Chương 13: 13. Lưu Hiển Thuấn
Huỳnh Emm
20/05/2024
Chiều ngày hôm đó Đường Trạch được chuyển đến bệnh viện quốc tế Lam Trạm. Từ khi trở bệnh ông ấy hoàn toàn phụ thuộc vào máy thở, huyết áp lúc tăng lúc giảm khiến Đường An Hy lo lắng.
Sau khi làm tất cả thủ tục nhập viện giúp Đường An Hy xong, Tạ Chiến Quân tìm đến phòng làm việc của Lưu Hiển Thuấn. Lưu Hiển Thuấn là anh họ của Tạ Chiến Quân lớn hơn Tạ Chiến Quân hai tuổi, anh ấy là thạc sĩ trưởng khoa tim mạch của bệnh viện này.
Tạ Chiến Quân thoải mái đẩy cửa đi vào trong, Lưu Hiển Thuấn đang tập trung vào số bệnh án trên bàn. Dù ba mươi sáu tuổi nhưng Lưu Hiển Thuấn vẫn mang một nét đẹp lãng tử, đôi mắt màu cà phê cùng sóng mũi cao vút. Mái tóc được vuốt vào nếp gọn gàn khoe trọn khuôn mặt hoàn mỹ.
Lưu Hiển Thuẩn ngước mặt lên nhìn ra cửa phát hiện Tạ Chiến Quân anh từ tốn đẩy gọng kính sao đó cất tiếng hỏi:
- Tạ tổng hôm nay rảnh rỗi đến thế sao?
Tạ Chiến Quân cười nhẹ:
- Nghe giọng điệu của anh sao khách sáo quá nhỉ?
Lưu Hiển Thuấn ngã người ra ghế:
- Có chuyện gì mau nói nhanh chút nữa anh còn có một ca phẫu thuật.
Không vòng vo Tạ Chiến Quân vào thẳng vấn đề:
- Bố của một người bạn của em đang nguy kịch vừa mới được đưa đến đây, ông ấy bị suy tim nặng. Anh có thể giúp em điều trị cho ông ấy không? Mọi chi phí anh cứ nói với em.
Lưu Hiển Thuấn cầm xấp giấy trên tay anh hỏi:
- Là bệnh nhân Đường Trạch vào viện lúc hai giờ trưa hôm nay đúng không?
Tạ Chiến Quân gật đầu, Lưu Hiển Thuấn nhìn vào hồ sơ bệnh án của Đường Trạch hồi lâu sao đó nói với Tạ Chiến Quân:
- Hiện tại trên hồ sơ cho thấy bệnh tình của ông ấy đang trở nên phức tạp. Máu đang có dấu hiệu tụ ở não và suy thận. Anh sẽ kiểm tra tình trạng của ông ấy lại một lần để xác nhận chính xác tình trạng bệnh rồi mới bắt đầu điều trị được.
Tạ Chiến Quân gật đầu:
- Mọi chuyện đành nhờ vào anh vậy!
Lưu Hiển Thuấn khẽ cười:
- Mà người này là ai mà trong em có vẻ quan tâm nhiều vậy?
Tạ Chiến Quân:
- Là bố của một người bạn thôi sau này anh sẽ biết cô ấy. Bà nội dạo này khỏe không? Cả con bé Tạ Hiểu Đồng nữa!
Lưu Hiển Thuấn trả lời:
- Bà vẫn bình thường không có gì đáng lo. Hiểu Đồng đang tập trung vào việc thi cử nên em ấy khá nhiều áp lực nhưng không sao em ấy vẫn ổn.
Tạ Chiến Quân gật đầu, Lưu Hiển Thuấn nói tiếp:
- Lâu rồi em không về thăm bà, bà trông em lắm đấy lo mà sắp xếp về đó một chuyến.
Tạ Chiến Quân trả lời:
- Em biết rồi!
Lưu Hiển Thuấn đứng lên cầm áo đi ra ngoài, trước khi đi anh nói với Tạ Chiến Quân:
- Anh có ca phẫu thuật anh đi trước, nhớ về thăm bà.
Nói rồi anh đi ra ngoài, Tạ Chiến Quân cũng đi ra ngoài ngay sau đó.
Thật ra Tạ Chiến Quân và Lưu Hiển Thuấn không hề có quan hệ máu mủ họ hàng. Lưu Hiển Thuấn là con riêng của Trương Tôn Ny vợ sau của Tạ Bắc Thành. Tạ Bắc Thành là em trai của Tạ Đình Sâm, sau cuộc sống vợ chồng không dung hòa với Đàm Hiểu Vân là vợ trước của ông thì cả hai đã quyết định ly hôn sau hai năm chung sống. Cuộc sống sau ly hôn của Tạ Bắc Thành khá tẻ nhạt khi không có người bầu bạn chia sẻ buồn vui trong cuộc sống.
Lần đó Tạ Bắc Thành tình cờ gặp được Đàm Hiểu Vân khi đi công tác ở Hàn Thành. Đàm Hiểu Vân bị xe của Tạ Bắc Thành đâm đúng nhưng may mắn cô không sao m. Dần dần sau đó mối quan hệ giữa hai người từ bạn bè càng đi xa hơn, Tạ Bắc Thành đồng ý với Đàm Hiểu Vân xem Lưu Hiển Thuấn như con ruột mà yêu thương cậu bé. Đàm Hiểu Vân là người phụ nữ tốt nhưng số phận trớ trêu khi gặp phải người chồng vũ phu. Tạ Bắc Thành sau khi nghe qua cuộc đời của cô lại càng thương xót nên đã quyết định dùng khoảng đời còn lại cùng Đàm Hiểu Vân vun đắp hạnh phúc mới.
Cả nhà họ Tạ đều vui vẻ đón nhận Đàm Hiểu Vân và Lưu Hiển Thuấn chỉ duy nhất Lý Quế Vân luôn rạch ròi với hại mẹ con họ. Lý Quế Vân lo sợ gia sản của Tạ gia sau này bị Lưu Hiển Thuấn tranh giành nên bà luôn có cái nhìn không tốt về anh.
Ngược lại, Lưu Hiển Thuấn lại là người hiểu chuyện. Anh biết bản thân mình sinh ra ở đâu nên có vài phần mặc cảm vì vậy anh chưa đòi hỏi từ Tạ gia thứ gì. Nhưng mối quan hệ giữa anh và Tạ Chiến Quân rất tốt, cả hai xem nhau như anh em ruột luôn kề cạnh giúp đỡ nhau. Lão phu nhân Tạ gia là Trịnh Thập Liên vốn dĩ goá chồng từ khi anh em họ Tạ mới lên năm lên bảy, sao ngần ấy năm trời cuối cùng bà cũng an lòng khi thấy con cháu Tạ gia đoàn kết yêu thương nhau.
Qua bao nhiêu năm được nhà họ Tạ nuôi dạy Lưu Hiển Thuấn trở thành một người có ít trong xã hội, anh thành công trở thành thạch sĩ có tài. Bệnh viện quốc tế Lam Trạm cũng có không ít cổ phần của Tạ gia. Lưu Hiển Thuấn xem trọng tình cảm, anh chưa bao giờ làm người khác buồn đặt biết là người nhà họ Tạ, dù Khưu Khả Hân không thích anh nhưng chưa bao giờ anh thất lễ với bà ấy. Lưu Hiển Thuấn luôn ghi nhớ trong đầu nếu không có nhà họ Tạ thì chắc chắn anh sẽ không có được ngày hôm nay.
Sau khi làm tất cả thủ tục nhập viện giúp Đường An Hy xong, Tạ Chiến Quân tìm đến phòng làm việc của Lưu Hiển Thuấn. Lưu Hiển Thuấn là anh họ của Tạ Chiến Quân lớn hơn Tạ Chiến Quân hai tuổi, anh ấy là thạc sĩ trưởng khoa tim mạch của bệnh viện này.
Tạ Chiến Quân thoải mái đẩy cửa đi vào trong, Lưu Hiển Thuấn đang tập trung vào số bệnh án trên bàn. Dù ba mươi sáu tuổi nhưng Lưu Hiển Thuấn vẫn mang một nét đẹp lãng tử, đôi mắt màu cà phê cùng sóng mũi cao vút. Mái tóc được vuốt vào nếp gọn gàn khoe trọn khuôn mặt hoàn mỹ.
Lưu Hiển Thuẩn ngước mặt lên nhìn ra cửa phát hiện Tạ Chiến Quân anh từ tốn đẩy gọng kính sao đó cất tiếng hỏi:
- Tạ tổng hôm nay rảnh rỗi đến thế sao?
Tạ Chiến Quân cười nhẹ:
- Nghe giọng điệu của anh sao khách sáo quá nhỉ?
Lưu Hiển Thuấn ngã người ra ghế:
- Có chuyện gì mau nói nhanh chút nữa anh còn có một ca phẫu thuật.
Không vòng vo Tạ Chiến Quân vào thẳng vấn đề:
- Bố của một người bạn của em đang nguy kịch vừa mới được đưa đến đây, ông ấy bị suy tim nặng. Anh có thể giúp em điều trị cho ông ấy không? Mọi chi phí anh cứ nói với em.
Lưu Hiển Thuấn cầm xấp giấy trên tay anh hỏi:
- Là bệnh nhân Đường Trạch vào viện lúc hai giờ trưa hôm nay đúng không?
Tạ Chiến Quân gật đầu, Lưu Hiển Thuấn nhìn vào hồ sơ bệnh án của Đường Trạch hồi lâu sao đó nói với Tạ Chiến Quân:
- Hiện tại trên hồ sơ cho thấy bệnh tình của ông ấy đang trở nên phức tạp. Máu đang có dấu hiệu tụ ở não và suy thận. Anh sẽ kiểm tra tình trạng của ông ấy lại một lần để xác nhận chính xác tình trạng bệnh rồi mới bắt đầu điều trị được.
Tạ Chiến Quân gật đầu:
- Mọi chuyện đành nhờ vào anh vậy!
Lưu Hiển Thuấn khẽ cười:
- Mà người này là ai mà trong em có vẻ quan tâm nhiều vậy?
Tạ Chiến Quân:
- Là bố của một người bạn thôi sau này anh sẽ biết cô ấy. Bà nội dạo này khỏe không? Cả con bé Tạ Hiểu Đồng nữa!
Lưu Hiển Thuấn trả lời:
- Bà vẫn bình thường không có gì đáng lo. Hiểu Đồng đang tập trung vào việc thi cử nên em ấy khá nhiều áp lực nhưng không sao em ấy vẫn ổn.
Tạ Chiến Quân gật đầu, Lưu Hiển Thuấn nói tiếp:
- Lâu rồi em không về thăm bà, bà trông em lắm đấy lo mà sắp xếp về đó một chuyến.
Tạ Chiến Quân trả lời:
- Em biết rồi!
Lưu Hiển Thuấn đứng lên cầm áo đi ra ngoài, trước khi đi anh nói với Tạ Chiến Quân:
- Anh có ca phẫu thuật anh đi trước, nhớ về thăm bà.
Nói rồi anh đi ra ngoài, Tạ Chiến Quân cũng đi ra ngoài ngay sau đó.
Thật ra Tạ Chiến Quân và Lưu Hiển Thuấn không hề có quan hệ máu mủ họ hàng. Lưu Hiển Thuấn là con riêng của Trương Tôn Ny vợ sau của Tạ Bắc Thành. Tạ Bắc Thành là em trai của Tạ Đình Sâm, sau cuộc sống vợ chồng không dung hòa với Đàm Hiểu Vân là vợ trước của ông thì cả hai đã quyết định ly hôn sau hai năm chung sống. Cuộc sống sau ly hôn của Tạ Bắc Thành khá tẻ nhạt khi không có người bầu bạn chia sẻ buồn vui trong cuộc sống.
Lần đó Tạ Bắc Thành tình cờ gặp được Đàm Hiểu Vân khi đi công tác ở Hàn Thành. Đàm Hiểu Vân bị xe của Tạ Bắc Thành đâm đúng nhưng may mắn cô không sao m. Dần dần sau đó mối quan hệ giữa hai người từ bạn bè càng đi xa hơn, Tạ Bắc Thành đồng ý với Đàm Hiểu Vân xem Lưu Hiển Thuấn như con ruột mà yêu thương cậu bé. Đàm Hiểu Vân là người phụ nữ tốt nhưng số phận trớ trêu khi gặp phải người chồng vũ phu. Tạ Bắc Thành sau khi nghe qua cuộc đời của cô lại càng thương xót nên đã quyết định dùng khoảng đời còn lại cùng Đàm Hiểu Vân vun đắp hạnh phúc mới.
Cả nhà họ Tạ đều vui vẻ đón nhận Đàm Hiểu Vân và Lưu Hiển Thuấn chỉ duy nhất Lý Quế Vân luôn rạch ròi với hại mẹ con họ. Lý Quế Vân lo sợ gia sản của Tạ gia sau này bị Lưu Hiển Thuấn tranh giành nên bà luôn có cái nhìn không tốt về anh.
Ngược lại, Lưu Hiển Thuấn lại là người hiểu chuyện. Anh biết bản thân mình sinh ra ở đâu nên có vài phần mặc cảm vì vậy anh chưa đòi hỏi từ Tạ gia thứ gì. Nhưng mối quan hệ giữa anh và Tạ Chiến Quân rất tốt, cả hai xem nhau như anh em ruột luôn kề cạnh giúp đỡ nhau. Lão phu nhân Tạ gia là Trịnh Thập Liên vốn dĩ goá chồng từ khi anh em họ Tạ mới lên năm lên bảy, sao ngần ấy năm trời cuối cùng bà cũng an lòng khi thấy con cháu Tạ gia đoàn kết yêu thương nhau.
Qua bao nhiêu năm được nhà họ Tạ nuôi dạy Lưu Hiển Thuấn trở thành một người có ít trong xã hội, anh thành công trở thành thạch sĩ có tài. Bệnh viện quốc tế Lam Trạm cũng có không ít cổ phần của Tạ gia. Lưu Hiển Thuấn xem trọng tình cảm, anh chưa bao giờ làm người khác buồn đặt biết là người nhà họ Tạ, dù Khưu Khả Hân không thích anh nhưng chưa bao giờ anh thất lễ với bà ấy. Lưu Hiển Thuấn luôn ghi nhớ trong đầu nếu không có nhà họ Tạ thì chắc chắn anh sẽ không có được ngày hôm nay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.