Chương 25
Minh Phương
12/10/2024
Dạ thưa sếp kết quả đã có rồi ạ !"
"Thật sự là không cần đâu mà, vết thương này là do tôi tự sơ ý làm thôi "
Không để ý đến lời giải thích của cô anh cầm lấy chiếc laptop từ tay Hàn Tinh mà chăm chú xem.
"Hức đây là cái mà em gọi là sơ ý đây sao ?"
"Thật ra chuyện cũng không có gì to tác đâu ạ !"
"A Tinh cho gọi Nhu Nhu lên đây cho tôi !"
"Nhu Nhu ở đây không ai khác chính là cô nhân viên lên mặt hồi nãy với An Tâm.
Được vài phút sau thì cô ả kia bước vào bên trong với gương mặt tái nhợt như sắp phải đối mặt với ác quỷ vậy .
""Thưa sếp, tôi thực sự không cố ý làm cô An Tâm bị thương đâu ạ, chỉ là không may mà làm đổ.."
"Không may . Vậy bây giờ tôi sẽ cho cô biết thế nào là không may nhé !"
Nói rồi anh mở ngăn tủ lấy ra 1 con dao nhỏ nhưng rất sắc nhọn.
"Tay nào ?"
"Âu tổng anh làm ơn tha cho tôi đi mà.Tuyệt đối sẽ không có lần sau đâu ạ !"
"Còn có lần sau sao ?"
"An Tâm tiểu thư cô nói giúp cho tôi 1 lời được không, tôi thật sự là sợ rồi không giám nữa đâu mà !"
"Cảnh ...."
Cô đang tính sẽ nói giúp cô ta thì anh đã nhanh nhãu mà nói trước cô .
"Tôi hỏi cô là tay nào ?" Sắc giọng của anh cũng trở nên lạnh nhạt hơn mang theo sát khí đằng đẳng khiến coi cũng phải sợ hãi mà nín thinh không giám nói thêm gid nữa . Cũng coi như là tại cô ta, chọc đến tổ kiến lửa rồi thì cô cũng đành chịu . Vả lại cô cũng chưa muốn chấm dứt cuộc sống này sớm như vậy.
"Nói.."
"Dạ ... Dạ tôi nói ...tôi nói .."
"Là...là tay ...tay phải!"
Giọng cô ta lắp bắp mãi mới thành câu.
"Được !"
Vừa dứt lời anh đã liếc mắt sang A Tinh .Dường như cậu ta cũng hiểu mà lấy tay phải của Nhu Nhu đặt lên bàn . Rồi chuyện gì đến thì cũng đến, con dao trong tay anh ghim thẳng vào lòng bàn tay của ả ta .
"Đây chỉ là cảnh cáo dành cho cô, lần sau còn như vậy nữa thì tự hiểu hậu quả rồi đấy!"
Giờ đây cô ả kia đã đau mà không nói thành lời nữa .
"A Tinh đêm cô ta xuống đi đừng để làm bẩn mắt tôi .Còn nữa tìm 1 người thay thế vị trí của cô ta ."
"Dạ tuân lệnh thưa sếp "
Xử lí xong hết mọi chuyện anh quay sang tiến về phía cô.
Lúc này gương mặt của Cố An Tâm đang rất hoảng sợ, cô tự mình suy nghĩ nếu cả 1 ngày mình cũng làm sai việc nào đó thì liệu cái tên ác ma kia có làm vậy với cô không nữa .
"Được rồi tay em bị thương thế này cũng không làm được những việc này nữa .!
"Ờ không sao tôi có ...có thể làm việc tiếp, chỉ là 1 vết bỏng nhỏ thôi ạ !"
"Lần sau em mà nói dối anh thì em biết kết cục rồi đấy. Con người anh ghét nhất là dối trá không thành thật "
"Tôi ...tôi biết rồi a
"Thôi đi không chọc em nữa .Anh đưa em quay trở về biệt thự.!"
Anh nhìn thấy gương mặt tái méc vì sợ của cô mà bật cười . Cũng tự mình đắc chí vì đã trêu được cô .
Anh đi phía trước còn cô thì theo anh đi phía sau, thấy anh quan tâm cô cộng với sự gần gũi của 2 người thì ai trong công ty cũng phải trầm trồ há hốc miệng .
Không lâu sau chiếc xe dừng lại ở chiếc xe ven đường, trước 2 tiệm bánh bao nổi tiếng .Nghe nói rằng bánh ở đây rất ngon, nhưng lại đắt đến nỗi cô không dám bỏ tiền ra mua, 1 cái bánh bao mà tận hơn 1 triệu 1 cái . Cô nghĩ trong đâu có khi người ta dát vàng bên trong không, chứ cái gì mà đắt gấp 5 6 lần bình thường thế chứ .
Anh mở cửa xe bước xuống, không quên căn dặn cô .
"Em cứ ngồi yên đó đi !"
Thế rồi anh tiến thẳng về phía cửa tiệm bánh bao, thông qua cửa kinh xe cô thấy khác với mọi người phải xếp hàng chờ đợi thì anh lại được đi thẳng vào bên trong, còn được chào đón rất nồng nhiệt .
"An Tâm, cho em "
"Tôi nghe nói bánh ở đây rất ngon
"Đúng thế
"Nhưng mà sao anh mua nhanh thế !"
"Chuyện bình thường thôi .À đúng rồi, em có muốn sau này sẽ mua nhanh được giống anh không !"
"Đương nhiên là có rồi "
"Vậy lại đây anh chỉ cách cho
Cô dần ngồi xích lại gần anh, sau đó anh nói vào sát tại cô .
"Thế này nhé em cứ đến chỗ đó nói rằng em là thiếu phu nhân của Âu Cảnh Thần Anh thì sẽ được thôi !"
"Nghe anh nói vậy xong mà cô cũng phải bất ngờ"
"Haha Âu tổng anh có phải là đùa hơi quá với tôi rồi không "
"Haizzz đương nhiên là không rồi "
"Ờ tôi thật sự không dám mạo phạm anh đâu, mà điều này rất dễ khiến mọi người hiểu lầm đấy "
"Thôi em ăn đi kẻo nguội không còn ngon nữa đâu'
"Anh mua cho tôi sao
"Chứ còn ai nữa chứ .
"Vậy tôi cảm ơn "
Cứ thế cứ thế, cô thì ăn bánh bao ngon lành còn anh thì vừa làm việc mà ngắm cô là chính .
"Sếp về đến biệt thự rồi ạ
"Được rồi, An Tâm chúng ta vào trong thôi !
"Dạ tôi biết rồi ạ !"
Vẫn là anh đi phía trước còn cô thì lẻo đẽo theo sau tay còn cầm chiếc bánh bao đang ăn dở.
"Thật sự là không cần đâu mà, vết thương này là do tôi tự sơ ý làm thôi "
Không để ý đến lời giải thích của cô anh cầm lấy chiếc laptop từ tay Hàn Tinh mà chăm chú xem.
"Hức đây là cái mà em gọi là sơ ý đây sao ?"
"Thật ra chuyện cũng không có gì to tác đâu ạ !"
"A Tinh cho gọi Nhu Nhu lên đây cho tôi !"
"Nhu Nhu ở đây không ai khác chính là cô nhân viên lên mặt hồi nãy với An Tâm.
Được vài phút sau thì cô ả kia bước vào bên trong với gương mặt tái nhợt như sắp phải đối mặt với ác quỷ vậy .
""Thưa sếp, tôi thực sự không cố ý làm cô An Tâm bị thương đâu ạ, chỉ là không may mà làm đổ.."
"Không may . Vậy bây giờ tôi sẽ cho cô biết thế nào là không may nhé !"
Nói rồi anh mở ngăn tủ lấy ra 1 con dao nhỏ nhưng rất sắc nhọn.
"Tay nào ?"
"Âu tổng anh làm ơn tha cho tôi đi mà.Tuyệt đối sẽ không có lần sau đâu ạ !"
"Còn có lần sau sao ?"
"An Tâm tiểu thư cô nói giúp cho tôi 1 lời được không, tôi thật sự là sợ rồi không giám nữa đâu mà !"
"Cảnh ...."
Cô đang tính sẽ nói giúp cô ta thì anh đã nhanh nhãu mà nói trước cô .
"Tôi hỏi cô là tay nào ?" Sắc giọng của anh cũng trở nên lạnh nhạt hơn mang theo sát khí đằng đẳng khiến coi cũng phải sợ hãi mà nín thinh không giám nói thêm gid nữa . Cũng coi như là tại cô ta, chọc đến tổ kiến lửa rồi thì cô cũng đành chịu . Vả lại cô cũng chưa muốn chấm dứt cuộc sống này sớm như vậy.
"Nói.."
"Dạ ... Dạ tôi nói ...tôi nói .."
"Là...là tay ...tay phải!"
Giọng cô ta lắp bắp mãi mới thành câu.
"Được !"
Vừa dứt lời anh đã liếc mắt sang A Tinh .Dường như cậu ta cũng hiểu mà lấy tay phải của Nhu Nhu đặt lên bàn . Rồi chuyện gì đến thì cũng đến, con dao trong tay anh ghim thẳng vào lòng bàn tay của ả ta .
"Đây chỉ là cảnh cáo dành cho cô, lần sau còn như vậy nữa thì tự hiểu hậu quả rồi đấy!"
Giờ đây cô ả kia đã đau mà không nói thành lời nữa .
"A Tinh đêm cô ta xuống đi đừng để làm bẩn mắt tôi .Còn nữa tìm 1 người thay thế vị trí của cô ta ."
"Dạ tuân lệnh thưa sếp "
Xử lí xong hết mọi chuyện anh quay sang tiến về phía cô.
Lúc này gương mặt của Cố An Tâm đang rất hoảng sợ, cô tự mình suy nghĩ nếu cả 1 ngày mình cũng làm sai việc nào đó thì liệu cái tên ác ma kia có làm vậy với cô không nữa .
"Được rồi tay em bị thương thế này cũng không làm được những việc này nữa .!
"Ờ không sao tôi có ...có thể làm việc tiếp, chỉ là 1 vết bỏng nhỏ thôi ạ !"
"Lần sau em mà nói dối anh thì em biết kết cục rồi đấy. Con người anh ghét nhất là dối trá không thành thật "
"Tôi ...tôi biết rồi a
"Thôi đi không chọc em nữa .Anh đưa em quay trở về biệt thự.!"
Anh nhìn thấy gương mặt tái méc vì sợ của cô mà bật cười . Cũng tự mình đắc chí vì đã trêu được cô .
Anh đi phía trước còn cô thì theo anh đi phía sau, thấy anh quan tâm cô cộng với sự gần gũi của 2 người thì ai trong công ty cũng phải trầm trồ há hốc miệng .
Không lâu sau chiếc xe dừng lại ở chiếc xe ven đường, trước 2 tiệm bánh bao nổi tiếng .Nghe nói rằng bánh ở đây rất ngon, nhưng lại đắt đến nỗi cô không dám bỏ tiền ra mua, 1 cái bánh bao mà tận hơn 1 triệu 1 cái . Cô nghĩ trong đâu có khi người ta dát vàng bên trong không, chứ cái gì mà đắt gấp 5 6 lần bình thường thế chứ .
Anh mở cửa xe bước xuống, không quên căn dặn cô .
"Em cứ ngồi yên đó đi !"
Thế rồi anh tiến thẳng về phía cửa tiệm bánh bao, thông qua cửa kinh xe cô thấy khác với mọi người phải xếp hàng chờ đợi thì anh lại được đi thẳng vào bên trong, còn được chào đón rất nồng nhiệt .
"An Tâm, cho em "
"Tôi nghe nói bánh ở đây rất ngon
"Đúng thế
"Nhưng mà sao anh mua nhanh thế !"
"Chuyện bình thường thôi .À đúng rồi, em có muốn sau này sẽ mua nhanh được giống anh không !"
"Đương nhiên là có rồi "
"Vậy lại đây anh chỉ cách cho
Cô dần ngồi xích lại gần anh, sau đó anh nói vào sát tại cô .
"Thế này nhé em cứ đến chỗ đó nói rằng em là thiếu phu nhân của Âu Cảnh Thần Anh thì sẽ được thôi !"
"Nghe anh nói vậy xong mà cô cũng phải bất ngờ"
"Haha Âu tổng anh có phải là đùa hơi quá với tôi rồi không "
"Haizzz đương nhiên là không rồi "
"Ờ tôi thật sự không dám mạo phạm anh đâu, mà điều này rất dễ khiến mọi người hiểu lầm đấy "
"Thôi em ăn đi kẻo nguội không còn ngon nữa đâu'
"Anh mua cho tôi sao
"Chứ còn ai nữa chứ .
"Vậy tôi cảm ơn "
Cứ thế cứ thế, cô thì ăn bánh bao ngon lành còn anh thì vừa làm việc mà ngắm cô là chính .
"Sếp về đến biệt thự rồi ạ
"Được rồi, An Tâm chúng ta vào trong thôi !
"Dạ tôi biết rồi ạ !"
Vẫn là anh đi phía trước còn cô thì lẻo đẽo theo sau tay còn cầm chiếc bánh bao đang ăn dở.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.