Em Có Thể Sẽ Không Yêu Anh!

Chương 38: Nảy mầm

Giang Sơn Thương Lan

20/07/2021

Đuôi lông mày Vũ Tuệ còn chưa kịp nhướng, người phụ nữ kia đã cười thật tươi, nụ cười cùng ánh mắt nhìn qua vô cùng thân thiết lại có phần hoạt bát, dễ dàng làm người khác yêu thích.

Vũ Tuệ có chút nghi ngờ, người này là ai? Vì sao lại lộ ra biểu cảm tươi cười như gặp lại bạn cũ với cô? Nếu không phải khả năng quan sát và cảm giác nhạy bén của bản thân, thiếu chút nữa Vũ Tuệ còn tưởng ánh mắt đánh giá lạnh băng mới vừa rồi chỉ là ảo giác.

Cô ta đi về phía Vũ Tuệ, trong mắt tràn ngập tò mò: “ Em chính là người bạn nhỏ của Lương Bình nhỉ, nhìn còn rất nhỏ… mới tốt nghiệp cấp ba sao? A, đúng rồi, chào em, chị là Tri Giai, là… ừm…bạn của Lương Bình.” Cô ta có hơi chần chờ một chút, nhưng thật ra là làm người khác cảm giác cô ta và Lương Bình có chút quan hệ đặc biệt.

Vũ Tuệ không trả lời, chỉ mỉm cười nhìn cô ta: “ Xin hỏi có việc gì sao?”

“ Trời mẹ ơi!” Đột nhiên xuất hiện một tiếng la ngạc nhiên. Đúng là của Ưu Kỷ, nữ nhân viên tiệm bánh mì vừa mới từ trong phòng bước ra, nhìn thấy Tri Giai liền lộ ra biểu tình kích động như gặp được thần tượng: “ Tri Tri Tri Tri Giai tiểu thư? Đúng là không thể tin được, ngài là Tri Giai tiểu thư ư?”

“ Đúng rồi. Xin chào.”

“ Trời đất ơi! Em đã thấy chị ở trên tạp chí, chị là thần tượng của em đó, chị ngoài đời còn đẹp hơn ảnh chụp nhiều!” Thật ra cũng chả phải là thần tượng gì, Ưu Kỷ chỉ là đơn thuần hâm mộ và khao khát cái cuộc sống của tầng lớp thượng lưu ưu tú khác xa cuộc sống hiện tại của cô ả mà thôi, cô ả nhận diện được gần như là tất cả nữ thần xuất hiện trên bìa tạp chí, chẳng qua Tri Giai là người duy nhất xuất hiện trước mặt cô ả. Nhưng như vậy cũng không làm ảnh hưởng gì tới sự kích độ của cô ta. Đọc-truyện –tại – trang – wordpress – Thanh Thanh Bình Bình – để -đảm – bảo – chất – lượng – vì – mình – có – cập – nhật – lỗi – cũ.

“ Ha hả…. Cảm ơn.”

Sau đó lại xổ một tràng lời khen rồi ký tên, chụp ảnh chung. Vũ Tuệ vẫn tiếp tục nhìn ngoài cửa sổ, ánh mắt đảo qua những chiếc xe chạy trên đường, rồi nhìn biển số xe của những chiếc xe trong bãi đổ xe, mãi đến khi Tri Giai ngồi xuống đối diện. Trong tiệm bánh mì có bày ra vài bộ bàn ghế nhỏ xinh dùng để tiếp khác muốn ngồi tại quán dùng bữa.

“ Bên ngoài có gì đáng chú ý sao? Tại sao em vẫn luôn nhìn ra bên ngoài vậy?” Tri Giai nghiêng đầu hỏi, học Vũ Tuệ ngó ra ngoài xem.

Vũ Tuệ khó hiểu: “ Xin hỏi có chuyện gì sao?”

“ Không có gì, vừa đúng lúc đi qua đây, cũng không phải đến công ty gấp nên ghé qua xem em. Em biết đó, con gái mà, đối với mối tình đầu luôn có vài phần để ý. Khi nghe được bạn bè nói người đó mới quen bạn gái, liền không nhịn được tò mò mà chú ý một chút, hy vọng sẽ không làm em bối rối.” Cô ta có chút buồn rầu mà nói, thoạt nhìn có vẻ hào phóng tự nhiên.

“ Mối tình đầu?!” Ưu Kỹ lại một lần nữa khiếp sợ mà xem miệng: “ Không lẽ, chị và giáo sư Lương Bình từng yêu nhau ư?”

Ánh mắt Vũ Tuệ cuối cùng cũng thu hồi, nghiêm túc đánh giá người phụ nữ đối diện.

“ Ai nha, cũng không hẳn.” Cô ta phủ nhận lập tức, có chút ngại ngùng cười cười, nhưng như vậy càng làm Ưu Kỷ tin tưởng Tri Giai và Lương Bình trước đây từng hẹn hò. Cô ả thấy, Tri Giai là một người phụ nữ độc lập, ưu tú như nữ thần mới xứng đôi với Lương Bình, Vũ Tuệ là một đứa con gái ngốc làm một nhân viên quèn ở tiệm bánh mì nhỏ, cùng với kiểu người như giáo sư Lương Bình hoàn toàn không xứng!

“ Lương Bình chính là kiểu người luôn được chào đón, khi còn học cấp ba, các chị năm trên đều theo đuổi anh ấy, thậm chí còn có một đàn chị đem theo cả một đám người chặn anh ấy, muốn cường đoạt anh ấy kìa, làm tôi hồi đó sợ chết. Lúc đó cảm thấy quá đáng sợ, hiện tại nghĩ lại chỉ thấy buồn cười. Lương Bình này, lớn lên đẹp trai lại có thành tích tốt, hơn nữa lại là người đáng tin cậy, rất khó để không làm người ta nảy sinh tình cảm đúng không? Vũ Tuệ chắc cũng thấy vậy em nhỉ?”

“ Tôi cùng Lương Bình tiên sinh, cũng không có quan hệ yêu đương.” Vũ Tuệ nói, trên mặt vẫn luôn duy trì nụ cười ôn hòa lễ phéo, cô cảm thấy người phụ nữ này cứ ở bên tai mình lải nhải về chuyện xưa của chủ nhân đúng là phiền phúc, ai thèm quan tâm cô ta có phải người yêu cũ của Lương Bình không chứ, rồi có liên quan gì tới cô? Thêm nữa, cứ nhắc chuyện quá khứ là có ý gì? Người phụ nữ này đúng là nực cười.

“ Hả?” Tri Giai sửng sốt một chút: “ Không phải sao? Nhưng nghe nói em…” Ở cùng với Lương Bình.

Ưu Kỷ lập tức lắm miệng mà bô bô với Tri Giai, tóm lại ý tứ là giáo sư Lương Bình chỉ có lòng hảo tâm cho người không rõ thân nhân là cô ở nhờ mà thôi. Tuy rằng mỗi ngày Ưu Kỷ đều hoài nghi Vũ Tuệ và Lương Bình có quan hệ không thuần khiết, nhưng cô ả trước sau vẫn không chịu tiếp thu Vũ Tuệ và Lương bình có khả năng xảy ra loại chuyện như vậy.

“ Hóa ra là như vậy…” Tri Giai ý vị không rõ nói, nhìn Vũ Tuệ: “ Xem ra là tôi hiểu lầm…”



Nhưng mà cô ta đối với tính tình Lương Bình có chút hiểu biết nhất định, nếu không phải đối với cô gái này có hảo cảm, Lương Bình căn bản không có khả năng cho cô tá túc, mà nhiều lắm cũng chỉ báo cảnh sát giúp cô tìm được người nhà mà thôi. Nghĩ như vậy, độ cong nơi khóe miệng cô ta hơi hạ, ngay sau đó lại nhếch lên: “ Thật là, Lương Bình đúng là vẫn luôn như vậy, thoạt nhìn bên ngoài lúc nào cũng lạnh băng có vẻ không dễ ở chung, thật ra tam quan đoan chính, nội tâm lại ấm áp, rốt cuộc ông bà Lương Bình trước đây cũng là giáo sư đại học, anh trai cũng từng lầm cảnh sát, ắt là chịu không ít ảnh hưởng, có một số việc hoàn toàn không có biện pháp, cũng không nở bỏ mặc.”

Lại nói một hồi, Tri Giai mới đứng dậy rời đi, mà Vũ Tuệ cảm thấy rất rất không kiên nhẫn.

Người phụ nữ này, muốn làm gì? Đã nói là cô với Lương Bình tiên sinh không yêu đương rồi, còn muốn ở bên tai cô lải nhải nhiều thứ như vậy? Nói đi cũng phải nói lại, giả sử như cô và Lương Bình thật sự có gì, không lẽ cô ta định dùng kỹ xảo vụng về như vậy tới châm ngòi tình cảm của bọn họ? Cô ta tưởng cô là đồ ngốc sao? Từng hẹn hò thì làm sao? Chuyện bao nhiêu năm trước rồi còn lôi ra nói, chẳng qua Lương Bình tiên sinh ngày xưa tuổi còn quá nhỏ nên đôi mắt dính cứt chó, không cẩn thận coi trọng loại người như cô ta mà thôi, cuối cùng còn không phải chia tay sao? Huống chi cô ta nhìn thấy bộ dáng chủ nhân tiên sinh điên cuồng vì cô chưa? Chẳng lẽ hắn cũng sẽ nhìn cô ta bằng ánh mắt chuyên chú lại luôn luôn khắc chế ẩn nhẫn? Chẳng lẽ hắn sẽ làm thế?!

Ngón tay lo âu gõ “ cộc cộc cộc cộc” trên mặt bàn, Vũ Tuệ nhìn ra ngoài cửa sổ, mày hơi hơi nhăn lại, trong lòng có chút tức giận, nàng đem mọi thứ quy kết là vì ả Tri Giai tự tiện cho rằng cô và Lương Bình đang yêu đương, còn chạy tới cùng cô diễu võ dương oai cái hồi ức gì đó, làm chậm trễ công chuyện của cô.

Tri Giai ngồi trên xe, nghiêng đầu nhìn tiệm bánh mình và cô gái ngồi ngay cửa sổ, nụ cười trên mặt đã biến mất, chỉ còn lại phẫn nộ và không cam lòng.

Thật ra trước khi cô ta đến đây, đã từng ghé trường học tìm Lương Bình. Hơn nữa từ rất sớm, cách đây một tháng trước, vào dịp trung thu cô ta lòng đầy chờ mong nhận được cuộc gọi từ mẹ Lương Bình, đối phương có ý xin lỗi, nói là bà không rõ tình huống, tự tiện cầm ảnh con trai và sơ yếu lý lịch đến văn phòng làm mai, thật ra con trai bà sau đó đã có bạn gái.

Là một người trưởng thành cũng là người phụ nữ ổn trọng có sự nghiệp thành công, dưới tình huống như vậy còn chưa chịu từ bỏ ý định mà đi tìm nhà trai thật đúng là có chút mất thể diện, nhưng cô ta một đêm lăn lộn không ngủ được, cuối cùng chấp niệm yêu đơn phương Lương Bình từ thời cấp ba đã chiến thắng lòng tự tôn, cô ta quyết định vì bản thân tranh thủ một lần.

Cô ta từng nghĩ đó là chẳng phải là trời cao ám chỉ dấu hiệu thành công của cô ta sao? Lần đầu tiên tới văn phòng mai mối đưa lý lịch, kết quả liền ghép đôi ngay đối tượng là người cô ta yêu thầm thời cấp ba. Cho nên mặc dù bị cự tuyệt, cô ta cũng không lập tức từ bỏ.

Vì thế hôm sau, cô ta đã thông qua một người bạn khác biết được thời gian giảng dạy hôm đó của Lương Bình, cô ta liền lái xe đến cống trường đợi. Cô ta mặc một chiếc váy khéo léo, mang giày cao gót, trang điểm dụng tâm hơn tất cả những lần cô ta đi hẹn hò với những người bạn trai trước đây, cô ta cẩn thận đánh giá bản thân trong gương, cảm thấy cho dù Lương Bình đã thật sự có bạn gái, sức chiến đấu của cô ta với đối phương có lẽ cũng có thể so mấy hiệp.

Huống chi cô ta cũng không tin lý do như thoái thác là Lương Bình có bạn gái, cô ta cũng đã hỏi tham, không có ai nghe được Lương Bình có bạn gái, đến cả Mỹ Chi và Kinh Thạch, hai người bạn thân thiết của Lương Bình cũng phủ nhận chuyện này.

“ Ha? Lương Bình có bạn gái? Đùa gì vui vậy? Chờ đến khi tôi sinh được ba đứa con, có khi tên kia vẫn còn là trai tân đó.”

“Lại là sinh viên nữ nào tung tin đồn giả hả? Đúng là dạy dỗ chưa đủ mà, giáo sư Lương Bình lần trước còn phạt chưa đủ hay sao á?”

Đối mặt với vấn đền này, hai người đều có câu trả lời giống nhau. Cho nên điều đương nhiên là, lý do có bạn gái chỉ là cái cớ để thoái thác, là cái cớ để lỡ hẹn mà thôi. Cô ta tin rằng là do mẹ hắn tự tiện dùng sơ yếu lý lịch của hắn mang đến văn phòng mau mối vì chuyện này quả thật không có khả năng là do hắn tự làm.

Ở trước cổng trường đợi trong chốc lát, cô ta liền gặp được Lương Bình lái xe ra, cô ta ngăn xe hắn lại, sau đó lợi dụng chuyện xem mắt bị cho leo cây, thành công cùng hắn đến quán café gần đó.

Cô ta đã làm tốt tư tưởng, quen biết Lương Bình mấy năm nay, cũng có chút tiếp xúc, cô ta lấy tư cách là bạn học cũ nói chuyện với hắn, nhắc tới chuyện cấp ba, rồi thị trường chứng khoán, chuyện thương trường, chuyện văn học, nhưng cô ta nổ lực như vậy, đối phương vẫn ít lời, bộ dáng lãnh đạm không chút dao động, hơn nữa rất nhanh đã chuẩn bị kết thúc lần gặp mặt này.

“ Thật xin lỗi vì mẹ tôi tự tiện làm như vậy khiến cho cô gặp phải rắc rối, Tri Giai tiểu thư.” Giáo sư Lương Bình nói: “ Chuyện cô là bạn cùng trường thời cấp ba đúng là làm tôi ngạc nhiên, cảm ơn cô coi trọng kẻ hèn này. Tôi nghĩ mẹ tôi hẳn đã nói với cô chuyện tôi đã có người mình thích, cho nên tôi cảm thấy về sau chúng ta cũng không cần liên lạc nữa. Được chứ?”

Một phút đó, cảm giác xấu hổ và khó chịu bao trùm lấy cô ta, cô ta lập tức lộ ra biểu cảm làm người ta thương tiếc, có chút thẹn thùng nói: “ À, ra vậy? Thật xin lỗi, tại vì tôi có nghe bạn bè anh nói qua là anh không có bạn gái, cho nên mới…” Cô ta chỉ muốn vớt vát chút tự tôn, ý muốn để đối phương biết rằng cô ta không biết rõ đối phương đã có bạn gái rồi, chứ không hề có ý định không chịu từ bỏ, làm người thứ ba.

Nhưng mà đối với Lương Bình, thủ đoạn của nữ sinh hắn thấy nhiều, từ cấp ba đến đại học thậm chí là sinh viên của hắn, ngay trong trường, thủ đoạn chồng chất, đa dạng, hắn còn có thể chịu đựng vì không có trực tiếp chạm vào điểm mấu chốt của hắn, cho nên ý đồ của Tri Giai là muốn che mắt người không có kinh nghiệm yêu đương là hắn, nhưng cô ta cũng không biết giáo sư Lương Bình đây “ thân kinh bách chiến” cũng không dễ lừa như vậy.

“ Chuyện của tôi không phải kể cho mỗi một người bạn biết, cũng mong cô không cần tự tiện thông qua bạn bè tôi mà dò hỏi chuyện của tôi. Trên thế giới này, đàn ông tốt có rất nhiều, Tri Giai tiểu thư ưu tú như vậy rất nhanh có thể tìm được người đàn ông tốt hơn so với tôi, nếu cô thật sự đối với tôi tình cảm sâu đậm khó có thể buông xuống, vậy mong cô cũng đừng bày tỏ với tôi, sẽ làm tôi bối rối. Đương nhiên, tôi cũng sẽ không nói cho ai biết về chuyện này.”

Mặc dù biết tâm tư của đối phương, cứ vậy nói ra những lời nói trực tiếp như vậy, đối với con gái thì đó cũng là những lời quá mức khắc nghiệt, không chừa mặt mũi cho người ta. Nếu là giáo sưu Lương Bình của trước kia, vẫn sẽ dùng lý do ôn hòa hơn để thoái thác, nhưng mà người này xuất hiện ở thời điểm không quá thích hợp, ngày hôm qua người hắn thích mới chính thức vào ở căn hộ của hắn, giáo sư Lương Bình đang kích động lắm, chỉ muốn vội vã về nhà mua thêm nhu yếu phẩm cho cô, còn muốn đưa cô đi ăn cơm chiều, cảm giác một phút nhân đôi lên thành hai còn không đủ dùng, cô ta lại còn muốn lãng phí thời gian của hắn, thật sự là làm Lương Bình có chút khó chịu, chỉ muốn nhanh chóng giải quyết cho xong chuyện.



Mà những lời không khách khí như vậy quả nhiên làm Tri Giai nháy mắt thẹn quá hóa giận mà đứng lên, cũng không bảo trì được nụ cười giả dối trên mặt: “ Anh cũng tự đề cao bản thân quá đấy, Lương Bình tiên sinh!”

Không sai, sau lần gặp mặt đó, cô ta bị cự tuyệt không chút lưu tình, chuyện này cứ thế bị chém đứt đường lui mà hạ màn.

Là một người phụ nữ có sự nghiệp thành công, chỉ cần có chút lòng tự trọng, sau khi bị cự tuyệt tất nhiên sẽ không muốn tiếp tục dây dưa cùng đối phương, thậm chí bởi vì quá thẹn mà muốn trả thù đối phương, kết quả phát hiện Lương Bình tuy rằng công việc chính là giảng viên đại học, nhưng vòng kết nối ngoài thương trường lại cao cấp hơn so với cô ta rất nhiều.

Bởi vì trường đại học mà hắn từng học thuộc trường top đầu thế giới, cho nên đa số bạn bè của hắn đề là nhân sĩ tinh anh tốt nghiệp từ các trường top, hiện tại đều có sự nghiệp thành công, chỉ có những người bạn thời cấp ba như Mỹ Chi, Kinh Thạch tương đối bình thường, nhưng giá trị con người và tài chính vẫn kéo ra chênh lệch nhiều so với cô ta. Huống chi cô ta ưu tú tới đâu, vẫn chỉ là người làm công, mà Lương Bình hiện tại đã là cổ đông của một số công ty phát triển, sự nghiệp của cô ta quả nhiên kém người ta một đoạn dài. Cô ta muốn trả đũa hắn, đúng là nghĩ nhiều rồi.

Nhận ra được chuyện này làm cô ta cảm thấy vừa thất bại lại khổ sở, đồng thời nhịn không được mà so sánh bạn trai cũ của cô ta với Lương Bình, so với Lương Bình không nhiều tiền bằng, không ưu tú như Lương Bình, càng không đẹp trai được như Lương Bình, Lương Bình hoàn mỹ đến mức làm cô ta thèm nhỏ dãi, cô ta không rõ tại sao Lương Bình không cho cô ta một cơ hội, có lẽ thử quen nhau một thời gian, Lương Bình sẽ phát hiện thực ra cô ta cũng có nhiều điểm tốt.

Cho dù cô ta nghĩ như thế nào, thì những lời Lương Bình nói ra làm cô ta không thể lại mặt dày xuất hiện trước mặt hắn, nhưng không lâu trước đó, cô ta lại nghe nói Lương Bình hình như có bạn gái, có một cô gái tự do ra vào nhà hắn, điều này làm cô ta không bình tĩnh nổi. Hóa ra Lương Bình thật sự có bạn gái? Chuyện này đương nhiên những người từng yêu thầm Lương Bình chắc chắn sẽ để ý, huống chi cô ta còn vừa mới bị cự tuyệt một cách nhục nhã như vậy, cho nên sau khi cẩn thận hỏi thăm tin tức, hôm nay cô ta liền tới.

Kết quả đúng là làm người ta hoàn toàn thất vọng, vậy mà lại là một con nhóc nhìn như chưa tốt nhiệp cấp ba đã đi làm công, ngoại trừ khuôn mặt có thể nhìn thì có gì so sánh được với cô ta?

Tri Giai có chút không cam lòng thu hồi tầm mắt, khởi động xe, nghĩ thầm có phải Lương Bình bị mù hay không, một ngày nào đó cô ta muốn cho bạn bè của hắn nhìn xem, cô ta cũng muốn xem hắn có dám đem loại bạn gái này đi gặp những bạn bè là tinh anh xã hội của hắn hay không!

…….

Vũ Tuệ cho rằng tâm tình của mình rất nhanh sẽ bình thường trở lại, kết quả lại khó chịu cả ngày, đại khái là cô không hiểu nổi ả kia, bản thân trước nay đều được tôn kính yêu thương, cũng chưa có người nào dám chạy đến trước mặt cô nói mấy lời âm dương quái khí như vậy, quả nhiên làm cho sự kiêu ngạo của cô có chút tổn hao.

Nói đến cùng, đều là Lương Bình tiên sinh sai, ai bảo hắn không có mắt như vậy, lại từng quen kiểu người như thế, hắn quả nhiên là tên ngốc ngây ngô, bị cái thứ phụ nữ tâm cơ như vậy lừa. Thật đúng là Lương Bình vô dụng, không lẽ cả thanh xuân của hắn đều bị loại phụ nữ như vậy đùa giỡn trong lòng bàn tay?

Vũ Tuệ nhíu nhíu mày, tuy rằng cô biến chủ nhân tiên sinh thành món đồ chơi thú vị, nhưng mà nghĩ đến người khác cũng chơi hắn như vậy, cô rất không vui, rốt cuộc hắn có tâm tốt thu lưu cô thì hắn chính là người tốt.

“ Tại sao Tri Giai tiểu thư và giáo sư Lương Bình lại chia tay chứ? Vậy mà quên hỏi, hai bọn họ đúng là tuyệt phối!” Ưu Kỷ còn cố ý ở trước mặt Vũ Tuệ nói những lời này, hận không thể lập tức cho Vũ Tuệ nhận thấy rõ ràng cô và người ta không cùng một đẳng cấp.

Đây cũng là một đồ ngu ngốc lại vô dụng. Vũ Tuệ nhàn nhạt nhìn cô ta một cái. Sau đó quyết định sẽ lăn lộn đầu sỏ gây tội là giáo sư Lương Bình.

Nhưng mà khi cầm di động cô lại có chút do dự, di động này là Lương Bình mua cho cô, từ đầu đến chân, từ trong ra ngoài đều là hắn mua, nghĩ như vậy, bản thân quả thật là có chút quá đáng, ăn của người ta, dùng của người ta, không chỉ đem đối phương thành đồ chơi, còn chuẩn bị biến người ta thành nơi trút giận? Aiiii, nói như vậy cô quả thật còn hơn cả sói mắt trắng, cô hoàn toàn xem người ta là tên ngốc sao, cô cảm thấy Lương Bình thật đáng thương, hơn nữa còn tự phỉ nhổ chính mình một phen.

Vì thế dưới ánh mắt theo dõi của Ưu Kỷ, cô gọi điện thoại cho giáo sư Lương Bình.

Lúc này giáo sư Lương Bình vẫn chưa hết tiết, di động để chế độ im lặng, nhìn màn hình sáng lên, trên điện thoại hiện tên người gọi “ Mèo con”, hắn liền dừng lại, ra ngoài phòng học nghe máy.

Hắn nghe được âm thanh mềm mại của thiếu nữ ở đầu dây bên kia, cò có chút tùy hứng do được sủng mà kiêu, cô nói: “ Chú Lương Bình, tôi đói bụng, mau mau trở về nấu cơm cho tôi.”

// * Đoạn này Vũ Tuệ gọi Lương Bình thúc thúc cưng xỉu ><//

Cúp điện thoại, Vũ Tuệ ưu nhã nhìn Ưu Kỷ hai mắt mở to, cảm thấy vui sướng không ít, hừ ╭(╯^╰)╮

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Em Có Thể Sẽ Không Yêu Anh!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook