Chương 2: Nam Thần.
Ma nữ mary
13/02/2021
Trước khi mất, ba cô đã giao lại công ty cho một người con của bạn ba cô. Mỗi tháng, số tiền sẽ tự chảy vào túi của cô.
Anh tên là Duy Quân rất kiêu ngạo. Luôn nhìn cô không vừa mắt. Cô cũng không vừa mắt anh tí nào. Nhưng giương mặt kiêu ngao, lạnh lùng ấy thật hoàn mỹ. Không biết anh ta có chịu đổi nghề sang làm người mẫu khỏa thân không ta.
* * *
Anh không biết anh đã mơ giấc mơ xuân này bao nhiêu lần. Nghĩ đến người con gái đó anh lại bực mình. Hên là ba cô ta không giao lại công ty cho cô ta quản lý đó. Nếu không thì không biết công ty sẽ sập như thế nào? Một tuần. Không, vào tay một cô gái không có não thì chỉ một ngày thôi công ty sẽ bị thiệt hại mấy ngàn tỷ ấy chứ. Đồ ngực to hơn não mà.
May mà cô ta tự biết được sự kém cỏi của mình không đến phiền anh là tốt rồi.
Nhắc tào tháo là tào tháo xuất hiện liền.
Mà tại sao hôm nay cô ta lại lượn lờ ở công ty vậy. Chắc cô ta có mục đích.
Anh liếc mắt hỏi:
- Còn một tháng nữa mới đến họp cổ đông, cô đến đây làm gì?
Anh ta nghĩ anh ta là ai? Công ty nhà cô thì cô thích khi nào đến thì đến chứ.
- Tôi đến để tìm người.
- Cô tìm ai?
- Tôi tìm anh.
Không phải cô thật sự cần người mẫu nam gấp để nộp lên cho giáo sư thì còn lâu cô mới đến tìm giương mặt lạnh này. Anh ta thật kiêu ngạo.
- Tìm tôi có việc gì không?
Tôi tuy mặt dày nhưng cũng không thể đứng giữa hành lang công ty để nói chuyện, nơi này người đi đi lại lại thường xuyên.
- Có thể vào văn phòng nói chuyện không?
- Tôi và cô không có chuyện gì để nói. Anh lạnh lùng nhìn cô.
- Một là cô nói ở đây. Hai là thôi đi. Đừng có diễn trò trước mặt tôi.
Cô cười nhìn anh nói:
- Nếu anh không ngại tôi cũng không có việc gì phải ngại cả.
Cô suy nghĩ có nên nói hay không thì bị anh cắt ngang:
- Có gì thì cô nói lẹ đi tôi còn phải đi làm việc tôi không có rảnh như cô.
Anh đen mặt lại nói. Nhìn giương mặt bất cần đời đó của cô khiến anh vô cùng bực bội.
Tôi vòng tay trước ngực để lấy khí thế nói.
- Anh có thể làm người mẫu khỏa thân cho tôi được không?
Mọi người đều đổ ánh mắt về đây nhìn anh. Cô thật là mặt dày mà. Mở miệng nói những lời như thế mà không chút đỏ mặt. Chứng tỏ nó rất quen thuộc với cô. Điều này, làm anh tức giận hét lên:
- Cô bị điên rồi.
Anh ta làm cô sợ hãi.
- Anh không muốn làm thì thôi làm gì dữ vậy. Cô đã chuẩn bị tâm lý trước là anh ta sẽ không đồng ý. Nhưng cô rất ghét thái độ của anh ta.
Phải biết là cô phải lấy hết dũng cảm mặt dày đi hỏi một cái mặt lạnh, kiêu ngạo như anh. Biết vậy có rớt giải thưởng quốc tế cô cũng không thèm nhờ đến anh.
Cô không một chút suy nghĩ đã hét vào mặt anh ta.
- Được, tôi đi tìm người khác.
Nghe đến cô muốn đi tìm người khác làm mẫu khỏa thân là anh muốn điên lên. Không kịp suy nghĩ anh buột miệng nói:
- Được thôi.
Cô há hốc mồm. Anh ta thật sự đồng ý. Với con người tham tiền như anh thì cái giá sẽ rất đắt đỏ. Nhưng cô không quen biết ai ngoài anh ta cả.
- Bao nhiêu tiền?
Máu anh một lần nữa lên tới não.
- Trong vòng ba năm, cô không được can thiệp vào những quyết định của tôi ở công ty.
Cô tưởng gì. Cô cũng không muốn dính dáng đến công ty. Mặc cho anh ta quyết định. Cô biết một ngày còn có anh ta công ty nhà cô sẽ không bao giờ sập.
Cô cũng không biết tại sao anh ta lại cố chấp với công ty như vậy.
Mà cô phải công nhận anh ta đẹp một cách hoàn hảo. Gương mặt lạnh lùng như được điêu khắc ra, sống mũi cao, đôi mắt sắc lạnh càng làm khuôn mặt anh thêm hoàn hảo. Bắp tay sau áo sơ mi màu đen càng làm anh ta trong bí ẩn và kiêu ngạo.
Đôi chân cực kỳ dài và bắp chân cân xứng.
(T/g: Nuốt nước miếng)
Đôi mắt quyến rũ của cô nhìn anh đánh giá từ trên xuống dưới khiến anh cảm thấy thân dưới nóng bỏng. Như có một ngọn lửa bốc cháy. Ánh mắt sắc sảo và hàng mi dài cong vút di chuyển khắp người anh như một chiếc lông vũ nhẹ nhàng lướt qua da thịt của anh. Làm anh không thể kiềm chế được dục vọng của bản thân. Anh đỏ mặt quay lưng đi mặc cho cô gọi theo:
- Này, tôi chưa nói xong mà.
Tiếng anh vọng ra từ sau cánh cửa:
- Đợi tôi sắp xếp lịch rồi gọi cho cô.
Anh phải đi xả nước lạnh rồi. Sẽ có một ngày anh đặt cô dưới thân mà dùng sức làm cho đến khi cô khóc lóc xin tha mới thôi.
Chỉ có anh biết đằng sau lớp trang điểm đậm của cô là một gương mặt khác. Thanh tú và thuần khiết như một thiên thần xinh đẹp.
Anh tên là Duy Quân rất kiêu ngạo. Luôn nhìn cô không vừa mắt. Cô cũng không vừa mắt anh tí nào. Nhưng giương mặt kiêu ngao, lạnh lùng ấy thật hoàn mỹ. Không biết anh ta có chịu đổi nghề sang làm người mẫu khỏa thân không ta.
* * *
Anh không biết anh đã mơ giấc mơ xuân này bao nhiêu lần. Nghĩ đến người con gái đó anh lại bực mình. Hên là ba cô ta không giao lại công ty cho cô ta quản lý đó. Nếu không thì không biết công ty sẽ sập như thế nào? Một tuần. Không, vào tay một cô gái không có não thì chỉ một ngày thôi công ty sẽ bị thiệt hại mấy ngàn tỷ ấy chứ. Đồ ngực to hơn não mà.
May mà cô ta tự biết được sự kém cỏi của mình không đến phiền anh là tốt rồi.
Nhắc tào tháo là tào tháo xuất hiện liền.
Mà tại sao hôm nay cô ta lại lượn lờ ở công ty vậy. Chắc cô ta có mục đích.
Anh liếc mắt hỏi:
- Còn một tháng nữa mới đến họp cổ đông, cô đến đây làm gì?
Anh ta nghĩ anh ta là ai? Công ty nhà cô thì cô thích khi nào đến thì đến chứ.
- Tôi đến để tìm người.
- Cô tìm ai?
- Tôi tìm anh.
Không phải cô thật sự cần người mẫu nam gấp để nộp lên cho giáo sư thì còn lâu cô mới đến tìm giương mặt lạnh này. Anh ta thật kiêu ngạo.
- Tìm tôi có việc gì không?
Tôi tuy mặt dày nhưng cũng không thể đứng giữa hành lang công ty để nói chuyện, nơi này người đi đi lại lại thường xuyên.
- Có thể vào văn phòng nói chuyện không?
- Tôi và cô không có chuyện gì để nói. Anh lạnh lùng nhìn cô.
- Một là cô nói ở đây. Hai là thôi đi. Đừng có diễn trò trước mặt tôi.
Cô cười nhìn anh nói:
- Nếu anh không ngại tôi cũng không có việc gì phải ngại cả.
Cô suy nghĩ có nên nói hay không thì bị anh cắt ngang:
- Có gì thì cô nói lẹ đi tôi còn phải đi làm việc tôi không có rảnh như cô.
Anh đen mặt lại nói. Nhìn giương mặt bất cần đời đó của cô khiến anh vô cùng bực bội.
Tôi vòng tay trước ngực để lấy khí thế nói.
- Anh có thể làm người mẫu khỏa thân cho tôi được không?
Mọi người đều đổ ánh mắt về đây nhìn anh. Cô thật là mặt dày mà. Mở miệng nói những lời như thế mà không chút đỏ mặt. Chứng tỏ nó rất quen thuộc với cô. Điều này, làm anh tức giận hét lên:
- Cô bị điên rồi.
Anh ta làm cô sợ hãi.
- Anh không muốn làm thì thôi làm gì dữ vậy. Cô đã chuẩn bị tâm lý trước là anh ta sẽ không đồng ý. Nhưng cô rất ghét thái độ của anh ta.
Phải biết là cô phải lấy hết dũng cảm mặt dày đi hỏi một cái mặt lạnh, kiêu ngạo như anh. Biết vậy có rớt giải thưởng quốc tế cô cũng không thèm nhờ đến anh.
Cô không một chút suy nghĩ đã hét vào mặt anh ta.
- Được, tôi đi tìm người khác.
Nghe đến cô muốn đi tìm người khác làm mẫu khỏa thân là anh muốn điên lên. Không kịp suy nghĩ anh buột miệng nói:
- Được thôi.
Cô há hốc mồm. Anh ta thật sự đồng ý. Với con người tham tiền như anh thì cái giá sẽ rất đắt đỏ. Nhưng cô không quen biết ai ngoài anh ta cả.
- Bao nhiêu tiền?
Máu anh một lần nữa lên tới não.
- Trong vòng ba năm, cô không được can thiệp vào những quyết định của tôi ở công ty.
Cô tưởng gì. Cô cũng không muốn dính dáng đến công ty. Mặc cho anh ta quyết định. Cô biết một ngày còn có anh ta công ty nhà cô sẽ không bao giờ sập.
Cô cũng không biết tại sao anh ta lại cố chấp với công ty như vậy.
Mà cô phải công nhận anh ta đẹp một cách hoàn hảo. Gương mặt lạnh lùng như được điêu khắc ra, sống mũi cao, đôi mắt sắc lạnh càng làm khuôn mặt anh thêm hoàn hảo. Bắp tay sau áo sơ mi màu đen càng làm anh ta trong bí ẩn và kiêu ngạo.
Đôi chân cực kỳ dài và bắp chân cân xứng.
(T/g: Nuốt nước miếng)
Đôi mắt quyến rũ của cô nhìn anh đánh giá từ trên xuống dưới khiến anh cảm thấy thân dưới nóng bỏng. Như có một ngọn lửa bốc cháy. Ánh mắt sắc sảo và hàng mi dài cong vút di chuyển khắp người anh như một chiếc lông vũ nhẹ nhàng lướt qua da thịt của anh. Làm anh không thể kiềm chế được dục vọng của bản thân. Anh đỏ mặt quay lưng đi mặc cho cô gọi theo:
- Này, tôi chưa nói xong mà.
Tiếng anh vọng ra từ sau cánh cửa:
- Đợi tôi sắp xếp lịch rồi gọi cho cô.
Anh phải đi xả nước lạnh rồi. Sẽ có một ngày anh đặt cô dưới thân mà dùng sức làm cho đến khi cô khóc lóc xin tha mới thôi.
Chỉ có anh biết đằng sau lớp trang điểm đậm của cô là một gương mặt khác. Thanh tú và thuần khiết như một thiên thần xinh đẹp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.