Ê...hot Boy, Đừng Tưởng Muốn Làm Gì Thì Làm Nha
Chương 38
Tanteisenseinhi
21/05/2014
- Thiện, là cậu phải ko, cậu nhớ tớ mà đúng ko??- Nhi nhảy bổ vào Kì hỏi
- Nữa, lại nữa, lại là Thiện, tôi phải nói bao nhiu lần hả, tôi ko phải Thiện, mới mấy hôm trước có nhỏ khùng nào từ đâu chạy đến, chặn xe tôi hỏi anh có phải là Thiện ko? giờ lại tới cô- Kì chán nản nói
- Vậy anh biết người này chứ- Nhi lấy trong túi của mình ra 1 bức ảnh Thiện chụp chung với mình rồi nói
- Là tôi chứ ai- Kì nhìn vào tấm ảnh rồi nói
- Thì đó, thì là anh, đây là Thiện, anh nói đó là anh, anh mà ko phải là Thiện chứ anh là gì- Nhi ngước mặt lên nói
- Tôi nói tôi ko phải Thiện mà, với lại cái cái tấm ảnh này………………..mà khoan đã ý cô là thằng Chang Dong Chul ấy hả- Kì vỗ tay 1 cái rồi nói
- Chang Dong Chul- Nhi ngạc nhiên
- Vì trên đời này có người giống tôi đến thế thì chỉ có thằng Chang Dong Chul thôi- Kì nhìn Nhi nói
- Đúng, là Chang Dong Chul đó- Trân từ đâu đi vào nói
Kì nhìn Trân ngạc nhiên
- Sao nhóc biết Chang Dong Chul- Kì hỏi
- Thì anh ta là anh trai tôi- Trân đáp lại
- Trân, Chang Dong Chul là ai thế- Nhi vỗ nhẹ vai Trân hỏi
- Chang Dong Chul là Tôn Thất Hoàng Thiện đó, lúc nhỏ anh ta có qua bên HQ, nên lấy luôn tên HQ, em nghĩ lúc đó là lúc anh ta gặp Thác Vũ Kì đó- Trân nói
- À, thì ra là vậy
- Vậy nhóc là em gái thằng Chul, ý lộn thằng Thiện hả, đúng là trái đất nhỏ thật- Kì nói
- Nhưng cho hỏi, nghe nói anh chán đời lắm mà, sao giờ nhìn anh khác thế- Nhi hỏi
- À, đúng tôi đã từng rất chán đời, cực kì chán đời, nhưng từ lúc gặp thằng khỉ Thiện đó, tôi nhiễm tính nó luôn rồi, nó khiến tôi yêu đời hẳn lên, mà bây giờ nó thế nào rồi, còn chơi bời chứ- Kì hỏi
Cả ko gian như yên lặng đến nghẹt thở, khi nghe câu hỏi của Kì
- Hả sao vậy, nó vẫn tốt chứ
Trân nhìn Nhi, Nhi nhìn Trân, rồi Nhi lên tiếng
- Thiện…..cậu…….ấy……mất rồi
- Hahahahhaha, cô đùa với tôi hả, thằng đó yêu đời như thế, chết sớm nhỉ
Ko gian yên lặng lần 2
- Cô nói ……thật…….hả- Kì nhìn Nhi hỏi
- Anh nghĩ tôi rãnh đến mức, bịa chuyện đó hả- Nhi hét lên
Ko gian yên lặng lần 3
Rồi bỗng nhiên
- Hhahahahha, anh Kì ơi, em chịu ko nổi rồi, hahahahha- Trân cười lớn
- Ờ, tao cũng vậy, hahahhaha- Kì cũng vậy
Nhi ngạc nhiên nhìn Trân và Kì hỏi
- Ơ, hay, con nhỏ này, anh trai em chết sao em lại cười tươi thế
- Chị Nhi à……em xin lỗi……nhưng………HAHAHAHHAHAHA- Chưa nói hết câu thì Trân ngã ra cười tập 2
- Để, tôi nói cho cô biết, thật ra…….chúng tôi thật sự xin lỗi, bé con à, thật sự Thiện-chưa-có-CHẾT- Kì nói rồi ôm đằng sau Nhi
- Thả ra, anh nói cái gì thế hả- Nhi vùng vẫy ngạc nhiên
Trân quỳ gối xuống Nhi nói
- Chị Nhi à, em xin lỗi, vì dấu chị, nhưng thật sự anh hai vẫn chưa chết
- Thằng đó yêu đời như vậy, chết sớm thì uổng lắm, đúng ko tác giả [sao tự nhiên ông hỏi tui]- Kì nói
- Trân, rốt cuộc chuyện này là như thế nào hả, dì Diệu, Hồng, Đăng, Chi, Kent và cả em đều chung 1 ruột hả- Nhi bốc khói nói
- Xin lỗi, nhưng thiếu tôi- Kì hí hững nói
- Anh câm mồm, và đi xuống địa ngục đi- Nhi nhìn Kì bằng ánh mắt như tôi sẽ giết chết anh rồi nói
- Chị Nhi à, em còn chuyện muốn nói
- Chuyện gì, nói lun thể đi, rồi tao xử từng đứa 1- Nhi phừng phừng nói
- Thật ra cái first kiss của chị là thuộc về Kì, chứ ko phải anh Thiện
- Bây, giờ mà mày còn muốn giỡn cho bà sặc máu hả
- Ko phải giỡn đâu là thật đó, cái first kiss đó đó, nó ngọt lắm, lần đầu kiss 1 cô nàng chưa được ai kiss, cũng thú vị lắm- Kì liếm môi mình rồi nói
- Thật ra, anh hai và Kì luôn thay phiên nhau để nói chuyện với chị, nhưng mà chị ko biết đó thôi, cái lần mà đi xem phim là anh Thiện thật, nhưng cái lúc mà chị qua nhà em lần đầu tiên [xem lại chap 6, 7, hoặc 8] là Kì chứ ko phải Thiện, với lại anh ta chẳng chán đời gì hết á, anh ta y chang như ông Thiện nhà em à
- Trân nói
- Nữa, lại nữa, lại là Thiện, tôi phải nói bao nhiu lần hả, tôi ko phải Thiện, mới mấy hôm trước có nhỏ khùng nào từ đâu chạy đến, chặn xe tôi hỏi anh có phải là Thiện ko? giờ lại tới cô- Kì chán nản nói
- Vậy anh biết người này chứ- Nhi lấy trong túi của mình ra 1 bức ảnh Thiện chụp chung với mình rồi nói
- Là tôi chứ ai- Kì nhìn vào tấm ảnh rồi nói
- Thì đó, thì là anh, đây là Thiện, anh nói đó là anh, anh mà ko phải là Thiện chứ anh là gì- Nhi ngước mặt lên nói
- Tôi nói tôi ko phải Thiện mà, với lại cái cái tấm ảnh này………………..mà khoan đã ý cô là thằng Chang Dong Chul ấy hả- Kì vỗ tay 1 cái rồi nói
- Chang Dong Chul- Nhi ngạc nhiên
- Vì trên đời này có người giống tôi đến thế thì chỉ có thằng Chang Dong Chul thôi- Kì nhìn Nhi nói
- Đúng, là Chang Dong Chul đó- Trân từ đâu đi vào nói
Kì nhìn Trân ngạc nhiên
- Sao nhóc biết Chang Dong Chul- Kì hỏi
- Thì anh ta là anh trai tôi- Trân đáp lại
- Trân, Chang Dong Chul là ai thế- Nhi vỗ nhẹ vai Trân hỏi
- Chang Dong Chul là Tôn Thất Hoàng Thiện đó, lúc nhỏ anh ta có qua bên HQ, nên lấy luôn tên HQ, em nghĩ lúc đó là lúc anh ta gặp Thác Vũ Kì đó- Trân nói
- À, thì ra là vậy
- Vậy nhóc là em gái thằng Chul, ý lộn thằng Thiện hả, đúng là trái đất nhỏ thật- Kì nói
- Nhưng cho hỏi, nghe nói anh chán đời lắm mà, sao giờ nhìn anh khác thế- Nhi hỏi
- À, đúng tôi đã từng rất chán đời, cực kì chán đời, nhưng từ lúc gặp thằng khỉ Thiện đó, tôi nhiễm tính nó luôn rồi, nó khiến tôi yêu đời hẳn lên, mà bây giờ nó thế nào rồi, còn chơi bời chứ- Kì hỏi
Cả ko gian như yên lặng đến nghẹt thở, khi nghe câu hỏi của Kì
- Hả sao vậy, nó vẫn tốt chứ
Trân nhìn Nhi, Nhi nhìn Trân, rồi Nhi lên tiếng
- Thiện…..cậu…….ấy……mất rồi
- Hahahahhaha, cô đùa với tôi hả, thằng đó yêu đời như thế, chết sớm nhỉ
Ko gian yên lặng lần 2
- Cô nói ……thật…….hả- Kì nhìn Nhi hỏi
- Anh nghĩ tôi rãnh đến mức, bịa chuyện đó hả- Nhi hét lên
Ko gian yên lặng lần 3
Rồi bỗng nhiên
- Hhahahahha, anh Kì ơi, em chịu ko nổi rồi, hahahahha- Trân cười lớn
- Ờ, tao cũng vậy, hahahhaha- Kì cũng vậy
Nhi ngạc nhiên nhìn Trân và Kì hỏi
- Ơ, hay, con nhỏ này, anh trai em chết sao em lại cười tươi thế
- Chị Nhi à……em xin lỗi……nhưng………HAHAHAHHAHAHA- Chưa nói hết câu thì Trân ngã ra cười tập 2
- Để, tôi nói cho cô biết, thật ra…….chúng tôi thật sự xin lỗi, bé con à, thật sự Thiện-chưa-có-CHẾT- Kì nói rồi ôm đằng sau Nhi
- Thả ra, anh nói cái gì thế hả- Nhi vùng vẫy ngạc nhiên
Trân quỳ gối xuống Nhi nói
- Chị Nhi à, em xin lỗi, vì dấu chị, nhưng thật sự anh hai vẫn chưa chết
- Thằng đó yêu đời như vậy, chết sớm thì uổng lắm, đúng ko tác giả [sao tự nhiên ông hỏi tui]- Kì nói
- Trân, rốt cuộc chuyện này là như thế nào hả, dì Diệu, Hồng, Đăng, Chi, Kent và cả em đều chung 1 ruột hả- Nhi bốc khói nói
- Xin lỗi, nhưng thiếu tôi- Kì hí hững nói
- Anh câm mồm, và đi xuống địa ngục đi- Nhi nhìn Kì bằng ánh mắt như tôi sẽ giết chết anh rồi nói
- Chị Nhi à, em còn chuyện muốn nói
- Chuyện gì, nói lun thể đi, rồi tao xử từng đứa 1- Nhi phừng phừng nói
- Thật ra cái first kiss của chị là thuộc về Kì, chứ ko phải anh Thiện
- Bây, giờ mà mày còn muốn giỡn cho bà sặc máu hả
- Ko phải giỡn đâu là thật đó, cái first kiss đó đó, nó ngọt lắm, lần đầu kiss 1 cô nàng chưa được ai kiss, cũng thú vị lắm- Kì liếm môi mình rồi nói
- Thật ra, anh hai và Kì luôn thay phiên nhau để nói chuyện với chị, nhưng mà chị ko biết đó thôi, cái lần mà đi xem phim là anh Thiện thật, nhưng cái lúc mà chị qua nhà em lần đầu tiên [xem lại chap 6, 7, hoặc 8] là Kì chứ ko phải Thiện, với lại anh ta chẳng chán đời gì hết á, anh ta y chang như ông Thiện nhà em à
- Trân nói
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.