Chương 6: Kì thi
Khánh Huyền Trần
22/06/2022
Một thời gian sau
Sáng nay ông bà Nhâm có việc nên đã rời đi từ sớm, Tình Nhu thì có bài kiểm tra chất lượng ở trường, rất quan trọng nên dạo gần đây ôn tập có vẻ vất vả, thường xuyên phải thức đêm. Hiện nay đã 7 giờ hơn, kì thi bắt đầu lúc 8 giờ nhưng Tình Nhu vẫn say giấc, có vẻ nhiều đêm thức đã đốn gục nữ nhân ngay vào ngày quan trọng hôm nay
Bên dưới vị quản gia nhìn lên trên rồi thấp thỏm hỏi mấy người hầu nữ:
- Cô chủ vẫn chưa dậy sao? Haiz, nếu muộn quá khéo dùng bữa không kịp..
Nhâm Cảnh Thâm từ trên lầu bước xuống, mới tập gym xong nên cơ thể đẫm mồ hôi, vất vưởng chiếc khăn trên cổ. Nghe đến tên Tình Nhu thì tò mò hỏi:
- Em ấy làm sao thế bác Lý?
Vị quản gia Lý kia khúm núm quay lại, thở dài:
- Cô chủ hình như chưa dậy ạ... mà 8 giờ phải có mặt ở trường rồi
Từ biệt phủ Nhâm gia tới trường cũng khá xa, mất 20 phút đi xe chưa kể phải chuẩn bị nhiều thứ vào sáng sớm. Nghe vậy Cảnh Thâm liền sốt sắng chạy lên phòng, hắn gõ cửa thật mạnh, mau gọi:
- Tình Nhu... Tình Nhu... em dậy chưa?
Bên trong vẫn im ắng không tiếng động, nam nhân lòng nóng lên, hắn biết mã phòng nên thẳng thừng nhập mã rồi chạy vào, đi lại bên giường thì nữ nhân vẫn nằm ngủ ngon lành, khuôn mặt ngây thơ vẫn hết sức an nhàn. Cảnh Thâm lay người Tình Nhu, gọi lớn:
- Em muộn học rồi.. còn ngủ được sao?
Nữ nhân lờ mờ tỉnh thì thấy khuôn mặt đằng đằng của Nhâm Cảnh Thâm, Tình Nhu giật mình rồi lắp bắp:
- A..Anh hai.. sao anh ở đây?
Nữ nhân đảo mắt nhìn qua chiếc đồng hồ bên giường, 7:23 sáng, Tình Nhu giật bắn lên rồi hét vang phòng, cô chạy vụt qua người Cảnh Thâm rồi lao nhanh vào phòng tắm, chuẩn bị vệ sinh cá nhân xong xuôi rồi chạy ra ngoài vô cùng rối bời, nữ nhân liên tục lẩm bẩm:
- Chết rồi chết rồi... Đồng phục... đồng phục ở đâu?
Cảnh Thâm đã lấy sẵn nên mau nói:
- Đây.. em bình tĩnh đi
Tình Nhu gật gù chạy lại, sự rối rắm kèm sợ hãi tràn ngập tâm trí cô, giọng nghẹn hẳn đi rồi không ngại ngùng quay lưng lại phía Cảnh Thâm, từ từ thay đồ, không quên bảo:
- Anh quay mặt đi... hức hức.. quay đi
Cảnh Thâm thở dài, đứng quay ngược lại rồi khó hiểu:
- Tình Nhu, vẫn sẽ đến kịp thôi... Đừng lo lắng quá, em làm tôi rối trí theo mất
Tình Nhu đã vội mà bộ đồng phục trường còn quá nhiều chi tiết, cô mặc chân váy xong thì còn tất, áo sơ mi, áo gile ngoài, calavat, áo vest, giày, phù hiệu,... đủ loại đồ phụ kiện. Nữ nhân sau cùng không kiềm chế được mà khóc lên:
- Cảnh Thâm, hôm nay là kì thi ITFS... kì thi chỉ 3 năm một lần cho mỗi khóa học sinh thôi... hức hức, nếu tới muộn tức em sẽ phải học lại đó
Nam nhân nghe xong liền bàng hoàng theo, hắn quay lại đúng lúc Tình Nhu mới mặc xong chân váy kèm chiếc áo hai dây trong, dĩ nhiên ánh mắt cũng thiêu đốt nhẹ nhưng không cầm thú đến mức sẵn sàng cưỡng ép cô trong tình cảnh éo le này. Phía Tình Nhu cũng giật mình, cô rối rắm che người lại, khóc lên rồi nhì nhèo:
- Ahhh... em đã nói anh đừng quay lại mà...
Nhâm Cảnh Thâm không dè dặt đi lại, thẳng thừng ẩn nữ nhân xuống ghê rồi nâng chân cô lên, hắn với lấy đôi tất rồi cẩn thận đeo vào cho “em gái nuôi”, cùng với đó là gằn lên:
- Quay lại con khỉ...Tôi chưa đánh gãy chân em là may rồi. Em biết mấy giờ rồi không? Muộn kì thi ITFS sao, hả?
Lời cuối hắn gằn lên mắng như bậc cha mẹ lo cho con cái, ngay cả ông bà Nhâm cũng chưa bao giờ lớn tiếng đến thế. Tình Như sợ hãi, khóc nấc:
- Hức hức.. em không muốn thế, đêm qua.. hức hức... em đã thức tới gần 3 giờ sáng để chuẩn bị cho kì thi... Em xin lỗi ah...
Nhâm Cảnh Thâm không nói không rằng, trực tiếp lao tới hôn vào cánh môi mọng của Tình Nhu, nụ hôn khiến nữ nhân đơ người ra, không gian cũng bớt rối loạn hơn. Sau cùng hắn buông ra, cả hai nhìn nhau bình tĩnh, Cảnh Thâm lên tiếng trước:
- Bình tĩnh chưa? Nếu rồi thì tiếp tục mặc đồ vào
Nhâm Cảnh Thâm đi xong tất, xỏ giày giúp Tình Nhu rồi, cô cũng mặc xong áo sơ mi, nam nhân lại nhanh tay thắt calavat giúp. Đúng là quen tay quen việc nên loáng cái đã xong, áo gile, phù hiệu, áo vest.. mọi thứ đã tươm tất. Tình Nhu toan chạy đi thì Cảnh Thâm kéo cô lại trước gương, trực tiếp đưa tay lên chỉnh chang lại trang phục, chải tóc lẫn lau lại khuôn mặt đẫm nước mắt của nữ nhân. Sau cùng mới kéo cô xuống lầu rồi đi ra xe, hắn vừa đi vừa nói:
- Hôm nay tôi chở em tới trường, ra chỗ bác Lý cầm theo bánh bao và sữa đi, cho em 2 phút rồi đứng ngoài sảnh đợi
Tình Nhu liếc nhìn đồng hồ, 7:37, lòng cô cũng nóng lên theo từng giây trôi qua, bác Lý mau đưa đồ cho Tình Nhu, động viên:
- Cố gắng lên cô chủ..
Sau cùng Cảnh Thâm bắt đầu đưa cô tới trường, Tình Nhu ngồi khép nép ăn bánh, liếc sang nhìn Cảnh Thâm trầm mặc lái xe, tốc độ rất nhanh khiến cô cũng hơi sợ. Chiếc xe đánh qua đánh lại, lúc phóng nhau lúc phanh gấp, nếu không cài đai an toàn thật chặt thì đúng chỉ có nước đập người loạn xạ trong khoang xe. Tình Nhu ái ngại, nói nhỏ:
- Anh hai.. cũng sắp tới trường rồi, anh đi chậm chậm lại cũng được ạ
Cảnh Thâm cười khẩy, thong thả hỏi:
- Sao? Sợ chết à?
Tình Nhu vừa hút sữa vừa gật gù, tốc độ này quá nhanh rồi, không thể không quan ngại, nữ nhân càng không muốn gặp bất trắc trước kì thi nên đáp lại:
- Em sợ cho em mà cũng cả anh.. Nhanh như này chẳng may có sao... thì cả hai ta chết chắc
P/s: keke nay đầu tuần rùi anh em tặng choa tui 1 điểm quà, 1 phiết vote và đừng quên thả tim cho zui nhà zui cửa nha. Chúc mng tuần mới vui vẻ và may mắn????????????
Sáng nay ông bà Nhâm có việc nên đã rời đi từ sớm, Tình Nhu thì có bài kiểm tra chất lượng ở trường, rất quan trọng nên dạo gần đây ôn tập có vẻ vất vả, thường xuyên phải thức đêm. Hiện nay đã 7 giờ hơn, kì thi bắt đầu lúc 8 giờ nhưng Tình Nhu vẫn say giấc, có vẻ nhiều đêm thức đã đốn gục nữ nhân ngay vào ngày quan trọng hôm nay
Bên dưới vị quản gia nhìn lên trên rồi thấp thỏm hỏi mấy người hầu nữ:
- Cô chủ vẫn chưa dậy sao? Haiz, nếu muộn quá khéo dùng bữa không kịp..
Nhâm Cảnh Thâm từ trên lầu bước xuống, mới tập gym xong nên cơ thể đẫm mồ hôi, vất vưởng chiếc khăn trên cổ. Nghe đến tên Tình Nhu thì tò mò hỏi:
- Em ấy làm sao thế bác Lý?
Vị quản gia Lý kia khúm núm quay lại, thở dài:
- Cô chủ hình như chưa dậy ạ... mà 8 giờ phải có mặt ở trường rồi
Từ biệt phủ Nhâm gia tới trường cũng khá xa, mất 20 phút đi xe chưa kể phải chuẩn bị nhiều thứ vào sáng sớm. Nghe vậy Cảnh Thâm liền sốt sắng chạy lên phòng, hắn gõ cửa thật mạnh, mau gọi:
- Tình Nhu... Tình Nhu... em dậy chưa?
Bên trong vẫn im ắng không tiếng động, nam nhân lòng nóng lên, hắn biết mã phòng nên thẳng thừng nhập mã rồi chạy vào, đi lại bên giường thì nữ nhân vẫn nằm ngủ ngon lành, khuôn mặt ngây thơ vẫn hết sức an nhàn. Cảnh Thâm lay người Tình Nhu, gọi lớn:
- Em muộn học rồi.. còn ngủ được sao?
Nữ nhân lờ mờ tỉnh thì thấy khuôn mặt đằng đằng của Nhâm Cảnh Thâm, Tình Nhu giật mình rồi lắp bắp:
- A..Anh hai.. sao anh ở đây?
Nữ nhân đảo mắt nhìn qua chiếc đồng hồ bên giường, 7:23 sáng, Tình Nhu giật bắn lên rồi hét vang phòng, cô chạy vụt qua người Cảnh Thâm rồi lao nhanh vào phòng tắm, chuẩn bị vệ sinh cá nhân xong xuôi rồi chạy ra ngoài vô cùng rối bời, nữ nhân liên tục lẩm bẩm:
- Chết rồi chết rồi... Đồng phục... đồng phục ở đâu?
Cảnh Thâm đã lấy sẵn nên mau nói:
- Đây.. em bình tĩnh đi
Tình Nhu gật gù chạy lại, sự rối rắm kèm sợ hãi tràn ngập tâm trí cô, giọng nghẹn hẳn đi rồi không ngại ngùng quay lưng lại phía Cảnh Thâm, từ từ thay đồ, không quên bảo:
- Anh quay mặt đi... hức hức.. quay đi
Cảnh Thâm thở dài, đứng quay ngược lại rồi khó hiểu:
- Tình Nhu, vẫn sẽ đến kịp thôi... Đừng lo lắng quá, em làm tôi rối trí theo mất
Tình Nhu đã vội mà bộ đồng phục trường còn quá nhiều chi tiết, cô mặc chân váy xong thì còn tất, áo sơ mi, áo gile ngoài, calavat, áo vest, giày, phù hiệu,... đủ loại đồ phụ kiện. Nữ nhân sau cùng không kiềm chế được mà khóc lên:
- Cảnh Thâm, hôm nay là kì thi ITFS... kì thi chỉ 3 năm một lần cho mỗi khóa học sinh thôi... hức hức, nếu tới muộn tức em sẽ phải học lại đó
Nam nhân nghe xong liền bàng hoàng theo, hắn quay lại đúng lúc Tình Nhu mới mặc xong chân váy kèm chiếc áo hai dây trong, dĩ nhiên ánh mắt cũng thiêu đốt nhẹ nhưng không cầm thú đến mức sẵn sàng cưỡng ép cô trong tình cảnh éo le này. Phía Tình Nhu cũng giật mình, cô rối rắm che người lại, khóc lên rồi nhì nhèo:
- Ahhh... em đã nói anh đừng quay lại mà...
Nhâm Cảnh Thâm không dè dặt đi lại, thẳng thừng ẩn nữ nhân xuống ghê rồi nâng chân cô lên, hắn với lấy đôi tất rồi cẩn thận đeo vào cho “em gái nuôi”, cùng với đó là gằn lên:
- Quay lại con khỉ...Tôi chưa đánh gãy chân em là may rồi. Em biết mấy giờ rồi không? Muộn kì thi ITFS sao, hả?
Lời cuối hắn gằn lên mắng như bậc cha mẹ lo cho con cái, ngay cả ông bà Nhâm cũng chưa bao giờ lớn tiếng đến thế. Tình Như sợ hãi, khóc nấc:
- Hức hức.. em không muốn thế, đêm qua.. hức hức... em đã thức tới gần 3 giờ sáng để chuẩn bị cho kì thi... Em xin lỗi ah...
Nhâm Cảnh Thâm không nói không rằng, trực tiếp lao tới hôn vào cánh môi mọng của Tình Nhu, nụ hôn khiến nữ nhân đơ người ra, không gian cũng bớt rối loạn hơn. Sau cùng hắn buông ra, cả hai nhìn nhau bình tĩnh, Cảnh Thâm lên tiếng trước:
- Bình tĩnh chưa? Nếu rồi thì tiếp tục mặc đồ vào
Nhâm Cảnh Thâm đi xong tất, xỏ giày giúp Tình Nhu rồi, cô cũng mặc xong áo sơ mi, nam nhân lại nhanh tay thắt calavat giúp. Đúng là quen tay quen việc nên loáng cái đã xong, áo gile, phù hiệu, áo vest.. mọi thứ đã tươm tất. Tình Nhu toan chạy đi thì Cảnh Thâm kéo cô lại trước gương, trực tiếp đưa tay lên chỉnh chang lại trang phục, chải tóc lẫn lau lại khuôn mặt đẫm nước mắt của nữ nhân. Sau cùng mới kéo cô xuống lầu rồi đi ra xe, hắn vừa đi vừa nói:
- Hôm nay tôi chở em tới trường, ra chỗ bác Lý cầm theo bánh bao và sữa đi, cho em 2 phút rồi đứng ngoài sảnh đợi
Tình Nhu liếc nhìn đồng hồ, 7:37, lòng cô cũng nóng lên theo từng giây trôi qua, bác Lý mau đưa đồ cho Tình Nhu, động viên:
- Cố gắng lên cô chủ..
Sau cùng Cảnh Thâm bắt đầu đưa cô tới trường, Tình Nhu ngồi khép nép ăn bánh, liếc sang nhìn Cảnh Thâm trầm mặc lái xe, tốc độ rất nhanh khiến cô cũng hơi sợ. Chiếc xe đánh qua đánh lại, lúc phóng nhau lúc phanh gấp, nếu không cài đai an toàn thật chặt thì đúng chỉ có nước đập người loạn xạ trong khoang xe. Tình Nhu ái ngại, nói nhỏ:
- Anh hai.. cũng sắp tới trường rồi, anh đi chậm chậm lại cũng được ạ
Cảnh Thâm cười khẩy, thong thả hỏi:
- Sao? Sợ chết à?
Tình Nhu vừa hút sữa vừa gật gù, tốc độ này quá nhanh rồi, không thể không quan ngại, nữ nhân càng không muốn gặp bất trắc trước kì thi nên đáp lại:
- Em sợ cho em mà cũng cả anh.. Nhanh như này chẳng may có sao... thì cả hai ta chết chắc
P/s: keke nay đầu tuần rùi anh em tặng choa tui 1 điểm quà, 1 phiết vote và đừng quên thả tim cho zui nhà zui cửa nha. Chúc mng tuần mới vui vẻ và may mắn????????????
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.