Chương 13
Dương Thanh Mai
07/01/2021
Cô im lặng một lúc lâu. Rồi buồn rầu đáp:
" Có lẽ người anh yêu, cô ấy đang ước mình được trở nên thuần khiết trong sáng để có thể đón nhận tình yêu nhưng thế giới này, cuộc sống này quá đỗi bất công. Cô ấy đã bị nhuốm bẩn không thể với tới được tình yêu trong sáng đẹp đẽ đó của anh..."
Anh mỉm cười rồi nói :
" Cuộc sống của anh chỉ có một ước mơ nhỏ nhoi là được ở bên cạnh người anh yêu quý. Anh không quan tâm quá khứ của cô ra sao.Chỉ cần cô trọn vẹn nguyện toàn tâm toàn ý yêu anh là anh mãn nguyện lắm rồi.."
Cô lại thở dài lặng lẽ:
" Mong người con gái đó sẽ sớm đến với anh. Sẽ yêu anh nhiều hơn những thứ anh cho đi. Sẽ cho anh một tình yêu trong sáng đẹp đẽ và bên cạnh anh suốt đời. Người bạn đời đó sẽ đến tìm anh thôi."
Gió hiu hiu thổi làn tóc cô. Hương thơm dầu xả phả vào gió dịu nhẹ thơm mát. Anh đứng lặng hồi lâu nhìn vào mặt nước gợn lăn tăn những ngọn sóng nhỏ. Cảnh vật thật yên bình, lòng anh trĩu nặng buồn tủi. Thời tiết cũng đã se se lạnh. Họ lại cùng nhau đi ăn lẩu để làm nóng cơ thể.
" Thời tiết hơi se se như này ,ăn lẩu đúng là hợp nhất."
" Em thích thì hãy ăn nhiều vào. Lát nữa chúng ta hãy đi coi phim nhé. Có phim mới rất hay, hi vọng em sẽ thích"
" Anh đưa em đi đâu em cũng chịu hết á, vì hôm nay em sẽ dành cả ngày để đi với anh này. Sợ sau này sẽ không được như thế này nữa..."
" Nếu Mạc Lâm quay lại em có đồng ý không ?"
Trương Vân Nhi đặt đũa xuống, nhìn vào nồi lẩu đang sôi thấy chạnh lòng :
" Thực sự ra em mới biết là anh ấy yêu em thôi chứ bọn em chưa từng chính thức hẹn hò, yêu nhau như những cặp đôi khác."
" Vậy em chỉ bị anh ta cưỡng bức, ..."
" Anh đừng lo cho em , đó là do em tự nguyện lúc đó em rất cần tiền.."
Kí ức đau buồn đó lại ùa về trong cô. Bây giờ nghĩ lại sống mũi lại cay cay, nhưng năm tháng đó quả thực vô cùng ám ảnh với cô, bị người ta chà đạp lên tinh thần và thể xác mà cô vẫn chịu đựng được. Nghĩ lại cô lại thấy mình không đủ can đảm để đứng lên bải vệ chính bản thân mình.
Nếu ai hỏi đã từng một lần cô yêu lấy bản thân của cô chưa. Câu trả lời chắc chắn sẽ là chưa, cô lấy tấm thân mỏng manh ra hi sinh đủ thứ để có thể bảo vệ được những người thân nhưng cô lại không nghĩ một chút nào về bản thân cả.
" Có lẽ người anh yêu, cô ấy đang ước mình được trở nên thuần khiết trong sáng để có thể đón nhận tình yêu nhưng thế giới này, cuộc sống này quá đỗi bất công. Cô ấy đã bị nhuốm bẩn không thể với tới được tình yêu trong sáng đẹp đẽ đó của anh..."
Anh mỉm cười rồi nói :
" Cuộc sống của anh chỉ có một ước mơ nhỏ nhoi là được ở bên cạnh người anh yêu quý. Anh không quan tâm quá khứ của cô ra sao.Chỉ cần cô trọn vẹn nguyện toàn tâm toàn ý yêu anh là anh mãn nguyện lắm rồi.."
Cô lại thở dài lặng lẽ:
" Mong người con gái đó sẽ sớm đến với anh. Sẽ yêu anh nhiều hơn những thứ anh cho đi. Sẽ cho anh một tình yêu trong sáng đẹp đẽ và bên cạnh anh suốt đời. Người bạn đời đó sẽ đến tìm anh thôi."
Gió hiu hiu thổi làn tóc cô. Hương thơm dầu xả phả vào gió dịu nhẹ thơm mát. Anh đứng lặng hồi lâu nhìn vào mặt nước gợn lăn tăn những ngọn sóng nhỏ. Cảnh vật thật yên bình, lòng anh trĩu nặng buồn tủi. Thời tiết cũng đã se se lạnh. Họ lại cùng nhau đi ăn lẩu để làm nóng cơ thể.
" Thời tiết hơi se se như này ,ăn lẩu đúng là hợp nhất."
" Em thích thì hãy ăn nhiều vào. Lát nữa chúng ta hãy đi coi phim nhé. Có phim mới rất hay, hi vọng em sẽ thích"
" Anh đưa em đi đâu em cũng chịu hết á, vì hôm nay em sẽ dành cả ngày để đi với anh này. Sợ sau này sẽ không được như thế này nữa..."
" Nếu Mạc Lâm quay lại em có đồng ý không ?"
Trương Vân Nhi đặt đũa xuống, nhìn vào nồi lẩu đang sôi thấy chạnh lòng :
" Thực sự ra em mới biết là anh ấy yêu em thôi chứ bọn em chưa từng chính thức hẹn hò, yêu nhau như những cặp đôi khác."
" Vậy em chỉ bị anh ta cưỡng bức, ..."
" Anh đừng lo cho em , đó là do em tự nguyện lúc đó em rất cần tiền.."
Kí ức đau buồn đó lại ùa về trong cô. Bây giờ nghĩ lại sống mũi lại cay cay, nhưng năm tháng đó quả thực vô cùng ám ảnh với cô, bị người ta chà đạp lên tinh thần và thể xác mà cô vẫn chịu đựng được. Nghĩ lại cô lại thấy mình không đủ can đảm để đứng lên bải vệ chính bản thân mình.
Nếu ai hỏi đã từng một lần cô yêu lấy bản thân của cô chưa. Câu trả lời chắc chắn sẽ là chưa, cô lấy tấm thân mỏng manh ra hi sinh đủ thứ để có thể bảo vệ được những người thân nhưng cô lại không nghĩ một chút nào về bản thân cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.