Chương 62: Ngoại truyện (3)
Mai Anh Lê
22/12/2021
Quay trở lại thực tại...
Izuna: "Là Kat đã cứu em một mạng, chỉ là em không muốn lấy mạng cô ấy".
Sau khi kể lại sự tình về ân nhân cứu mạng của mình năm ngày trước, Izuna khẳng định:
"Nếu em không được băng bó và điều trị kịp thời, có lẽ, em sẽ không thể sống được cho tới bây giờ!"
Madara nghe vậy thì trầm tư. Hừ! Coi như lần này hắn bỏ qua vậy...
"Có phải các vị là anh em tộc trưởng tương lai của Uchiha?" Bỗng có một giọng khàn khàn phát ra từ bụi cây gần đấy, sau đó bước ra là một nam nhân khoảng bốn lăm tuổi người cao gầy, với khuôn mặt dài cùng chiếc cằm nhọn hoắt. Hắn trùm quanh người một chiếc áo choàng đỏ thẫm như máu, trên miệng ngậm một tẩu thuốc bằng đồng được giữ trên một tay. Lão ta mỉm cười với họ.
Madara nheo mắt cảnh giác: "Ngươi là ai?"
Người đàn ông nọ cong mắt nói: "Ta là Taroya, bằng hữu ngày xưa của Uchiha Tajima, cha của các vị!"
Có vẻ Izuna và Madara vẫn rất đề phòng hắn, Izuna tiếp lời: "Làm sao để chúng ta tin ngươi?"
"Madara, hồi bé cậu vẫn hay chơi trò lia đá qua bờ bên kia sông Nakano đúng chứ?"
Madara bắt bẻ lại: "Ông dám theo dõi tôi?"
Taroya: "Tôi không theo dõi cậu. Lúc cậu còn nhỏ, Tajima từng bắt Izuna đi theo cậu, dõi theo xem cậu lia đá cùng ai. Sau khi lộ ra rằng cậu có giao du với Hashirama và ra tín hiệu cho hắn chạy đi, về đến nhà, cậu bị đánh thừa sống thiếu chết, lúc đó, ta đang ở đó liền nói đỡ cho cậu, cậu không nhớ sao?"
Madara trầm ngâm một khắc, liền ngước mắt lên: "Là ông?"
Izuna: "Vậy có việc gì mà ông tới đây?"
Taroya: "Izuna, tôi ở trong bụi rậm kia đã chứng kiến tất cả! Trận đánh vừa rồi cậu đã không ra tay với cô bé Kat?"
Izuna ngạc nhiên: "Ông biết Kat?"
"Phải, vì tôi là cố vấn của trưởng gia tộc của cô bé ấy!"
Cái gì? Vậy ra...
Izuna ngay lập tức rút kiếm khỏi bao, chĩa vào trước mặt lão ta, cậu nheo mắt gườm gườm nhìn:
"Vậy ra ông chính là kẻ đã bắt giam Kat tại làng mình!?"
Taroya giơ hai tay ra tỏ ý hòa hoãn: "Ồ ồ, khoan đã nào! Vậy ra Kat đã kể cho cậu hay chuyện của mình rồi sao?"
Izuna: "Đúng vậy!"
Taroya: "Bình tĩnh lại nào! Tôi ở đây là để giúp cậu!"
Izuna: "Giúp?"
Taroya: "Đúng!" Lão ngưng, rồi lại nói tiếp: "Tôi sẽ khiến cho cậu... có - được - Kat!" Lão ta nói rành mạch từng chữ như sợ rằng Izuna sẽ bỏ ngoài tai lời mình, ánh mắt có tia đắc ý chiếu lên mặt hắn.
Izuna sững sờ, không bao giờ có thể tưởng tượng được lão ta lại nói thế.
Madara: "Ông định giao kèo với đệ đệ tôi?"
Taroya: "Đúng vậy. Không, nói đúng hơn là tôi có ý định hợp tác với các cậu, không, là cả Uchiha..."
"... Để đánh bại Senju!"
Izuna: "Là Kat đã cứu em một mạng, chỉ là em không muốn lấy mạng cô ấy".
Sau khi kể lại sự tình về ân nhân cứu mạng của mình năm ngày trước, Izuna khẳng định:
"Nếu em không được băng bó và điều trị kịp thời, có lẽ, em sẽ không thể sống được cho tới bây giờ!"
Madara nghe vậy thì trầm tư. Hừ! Coi như lần này hắn bỏ qua vậy...
"Có phải các vị là anh em tộc trưởng tương lai của Uchiha?" Bỗng có một giọng khàn khàn phát ra từ bụi cây gần đấy, sau đó bước ra là một nam nhân khoảng bốn lăm tuổi người cao gầy, với khuôn mặt dài cùng chiếc cằm nhọn hoắt. Hắn trùm quanh người một chiếc áo choàng đỏ thẫm như máu, trên miệng ngậm một tẩu thuốc bằng đồng được giữ trên một tay. Lão ta mỉm cười với họ.
Madara nheo mắt cảnh giác: "Ngươi là ai?"
Người đàn ông nọ cong mắt nói: "Ta là Taroya, bằng hữu ngày xưa của Uchiha Tajima, cha của các vị!"
Có vẻ Izuna và Madara vẫn rất đề phòng hắn, Izuna tiếp lời: "Làm sao để chúng ta tin ngươi?"
"Madara, hồi bé cậu vẫn hay chơi trò lia đá qua bờ bên kia sông Nakano đúng chứ?"
Madara bắt bẻ lại: "Ông dám theo dõi tôi?"
Taroya: "Tôi không theo dõi cậu. Lúc cậu còn nhỏ, Tajima từng bắt Izuna đi theo cậu, dõi theo xem cậu lia đá cùng ai. Sau khi lộ ra rằng cậu có giao du với Hashirama và ra tín hiệu cho hắn chạy đi, về đến nhà, cậu bị đánh thừa sống thiếu chết, lúc đó, ta đang ở đó liền nói đỡ cho cậu, cậu không nhớ sao?"
Madara trầm ngâm một khắc, liền ngước mắt lên: "Là ông?"
Izuna: "Vậy có việc gì mà ông tới đây?"
Taroya: "Izuna, tôi ở trong bụi rậm kia đã chứng kiến tất cả! Trận đánh vừa rồi cậu đã không ra tay với cô bé Kat?"
Izuna ngạc nhiên: "Ông biết Kat?"
"Phải, vì tôi là cố vấn của trưởng gia tộc của cô bé ấy!"
Cái gì? Vậy ra...
Izuna ngay lập tức rút kiếm khỏi bao, chĩa vào trước mặt lão ta, cậu nheo mắt gườm gườm nhìn:
"Vậy ra ông chính là kẻ đã bắt giam Kat tại làng mình!?"
Taroya giơ hai tay ra tỏ ý hòa hoãn: "Ồ ồ, khoan đã nào! Vậy ra Kat đã kể cho cậu hay chuyện của mình rồi sao?"
Izuna: "Đúng vậy!"
Taroya: "Bình tĩnh lại nào! Tôi ở đây là để giúp cậu!"
Izuna: "Giúp?"
Taroya: "Đúng!" Lão ngưng, rồi lại nói tiếp: "Tôi sẽ khiến cho cậu... có - được - Kat!" Lão ta nói rành mạch từng chữ như sợ rằng Izuna sẽ bỏ ngoài tai lời mình, ánh mắt có tia đắc ý chiếu lên mặt hắn.
Izuna sững sờ, không bao giờ có thể tưởng tượng được lão ta lại nói thế.
Madara: "Ông định giao kèo với đệ đệ tôi?"
Taroya: "Đúng vậy. Không, nói đúng hơn là tôi có ý định hợp tác với các cậu, không, là cả Uchiha..."
"... Để đánh bại Senju!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.