Em Có Thể Giúp Anh Chữa Lành Vết Thương Được Không?
Chương 37: Khởi đầu của những bi thương
Hà Thị Kiều Anh
20/04/2021
Nam nhìn Dương với anh mắt trìu mến" Cảm ơn em"
.. - Mẹ Mina: Hai đứa đứng dậy hết đi. Ta tin rằng Mina ở trên trời có linh thiêng sẽ tha thứ cho Nam và sẽ chúc phúc cho hai cháu.
- Dương và Nam đồng thanh: Cháu cảm ơn cô.
- Mẹ Mina:Hợp nhau quá nhỉ (cười nhẹ) Thôi hai đứa ờ lại ăn cơm cùng nhà bác nha.
-Nam: Dạ thôi chúng cháu còn có việc ạ, hẹn bác lúc khác.
- Mẹ mina: Vậy hai đứa về đj, đi đường cẩn thận.
.. Dạ chào bác, chúng cháu về ạ..
-Dương: Anh chở em về nhà đi, tối rồi mẹ em sẽ lo đấy.
-Nam: Em không qua nhà anh à?
-Dương: Không(nói ra vẻ lạnh lùng)
-Nam: Sao em giờ lạnh lùng ng với anh thế, không giống kúc nãy.
-Dương: anh nói nhiều quá, giờ có chở em về không, hay em đi bộ
-Nam :Anh chở, anh chở mà.
-Dương: (cười vui trong lòng) Vậy còn được.
-Nam: Em nay lạ quá, không giống Dương hằng ngày...
-Dương: Hằng ngày em sao?
-Nam: Em rất ngoan, rất hiền, anh nói gì em cũng dạ vâng. Lúc nào cũng quan tâm anh. Bây giờ không thèm để ý anh luôn? Nè nè trán anh bị thương đó, em mặc kệ anh luôn.
..."Thực ra Dương rất quan tâm anh, cậu nhìn qua biết là vết thương nhỏ nên không quan tâm. Cậu cố tính chọc tức anh đó, trả thù anh những ngày qua toàn làm tổn thương cậu. Nhưng mà vậy cậu lại thấy vui. Thấy anh nhõng nhẽo đòi cậu về nhà anh.., cậu vui lắm. Hạnh phúc là đây chứ đâu. Cũng vì một do khác là:cậu định làm buổi tỏ tình với anh, nên mới lạnh lùng với anh như thế. Để gây bất ngờ ý.. Cậu tin rằng, làm cái gì đó thật đặc biệt vào ngày đặc biệt sinh nhật của anh (tai nạn của Mina). Thì anh sẽ nhớ mãi ngày sinh nhật anh được tỏ tình chứ không phải nhớ về tai nạn khủng khiếp đó"...
.. - Dương : Tới nhà em rồi.
- Mẹ Dương: Sao giờ này con mới về
- Dương : Con có chút chuyện ở trường nên về trễ.
- Nam: Dạ con chào cô.
- Mẹ Dương: Chào con
- Nam: Sao tự nhiên mình có cảm giác quen thuộc quá, giọng nói thật ấm áp và dịu dàng. (Nam nghĩ về mẹ Dương)Nụ cười của có thật đẹp.
- Mẹ Dương:Hai đứa vào nhà ăn cơm luôn đi.
- Dương : Anh ấy bạn lắm mẹ à.
- Nam: Dạ cháu rất rảnh ạ.
-Dương: sao anh dám...
-Nam cười ha ha là cô mời anh vào mà.......
. Cả 3 người cùng ăn cơm.
- Mẹ Dương: Con tên gì, con là bạn thế nào với Dương
- Nam: Dạ con tên, con là người... (á.. Dương đạp chân Nam, không cho a nói)
-Mẹ Dương :Người gì con?
- Nam : Dạ là người bạn thân thiết của em ấy.
- Mẹ Dương: Con bao nhiêu tuổi?
- Nam: Dạ con 18 tuổi
"Cũng trạc tuổi của" Nai" "
- Dương: Nai là ai hả mẹ
- Mẹ Dương: Là anh trai của con, nó mất được 17 năm rồi. Lỗi do mẹ.
-Dương: Sao lâu nay con không nghe mẹ nhắc tới anh.
- Mẹ Dương : Chỉ là hôm nay gặp Nam mẹ có cảm giác gì đó lạ lạ. Nên mẹ mới kể cho tụi con nghe.
- Nam: Cháu nghĩ là cậu ta ở bên kia chắc chắn cũng sẽ sống tốt. Cô đừng quá đau buồn, cô còn có Dương mà.
- Mẹ Dương: cảm ơn con. Thôi 2 đưa mau ăn đi kẻo nguội. Đừng nói mấy chuyện này nữa....
- Mẹ Duong: Mà hai đứa có bạn gái chưa? Nam chắc có rồi nhỉ. Chứ như Dương nhà cô yếu đuối thế kia thì ai yêu.
.... Cả 2 cùng sặc phun cơm ra ngoài....
- Hai đứa này, sao thế. Ngại à
.. Sau bữa tối. Dương đuổi Nam về nhà...
- Dương: An tối cũng ăn rồi, uống nước cũng uống rồi, ăn trái cây cũng ăn rồi. Giờ thì về đi,pp mai gặp
- Nam: Sao nay em vô tình thế, mới 8h mà không cho anh ở lại chơi xíu đã.
- Dương: tính quay vào nhà, chợt nhớ ra điều gì. Cậu quay lại chạy tới, nhón chân lên hôn má anh 1 caí"Đi về cẩn thận, em yêu anh" rồi vừa cười vừa đi vào.
-Nam: Em ấy vừa hôn mình, nói yêu mình(cười ngây ngất) trên đường về vừa đi vừa hát.
- Nam: Trời hôm nay đẹp quá(trời thì âm u, sáp mưa)...
... Dương: Alo Han bà có quen ai chủ quán cà phê hay quan nước gì không?
- Không nè,
- Dương: ukm cảm ơn m
- -Dương: A tùng ơi ai có quen ai có quán cà phê, mình có thể thue 1 tối được không?
- Không em ơi.
- Cảm ơn anh
... Giờ biết hỏi ai nữa ta.... Anh Thịnh, nhưng lần trước anh ấy giận mình nên về trước. Giờ mình lain đi hỏi anh ấy thì kỳ quá... Thôi kệ phải thử mới biết chứ.
- Dương: Alo Anh Thịnh à, anh làm gì á. Rảnh không, em nói chuyện xíu.
- A thịnh:Em nói đi.
- Dương: anh có quen ai, có quan cà fê co thể thuê 1 buổi tối được không? Giá rẻ xíu nha a.
- Có cậu của anh. Em cần anh thuê cho.
- Dạ vậy em cảm ơn anh trước....
.... Ok vậy là đã có địa điểm, bây giờ thì chuẩn bị phân nội dung thôi...
.... Mọi người có dự đoán gì về mối quan hệ giữa 3 người họ không...
.. - Mẹ Mina: Hai đứa đứng dậy hết đi. Ta tin rằng Mina ở trên trời có linh thiêng sẽ tha thứ cho Nam và sẽ chúc phúc cho hai cháu.
- Dương và Nam đồng thanh: Cháu cảm ơn cô.
- Mẹ Mina:Hợp nhau quá nhỉ (cười nhẹ) Thôi hai đứa ờ lại ăn cơm cùng nhà bác nha.
-Nam: Dạ thôi chúng cháu còn có việc ạ, hẹn bác lúc khác.
- Mẹ mina: Vậy hai đứa về đj, đi đường cẩn thận.
.. Dạ chào bác, chúng cháu về ạ..
-Dương: Anh chở em về nhà đi, tối rồi mẹ em sẽ lo đấy.
-Nam: Em không qua nhà anh à?
-Dương: Không(nói ra vẻ lạnh lùng)
-Nam: Sao em giờ lạnh lùng ng với anh thế, không giống kúc nãy.
-Dương: anh nói nhiều quá, giờ có chở em về không, hay em đi bộ
-Nam :Anh chở, anh chở mà.
-Dương: (cười vui trong lòng) Vậy còn được.
-Nam: Em nay lạ quá, không giống Dương hằng ngày...
-Dương: Hằng ngày em sao?
-Nam: Em rất ngoan, rất hiền, anh nói gì em cũng dạ vâng. Lúc nào cũng quan tâm anh. Bây giờ không thèm để ý anh luôn? Nè nè trán anh bị thương đó, em mặc kệ anh luôn.
..."Thực ra Dương rất quan tâm anh, cậu nhìn qua biết là vết thương nhỏ nên không quan tâm. Cậu cố tính chọc tức anh đó, trả thù anh những ngày qua toàn làm tổn thương cậu. Nhưng mà vậy cậu lại thấy vui. Thấy anh nhõng nhẽo đòi cậu về nhà anh.., cậu vui lắm. Hạnh phúc là đây chứ đâu. Cũng vì một do khác là:cậu định làm buổi tỏ tình với anh, nên mới lạnh lùng với anh như thế. Để gây bất ngờ ý.. Cậu tin rằng, làm cái gì đó thật đặc biệt vào ngày đặc biệt sinh nhật của anh (tai nạn của Mina). Thì anh sẽ nhớ mãi ngày sinh nhật anh được tỏ tình chứ không phải nhớ về tai nạn khủng khiếp đó"...
.. - Dương : Tới nhà em rồi.
- Mẹ Dương: Sao giờ này con mới về
- Dương : Con có chút chuyện ở trường nên về trễ.
- Nam: Dạ con chào cô.
- Mẹ Dương: Chào con
- Nam: Sao tự nhiên mình có cảm giác quen thuộc quá, giọng nói thật ấm áp và dịu dàng. (Nam nghĩ về mẹ Dương)Nụ cười của có thật đẹp.
- Mẹ Dương:Hai đứa vào nhà ăn cơm luôn đi.
- Dương : Anh ấy bạn lắm mẹ à.
- Nam: Dạ cháu rất rảnh ạ.
-Dương: sao anh dám...
-Nam cười ha ha là cô mời anh vào mà.......
. Cả 3 người cùng ăn cơm.
- Mẹ Dương: Con tên gì, con là bạn thế nào với Dương
- Nam: Dạ con tên, con là người... (á.. Dương đạp chân Nam, không cho a nói)
-Mẹ Dương :Người gì con?
- Nam : Dạ là người bạn thân thiết của em ấy.
- Mẹ Dương: Con bao nhiêu tuổi?
- Nam: Dạ con 18 tuổi
"Cũng trạc tuổi của" Nai" "
- Dương: Nai là ai hả mẹ
- Mẹ Dương: Là anh trai của con, nó mất được 17 năm rồi. Lỗi do mẹ.
-Dương: Sao lâu nay con không nghe mẹ nhắc tới anh.
- Mẹ Dương : Chỉ là hôm nay gặp Nam mẹ có cảm giác gì đó lạ lạ. Nên mẹ mới kể cho tụi con nghe.
- Nam: Cháu nghĩ là cậu ta ở bên kia chắc chắn cũng sẽ sống tốt. Cô đừng quá đau buồn, cô còn có Dương mà.
- Mẹ Dương: cảm ơn con. Thôi 2 đưa mau ăn đi kẻo nguội. Đừng nói mấy chuyện này nữa....
- Mẹ Duong: Mà hai đứa có bạn gái chưa? Nam chắc có rồi nhỉ. Chứ như Dương nhà cô yếu đuối thế kia thì ai yêu.
.... Cả 2 cùng sặc phun cơm ra ngoài....
- Hai đứa này, sao thế. Ngại à
.. Sau bữa tối. Dương đuổi Nam về nhà...
- Dương: An tối cũng ăn rồi, uống nước cũng uống rồi, ăn trái cây cũng ăn rồi. Giờ thì về đi,pp mai gặp
- Nam: Sao nay em vô tình thế, mới 8h mà không cho anh ở lại chơi xíu đã.
- Dương: tính quay vào nhà, chợt nhớ ra điều gì. Cậu quay lại chạy tới, nhón chân lên hôn má anh 1 caí"Đi về cẩn thận, em yêu anh" rồi vừa cười vừa đi vào.
-Nam: Em ấy vừa hôn mình, nói yêu mình(cười ngây ngất) trên đường về vừa đi vừa hát.
- Nam: Trời hôm nay đẹp quá(trời thì âm u, sáp mưa)...
... Dương: Alo Han bà có quen ai chủ quán cà phê hay quan nước gì không?
- Không nè,
- Dương: ukm cảm ơn m
- -Dương: A tùng ơi ai có quen ai có quán cà phê, mình có thể thue 1 tối được không?
- Không em ơi.
- Cảm ơn anh
... Giờ biết hỏi ai nữa ta.... Anh Thịnh, nhưng lần trước anh ấy giận mình nên về trước. Giờ mình lain đi hỏi anh ấy thì kỳ quá... Thôi kệ phải thử mới biết chứ.
- Dương: Alo Anh Thịnh à, anh làm gì á. Rảnh không, em nói chuyện xíu.
- A thịnh:Em nói đi.
- Dương: anh có quen ai, có quan cà fê co thể thuê 1 buổi tối được không? Giá rẻ xíu nha a.
- Có cậu của anh. Em cần anh thuê cho.
- Dạ vậy em cảm ơn anh trước....
.... Ok vậy là đã có địa điểm, bây giờ thì chuẩn bị phân nội dung thôi...
.... Mọi người có dự đoán gì về mối quan hệ giữa 3 người họ không...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.