Chương 24: BẠI LỘ (2)- TÂM TƯ CỦA DƯƠNG CHI
KiyokoYamaguchi
13/04/2016
Căng tin trường…..
Bây giờ căng tin trường chẳng có ai ngoài 5 người họ. Chắc là 3 tên kia đã ra tay dẹp loạn nên bây giờ cái căng tin chẳng khác gì bãi đất trống.
Nó và cậu ngồi xuống, 3 người họ thì yên lặng. Cái không khí ngột ngat này đúng là đáng sợ thật đấy.
– Như đã nói hôm qua thì em sẽ giải thích hết mọi chuyện cho tất cả nghe mọi chuyện: Nó lấy hết can đảm và phá tan cái bầu không khì ảm đạm đó.
Nó kể hết mọi chuyện, không sót bất cứ chi tiết nào cả. Đương nhiên vẻ mặt của anh thì thay đổi như cái chóng chóng. Lúc đầu anh nghĩ con này chỉ là theo thế giới ngầm chứ đâu nghĩ nó còn tệ hơn là trốn du học 2 năm, ở cùng trai 2 năm, đã thế còn dùng tiền anh trợ cấp để mua vũ khí chứ. nó nghĩ cái gì vậy !?
– À, anh à. Em kể xong rồi đó: Nó nói, giờ mặc anh đen ngịt lại cả rồi. Thôi kì này là chết rồi.
– Con này, mày đúng là con quậy mà: Anh nhẹ nhàng nói, hoàn toàn trái ngược với những gì nó nghĩ (Tác giả: Thế chị nghĩ anh ấy định làm gì chị vậy? MDC: Thì mắng cho đã miệng, cấm túc mấy năm trời,.. Tác giả: ẢNh không làm thế đâu, chị nghĩ hơi xa rồi đó)
– Hả ?: Nó giơ cái bộ mặt ngơ ngác ra:- Anh không phải tính phạt em hả ?
-À, cảm ơn đã nhắc
Anh dùng hết sức búng nthật mạnh vào trán nó.
– ĐAU !!!: Nó kêu lên, nhẹ xoa xoa cái trán đỏ của mình
– Anh thực sự cũng có lỗi cho vụ này nên anh sẽ tạm tha cho em lần này, em-gái !: Anh nói, đây là lần đầu tiên nó được anh gọi là “em gái”
– Vâng, anh hai !
Mọi chuyện có thế tạm kết thúc êm đẹp như thế.
Dù thế nhưng những ngày yên bình cũng gần kết thúc vì giống tố sẽ ngày càng ập tới.
Tối đó về, nằm trêm giường nó suy nghĩ (MDC: Trần nhà đúng là đẹp thật đó !)
( lời kể của Dương Chi)
Từ đấy đến giờ gặp nhiều chuyện rồi nhỉ ?
Trở về Việt Nam…
Gặp lại anh hai…
Quen cái tên đàn anh thần kinh, biến thái đó…
Gặp lại con bạn mít ướt- Nhật Linh….
Quen tên 2 mặt- “Ngộ Không”…
Quay trở lại với thế giới ngầm, trở lại làm Death…
Gặp đàn chị dễ thương- Minh Châu. Có lẽ tương lai chị ấy là chị dâu mình cũng nên…
Sau 2 năm mong mỏi,chờ đợi thì em cũng được gặp lại anh, người em yêu…
Và giờ thì chuyện thì chuyện mình làm việc trong giới ngầm, chuyện mình là Death cuối cùng cũng bại lộ…
NHưng điều làm tôi băn khoăn từ đấy đến giờ là câu nói”Em có vẻ thay đổi nhiều thật đấy” của anh.
Hả? Anh nói em ư? Em ư? Em mà thay đã thay đổi sao ?
Làm gì có chuyện. Ngoài việc em cao hơn, lớn hơn với cả xinh hơn thôi. Nhưng mà đừng lo, Dương Chi của anh sẽ không dễ dàng bị người khác cưa mất đâu.
Vậy thì mình thay đổi ở chỗ quái nào nhỉ ???
Hừm, khó hiểu thật đó.
Hay là cái vụ lần trước mình nói tim mình hơi nhói nhói. Aiz…. Đã bảo là không sao đâu !
Nhớ cái chuyện hôm đó tự nhiên lại nghĩ đến hắn. Hắn ta đúng là tên đáng ghét mà.
Ấn tượng đầu của mình về hắn, hắn là một tên tệ hại. Đại ca trường hả ? Phải gọi là đại ca biến thái thì đúng hơn. Thế mà gái theo hắn rõ nhiều. Bộ mấy người đó mù hết rồi sao ?
Aiz….. Mà sao mình lại nghĩ về hắn nhỉ !??
Bình tĩnh, nghĩ về thứ khác nào. Đúng rồi, chị Minh Châu !
Mình cũng khá để ý chị ấy được một thời gian rồi. Từ hồi đi dã ngoãi nhỉ ? Mình vẫn đang thắc mắc, người chị ấy thích là ai nhỉ ? Thắc mắc quá ?
Mình thấy chị ấy có vẻ hợp với anh hai lắm đấy chứ ? Có khi chị ấy là chị dâu tương lại của mình cũng nên ? Mà mình không nên tính xa quá, cứ từ từ tính sau đã.
Etou ? Còn tên “Tôn Ngộ Không” nhỉ ?
Thực sự mình cũng chẳng có ấn tượng đặc biệt với cậu ta. Chắng thích cũng chẳng ghét cậu ta. Hiện tại thì cậu ta là một kẻ phức tạp. Lúc mới đầu gặp thì cậu ta là một kẻ 2 mặt ? Lúc đeo kính thì thư sinh, cái loại mọt sách chăng ? Còn khi bỏ kính ra thì, một tên lạnh lùng cảm giác hơi giống như hắn vậy.
Haiz,… Mình hoàn toàn không thể hiểu được bọn con trai. Người ta nói con gái là cái thứ phức tạp nhất, có mà bọn con trai ấy.
Mà thôi, nghĩ nhiều làm gì. Nghĩ nhiều mau già sớm lắm. Đi ngủ thôi. Tôi mặc bộ pyjama vào, tắt đèn và đi ngủ.
____________________________________________________________________________________
Xin chào mọi người, mãi mới đăng được chap nè. Máy cứ lỗi hoài. Teehee !(onl bằng máy tính mà)
A! Sắp hết tết rồi nhỉ ? Mọi người làm bài tập chưas ? Tui còn nhiều lắm nhưng không hề đụng. Toán nè, sử nè, địa nè, anh nè,…. WOa ! Nhiều dễ sợ luôn í. Valentine sắp đến rồi nhể. Chap sau tui sẽ viết valentine đó. Chờ nha !
Ừm, tỉ số giờ là
Đỏ:3
Đen:2
Trắng:1
Đỏ đang dẫn trước nha !
Etou, mình muốn hỏi mọi người câu này. Các bạn muốn truyện này tầm dài bao lâu để mình biết đường mà viết. Mình không biết nên viết dài hay viết ngắn nữa ? Thế thôi nha !
Bây giờ căng tin trường chẳng có ai ngoài 5 người họ. Chắc là 3 tên kia đã ra tay dẹp loạn nên bây giờ cái căng tin chẳng khác gì bãi đất trống.
Nó và cậu ngồi xuống, 3 người họ thì yên lặng. Cái không khí ngột ngat này đúng là đáng sợ thật đấy.
– Như đã nói hôm qua thì em sẽ giải thích hết mọi chuyện cho tất cả nghe mọi chuyện: Nó lấy hết can đảm và phá tan cái bầu không khì ảm đạm đó.
Nó kể hết mọi chuyện, không sót bất cứ chi tiết nào cả. Đương nhiên vẻ mặt của anh thì thay đổi như cái chóng chóng. Lúc đầu anh nghĩ con này chỉ là theo thế giới ngầm chứ đâu nghĩ nó còn tệ hơn là trốn du học 2 năm, ở cùng trai 2 năm, đã thế còn dùng tiền anh trợ cấp để mua vũ khí chứ. nó nghĩ cái gì vậy !?
– À, anh à. Em kể xong rồi đó: Nó nói, giờ mặc anh đen ngịt lại cả rồi. Thôi kì này là chết rồi.
– Con này, mày đúng là con quậy mà: Anh nhẹ nhàng nói, hoàn toàn trái ngược với những gì nó nghĩ (Tác giả: Thế chị nghĩ anh ấy định làm gì chị vậy? MDC: Thì mắng cho đã miệng, cấm túc mấy năm trời,.. Tác giả: ẢNh không làm thế đâu, chị nghĩ hơi xa rồi đó)
– Hả ?: Nó giơ cái bộ mặt ngơ ngác ra:- Anh không phải tính phạt em hả ?
-À, cảm ơn đã nhắc
Anh dùng hết sức búng nthật mạnh vào trán nó.
– ĐAU !!!: Nó kêu lên, nhẹ xoa xoa cái trán đỏ của mình
– Anh thực sự cũng có lỗi cho vụ này nên anh sẽ tạm tha cho em lần này, em-gái !: Anh nói, đây là lần đầu tiên nó được anh gọi là “em gái”
– Vâng, anh hai !
Mọi chuyện có thế tạm kết thúc êm đẹp như thế.
Dù thế nhưng những ngày yên bình cũng gần kết thúc vì giống tố sẽ ngày càng ập tới.
Tối đó về, nằm trêm giường nó suy nghĩ (MDC: Trần nhà đúng là đẹp thật đó !)
( lời kể của Dương Chi)
Từ đấy đến giờ gặp nhiều chuyện rồi nhỉ ?
Trở về Việt Nam…
Gặp lại anh hai…
Quen cái tên đàn anh thần kinh, biến thái đó…
Gặp lại con bạn mít ướt- Nhật Linh….
Quen tên 2 mặt- “Ngộ Không”…
Quay trở lại với thế giới ngầm, trở lại làm Death…
Gặp đàn chị dễ thương- Minh Châu. Có lẽ tương lai chị ấy là chị dâu mình cũng nên…
Sau 2 năm mong mỏi,chờ đợi thì em cũng được gặp lại anh, người em yêu…
Và giờ thì chuyện thì chuyện mình làm việc trong giới ngầm, chuyện mình là Death cuối cùng cũng bại lộ…
NHưng điều làm tôi băn khoăn từ đấy đến giờ là câu nói”Em có vẻ thay đổi nhiều thật đấy” của anh.
Hả? Anh nói em ư? Em ư? Em mà thay đã thay đổi sao ?
Làm gì có chuyện. Ngoài việc em cao hơn, lớn hơn với cả xinh hơn thôi. Nhưng mà đừng lo, Dương Chi của anh sẽ không dễ dàng bị người khác cưa mất đâu.
Vậy thì mình thay đổi ở chỗ quái nào nhỉ ???
Hừm, khó hiểu thật đó.
Hay là cái vụ lần trước mình nói tim mình hơi nhói nhói. Aiz…. Đã bảo là không sao đâu !
Nhớ cái chuyện hôm đó tự nhiên lại nghĩ đến hắn. Hắn ta đúng là tên đáng ghét mà.
Ấn tượng đầu của mình về hắn, hắn là một tên tệ hại. Đại ca trường hả ? Phải gọi là đại ca biến thái thì đúng hơn. Thế mà gái theo hắn rõ nhiều. Bộ mấy người đó mù hết rồi sao ?
Aiz….. Mà sao mình lại nghĩ về hắn nhỉ !??
Bình tĩnh, nghĩ về thứ khác nào. Đúng rồi, chị Minh Châu !
Mình cũng khá để ý chị ấy được một thời gian rồi. Từ hồi đi dã ngoãi nhỉ ? Mình vẫn đang thắc mắc, người chị ấy thích là ai nhỉ ? Thắc mắc quá ?
Mình thấy chị ấy có vẻ hợp với anh hai lắm đấy chứ ? Có khi chị ấy là chị dâu tương lại của mình cũng nên ? Mà mình không nên tính xa quá, cứ từ từ tính sau đã.
Etou ? Còn tên “Tôn Ngộ Không” nhỉ ?
Thực sự mình cũng chẳng có ấn tượng đặc biệt với cậu ta. Chắng thích cũng chẳng ghét cậu ta. Hiện tại thì cậu ta là một kẻ phức tạp. Lúc mới đầu gặp thì cậu ta là một kẻ 2 mặt ? Lúc đeo kính thì thư sinh, cái loại mọt sách chăng ? Còn khi bỏ kính ra thì, một tên lạnh lùng cảm giác hơi giống như hắn vậy.
Haiz,… Mình hoàn toàn không thể hiểu được bọn con trai. Người ta nói con gái là cái thứ phức tạp nhất, có mà bọn con trai ấy.
Mà thôi, nghĩ nhiều làm gì. Nghĩ nhiều mau già sớm lắm. Đi ngủ thôi. Tôi mặc bộ pyjama vào, tắt đèn và đi ngủ.
____________________________________________________________________________________
Xin chào mọi người, mãi mới đăng được chap nè. Máy cứ lỗi hoài. Teehee !(onl bằng máy tính mà)
A! Sắp hết tết rồi nhỉ ? Mọi người làm bài tập chưas ? Tui còn nhiều lắm nhưng không hề đụng. Toán nè, sử nè, địa nè, anh nè,…. WOa ! Nhiều dễ sợ luôn í. Valentine sắp đến rồi nhể. Chap sau tui sẽ viết valentine đó. Chờ nha !
Ừm, tỉ số giờ là
Đỏ:3
Đen:2
Trắng:1
Đỏ đang dẫn trước nha !
Etou, mình muốn hỏi mọi người câu này. Các bạn muốn truyện này tầm dài bao lâu để mình biết đường mà viết. Mình không biết nên viết dài hay viết ngắn nữa ? Thế thôi nha !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.