Chương 27: cái gối
Bounthanh Sirimoungkhoune
20/09/2020
Một chiều hôm sau ngày lễ lớn trong chùa, quà bánh đồ cúng đầy chùa thì chia cho chú tiểu với người trong làng, còn đồ dùng thì giữ vào kho chùa để xài khi cần. Bỗng có 2-3 gia đình di dân từ nhà quê vào thành phố sinh sống, họ mới đến chùa xin nhờ cậy thì chùa cũng mở kho để đồ rồi cung cấp những đồ xài như chiếu, mùng, mền chăn gối. Hai vợ chồng với hai đứa con của một gia đình làm lễ tạ ơn sư thầy rồi ra về.
Một ngôi làng đằng sau chợ sáng, trên sườn núi giữa thành phố, ngôi làng mà người ta di cư đến ở đó, mấy ngôi nhà làm bằng tre ngó dễ thương như bậc thang trên sườn núi. Hai đứa con với vợ xách đồ từ chùa về nhà nào là: gối, mền, mùng, chiếu, xôi khô…. Sự phân đấu hàng ngày rất khó khăn với đời sống mới bắt đầu trong thành phố, thời gian mỏi mệt đã làm cho quên hết sự vui vẻ với thiên nhiên như hồi còn ở quê nhà, rồi cái khó khăn bước đầu như đã trôi qua, giờ đã an bình với cuộc sống trong thành phố, hai đứa con ngày ngày cũng được học hành. Trong nhà ngày đêm mệt mỏi thì đã quên một người khách đang ở chung nhà từ thời gian khó khăn đến bây giờ. Hai đứa con đã từng nói với ba mẹ luôn luôn: “Có một cô ban đêm thấy ngồi lắc đầu bên cạnh mùng của ba mẹ, nhiều lúc hai con thấy cô đi trong nhà.” Thời gian thắm thoát, hai vợ chồng trò chuyện nhau:
- Em có thấy cái gì mà lạ lạ trong nhà mình không?
Vợ trả lời:
- Em có nghe tiếng thì thầm thì thào trong đêm luôn luôn, em nghĩ là anh nghĩ nhiều hay thở than một mình vì mới dọn vào sống trong thành phố.
Anh trả lời:
- Anh cũng nghĩ giống em vậy khi cực khổ, đêm em ngủ không được em ngồi thở than một mình, nhiều lúc anh cũng thấy em lẩm bẩm một mình, nửa đêm nghe tiếng thì thào anh tưởng là em, rồi anh cũng ngủ thiếp đi luôn.
Nhưng trong lòng hai vợ chồng cảm thấy như có ai hay hình dáng ai trong đêm mà ở chung một nhà.
Anh nói tiếp:
- Nhà mình cất mới đâu phải mình đi ở nhà cũ của ai mà có ma quái gì?
Vợ cũng nói:
- Đúng vậy, thôi nghĩ nhiều làm chi nữa.
Một hôm trôi vào mùa lạnh, hai đứa con bắt đầu cảm bệnh trằn trọc khó ngủ, vợ thức dậy trông con, bước vào nửa đêm thì hai đứa con cũng chìm vào giấc ngủ, vợ mệt mỏi thiếp ngủ ở ngoài giữa mùng con và mùng của mình. Khi nằm được một lát nửa mơ nửa tỉnh, với ánh đèn bên ngoài lọt qua khe nứa vách nhà, cô cảm thấy như hai con mắt bỗng sáng lên tại chỗ, khi một đứa con của mình đang ôm lấy đằng sau ông xã nằm nghiêng ngủ đó, vợ quay mặt về ngó cái mùng bên cạnh coi con mình, thì vẫn thấy hai đứa ngủ trong mùng như cũ, vợ mới quay mặt lại thì hình bóng đó vẫn ôm chặt phía sau lưng ông xã mình, cố hết cái bình tĩnh với gai ốc nổi lên đầy người, xa nhau không tới một thước trong một cái mùng, cô cố xích lại gần chậm chậm rồi từ từ đưa tay đụng vào bóng đó, khi tay cô mới tới gần thì: Trời ơi! Bóng đó quay mặt lại trước với nét mặt một người đàn bà, đôi mắt sáng không có lòng đen, cô hốt hoảng và chạy ra khỏi mùng, đứng run lẩy bẩy ở giữa nhà, chồng cô giật mình dậy và chạy ôm lấy vợ, mở đèn.
Vợ kể:
- Khi nãy lúc anh nằm nghiêng quay lưng vào em, phía đằng sau anh như cõng đứa con gái lớn, đầu chung một cái gối, mà em vừa mới ở trong mùng các con ra, tay em còn chưa đụng tới thì nó quay mặt lại thành một cô có khuôn mặt thật là đáng sợ.
Anh ôm lấy vợ rồi nói:
- Thời gian này bước đời quá bận rộn và thiếu thốn bao la, em nghĩ nhiều cũng có, thôi mình ngủ tiếp khuya rồi.
Hai người đi vào ngủ tiếp cho tới sáng, ông chồng đi làm, vợ đi chợ về vừa bước vào trong nhà thì đứng sững ngó cái mùng: “Sáng nay mình vắt nó lên hay là mình quên, chưa có ngày nào ngủ dậy mà không vắt cái mùng lên.” Cô vắt mùng lên rồi xuống bếp nấu cháo cho con vì cả hai đứa bệnh, ngồi lủi thủi chơi với hai đứa con ở lan can nhà, hai đứa ăn cháo uống thuốc rồi nằm ngủ. Nơi nằm ngủ của cô với chồng thì gần cửa bước vào nhà, cô mới lấy hai cái gối của mình với chồng đem ra cho con ngủ ở ngoài lan can. Cô xuống bếp chuẩn bị nấu bữa cơm chiều, cũng xa chỗ con nằm 6-7 thước, cô giật mình khi nghe một tiếng xoạt nơi con lớn ngủ. Khi cô ngó lại thì thấy cái gối ở đầu con gái lớn đang ngủ xích ra xa cả thước, cô nghĩ: “Con bệnh nó khó chịu trong mình nằm dẫy”, cô lên thơm con một miếng rồi lấy cái gối bỏ vào đầu con cho ngủ tiếp, vừa cúi xuống rửa rau lại thêm một tiếng như trước, cô quay mặt lại thì cái gối đó đã xa khỏi đầu con mình rồi, thêm một lần cô lên lấy cái gối bỏ vào đầu con lại, cô nghĩ: “Cũng không thấy đứa con mình đụng đậy gì cả”, cô ngồi thái thịt thì quay mặt về phía hai đứa con đang nằm ngủ đó. Lần này giữa ban ngày mà lạnh tóc gáy da gà da ngỗng, cô bật đứng sững luôn khi thấy cái gối nó như bị người kéo mạnh ra khỏi đầu đứa con gái mình đang nằm ngủ say, cô vừa run rẩy chạy tới đánh thức hai đứa con đang ngủ và chạy qua hàng xóm chờ ông xã đi làm về.
Khi anh về tới nhà thì cô kể cho chồng nghe. Anh cố cái bình tĩnh nói:
- Em nghỉ ngơi cho nhiều, nếu em bệnh thêm thì làm thế nào đây, đêm qua nửa đêm đã một chuyện khủng hoảng rồi, nó kéo dài đến trưa hôm nay, em bình tĩnh coi sự thật nó thế nào, nếu vậy thì hôm nào nghỉ mình mời sư thầy đến tụng kinh nhà cho xong, anh xin nhờ hàng xóm để ý em và con rồi, có gì thì cứ chạy qua nhà người ta, ở đây hàng xóm láng giềng tốt bụng lắm.
Xong cơm chiều tắm rửa, anh ngồi hút điếu thuốc lá ở ngoài lan can nhà, vợ thì lo cho hai con uống thuốc cảm rồi đi ngủ. Cỡ 9 giờ đêm, anh ngó vào trong nhà thì thấy vợ đang ru con ngủ, bất thình lình như có một cái gì cuốn hút hai con mắt anh quay về hướng nơi chỗ ngủ của mình với vợ, nơi anh nằm đó, anh nổi da gà, lần này thấy tận mắt mình: “Một cô em gái không biết là ai mà nằm nơi mình ngủ và gối đầu trên chiếc gối của mình”, anh bật đứng sững và đi vào trong nhà thì lại không thấy gì cả, anh đứng ngơ ngác một lúc thì vợ anh hỏi:
- Anh đang làm gì đó? Anh ngủ trước, tí nữa con ngủ xong rồi em qua.
Anh nghĩ:
- Mình hoa mắt sao? Thân thể cũng không đến nỗi quá mệt, nếu nói ra làm cho vợ con sợ nên anh không nói gì cả.
Anh ra lan can thở dài và hút thêm mấy điếu thuốc lá.
Vợ nói:
- Ngủ đi anh, có gì thì để sáng mai? Anh thao thức chuyện gì?
Anh nói:
- Không có chi đâu, em lo làm chi, lát nữa rồi anh vào ngủ.
Nói xong anh đứng lên và đi ngủ, chìm vào giấc ngủ đêm cho đến sáng. Hôm nay hai đứa con đã bớt cảm, ngày mai đi học được rồi, lại một trạm bỡ ngỡ đứng hình ngó cái mùng thì cô bước vào nhà vén cái mùng lên nóc mùng lại và cô cố để ý coi nó có rớt xuống không, rồi đến chiều thì cái mùng cũng không rớt xuống, cô thở dài: “Chắc gió thổi nó rớt xuống”, khi anh về tới nhà anh hỏi:
- Hôm nay có gì xảy ra nữa không?
Cô trả lời:
- Không có gì hết, hôm nay con cũng khỏe, mai đi học được rồi.
Anh ngồi nghỉ ngơi rồi đi tắm rửa, ăn cơm chiều, tối rồi đi ngủ. Đêm nay như giấc ngủ đến sớm, anh nằm ngáy khò khò khò, vợ còn ru mấy đứa con ngủ, xong cô mới vào ngủ, cũng đã về khuya quá nửa đêm, cô gác tay qua bên phía anh nằm, một lát như chợt tỉnh giật mình ngẩng đầu lên ngó thì không thấy anh đâu chỉ thấy cái gối không thôi, cô choàng ngồi dậy thì thấy ông xã nằm xa ra ngoài cái mùng cỡ hơn hai thước, cô giật mình mới vén cái mùng lên chạy ra đánh thức anh dậy, anh ngơ ngác nửa mơ nửa tỉnh, rồi đi vào nằm tiếp cho đến sáng. Thêm một ngày dài đằng đẳng mệt mỏi mới tới chiều về, nghỉ ngơi tắm rửa ăn cơm chiều, anh kể lại câu chuyện trong giấc mơ đêm qua mà anh ra khỏi cái mùng ngủ bên ngoài:
- Đêm qua có một cô em gái đến nói với anh là chỗ ngủ anh ở đây xích ra cho em ngủ, như nửa mơ nửa tỉnh anh bước ra khỏi mùng từ lúc nào không biết và nằm nơi đó hay do mệt mỏi nhiều, không có gì đâu em.
Nói xong, hai vợ chồng vui cười thì bỗng nhiên tiếng cười ngừng tại chỗ khi nghe như có người ở trong nhà, tiếng thì thầm thì thào như người nói chuyện hay thở than một mình. Hai vợ chồng đứng lên chạy vào nhà cùng nhau, thấy cửa sổ mở, anh nói:
- Tiếng gió tưởng là ma nữa? Có khi mình mệt mỏi rồi hoa mắt nên cái gì cũng nghĩ là ma dọa?
Vợ tiếp lời:
- Ngày mai hai con nó đi học được rồi, em cũng hết cái lo lắng.
Nói xong hai vợ chồng vào ngủ, lại nữa trong đêm nay, vợ như mơ như tỉnh nghe tiếng người bên ngoài lan can nhà từ đằng trước đi tới đằng sau rồi đi ngược lại, rồi lẩm bẩm như bực bội cái gì không biết. Khi cô mở mắt nghe thì lại im lặng, cứ lúc lim dim ngủ thì lại nghe, hai lần xảy ra trong đêm rồi mới sáng.
Chiều về anh nói:
- Dạo này hình như giấc mơ là lạ đến viếng thăm luôn luôn, tại sao không đến cho số mình một lần để đỡ cái nghèo khi mới vào trong thành phố sinh sống? Nếu cho số mình đúng thì cái gì mình làm cho được thì mình làm lại cho.
Hai vợ chồng ngó nhau cười với giấc mơ lạ xảy ra luôn luôn, vợ lấy hai đứa con vào ngủ, xong rồi giấc ngủ đã mời vào đêm. Trong đêm nay, hai vợ chồng nằm mơ cùng một chuyện: “Trong giấc mơ thấy một cô đứng ở chân hai người nằm ngủ, vén cái mùng lên và nói: Đây ta cho số các người 632, các người phải đem ta về nơi ta ở, chứ không có để ta ở đây nữa”. Nói xong, cô bỏ cái mùng xuống rồi biến mất, hai vợ chồng tỉnh giấc cùng một lúc đã gần sáng thì cả hai đều dậy luôn. Hai người kể ra cùng một giấc mơ và cùng một con số, cô đi nấu cơm sáng cho con và chồng. Anh nói: “Em đừng quên đi mua số nghe?”, hai vợ chồng ở quê đến giờ chưa bao giờ mua số sách gì cả, cầu cho giấc mơ cả hai đứa mình linh thiêng tránh khỏi cái nghèo khổ lúc này. Khi đến chiều về, như có gì vui vẻ trong lòng, ngồi chờ đón một tin may mắn gì không biết, xong đến giờ tiếng radio cảnh báo thì quả thật là đúng luôn, hai vợ chồng ôm choàng lấy nhau, quá mừng khi cái may mắn đã đến viếng thăm, đêm đó cả hai người như ngủ không được cả đêm luôn. Sáng ra anh đi làm như thường, một ngày dài đằng đẳng như không thấy mệt mỏi gì cả. Chiều về tới nhà với một đống tiền, mà trên đời chưa từng thấy trong tay bao giờ, đồng tiền có thể cất được cả 2-3 gian nhà bằng cây. Xong bữa cơm chiều hôm nay, hai vợ chồng bàn nhau với giấc mơ:
- Ngày thứ 7 hay chủ nhật chúng mình đi cúng bái cho cô và cám ơn cô giúp đỡ. Cô vợ nói:
- Làm vào ngày thứ 7 đi, gia đình mình làm mâm cơm cúng chùa, với tiền một chút ít khi mình vào thành phố sinh sống thì chùa cũng giúp gia đình mình.
Đến ngày cúng lễ thứ 7, gia đình cũng mời người làng hàng xóm đầy đủ. Xong việc cúng chùa, hai vợ chồng ghé chợ mua sắm những đồ xài cần thiết và quà bánh cho hai đứa con, từ khi vào thành sống hai đứa con chưa từng có quà ăn vui miệng giống người khác. Lần đầu hai vợ chồng mua phở về nhà ăn với con và rất vui mừng được cúng bái xong, cái mệt mỏi hai ngày nay đã chìm vào trong giấc ngủ dài đêm. Sáng chủ nhật ai cũng ngủ dậy trễ, một lát tiếng gọi bật thình lình, vợ đánh thức anh dậy gấp, anh chợt choàng dậy và hỏi:
- Có gì em?
Vợ chỉ tay lên cái mùng và hỏi:
- Anh không sợ muỗi sao mà anh vén cái mùng lên ngủ vậy? Đêm qua cũng đâu có nóng bao nhiêu?
Ông chồng ngồi dậy ngơ ngác một lát rồi nói:
- Đâu phải anh? Vậy không phải em à?
Hai vợ chồng ngó mặt nhau, anh nói tiếp:
- Em làm cơm sáng đi.
Hôm nay chủ nhật, chưa bao giờ được đi lang thang chơi với vợ con trong thành phố. Hôm nay nghỉ dẫn hai con đi dạo, chiều buông về tới nhà thêm một ngày mệt mỏi và vui vẻ với gia đình. Khi bước lên cầu thang nhà thì hai vợ chồng ngó vòng quanh và cảm thấy như có mùi đàn bà vừa tắm xong trong nhà đưa vào hai cái mũi, cô hỏi:
- Anh có thấy mùi gì là lạ không?
Anh gật đầu nói:
- Chắc là mùi thơm từ nhà khác bay tới, thơm ghê luôn.
Hai vợ chồng mở cửa nhà rồi ngồi xuống lan can nghỉ ngơi đùa giỡn với hai đứa con, với sự may mắn chờ đêm tới. Từ lúc may mắn và đi cúng chùa về hình như là bao nhiêu chuyện lạ bắt đầu xích lại gần từng đêm từng đêm. Rồi đêm nay, sự êm ấm vui vẻ đã chìm vào trong giấc ngủ, để lại một bóng người đàn bà lang thang trong nhà. Đêm nay quá nửa đêm, cô trở mình quay sang bên chồng, một lát cô ngồi dậy vén cái mùng lên, đi ra lấy cái gối vào cho chồng gối, rồi cô nằm xuống ngủ tiếp. Khi cô dậy sớm nấu xôi sáng thì cô lại đi nhặt cái gối thêm lần nữa và nhấc đầu ông xã lên bỏ cái gối lại, cô mỉm cười, vừa lẩm bẩm nói trong miệng: “Anh khó ngủ gì mà quăng cái gối ra xa vậy? Một ngày mơ ngủ rồi quăng cả vợ ra ngoài sao?”, cô cười với giấc ngủ của ông xã. Chiều nay cô đi chợ rồi ghé đón con đi học về, khi tới nhà, mùi đàn bà rực rỡ đến nỗi mấy đứa con còn nhỏ mà nói ra: “Mẹ ơi, mùi gì thơm vậy?”, cô mở cửa bước vào trong nhà cất cái bím khoác và lấy quần áo cho con, lần này cô thấy như lạnh cột sống nổi gai ốc, cô bước lẹ chân ra lan can với hai đứa con đang ngồi. Một lát cô tắm cho con xong, cô đang ngồi nấu ăn ở cuối lan can đó là bếp, cô chợt nghe tiếng chân người mà đi từng bước trên cái nền nhà bằng tre nứa, cô ngồi im lặng và cố nghe thì quả thật có tiếng ở trong nhà mình thật, cô chợt nghĩ: “Hàng xóm biết là mình trúng số hay là ăn trộm đang trốn ở trong nhà”, cô tay cầm con dao nhọn rồi nhè nhẹ bước vào cửa nhà thì tất cả mọi tiếng lại im lặng, cô tìm kiếm hết trong nhà không có gì cả, cô thở dài và mỉm cười rồi xuống bếp nấu ăn tiếp chờ ông xã tan làm về. Khi chiều cơm nước xong, cô kể cho anh nghe.
Anh nói:
- Em coi hàng xóm khi chúng mình dọn đến đây từ quần áo, thức ăn chiều thì hàng xóm cầm qua mỗi nhà một ít, người ta quá tốt bụng và cúng bái thì gia đình mình cũng làm lễ lớn trong chùa rồi mà, còn gì vân vướng đâu em.
Sau bữa cơm chiều rồi trôi về đêm khuya, cô như có cái linh tính gì không biết, khi quá nửa đêm đến cô như tỉnh và đưa tay lên đầu anh thì cô lại thêm một trận giật mình nữa vì cái gối mà anh gối ngủ đó đi đâu mất rồi, lần này cô đánh thức anh dậy tại chỗ luôn. Hai người đi tìm cái gối ở nơi cô nhặt đó không thấy, mở đèn lên tìm cũng không thấy.
Cô nói:
- Anh tin em chưa?
Cô đứng sát vách và ngó qua khe nứa vách nhà thì cô gọi gấp:
- Anh, cái gối mà anh gối ngủ đó nó nằm ở lan can nhà ngoài kia kìa!
Đến cửa nhà thì vẫn còn cài chốt bên trong, hai người mở cửa ra ngoài và lấy cái gối vào. Trời cũng đã sắp sáng rồi, anh đi rửa mặt ngồi hút điếu thuốc lá, lòng như thấy có gì lạ trong chuyện xảy ra với cái gối đêm nay. Một ngày thắc mắc trong lòng mà nói với ai không được, cũng phải chờ đến chiều tan làm về nhà, trong lòng cầu khấn đừng có gì xảy ra với vợ con ở nhà là được rồi, mong cho giờ phút tan làm đến lè lẹ để về nhà với vợ con.
Khi tới nhà cô nói:
- Anh ơi, tiếng chân người trong nhà mình có thật đó, không tin thì anh cứ hỏi hai đứa con mình, tụi nó còn thơ mà tụi nó nghe và chạy thẳng đến em đang lúc nấu ăn chiều nay.
Anh nói:
- Để coi tối nay ra sao rồi mình hẵng bàn nhau làm thế nào hay mình tìm ngày tốt rồi mời sư thầy đến tụng kinh nhà?
Hôm nay trời âm u như muốn đổ mưa, hai vợ chồng nằm trong nhà trò chuyện một lát thì giấc ngủ đã đến thăm mời. Đêm nay cũng đến giờ gần sắp sáng, cô vợ trở mình ôm lấy chồng, thì bất thình lình hét lên ầm ĩ và chạy ra ngoài mùng, tìm kiếm anh không biết ở đâu. Bên ngoài nhà nơi lan can có tiếng anh gõ cửa mạnh vừa la: “Mở cửa! Mở cửa! Mở cửa!” Khi cô mở cửa thì anh đã ra nằm ngủ ở lan can từ bao giờ, cô nghĩ: “Sao anh ra nằm ở ngoài như vậy?”
Cô vợ kể:
- Khi nãy trở mình ôm lấy anh thì tay cô đụng vào hai cái ngực của đàn bà, khi cô mở mắt coi thì thấy một phụ nữ đang nằm ngửa bên cạnh cô. Hai vợ chồng ngồi xuống lan can ngoài nhà, không muốn cho các con tỉnh giấc.
Anh bỡ ngỡ nói:
- Anh ra ngoài nhà nằm được thế nào mà trong nhà vẫn cài chốt cửa?
Hai vợ chồng ôm lấy nhau, cũng sắp sáng rồi, anh nói an ủi vợ:
- Không có gì đâu, ngôi nhà nhỏ mới này cũng hên chứ em, mình có vàng có tiền hôm nay cũng tại gian nhà nhỏ này mà, sắp sáng rồi em đi nấu xôi ăn sáng, anh phải đi làm ngày cuối tuần, mai chiều mình trò chuyện làm thế nào, nếu em ở nhà một mình có gì lo sợ thì đi qua hàng xóm trước rồi chờ anh với con về.
Hôm nay, cô đưa con đi học xong rồi ghé chợ, khi về tới nhà thì cô không dám lên nhà, cô qua hàng xóm ngồi lân la cả ngày, khi hàng xóm thấy cô về thì hỏi:
- Có bà con ở quê lên thăm viếng rồi ở chung nhà à?
Cô thấy ngạc nhiên và trả lời:
- Đâu có ai ở quê lên.
Hàng xóm nói tiếp:
- Ở bên nhà này ngó qua với nhà hàng xóm bên kia cũng thấy là có một cô gái chạc tuổi cô tóc dài đến lưng, ban ngày luôn thấy cô đi lang thang trong nhà rồi lan can. Khi cô đưa cháu đi học, khi nãy cũng vừa thấy cô ngồi chải tóc ở cửa sổ nhà mà, rồi từ sau khi mình đi cúng chùa về, ban đêm ai cũng thấy một cô em gái đi đi lại lại ở lan can nhà đến khuya, hàng xóm nghĩ là có bà con ở quê lên nghỉ ngơi chung nhà.
Bây giờ cô mới kể chuyện thật cho hàng xóm nghe. Hàng xóm rợn tóc gáy và nói:
- Một bóng cô gái trong đêm này thì ai cũng thấy và biết lâu rồi chứ không phải bây giờ, chỉ nghĩ là thân nhân trong gia đình thôi.
Hàng xóm nghe hết câu chuyện cũng nổi gai ốc, rợn tóc gáy tại chỗ. Hàng xóm nói vài lời an ủi rồi:
- Thôi cô nghỉ ở nhà này, hay nấu ăn ở đây rồi chiều ông xã với con tan học rồi hẵng về nhà cũng được.
Cô ngồi lân la ở đó, đến giờ đi đón con xong mới về nhà thì hàng xóm 2-3 nhà cũng qua ngồi chia buồn với nhau, người thì nói:
- Ngày mai là thứ 7 rồi chủ nhật được nghỉ thì đi mời sư thầy về tụng kinh nhà cho xong đi.
Một lát sau anh về tới, anh ngó thấy hàng xóm đầy nhà, anh lo và chạy lẹ lên nhà và hỏi:
- Có chuyện gì xảy ra không?
Cô vợ trả lời:
- Không có gì, hàng xóm lo em sợ rồi qua chơi cho đỡ buồn.
Anh ngồi xuống nghe hàng xóm kể những gì mà người ta thấy trong thời gian này với ngôi nhà mình thì anh sẽ hiểu rõ hơn mình thấy ban đêm, vài phút sau anh ngồi đứng hình.
Xong anh nói:
- Chọn lấy một ngày cuối tuần mời tất cả hàng xóm và ông sư thầy đến tụng kinh.
Vừa nói nhau tới đó, trong nhà nghe tiếng đánh rầm lớn rung cả cái nền nhà bằng tre nứa, tất cả mọi người im lặng ngó mặt nhau, anh đứng lên đi vào nhà, anh đứng sững và hỏi vợ:
- Sáng nay em có dẹp dọn chỗ nằm không?
Cô vợ trả lời:
- Trước khi em đưa con đi học thì em cũng phải dẹp dọn cho gọn gàng mới đóng cửa ra đi mà.
Cô chạy vào coi, cả hàng xóm nữa, chỗ ngủ rối tung như mèo nghịch, một cái gối của anh nằm văng vào nằm ở sát vách, cô dẹp dọn một lát rồi ra ngồi chơi với hàng xóm, xong hàng xóm nói:
- Có gì đêm ngày thì cứ đến gọi nhau nghe!
Hàng xóm chào ra về để cho gia đình nghỉ ngơi chiều rồi, nghỉ ngơi xong cơm nước. Cảnh đêm lạnh lùng và rợn tóc gáy đang chờ đón hai vợ chồng, không biết là chuyện từ đâu đến rồi phải làm thế nào mới cho an bình được. Trước khi đi ngủ, hai vợ chồng đi ra lan can nhà thắp mấy nén nhang, hoa trái, rồi khấn xin thủ công ông địa hay ma quái nơi đất này báo cho biết là chuyện gì mà gia đình đã làm sai lỗi để sửa đổi hay cúng bái cho và xin cho hiện trong giấc mơ đêm này. Hai vợ chồng như giấc ngủ gọi gấp hay mệt mỏi từ đêm hôm qua cho tới bây giờ, chưa tới nửa đêm thì hai vợ chồng chợt tỉnh giấc ngủ cùng nhau, khi thấy một ông già râu ria dài đứng ở chân hai người và nói: “Cái gì người ta xin đem về nơi cũ cho người ta thì các con phải đem chứ không có quyền mà giữ ở lại đây, các con nhớ đem trả thì người ta sẽ không đến đòi các con nữa.” Khi chợt tỉnh giấc nửa đêm cùng nhau, hai vợ chồng ra lan can nói chuyện nhau, sợ hai con tỉnh giấc ngủ, hai người cùng kể một giấc mơ đó vừa hỏi nhau:
- Cái gì đem trả về nơi cũ? Đó là cái gì? Mình giúp nhau nghĩ coi.
Cô nói:
- Từ khi mình dọn vào ở trong thành phố này, mình đâu có mượn gì của ai mà trả lại nơi cũ. Anh nghĩ coi, anh có mượn gì hàng xóm láng giềng không?
Anh ngồi hút hết một điếu thuốc lá im lặng, rồi cũng không nghĩ ra là cái gì chuyện gì, chuyện này mình nhờ cậy vào ai hay ông sư thầy mình mới hiểu được là trả về nơi cũ đó.
Anh nói tiếp:
- Thôi vào nửa đêm rồi, chúng mình đi ngủ, kẻo mai dậy mệt mỏi hay bệnh lại càng thêm khổ nữa đó.
Giấc ngủ từ nửa đêm đến sáng. Khi gần sáng như hàng ngày, cô chợt tỉnh cô ngồi sững luôn một lát trong mùng, tay tìm kiếm coi cái gối nó đã biến đâu mất từ bao giờ, rồi đến cái gối của anh mà cũng không thấy ở trong mùng. Cô đánh thức anh dậy gấp, hai vợ chồng ngồi ngó mặt nhau, lần này cô sang chỗ mấy đứa con còn ngủ thì thấy lạ, hai cái đầu của con đang nằm thấy ngả nghiêng, cô vén mùng con vào trong thì cũng không còn cái gối nào ở trong mùng nữa. Hai vợ chồng ngó mặt nhau rồi tìm kiếm hết trong nhà mà không thấy cái gối nào, cô bật cả đèn sáng chang chang, lạ lùng bốn cái gối trong nhà đi đâu mất. Khi ngó ra ngoài lan can theo khe hở của vách nứa đó thì thấy bốn cái gối ra nằm ở ngoài lan can trong khi cửa vẫn cài chốt bên trong, cô mở cửa và lấy hai cái gối của con để vào đầu con trong mùng nhè nhẹ sợ con tỉnh giấc. Hai người ngồi ở lan can sắp sáng ngó hai cái gối, anh ngồi im lặng một lúc lâu mới nói ra:
- Đúng rồi là cái gối mà chùa giúp mình khi mới đến thành phố, bây giờ đời sống dư dả thì đem về để nơi cũ cho người ta, em nghĩ ra sao về chuyện đó?
Cô ầm ư một chút rồi trả lời:
- Theo cốt chuyện mà xảy ra trong mấy tháng nay hình như nó lưu luyến với cái gối mà anh nằm gối đầu nhiều hơn hết mọi chuyện, thôi anh quyết định chủ nhật này, mền chiếu, chăn, gối, mùng, mình gói lại gửi vào chùa để chùa lo cho người nghèo mà cần thiết. Hôm nay mình đi chợ rồi mua sắm đồ mới hết luôn.
Hai vợ chồng ngó nhau với tiếng cười vui vẻ, như đã nhấc ra khỏi bả vai một gánh nặng gì không biết, bất thình lình cô lui choàng vào anh và chỉ tay vừa nói:
- Anh coi kìa! Như hai cái gối nó di chuyển và xích vào gần nhau, như nó nghe và hiểu mình nói chuyện.
Bốn con mắt đang coi cái gối nó từ từ đến với nhau, ngồi đứng hình, một lát anh đứng dậy lấy hai cái gối đem vào trong nhà để chồng lên nhau vào vách và nói:
- Tôi hiểu rồi, chủ nhật này gia đình tôi sẽ đem vào chùa để nơi cũ cho, và cám ơn thời gian trôi qua đã giúp đỡ gia đình tôi.
Hôm nay thứ 7 ngày nghỉ, mền mùng chăn chiếu đem ra giặt phơi nắng cho sạch sẽ rồi cả nhà đi chợ mua sắm mền mùng, gối, chăn cho đủ về nhà. Xong cơm chiều sớm, hai người đem hết đồ đạc khi mới đến thành phố mà chùa giúp đỡ đó ra gấp cột lại để mai chủ nhật đem vào gửi cho chùa. Anh vừa cột sắp soạn vừa nói với cái gối lời cám ơn, còn cô thì dẹp dọn nhà trong. Đêm về cả ngày mệt mỏi giấc ngủ như đến ru người sớm, lại một giấc mơ gần sáng giống nhau nữa: “Có một cô hiện hình từ trong cái gối cột ở góc nhà bước tới chân nơi hai người nằm và cúi đầu cám ơn là đem cô về nơi cũ.” Cô giật mình trước anh thì cô lấy tay sờ tìm cái gối mình nằm và cái gối của anh, thì cả hai cái gối vẫn còn ở trên đầu, cô nằm mỉm cười rồi ngồi dậy đi nấu xôi ăn sáng cho chồng con. Sáng dậy, hai người kể cho nhau nghe với như một sự êm ấm gì đang đợi chờ.
Ngày chủ nhật một buổi trưa, tôi xong việc cắt cỏ giúp chùa. Lan can ở nơi ông sư thầy nghỉ, cơn gió heo may đang lim dim vào giấc ngủ trưa thì bỗng nhiên có một gia đình với hai đứa con vác đồ đạc, chiếu, chăn, mền, mùng đến gửi cho chùa lại. Tôi đang nằm lim dim mở hai cái tai đứng sững như tai mèo nghe gia đình đó kể cho ông sư thầy nghe. Khi gia đình đến và để gói đồ xuống, ông sư thầy ngó thấy ông nói:
- Tôi quên nói với mấy chú tiểu khi lấy đồ giúp cho các con lúc mới vào thành phố ở, là cái gối đó không có quyền cho ai, ngoài ra trong chùa dùng thôi. Hôm nay thấy các con đem lại gửi cho chùa thì tôi đã hiểu rồi, như gia đình các con là người tốt và lương thiện nếu không thì các con sẽ có tai họa về cái gối đó, các con cũng không biết đường mà đem nó đến gửi lại cho chùa.
Hai vợ chồng kể lại câu chuyện từ đầu đến cuối cho ông sư thầy nghe. Tôi ngồi nghe muốn ngủ mà cũng không ngủ được luôn, bây giờ tôi ở nước Úc đã 30 năm rồi, vẫn còn nhớ lại và ghi thành cốt chuyện cho các bạn được đọc vui. Xin hẹn lại với con ma khác.
Một ngôi làng đằng sau chợ sáng, trên sườn núi giữa thành phố, ngôi làng mà người ta di cư đến ở đó, mấy ngôi nhà làm bằng tre ngó dễ thương như bậc thang trên sườn núi. Hai đứa con với vợ xách đồ từ chùa về nhà nào là: gối, mền, mùng, chiếu, xôi khô…. Sự phân đấu hàng ngày rất khó khăn với đời sống mới bắt đầu trong thành phố, thời gian mỏi mệt đã làm cho quên hết sự vui vẻ với thiên nhiên như hồi còn ở quê nhà, rồi cái khó khăn bước đầu như đã trôi qua, giờ đã an bình với cuộc sống trong thành phố, hai đứa con ngày ngày cũng được học hành. Trong nhà ngày đêm mệt mỏi thì đã quên một người khách đang ở chung nhà từ thời gian khó khăn đến bây giờ. Hai đứa con đã từng nói với ba mẹ luôn luôn: “Có một cô ban đêm thấy ngồi lắc đầu bên cạnh mùng của ba mẹ, nhiều lúc hai con thấy cô đi trong nhà.” Thời gian thắm thoát, hai vợ chồng trò chuyện nhau:
- Em có thấy cái gì mà lạ lạ trong nhà mình không?
Vợ trả lời:
- Em có nghe tiếng thì thầm thì thào trong đêm luôn luôn, em nghĩ là anh nghĩ nhiều hay thở than một mình vì mới dọn vào sống trong thành phố.
Anh trả lời:
- Anh cũng nghĩ giống em vậy khi cực khổ, đêm em ngủ không được em ngồi thở than một mình, nhiều lúc anh cũng thấy em lẩm bẩm một mình, nửa đêm nghe tiếng thì thào anh tưởng là em, rồi anh cũng ngủ thiếp đi luôn.
Nhưng trong lòng hai vợ chồng cảm thấy như có ai hay hình dáng ai trong đêm mà ở chung một nhà.
Anh nói tiếp:
- Nhà mình cất mới đâu phải mình đi ở nhà cũ của ai mà có ma quái gì?
Vợ cũng nói:
- Đúng vậy, thôi nghĩ nhiều làm chi nữa.
Một hôm trôi vào mùa lạnh, hai đứa con bắt đầu cảm bệnh trằn trọc khó ngủ, vợ thức dậy trông con, bước vào nửa đêm thì hai đứa con cũng chìm vào giấc ngủ, vợ mệt mỏi thiếp ngủ ở ngoài giữa mùng con và mùng của mình. Khi nằm được một lát nửa mơ nửa tỉnh, với ánh đèn bên ngoài lọt qua khe nứa vách nhà, cô cảm thấy như hai con mắt bỗng sáng lên tại chỗ, khi một đứa con của mình đang ôm lấy đằng sau ông xã nằm nghiêng ngủ đó, vợ quay mặt về ngó cái mùng bên cạnh coi con mình, thì vẫn thấy hai đứa ngủ trong mùng như cũ, vợ mới quay mặt lại thì hình bóng đó vẫn ôm chặt phía sau lưng ông xã mình, cố hết cái bình tĩnh với gai ốc nổi lên đầy người, xa nhau không tới một thước trong một cái mùng, cô cố xích lại gần chậm chậm rồi từ từ đưa tay đụng vào bóng đó, khi tay cô mới tới gần thì: Trời ơi! Bóng đó quay mặt lại trước với nét mặt một người đàn bà, đôi mắt sáng không có lòng đen, cô hốt hoảng và chạy ra khỏi mùng, đứng run lẩy bẩy ở giữa nhà, chồng cô giật mình dậy và chạy ôm lấy vợ, mở đèn.
Vợ kể:
- Khi nãy lúc anh nằm nghiêng quay lưng vào em, phía đằng sau anh như cõng đứa con gái lớn, đầu chung một cái gối, mà em vừa mới ở trong mùng các con ra, tay em còn chưa đụng tới thì nó quay mặt lại thành một cô có khuôn mặt thật là đáng sợ.
Anh ôm lấy vợ rồi nói:
- Thời gian này bước đời quá bận rộn và thiếu thốn bao la, em nghĩ nhiều cũng có, thôi mình ngủ tiếp khuya rồi.
Hai người đi vào ngủ tiếp cho tới sáng, ông chồng đi làm, vợ đi chợ về vừa bước vào trong nhà thì đứng sững ngó cái mùng: “Sáng nay mình vắt nó lên hay là mình quên, chưa có ngày nào ngủ dậy mà không vắt cái mùng lên.” Cô vắt mùng lên rồi xuống bếp nấu cháo cho con vì cả hai đứa bệnh, ngồi lủi thủi chơi với hai đứa con ở lan can nhà, hai đứa ăn cháo uống thuốc rồi nằm ngủ. Nơi nằm ngủ của cô với chồng thì gần cửa bước vào nhà, cô mới lấy hai cái gối của mình với chồng đem ra cho con ngủ ở ngoài lan can. Cô xuống bếp chuẩn bị nấu bữa cơm chiều, cũng xa chỗ con nằm 6-7 thước, cô giật mình khi nghe một tiếng xoạt nơi con lớn ngủ. Khi cô ngó lại thì thấy cái gối ở đầu con gái lớn đang ngủ xích ra xa cả thước, cô nghĩ: “Con bệnh nó khó chịu trong mình nằm dẫy”, cô lên thơm con một miếng rồi lấy cái gối bỏ vào đầu con cho ngủ tiếp, vừa cúi xuống rửa rau lại thêm một tiếng như trước, cô quay mặt lại thì cái gối đó đã xa khỏi đầu con mình rồi, thêm một lần cô lên lấy cái gối bỏ vào đầu con lại, cô nghĩ: “Cũng không thấy đứa con mình đụng đậy gì cả”, cô ngồi thái thịt thì quay mặt về phía hai đứa con đang nằm ngủ đó. Lần này giữa ban ngày mà lạnh tóc gáy da gà da ngỗng, cô bật đứng sững luôn khi thấy cái gối nó như bị người kéo mạnh ra khỏi đầu đứa con gái mình đang nằm ngủ say, cô vừa run rẩy chạy tới đánh thức hai đứa con đang ngủ và chạy qua hàng xóm chờ ông xã đi làm về.
Khi anh về tới nhà thì cô kể cho chồng nghe. Anh cố cái bình tĩnh nói:
- Em nghỉ ngơi cho nhiều, nếu em bệnh thêm thì làm thế nào đây, đêm qua nửa đêm đã một chuyện khủng hoảng rồi, nó kéo dài đến trưa hôm nay, em bình tĩnh coi sự thật nó thế nào, nếu vậy thì hôm nào nghỉ mình mời sư thầy đến tụng kinh nhà cho xong, anh xin nhờ hàng xóm để ý em và con rồi, có gì thì cứ chạy qua nhà người ta, ở đây hàng xóm láng giềng tốt bụng lắm.
Xong cơm chiều tắm rửa, anh ngồi hút điếu thuốc lá ở ngoài lan can nhà, vợ thì lo cho hai con uống thuốc cảm rồi đi ngủ. Cỡ 9 giờ đêm, anh ngó vào trong nhà thì thấy vợ đang ru con ngủ, bất thình lình như có một cái gì cuốn hút hai con mắt anh quay về hướng nơi chỗ ngủ của mình với vợ, nơi anh nằm đó, anh nổi da gà, lần này thấy tận mắt mình: “Một cô em gái không biết là ai mà nằm nơi mình ngủ và gối đầu trên chiếc gối của mình”, anh bật đứng sững và đi vào trong nhà thì lại không thấy gì cả, anh đứng ngơ ngác một lúc thì vợ anh hỏi:
- Anh đang làm gì đó? Anh ngủ trước, tí nữa con ngủ xong rồi em qua.
Anh nghĩ:
- Mình hoa mắt sao? Thân thể cũng không đến nỗi quá mệt, nếu nói ra làm cho vợ con sợ nên anh không nói gì cả.
Anh ra lan can thở dài và hút thêm mấy điếu thuốc lá.
Vợ nói:
- Ngủ đi anh, có gì thì để sáng mai? Anh thao thức chuyện gì?
Anh nói:
- Không có chi đâu, em lo làm chi, lát nữa rồi anh vào ngủ.
Nói xong anh đứng lên và đi ngủ, chìm vào giấc ngủ đêm cho đến sáng. Hôm nay hai đứa con đã bớt cảm, ngày mai đi học được rồi, lại một trạm bỡ ngỡ đứng hình ngó cái mùng thì cô bước vào nhà vén cái mùng lên nóc mùng lại và cô cố để ý coi nó có rớt xuống không, rồi đến chiều thì cái mùng cũng không rớt xuống, cô thở dài: “Chắc gió thổi nó rớt xuống”, khi anh về tới nhà anh hỏi:
- Hôm nay có gì xảy ra nữa không?
Cô trả lời:
- Không có gì hết, hôm nay con cũng khỏe, mai đi học được rồi.
Anh ngồi nghỉ ngơi rồi đi tắm rửa, ăn cơm chiều, tối rồi đi ngủ. Đêm nay như giấc ngủ đến sớm, anh nằm ngáy khò khò khò, vợ còn ru mấy đứa con ngủ, xong cô mới vào ngủ, cũng đã về khuya quá nửa đêm, cô gác tay qua bên phía anh nằm, một lát như chợt tỉnh giật mình ngẩng đầu lên ngó thì không thấy anh đâu chỉ thấy cái gối không thôi, cô choàng ngồi dậy thì thấy ông xã nằm xa ra ngoài cái mùng cỡ hơn hai thước, cô giật mình mới vén cái mùng lên chạy ra đánh thức anh dậy, anh ngơ ngác nửa mơ nửa tỉnh, rồi đi vào nằm tiếp cho đến sáng. Thêm một ngày dài đằng đẳng mệt mỏi mới tới chiều về, nghỉ ngơi tắm rửa ăn cơm chiều, anh kể lại câu chuyện trong giấc mơ đêm qua mà anh ra khỏi cái mùng ngủ bên ngoài:
- Đêm qua có một cô em gái đến nói với anh là chỗ ngủ anh ở đây xích ra cho em ngủ, như nửa mơ nửa tỉnh anh bước ra khỏi mùng từ lúc nào không biết và nằm nơi đó hay do mệt mỏi nhiều, không có gì đâu em.
Nói xong, hai vợ chồng vui cười thì bỗng nhiên tiếng cười ngừng tại chỗ khi nghe như có người ở trong nhà, tiếng thì thầm thì thào như người nói chuyện hay thở than một mình. Hai vợ chồng đứng lên chạy vào nhà cùng nhau, thấy cửa sổ mở, anh nói:
- Tiếng gió tưởng là ma nữa? Có khi mình mệt mỏi rồi hoa mắt nên cái gì cũng nghĩ là ma dọa?
Vợ tiếp lời:
- Ngày mai hai con nó đi học được rồi, em cũng hết cái lo lắng.
Nói xong hai vợ chồng vào ngủ, lại nữa trong đêm nay, vợ như mơ như tỉnh nghe tiếng người bên ngoài lan can nhà từ đằng trước đi tới đằng sau rồi đi ngược lại, rồi lẩm bẩm như bực bội cái gì không biết. Khi cô mở mắt nghe thì lại im lặng, cứ lúc lim dim ngủ thì lại nghe, hai lần xảy ra trong đêm rồi mới sáng.
Chiều về anh nói:
- Dạo này hình như giấc mơ là lạ đến viếng thăm luôn luôn, tại sao không đến cho số mình một lần để đỡ cái nghèo khi mới vào trong thành phố sinh sống? Nếu cho số mình đúng thì cái gì mình làm cho được thì mình làm lại cho.
Hai vợ chồng ngó nhau cười với giấc mơ lạ xảy ra luôn luôn, vợ lấy hai đứa con vào ngủ, xong rồi giấc ngủ đã mời vào đêm. Trong đêm nay, hai vợ chồng nằm mơ cùng một chuyện: “Trong giấc mơ thấy một cô đứng ở chân hai người nằm ngủ, vén cái mùng lên và nói: Đây ta cho số các người 632, các người phải đem ta về nơi ta ở, chứ không có để ta ở đây nữa”. Nói xong, cô bỏ cái mùng xuống rồi biến mất, hai vợ chồng tỉnh giấc cùng một lúc đã gần sáng thì cả hai đều dậy luôn. Hai người kể ra cùng một giấc mơ và cùng một con số, cô đi nấu cơm sáng cho con và chồng. Anh nói: “Em đừng quên đi mua số nghe?”, hai vợ chồng ở quê đến giờ chưa bao giờ mua số sách gì cả, cầu cho giấc mơ cả hai đứa mình linh thiêng tránh khỏi cái nghèo khổ lúc này. Khi đến chiều về, như có gì vui vẻ trong lòng, ngồi chờ đón một tin may mắn gì không biết, xong đến giờ tiếng radio cảnh báo thì quả thật là đúng luôn, hai vợ chồng ôm choàng lấy nhau, quá mừng khi cái may mắn đã đến viếng thăm, đêm đó cả hai người như ngủ không được cả đêm luôn. Sáng ra anh đi làm như thường, một ngày dài đằng đẳng như không thấy mệt mỏi gì cả. Chiều về tới nhà với một đống tiền, mà trên đời chưa từng thấy trong tay bao giờ, đồng tiền có thể cất được cả 2-3 gian nhà bằng cây. Xong bữa cơm chiều hôm nay, hai vợ chồng bàn nhau với giấc mơ:
- Ngày thứ 7 hay chủ nhật chúng mình đi cúng bái cho cô và cám ơn cô giúp đỡ. Cô vợ nói:
- Làm vào ngày thứ 7 đi, gia đình mình làm mâm cơm cúng chùa, với tiền một chút ít khi mình vào thành phố sinh sống thì chùa cũng giúp gia đình mình.
Đến ngày cúng lễ thứ 7, gia đình cũng mời người làng hàng xóm đầy đủ. Xong việc cúng chùa, hai vợ chồng ghé chợ mua sắm những đồ xài cần thiết và quà bánh cho hai đứa con, từ khi vào thành sống hai đứa con chưa từng có quà ăn vui miệng giống người khác. Lần đầu hai vợ chồng mua phở về nhà ăn với con và rất vui mừng được cúng bái xong, cái mệt mỏi hai ngày nay đã chìm vào trong giấc ngủ dài đêm. Sáng chủ nhật ai cũng ngủ dậy trễ, một lát tiếng gọi bật thình lình, vợ đánh thức anh dậy gấp, anh chợt choàng dậy và hỏi:
- Có gì em?
Vợ chỉ tay lên cái mùng và hỏi:
- Anh không sợ muỗi sao mà anh vén cái mùng lên ngủ vậy? Đêm qua cũng đâu có nóng bao nhiêu?
Ông chồng ngồi dậy ngơ ngác một lát rồi nói:
- Đâu phải anh? Vậy không phải em à?
Hai vợ chồng ngó mặt nhau, anh nói tiếp:
- Em làm cơm sáng đi.
Hôm nay chủ nhật, chưa bao giờ được đi lang thang chơi với vợ con trong thành phố. Hôm nay nghỉ dẫn hai con đi dạo, chiều buông về tới nhà thêm một ngày mệt mỏi và vui vẻ với gia đình. Khi bước lên cầu thang nhà thì hai vợ chồng ngó vòng quanh và cảm thấy như có mùi đàn bà vừa tắm xong trong nhà đưa vào hai cái mũi, cô hỏi:
- Anh có thấy mùi gì là lạ không?
Anh gật đầu nói:
- Chắc là mùi thơm từ nhà khác bay tới, thơm ghê luôn.
Hai vợ chồng mở cửa nhà rồi ngồi xuống lan can nghỉ ngơi đùa giỡn với hai đứa con, với sự may mắn chờ đêm tới. Từ lúc may mắn và đi cúng chùa về hình như là bao nhiêu chuyện lạ bắt đầu xích lại gần từng đêm từng đêm. Rồi đêm nay, sự êm ấm vui vẻ đã chìm vào trong giấc ngủ, để lại một bóng người đàn bà lang thang trong nhà. Đêm nay quá nửa đêm, cô trở mình quay sang bên chồng, một lát cô ngồi dậy vén cái mùng lên, đi ra lấy cái gối vào cho chồng gối, rồi cô nằm xuống ngủ tiếp. Khi cô dậy sớm nấu xôi sáng thì cô lại đi nhặt cái gối thêm lần nữa và nhấc đầu ông xã lên bỏ cái gối lại, cô mỉm cười, vừa lẩm bẩm nói trong miệng: “Anh khó ngủ gì mà quăng cái gối ra xa vậy? Một ngày mơ ngủ rồi quăng cả vợ ra ngoài sao?”, cô cười với giấc ngủ của ông xã. Chiều nay cô đi chợ rồi ghé đón con đi học về, khi tới nhà, mùi đàn bà rực rỡ đến nỗi mấy đứa con còn nhỏ mà nói ra: “Mẹ ơi, mùi gì thơm vậy?”, cô mở cửa bước vào trong nhà cất cái bím khoác và lấy quần áo cho con, lần này cô thấy như lạnh cột sống nổi gai ốc, cô bước lẹ chân ra lan can với hai đứa con đang ngồi. Một lát cô tắm cho con xong, cô đang ngồi nấu ăn ở cuối lan can đó là bếp, cô chợt nghe tiếng chân người mà đi từng bước trên cái nền nhà bằng tre nứa, cô ngồi im lặng và cố nghe thì quả thật có tiếng ở trong nhà mình thật, cô chợt nghĩ: “Hàng xóm biết là mình trúng số hay là ăn trộm đang trốn ở trong nhà”, cô tay cầm con dao nhọn rồi nhè nhẹ bước vào cửa nhà thì tất cả mọi tiếng lại im lặng, cô tìm kiếm hết trong nhà không có gì cả, cô thở dài và mỉm cười rồi xuống bếp nấu ăn tiếp chờ ông xã tan làm về. Khi chiều cơm nước xong, cô kể cho anh nghe.
Anh nói:
- Em coi hàng xóm khi chúng mình dọn đến đây từ quần áo, thức ăn chiều thì hàng xóm cầm qua mỗi nhà một ít, người ta quá tốt bụng và cúng bái thì gia đình mình cũng làm lễ lớn trong chùa rồi mà, còn gì vân vướng đâu em.
Sau bữa cơm chiều rồi trôi về đêm khuya, cô như có cái linh tính gì không biết, khi quá nửa đêm đến cô như tỉnh và đưa tay lên đầu anh thì cô lại thêm một trận giật mình nữa vì cái gối mà anh gối ngủ đó đi đâu mất rồi, lần này cô đánh thức anh dậy tại chỗ luôn. Hai người đi tìm cái gối ở nơi cô nhặt đó không thấy, mở đèn lên tìm cũng không thấy.
Cô nói:
- Anh tin em chưa?
Cô đứng sát vách và ngó qua khe nứa vách nhà thì cô gọi gấp:
- Anh, cái gối mà anh gối ngủ đó nó nằm ở lan can nhà ngoài kia kìa!
Đến cửa nhà thì vẫn còn cài chốt bên trong, hai người mở cửa ra ngoài và lấy cái gối vào. Trời cũng đã sắp sáng rồi, anh đi rửa mặt ngồi hút điếu thuốc lá, lòng như thấy có gì lạ trong chuyện xảy ra với cái gối đêm nay. Một ngày thắc mắc trong lòng mà nói với ai không được, cũng phải chờ đến chiều tan làm về nhà, trong lòng cầu khấn đừng có gì xảy ra với vợ con ở nhà là được rồi, mong cho giờ phút tan làm đến lè lẹ để về nhà với vợ con.
Khi tới nhà cô nói:
- Anh ơi, tiếng chân người trong nhà mình có thật đó, không tin thì anh cứ hỏi hai đứa con mình, tụi nó còn thơ mà tụi nó nghe và chạy thẳng đến em đang lúc nấu ăn chiều nay.
Anh nói:
- Để coi tối nay ra sao rồi mình hẵng bàn nhau làm thế nào hay mình tìm ngày tốt rồi mời sư thầy đến tụng kinh nhà?
Hôm nay trời âm u như muốn đổ mưa, hai vợ chồng nằm trong nhà trò chuyện một lát thì giấc ngủ đã đến thăm mời. Đêm nay cũng đến giờ gần sắp sáng, cô vợ trở mình ôm lấy chồng, thì bất thình lình hét lên ầm ĩ và chạy ra ngoài mùng, tìm kiếm anh không biết ở đâu. Bên ngoài nhà nơi lan can có tiếng anh gõ cửa mạnh vừa la: “Mở cửa! Mở cửa! Mở cửa!” Khi cô mở cửa thì anh đã ra nằm ngủ ở lan can từ bao giờ, cô nghĩ: “Sao anh ra nằm ở ngoài như vậy?”
Cô vợ kể:
- Khi nãy trở mình ôm lấy anh thì tay cô đụng vào hai cái ngực của đàn bà, khi cô mở mắt coi thì thấy một phụ nữ đang nằm ngửa bên cạnh cô. Hai vợ chồng ngồi xuống lan can ngoài nhà, không muốn cho các con tỉnh giấc.
Anh bỡ ngỡ nói:
- Anh ra ngoài nhà nằm được thế nào mà trong nhà vẫn cài chốt cửa?
Hai vợ chồng ôm lấy nhau, cũng sắp sáng rồi, anh nói an ủi vợ:
- Không có gì đâu, ngôi nhà nhỏ mới này cũng hên chứ em, mình có vàng có tiền hôm nay cũng tại gian nhà nhỏ này mà, sắp sáng rồi em đi nấu xôi ăn sáng, anh phải đi làm ngày cuối tuần, mai chiều mình trò chuyện làm thế nào, nếu em ở nhà một mình có gì lo sợ thì đi qua hàng xóm trước rồi chờ anh với con về.
Hôm nay, cô đưa con đi học xong rồi ghé chợ, khi về tới nhà thì cô không dám lên nhà, cô qua hàng xóm ngồi lân la cả ngày, khi hàng xóm thấy cô về thì hỏi:
- Có bà con ở quê lên thăm viếng rồi ở chung nhà à?
Cô thấy ngạc nhiên và trả lời:
- Đâu có ai ở quê lên.
Hàng xóm nói tiếp:
- Ở bên nhà này ngó qua với nhà hàng xóm bên kia cũng thấy là có một cô gái chạc tuổi cô tóc dài đến lưng, ban ngày luôn thấy cô đi lang thang trong nhà rồi lan can. Khi cô đưa cháu đi học, khi nãy cũng vừa thấy cô ngồi chải tóc ở cửa sổ nhà mà, rồi từ sau khi mình đi cúng chùa về, ban đêm ai cũng thấy một cô em gái đi đi lại lại ở lan can nhà đến khuya, hàng xóm nghĩ là có bà con ở quê lên nghỉ ngơi chung nhà.
Bây giờ cô mới kể chuyện thật cho hàng xóm nghe. Hàng xóm rợn tóc gáy và nói:
- Một bóng cô gái trong đêm này thì ai cũng thấy và biết lâu rồi chứ không phải bây giờ, chỉ nghĩ là thân nhân trong gia đình thôi.
Hàng xóm nghe hết câu chuyện cũng nổi gai ốc, rợn tóc gáy tại chỗ. Hàng xóm nói vài lời an ủi rồi:
- Thôi cô nghỉ ở nhà này, hay nấu ăn ở đây rồi chiều ông xã với con tan học rồi hẵng về nhà cũng được.
Cô ngồi lân la ở đó, đến giờ đi đón con xong mới về nhà thì hàng xóm 2-3 nhà cũng qua ngồi chia buồn với nhau, người thì nói:
- Ngày mai là thứ 7 rồi chủ nhật được nghỉ thì đi mời sư thầy về tụng kinh nhà cho xong đi.
Một lát sau anh về tới, anh ngó thấy hàng xóm đầy nhà, anh lo và chạy lẹ lên nhà và hỏi:
- Có chuyện gì xảy ra không?
Cô vợ trả lời:
- Không có gì, hàng xóm lo em sợ rồi qua chơi cho đỡ buồn.
Anh ngồi xuống nghe hàng xóm kể những gì mà người ta thấy trong thời gian này với ngôi nhà mình thì anh sẽ hiểu rõ hơn mình thấy ban đêm, vài phút sau anh ngồi đứng hình.
Xong anh nói:
- Chọn lấy một ngày cuối tuần mời tất cả hàng xóm và ông sư thầy đến tụng kinh.
Vừa nói nhau tới đó, trong nhà nghe tiếng đánh rầm lớn rung cả cái nền nhà bằng tre nứa, tất cả mọi người im lặng ngó mặt nhau, anh đứng lên đi vào nhà, anh đứng sững và hỏi vợ:
- Sáng nay em có dẹp dọn chỗ nằm không?
Cô vợ trả lời:
- Trước khi em đưa con đi học thì em cũng phải dẹp dọn cho gọn gàng mới đóng cửa ra đi mà.
Cô chạy vào coi, cả hàng xóm nữa, chỗ ngủ rối tung như mèo nghịch, một cái gối của anh nằm văng vào nằm ở sát vách, cô dẹp dọn một lát rồi ra ngồi chơi với hàng xóm, xong hàng xóm nói:
- Có gì đêm ngày thì cứ đến gọi nhau nghe!
Hàng xóm chào ra về để cho gia đình nghỉ ngơi chiều rồi, nghỉ ngơi xong cơm nước. Cảnh đêm lạnh lùng và rợn tóc gáy đang chờ đón hai vợ chồng, không biết là chuyện từ đâu đến rồi phải làm thế nào mới cho an bình được. Trước khi đi ngủ, hai vợ chồng đi ra lan can nhà thắp mấy nén nhang, hoa trái, rồi khấn xin thủ công ông địa hay ma quái nơi đất này báo cho biết là chuyện gì mà gia đình đã làm sai lỗi để sửa đổi hay cúng bái cho và xin cho hiện trong giấc mơ đêm này. Hai vợ chồng như giấc ngủ gọi gấp hay mệt mỏi từ đêm hôm qua cho tới bây giờ, chưa tới nửa đêm thì hai vợ chồng chợt tỉnh giấc ngủ cùng nhau, khi thấy một ông già râu ria dài đứng ở chân hai người và nói: “Cái gì người ta xin đem về nơi cũ cho người ta thì các con phải đem chứ không có quyền mà giữ ở lại đây, các con nhớ đem trả thì người ta sẽ không đến đòi các con nữa.” Khi chợt tỉnh giấc nửa đêm cùng nhau, hai vợ chồng ra lan can nói chuyện nhau, sợ hai con tỉnh giấc ngủ, hai người cùng kể một giấc mơ đó vừa hỏi nhau:
- Cái gì đem trả về nơi cũ? Đó là cái gì? Mình giúp nhau nghĩ coi.
Cô nói:
- Từ khi mình dọn vào ở trong thành phố này, mình đâu có mượn gì của ai mà trả lại nơi cũ. Anh nghĩ coi, anh có mượn gì hàng xóm láng giềng không?
Anh ngồi hút hết một điếu thuốc lá im lặng, rồi cũng không nghĩ ra là cái gì chuyện gì, chuyện này mình nhờ cậy vào ai hay ông sư thầy mình mới hiểu được là trả về nơi cũ đó.
Anh nói tiếp:
- Thôi vào nửa đêm rồi, chúng mình đi ngủ, kẻo mai dậy mệt mỏi hay bệnh lại càng thêm khổ nữa đó.
Giấc ngủ từ nửa đêm đến sáng. Khi gần sáng như hàng ngày, cô chợt tỉnh cô ngồi sững luôn một lát trong mùng, tay tìm kiếm coi cái gối nó đã biến đâu mất từ bao giờ, rồi đến cái gối của anh mà cũng không thấy ở trong mùng. Cô đánh thức anh dậy gấp, hai vợ chồng ngồi ngó mặt nhau, lần này cô sang chỗ mấy đứa con còn ngủ thì thấy lạ, hai cái đầu của con đang nằm thấy ngả nghiêng, cô vén mùng con vào trong thì cũng không còn cái gối nào ở trong mùng nữa. Hai vợ chồng ngó mặt nhau rồi tìm kiếm hết trong nhà mà không thấy cái gối nào, cô bật cả đèn sáng chang chang, lạ lùng bốn cái gối trong nhà đi đâu mất. Khi ngó ra ngoài lan can theo khe hở của vách nứa đó thì thấy bốn cái gối ra nằm ở ngoài lan can trong khi cửa vẫn cài chốt bên trong, cô mở cửa và lấy hai cái gối của con để vào đầu con trong mùng nhè nhẹ sợ con tỉnh giấc. Hai người ngồi ở lan can sắp sáng ngó hai cái gối, anh ngồi im lặng một lúc lâu mới nói ra:
- Đúng rồi là cái gối mà chùa giúp mình khi mới đến thành phố, bây giờ đời sống dư dả thì đem về để nơi cũ cho người ta, em nghĩ ra sao về chuyện đó?
Cô ầm ư một chút rồi trả lời:
- Theo cốt chuyện mà xảy ra trong mấy tháng nay hình như nó lưu luyến với cái gối mà anh nằm gối đầu nhiều hơn hết mọi chuyện, thôi anh quyết định chủ nhật này, mền chiếu, chăn, gối, mùng, mình gói lại gửi vào chùa để chùa lo cho người nghèo mà cần thiết. Hôm nay mình đi chợ rồi mua sắm đồ mới hết luôn.
Hai vợ chồng ngó nhau với tiếng cười vui vẻ, như đã nhấc ra khỏi bả vai một gánh nặng gì không biết, bất thình lình cô lui choàng vào anh và chỉ tay vừa nói:
- Anh coi kìa! Như hai cái gối nó di chuyển và xích vào gần nhau, như nó nghe và hiểu mình nói chuyện.
Bốn con mắt đang coi cái gối nó từ từ đến với nhau, ngồi đứng hình, một lát anh đứng dậy lấy hai cái gối đem vào trong nhà để chồng lên nhau vào vách và nói:
- Tôi hiểu rồi, chủ nhật này gia đình tôi sẽ đem vào chùa để nơi cũ cho, và cám ơn thời gian trôi qua đã giúp đỡ gia đình tôi.
Hôm nay thứ 7 ngày nghỉ, mền mùng chăn chiếu đem ra giặt phơi nắng cho sạch sẽ rồi cả nhà đi chợ mua sắm mền mùng, gối, chăn cho đủ về nhà. Xong cơm chiều sớm, hai người đem hết đồ đạc khi mới đến thành phố mà chùa giúp đỡ đó ra gấp cột lại để mai chủ nhật đem vào gửi cho chùa. Anh vừa cột sắp soạn vừa nói với cái gối lời cám ơn, còn cô thì dẹp dọn nhà trong. Đêm về cả ngày mệt mỏi giấc ngủ như đến ru người sớm, lại một giấc mơ gần sáng giống nhau nữa: “Có một cô hiện hình từ trong cái gối cột ở góc nhà bước tới chân nơi hai người nằm và cúi đầu cám ơn là đem cô về nơi cũ.” Cô giật mình trước anh thì cô lấy tay sờ tìm cái gối mình nằm và cái gối của anh, thì cả hai cái gối vẫn còn ở trên đầu, cô nằm mỉm cười rồi ngồi dậy đi nấu xôi ăn sáng cho chồng con. Sáng dậy, hai người kể cho nhau nghe với như một sự êm ấm gì đang đợi chờ.
Ngày chủ nhật một buổi trưa, tôi xong việc cắt cỏ giúp chùa. Lan can ở nơi ông sư thầy nghỉ, cơn gió heo may đang lim dim vào giấc ngủ trưa thì bỗng nhiên có một gia đình với hai đứa con vác đồ đạc, chiếu, chăn, mền, mùng đến gửi cho chùa lại. Tôi đang nằm lim dim mở hai cái tai đứng sững như tai mèo nghe gia đình đó kể cho ông sư thầy nghe. Khi gia đình đến và để gói đồ xuống, ông sư thầy ngó thấy ông nói:
- Tôi quên nói với mấy chú tiểu khi lấy đồ giúp cho các con lúc mới vào thành phố ở, là cái gối đó không có quyền cho ai, ngoài ra trong chùa dùng thôi. Hôm nay thấy các con đem lại gửi cho chùa thì tôi đã hiểu rồi, như gia đình các con là người tốt và lương thiện nếu không thì các con sẽ có tai họa về cái gối đó, các con cũng không biết đường mà đem nó đến gửi lại cho chùa.
Hai vợ chồng kể lại câu chuyện từ đầu đến cuối cho ông sư thầy nghe. Tôi ngồi nghe muốn ngủ mà cũng không ngủ được luôn, bây giờ tôi ở nước Úc đã 30 năm rồi, vẫn còn nhớ lại và ghi thành cốt chuyện cho các bạn được đọc vui. Xin hẹn lại với con ma khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.