Chương 60: Tư tưởng thanh kỳ
Tuyết Trung Tống Thang
05/08/2020
Edit: Sơ Ngọc
Beta: Sơ Bạch, Sơ Nặc
*********************
Đối mặt với thiếu niên, Mục Đông Dương cũng cảm thấy không ổn, trong lòng có chút ngạc nhiên, loại áp lực trầm trọng này còn nặng nề hơn lần gặp mặt trước.
Mục Đông Dương lặng lẽ đánh giá, cũng không làm cho đối phương cảm thấy bị mạo phạm, cho dù đối phương với hắn mà nói chỉ là vãn bối.
Cố Thần lần đầu tiên tới gặp mặt Mục Đông Dương, trở thành một vãn bối lễ phép, lúc này mới nói rõ lý do đến đây.
Nghe xong lời đối phương nói, trên mặt Mục Đông Dương lộ ra biểu cảm kinh ngạc.
"Thì ra Cố thiếu gia với Y Y còn có quan hệ sâu như vậy, đáng tiếc, Y Y không ở nhà, tôi thay Y Y nhận lòng biết ơn của Cố thiếu gia, chỉ là, quà tạ lễ theo như lời cậu nói thì không cần." Mục Đông Dương theo bản năng không muốn cho Y Y cùng thiếu niên này tiếp xúc.
Cho dù là cách hành sự tác phong của cậu ấy, hay là sự quỷ dị của hắn, đều khiến Mục Đông Dương vô cùng bài xích cho đối phương tiếp cận con mình.
Y Y nhà bọn họ tuổi còn nhỏ, lại ngoan ngoãn đáng yêu như thế, làm sao có thể tiếp xúc cùng nhân vật nguy hiểm như vậy được.
Tách ra!
Cần phải tách ra!
Mục Đông Dương vốn thưởng thức điểm này của thiếu niên chợt trong nháy mắt liền tiêu tán, may mắn Y Y hôm nay không ở nhà, không gặp mặt nhau cũng không cần lo lắng sẽ đắc tội với người khác.
Cố Thần đã nhận ra Mục Đông Dương bài xích, trong lòng có chút khó hiểu.
Rõ ràng vừa rồi còn rất tốt.
Nhưng hắn cũng không nghĩ nhiều, hắn rất rõ ràng tình huống hiện tại của mình, người bài xích hắn rất nhiều, thêm một người cũng không có gì to tát.
Chỉ là có chút tiếc nuối không nhìn thấy cô bé kia.
Hắn đến nay vẫn còn nhớ rõ, lúc ấy từ trong vực sâu tránh thoát ra ngoài, mới vừa mở mắt ra, liền thấy được khuôn mặt nhỏ xinh đẹp mang theo ẩn ẩn chờ mong kia.
Khoảnh khắc đó, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp tinh xảo ấy giống như phát sáng, vẻ chờ mong hiện lên trên khuôn mặt, làm hắn cảm thấy thế giới này, thì ra còn có người để ý đến sự tồn tại của hắn, chờ mong hắn tỉnh lại.
Tuy rằng, hiện tại đại khái hắn đã biết, chờ mong của cô bé có lẽ đều là vì "Số tiền lớn tạ ơn" cô bé treo bên miệng, cũng không có ý tứ nào khác.
Nhưng chỉ bằng việc cô bé không sợ hắn, đã làm cho hắn tâm sinh hảo cảm.
Hắn nghĩ, nếu trước kia không bị hôn mê, nếu không có Mục gia đi trước một bước nhận nuôi cô bé, hắn nhất định sẽ nhận nuôi cô bé, đối xử với cô như em gái ruột.
Đáng tiếc khi hắn tỉnh lại đã chậm một bước.
Trong mắt Cố Thần lại lần nữa xẹt qua nỗi tiếc nuối, nghe thấy Mục Đông Dương cự tuyệt quà tạ lễ, liền nói, "Chính miệng Y Y yêu cầu cần có số tiền lớn tạ ơn, tôi không muốn làm người thất hứa, xin nhờ Mục tiên sinh chuyển cái thẻ này cho Y Y."
Nói xong, Cố Thần lấy chiếc thẻ ngân hàng đã chuẩn bị sẵn ra.
Nhìn thẻ ngân hàng trên tay thiếu niên, Mục Đông Dương có trong nháy mắt vô ngữ.
Đây là tạ lễ?
Còn có thể trực tiếp dùng cái này để tạ lễ sao?
Sao lại giống cảnh tượng trong phim mà vợ ông hay xem.
Chỉ là, đạo cụ từ chi phiếu biến thành thẻ ngân hàng.
Thiếu niên không phải mẹ của bạn trai, ông cũng không phải cô gái bị mẹ của bạn trai ghét bỏ.
Trong lúc nhất thời, không khí tựa hồ có chút quái dị.
Bởi vì Mục Đông Dương không duỗi tay nhận lấy, Cố Thần trong lòng không xác định lại lần nữa tái hiện.
Quả nhiên vẫn là lễ vật có vấn đề đi.
Sớm biết thì đã không lấy cái này.
"Nếu món quà tạ lễ này không được, vậy Mục tiên sinh cho rằng Y Y sẽ thích cái gì? Chi phiếu hay là tiền mặt?"
Mục Đông Dương:......
Đối mặt với thiếu niên khiêm tốn thỉnh giáo, lời này ông cũng không biết trả lời như thế nào.
Vị thiếu gia Cố thị này thật đúng là tư tưởng thanh kỳ.
Tần Viễn trong nháy mắt cũng kinh ngạc, cho nên, thiếu gia vẫn luôn nghĩ như vậy sao?
Hắn hình như đã hiểu lầm ý thiếu gia nói lễ vật không thích hợp.
Hắn bây giờ mới biết được hóa ra trước đó thiếu gia do dự là đưa chi phiếu hay tiền mặt!
Thẻ ngân hàng không quý giá sao?
Vì sao một hai phải nghĩ đến chi phiếu với tiền mặt?
Chi phiếu cùng tiền mặt nhiều không tiện lợi, sao có thể dùng tốt như thẻ ngân hàng!
Tiểu thư Y Y đặc biệt có tư tưởng, theo hắn biết, từ Dương thiếu đến Mục Vân Xuyên, tiểu thư Y Y đều trực tiếp nhận thẻ ngân hàng.
Beta: Sơ Bạch, Sơ Nặc
*********************
Đối mặt với thiếu niên, Mục Đông Dương cũng cảm thấy không ổn, trong lòng có chút ngạc nhiên, loại áp lực trầm trọng này còn nặng nề hơn lần gặp mặt trước.
Mục Đông Dương lặng lẽ đánh giá, cũng không làm cho đối phương cảm thấy bị mạo phạm, cho dù đối phương với hắn mà nói chỉ là vãn bối.
Cố Thần lần đầu tiên tới gặp mặt Mục Đông Dương, trở thành một vãn bối lễ phép, lúc này mới nói rõ lý do đến đây.
Nghe xong lời đối phương nói, trên mặt Mục Đông Dương lộ ra biểu cảm kinh ngạc.
"Thì ra Cố thiếu gia với Y Y còn có quan hệ sâu như vậy, đáng tiếc, Y Y không ở nhà, tôi thay Y Y nhận lòng biết ơn của Cố thiếu gia, chỉ là, quà tạ lễ theo như lời cậu nói thì không cần." Mục Đông Dương theo bản năng không muốn cho Y Y cùng thiếu niên này tiếp xúc.
Cho dù là cách hành sự tác phong của cậu ấy, hay là sự quỷ dị của hắn, đều khiến Mục Đông Dương vô cùng bài xích cho đối phương tiếp cận con mình.
Y Y nhà bọn họ tuổi còn nhỏ, lại ngoan ngoãn đáng yêu như thế, làm sao có thể tiếp xúc cùng nhân vật nguy hiểm như vậy được.
Tách ra!
Cần phải tách ra!
Mục Đông Dương vốn thưởng thức điểm này của thiếu niên chợt trong nháy mắt liền tiêu tán, may mắn Y Y hôm nay không ở nhà, không gặp mặt nhau cũng không cần lo lắng sẽ đắc tội với người khác.
Cố Thần đã nhận ra Mục Đông Dương bài xích, trong lòng có chút khó hiểu.
Rõ ràng vừa rồi còn rất tốt.
Nhưng hắn cũng không nghĩ nhiều, hắn rất rõ ràng tình huống hiện tại của mình, người bài xích hắn rất nhiều, thêm một người cũng không có gì to tát.
Chỉ là có chút tiếc nuối không nhìn thấy cô bé kia.
Hắn đến nay vẫn còn nhớ rõ, lúc ấy từ trong vực sâu tránh thoát ra ngoài, mới vừa mở mắt ra, liền thấy được khuôn mặt nhỏ xinh đẹp mang theo ẩn ẩn chờ mong kia.
Khoảnh khắc đó, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp tinh xảo ấy giống như phát sáng, vẻ chờ mong hiện lên trên khuôn mặt, làm hắn cảm thấy thế giới này, thì ra còn có người để ý đến sự tồn tại của hắn, chờ mong hắn tỉnh lại.
Tuy rằng, hiện tại đại khái hắn đã biết, chờ mong của cô bé có lẽ đều là vì "Số tiền lớn tạ ơn" cô bé treo bên miệng, cũng không có ý tứ nào khác.
Nhưng chỉ bằng việc cô bé không sợ hắn, đã làm cho hắn tâm sinh hảo cảm.
Hắn nghĩ, nếu trước kia không bị hôn mê, nếu không có Mục gia đi trước một bước nhận nuôi cô bé, hắn nhất định sẽ nhận nuôi cô bé, đối xử với cô như em gái ruột.
Đáng tiếc khi hắn tỉnh lại đã chậm một bước.
Trong mắt Cố Thần lại lần nữa xẹt qua nỗi tiếc nuối, nghe thấy Mục Đông Dương cự tuyệt quà tạ lễ, liền nói, "Chính miệng Y Y yêu cầu cần có số tiền lớn tạ ơn, tôi không muốn làm người thất hứa, xin nhờ Mục tiên sinh chuyển cái thẻ này cho Y Y."
Nói xong, Cố Thần lấy chiếc thẻ ngân hàng đã chuẩn bị sẵn ra.
Nhìn thẻ ngân hàng trên tay thiếu niên, Mục Đông Dương có trong nháy mắt vô ngữ.
Đây là tạ lễ?
Còn có thể trực tiếp dùng cái này để tạ lễ sao?
Sao lại giống cảnh tượng trong phim mà vợ ông hay xem.
Chỉ là, đạo cụ từ chi phiếu biến thành thẻ ngân hàng.
Thiếu niên không phải mẹ của bạn trai, ông cũng không phải cô gái bị mẹ của bạn trai ghét bỏ.
Trong lúc nhất thời, không khí tựa hồ có chút quái dị.
Bởi vì Mục Đông Dương không duỗi tay nhận lấy, Cố Thần trong lòng không xác định lại lần nữa tái hiện.
Quả nhiên vẫn là lễ vật có vấn đề đi.
Sớm biết thì đã không lấy cái này.
"Nếu món quà tạ lễ này không được, vậy Mục tiên sinh cho rằng Y Y sẽ thích cái gì? Chi phiếu hay là tiền mặt?"
Mục Đông Dương:......
Đối mặt với thiếu niên khiêm tốn thỉnh giáo, lời này ông cũng không biết trả lời như thế nào.
Vị thiếu gia Cố thị này thật đúng là tư tưởng thanh kỳ.
Tần Viễn trong nháy mắt cũng kinh ngạc, cho nên, thiếu gia vẫn luôn nghĩ như vậy sao?
Hắn hình như đã hiểu lầm ý thiếu gia nói lễ vật không thích hợp.
Hắn bây giờ mới biết được hóa ra trước đó thiếu gia do dự là đưa chi phiếu hay tiền mặt!
Thẻ ngân hàng không quý giá sao?
Vì sao một hai phải nghĩ đến chi phiếu với tiền mặt?
Chi phiếu cùng tiền mặt nhiều không tiện lợi, sao có thể dùng tốt như thẻ ngân hàng!
Tiểu thư Y Y đặc biệt có tư tưởng, theo hắn biết, từ Dương thiếu đến Mục Vân Xuyên, tiểu thư Y Y đều trực tiếp nhận thẻ ngân hàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.