Chương 10
Minh Phương
23/09/2024
"Haizz cuối cùng cũng đã được ăn cơm rồi "
Nói xong cô tính lấy đũa gắp thức ăn ăn nhưng sực nhớ ra điều gì đó liền ngước mặt lên nhìn mọi người xung quanh .
"Mọi người không ngồi xuống ăn cơm sao "
"Mà sao trên bàn ăn lại chỉ có hai cái bát thôi vậy . "
Nhìn mọi người không ai dám nói lời nào thế nên cô liền đưa ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía anh ý muốn hỏi tại sao họ lại không ngồi xuống ăn .
Thấy vậy anh cũng ngập ngừng liếc nhìn bọn họ , A Tinh thấy thế liền biết ý mà bảo mọi người lui xuống .
"Ai da chúng tôi có chuyện gấp phải làm không ngồi ăn chung được thiếu gia và cố tiểu thư cứ ăn đi nhé , tôi xin phép đi trước ."
An Tĩnh Tĩnh thấy vậy cũng không hề cam lòng nhưng rồi cũng phải lui xuống dưới mà ấm ức trong lòng .
"Ơ nhưng mà ..."
"Thôi em ăn đi bọn họ có việc phải làm rồi " Âu Dương Cảnh Thần cắt ngang lời cô , tay thì liên tục gắp thức ăn vào bát cho cô .
"Thôi ....thôi được rồi , nhiều quá rồi đấy .!"
"Đúng rồi trước đó tôi và anh có kí kết hợp đồng , bình thường sẽ mỗi bên giữ 1 bản . Nhưng mà sao hợp đồng này chỉ có anh giữ thôi vậy ."
"Em sợ bị anh lừa sao ?"
"Đương nhiên là không rồi , chỉ là hơi thắc mắc như vậy thôi. Với lại đường đường là thiếu gia của 1 gia tộc lớn chắc chắn anh sẽ không lừa tôi đâu !"
"Tin tưởng vậy sao?"
"Hả anh nói gì cơ ?"
"À không , ăn đi đồ ăn đã nguội rồi đấy "
Sau khi dùng bữa xong cô tính sẽ dọn dẹp sạch sẽ rồi mới lên phòng nghĩ ngơi nhưng anh đã ngăn cô lại .
"Chuyện này cứ để bọn họ làm , đây không phải là công việc của em .Ăn xong rồi thì cứ lên phòng nghỉ ngơi"
"Ờ nhưng tôi chẳng phải cũng chỉ là người làm thôi sao !"
"Tôi mệt rồi sẽ không nói lại lần thứ hai đâu đấy"
Nói xong anh cũng tiến lên phòng , để lại cô vẫn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra , nhưng rồi cô cũng chẳng dám làm trái lời mà cũng quyết định lên phòng nghỉ ngơi .
Mở cửa bước vào căn phòng , cô ngửi thấy 1 mùi hương rất thơm và dễ chịu . Nhìn ngó xung quanh mãi thì cô mới phát hiện ra là mùi này xuất phát ở cửa sổ . Khi tiến lại gần cô đã rất bất ngờ khi nhìn thấy bên dưới là nguyên 1 vườn hoa hồng với nhiều gam màu rất đẹp . Mặc dù trời đã nhá nhem tối nhưng ở đó có rất nhiều đèn nên cô cũng thấy rất là rõ . Hồi chiều do chưa kịp tham quan hết căn phòng nên không thấy được cái phong cảnh đẹp này .
"Woa không ngờ ở đây lại có phong cảnh đẹp như vậy. Lại có cả hương thơm nữa chứ ?"
Vậy nên tối hôm đó cô đã không đóng cửa sổ , bởi cô thấy mùi hương này rất dễ chịu .
__________________----------------__________________
5h30 sáng , hôm nay là ngày đầu tiên cô làm việc ở đây nên cô đã đặt báo thức kêu sớm , cô sợ rằng mình sẽ dậy muộn mất .Không biết giờ này đã có ai dậy chưa .
Khi tỉnh dậy cô vẫn còn ngáp ngắn ngáp dài mãi mới có thể tỉnh táo được , sửa soạn xong cô liền mở cửa ra , bước từng bước nhẹ nhàng xuống bên dưới . Cô cứ nghĩ giờ này chắc chưa ai tỉnh dậy . Nhưng không ngờ khi vừa tính lấy cốc nước để uống cô đã nhìn thấy dì Trương đã thức dậy từ bao giờ , có lẽ còn sớm hơn cả cô nữa .
"Dì à , dì đang làm gì vậy ạ !"
"À dì hầm chút canh để tí tẩm bổ cho thiếu gia á mà "
"Anh ta cũng cần phải tẩm bổ sao!"
"Con là không biết đó thôi , thiếu gia cả đêm hôm qua đã không ngủ chút nào chỉ cắm đầu vào công việc , có khi bây giờ chắc vẫn còn đang làm việc chưa nghỉ ngơi đâu ."
"Vậy sao !"
"Thôi con đi ra đằng trước ngồi đi , dì làm sắp xong rồi , à mà con dậy cũng sớm quá đấy "
"Dạ chắc là lại nơi nên con ngủ không được nên dậy hơi sớm thôi ạ "
"Vậy dì làm đi nhé còn đi dạo vòng quanh 1 chút !"
"Được , con đi cẩn thận nhé "
"Dạ con biết rồi ạ "
Cô nghĩ rằng chắc có mỗi cô với dì trương là dậy sớm thế thôi nhưng sau khi cô bước ra phía sân của biệt thự , đập vào mắt cô chính là mọi người đã bắt tay vào công việc của mình từ lúc nào rồi ấy . Rồi bỗng cô sực nhớ ra 1 chuyện , hốt hoảng chạy vào trong .
Nói xong cô tính lấy đũa gắp thức ăn ăn nhưng sực nhớ ra điều gì đó liền ngước mặt lên nhìn mọi người xung quanh .
"Mọi người không ngồi xuống ăn cơm sao "
"Mà sao trên bàn ăn lại chỉ có hai cái bát thôi vậy . "
Nhìn mọi người không ai dám nói lời nào thế nên cô liền đưa ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía anh ý muốn hỏi tại sao họ lại không ngồi xuống ăn .
Thấy vậy anh cũng ngập ngừng liếc nhìn bọn họ , A Tinh thấy thế liền biết ý mà bảo mọi người lui xuống .
"Ai da chúng tôi có chuyện gấp phải làm không ngồi ăn chung được thiếu gia và cố tiểu thư cứ ăn đi nhé , tôi xin phép đi trước ."
An Tĩnh Tĩnh thấy vậy cũng không hề cam lòng nhưng rồi cũng phải lui xuống dưới mà ấm ức trong lòng .
"Ơ nhưng mà ..."
"Thôi em ăn đi bọn họ có việc phải làm rồi " Âu Dương Cảnh Thần cắt ngang lời cô , tay thì liên tục gắp thức ăn vào bát cho cô .
"Thôi ....thôi được rồi , nhiều quá rồi đấy .!"
"Đúng rồi trước đó tôi và anh có kí kết hợp đồng , bình thường sẽ mỗi bên giữ 1 bản . Nhưng mà sao hợp đồng này chỉ có anh giữ thôi vậy ."
"Em sợ bị anh lừa sao ?"
"Đương nhiên là không rồi , chỉ là hơi thắc mắc như vậy thôi. Với lại đường đường là thiếu gia của 1 gia tộc lớn chắc chắn anh sẽ không lừa tôi đâu !"
"Tin tưởng vậy sao?"
"Hả anh nói gì cơ ?"
"À không , ăn đi đồ ăn đã nguội rồi đấy "
Sau khi dùng bữa xong cô tính sẽ dọn dẹp sạch sẽ rồi mới lên phòng nghĩ ngơi nhưng anh đã ngăn cô lại .
"Chuyện này cứ để bọn họ làm , đây không phải là công việc của em .Ăn xong rồi thì cứ lên phòng nghỉ ngơi"
"Ờ nhưng tôi chẳng phải cũng chỉ là người làm thôi sao !"
"Tôi mệt rồi sẽ không nói lại lần thứ hai đâu đấy"
Nói xong anh cũng tiến lên phòng , để lại cô vẫn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra , nhưng rồi cô cũng chẳng dám làm trái lời mà cũng quyết định lên phòng nghỉ ngơi .
Mở cửa bước vào căn phòng , cô ngửi thấy 1 mùi hương rất thơm và dễ chịu . Nhìn ngó xung quanh mãi thì cô mới phát hiện ra là mùi này xuất phát ở cửa sổ . Khi tiến lại gần cô đã rất bất ngờ khi nhìn thấy bên dưới là nguyên 1 vườn hoa hồng với nhiều gam màu rất đẹp . Mặc dù trời đã nhá nhem tối nhưng ở đó có rất nhiều đèn nên cô cũng thấy rất là rõ . Hồi chiều do chưa kịp tham quan hết căn phòng nên không thấy được cái phong cảnh đẹp này .
"Woa không ngờ ở đây lại có phong cảnh đẹp như vậy. Lại có cả hương thơm nữa chứ ?"
Vậy nên tối hôm đó cô đã không đóng cửa sổ , bởi cô thấy mùi hương này rất dễ chịu .
__________________----------------__________________
5h30 sáng , hôm nay là ngày đầu tiên cô làm việc ở đây nên cô đã đặt báo thức kêu sớm , cô sợ rằng mình sẽ dậy muộn mất .Không biết giờ này đã có ai dậy chưa .
Khi tỉnh dậy cô vẫn còn ngáp ngắn ngáp dài mãi mới có thể tỉnh táo được , sửa soạn xong cô liền mở cửa ra , bước từng bước nhẹ nhàng xuống bên dưới . Cô cứ nghĩ giờ này chắc chưa ai tỉnh dậy . Nhưng không ngờ khi vừa tính lấy cốc nước để uống cô đã nhìn thấy dì Trương đã thức dậy từ bao giờ , có lẽ còn sớm hơn cả cô nữa .
"Dì à , dì đang làm gì vậy ạ !"
"À dì hầm chút canh để tí tẩm bổ cho thiếu gia á mà "
"Anh ta cũng cần phải tẩm bổ sao!"
"Con là không biết đó thôi , thiếu gia cả đêm hôm qua đã không ngủ chút nào chỉ cắm đầu vào công việc , có khi bây giờ chắc vẫn còn đang làm việc chưa nghỉ ngơi đâu ."
"Vậy sao !"
"Thôi con đi ra đằng trước ngồi đi , dì làm sắp xong rồi , à mà con dậy cũng sớm quá đấy "
"Dạ chắc là lại nơi nên con ngủ không được nên dậy hơi sớm thôi ạ "
"Vậy dì làm đi nhé còn đi dạo vòng quanh 1 chút !"
"Được , con đi cẩn thận nhé "
"Dạ con biết rồi ạ "
Cô nghĩ rằng chắc có mỗi cô với dì trương là dậy sớm thế thôi nhưng sau khi cô bước ra phía sân của biệt thự , đập vào mắt cô chính là mọi người đã bắt tay vào công việc của mình từ lúc nào rồi ấy . Rồi bỗng cô sực nhớ ra 1 chuyện , hốt hoảng chạy vào trong .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.