Chương 140: CP Khổng Dung
Điềm Thố Ngư
08/08/2022
Hôm sau là ngày gặp mặt trước của hội tuyển thủ minh tinh trong .
Nói là tuyển thủ minh tinh nhưng thật ra cũng chẳng phải minh tinh gì, giới mỹ thuật vốn chẳng có liên quan gì tới ngành giải trí, lượng fan hâm mộ cũng ít, chẳng qua là có một chút fan hâm mộ hoặc hoạ sĩ thiên tài trẻ tuổi mà thôi.
Chương trình phân ra năm lĩnh vực hội hoạ, cũng mời năm tuyển thủ minh tinh cho từng lĩnh vực.
Thường Lê đại diện tranh sơn dầu, Trần Tiềm Nhượng đại diện tranh Trung Quốc, Lâm Thành đại diện tranh màu nước, Trần Thuyên đại diện tranh điêu khắc, còn Bánh Su Kem thì đại diện tranh hoạt hình.
Trong năm người, Lâm Thành lớn tuổi nhất, số lượng fan hâm mộ còn nhiều hơn cả bốn người họ cộng lại, bởi vì bận lịch trình nên hôm nay anh ấy vẫn chưa tới.
Trần Tiềm Nhượng cũng được tính là người nổi tiếng, cũng có chút fan hâm mộ, còn Bánh Su Kem thì đã xuất bản một bộ truyện tranh không màu, Bánh Su Kem là biệt hiệu cũng như bút danh của cô, tuy danh tiếng không cao, nhưng bởi vì phong cách truyện tranh độc đáo nên cũng thu hút một lượng fan ổn định.
Thường Lê và Trần Thuyên xem như là nghiệp dư nhất trong năm người.
Để sau này có thể quay tốt hơn, thu được nhiều điểm nổi bật hơn, tổ chương trình mới đặc biệt sắp xếp cho bọn họ gặp mặt.
Đơn giản là mọi người làm quen một chút, cũng hiểu về chương trình một chút.
Trần thuyên là nam sinh rất có phong thái nghệ thuật, tóc dài chạm vai, mang kính gọng kim loại, buộc tóc bằng dây chun màu đen, mặc đồ rất giống đồng phục học sinh, áo sơ mi trắng và áo khoác len màu xanh đậm.
Bánh Su Kem trông còn ngầu hơn, làn da trắng lạnh cùng với mái tóc đỏ cam rực rỡ buộc đuôi ngựa, kẻ mắt sắc bén, đuôi mắt con đính một hình trái tim màu đỏ.
Thường Lê cảm thấy mình và Trần Tiềm Nhượng ở đây quả thật không có chút cảm giác nghệ thuật nào, như người phàm trần.
Mọi người ngầu quá rồi.
Thường Lê tới muộn, lúc đến mọi người đều đã có mặt, vừa mới đi vào mọi người đồng loạt nhìn qua.
Trần Tiềm Nhượng xung phong đứng dậy: "Ầy, giới thiệu một chút, đây là Thường Lê, đã đoạt được những giải gì chắc mình không cần phải nói đâu, mọi người hẳn là đã nghe qua rồi."
Bánh Su Kem nói: "Cậu không giới thiệu mình cũng biết cậu ấy tên là Thường Lê."
Cô nói rồi đứng lên, cười đi đến chào hỏi: "Chào cậu, mình là Bánh Su Kem."
Mấy người tự giới thiệu xong xuôi, đạo diễn chương trình liền đến.
Sau đó liền nói với các cô những điều cần chú ý khi bắt đầu chính thức quay, nội dung đầu tiên là thống nhất thời gian vẽ tranh của từng nhóm.
Cùng với một số phần trình diễn tài năng, ban đầu là tuyên truyền rộng rãi cho người xem, làm tăng sự thích thú, nắm bắt ánh mắt khán giả.
Mà điều bọn họ cần làm là biểu hiện ra sự chênh lệch với tuyển thủ bình thường ngay tại vòng đầu tiên, đương nhiên biên tập hậu kì cũng sẽ hướng tới điều này, mục đích là để tập đầu tiên có thể đẹp mắt nhất.
"Đại khái là như vậy, chúng tôi sẽ nói rõ với Lâm Thành, trưa mai bắt đầu chính thức quay." Đạo diễn nói: "Cuối cùng trước khi bắt đầu chương trình cần mọi người hợp sức kéo nhiệt độ, đăng nội dung chương trình lên Weibo."
Thường Lê ngừng một chút: "Nhưng bình thường cháu không đăng Weibo nhiều, còn không có chứng nhận, đăng cũng không ai xem."
Đạo diễn: "Yên tâm, chuyện chứng nhận tổ chương trình sẽ giải quyết hết, nhân viên của chúng tôi sẽ gửi cho mọi người văn bản cụ thể, hoặc có thể tự đăng cũng được."
Buổi gặp mặt kết thúc, Thường Lê không nói cho Hứa Ninh Thanh đi đón, tự mình về khách sạn.
Lúc quẹt thẻ phòng đi vào, Hứa Ninh Thanh đang ngồi trên bàn phòng khách, trước mặt là Macbook, Bánh Bánh đang nhấc chiếc móng vuốt đầy lông đặt lên bàn phím của anh, Hứa Ninh Thanh không sợ người khác làm phiền, năm lần bảy bận cầm móng vuốt của nó đặt vẽ chỗ cũ.
Hiếm khi nhìn thấy cảnh một người một mèo chung sống hài hoà như vậy.
Hứa Ninh Thanh nghe thấy thanh âm thì xoay đầu lại: "Sao em lại tự đi về rồi?"
"Cũng không xa nên không muốn anh phải đi đón."
Thường Lê thay dép lê, ném balo lên ghế sô pha, vô cùng lười nhác, cuối cùng đến cơm tối còn chẳng muốn đi ra ngoài ăn, gọi đồ ăn của khách sạn, cô ngồi ngay ngắn bên cạnh Hứa Ninh Thanh, nghiêng đầu nhìn bờ vai anh bận rộn giải quyết mớ số liệu lung tung hỗn loạn.
Quả nhiên cái danh công tử không phải ai cũng có thể làm.
"Anh có thể không đến công ty nhiều ngày như vậy à, lỡ may xảy ra vấn đề gì thì sao?" Thường Lê hỏi.
Hứa Ninh Thanh: "Anh chính là người không ở trong công ty, những văn kiện quan trọng được gửi qua cho anh, không có ảnh hưởng gì."
Chậm rãi cơm nước xong xuôi, Thường Lê mới nhớ tới nhiệm vụ của tổ chương trình.
Lướt điện thoại, Bánh Su Kem và Trần Thuyên đều đã gắn thẻ cô, Thường Lê xem rồi nhấn vào nội dung bọn họ đăng, chủ đề là,
ảnh là chân dung tự sướng.
Thường Lê dừng một chút, cũng mở camera trước lên chụp ảnh.
Tách một tiếng, Hứa Ninh Thanh bên cạnh nghiêng đầu: "Ừm?"
"Tổ chương trình yêu cầu đăng Weibo." Thường Lê cúi đầu nghịch điện thoại, sao chép văn bản phó biên tập gửi sau đó đính kèm tấm ảnh ban nãy.
Ban đầu Thường Lê còn tưởng người không chơi Weibo như cô sau khi đăng xong tin này chắc chắn sẽ như đá chìm đáy bể, mặc dù cũng đã tích luỹ được khá nhiều fan hâm mộ từ mấy hotsearch lúc trước, nhưng bây giờ thì không khác gì số lượng cương thi.
Không ngờ tới vòng tròn màu hồng trên cột tin tức lại không ngừng dâng lên.
- ???? Ôi trời đất ơi, đây là ai vậy!!!?
- Hahahahahahahahahaha tôi thấy Nhượng Nhượng và Bánh Su Kem cùng nhau đăng Weibo liền đoán được tỷ tỷ cũng phải đăng!
- Oa! Đây là tiên nữ phương nào!! Tui mãn nguyện rồi!!!
- Aaaaaaaaaaaaa em gái xinh đẹp ơi hãy nhìn tui đi!!!!
- Hahahahaha sao lại qua loa quá vậy, vừa nhìn là biết văn bản mẫu rồi.
- CP* Khổng Dung của tui cuối cùng cũng phát đường rồi!! Huhuhuhuhu CP tui chèo hai năm trước đã phục sinh rồi! Chết mất thôi!!
*CP: couple = cặp đôi. Chỉ việc ghép cặp người này người kia.
Thường Lê xem từ đầu đến cuối, được khen rất vui vẻ, lúc nhìn thấy bình luận mới CP Khổng Dung mới ngừng lại.
CP Khổng Dung?
Ai với ai???
Bị lòng hiếu kỳ thúc đẩy, Thường Lê trực tiếp trả lời bình luận của cô: Đây là ai vậy?
- Aaaaaaaa chị em à, cô bị lộ tẩy rồi!!!
- Em gái để chị nói cho em nghe! Em và Nhượng Nhượng không phải là "Nhượng Lê*" sao, cho nên liền bị mọi người gọi là CP Khổng Dung đó!!
*孔融让梨 (Khổng Dung Nhượng Lê): đây là một câu chuyện khá quen thuộc với người Trung, "nhượng lê" có nghĩa là "nhường lê". Khổng Dung là nhà văn thời Đông Hán. Từ nhỏ ông đã rất hiểu chuyện. Năm Khổng Dung 4 tuổi, có một hôm, mẹ ông bê một đĩa lê tới cho các con ăn. Các vị huynh trưởng đều nhường Khổng Dung lấy trước.
Thường Lê: "..."
Hình như cô... đã làm gì đó không đúng lắm.
Tuy nói cô không biết vì sao mình và Trần Tiềm Nhượng lại lòi ra một nhóm fan couple, rõ ràng cũng chẳng nổi tiếng gì, nhưng bây giờ cô đã làm kích động nhóm fan này.
Mười phút sau, Thường Lê nhìn những trả lời bình luận kia của cô càng lúc càng nhiêu, đưa di động tới trước mặt Hứa Ninh Thanh.
Tự giác cúi đầu nhận sai: "Em xin lỗi, hình như em để người khác hiểu nhầm mất rồi."
Hứa Ninh Thanh quét mắt, ngón tay lướt lên xuống màn hình, không chỉ là bình luận của bài cô vừa đăng, mà còn hơn phân nửa là fan couple của Thường Lê đang điên cuồng vui sướng.
Anh chậc một tiếng, trông có vẻ bực bội.
Sau đó anh rút điện thoại di động của mình ra, nghịch nghịch một lúc.
Tiếp có, Thường Lê nhận được một thông báo
- -----[Tập đoàn Thừa Hoà V] đăng Weibo.
"...?"
Nói là tuyển thủ minh tinh nhưng thật ra cũng chẳng phải minh tinh gì, giới mỹ thuật vốn chẳng có liên quan gì tới ngành giải trí, lượng fan hâm mộ cũng ít, chẳng qua là có một chút fan hâm mộ hoặc hoạ sĩ thiên tài trẻ tuổi mà thôi.
Chương trình phân ra năm lĩnh vực hội hoạ, cũng mời năm tuyển thủ minh tinh cho từng lĩnh vực.
Thường Lê đại diện tranh sơn dầu, Trần Tiềm Nhượng đại diện tranh Trung Quốc, Lâm Thành đại diện tranh màu nước, Trần Thuyên đại diện tranh điêu khắc, còn Bánh Su Kem thì đại diện tranh hoạt hình.
Trong năm người, Lâm Thành lớn tuổi nhất, số lượng fan hâm mộ còn nhiều hơn cả bốn người họ cộng lại, bởi vì bận lịch trình nên hôm nay anh ấy vẫn chưa tới.
Trần Tiềm Nhượng cũng được tính là người nổi tiếng, cũng có chút fan hâm mộ, còn Bánh Su Kem thì đã xuất bản một bộ truyện tranh không màu, Bánh Su Kem là biệt hiệu cũng như bút danh của cô, tuy danh tiếng không cao, nhưng bởi vì phong cách truyện tranh độc đáo nên cũng thu hút một lượng fan ổn định.
Thường Lê và Trần Thuyên xem như là nghiệp dư nhất trong năm người.
Để sau này có thể quay tốt hơn, thu được nhiều điểm nổi bật hơn, tổ chương trình mới đặc biệt sắp xếp cho bọn họ gặp mặt.
Đơn giản là mọi người làm quen một chút, cũng hiểu về chương trình một chút.
Trần thuyên là nam sinh rất có phong thái nghệ thuật, tóc dài chạm vai, mang kính gọng kim loại, buộc tóc bằng dây chun màu đen, mặc đồ rất giống đồng phục học sinh, áo sơ mi trắng và áo khoác len màu xanh đậm.
Bánh Su Kem trông còn ngầu hơn, làn da trắng lạnh cùng với mái tóc đỏ cam rực rỡ buộc đuôi ngựa, kẻ mắt sắc bén, đuôi mắt con đính một hình trái tim màu đỏ.
Thường Lê cảm thấy mình và Trần Tiềm Nhượng ở đây quả thật không có chút cảm giác nghệ thuật nào, như người phàm trần.
Mọi người ngầu quá rồi.
Thường Lê tới muộn, lúc đến mọi người đều đã có mặt, vừa mới đi vào mọi người đồng loạt nhìn qua.
Trần Tiềm Nhượng xung phong đứng dậy: "Ầy, giới thiệu một chút, đây là Thường Lê, đã đoạt được những giải gì chắc mình không cần phải nói đâu, mọi người hẳn là đã nghe qua rồi."
Bánh Su Kem nói: "Cậu không giới thiệu mình cũng biết cậu ấy tên là Thường Lê."
Cô nói rồi đứng lên, cười đi đến chào hỏi: "Chào cậu, mình là Bánh Su Kem."
Mấy người tự giới thiệu xong xuôi, đạo diễn chương trình liền đến.
Sau đó liền nói với các cô những điều cần chú ý khi bắt đầu chính thức quay, nội dung đầu tiên là thống nhất thời gian vẽ tranh của từng nhóm.
Cùng với một số phần trình diễn tài năng, ban đầu là tuyên truyền rộng rãi cho người xem, làm tăng sự thích thú, nắm bắt ánh mắt khán giả.
Mà điều bọn họ cần làm là biểu hiện ra sự chênh lệch với tuyển thủ bình thường ngay tại vòng đầu tiên, đương nhiên biên tập hậu kì cũng sẽ hướng tới điều này, mục đích là để tập đầu tiên có thể đẹp mắt nhất.
"Đại khái là như vậy, chúng tôi sẽ nói rõ với Lâm Thành, trưa mai bắt đầu chính thức quay." Đạo diễn nói: "Cuối cùng trước khi bắt đầu chương trình cần mọi người hợp sức kéo nhiệt độ, đăng nội dung chương trình lên Weibo."
Thường Lê ngừng một chút: "Nhưng bình thường cháu không đăng Weibo nhiều, còn không có chứng nhận, đăng cũng không ai xem."
Đạo diễn: "Yên tâm, chuyện chứng nhận tổ chương trình sẽ giải quyết hết, nhân viên của chúng tôi sẽ gửi cho mọi người văn bản cụ thể, hoặc có thể tự đăng cũng được."
Buổi gặp mặt kết thúc, Thường Lê không nói cho Hứa Ninh Thanh đi đón, tự mình về khách sạn.
Lúc quẹt thẻ phòng đi vào, Hứa Ninh Thanh đang ngồi trên bàn phòng khách, trước mặt là Macbook, Bánh Bánh đang nhấc chiếc móng vuốt đầy lông đặt lên bàn phím của anh, Hứa Ninh Thanh không sợ người khác làm phiền, năm lần bảy bận cầm móng vuốt của nó đặt vẽ chỗ cũ.
Hiếm khi nhìn thấy cảnh một người một mèo chung sống hài hoà như vậy.
Hứa Ninh Thanh nghe thấy thanh âm thì xoay đầu lại: "Sao em lại tự đi về rồi?"
"Cũng không xa nên không muốn anh phải đi đón."
Thường Lê thay dép lê, ném balo lên ghế sô pha, vô cùng lười nhác, cuối cùng đến cơm tối còn chẳng muốn đi ra ngoài ăn, gọi đồ ăn của khách sạn, cô ngồi ngay ngắn bên cạnh Hứa Ninh Thanh, nghiêng đầu nhìn bờ vai anh bận rộn giải quyết mớ số liệu lung tung hỗn loạn.
Quả nhiên cái danh công tử không phải ai cũng có thể làm.
"Anh có thể không đến công ty nhiều ngày như vậy à, lỡ may xảy ra vấn đề gì thì sao?" Thường Lê hỏi.
Hứa Ninh Thanh: "Anh chính là người không ở trong công ty, những văn kiện quan trọng được gửi qua cho anh, không có ảnh hưởng gì."
Chậm rãi cơm nước xong xuôi, Thường Lê mới nhớ tới nhiệm vụ của tổ chương trình.
Lướt điện thoại, Bánh Su Kem và Trần Thuyên đều đã gắn thẻ cô, Thường Lê xem rồi nhấn vào nội dung bọn họ đăng, chủ đề là
Thường Lê dừng một chút, cũng mở camera trước lên chụp ảnh.
Tách một tiếng, Hứa Ninh Thanh bên cạnh nghiêng đầu: "Ừm?"
"Tổ chương trình yêu cầu đăng Weibo." Thường Lê cúi đầu nghịch điện thoại, sao chép văn bản phó biên tập gửi sau đó đính kèm tấm ảnh ban nãy.
Ban đầu Thường Lê còn tưởng người không chơi Weibo như cô sau khi đăng xong tin này chắc chắn sẽ như đá chìm đáy bể, mặc dù cũng đã tích luỹ được khá nhiều fan hâm mộ từ mấy hotsearch lúc trước, nhưng bây giờ thì không khác gì số lượng cương thi.
Không ngờ tới vòng tròn màu hồng trên cột tin tức lại không ngừng dâng lên.
- ???? Ôi trời đất ơi, đây là ai vậy!!!?
- Hahahahahahahahahaha tôi thấy Nhượng Nhượng và Bánh Su Kem cùng nhau đăng Weibo liền đoán được tỷ tỷ cũng phải đăng!
- Oa! Đây là tiên nữ phương nào!! Tui mãn nguyện rồi!!!
- Aaaaaaaaaaaaa em gái xinh đẹp ơi hãy nhìn tui đi!!!!
- Hahahahaha sao lại qua loa quá vậy, vừa nhìn là biết văn bản mẫu rồi.
- CP* Khổng Dung của tui cuối cùng cũng phát đường rồi!! Huhuhuhuhu CP tui chèo hai năm trước đã phục sinh rồi! Chết mất thôi!!
*CP: couple = cặp đôi. Chỉ việc ghép cặp người này người kia.
Thường Lê xem từ đầu đến cuối, được khen rất vui vẻ, lúc nhìn thấy bình luận mới CP Khổng Dung mới ngừng lại.
CP Khổng Dung?
Ai với ai???
Bị lòng hiếu kỳ thúc đẩy, Thường Lê trực tiếp trả lời bình luận của cô: Đây là ai vậy?
- Aaaaaaaa chị em à, cô bị lộ tẩy rồi!!!
- Em gái để chị nói cho em nghe! Em và Nhượng Nhượng không phải là "Nhượng Lê*" sao, cho nên liền bị mọi người gọi là CP Khổng Dung đó!!
*孔融让梨 (Khổng Dung Nhượng Lê): đây là một câu chuyện khá quen thuộc với người Trung, "nhượng lê" có nghĩa là "nhường lê". Khổng Dung là nhà văn thời Đông Hán. Từ nhỏ ông đã rất hiểu chuyện. Năm Khổng Dung 4 tuổi, có một hôm, mẹ ông bê một đĩa lê tới cho các con ăn. Các vị huynh trưởng đều nhường Khổng Dung lấy trước.
Thường Lê: "..."
Hình như cô... đã làm gì đó không đúng lắm.
Tuy nói cô không biết vì sao mình và Trần Tiềm Nhượng lại lòi ra một nhóm fan couple, rõ ràng cũng chẳng nổi tiếng gì, nhưng bây giờ cô đã làm kích động nhóm fan này.
Mười phút sau, Thường Lê nhìn những trả lời bình luận kia của cô càng lúc càng nhiêu, đưa di động tới trước mặt Hứa Ninh Thanh.
Tự giác cúi đầu nhận sai: "Em xin lỗi, hình như em để người khác hiểu nhầm mất rồi."
Hứa Ninh Thanh quét mắt, ngón tay lướt lên xuống màn hình, không chỉ là bình luận của bài cô vừa đăng, mà còn hơn phân nửa là fan couple của Thường Lê đang điên cuồng vui sướng.
Anh chậc một tiếng, trông có vẻ bực bội.
Sau đó anh rút điện thoại di động của mình ra, nghịch nghịch một lúc.
Tiếp có, Thường Lê nhận được một thông báo
- -----[Tập đoàn Thừa Hoà V] đăng Weibo.
"...?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.