Em Có Thể Giúp Anh Chữa Lành Vết Thương Được Không?
Chương 46: Anh sẽ chờ em, chờ ngày em quay về. Bữa tiệc bất ngờ
Hà Thị Kiều Anh
20/04/2021
"Tôi hứa sẽ mãi yêu em như thế, dù là bây giờ hay tương lai cũng vậy"
- Dương: Tới nhà em rồi. Anh thả em xuống đi.
- Nam: Vậy anh về nha, có gì lát nữa về nhắn tin cho anh. Anh đợi tin nhắn đó. Từ nay không suy nghĩ lung tung nha. Chuyến này về quê, quên hết tất cả những chuyện buồn ở thành phố. Nghĩ dưỡng cho tốt, rồi về với anh nha. (Nam chủ động hôn trán Dương:Thương em, "pé yêu" của anh)
- Dương: Em biết rồi. Em sẽ không nghĩ lung tung nữa đâu. Anh đừng lo. Vậy thôi em vào nhà nha...
..
--Mẹ Dương : Con vào chuẩn bị đồ đi, sáng mai mình về quê.
- Dương: Đi liền ngày mai hả mẹ.
-- Mẹ Dương : Ngoại con yếu quá rồi. Không nhanh mẹ sợ là không kịp
-Dương: Dạ(rồi vào phòng don dẹp đồ đạc. Săp xếp lại nhà cửa)
"Sao em ấy không nhắn tin cho mình ta. - Bé ngủ chưa?.. Nhưng chờ hoài không thấy Dương trả lời. Chắc em ấy mệt ngủ rồi"
.... Sáng ngày mai 2 mẹ con lên xe từ sớm. Về tới nhà ngoại, chỉ vừa kịp nói chuyện với ngoài vài câu, thì ngoại ra đi mãi mãi.
-- Mẹ Dương : Mẹ ơi, con xin lỗi mẹ. Con gái bất hiếu, về trễ quá.
Hai mẹ con Dương quỳ xuống bên linh hài của ngoại.
- Dương: Cháu xin lỗi vì đã không về thăm ngoại sớm hơn.. Con xin lỗi ngoại... (cậu đã có ý định về đây. Sẽ tâm sự với mẹ, nói mẹ nghe về bệnh tình của mình. Nhưng giờ chắc cậu phải tự vượt qua thôi. Vì mẹ còn nỗi đau quá lớn phải gánh chịu. Nếu giờ biết thêm tin này chắc mẹ không sống nổi. Cậu đành giữ kin chuyện này)
... Dương, mẹ bà họ hàng lo tang lễ của Bà ngoại..... Những ngày này Nam gọi cho Dương rất nhiều lần. Nhắn tin rất nhiều. Nhưng Dương để điện thoại trong ba lô không hề mở ra. Nên câun không biết Nam đang lo lắng cho cậu biết bao,khi không liên lạc được với cậu.
.....
Ở thành phố..
Uni5 tới công ty Ánh Dương ký hợp đồng.
- Giám đốc âm nhạc: Các cháu đã tính sẽ thi trường gì chưa.
Uni5 chúng cháu đều sẽ thi nhạc viện tphcm ạ.
Gđan: Tốt lắm. Sau khi ký hợp đồng, anh sẽ lên lịch tập thanh nhạc, vũ đạo,... Cho các em. Bây giò các em nên tập trung cho cuộc thi tuyển vào nhạc viện trước. Ở công ty sẽ nới lỏng thời gian ra cho các em thoái mái. Cứ yên tâm thi tuyển vào trường cho tốt. Không sớm thì muộn các em cũng sẽ được Debut thành công thôi. Cố lên các chàng trai.
- K. O: Công ty này có vẻ tốt nhỉ.
- Lục Huy:Không quá gò bó cho nghệ sĩ.
- Tùng :Chủ tịch có vẻ rất hiền
- Nam cody : Phòng tập nhảy tốt quá chừng...
- Toof. P: Vậy thì chúng ta phải cố gắng lên thôi. Yeah cả 5 đập tay,lấy tinh thần. ..
.. 3 tháng hè của Dương ở quê cùng mẹ lo cho toàn đám tang của ngoại. Sắp xếp lại việc nhà. Còn Nam tập trung ôn thi đại học, tập trung cho cuộc thi tuyển của nhạc viện.... Ngày đêm cả 5 chàng trai đó chăm chỉ miệt mài.....
... 1 tháng sau khi em đi, tôi buồn chán, nhớ em.
.. 2 tháng sau khi em đi, tôi nhớ em phát điên lên. Em không hề liên lạc gì với tôi cả...
... Gân tới ngày thi rồi, tôi cố gắng trấn an tinh thần lại để tập trung thi cho tốt. Nhưng tôi vẫn không thể tập trung, vì không biết em giòe thế nào. Sống tốt không, tại sao em không nghe điện thoại của tôi.
..Đột nhiên điện thoại Nam reo lên: "bé yêu" đang gọi
- Nam: Alo anh đây, sai em đi bao lâu rồi. Mà không liên kạc cho anh, em có biết anh lo lắng lắm không. Anh nhớ em. Đỗ Hoàng Dương em đựoc lắm.
- Dương: Không giữ đuoc2binhf tĩnh nữa, bật khóc trong điện thoại.
- Nam: Không... Anh không có la em, anh khoing có mà. Đừng khóc.
- Dương: Ngoain em mất rồi, ngày em về là bà mất luôn. 2 tháng nay em phải lo đám tang, nhà cửa cho ngoại. Vì mẹ em suy sụo quá. Từ ngày ngoại mất mẹ không thèm ăn uống gì. Chẳng nói gì với em cả. Một mình em không biết phải làm sao. Ước gì bây giờ có anh ở đây.
- Nam : Em đang ở đâu, anh tới liền. Đừng khóc nữa.. Ngoan, nghe lời anh.
-Dương: Không, nếu anh muốn gặp em thì phải thi tốt vào nhạc viện tphcm. Nếu không em không gặp anh nữa.
- Nam:Nhưng giờ em cần anh, anh không ng thể không tới.
- Dương: Em mạnh mẽ mà, chỉ cần anh thì tốt thì em sẽ ổn... Cố lên nha. Thi cho tốt rồi gặp em. Yêu anh..
... Sau cuộc điện thoại đó Nam đã có thêm 100% công lực. Cuộc thi tuyển vào nhạc viện. Cậu đạt thủ khoa.Đieemr cao hơn tất cả các thành viên khác trong nhóm.
.... Cuối cùng hai mẹ con Dương cũng về tới Sài Gòn...
Han gọi điện báo tin vui cho Dương.
- Han: alo mày lên chưa Duong, biết gì chưa anh Nam đạt thủ khoa nhạc viện đấy.
- Dương: Là thật sao, tao chưa lên.... (trong lòng hạnh phúc boết bao. Vậy là anh đã dần có thể thực hiện ước mơ của mình rồi) ủa vậy các anh ấy đâu rồi.
- Han: Các anh ấy đi ăn mừng rồi.
- Dương: Vậy thôi. Pp mày nha tao có việc rồi.
...Dương đi siêu thị mua ít đò, về nấu bữa ăn thịnh soạn cho Nam để ăn mừng. Cậu mua thêm 6 lon bia Tiger nữa....
... Cuối cũng cũng làm xong. 1 bàn thức ăn và 2 ly 6 lon bia.. Trên bàn thắp nến hình trái tim. Ở trong hình trái tim là hộp quà(nhẫn cặp) cậu mua cho anh. .... Cậu ngồi đó chờ anh về..
- Dương: Tới nhà em rồi. Anh thả em xuống đi.
- Nam: Vậy anh về nha, có gì lát nữa về nhắn tin cho anh. Anh đợi tin nhắn đó. Từ nay không suy nghĩ lung tung nha. Chuyến này về quê, quên hết tất cả những chuyện buồn ở thành phố. Nghĩ dưỡng cho tốt, rồi về với anh nha. (Nam chủ động hôn trán Dương:Thương em, "pé yêu" của anh)
- Dương: Em biết rồi. Em sẽ không nghĩ lung tung nữa đâu. Anh đừng lo. Vậy thôi em vào nhà nha...
..
--Mẹ Dương : Con vào chuẩn bị đồ đi, sáng mai mình về quê.
- Dương: Đi liền ngày mai hả mẹ.
-- Mẹ Dương : Ngoại con yếu quá rồi. Không nhanh mẹ sợ là không kịp
-Dương: Dạ(rồi vào phòng don dẹp đồ đạc. Săp xếp lại nhà cửa)
"Sao em ấy không nhắn tin cho mình ta. - Bé ngủ chưa?.. Nhưng chờ hoài không thấy Dương trả lời. Chắc em ấy mệt ngủ rồi"
.... Sáng ngày mai 2 mẹ con lên xe từ sớm. Về tới nhà ngoại, chỉ vừa kịp nói chuyện với ngoài vài câu, thì ngoại ra đi mãi mãi.
-- Mẹ Dương : Mẹ ơi, con xin lỗi mẹ. Con gái bất hiếu, về trễ quá.
Hai mẹ con Dương quỳ xuống bên linh hài của ngoại.
- Dương: Cháu xin lỗi vì đã không về thăm ngoại sớm hơn.. Con xin lỗi ngoại... (cậu đã có ý định về đây. Sẽ tâm sự với mẹ, nói mẹ nghe về bệnh tình của mình. Nhưng giờ chắc cậu phải tự vượt qua thôi. Vì mẹ còn nỗi đau quá lớn phải gánh chịu. Nếu giờ biết thêm tin này chắc mẹ không sống nổi. Cậu đành giữ kin chuyện này)
... Dương, mẹ bà họ hàng lo tang lễ của Bà ngoại..... Những ngày này Nam gọi cho Dương rất nhiều lần. Nhắn tin rất nhiều. Nhưng Dương để điện thoại trong ba lô không hề mở ra. Nên câun không biết Nam đang lo lắng cho cậu biết bao,khi không liên lạc được với cậu.
.....
Ở thành phố..
Uni5 tới công ty Ánh Dương ký hợp đồng.
- Giám đốc âm nhạc: Các cháu đã tính sẽ thi trường gì chưa.
Uni5 chúng cháu đều sẽ thi nhạc viện tphcm ạ.
Gđan: Tốt lắm. Sau khi ký hợp đồng, anh sẽ lên lịch tập thanh nhạc, vũ đạo,... Cho các em. Bây giò các em nên tập trung cho cuộc thi tuyển vào nhạc viện trước. Ở công ty sẽ nới lỏng thời gian ra cho các em thoái mái. Cứ yên tâm thi tuyển vào trường cho tốt. Không sớm thì muộn các em cũng sẽ được Debut thành công thôi. Cố lên các chàng trai.
- K. O: Công ty này có vẻ tốt nhỉ.
- Lục Huy:Không quá gò bó cho nghệ sĩ.
- Tùng :Chủ tịch có vẻ rất hiền
- Nam cody : Phòng tập nhảy tốt quá chừng...
- Toof. P: Vậy thì chúng ta phải cố gắng lên thôi. Yeah cả 5 đập tay,lấy tinh thần. ..
.. 3 tháng hè của Dương ở quê cùng mẹ lo cho toàn đám tang của ngoại. Sắp xếp lại việc nhà. Còn Nam tập trung ôn thi đại học, tập trung cho cuộc thi tuyển của nhạc viện.... Ngày đêm cả 5 chàng trai đó chăm chỉ miệt mài.....
... 1 tháng sau khi em đi, tôi buồn chán, nhớ em.
.. 2 tháng sau khi em đi, tôi nhớ em phát điên lên. Em không hề liên lạc gì với tôi cả...
... Gân tới ngày thi rồi, tôi cố gắng trấn an tinh thần lại để tập trung thi cho tốt. Nhưng tôi vẫn không thể tập trung, vì không biết em giòe thế nào. Sống tốt không, tại sao em không nghe điện thoại của tôi.
..Đột nhiên điện thoại Nam reo lên: "bé yêu" đang gọi
- Nam: Alo anh đây, sai em đi bao lâu rồi. Mà không liên kạc cho anh, em có biết anh lo lắng lắm không. Anh nhớ em. Đỗ Hoàng Dương em đựoc lắm.
- Dương: Không giữ đuoc2binhf tĩnh nữa, bật khóc trong điện thoại.
- Nam: Không... Anh không có la em, anh khoing có mà. Đừng khóc.
- Dương: Ngoain em mất rồi, ngày em về là bà mất luôn. 2 tháng nay em phải lo đám tang, nhà cửa cho ngoại. Vì mẹ em suy sụo quá. Từ ngày ngoại mất mẹ không thèm ăn uống gì. Chẳng nói gì với em cả. Một mình em không biết phải làm sao. Ước gì bây giờ có anh ở đây.
- Nam : Em đang ở đâu, anh tới liền. Đừng khóc nữa.. Ngoan, nghe lời anh.
-Dương: Không, nếu anh muốn gặp em thì phải thi tốt vào nhạc viện tphcm. Nếu không em không gặp anh nữa.
- Nam:Nhưng giờ em cần anh, anh không ng thể không tới.
- Dương: Em mạnh mẽ mà, chỉ cần anh thì tốt thì em sẽ ổn... Cố lên nha. Thi cho tốt rồi gặp em. Yêu anh..
... Sau cuộc điện thoại đó Nam đã có thêm 100% công lực. Cuộc thi tuyển vào nhạc viện. Cậu đạt thủ khoa.Đieemr cao hơn tất cả các thành viên khác trong nhóm.
.... Cuối cùng hai mẹ con Dương cũng về tới Sài Gòn...
Han gọi điện báo tin vui cho Dương.
- Han: alo mày lên chưa Duong, biết gì chưa anh Nam đạt thủ khoa nhạc viện đấy.
- Dương: Là thật sao, tao chưa lên.... (trong lòng hạnh phúc boết bao. Vậy là anh đã dần có thể thực hiện ước mơ của mình rồi) ủa vậy các anh ấy đâu rồi.
- Han: Các anh ấy đi ăn mừng rồi.
- Dương: Vậy thôi. Pp mày nha tao có việc rồi.
...Dương đi siêu thị mua ít đò, về nấu bữa ăn thịnh soạn cho Nam để ăn mừng. Cậu mua thêm 6 lon bia Tiger nữa....
... Cuối cũng cũng làm xong. 1 bàn thức ăn và 2 ly 6 lon bia.. Trên bàn thắp nến hình trái tim. Ở trong hình trái tim là hộp quà(nhẫn cặp) cậu mua cho anh. .... Cậu ngồi đó chờ anh về..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.