Chương 17: Thượng Tây Lâu (2)
Tang giới
20/06/2018
Trong khoảng thời gian dài gần hai tuần lễ, cái ngày 17 tháng 1 này ở
trong đầu Kha Giảo, đã trở thành cái ngày giống như một quả mìn đất.
Hôm nay, là ngày mà cô lần đầu tiên tổ chức ca hội YY, là sinh nhật của cô, cũng là sinh nhật của Djay.
Buổi sáng vừa rời giường, trên Weibo và QQ đã tràn ngập lời chúc mừng sinh nhật của độc giả và fan hâm mộ dành cho cô, cô đọc mà trong lòng rất vui vẻ, ngồi trên giường, cực kỳ nghiêm túc trả lời từng lời chúc một.
Trả lời xong, cô cũng lấy hết dũng khí, gửi một cái tin nhắn QQ cho Djay:
Bản mạng của em Công Tử đại nhân, chúc anh sinh nhật vui vẻ, hy vọng mỗi một ngày anh đều trôi qua vui vẻ và khỏe mạnh!
Lúc đầu định gửi một đoạn thoại dài qua, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy có đến hàng vạn người bày tỏ với anh, anh phải xem đã quá vất vả rồi, cô cứ đơn giản rõ ràng bày tỏ tấm lòng một chút là được.
Khoảng giữa trưa, Tăng Thiến gọi điện thoại tới chúc cô sinh nhật vui vẻ, trong điện thoại, Tăng Thiến hỏi cô tối nay có lịch gì không, có cần đẩy cuộc hẹn hò với bạn trai mình lại tới đón sinh nhật với cô không?
Kha Giảo vung tay, rất hào phóng nói với cô ấy, "Không cần, tối nay mình có ca hội YY rồi, bản mạng hát trực tiếp chính là quà sinh nhật tuyệt vời nhất rồi."
"... Được thôi, thế bố mẹ cậu đã chúc cậu chưa?"
Kha Giảo câm nín, "Họ mượn danh nghĩa công tác đi Bắc Âu du lịch rồi, tối qua từ Bắc Âu điện tới bày tỏ qua chúc mừng sinh nhật hai mươi tư tuổi của mình một chút rồi."
"... Rốt cuộc thì mình cũng hiểu nguyên do cậu không tim không phổi như vậy rồi." Tăng Thiến còn câm nín hơn cô, trước khi cúp điện thoại, còn lơ đãng nói một câu, "Lại nói hôm nay là ngày gì vậy, sao nhiều người sinh nhật thế chứ..."
Kha Giảo nghe lại thấy tò mò, vốn định hỏi cô ấy còn ai sinh nhật hôm nay, cô ấy lại trực tiếp cúp điện thoại luôn rồi.
Trong khoảng thời gian từ trưa thẳng đến tối, Kha Giảo cảm thấy mình đều bị vây trong trạng thái hồn xác chia lìa.
Viết sách, mở Word ra nửa ngày mà không viết ra một chữ; xem phim, xem mười phút cô dứt khoát tắt giao diện đi; ăn vặt, ăn vào cũng không cảm nhận được mùi vị gì.
Quá căng thẳng, quá căng thẳng, thật sự quá căng thẳng luôn.
Cô đi đi lại lại trong phòng, không ngừng dùng tay vuốt ngực tự nói với bản thân, cho dù tối nay có đầu rơi máu chảy, cô cũng phải bất chấp khó khăn mà đối mặt với hơn vạn fan hâm mộ cùng thính giả.
Ngoài dự liệu của cô là, lúc hơn sáu giờ tối, cô bỗng nhận được tin nhắn đến từ Tạ Tu Dực đã biến mất suốt hai tuần lễ.
Nội dung tin nhắn vẫn phù hợp phong cách cao ngạo lạnh lùng trước sau như một của anh, chỉ mấy chữ: Tối nay ở nhà?
Kha Giảo trả lời anh: Ừm, ở nhà.
Mấy giây sau, lại một tin nhắn gửi tới: Ờ.
Cô thầm nghĩ người này bị sao vậy, không có việc gì hỏi hành tung của cô làm gì, thì nhận được thêm một cái tin nhắn anh gửi tới: Đừng ra ngoài.
... Không ra ngoài thì không ra ngoài, anh trai à, tối nay tôi vốn có chuyện quan trọng như vậy, không thể ra ngoài được đâu.
Để phòng ngừa buổi tối anh đột nhiên yêu cầu cô tới nấu thêm đồ ăn, cô suy nghĩ chọn lọc từ ngữ xong liền nhanh chóng trả lời: Không ra ngoài, trưa nấu cho anh phần hai bữa cơm rồi, cũng bao gồm cả phần bữa khuya rồi, tối tôi sẽ không tới nữa.
Trẻ to xác mặt đơ không đáp lại nữa.
Khoảng bảy giờ, Kha Giảo đúng giờ mở máy tính leo lên YY.
Trước đó cô cũng đã bàn bạc xong với Thời Tiểu Gian, tất cả nhân viên (tràng khống) kể cả cô trong đó đều phải đến hiện trường YY trước một giờ, ở trong phòng nhỏ mở cuộc họp tràng khống cuối cùng.
Nhưng giao diện YY vừa nhảy ra, cô liền sợ đến nỗi ném thẳng con chuột xuống đất.
Bây giờ vừa mới qua bảy giờ thôi đó... số người online ở hiện trường YY thế mà cũng đã đạt tới 3000 người rồi.
Ca hội YY cô từng tham gia mọi khi, tràng ca hội chính thức thông thường, cũng chỉ khoảng 3000 - 4000 người.
Nhặt con chuột từ dưới đất lên, cô không dám nhìn số fan đang không ngừng gia tăng ở đại sảnh hoạt động nữa, nhanh chóng vào trong phòng nhỏ.
Trong phòng, Thời Tiểu Gian đang dặn dò từng tràng khống, đợi lát nữa chú ý đừng phát sai màu áo, chú ý mỗi một khách quý đến hiện trường, nhìn chuẩn thời gian bản kế hoạch, làm đến mức mỗi một phần đều không được sơ xuất.
Thấy cô tới, tất cả tràng khống đều gõ chữ lên trên khung bình luận: Rau Chân Vịt, cô căng thẳng không?
Kha Giảo yếu ớt đáp lại: Căng thẳng cũng vô dụng.
Thời Tiểu Gian thấy cô nói như vậy, trong giọng nói bật cười "phì" một tiếng, "Không sao đâu, cùng lắm thì bị fan hâm mộ của Công Tử đánh chết thôi mà, phải có tinh thần dâng hiên lớn chứ, lời mở màn của cô đều sửa ok hết rồi?"
Rau Chân Vịt: Ok rồi.
"Hàn Thiếu lát nữa sẽ đến hiện trường tiến hành hâm nóng mặt trận, bây giờ cô cứ treo nick trong đại sảnh là được, tôi nói thêm hai câu với mọi người."
Kha Giảo rời khỏi phòng nhỏ trở lại đại sảnh.
Các fan hâm mộ đều là Hỏa Nhãn Kim Tinh, cô vừa xuất hiện, trên bình luận ngay lập tức quét ra một loạt hàng chữ: Rau Chân Vịt xuất hiện rồi! Bắt lại!
Cô chấn động "thân hổ", đã bắt đầu không ngừng có thông báo kết bạn của YY nhảy ra, thông báo xác minh cũng là đủ loại, có đến từ các em gái nhà mình của cô, cũng có đến từ fan hâm mộ của các Cúc Cự.
Đương nhiên, trong đó có không ít đều là fan hâm mộ của Djay, kèm theo "Bây giờ vẫn chưa hiểu rõ cô, đợi lát nữa hẳn sẽ biết cô là cô gái thế nào rồi, chúng tôi tin Công Tử nhất định sẽ không tùy tiện kết giao bạn bè đâu! Xin kết bạn trước!"
... Đúng là Alexandros* mà.
Hôm nay, là ngày mà cô lần đầu tiên tổ chức ca hội YY, là sinh nhật của cô, cũng là sinh nhật của Djay.
Buổi sáng vừa rời giường, trên Weibo và QQ đã tràn ngập lời chúc mừng sinh nhật của độc giả và fan hâm mộ dành cho cô, cô đọc mà trong lòng rất vui vẻ, ngồi trên giường, cực kỳ nghiêm túc trả lời từng lời chúc một.
Trả lời xong, cô cũng lấy hết dũng khí, gửi một cái tin nhắn QQ cho Djay:
Bản mạng của em Công Tử đại nhân, chúc anh sinh nhật vui vẻ, hy vọng mỗi một ngày anh đều trôi qua vui vẻ và khỏe mạnh!
Lúc đầu định gửi một đoạn thoại dài qua, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy có đến hàng vạn người bày tỏ với anh, anh phải xem đã quá vất vả rồi, cô cứ đơn giản rõ ràng bày tỏ tấm lòng một chút là được.
Khoảng giữa trưa, Tăng Thiến gọi điện thoại tới chúc cô sinh nhật vui vẻ, trong điện thoại, Tăng Thiến hỏi cô tối nay có lịch gì không, có cần đẩy cuộc hẹn hò với bạn trai mình lại tới đón sinh nhật với cô không?
Kha Giảo vung tay, rất hào phóng nói với cô ấy, "Không cần, tối nay mình có ca hội YY rồi, bản mạng hát trực tiếp chính là quà sinh nhật tuyệt vời nhất rồi."
"... Được thôi, thế bố mẹ cậu đã chúc cậu chưa?"
Kha Giảo câm nín, "Họ mượn danh nghĩa công tác đi Bắc Âu du lịch rồi, tối qua từ Bắc Âu điện tới bày tỏ qua chúc mừng sinh nhật hai mươi tư tuổi của mình một chút rồi."
"... Rốt cuộc thì mình cũng hiểu nguyên do cậu không tim không phổi như vậy rồi." Tăng Thiến còn câm nín hơn cô, trước khi cúp điện thoại, còn lơ đãng nói một câu, "Lại nói hôm nay là ngày gì vậy, sao nhiều người sinh nhật thế chứ..."
Kha Giảo nghe lại thấy tò mò, vốn định hỏi cô ấy còn ai sinh nhật hôm nay, cô ấy lại trực tiếp cúp điện thoại luôn rồi.
Trong khoảng thời gian từ trưa thẳng đến tối, Kha Giảo cảm thấy mình đều bị vây trong trạng thái hồn xác chia lìa.
Viết sách, mở Word ra nửa ngày mà không viết ra một chữ; xem phim, xem mười phút cô dứt khoát tắt giao diện đi; ăn vặt, ăn vào cũng không cảm nhận được mùi vị gì.
Quá căng thẳng, quá căng thẳng, thật sự quá căng thẳng luôn.
Cô đi đi lại lại trong phòng, không ngừng dùng tay vuốt ngực tự nói với bản thân, cho dù tối nay có đầu rơi máu chảy, cô cũng phải bất chấp khó khăn mà đối mặt với hơn vạn fan hâm mộ cùng thính giả.
Ngoài dự liệu của cô là, lúc hơn sáu giờ tối, cô bỗng nhận được tin nhắn đến từ Tạ Tu Dực đã biến mất suốt hai tuần lễ.
Nội dung tin nhắn vẫn phù hợp phong cách cao ngạo lạnh lùng trước sau như một của anh, chỉ mấy chữ: Tối nay ở nhà?
Kha Giảo trả lời anh: Ừm, ở nhà.
Mấy giây sau, lại một tin nhắn gửi tới: Ờ.
Cô thầm nghĩ người này bị sao vậy, không có việc gì hỏi hành tung của cô làm gì, thì nhận được thêm một cái tin nhắn anh gửi tới: Đừng ra ngoài.
... Không ra ngoài thì không ra ngoài, anh trai à, tối nay tôi vốn có chuyện quan trọng như vậy, không thể ra ngoài được đâu.
Để phòng ngừa buổi tối anh đột nhiên yêu cầu cô tới nấu thêm đồ ăn, cô suy nghĩ chọn lọc từ ngữ xong liền nhanh chóng trả lời: Không ra ngoài, trưa nấu cho anh phần hai bữa cơm rồi, cũng bao gồm cả phần bữa khuya rồi, tối tôi sẽ không tới nữa.
Trẻ to xác mặt đơ không đáp lại nữa.
Khoảng bảy giờ, Kha Giảo đúng giờ mở máy tính leo lên YY.
Trước đó cô cũng đã bàn bạc xong với Thời Tiểu Gian, tất cả nhân viên (tràng khống) kể cả cô trong đó đều phải đến hiện trường YY trước một giờ, ở trong phòng nhỏ mở cuộc họp tràng khống cuối cùng.
Nhưng giao diện YY vừa nhảy ra, cô liền sợ đến nỗi ném thẳng con chuột xuống đất.
Bây giờ vừa mới qua bảy giờ thôi đó... số người online ở hiện trường YY thế mà cũng đã đạt tới 3000 người rồi.
Ca hội YY cô từng tham gia mọi khi, tràng ca hội chính thức thông thường, cũng chỉ khoảng 3000 - 4000 người.
Nhặt con chuột từ dưới đất lên, cô không dám nhìn số fan đang không ngừng gia tăng ở đại sảnh hoạt động nữa, nhanh chóng vào trong phòng nhỏ.
Trong phòng, Thời Tiểu Gian đang dặn dò từng tràng khống, đợi lát nữa chú ý đừng phát sai màu áo, chú ý mỗi một khách quý đến hiện trường, nhìn chuẩn thời gian bản kế hoạch, làm đến mức mỗi một phần đều không được sơ xuất.
Thấy cô tới, tất cả tràng khống đều gõ chữ lên trên khung bình luận: Rau Chân Vịt, cô căng thẳng không?
Kha Giảo yếu ớt đáp lại: Căng thẳng cũng vô dụng.
Thời Tiểu Gian thấy cô nói như vậy, trong giọng nói bật cười "phì" một tiếng, "Không sao đâu, cùng lắm thì bị fan hâm mộ của Công Tử đánh chết thôi mà, phải có tinh thần dâng hiên lớn chứ, lời mở màn của cô đều sửa ok hết rồi?"
Rau Chân Vịt: Ok rồi.
"Hàn Thiếu lát nữa sẽ đến hiện trường tiến hành hâm nóng mặt trận, bây giờ cô cứ treo nick trong đại sảnh là được, tôi nói thêm hai câu với mọi người."
Kha Giảo rời khỏi phòng nhỏ trở lại đại sảnh.
Các fan hâm mộ đều là Hỏa Nhãn Kim Tinh, cô vừa xuất hiện, trên bình luận ngay lập tức quét ra một loạt hàng chữ: Rau Chân Vịt xuất hiện rồi! Bắt lại!
Cô chấn động "thân hổ", đã bắt đầu không ngừng có thông báo kết bạn của YY nhảy ra, thông báo xác minh cũng là đủ loại, có đến từ các em gái nhà mình của cô, cũng có đến từ fan hâm mộ của các Cúc Cự.
Đương nhiên, trong đó có không ít đều là fan hâm mộ của Djay, kèm theo "Bây giờ vẫn chưa hiểu rõ cô, đợi lát nữa hẳn sẽ biết cô là cô gái thế nào rồi, chúng tôi tin Công Tử nhất định sẽ không tùy tiện kết giao bạn bè đâu! Xin kết bạn trước!"
... Đúng là Alexandros* mà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.