Em Có Tin Vào Định Mệnh?

Chương 28: Chương 28

Dư Lạc Thuần

08/01/2016

Lạc Ân trước khi đến Ngô gia có gọi điện cho Du Huân Huân , nàng nói anh đang ở nhà của mình . Nên Lạc Ân đi xe bus đến , để cô gặp được tên đáng ghét đó sẽ dạy cho anh một bài học. Đứng trước cổng , Lạc Ân đưa tay bấm chuông , bây giờ vẫn còn sớm chỉ sợ anh chưa ngủ dậy thôi. Chờ một lúc cánh cổng bằng sắt cao lớn tự động mở ra , cô nhanh chóng đi vào , cửa gỗ cũng mở he hé , từ bên trong một cô gái xinh đẹp ló đầu ra , mái tóc màu hạt dẻ vì nghiêng đầu nên rũ xuống như dòng thác , làn da cô gái kia trắng mịn , khuôn mặt non nớt khả ái , ắt hẳn là thiên kim tiểu thư được cưng chiều tuyệt đối. Lạc Ân khựng lại một chút , não bắt đầu hoạt động , đây là nhà của Ngô Thiên Kỳ , cô ta sao lại ở đó.

Lúc này Lạc Ân mới để ý đến trang phục trên người nữ nhân xinh đẹp , cô ta chỉ mặc chiếc váy ngủ , khoác tấm áo ngoài ấm áp , hai mắt mở to nhìn Lạc Ân , kẻ khờ cũng biết xảy ra chuyện gì .

“Cô là ai vậy ?” Nữ nhân đứng trong nhà lên tiếng. Người này là ai , mới sang sớm đã đến đây bấm chuông , a…không lẽ đang tìm Ngô Thiên Kỳ ?

Lạc Ân nhàn nhã trả lời “Tôi là Lạc Ân , cô là…?

“Tôi là bạn gái của Thiên Kỳ tên Tang Nhu , chắc cô đang tìm anh ấy , anh Thiên Kỳ vẫn chưa dậy.”

Chỉ một câu nói của Tang Nhu đã khiến sắc mặt Lạc Ân thay đổi , hai bên tai bắt đầu lùng bùng , bạn gái ?! Rõ ràng Ngô Thiên Kỳ nói chỉ có một mình cô , nhưng , Lạc Ân có cách cãi lại sao ? Bọn họ đã qua đêm với nhau , hơn nữa Tang Nhu cũng chỉ mặc lớp áo ngủ , chứng tỏ…Lạc Ân không muốn nghĩ thêm , khoảnh khắc này , tim cô như ngừng đập. Quay mặt bỏ đi..Trong lòng vô vàn ấm ức.

“A…này…” – Tang Nhu đứng trong nhà gọi lớn. Lạc Ân không giống như những người phụ nữ mà lúc trước luôn bám theo Ngô Thiên Kỳ. Lại còn biết nhà của anh , lỡ như đó là bạn gái của Ngô Thiên Kỳ thì cô…tiêu rồi…!!!!

Lạc Ân chạy một hơi cách rất xa biệt thự của Ngô Thiên Kỳ , dừng lại thở dốc , là gạt người , hốc mắt cô bắt đầu ửng đỏ , hít làn gió lạnh lẽo , cô chậm trãi bước , thì ra bấy lâu nay Lạc Ân bị đùa giỡn , một giây đó , khi nghe hai chữ “bạn gái” tim cô như muốn vỡ tung , cơ thể dường như muốn ngã xuống , cố gắng lắm mới đứng vững.

Những lời đêm hôm trước anh nói với cô , thì ra chỉ là lời bỡn cợt , vậy mà cô cũng tin…Thực điên rồi…

“ Đừng chối , mười hai năm trước , em đã đồng ý làm vợ anh rồi.”

“Dù sao em cũng chỉ có mình anh là bạn trai , thôi thì cứ gả cho anh luôn đi.”

“Bảo bối , em nên ngoan ngoãn đồng ý , đợi ngày mai sẽ tặng em nhẫn.”

Từng lời nói của Ngô Thiên Kỳ cùng lúc hiện lên , Lạc Ân cười chế giễu , rõ ràng trước đó rất tốt nhưng sao bây giờ lại như vậy , chỉ mới qua vài tiếng thôi cũng khiến lòng người thay đổi ??

Cô gái đó nhìn nho nhã , mang đậm chất mỹ tử , nhìn thế nào cũng hơn cô , cô có tư cách để so đo với Tang Nhu ??

"Này , bác sĩ Lạc." - Tiếng kèn xe hơi vang lên inh ỏi , từ trong xe người đàn ông mang kính mát ló đầu ra, là Mễ Thái. Hắn đang lái xe chợt nhìn thấy dáng người giống Lạc Ân nên cất tiếng hỏi. Sáng sớm đã ra ngoài rồi sao ?

Lạc Ân nghiêng đầu nhìn rồi im lặng bỏ đi. Mễ Thái sững người , chạy theo cô. Khi Lạc Ân nhìn hắn , dù chỉ là một cái nghiêng đầu cũng khiến hắn nhận ra đôi mắt đang đỏ ửng. Nắm lấy cổ tay Lạc Ân , hắn dùng sức giữ lại "Em sao vậy ?"

Lạc Ân đưa lưng về phía hắn , không hứng thú trả lời , hất tay hắn ra. Mễ Thái nhíu mày , nhanh chân chặn đường cô "Lạc Ân !"

"Tránh ra !" - Lạc Ân trừng mắt nhìn hắn , lạnh lùng nói.

Mễ Thái : "Ai ức hiếp em ?"

Cô không trả lời, lùi lại vài bước quay mặt bỏ đi , hắn thở dài một hơi , tiếng đến giữ chặt cổ tay Lạc Ân. Cô tức giận vùng vẫy , hét lên "Tôi nói anh tránh ra !?"

Mễ Thái dùng sức lôi cô đi "Tôi đưa em đến một nơi để hạ hỏa."

Lạc Ân im lặng , cô ngồi vào xe , đưa tay lau khô khóe mắt , nhìn ra ngoài cửa xe , ngửi mùi gió mát trong lành , cô không cần phải tốn nước mắt cho Ngô Thiên Kỳ..

--- ---

Lạc Ân vừa đi , Ngô Thiên Kỳ cùng lúc đi xuống dưới nhà , cất giọng trầm ấm thường ngày "Ai vậy ?" Lúc nãy anh có nghe chuông cửa nhưng vì đang ở trong phòng tắm nên không tiện đi ra.



Tang Nhu đứng ngoài cửa , vẻ mặt dò xét "Anh à , anh có bạn gái không ?"

Ngô Thiên Kỳ bước nhanh đến trước mặt Tang Nhu , giọng điệu bình thản , chỉ tùy tiện trả lời "Có."

Tang Nhu như muốn chết đứng , vậy người lúc nãy...Cô quả thật tiêu rồi , nhìn vẻ mặt hoảng hốt của cô , Ngô Thiên Kỳ như đoán được lý do "Lạc Ân đến ?"

Tang Nhu gật nhẹ đầu , kể lại cho anh nghe , cô không phải cố ý. Lúc trước cũng có nhiều nữ nhân xinh đẹp lộng lẫy đến tìm anh nhưng không phải ở đây mà là Ngô gia nên cô mới nói như vậy để họ bỏ cuộc.

Lần đầu tiên có người phụ nữ biết nhà của anh , cô chỉ là tò mò , cô ấy là ai ? Không ngờ lại đùa quá trớn . Tang Nhu khóc thầm trong lòng , cầu mong anh sẽ không nổi giận. Ai ngờ vừa ngước mặt lên, đập vào mắt cô là khuôn mặt cau có của Ngô Thiên Kỳ , thở gấp một cái , Tang Nhu sợ sệt lùi lại "Anh à , em không cố ý đâu."

"Nhóc con , xử tội em sau." Nói xong , anh lên phòng cầm áo khoác nhanh chóng đi ra ngoài. Tang Nhu xụ mặt , chạy vào phòng , cô chỉ còn cách là trốn về Ngô gia... Ở đó dù sao cũng sẽ an toàn.

***

Mễ Thái đưa cô đến VRoom - đó là một quán bar lớn và sang trọng nhất Bắc Kinh. Các thiếu gia nhà giàu , thiên kim tiểu thư đều đến đây để tụ họp vui chơi , tiếng nhạc xập xình ồn ào , tiếng hét của mọi người ,bóng đèn led lấp lánh quay điên cuồng khiến đầu óc Lạc Ân muốn nổ tung. Đưa cô vào phòng V.I.P , hắn hất mặt lên ghế sofa màu đen to lớn nhìn rất mềm mại , Lạc Ân bước đến ngồi xuống , cặp mắt đảo quanh phòng , đây đúng là phong cách của những nơi xa hoa , chỉ một màu sơn đen huyền , đèn led màu xanh lam uốn lượn trên tường khiến căn phòng trở nên âm u, mờ ảo , đặt sát vách gần cửa là bộ ghế sofa màu đen trơn trượt , bàn thủy tinh hình tròn đặt chính giữa. Đối diện là dàn Karaoke đời mới , giữa sàn đặt tấm thảm được thêu dệt hoa văn trừu tượng cổ quái. Căn phòng này hoàn toàn tách biệt với không khí ồn ào náo nhiệt ở bên ngoài và cách âm rất tốt. Lạc Ân cảm thấy căn phòng này thật xa lạ , hơn nữa còn mang cảm giác tĩnh mịch . Không thích hợp với cô ! - Lạc Ân khẳng định chắc chắn.

Mễ Thái ngả người xuống ghế , hướng mắt về phía Lạc Ân , cô lập tức lên tiếng "Anh nhìn gì ?"

Hắn mỉm cười , nhưng nụ cười này rất khác với mọi khi , trong ánh mắt còn hiện ý cười với cô , đưa tay ngoắc tên phục vụ đang đứng chờ , cất tiếng rất thành thạo đúng kiểu một dân chơi chuyên nghiệp "Mang vài chai Wishky thêm một chai Brandy Cognac . Không cần lấy đá."

Tên phục vụ gật đầu rồi đi ra ngoài để lại không gian cho hai người. Lạc Ân ngồi ngẩn người nhìn mặt bàn , hai tay đặt ngay ngắn trên đầu gối. Mễ Thái nhìn dáng vẻ của cô , trong lòng có chút thương xót "Là Ngô Thiên Kỳ ức hiếp em ?"

Cô không trả lời ngay mà im lặng một lúc , hai mắt nhàm chán nhìn hắn , cất giọng nhẹ hẫng như không hứng thú trả lời "Liên quan đến anh ?"

Mễ Thái nhún vai "Em không thích nói thì thôi , tôi mời em uống rượu , cách này có thể giúp em cảm thấy đỡ hơn là khóc."

Ba chai Wishky và một chai Brandy Cognac nhanh chóng được mang đến , hai ly uống rượu bằng thủy tinh trong trẻo đặt trên mặt bàn, Mễ Thái cầm chai Brandy rót ra , rồi đưa cho cô "Uống thử xem."

Cô cầm lấy , thử một chút. Không tệ. Theo như cô được nghe thì Brandy là loại rượu mạnh được chưng cất từ nho* , có độ cồn từ 30 đến 40% , thường thì được dùng để pha chế các loại cocktail nổi tiếng. Phổ biến nhất là Brandy Pháp và Tây Ban Nha , có hai loại rượu ngon đặc biệt là Brandy Cognac và Amargmac , nhưng hai loại rượu này ít được dùng trong pha chế cocktail , bởi tính chất đặc biệt thơm ngon của nó.

*Các loại Brandy trái cây khác được liệt kê vào nhóm rượu ngọt.

Không ngờ hôm nay cô lại có thể thưởng thức một trong hai loại Brandy này. Lạc Ân ngửa đầu , uống một hơi là hết. Mễ Thái ngồi đối diện mỉm cười , đưa chai rượu cho cô tự "giải quyết" , Lạc Ân tâm tình không tốt , không cần phải lịch sự dùng ly như các thương gia hay dự tiệc , cầm cả chai mà uống.

Mễ Thái đừ người , không phải là cô định một hơi uống hết cả chai đấy chứ ? Bình thường nhìn cô thanh tú và đơn thuần như vậy , không ngờ tài uống rượu cũng không tồi , hắn mở chai Wishky , chạm vào chai rượu của cô , khóe miệng nhếch nhẹ , cùng cô uống rượu..

Uống hết chai này , Lạc Ân tiện tay quăng sang một bên , mở chai khác uống tiếp , đưa tay cởi đôi guốc đạp sang bên cạnh , xếp hai chân lên ghế , khuôn mặt cô bắt đầu ửng đỏ , giọng cũng lè nhè như kẻ say rượu ngoài đường , chỉ tay vào mặt Mễ Thái "Anh , tại sao lại ngồi đó ?"

Hắn mở to mắt , đặt ly rượu xuống bàn , nghiêng đầu nhìn Lạc Ân đang tự biên tự diễn "Tại sao vậy ? Rõ ràng hôm trước còn rất tốt...vậy mà...hic...vậy mà....hôm nay lại có một người nói mình là bạn gái của anh ta.."

Mễ Thái : "Anh ta , là ai ?"

"Chính là Ngô Thiên Kỳ..." - Lạc Ân lớn tiếng , uống một ngụm rồi nói tiếp "Tôi , vì lo cho Ngô Thiên Kỳ mà sáng sớm đã chạy đến nhà anh ấy , nhưng không ngờ người mở cửa lại là một cô bé chỉ tầm 18 tuổi. Hơn nữa chỉ mặc cái váy ngủ và áo khoác , vậy là sao chứ ???"

Mễ Thái ngồi lặng im nghe Lạc Ân vừa khóc vừa uất ức nói. Mễ Thái nói không sai : Uống rượu còn tốt hơn là ngồi khóc , vì khi say mọi tâm tình đều nói ra.

Hắn rời ghế , ngồi bên cạnh Lạc Ân đưa tay vỗ vai cô , Lạc Ân buông chai rượu trên tay , gục mặt òa khóc , chỉ vì cô không thỏa mãn loại dục vọng của anh nên Ngô Thiên Kỳ liền đi tìm người khác. Còn nói là chỉ có cô , khi nghe cô gái đó nhận bản thân là bạn gái của anh , tim cô như bị bóp chặt... Lạc Ân thút thít "Cô ta là bạn gái của anh ấy , vậy tôi...là gì ???"

Mễ Thái xoay người Lạc Ân ôm vào lòng , Ngô Thiên Kỳ mà hắn biết sẽ không làm chuyện như vậy , chắc chắn là cô đã hiểu lầm. Nhìn cô khóc đến nỗi nói cũng không nên lời , trong lòng hắn đột nhiên trở nên hỗn loạn.. "Em tất nhiên là bạn gái của cậu ta , còn cô gái đó chỉ là muốn trêu chọc em."



"Anh , thì hiểu gì chứ ?? Cô ta hơn tôi rất nhiều...hic...Thiên Kỳ , anh ấy...anh ấy...tôi...huhuhhhhh..." Giọng nói cô đứt quãng không thể nghe rõ , chỉ có tiếng khóc là đang làm căn phòng vốn tĩnh lặng trở nên ồn ào đến bi thương. Mễ Thái để mặc Lạc Ân không , lòng anh cũng không vui nhưng bây giờ cách tốt nhất là để cô khóc..

-----

Lạc Ân khóc mệt rồi nằm ngủ trên ghế sofa , tay ôm chai rượu rỗng , trên mặt vẫn còn đọng lại vết nước..Đôi mắt hắn đặc biệt ôn nhu chăm chú nhìn cô , người phụ nữ này thực khiến anh muốn yêu thương , cơ hồ không cách nào dời tầm mắt. Nhưng cô là bạn gái của Ngô Thiên Kỳ , hắn không thể dành giật. Với tính cách của anh nhất định sẽ biến cô thành người của mình để độc chiếm.

Tuy từ trước đến nay , Mễ Thái luôn tranh giành với Ngô Thiên Kỳ mục đích cũng chỉ muốn thử bản lĩnh của anh , chứ không có ý định làm tổn thương điều quý giá nhất của Ngô Thiên Kỳ. Mễ Thái thở dài , lấy áo khoác da đắp lên người Lạc Ân , mở điện thoại thông báo cho Ngô Thiên Kỳ..

Ngay sau đó vài phút , Ngô Thiên Kỳ liền xuất hiện , nhìn Lạc Ân nằm ngủ trong phòng , Mễ Thái ngồi đối diện , toàn lực chú ý đến cái điện thoại trên tay. Thấy Ngô Thiên Kỳ cũng chỉ nhàn nhã nói "Cô ấy say rồi."

Ngô Thiên Kỳ liếc hắn một cái , bước đến bên sofa , bế bổng Lạc Ân ôm vào lòng , quay lưng bỏ đi , cũng không quên "Cảm ơn" hắn. Vì Ngô Thiên Kỳ biết rõ ,Mễ Thái tuyệt đối sẽ không chạm vào người phụ nữ của anh. Lần cảnh cáo lần trước ắt hẳn phải có tác dụng.

Mễ Thái ngồi trong phòng, nhếch miệng cười hời hợt , cảm ơn ??? Ngô Thiên Kỳ đổi tính từ bao giờ vậy ?? Hắn nghĩ anh sẽ chạy như bay vào phòng , hung hăng muốn đánh hắn không ngờ lại ngược vơia suy nghĩ kia , rất bình tĩnh...

-----

Rời khỏi quán bar , Ngô Thiên Kỳ đưa cô về nhà anh , Tang Nhu không cần hỏi cũng biết cô nhóc đó đã chạy về Ngô gia. Anh cũng không rãnh rỗi quan tâm , đưa cô lên phòng của mình , vốn định để Lạc Ân ngủ ai ngờ vừa mở cửa , hai mắt to tròn cũng đồng thời mở căng. Mày liễu nhíu nhíu , hai mắt nheo lại , ậm ừ nói "Thả xuống "

Ngô Thiên Kỳ nghe lời đặt Lạc Ân xuống đất. Cô mơ màng nhìn anh tựa hồ đây chỉ là một giấc mơ ? Cô cất giọng của một kẻ say rượu "...Thiên Kỳ ??"

Anh gật đầu , điềm nhiên trả lời "Là anh."

Lạc Ân đặt hai tay chạm vào lồng ngực vạm vỡ , gục đầu xuống "Thiên Kỳ , là anh ?"

"Phải."

"Thiên Kỳ..." Lạc Ân ngước mắt nhìn anh , đáy con người màu nâu ánh lên nỗi bi ai , nhẹ nhàng nói "Anh , còn muốn em không ???"

Ngô Thiên Kỳ nhất thời ngây người nhìn Lạc Ân , lời vừa phát ra là thật hay giả ? Tim anh đập mạnh một cái "Ân Ân..."

"Thiên Kỳ , em muốn trở thành người của anh..."

****

Phần bên lề..

Khoảng bảy giờ Lạc Dương mới ngủ dậy , đánh răng rửa mặt xong , anh vào bếp chuẩn bị bữa sáng thì thấy Dương Minh Dung đã ở đó. Thấy anh , cô mỉm cười "Anh dậy rồi sao ?"

Lạc Dương : "..."

"Tiểu Ân hình như đi tập thể dục rồi , không thấy con bé trong phòng." Dương Minh Dung vừa làm vừa nói , lúc nãy cô định gọi Lạc Ân dậy để ăn sáng không ngờ cô đã đi từ sớm.

Lạc Dương mỉm cười , đưa tay cầm miếng dưa bỏ vào miệng , điềm nhiên trả lời "Chắc đã đi tìm Thiên Kỳ."

"Anh không lo sao ?"

"Không cần." Lạc Dương chỉ trả lời gọn , rồi cầm đĩa bánh mì với trứng ngồi xuống bàn. Không ngờ mới sáng sớm , cô đã chạy đi tìm Ngô Thiên Kỳ. Lạc Dương thầm thở dài , nhàn nhã thưởng thức bữa sáng

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Em Có Tin Vào Định Mệnh?

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook