Duy Ngã Độc Tôn

Chương 305: Gặp phải cừu địch!

Tiểu Đao Phong Lợi

01/04/2013

Những người lần này đến Thiên Cơ Môn tham gia hôn lễ Trầm Nhạc, nào có mấy người thực lực yếu. Hận ý như thực chất trong mắt Lãnh Dao lập tức khiến cho rất nhiều người chú ý.

Lão già kia tự nhiên cũng trước tiên cảm nhận được cái nhìn chằm chằm của Lãnh Dao, trong nháy mắt thấy rõ diện mạo của Lãnh Dao, trong đáy mắt lão hiện lên vẻ kinh ngạc nhưng lập tức khôi phục lại bình thường, đôi mắt lộ ra vẻ vô tội cùng khó hiểu.

Cảnh tượng này khiến cho không ít người Tạ gia ở gần bọn họ đều sửng sốt, chỉ không hiểu bạn gái mà Tần Lập mang theo này rốt cục bị làm sao, vì sao lại cừu hận lão già kia như thế.

Có người nhỏ giọng nói:

-Lão già kia không phải là một trưởng lão Hàn gia sao? Hàn gia từ trước đến giờ không quá phách lối, lúc này kết thù với Tần gia nhỉ?

Trong quá khứ, Hàn gia vẫn rất thân thiết với Thôi gia. Mấy năm gần đây nhất, mấy lần diễn ra giải đấu Chí Tôn trước đây Hàn gia cùng Thôi gia đều đóng quân ở một chỗ!

-Vậy cũng không đúng. Thôi gia cùng Tần gia có cừu oán, nhưng Hàn gia cùng Tần gia không có cừu mà!

-Vậy thì không biết, có lẽ có chuyện bí ẩn mà chúng ta không biết!

Đôi mắt Lãnh Dao nhìn chằm chằm lão già mặt đỏ, thân thể run lên khe khẽ.

Lúc này, Thiếu chủ Hàn gia Hàn Phong bên cạnh lão già kia cau mày nói:

-Có chuyện gì vậy? Ai biết cô gái này là ai? Làm sao mà nhìn chằm chằm trưởng lão Hàn gia ta như vậy? Ha ha, Hàn gia ta cho tới bây giờ chưa từng làm ra chuyện bội tình bạc nghĩa. Ha ha ha!

Hàn Phong nói xong, tự cho là đúng cười vài tiếng.

Tuy nhiên lại không có ai nói hùa theo hắn. Không nói tiếng tăm Tần Lập ở trên Huyền Đảo càng ngày càng tăng, cho dù hắn là một con cháu quý tộc bình thường thì cũng không có mấy người nguyện ý vô duyên vô cớ đắc tội người khác.

-Lãnh Dao. Làm sao thế?

Tần Lập không để ý đến lời khiêu khích của Hàn Phong, trầm giọng hỏi.

-Hắn, hắn là kẻ thù của ta!

Lãnh Dao nghiến răng nghiến lợi chậm rãi nói.

Lúc này, toàn bộ người trong đại sảnh buổi tiệc đang nhìn về bên này đều lập tức sợ ngây người, phát ra một hồi tiếng bàn luận ồn ào. Tất cả mọi người khó tin nhìn cảnh trước mắt.

Bởi vì trong ấn tượng của bọn họ căn bản là chưa từng thấy cô gái Lãnh Dao này, lại càng không biết nàng là con gái gia tộc nào.

Lúc này Trầm Nhạc từ một bên đi tới, có chút khó hiểu nhìn Tần Lập. Tuy nhiên, Trầm Nhạc cũng không đưa ra câu hỏi trước, nguyên bản trong lòng hắn đã làm tốt dự đoán hôn lễ ngày hôm nay sẽ không yên tĩnh. Hơn nữa, Tần Lập là anh em của hắn, bất kể thế nào hắn đều đứng về phía anh em của mình.

-Ngươi...ngươi nói hươu nói vượn gì đó?

Lão già mặt đỏ kia như là bị vũ nhục rất lớn, trừng mắt, trên người tản ra một cỗ uy nghiêm của người bề trên. Sau đó nhìn về phía Trầm Nhạc nói:

-Trầm công tử! Đây là khách quý Thiên Cơ Môn ngươi mời tới sao? Rất quá đáng rồi! Hắt nước bẩn, làm nhục danh dự của người khác cũng không phải vậy chứ?

Trầm Nhạc thản nhiên cười cười, nho nhã lễ phép ôm quyền hướng về phía lão già:

-Hàn trưởng lão! Có thể tới tham gia hôn lễ của tại hạ đều là khách quý của Thiên Cơ Môn. Nếu là ân oán cá nhân giữa các vị, như vậy...xin thứ cho tại hạ không thể can thiệp!



-Ngươi!

Hàn trưởng lão hết sức phẫn nộ, lại cũng không dám thật sự chống đối với Trầm Nhạc, chỉ có thể chuyển hướng sang Lãnh Dao. Đôi mắt lão bắn ra hào quang lạnh như băng:

-Ngươi là con cái nhà ai? Làm sao lại nói thế? Nhà các ngươi không có người lớn sao? Ngươi có biết hôm nay, ở nơi này là những đại nhân vật thế nào không? Ngươi nguyện ý mất mặt xấu hổ, nhưng ta không muốn nói nhảm với ngươi!

Lời nói này nói ra hết sức khí thế. Cho dù lấy Tiên Thiên Tử Khí của Tần Lập cũng không tìm ra sơ hở gì trên người Hàn trưởng lão này, trong lòng cũng không khỏi sinh ra một tia bội phục với lão già này.

Có thể nguỵ trang đến loại trình độ này, đó coi như là một loại bản lĩnh. Đối với thật giả trong lời nói của Lãnh Dao, Tần Lập cho tới bây giờ vốn chưa từng nghi ngờ!

-Họ Hàn! Ngươi còn nhớ Thánh địa Phổ Đà không?

Lãnh Dao hoàn toàn không bị Hàn trưởng lão đe doạ làm chấn động, hai mắt bắn ra hào quang lạnh như băng, gắt gao nhìn chằm chằm lên mặt Hàn trưởng lão.

-Thánh địa Phổ Đà là nơi nào?

-Chưa từng nghe nói! Chắc là không phải trên Huyền Đảo này!

-Thánh địa Phổ Đà, chưa từng nghe nói! Quá xa lạ!

Mọi người đều bàn luận sôi nổi, Tần Lập lại thấy lúc Lãnh Dao nói ra mấy từ “Thánh địa Phổ Đà” này, Hàn trưởng lão kia rõ ràng sốt một chút, lập tức cười ha ha nói:

-Các vị, các vị đều là người có thân phận. Các vị đại gia đều thấy chứ? Cô gái này nhất định là nóng đầu rồi, Thánh địa Phổ Đà, ai nghe qua nơi này chứ? Ồ! Gặp quỷ! Lão phu mấy chục năm nay cũng chưa từng rời khỏi Huyền Đảo! Quỷ mới biết Thánh địa Phổ Đà là nơi nào!

Lúc này, bỗng nhiên ở trong một góc đại sảnh buổi tiệc truyền tới một giọng nói trầm ổn:

-Thánh địa Phổ Đà, ta biết nơi đó! Năm đó từng may mắn đi qua một lần! Đó cũng là một nơi thần bí, tuy rằng nhỏ hơn Huyền Đảo rất nhiều nhưng đích thực là tồn tại!

Lúc này, ánh mắt mọi người nhìn về phía Hàn trưởng lão đã có sự khác biệt. Sự thật chứng minh, người con gái bên xinh đẹp lãnh diễm bên cạnh Tần Lập kia chưa chắc là nói dối!

-Ngươi là ai? Ngươi nói có nơi đó là có sao?

Hàn trưởng lão cười nhạt, cười lạnh nói:

-Lại nói, cho dù thật sự có nơi đó vậy thì có thể thế nào? Lại có thể chứng minh cái gì? Có chứng cứ gì chứng minh ta là hung thủ giết người

-Lão phu là Lâm Tử Trường! Không biết có tư cách chứng minh sự tồn tại của Thánh địa Phổ Đà hay không?

Giọng nói trầm ổn đến mức không nghe ra một chút dao động tình cảm kia lại vang lên, lại gần như khiến tất cả mọi người ở đây bị kinh sợ!

Lâm Tử Trường, đó chính là gia chủ Lâm gia! Nhân vật thiên tài trong truyền thuyết của Lâm gia tám trăm năm mới có! Bất kể là nhân phẩm, võ công đều làm cho người ta không thể chỉ ra bất cứ tật xấu gì! Năm nay lão hơn hai trăm tuổi, thực lực đã đạt tới Nhân Tôn đỉnh!

Hơn nữa, thân là quản lí của một trong bảy đại thế lực siêu cấp trên Huyền Đảo, cái tên Lâm Tử Trường này vừa nói ra liền đủ khiến cho rất nhiều người sắc mặt đại biến!

Khí tức Hàn trưởng lão lập tức bị ngưng trệ, sau đó trên mặt cố gắng nặn ra vẻ tươi cười:

-Lời nói của Lâm gia chủ tự nhiên là chính xác. Tuy nhiên, vị tiểu cô nương này, ngươi dựa vào cái gì mà nói ta chính là kẻ thù của ngươi? Hôm nay, nếu không cho ta một lời giải thích, tin tưởng rằng chẳng những ta không đồng ý mà những người có thân phận ở đây, hừ hừ, cũng sẽ không đồng ý!

Lâm Tử Trường nhìn Hàn trưởng lão một cái thật sâu, sau đó xoay người cười với Tần Lập, nói:



-Tần công tử, nghe danh đã lâu. Có cơ hội chúng ta tâm sự một hồi!

-Vãn bối cùng Lâm Hằng là bằng hữu, Lâm gia chủ không cần phải khách khí như vậy.

Tần Lập khẽ cười nói.

Lúc này tất cả mọi người không kìm lòng được lui về phía sau mấy bước. Tần Lập này rõ ràng có Thiên Cơ Môn cùng Lâm gia làm chỗ dựa, ai muốn nhảy vào vũng nước đục này?

Đôi mắt Lãnh Dao nhìn chằm chằm Hàn trưởng lão, không bị chút ảnh hưởng nào của hoàn cảnh xung quanh, nói:

-Ta nhớ rõ giọng nói của ngươi, mãi mãi ta đều không thể quên. Hơn nữa, là tiếng cười của ngươi! Mấy ngàn nhân khẩu Lãnh gia ta ở Thánh địa Phổ Đà trong một đêm bị tàn sát. Họ Hàn, còn có một đám súc sinh Thôi gia, ngươi còn dám phủ nhận sao?

-Ha ha ha! Tiểu nha đầu. Ta thấy ngươi bị điên thật rồi! Giọng nói? Giọng nói có tác dụng gì? Ta cho tới bây giờ không biết Thánh địa Phổ Đà gì cả, cũng căn bản không biết Lãnh gia gì. Về phần Thôi gia, Thôi gia làm chuyện gì sẽ nói với Hàn gia sao?

Hàn Phong lúc này cũng ở một bên lạnh lùng nói:

-Nói nửa ngày còn không biết cô gái ngậm máu phun người này là nhà nào? Huyền Đảo này khi nào đến phiên người như thế nói chuyện? Thật sự là bi ai!

Thân thể Lãnh Dao hơi chút run lên, khuôn mặt tức giận đến trắng bệch. Lúc này Tần Lập xem như đã hiểu, Lãnh Dao duy nhất nhớ rõ hẳn là giọng nói những người này nói chuyện, mà chứng cứ khác thì lại hoàn toàn không có.

Điều này cũng khó trách, năm đó nàng chạy trối chết ra khỏi Thánh địa Phổ Đà cũng đã xem như là may mắn to lớn, làm sao còn có thể thu thập được chứng cứ khác? Hiện tại xem ra Hàn trưởng lão này đánh chết cũng không thừa nhận chuyện năm đó.

Tần Lập híp mắt, trong giây lát bộc phát ra một cỗ khí tức kinh thiên bao phủ Hàn trưởng lão. Dao động nguyên lực của Hàn trưởng lão này đại khái là ở trạng thái Dung Thiên đỉnh, còn chưa đến Chí Tôn. Lão lại không nghĩ tới Tần Lập lại đột nhiên ra tay, lập tức ngẩn ra, bị Tần Lập áp chế.

Tần Lập vận hành chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn, một cỗ tinh lực sắc bén linh hoạt giống như thuỷ triều lập tức bao phủ Hàn trưởng lão.

Hết thảy chỉ phát sinh trong khoảnh khắc nhanh như tia chớp, nhanh đến mức tất cả mọi người đều không phản ứng kịp. Tất cả vẻ mặt hoảng sợ nhìn Tần Lập, không thể tưởng tượng được dưới trường hợp này, không có bất kì chứng cứ nào không ngờ thật sự dám ra tay với Hàn trưởng lão!

-Tần Lập! Ngươi quá láo xược! Ngươi cho đây là Tần gia thành Phong Sa ngươi sao? Buông trưởng lão Hàn gia bằng không đừng trách chúng ta lấy mạng ngươi!

Hàn Phong lúc này lại giả bộ không biết Tần Lập, vừa há mồm hô tên Tần Lập, lớn tiếng quát.

Còn có mấy lão già Hàn gia, mắt đều lộ vẻ hung ác xúm tới phía Tần Lập. Một đám người sắc mặt đều không tốt.

Mấy thái thượng trưởng lão Thiên Cơ Môn vốn ngồi ở góc lúc này đột nhiên xuất hiện tại đây, không chút dấu vết đứng chắn trước trưởng lão Hàn gia cùng Tần Lập. Mấy Thái thượng trưởng lão Lâm gia dưới sự gợi ý của Lâm Tử Trường cũng đều mơ hồ bay vây Tần Lập vào giữa. Đó chính tà quyết đoán của thế lực siêu cấp!

Nếu đã quyết định làm liên minh, vậy tuyệt đối sẽ không chần chừ. Vào lúc minh hữu cần trợ giúp nhất tuyệt đối sẽ không làm cho người ta thất vọng, sẽ không lùi nửa bước!

-Các ngươi, đây là ý gì?

Mấy trưởng lão Hàn gia mặt biến sắc vô cùng khó coi.

Lúc này, đột nhiên nghe thấy Tần Lập thét to một tiếng:

-Nói, năm xưa ngươi hành hung ở Thánh địa Phổ Đà như thế nào?

-Hắc hắc hắc! Thôi gia chiếm được một tấm bản đồ, mặt trên có đánh dấu rất nhiều nơi thần bí, trong đó có một nơi chính là Thánh địa Phổ Đà! Mà Hàn gia ta, chẳng qua chỉ là đi theo phía sau Thôi gia uống ngụm canh mà thôi! Lần đó, Hàn gia chỉ có một mình ta nhưng thu hoạch lại rất là kinh người! Lãnh gia đó ở Thánh địa Phổ Đà là thế gia luyện đan. Hắc hắc, sau khi giết sạch nhà bọn họ, Hàn gia ta cũng chiếm được hai bản đan phương. Đan dược luyện chế ra, đều là cực phẩm đó!

Trong tiếng cười quái dị của Hàn trưởng lão, đôi mắt Lãnh Dao lập tức đỏ lên. Đồng dạng, gần như tất cả mọi người trong đại sảnh buổi tiệc cũng đều sững sờ tại chỗ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Duy Ngã Độc Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook