân chính quật khởi.
Lý Long Xuyên than thở:
- Tuy rằng gia tộc võ giả phương Đông kia thực lực rất yếu, nhưng bằng vào một người trẻ tuổi như Tần Lập, mới trong ngắn ngủi mấy chục năm, dốc sức trở thành cục diện trước mắt. Thật là đáng bội phục!
- Thành chủ nói không sai, nói tiếp Huyền Đảo kia đúng là địa phương thần kỳ. Ta cũng vừa nghe nói, Hoàng Kim Cung không ngờ vẫn ở tại Huyền Đảo!
Văn sĩ trung niên khẽ thở dài:
- Nếu như chuyện này bị chúng ta biết sớm, có thể còn có cơ hội kiến thức tác phẩm tiêu biểu văn minh thời đại Thái Cổ huy hoàng. Thánh Khí đó! Cho tới bây giờ vẫn chưa từng thấy qua.
Lý Long Xuyên cười cười, khoát khoát tay:
- Thứ kia đều là cơ duyên, không thấy được cũng không cảm thấy tiếc nuối. Nếu có cơ duyên, sau này tự nhiên sẽ gặp được, không cần cưỡng cầu!
- Thành chủ nói phải.
Văn sĩ trung niên vẻ mặt thụ giáo, dù là ai cũng không nhìn ra, văn sĩ trung niên này kỳ thật là một cánh tay quan trọng nhất bên người Lý Long Xuyên, được xưng Cuồng Long – Lý Dịch Xuyên! Là thân đệ đệ Lý Long Xuyên, bề ngoài văn nhược, thực lực lại vô cùng mạnh mẽ, một thân thực lực đã sớm đạt tới cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa đỉnh phong!
- Dịch Xuyên à, gần đây phải phân phó tốt tộc nhân, còn có các môn phái thành Thông Thiên, cố gắng đừng tham dự vào chuyện tân vương giả tử đồng. Chuyện này đối với chúng ta không có chỗ gì tốt, Hải gia chấp nhận dây dưa, vậy cứ để bọn họ dây dưa đi! Đương nhiên, nếu có cơ hội thì ta cũng muốn gặp mặt Tần Lập này!
- Ta đã biết.
Lý Dịch Xuyên nói xong, liền muốn đi ra ngoài.
Lúc này, ngoài cửa bỗng truyền tới một giọng nói thanh thúy dễ nghe:
- Cha! Con đã trở về!
Theo giọng nói này, một bóng người liền tiến vào, dường như muốn trực tiếp nhào tới Lý Long Xuyên. Đột nhiên thấy Lý Dịch Xuyên ở nơi này, bóng người kia liền dừng lại, vuốt mũi, cười xấu hổ:
- Thúc thúc cũng ở đây!
Lý Dịch Xuyên cưng chiều nhìn thoáng qua cô gái chạy vào, cười nói:
- Uyển Nhi đã về rồi sao? Thúc thúc có việc đi trước, trở lại tới tìm thúc thúc. Gần đây vừa có một món Linh Khí, tin rằng con sẽ rất thích!
- A! Cám ơn thúc thúc!
Lý Uyển nhìn bóng lưng Lý Dịch Xuyên đi ra cười vui vẻ.
- Lão tam, đừng cứ luôn sủng nịnh nó như vậy, nhìn nó bị chiều thành bộ dạng gì kia!
Lý Long Xuyên nhìn bóng lưng Lý Dịch Xuyên nói, trên mặt lại lộ dáng cười vui vẻ, có người cha nào lại không thích con gái mình?
- Lần này, có thu hoạch gì không?
Lý Long Xuyên cười ha ha nhìn tiểu nữ nhi Lý Uyển. Tính từ tuổi, hắn đủ để làm tổ gia gia nữ nhi này, cho nên ngoài miệng hắn nói đệ đệ sủng ái Lý Uyển, trên thực tế chính hắn càng thêm sủng ái có thừa. Người khác đều rõ ràng, chỉ có chính hắn cho rằng mình là một người cha khiêm khắc.
- Thu hoạch gì chứ, đừng nói nữa…
Lý Uyển vừa nói, đi tới chỗ Lý Long Xuyên, ánh mắt đột nhiên rơi xuống bức họa đặt trên bàn. Tròng mắt xinh đẹp của Lý Uyển, bất chợt ngưng lại.
- Ân công? Cha, sao ngài lại có bức họa của huynh ấy? Ngài biết người kia là ai không?
Lý Uyển liên tiếp tung ra mấy câu hỏi, làm cho phụ thân Lý Long Xuyên của nàng bị hỏi sững sờ.
- Thế nào… Uyển Nhi, con nhận biết người này sao?
Lý Long Xuyên cau mày hỏi, trong lòng lại dâng lên một cảm giác không tốt. Nữ nhi lớn rồi, tự nhiên sẽ có người trong lòng, nhưng nếu như thích người thanh niên này… Vậy thì phiền phức, có thể to lắm đó!
Tần Lập lẩm bẩm tự nói, trong đầu bỗng nhiên hiện lên một ý nghĩ kỳ quái: Tiên Thiên Tử Khí Quyết, nguyên bản vẫn có một loại cảm giác không thể hoàn toàn xứng đôi với chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn, mà hiện giờ loại cảm giác này đã hoàn toàn biến mất!
Nếu như hiện tại Tần Lập chỉ có cảnh giới Chí Tôn, như vậy thấy bộ công pháp này, nhất định sẽ cười nhạt. Bởi vì rất nhiều thứ trên bộ công pháp, đều làm người ta cảm thấy hoang đường, căn bản không có khả năng thực hiện.
Còn tới cảnh giới như Tần Lập hiện tại, sẽ không sinh ra ý nghĩ như vậy. Rất nhiều thứ vốn không có khả năng lý giải, đến lúc này tự nhiên có thể giải thích được.
Cho nên, khi Tần Lập nhìn đến bộ công pháp này rồi, có một loại cảm giác như lấy được chí bảo. Vừa lúc hiện tại an toàn, trốn ở nơi này có thể tu luyện bộ công pháp Tử Khí Quyết.
Về phần hỏi vì sao trong tinh thần thức hải của mình lại có một người khổng lồ; vì sao lại có một công pháp ở phía sau lưng người khổng lồ như tồn tại từ xa xưa này; vì sao Tiên Thiên Tử Khí Quyết rõ ràng là lão đạo sĩ giao cho hắn, rồi lại thấy trên này… Tất cả những điều này, Tần Lập đã hoàn toàn không thèm nghĩ nữa.
Tồn tại tức là hợp lý!
Câu danh ngôn ngàn đời này nói không sai chút nào, bất cứ vật gì đều có nguyên nhân xuất hiện. Sức người có hạn, chuyện không giải thích được trên đời này nhiều không đếm hết.
Tựa như bản thân Tần Lập xuyên qua đến Thiên Nguyên Đại Lục này, chính nó đã khó tin nổi rồi.
Nếu tồn tại, đó chính là lễ vật trời cao ban cho mình, làm gì không tu luyện?
Trong thời gian một tháng kế tiếp, ngoại trừ ban ngày đưa củi, thời gian ban đêm Tần Lập hoàn toàn dùng trên tu luyện Tử Khí Quyết. Công pháp này vượt xa Tiên Thiên Tử Khí Quyết hắn tu luyện trước đây, cao cấp hơn vô số lần. Thời gian gần đây, Tần Lập đều tu luyện Nguyệt Linh Khí!
Làm cho Tần Lập cảm thấy hưng phấn, thần kỳ cũng không thể tin nổi, lúc Tần Lập hấp thu Nguyệt Linh Khí đầy một tháng, bên trong đan điền của hắn bỗng nhiên nhiều thêm một mặt trăng nhỏ bằng móng tay!
Tạm thời gọi là mặt trăng đi, bởi vì viên tròn tròn bằng móng tay này hoàn toàn là do Nguyệt Linh Khí tích lũy ngưng kết thành, chậm rãi xoay tròn quanh đan nguyên hóa anh!
Tần Lập có thể cảm giác được rõ ràng thực lực của mình đang lớn mạnh. Phong Linh Khí, Thủy Linh Khí, Lôi Điện Khí, Hỏa Linh Khí… Chỉ cần có cơ hội, Tần Lập đều sẽ hấp thu ít nhiều.
Dần dần, sau ba tháng, chỗ đan điền Tần Lập đã tồn trữ rất nhiều các loại tinh hoa trong thiên địa. Thiên địa tinh hoa pha tạp như vậy, cũng không xuất hiện bất cứ hỗn loạn nào. Giống như ở thế giới bên ngoài, những thiên địa tinh hoa linh khí này ở cùng nhau hài hòa, hơn nữa chậm rãi hình thành một hệ thống giống như một tiểu thế giới, không ngừng vận hành!
Làm Tần Lập vô cùng mừng rỡ, là Tử Khí Quyết này cùng chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn đều kêu gọi lẫn nhau. Giữa hai bên còn muốn dung hợp hơn cả Tiên Thiên Tử Khí Quyết cùng chiến kỹ Duy Ngã Độc Tôn!
Nếu như nói lúc Tần Lập tu luyện Tiên Thiên Tử Khí Quyết cùng chiến kỹ Duy Ngã Độc Tôn trước kia, có thể phát huy ra mười phần uy lực. Như vậy hiện tại, Tần Lập có thể phát huy ra hai mươi phần uy lực!
Dưới cảnh giới tương đồng, uy lực tăng lên gấp đôi!
Đây… đây là khái niệm gì? Nếu như bị người khác biết Tần Lập có lượt kỳ ngộ này, sợ rằng lập tức sẽ bị người ta coi là quái vật. Bởi vì đổi lại là người khác, thì chuyện này căn bản không có khả năng xảy ra!
Nếu như hiện giờ Tần Lập chiến đấu với người khác, như vậy hắn gần như có thể sử dụng bất kỳ một loại nguyên tố nào tiến hành công kích pháp thuật, mà không giống như trước chỉ có thể dựa vào kiếm khí, kiếm ý đối địch.
Pháp thuật ùn ùn, có thể làm cho bất cứ một đối thủ đồng cấp nào tan vỡ, thậm chí ngay cả đại năng cảnh giới Lôi Kiếp, Tần Lập cũng không sợ hắn!
Trong thời gian ba tháng này, bên ngoài tìm kiếm tung tích Tần Lập khắp nơi. Đối với lời đồn Tần Lập là Vương giả tộc tử đồng, lại càng xôn xao!
Bởi vì trong lúc này xảy ra một đại sự kinh thiên động địa.
Mấy lão tổ tử đồng đế vương Lãnh Thu Cung, lại đánh một trận với các lão tổ tử đồng đế vương tán tu, đánh rất hung dữ. Tuy rằng không có gây ra mạng người, nhưng bên Lãnh Thu Cung cũng có bốn người bị thương, sáu lão tổ tử đồng đế vương đối phương cũng bị thương ba người.
Lẽ ra nguyên nhân chiến đấu giữa hai bên không nên bại lộ ra ngoài, lại không biết vì sao, hết lần này tới lần khác lại bị truyền ra. Nói là lão tổ tử đồng bên Lãnh Thu Cung đều thờ phụng Tần Lập làm tân vương giả bộ tộc tử đồng bọn họ, còn các lão tổ tử đồng đế vương tán tu lại không ủng hộ chuyện này, thậm chí muốn tìm ra giết chết Tần Lập.
Cho nên giữa hai bên bộc phát một trận chiến không tránh khỏi, kết quả chiến đấu là không ai có được chỗ tốt gì.
Có người nói quá trình chiến đấu kinh thiên động địa, sau đó có người còn chạy tới hiện trường chiến đấu xem qua. Rất nhiều ngọn núi vốn rất cao, toàn bộ đều bị san bằng. Nơi vốn là bình nguyên, giờ trở thành hố sâu trăm thước. Toàn bộ hiện trường là một mảnh hỗn độn, cảnh tượng như ngày tận thế.
Kỳ thật nguyên bản chuyện này không có liên quan gì tới Tần Lập, nhưng sau khi trải qua nhiều truyền bá, tân vương giả bộ tộc tử đồng gây ra trận chiến giữa hai phe lão tổ tử đồng, lại trở thành Tần Lập
Cái gọi là ba nười thành hồ, lời đồn vĩnh viễn là thứ đáng sợ nhất trên đời này. Nhất là nhiều lúc lời đồn có thể làm người ta không phân rõ chân tướng sự thật, hơn nữa rất nhiều người thúc đẩy, vì vậy lời đồn liền biến thành sự thật!
Thành Thông Thiên, phủ thành chủ.
Thành chủ Lý Long Xuyên cầm một bức họa nhìn vài lần, khẽ bĩu môi, ném bức họa sang một bên, nhìn về phía người bên cạnh cười lạnh nói:
- Xem ra Hải gia thật không an phận mà, loại chiêu số đục nước béo cò này còn lấy ra dùng, cũng không ngại mất mặt!
Bên cạnh đứng một văn sinh trung niên khoảng năm mươi tuổi, để một chòm râu dê, nhàn nhạt cười nói:
- Chẳng qua chiêu số này dùng rất tốt, ít nhất thì người thanh niên gọi Tần Lập này cũng thật không may, đắc tội Hải Kim Tôn. Kết quả hiện tại hết đường chối cãi, ngay cả mặt mũi cũng không dám lộ ra.
- Nói lại thì ta cũng có vài phần hứng thú với Tần Lập này.
Lý Long Xuyên nhìn qua khoảng lục tuần, khuôn mặt gầy gò, nếp nhăn trên mặt không nhiều lắm. Đầu đội kim quan buộc tóc, mặc một bộ mãng bào màu vàng xám, khí độ uy nghiêm, càng giống một đế vương nhân gian. ( mãng bào: áo bào thêu hình rồng bốn móng, dành cho vương tước, của hoàng đế thì hình rồng có năm móng )
- Ồ! Thành chủ cũng biết người này?
Văn sĩ trung niên mỉm cười, rất có hứng thủ hỏi.
- Đương nhiên! Ta cũng có chút hiểu biết về Tần Lập này. Người này sinh ra ở thế tục, bên trong một gia tộc bình thường, địa vị không cao. Sau này tu luyện một loại chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn, loại chiến kỹ này kỳ thật ta cũng xem qua, căn bản không dám thử. Bên phương Đông đại lục có không ít người tu luyện qua, kết quả không ai có thể chịu nổi mấy lần niết bàn, đến cuối cùng đều chết sạch. Chỉ có Tần Lập này, không biết vì sao vận số tốt đến như vậy, tu luyện chiến kỹ này rồi, thực lực đột nhiên tăng mạnh, nhưng người lại không có chuyện gì. Sau đó thực lực đạt đến Thiên cấp, lại đi vào một nơi thần bí gọi là Huyền Đảo, không ngờ tới nơi đó lại là chỗ hắn chân chính quật khởi.
Lý Long Xuyên than thở:
- Tuy rằng gia tộc võ giả phương Đông kia thực lực rất yếu, nhưng bằng vào một người trẻ tuổi như Tần Lập, mới trong ngắn ngủi mấy chục năm, dốc sức trở thành cục diện trước mắt. Thật là đáng bội phục!
- Thành chủ nói không sai, nói tiếp Huyền Đảo kia đúng là địa phương thần kỳ. Ta cũng vừa nghe nói, Hoàng Kim Cung không ngờ vẫn ở tại Huyền Đảo!
Văn sĩ trung niên khẽ thở dài:
- Nếu như chuyện này bị chúng ta biết sớm, có thể còn có cơ hội kiến thức tác phẩm tiêu biểu văn minh thời đại Thái Cổ huy hoàng. Thánh Khí đó! Cho tới bây giờ vẫn chưa từng thấy qua.
Lý Long Xuyên cười cười, khoát khoát tay:
- Thứ kia đều là cơ duyên, không thấy được cũng không cảm thấy tiếc nuối. Nếu có cơ duyên, sau này tự nhiên sẽ gặp được, không cần cưỡng cầu!
- Thành chủ nói phải.
Văn sĩ trung niên vẻ mặt thụ giáo, dù là ai cũng không nhìn ra, văn sĩ trung niên này kỳ thật là một cánh tay quan trọng nhất bên người Lý Long Xuyên, được xưng Cuồng Long – Lý Dịch Xuyên! Là thân đệ đệ Lý Long Xuyên, bề ngoài văn nhược, thực lực lại vô cùng mạnh mẽ, một thân thực lực đã sớm đạt tới cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa đỉnh phong!
- Dịch Xuyên à, gần đây phải phân phó tốt tộc nhân, còn có các môn phái thành Thông Thiên, cố gắng đừng tham dự vào chuyện tân vương giả tử đồng. Chuyện này đối với chúng ta không có chỗ gì tốt, Hải gia chấp nhận dây dưa, vậy cứ để bọn họ dây dưa đi! Đương nhiên, nếu có cơ hội thì ta cũng muốn gặp mặt Tần Lập này!
- Ta đã biết.
Lý Dịch Xuyên nói xong, liền muốn đi ra ngoài.
Lúc này, ngoài cửa bỗng truyền tới một giọng nói thanh thúy dễ nghe:
- Cha! Con đã trở về!
Theo giọng nói này, một bóng người liền tiến vào, dường như muốn trực tiếp nhào tới Lý Long Xuyên. Đột nhiên thấy Lý Dịch Xuyên ở nơi này, bóng người kia liền dừng lại, vuốt mũi, cười xấu hổ:
- Thúc thúc cũng ở đây!
Lý Dịch Xuyên cưng chiều nhìn thoáng qua cô gái chạy vào, cười nói:
- Uyển Nhi đã về rồi sao? Thúc thúc có việc đi trước, trở lại tới tìm thúc thúc. Gần đây vừa có một món Linh Khí, tin rằng con sẽ rất thích!
- A! Cám ơn thúc thúc!
Lý Uyển nhìn bóng lưng Lý Dịch Xuyên đi ra cười vui vẻ.
- Lão tam, đừng cứ luôn sủng nịnh nó như vậy, nhìn nó bị chiều thành bộ dạng gì kia!
Lý Long Xuyên nhìn bóng lưng Lý Dịch Xuyên nói, trên mặt lại lộ dáng cười vui vẻ, có người cha nào lại không thích con gái mình?
- Lần này, có thu hoạch gì không?
Lý Long Xuyên cười ha ha nhìn tiểu nữ nhi Lý Uyển. Tính từ tuổi, hắn đủ để làm tổ gia gia nữ nhi này, cho nên ngoài miệng hắn nói đệ đệ sủng ái Lý Uyển, trên thực tế chính hắn càng thêm sủng ái có thừa. Người khác đều rõ ràng, chỉ có chính hắn cho rằng mình là một người cha khiêm khắc.
- Thu hoạch gì chứ, đừng nói nữa…
Lý Uyển vừa nói, đi tới chỗ Lý Long Xuyên, ánh mắt đột nhiên rơi xuống bức họa đặt trên bàn. Tròng mắt xinh đẹp của Lý Uyển, bất chợt ngưng lại.
- Ân công? Cha, sao ngài lại có bức họa của huynh ấy? Ngài biết người kia là ai không?
Lý Uyển liên tiếp tung ra mấy câu hỏi, làm cho phụ thân Lý Long Xuyên của nàng bị hỏi sững sờ.
- Thế nào… Uyển Nhi, con nhận biết người này sao?
Lý Long Xuyên cau mày hỏi, trong lòng lại dâng lên một cảm giác không tốt. Nữ nhi lớn rồi, tự nhiên sẽ có người trong lòng, nhưng nếu như thích người thanh niên này… Vậy thì phiền phức, có thể to lắm đó!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.