Em Dâu Của Nam Chính Không Dễ Làm!
Chương 50
Dạ Bất Tư Ngữ
06/03/2021
Liên tục vài ngày , toàn bộ người Vô Hoa thôn , cùng với Huyền Vũ quân đều đang giúp đỡ tìm người .
Nhưng là thượng thiên giống như làm khó bọn họ , mưa lớn giống như bị điên vậy cứ rơi không ngừng .
Thời tiết như vậy ở trêи núi , tìm kiếm một cái người cố ý trốn tránh , căn bản khó càng thêm khó .
Rất nhiều người đều cảm thấy nếu như nàng muốn chạy trốn , thì cũng đã rời khỏi Vô Hoa thôn rồi .
Mặc dù nàng trời sinh thần lực , nhưng dù sao cũng chỉ là một nữ tử , nàng một mình trốn ở trong núi sâu khó tránh khỏi sẽ biết sợ hãi.
Sở Hủ cũng đã khuyên qua Sở Trác , nhưng là toàn bộ cơ bắp Sở Trác chính là không muốn nghe .
Sở Trác bởi vì khí cấp công tâm mà thổ huyết , về sau lại bởi vì đội mưa lên núi tìm người , mà bị nhiễm phong hàn nặng.
Sở Hủ không có cách nào nhìn Sở Trác tiếp tục hồ đồ , chỉ có thể dùng thủ đoạn cường ngạnh mang người xuống núi .
Hắn đã ở Vô Hoa thôn trì hoãn không ít thời gian , còn có rất nhiều việc đợi hắn làm .
Nay thế đạo đã triệt để rối loạn , Sở Hủ không yên lòng để cho Sở Trác ở lại một mình .
Cuối cùng Sở Hủ chỉ có thể hạ độc đệ đệ , trong đêm liền mang theo một nhà Sở gia ly khai .
*Hạ độc này chính là như kiểu đánh thuốc mê thôi ạ ( mình cũng không biết tại sao bản gốc lại sử dụng từ này)
*Ly khai : rời đi , rời khỏi …..
Kỳ thật bọn người Sở phu nhân cùng Sở Minh Yến , rất muốn ở lại cùng Sở Trác tiếp tục tìm kiếm Trần Y Y .
Nhưng là bọn họ biết nếu Trần Y Y đã quyết tâm muốn đi , coi như bọn họ có ở lại Trần Y Y cũng sẽ không gặp bọn họ .
Vân Bích và Kỳ Sinh không cùng đại bộ phận binh sĩ rời đi , mà muốn ở lại tiếp tục tại khu vực xung quanh tìm kiếm Trần Y Y .
Bọn họ không biết là , cũng không phải bọn họ tìm không thấy Trần Y Y .
Mà là đã có người đi trước một bước , đem người Trần Y Y đến giấu ở một địa phương bí mật hơn .
Người này không phải ai khác , chính là Thường thúc người đối với mấy ngọn núi ở Vô Hoa thôn vô cùng quen thuộc .
Thường thúc tuổi đã cao , từ rất nhỏ đã đi theo người nhà lên núi đi săn , hắn là người quen thuộc nhất với mấy ngọn núi ở Vô Hoa thôn .
Thường thúc sau khi biết Trần Y Y chạy trốn , liền mơ hồ đoán được Trần Y Y sẽ trốn ở trêи núi .
Hắn biết rõ địa hình xung quanh mấy ngọn núi này , cũng biết những địa phương mà người có thể trốn .
Cho nên hắn đã sớm lên núi tìm được Trần Y Y , sau đó liền mang theo Trần Y Y và tiểu thịt viên trốn đi .
Sau khi bọn người Sở Hủ rời đi , Thường thúc hỏi thăm ý kiến của Trần Y Y , hỏi nàng có nguyện ý gặp mặt Vân Bích hay không .
Trần Y Y suy tư một chút , vẫn là cự tuyệt .
Vân Bích đi theo bên cạnh Kỳ Sinh , mà kỳ sinh lại là gia nhân của Sở gia .
Nàng nếu là cùng Vân Bích gặp mặt , kỳ thực sẽ tự mình chui đầu vào lưới .
Trước đó nàng đã hạ quyết tâm rời khỏi Sở Trác , bây giờ cùng Vân Bích gặp mặt chẳng phải là phí công nhọc sức hay sao ?
Lúc này ở Vô Hoa thôn , đã có không ít người rời đi rồi .
Trong số những người này , đại đa số đều là người trẻ tuổi .
Bọn họ muốn thừa dịp thế đạo rối loạn , đi ra bên ngoài lang bạt .
Trong đó có người , muốn gia nhập Huyền Vũ quân , về sau đi theo Sở Hủ kiến công lập nghiệp .
* Kiến công lập nghiệp :tạo dựng sự nghiệp
Thường thúc bởi vì không yên lòng để Trần Y Y một mình , liền quyết định mang theo Trần Y Y cùng rời đi .
Mặc dù hắn không biết Trần Y Y , tại sao phải rời khỏi Sở gia ? Tại sao phải rời khỏi Sở nhị gia ?
Nhưng là hắn biết Trần Y Y không phải người có ý đồ xấu , nàng sỡ dĩ làm như vậy , nhất định là có nan ngôn chi ẩn của chính nàng .
*Nan ngôn chi ẩn : Nỗi niềm khó nói
Bằng không dựa trêи hiểu biết của Thường thúc về Trần Y Y , nàng nhất định sẽ không bỏ được Sở nhị mà rời đi .
Thường thúc xem Trần Y Y như khuê nữ đích thân mà đối đãi , khi tất cả mọi người đều cho rằng nàng chạy trốn cùng người khác , chỉ có Thường thúc cái gì cũng không hỏi mà đứng ở bên cạnh nàng .
Thường thúc âm thầm ủng hộ giúp đỡ nàng như vậy , làm Trần Y Y cảm thấy hết sức cảm động .
Trần Y Y kiếp trước thân duyên mỏng , sau khi xuyên qua , phụ thân nguyên chủ lại là cái người bất công.
Nàng không nghĩ đến ngay tại lúc này , sẽ có thêm một vị trưởng bối giống như phụ thân ruột thịt che chở cho nàng ?
Trong lúc nhất thời , nội tâm Trần Y Y tràn ngập trăm mối xúc cảm ngổn ngang .
Về sau Thường thúc nói không yên lòng để nàng lại một mình , muốn mang theo nàng cùng rời khỏi Vô Hoa thôn .
Trần Y Y không có cự tuyệt hảo ý của Thường thúc , nàng nghĩ Thường thúc ở Vô Hoa thôn cũng sẽ lẻ loi một mình .
*Hảo ý : ý tốt , thiện chí ….
Chẳng bằng nàng cùng đi theo , về sau Thường thúc già đi , nàng cũng có thể phụng dưỡng tuổi già cho Thường thúc .
Vì thế hai người thu thập một chút đồ , mang theo bài vị thê tử Thường thúc , cùng một chỗ lặng lẽ rời khỏi Vô Hoa thôn .
Trần Y Y lúc biết mình mang thai , đã là chuyện của ba tháng sau đó .
Ba tháng qua , nàng cùng Thường thúc hai người bôn ba khắp nơi . Căn bản không có thừa tinh lực , để ý đến tình trạng thân thể của bản thân .
Cho nên đại di mụ của nàng không đến , Trần Y Y cũng không có đặc biệt để ý .
*Đại di mụ : bà dì cả , kinh nguyệt …
Nàng còn tưởng rằng khoảng thời gian này trôi qua không tốt , cho nên cơ thể trở nên kém đi .
Dù sao trước khi xuyên qua , đại đi mụ của nàng đều là nhìn tâm tình mà đến.
Đối với chuyện này nàng đã thành thói quen , đại di mụ lúc tới đều không báo trước , lúc sớm lúc muộn thất thường , đều không phải chuyện gì đáng ngạc nhiên .
Nhưng mà Trần Y Y lại không nghĩ đến là , không phải là thân thể nàng trở nên kém đi , mà là ở trong bụng của nàng có một tiểu sinh mệnh .
Nói thật trong nháy mắt lúc nàng biết mình mang thai , phản ứng đầu tiên chính là đem đứa nhỏ bỏ đi .
Đầu tiên hiện tại khắp nơi đều rung chuyển bất ổn , bọn họ cũng không có một địa phương tuyệt đối an toàn , thật sự không là không thích hợp để nàng an tâm dưỡng thai sinh tiểu oa nhi .
*Tiểu oa nhi : bé con
Tiếp theo chính là bản thân Trần Y Y , chính nàng vẫn chưa có chuẩn bị sẵn sàng làm mẫu thân đâu .
Nhưng là lúc nàng thực sự muốn bỏ đi , trong đầu lại hiện ra khuôn mặt của Sở Trác .
Lúc Sở Trác khổ sở khoé mắt phiếm hồng , cả đôi mắt của hắn lại đẹp đến không chân thật .
Vừa nghĩ đến đứa con trong bụng nàng , khi sinh ra sẽ có một gương mặt nhỏ nhắn như Sở Trác , nó sẽ mềm mềm nhu nhu gọi nàng là mẫu thân , Trần Y Y nghĩ như vậy thực sự không nhẫn tâm được .
Cứ như vậy hết kéo lại kéo , bất tri bất giác bụng của nàng càng lúc càng lớn .
Nay đã là tháng một , thời tiết vẫn như cũ lạnh thấu xương .
Trần Y Y mặc quần áo vừa dày vừa nặng , cũng không có biện pháp che kín bụng đã to ra .
Thường thúc nhìn bộ dáng nàng một mực ưu sầu , nhịn không được lên tiếng nói :”Hiện tại tháng đã lớn, chính là muốn bỏ cũng không bỏ được nữa . Đã không thể bỏ , vậy liền giữ đi. Dù sao ta đây vẫn còn trẻ , ta về sau sẽ giúp ngươi nuôi cái tiểu hài tử này .”
Sau khi rời khỏi Vô Hoa thôn , Trần Y Y vì không muốn gây sự chú ý cho người khác , liền cùng Thường thúc giả bộ thành hai phụ tử .
* Phụ tử : cha con .
Về sau Trần Y Y mới biết được , Thường thúc vốn là có một cái nữ nhi , đáng tiếc nữ nhi còn chưa kịp chào đời , thê tử và nữ nhi của hắn liền cùng một chỗ mà qua đời .
Thường thúc nói dựa trêи tuổi tác mà tính ra , nữ nhi của hắn nếu còn sống , tuổi tác cùng Trần Y Y không có chênh lệch nhiều .
Cũng đã đến tuổi lập gia đình , sinh con dưỡng cái .
Thường thúc mỗi khi nói đến thê tử của mình , ánh mắt liền nhịn không được trở nên thập phần ưu thương .
Trần Y Y biết thường thúc đối tốt với mình, kỳ thật nó là một loại tình cảm được gửi gắm .
Trần Y Y nghe thường thúc nói , nhịn không được lộ ra một nụ cười khổ .
Nàng vốn là đã gả cho người ta , lúc đi ngay cả thư hưu thê cũng không dám lấy , về sau nếu muốn tái giá sợ là rất khó .
*Thư hưu thê : giống giấy ly hôn
Nay trong bụng lại đang mang một cái tiểu oa nhi …..
Haiz , thôi kệ vậy .
Cùng lắm thì về sau sẽ không sẽ không gả nữa , dù sao thì nàng cũng đâu nhất thiết phải gả .
Đời người có đủ loại cách sống , chỉ cần cuộc sống của mình trôi quá tốt , kỳ thật một mình cũng không là gì cả .
Huống hồ nàng cũng không phải một mình , nàng hiện tại có một người phụ thân , còn có một cái tiểu oa nhi ….
Trần Y Y sau khi nghĩ thông suốt , lập tức thay đổi vẻ mặt ủ rũ trước đó , bắt đầu nghĩ đủ loại biện pháp để nuôi tiểu oa nhi trong bụng .
Bởi vì Trần Y Y bụng lớn , Thường thúc cảm thấy Trần Y Y không thích hợp bôn ba ở bên ngoài , nên hai người quyết định dừng chân ở cái thôn gần đây .
Quanh đây có mấy cái thôn , Thường thúc tự mình đến mấy cái thôn nghe ngóng một phen , muốn tìm một căn nhà tốt một chút , hàng xóm tốt có thể dễ dàng chung đụng .
Thường thúc nhìn trúng hai cái địa phương thôn , về sau liền dẫn Trần Y Y đến xem nhà .
Nhưng là làm cho Trần Y Y không nghĩ tới là , lúc Trần Y Y đang xem nhà thì tình cờ gặp lại một vị tiểu cố nhân .
Cái tiểu cố nhân này không phải ai khác , chính là lúc ở Minh An thành , là một trong những tiểu ăn mày giúp Trần Y Y lấy đá đánh người .
Cái tiểu ăn mày này gọi là Tiểu Ngư , là một tiểu tử da ngăm đen tầm tám chín tuổi .
Vào giờ tý Thường thúc mang theo Trần Y Y đi vào thôn , hắn đã sớm nhìn thấy Trần Y Y .
Hắn cảm thấy Trần Y Y nhìn rất quen thuộc , nhưng lại một mực không dám tiến lên phía trước nhận người .
Bởi vì bây giờ Trần Y Y đang mang thai , cả người đều mập lên không ít , tăng thêm nàng tận lực ở trêи mặt vẽ đầy rỗ . Tiểu Ngư mới không dám tới nhận người , sợ mình không cẩn thận nhận lầm người .
Hắn đi theo sau lưng Trần Y Y thật lâu , sau khi nghe được Trần Y Y nói chuyện , mới rốt cuộc xác định mình không có nhận lầm người .
Về sau Tiểu Ngư liền mang theo Thường thúc và Trần Y Y , trực tiếp đến chỗ hắn ở .
Ngay từ đầu Trần Y Y không muốn phiền toái một đứa hài tử như Tiểu Ngư , bọn họ hoàn toàn có thể tự tìm chỗ ở mới cho mình .
Thế nhưng về sau Trần Y Y cùng Thường thúc , thấy trong nhà chỉ có ba đứa hài tử , thế này mới quyết định tạm thời ở lại đây trước , những chuyện khác về sau sẽ tính tiếp .
Bởi vì hiện nay thế đạo bên ngoài rối loạn , bọn họ ở lại đây có thể chiếu cố mấy hài tử kia một chút.
Trong số ba đứa hài tử , Tiểu Ngư là lão nhị , đứa lớn nhất mười ba tuổi , đứa nhỏ nhất cũng chỉ mới có năm tuổi .
Lúc trước Trần Y Y có nói với Tiểu Ngư rằng , sau khi bọn hắn đã rời khỏi Minh An thành , thì hãy tìm một cái địa phương vắng vẻ mà ẩn núp .
Trong đó có một bộ phận tên ăn mày , không có nghe theo lời Trần Y Y nói .
Bọn hắn từ một đám lớn tên ăn mày , cuối cùng chia thành mấy phần nhỏ vụn vụn vặt vặt .
Tiểu ngư nhất quyết nghe lời Trần Y Y , hắn mang đệ đệ nhỏ tuổi , đi theo Đại Lưu ca cùng một chỗ đến nơi này .
Về sau nghe nói bên ngoài triệt để rối loạn , thật nhiều người không chết thì cũng bị thương nặng .
Tiểu Ngư lúc ấy cảm thấy thập phần may mắn vì đã nghe theo Trần Y Y , mới không có bị chiến loạn bên ngoài liên lụy .
Ban đêm vào cái ngày mà Trần Y Y vừa mới ở lại , Tiểu Ngư nhịn không được nói :” Phu nhân , Tiểu Ngư nói một câu này không dễ nghe , lâu như vậy không có gặp phụ nhân làm sao béo lên nhiều như thế ?”
Trần Y Y nghe vậy thì bật cười mở miệng nói :” Không phải đã nói với ngươi rồi sao ? Hiện tại ta không phải là phu nhân gì kia nữa , các ngươi về sau đều phải gọi ta là tỷ tỷ . ”
Tiểu Ngư cười hắc hắc , có chút ngượng ngùng kêu một tiếng tỷ tỷ.
Trần Y Y cùng ba đứa hài tử giải thích nói :” Trong bụng tỷ tỷ có tiểu bảo bảo , cho nên mới trở nên béo như vậy . ”
Kỳ thật hiện tại Trần Y Y mang thai cũng không béo lên bao nhiêu .
Nàng bởi vì biết Sở Trác là trời sinh thể hàn , liền sợ tiểu oa nhi trong bụng di truyền thể chất của hắn .
Cho nên mới đem mình từ trong ra ngoài quấn ba lớp , cho dù nàng không cảm thấy lạnh cũng phải bao bọc bụng lại .
Chính là bởi vì như vậy , nàng bây giờ nhìn giống như một cái người mập mạp hành động chậm chạp .
Bai cái hài tử ngoại trừ một tiểu gia hoả có chút ngốc , hai cái đứa hài tử còn lại đều hết sức thành thật .
Sau khi biết rõ Trần Y Y mang thai , mỗi ngày đều nghĩ biện pháp muốn cho Trần Y Y ăn ngon để bồi bổ thân thể .
Nhưng là ba người bọn hắn cũng chỉ là đứa hài tử , trêи người nguyên bản không có nhiều tiền , lại bởi vì mua căn nhà này mà tiêu hết .
Trước khi bọn người Trần Y Y đến , bọn hắn muốn ăn uống no đủ cũng rất khó khăn .
Nay căn bản không có biện pháp , để cho Trần Y Y ăn món ngon hơn .
Hai cái đứa hài tử lớn cảm thấy thật sầu muộn , nhưng là bọn hắn sầu muộn không bao lâu , thì Thường thúc đã giải quyết vấn đề cho bọn hắn .
Thường thúc bởi vì trong nhà không có ai , một cái hán tử cũng không có hao phí bao nhiêu tiền , cho nên đã tích góp được không ít bạc .
Nay bọn hắn đã rốt cuộc đã dàn xếp xong , ngày hôm sau hắn liền mang theo đứa hài tử lớn nhất , đến thị trấn gần đó mua một ít đồ vật thiết yếu .
Bởi vì khắp nơi chiến loạn , giá cả rất nhiều thứ , đều tăng lên gấp bội .
Nhất là các loại lương thực , một cân gạo thông thường đã tăng gấp mười lần .
Thường thúc chuyến này đi ra ngoài , mua đại đa số đều là lương thực , cho nên bạc trong túi đã giảm đi nhanh chóng .
Bất quá hắn cũng không lo vấn đề bạc , bạc của hắn dùng hết , thì chỗ của khuê nữ vẫn còn có bạc .
*Khuê nữ : con gái
Nay Trần Y Y đang mang thai , cuộc sống bọn họ mặc dù trôi qua cực khổ , nhưng trêи phương diện ăn uống cũng không để Trần Y Y mảy may chịu chút ủy khuất nào .
Nhưng mà Trần Y Y cũng không cảm thấy mình cực khổ gì , nàng mỗi ngày đều trải qua cuộc sống áo tới đưa tay cơm đến há miệng .
*Áo tới đưa tay cơm đưa tới miệng : chỉ cuộc sống đầy đủ , có người hầu kẻ hạ , cơm bưng nước rót .
Một nhà lớn nhỏ , cả ngày vây quanh nàng đi tới đi lui , nàng còn có gì cảm thấy khổ sở ?
Duy nhất trải qua cuộc sống không tốt , thì phải nói đến tiểu thịt viên của Trần Y Y .
Tiểu thịt viên cũng không phải vì bôn ba bên ngoài mà gầy xuống , nó vẫn như cũ là cái cẩu tử tròn vo .
Bởi vì bộ dáng của nó quá béo , không ít người trong làng nhìn chằm chằm nó mà chảy nước miếng .
Tiểu Ngư lo lắng nó bị người ta bắt làm thịt , liền tìm một sợi dây thừng đem cẩu tử buộc lại ở trong nhà .
Tiểu thịt viên mỗi ngày đều dựa vào cổng , một mặt đau thương nhìn cẩu tử bên ngoài hiên ngang đi ngang qua , nhịn không vẻ mặt vừa hâm mộ vừa ghen ghét mà chảy nước mắt .
Thời gian nhanh chóng trôi qua , nháy mắt liền đến tháng sáu .
Vào đêm Trần Y Y sinh con , tiểu thôn cũng ầm ĩ cả một đêm .
Đệ đệ Tiểu Ngư ngày bình thường ngơ ngác , luôn luôn không nói một lời , nhưng tối hôm đó lại phá lệ ầm ĩ .
Đại khái là chuyện Trần Y Y hạ sinh bánh bao gây động tĩnh quá lớn mà bị hù doạ , hắn nhìn người lớn chung quanh thập phần bận rộn , bèn dùng tiểu cuống họng của mình theo Trần Y Y cùng một chỗ gào thét .
Vốn là Trần Y Y đau đến không có khí lực , đang nghĩ đến có nên dùng viên đan dược cuối cùng ăn hết luôn không .
Lại nghe thấy bên ngoài cửa sổ đệ đệ của Tiểu Ngư khóc lóc so với nàng càng thảm hơn , thật giống như người sinh con không phải là nàng mà là hắn .
Trần Y Y lúc đó nhịn không được , liền phụt một tiếng nở nụ cười .
Lại không nghĩ tới nàng chỉ cười một tiếng như thế , lại đem tiểu oa nhi làm tổ trong bụng nàng chậm chạp không muốn ra liền chui ra rồi ?
Tiểu gia hoa là một cái nữ oa đỏ au , bởi vì bọn người Trần Y Y nuôi tốt , cho nên vừa sinh ra đã nặng bảy cân .
* Nữ oa : ý nói em bé là con gái .
* Bảy cân : 3,5kg
Bởi vì thời điểm nha đầu ra đời , Trần Y Y vẫn còn đang cười .
Thời điểm mẫu thân nàng khóc lóc hô hào nàng không nguyện ý ra , kết quả Trận Y Y vừa cười một tiếng liền ngoan ngoãn ra .
Bọn họ đều nói tiểu oa nhi này lúc trưởng thành , nhất định là một đứa hài tử hiếu động người gặp người thích .
Nhưng Trần Y Y lại không cho là như vậy , nàng luôn cảm thấy tiểu oa nhi này nếu nuôi không tốt , về sau nhất định so với vị phụ thân kia của bé càng yếu ớt hơn .
Nhưng là thượng thiên giống như làm khó bọn họ , mưa lớn giống như bị điên vậy cứ rơi không ngừng .
Thời tiết như vậy ở trêи núi , tìm kiếm một cái người cố ý trốn tránh , căn bản khó càng thêm khó .
Rất nhiều người đều cảm thấy nếu như nàng muốn chạy trốn , thì cũng đã rời khỏi Vô Hoa thôn rồi .
Mặc dù nàng trời sinh thần lực , nhưng dù sao cũng chỉ là một nữ tử , nàng một mình trốn ở trong núi sâu khó tránh khỏi sẽ biết sợ hãi.
Sở Hủ cũng đã khuyên qua Sở Trác , nhưng là toàn bộ cơ bắp Sở Trác chính là không muốn nghe .
Sở Trác bởi vì khí cấp công tâm mà thổ huyết , về sau lại bởi vì đội mưa lên núi tìm người , mà bị nhiễm phong hàn nặng.
Sở Hủ không có cách nào nhìn Sở Trác tiếp tục hồ đồ , chỉ có thể dùng thủ đoạn cường ngạnh mang người xuống núi .
Hắn đã ở Vô Hoa thôn trì hoãn không ít thời gian , còn có rất nhiều việc đợi hắn làm .
Nay thế đạo đã triệt để rối loạn , Sở Hủ không yên lòng để cho Sở Trác ở lại một mình .
Cuối cùng Sở Hủ chỉ có thể hạ độc đệ đệ , trong đêm liền mang theo một nhà Sở gia ly khai .
*Hạ độc này chính là như kiểu đánh thuốc mê thôi ạ ( mình cũng không biết tại sao bản gốc lại sử dụng từ này)
*Ly khai : rời đi , rời khỏi …..
Kỳ thật bọn người Sở phu nhân cùng Sở Minh Yến , rất muốn ở lại cùng Sở Trác tiếp tục tìm kiếm Trần Y Y .
Nhưng là bọn họ biết nếu Trần Y Y đã quyết tâm muốn đi , coi như bọn họ có ở lại Trần Y Y cũng sẽ không gặp bọn họ .
Vân Bích và Kỳ Sinh không cùng đại bộ phận binh sĩ rời đi , mà muốn ở lại tiếp tục tại khu vực xung quanh tìm kiếm Trần Y Y .
Bọn họ không biết là , cũng không phải bọn họ tìm không thấy Trần Y Y .
Mà là đã có người đi trước một bước , đem người Trần Y Y đến giấu ở một địa phương bí mật hơn .
Người này không phải ai khác , chính là Thường thúc người đối với mấy ngọn núi ở Vô Hoa thôn vô cùng quen thuộc .
Thường thúc tuổi đã cao , từ rất nhỏ đã đi theo người nhà lên núi đi săn , hắn là người quen thuộc nhất với mấy ngọn núi ở Vô Hoa thôn .
Thường thúc sau khi biết Trần Y Y chạy trốn , liền mơ hồ đoán được Trần Y Y sẽ trốn ở trêи núi .
Hắn biết rõ địa hình xung quanh mấy ngọn núi này , cũng biết những địa phương mà người có thể trốn .
Cho nên hắn đã sớm lên núi tìm được Trần Y Y , sau đó liền mang theo Trần Y Y và tiểu thịt viên trốn đi .
Sau khi bọn người Sở Hủ rời đi , Thường thúc hỏi thăm ý kiến của Trần Y Y , hỏi nàng có nguyện ý gặp mặt Vân Bích hay không .
Trần Y Y suy tư một chút , vẫn là cự tuyệt .
Vân Bích đi theo bên cạnh Kỳ Sinh , mà kỳ sinh lại là gia nhân của Sở gia .
Nàng nếu là cùng Vân Bích gặp mặt , kỳ thực sẽ tự mình chui đầu vào lưới .
Trước đó nàng đã hạ quyết tâm rời khỏi Sở Trác , bây giờ cùng Vân Bích gặp mặt chẳng phải là phí công nhọc sức hay sao ?
Lúc này ở Vô Hoa thôn , đã có không ít người rời đi rồi .
Trong số những người này , đại đa số đều là người trẻ tuổi .
Bọn họ muốn thừa dịp thế đạo rối loạn , đi ra bên ngoài lang bạt .
Trong đó có người , muốn gia nhập Huyền Vũ quân , về sau đi theo Sở Hủ kiến công lập nghiệp .
* Kiến công lập nghiệp :tạo dựng sự nghiệp
Thường thúc bởi vì không yên lòng để Trần Y Y một mình , liền quyết định mang theo Trần Y Y cùng rời đi .
Mặc dù hắn không biết Trần Y Y , tại sao phải rời khỏi Sở gia ? Tại sao phải rời khỏi Sở nhị gia ?
Nhưng là hắn biết Trần Y Y không phải người có ý đồ xấu , nàng sỡ dĩ làm như vậy , nhất định là có nan ngôn chi ẩn của chính nàng .
*Nan ngôn chi ẩn : Nỗi niềm khó nói
Bằng không dựa trêи hiểu biết của Thường thúc về Trần Y Y , nàng nhất định sẽ không bỏ được Sở nhị mà rời đi .
Thường thúc xem Trần Y Y như khuê nữ đích thân mà đối đãi , khi tất cả mọi người đều cho rằng nàng chạy trốn cùng người khác , chỉ có Thường thúc cái gì cũng không hỏi mà đứng ở bên cạnh nàng .
Thường thúc âm thầm ủng hộ giúp đỡ nàng như vậy , làm Trần Y Y cảm thấy hết sức cảm động .
Trần Y Y kiếp trước thân duyên mỏng , sau khi xuyên qua , phụ thân nguyên chủ lại là cái người bất công.
Nàng không nghĩ đến ngay tại lúc này , sẽ có thêm một vị trưởng bối giống như phụ thân ruột thịt che chở cho nàng ?
Trong lúc nhất thời , nội tâm Trần Y Y tràn ngập trăm mối xúc cảm ngổn ngang .
Về sau Thường thúc nói không yên lòng để nàng lại một mình , muốn mang theo nàng cùng rời khỏi Vô Hoa thôn .
Trần Y Y không có cự tuyệt hảo ý của Thường thúc , nàng nghĩ Thường thúc ở Vô Hoa thôn cũng sẽ lẻ loi một mình .
*Hảo ý : ý tốt , thiện chí ….
Chẳng bằng nàng cùng đi theo , về sau Thường thúc già đi , nàng cũng có thể phụng dưỡng tuổi già cho Thường thúc .
Vì thế hai người thu thập một chút đồ , mang theo bài vị thê tử Thường thúc , cùng một chỗ lặng lẽ rời khỏi Vô Hoa thôn .
Trần Y Y lúc biết mình mang thai , đã là chuyện của ba tháng sau đó .
Ba tháng qua , nàng cùng Thường thúc hai người bôn ba khắp nơi . Căn bản không có thừa tinh lực , để ý đến tình trạng thân thể của bản thân .
Cho nên đại di mụ của nàng không đến , Trần Y Y cũng không có đặc biệt để ý .
*Đại di mụ : bà dì cả , kinh nguyệt …
Nàng còn tưởng rằng khoảng thời gian này trôi qua không tốt , cho nên cơ thể trở nên kém đi .
Dù sao trước khi xuyên qua , đại đi mụ của nàng đều là nhìn tâm tình mà đến.
Đối với chuyện này nàng đã thành thói quen , đại di mụ lúc tới đều không báo trước , lúc sớm lúc muộn thất thường , đều không phải chuyện gì đáng ngạc nhiên .
Nhưng mà Trần Y Y lại không nghĩ đến là , không phải là thân thể nàng trở nên kém đi , mà là ở trong bụng của nàng có một tiểu sinh mệnh .
Nói thật trong nháy mắt lúc nàng biết mình mang thai , phản ứng đầu tiên chính là đem đứa nhỏ bỏ đi .
Đầu tiên hiện tại khắp nơi đều rung chuyển bất ổn , bọn họ cũng không có một địa phương tuyệt đối an toàn , thật sự không là không thích hợp để nàng an tâm dưỡng thai sinh tiểu oa nhi .
*Tiểu oa nhi : bé con
Tiếp theo chính là bản thân Trần Y Y , chính nàng vẫn chưa có chuẩn bị sẵn sàng làm mẫu thân đâu .
Nhưng là lúc nàng thực sự muốn bỏ đi , trong đầu lại hiện ra khuôn mặt của Sở Trác .
Lúc Sở Trác khổ sở khoé mắt phiếm hồng , cả đôi mắt của hắn lại đẹp đến không chân thật .
Vừa nghĩ đến đứa con trong bụng nàng , khi sinh ra sẽ có một gương mặt nhỏ nhắn như Sở Trác , nó sẽ mềm mềm nhu nhu gọi nàng là mẫu thân , Trần Y Y nghĩ như vậy thực sự không nhẫn tâm được .
Cứ như vậy hết kéo lại kéo , bất tri bất giác bụng của nàng càng lúc càng lớn .
Nay đã là tháng một , thời tiết vẫn như cũ lạnh thấu xương .
Trần Y Y mặc quần áo vừa dày vừa nặng , cũng không có biện pháp che kín bụng đã to ra .
Thường thúc nhìn bộ dáng nàng một mực ưu sầu , nhịn không được lên tiếng nói :”Hiện tại tháng đã lớn, chính là muốn bỏ cũng không bỏ được nữa . Đã không thể bỏ , vậy liền giữ đi. Dù sao ta đây vẫn còn trẻ , ta về sau sẽ giúp ngươi nuôi cái tiểu hài tử này .”
Sau khi rời khỏi Vô Hoa thôn , Trần Y Y vì không muốn gây sự chú ý cho người khác , liền cùng Thường thúc giả bộ thành hai phụ tử .
* Phụ tử : cha con .
Về sau Trần Y Y mới biết được , Thường thúc vốn là có một cái nữ nhi , đáng tiếc nữ nhi còn chưa kịp chào đời , thê tử và nữ nhi của hắn liền cùng một chỗ mà qua đời .
Thường thúc nói dựa trêи tuổi tác mà tính ra , nữ nhi của hắn nếu còn sống , tuổi tác cùng Trần Y Y không có chênh lệch nhiều .
Cũng đã đến tuổi lập gia đình , sinh con dưỡng cái .
Thường thúc mỗi khi nói đến thê tử của mình , ánh mắt liền nhịn không được trở nên thập phần ưu thương .
Trần Y Y biết thường thúc đối tốt với mình, kỳ thật nó là một loại tình cảm được gửi gắm .
Trần Y Y nghe thường thúc nói , nhịn không được lộ ra một nụ cười khổ .
Nàng vốn là đã gả cho người ta , lúc đi ngay cả thư hưu thê cũng không dám lấy , về sau nếu muốn tái giá sợ là rất khó .
*Thư hưu thê : giống giấy ly hôn
Nay trong bụng lại đang mang một cái tiểu oa nhi …..
Haiz , thôi kệ vậy .
Cùng lắm thì về sau sẽ không sẽ không gả nữa , dù sao thì nàng cũng đâu nhất thiết phải gả .
Đời người có đủ loại cách sống , chỉ cần cuộc sống của mình trôi quá tốt , kỳ thật một mình cũng không là gì cả .
Huống hồ nàng cũng không phải một mình , nàng hiện tại có một người phụ thân , còn có một cái tiểu oa nhi ….
Trần Y Y sau khi nghĩ thông suốt , lập tức thay đổi vẻ mặt ủ rũ trước đó , bắt đầu nghĩ đủ loại biện pháp để nuôi tiểu oa nhi trong bụng .
Bởi vì Trần Y Y bụng lớn , Thường thúc cảm thấy Trần Y Y không thích hợp bôn ba ở bên ngoài , nên hai người quyết định dừng chân ở cái thôn gần đây .
Quanh đây có mấy cái thôn , Thường thúc tự mình đến mấy cái thôn nghe ngóng một phen , muốn tìm một căn nhà tốt một chút , hàng xóm tốt có thể dễ dàng chung đụng .
Thường thúc nhìn trúng hai cái địa phương thôn , về sau liền dẫn Trần Y Y đến xem nhà .
Nhưng là làm cho Trần Y Y không nghĩ tới là , lúc Trần Y Y đang xem nhà thì tình cờ gặp lại một vị tiểu cố nhân .
Cái tiểu cố nhân này không phải ai khác , chính là lúc ở Minh An thành , là một trong những tiểu ăn mày giúp Trần Y Y lấy đá đánh người .
Cái tiểu ăn mày này gọi là Tiểu Ngư , là một tiểu tử da ngăm đen tầm tám chín tuổi .
Vào giờ tý Thường thúc mang theo Trần Y Y đi vào thôn , hắn đã sớm nhìn thấy Trần Y Y .
Hắn cảm thấy Trần Y Y nhìn rất quen thuộc , nhưng lại một mực không dám tiến lên phía trước nhận người .
Bởi vì bây giờ Trần Y Y đang mang thai , cả người đều mập lên không ít , tăng thêm nàng tận lực ở trêи mặt vẽ đầy rỗ . Tiểu Ngư mới không dám tới nhận người , sợ mình không cẩn thận nhận lầm người .
Hắn đi theo sau lưng Trần Y Y thật lâu , sau khi nghe được Trần Y Y nói chuyện , mới rốt cuộc xác định mình không có nhận lầm người .
Về sau Tiểu Ngư liền mang theo Thường thúc và Trần Y Y , trực tiếp đến chỗ hắn ở .
Ngay từ đầu Trần Y Y không muốn phiền toái một đứa hài tử như Tiểu Ngư , bọn họ hoàn toàn có thể tự tìm chỗ ở mới cho mình .
Thế nhưng về sau Trần Y Y cùng Thường thúc , thấy trong nhà chỉ có ba đứa hài tử , thế này mới quyết định tạm thời ở lại đây trước , những chuyện khác về sau sẽ tính tiếp .
Bởi vì hiện nay thế đạo bên ngoài rối loạn , bọn họ ở lại đây có thể chiếu cố mấy hài tử kia một chút.
Trong số ba đứa hài tử , Tiểu Ngư là lão nhị , đứa lớn nhất mười ba tuổi , đứa nhỏ nhất cũng chỉ mới có năm tuổi .
Lúc trước Trần Y Y có nói với Tiểu Ngư rằng , sau khi bọn hắn đã rời khỏi Minh An thành , thì hãy tìm một cái địa phương vắng vẻ mà ẩn núp .
Trong đó có một bộ phận tên ăn mày , không có nghe theo lời Trần Y Y nói .
Bọn hắn từ một đám lớn tên ăn mày , cuối cùng chia thành mấy phần nhỏ vụn vụn vặt vặt .
Tiểu ngư nhất quyết nghe lời Trần Y Y , hắn mang đệ đệ nhỏ tuổi , đi theo Đại Lưu ca cùng một chỗ đến nơi này .
Về sau nghe nói bên ngoài triệt để rối loạn , thật nhiều người không chết thì cũng bị thương nặng .
Tiểu Ngư lúc ấy cảm thấy thập phần may mắn vì đã nghe theo Trần Y Y , mới không có bị chiến loạn bên ngoài liên lụy .
Ban đêm vào cái ngày mà Trần Y Y vừa mới ở lại , Tiểu Ngư nhịn không được nói :” Phu nhân , Tiểu Ngư nói một câu này không dễ nghe , lâu như vậy không có gặp phụ nhân làm sao béo lên nhiều như thế ?”
Trần Y Y nghe vậy thì bật cười mở miệng nói :” Không phải đã nói với ngươi rồi sao ? Hiện tại ta không phải là phu nhân gì kia nữa , các ngươi về sau đều phải gọi ta là tỷ tỷ . ”
Tiểu Ngư cười hắc hắc , có chút ngượng ngùng kêu một tiếng tỷ tỷ.
Trần Y Y cùng ba đứa hài tử giải thích nói :” Trong bụng tỷ tỷ có tiểu bảo bảo , cho nên mới trở nên béo như vậy . ”
Kỳ thật hiện tại Trần Y Y mang thai cũng không béo lên bao nhiêu .
Nàng bởi vì biết Sở Trác là trời sinh thể hàn , liền sợ tiểu oa nhi trong bụng di truyền thể chất của hắn .
Cho nên mới đem mình từ trong ra ngoài quấn ba lớp , cho dù nàng không cảm thấy lạnh cũng phải bao bọc bụng lại .
Chính là bởi vì như vậy , nàng bây giờ nhìn giống như một cái người mập mạp hành động chậm chạp .
Bai cái hài tử ngoại trừ một tiểu gia hoả có chút ngốc , hai cái đứa hài tử còn lại đều hết sức thành thật .
Sau khi biết rõ Trần Y Y mang thai , mỗi ngày đều nghĩ biện pháp muốn cho Trần Y Y ăn ngon để bồi bổ thân thể .
Nhưng là ba người bọn hắn cũng chỉ là đứa hài tử , trêи người nguyên bản không có nhiều tiền , lại bởi vì mua căn nhà này mà tiêu hết .
Trước khi bọn người Trần Y Y đến , bọn hắn muốn ăn uống no đủ cũng rất khó khăn .
Nay căn bản không có biện pháp , để cho Trần Y Y ăn món ngon hơn .
Hai cái đứa hài tử lớn cảm thấy thật sầu muộn , nhưng là bọn hắn sầu muộn không bao lâu , thì Thường thúc đã giải quyết vấn đề cho bọn hắn .
Thường thúc bởi vì trong nhà không có ai , một cái hán tử cũng không có hao phí bao nhiêu tiền , cho nên đã tích góp được không ít bạc .
Nay bọn hắn đã rốt cuộc đã dàn xếp xong , ngày hôm sau hắn liền mang theo đứa hài tử lớn nhất , đến thị trấn gần đó mua một ít đồ vật thiết yếu .
Bởi vì khắp nơi chiến loạn , giá cả rất nhiều thứ , đều tăng lên gấp bội .
Nhất là các loại lương thực , một cân gạo thông thường đã tăng gấp mười lần .
Thường thúc chuyến này đi ra ngoài , mua đại đa số đều là lương thực , cho nên bạc trong túi đã giảm đi nhanh chóng .
Bất quá hắn cũng không lo vấn đề bạc , bạc của hắn dùng hết , thì chỗ của khuê nữ vẫn còn có bạc .
*Khuê nữ : con gái
Nay Trần Y Y đang mang thai , cuộc sống bọn họ mặc dù trôi qua cực khổ , nhưng trêи phương diện ăn uống cũng không để Trần Y Y mảy may chịu chút ủy khuất nào .
Nhưng mà Trần Y Y cũng không cảm thấy mình cực khổ gì , nàng mỗi ngày đều trải qua cuộc sống áo tới đưa tay cơm đến há miệng .
*Áo tới đưa tay cơm đưa tới miệng : chỉ cuộc sống đầy đủ , có người hầu kẻ hạ , cơm bưng nước rót .
Một nhà lớn nhỏ , cả ngày vây quanh nàng đi tới đi lui , nàng còn có gì cảm thấy khổ sở ?
Duy nhất trải qua cuộc sống không tốt , thì phải nói đến tiểu thịt viên của Trần Y Y .
Tiểu thịt viên cũng không phải vì bôn ba bên ngoài mà gầy xuống , nó vẫn như cũ là cái cẩu tử tròn vo .
Bởi vì bộ dáng của nó quá béo , không ít người trong làng nhìn chằm chằm nó mà chảy nước miếng .
Tiểu Ngư lo lắng nó bị người ta bắt làm thịt , liền tìm một sợi dây thừng đem cẩu tử buộc lại ở trong nhà .
Tiểu thịt viên mỗi ngày đều dựa vào cổng , một mặt đau thương nhìn cẩu tử bên ngoài hiên ngang đi ngang qua , nhịn không vẻ mặt vừa hâm mộ vừa ghen ghét mà chảy nước mắt .
Thời gian nhanh chóng trôi qua , nháy mắt liền đến tháng sáu .
Vào đêm Trần Y Y sinh con , tiểu thôn cũng ầm ĩ cả một đêm .
Đệ đệ Tiểu Ngư ngày bình thường ngơ ngác , luôn luôn không nói một lời , nhưng tối hôm đó lại phá lệ ầm ĩ .
Đại khái là chuyện Trần Y Y hạ sinh bánh bao gây động tĩnh quá lớn mà bị hù doạ , hắn nhìn người lớn chung quanh thập phần bận rộn , bèn dùng tiểu cuống họng của mình theo Trần Y Y cùng một chỗ gào thét .
Vốn là Trần Y Y đau đến không có khí lực , đang nghĩ đến có nên dùng viên đan dược cuối cùng ăn hết luôn không .
Lại nghe thấy bên ngoài cửa sổ đệ đệ của Tiểu Ngư khóc lóc so với nàng càng thảm hơn , thật giống như người sinh con không phải là nàng mà là hắn .
Trần Y Y lúc đó nhịn không được , liền phụt một tiếng nở nụ cười .
Lại không nghĩ tới nàng chỉ cười một tiếng như thế , lại đem tiểu oa nhi làm tổ trong bụng nàng chậm chạp không muốn ra liền chui ra rồi ?
Tiểu gia hoa là một cái nữ oa đỏ au , bởi vì bọn người Trần Y Y nuôi tốt , cho nên vừa sinh ra đã nặng bảy cân .
* Nữ oa : ý nói em bé là con gái .
* Bảy cân : 3,5kg
Bởi vì thời điểm nha đầu ra đời , Trần Y Y vẫn còn đang cười .
Thời điểm mẫu thân nàng khóc lóc hô hào nàng không nguyện ý ra , kết quả Trận Y Y vừa cười một tiếng liền ngoan ngoãn ra .
Bọn họ đều nói tiểu oa nhi này lúc trưởng thành , nhất định là một đứa hài tử hiếu động người gặp người thích .
Nhưng Trần Y Y lại không cho là như vậy , nàng luôn cảm thấy tiểu oa nhi này nếu nuôi không tốt , về sau nhất định so với vị phụ thân kia của bé càng yếu ớt hơn .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.